CHƯƠNG 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Này bé con, em tên là gì - Tống Nam quay sang con bé vẫn đang còn ngơ ngác trên giường không hiểu chuyện gì đang sảy ra
_Em tên Bạch Thiên Ái - nó cảm nhận được người trước mặt không phải là người xấu lại trông khá gần gũi với hắn. Không như những người trong căn nhà này đều cung kính sợ hãi,liền vui vẻ nở nụ cười toe toét đáp trả
Gì chứ, trước mắt anh là nụ cười tươi sáng còn chói chang hơn cả ánh nắng bên ngoài.Ơ mà khoan... cái tên con bé...
_ Em bảo em tên Bạch... Bạch Thiên Ái sao.... - Tống Nam như không tin vào tai mình liền ngờ vực hỏi lại
_Dạ, là tên chú đã đặt cho em - nó vui vẻ đáp
Gì chứ, rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì sao... Tên ác ma kia mà lại còn đặt cả tên cho cô... Không lẽ...
Nghĩ đến thằng bạn chí cốt lâu năm anh bất giác nở nụ cười nham hiểm.
_Anh ơi, anh tên gì thế? - Nó lúc này đến gần Tống Nam nắm víu lây chiếc áo hỏi
_Nhóc gọi anh là Tống Nam nhé - Tống Nam quay lại xoa đầu cô bé bất giác nở nụ cười ôn hòa nói
_Dạ - Lần đầu tiên nó nhận được cái xoa đàu như thế không khí đầy sự yêu thương lúc này cũng là lần đầu tiên nó cảm nhận được. Bất giác đưa tay lên đàu nơi Tống Nam vừa xoa cười rạng rỡ đáp
_Ngoan, được rồi ta dắt em đi rửa mặt rồi thay bộ đồ khác. Ta vừa mua cho em một ít đồ khá là đẹp đó. - Tống Nam vui vẻ dắt tay nó rời đi
Sau khi tắm rửa vscn xong hắn đi xuống dưới phòng ăn.Thấy Tống Nam đang chăm sóc cho nó ăn.
_Này !!! - Hắn đi đến chỗ ngồi của Tống Nam, bế nó ra khỏi lòng thằng bạn thân rồi đặt nó ngồi đối diện mình
_Có thể sống được trong khu rừng kia, mà nhóc không tự mình ăn được à - Hắn kéo ghế ngồi xuống bàn ăn phía đối diện với nói
_Này, con bé còn thương tích đầy mình thế kia có phải quái vật khong biết đau đớn như mày...  - Tống Nam khó chịu nói
_Không ăn được thì nhịn - Chưa để Tống Nam nói hết câu hắn chen lời với vẻ mặt thờ ơ cùng đôi mắt lạnh lẽo liếc về phía nó
_Em có thể tự ăn mà, anh Tống Nam đừng quá lo cho em - Cảm thấy không khí bỗng ngột ngạt, nó sợ vì nó mà hắn và Tống Nam sẽ gây chuyện nên vội cười cười cầm muỗng nĩa lên mà tiếp tục dùng bữa sáng đang ăn dở
_Anh? - Hắn như nhận ra cái gì đó tưởng mình nghe nhầm hỏi lại
_Chú ơi, anh Tống Nam bảo sẽ dắt cháu đi chơi á chú - Nó toe toét cười tươi nhìn hắn nói
_Chú sao??? Em gọi tên này là chú à tiểu thiên thần? Hâhhahahaha u là trời con bé này anh thích em rồi đó hâhhah - Tống Nam bất ngờ ngạc nhiên hỏi lại nó rồi liền ôm bụng cười phá lên trước khuôn mặt đang tối đen thui của hắn
_Ha, hảo hai anh em tốt. Không tiễn anh em tốt nhà hai người mau cút gấp khỏi Bạch gia !!! - gương mặt hắn lộ rõ vẻ tức giận đôi mắt sắc lạnh đập bàn một phát đứng dậy bỏ đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro