Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở tỷ nói xong lại bổ sung thêm một câu : " Dung Diệu là khách mời thường trú của chương trình này."
Đây cũng là lí do chủ yếu mà cô ấy muốn thay Trình Tinh cầm lấy chương trình tống nghệ này.

Trình Tinh cầm điện thoại ngây ngốc một lúc lâu, thẳng cho đến khi tiếng của Sở tỷ thúc giục tới : " Trình Tinh, em có nghe thấy lời chị không ? Chị nói cho em biết, chương trình tống nghệ này đối với em mà nói chính là cơ hội không thể mất đi, thời sẽ không lại đến nữa, em phải chuẩn bị thật tốt cho chị, nghe thấy không ?"

" Em biết rồi, em sẽ biểu hiện thật tốt." Trình Tinh thở sâu một hơi, nổ lực để bản thân bình tĩnh một chút. Nhưng mà vừa mới bình tĩnh được hai giây, cô lại nhịn không được mà hỏi : " Sở tỷ, thật sự là Nhân Sinh Tân Thể Nghiệm sao ạ ?"

Sở tỷ ở đầu dây bên kia mỉm cười : " Còn nói em không thích Dung Diệu sao ? Nghe giọng của em liền biết em bây giờ đã bắt đầu khẩn trương rồi. Chị nói cho em biết, em có thể hâm mộ thần tượng nhưng đừng làm thành tình yêu cho chị, xào CP là một chuyện, người yêu thật sự lại là một chuyện khác. Nếu như fans của anh ta biết được em thật sự có cái gì tâm tư không nên có, em cái này tiểu đậu miêu còn chưa trưởng thành liền bị bọn họ ngắt chết rồi, biết không ?"

Trình Tinh liếm liếm môi, trong lòng lại nghĩ, nếu như thật sự có loại cơ hộ này, ngược lại cũng không ngại trải nghiệm một chút.

Nhưng trên miệng vẫn là tỏ ra sợ hãi : " Biết rồi ạ."

Cúp điện thoại của Sở tỷ, Trình Tinh vừa vặn đi tới cửa ra. Chỉ là vừa mới hướng bên ngoài sân bay đi được hai bước, liền nghe thấy tiếng la hét đinh tai nhức óc ở phía sau.

" Dung Diệu ! Dung Diệu !"

" Dung Diệu ! Anh đẹp trai quá !"

" Dung Diệu ! Em yêu anh !"

Nghe thấy cái tên này, Trinh Tinh không nhịn được dừng lại bước chân, cơ hồ là phản xạ có điều kiện mà quay người nhìn qua.

Chỉ thấy ở chỗ ra được bao vây bởi một vòng người, ào ào giơ lên cao biển hiệu trong tay, có vài người còn mang băng-đô hình dạng phát sáng tên Dung Diệu đeo ở trên đầu.

Trình Tinh có chút kinh ngạc, lúc cô ra khỏi ga sân bay, những người này rõ ràng cái gì đều không có, chỉ an an tĩnh tĩnh đứng đó, cô còn cho rằng là những người đi đón thân nhân bằng hữu, lúc đó chỉ ở trong lòng cảm thán câu " Hôm nay người đi đón người thân rất nhiều", hoàn toàn không liệu đến, cư nhiên đều là đi đón Dung Diệu.

Đây vẫn là Dung Diệu sau khi xuất đạo, Trình Tinh lần đầu tiên trực diện nhân khí của anh. Những trường cảnh đó trước đây đều là trong chữ của mạng xã hội, trong video nhìn thấy qua, lần này là chân chân thực thực người thật trải nghiệm qua.

Trình Tinh nhịn không được dừng chân lại, theo càng lớn tiếng hoan hô truyền tới, thân ảnh của Dung Diệu cuối cùng đã xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Dáng người hắn cao, dáng người ưu việt cùng với làn da trắng bạch khiến cho hắn có một loại khí trường dù mặc bao tải cũng có thể mặc thành hàng đặt sẵn chất lượng cao.

Chỉ đeo khẩu trang, không mang kính râm, lộ ra hắn nửa khuôn mặt được cộng đồng mạng hí xứng là " Dựa vào khuôn mặt cũng có thể có tiền", xương mày cao phối với lông mày tự nhiên chưa qua tranh điểm, trong con ngươi thâm thuý có lạnh nhạt nhưng lại không lệ khí, cả người đều thấu lên một cỗ nhuệ khí cùng với bừng bừng lạnh thấu xương.

Có thể là vì để ngồi máy bay được thoải mái, Dung Diệu mặc một thân đồ thể thao màu đen, mái tóc chưa được xử lí qua, liền như vậy nhu nhu thuận thuận rũ xuống. Có vài sợi tóc mai dán vào mí mắt, ngược lại có một loại cảm giác bầu không khí chán nản hỗn loạn tự nhiên.

Bộ dạng này khiến cho các fans theo sau đều nhịn không được mà cùng nhìn sang người bên cạnh mình, thẳng hô lên " Tóc mềm thật mượt thật đẹp".

Mà càng nhiều fans đến đón chuyến bay đều giương cao điện thoại hoặc máy quay ở trong tay, không nguyện ý bỏ qua thời khắc khó có được chính chủ không đem chính mình bao lại thật kín này.

Trình Tinh cơ hồ nín thở nhìn vào chỗ cửa ra, liền nhìn thấy Dung Diệu hướng chính mình phương hướng đi tới, hắn giống như một vị quốc vương, phía sau đều là những thần dân trung thành nhất ủng hộ hắn.

Một khắc này cô phảng phất như không nghe thấy bất cứ tiếng ồn nào, trong mắt cũng không nhìn thấy bất cứ ai hay việc gì, thậm chí ngay cả điện thoại trong túi quần đang rung lên cũng không chút nào cảm nhận đến.

Cô nhịn không được nghĩ tới fans của Dung Diệu đã từng hình dung hắn là phần thưởng mà ông trời đã ban cho nhân gian, là ngôi sao hạ phàm. Lúc cô ở nước ngoài nhìn đến chỉ cảm thấy mọi người quả thật là quá khoa trương rồi, nhưng lúc này nhìn thấy người thật, lại cảm thấy những lời nói quá hoa mỹ kia dường như đều tự động ôm lấy, đi vào trong đầu cô.

Xa cách bảy năm, hắn đích xác cùng với lúc niên thiếu nhìn thấy nam hài rất không giống nhau.

Đột nhiên, Trình Tinh rất muốn rất muốn lưu lại khoảnh khắc này.

Thế là cô vô ý thức lấy xuống kính râm cất vào trong túi, nhanh chóng lấy máy ảnh đang đeo ở trước ngực lên, nhắm chuẩn đang nghênh diện mà đến Dung Diệu ấn vào nút chụp nhanh. Nhưng theo sau đó, bên cạnh cô đột nhiên chạy tán loạn ra vài người nam nam nữ nữ mang theo " Trường thương, đại pháo", từng người từng người đều liều mạng như đang lên chiến trường vậy, một bên chụp hình, một bên tính toán giành lấy vị trí chụp hình tốt nhất của Trình Tinh.

Nhưng vào lúc Dung Diệu sải bước lướt qua, người bên cạnh lại giống như tổ ong đuổi theo.

Đáng thương Trình Tinh bị giáp công từ hai bên đẩy vào chính giữa, lại có một lượng lớn các fans tuỳ theo mà đến, cô giống như là bị cuốn theo, không thể không đi theo tiến lên phía trước.

Trình Tinh khóc không ra nước mắt, cô chỉ là muốn chụp một tấm hình làm kỷ niệm để lấy may mắn thôi, nhưng mà hiện tại cô bị chen chút đến nỗi tay cầm máy ảnh đều không bỏ xuống được.

Nếu như cuộc sống bức bách bạn....vậy thì chụp hắn thêm vài tấm vậy.

Trình Tinh từ trước đến nay đều là " đã tới thì an tâm ở lại", cô rất nhanh liền bình ổn lại tâm thái, cùng với các fans bên cạnh cùng nhau lại chụp Dung Diệu mấy tấm.

Điện thoại trong túi quần lại lần nữa điên cuồng chấn động, Trình Tinh lần này mới cảm giác đến. Cô cố gắng đem chính mình hướng về phía trước chen ra một chút, tìm được rồi cái góc độ, thành công đem điện thoại từ trong túi quần lấy ra.

Vừa mới nghe máy, một cái hồn hậu trung niên đại thúc ở đầu dây bên kia gầm lên : " Cô có chuyện gì vậy ? Có phải là cô gọi xe hay không ? Sao lại không nghe máy ? Điện thoại đều sắp bị gọi hỏng rồi !"

Trình Tinh lúc này mới nhớ ra, chính mình lúc xuống máy bay liền đã gọi xe tới đón. Nhưng mà vừa mới bị Dung Diệu đánh ngoặt, cô hoàn toàn quên mất rồi.

" Xin lỗi sư phó, vừa nãy tôi không nghe thấy tiếng điện thoại, bây giờ tôi lập tức đi ra, phiền chú lại đợi tôi một lát." Trình Tinh nhanh chóng nhận lỗi, thái độ thành khẩn, đồng thời cô cũng thử đột phá vòng vây, từ trong đám fans chui ra.

Tài xế lại tiếp tục gầm lên : " Tôi đợi cô ? Có cái công phu đợi cô này, tiền đều kiếm được hai vòng rồi. Tôi không có công phu đợi cô, cô tự mình lại gọi xe khác đi. Giới trẻ bây giờ, một chút quan niệm thời gian đều không có."

Tài xế mắng mỏ toét miệng rồi tắt máy, chỉ còn lại Trình Tinh đầy mặt mộng bức. Cảm tình tài xế gọi điện thoại tới không phải là để thúc giục cô nhanh chóng xuất hiện, mà chỉ là muốn bày tỏ trong lòng không vui ?

Nhưng Trình Tinh tự biết đuối lý, chỉ đành phải gọi xe một lần nữa.

Tay vừa mới lướt lên màn hình điện thoại, đám fans bên cạnh Trình Tinh không biết vì sao đột nhiên kích động hướng về phía trước chen chúc. Trình Tinh đột ngột không kịp đề phòng bị chen lên phía trước loạng choạng mấy bước, mở to mắt nhìn điện thoại trong tay hiện lên thành một đường Parabol bay về phía trước, mà cô cũng không biết bị chân ai vấp phải, cả người hướng về mặt đất phía trước bổ nhào xuống.

Xong rồi ! Lần này thật là Barbie Q rồi !

Vào thời khắc mấu chốt, cô còn không quên Sở tỷ ân cần dạy bảo cô ở trường hợp trước mặt công chúng phải chú ý hình tượng lời nói, ngay lập tức cô liền dùng tay che lại mặt mình, trong lòng cầu khẩn đợi lát nữa tư thế lăn xuống không quá buồn cười, lại nghĩ cô đều đã che mặt rồi, chắc hẳn là không ai có thể nhìn thấy hoặc chụp hình được đi ?

Nhưng mà đau đớn trong dự liệu không hề đến.

Một cánh tay cứng cáp hữu lực, ngón tay rõ ràng đỡ lấy Trình Tinh.

Trình Tinh ngửi thấy một cỗ như có như không hương khí mùi đàn hương, giống như mùi vị của rừng Siberia rơi tuyết vào mùa đông.

Ổn định lại tâm thần, cô mới có thể một lần nữa đứng vững.

Cô mở ra cái tay đang che mặt, liền nhìn thấy trên cánh tay thon dài trắng nõn kia có thêm một cái điện thoại, đưa đến trước mặt của Trình Tinh.

Giọng nam trầm thấp mang theo thanh lãnh ở trên đỉnh đầu cô vang lên : " Chụp rất tốt, lần sau đừng chụp nữa."

Trình Tinh : " ? ?"

Các fans ở bên cạnh cười ầm ầm lên, Trình Tinh lúc này mới chú ý đến vừa nãy lúc cô sắp ngã lăn xuống, không biết khi nào trong lúc vô ý đã ấn vào nút chụp của máy ảnh, mà bây giờ màn hình của điện thoại vẫn còn sáng, trong bức ảnh Dung Diệu bị cô chụp thành phim kinh dị.

Trình Tinh nhận lấy điện thoại, cúi đầu ở trong lòng nhịn không được phỉ nhổ Dung Diệu cái miệng làm người tức giận, một bên muốn bản thân phải nói chút gì đó để đổi lại tôn nghiêm.

Nhưng không ngờ đến, giọng của Dung Diệu lại lần nữa vang lên : " Chú ý an toàn."

Ngắn ngủi bốn chữ, như cũ là lãnh đạm cùng bình thường ngữ khí, nhưng lại khiến Trình Tinh sững sờ tại chỗ.

Cô không nhịn được nhớ lại cấp hai năm ấy, cô lần đầu tiên thử tập đi xe đạp lại lăn vào trong bụi cỏ, lúc ấy Dung Diệu nhìn thấy nhưng lại cười chế giễu cô một trận, cuối cùng lại đi tới bên cạnh hướng cô vươn tay ra, đem cô từ trên đất kéo lên. Lúc ấy, hắn cũng đã nói một câu " Chú ý an toàn."

Dung Diệu khi ấy tuy rằng tuỳ tiện nhưng tuyệt không giống như hôm nay một bộ lạnh lùng khó gần.

Trình Tinh có chút thẩn thờ nghĩ ngợi: Lúc nãy anh ấy.............hình như..không nhận ra mình.

Cô lấy lại tinh thần lại phát hiện Dung Diệu đã ra khỏi cửa lớn sân bay. Cô nghĩ cũng không nghĩ liền cất bước đuổi theo.

Ở lề đường ngoài sân bay, đang dừng một chiếc xe đưa đón, cửa xe vẫn chưa đóng, khoảng cách mấy mét có thể nhìn thấy Dung Diệu đang ngồi trên ghế dựa, đang vươn tay muốn đem kéo khoá áo khoát xuống một chút.

Trình Tinh chạy rất vội, trực tiếp xông tới phướng hướng xe đưa đón mà chạy tới. Chạy tới nửa đường, cô đột nhiên dừng lại, từ từ quay đầu nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện điều không đúng.

Vốn dĩ tập hợp các fans lúc này đều không thấy đâu nữa.

Lại xoay người hướng xung quanh nhìn xem, càng nhìn thấy các nhóm fans ba ba hai hai kề vai nhau rời đi, đi về phía bất đồng phương hướng tản ra, vừa thấy chính là muốn rời khỏi sân bay.

Trình Tinh lúc này mới nhớ đến, fans của Dung Diệu có một điều đặc sắc, chính là bọn họ không quản là đi tiếp đón sân bay cũng được, theo đuổi hành trình công khai cũng được, tuyệt đối sẽ không nhìn xem Dung Diệu rời đi, mà sẽ rời đi trước anh ấy. Giống như lần này vậy, người đã tiếp đến trên xe rồi, bọn họ sẽ không dừng lại vào lúc này.

Mà Dung Diệu giống như đã cùng bọn họ ước định rồi vậy, sẽ ở trên xe dừng lại chút, chờ fans rời đi chút rồi mới chạy đi. Giống như, là anh ấy đưa tiễn bọn họ.

Trình Tinh biết, đây là điều lãng mạn độc nhất thuộc về Dung Diệu.

Nhớ tới điểm này, Trình Tinh cũng mới phản ứng lại chính mình vừa nãy cư nhiên muốn tận mắt tiễn đưa Dung Diệu rời khỏi. Cô có chút sợ hãi vỗ vỗ ngực mình, vui mừng vì bản thân đã kịp thời dừng lại.

Bảy năm trước là cô không từ mà biệt, bảy năm sau cô lại trở về đột ngột, tuỳ tiện xuất hiện ở trước mặt Dung Diệu, không phải là cử chỉ sáng suốt. Trước khi về nước cô đều đã nghĩ kỹ rồi, lần này cô phải từ từ đến.

Chính vào lúc chuẩn bị giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, im lặng rời khỏi Trình Tinh, vừa mới bước được một chân liền bị trợ lí Dung Diệu từ trên xe bước xuống gọi lại :

" Này, cô là trạm tỷ của trạm nào vậy ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#showbiz