Chương 107: Khoảnh khắc ngắn ngủi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyong và Seungri cứ như vậy xa nhau cũng đã gần được 2 tuần. Thực tình những ngày đầu Jiyong cảm thấy rất khó chịu bởi 2 người đã dính lấy nhau cả thời gian trước đó khiến khi xa nhau anh nhung nhớ cậu vô cùng. Seungri cũng không khá hơn bao nhiêu, hơn nữa chủ tịch cũng thay đổi hầu như tất cả nhân viên xung quanh họ khiến cả 2 có chút bổi rối. Nhưng họ cũng nhanh chóng bắt nhịp được tất cả, 2 người có thời gian rảnh đều nhắn tin gọi điện giống như 1 đôi tình nhân mới yêu nhau. Cuộc sống rồi cũng ổn cả. Ngày mai đã đến buổi diễn của Big Bang ở Nhật, Seungri và Dae Sung đã ở sẵn bên đó, 3 người còn lại tụ tập ở kí túc từ sáng định mai mới bay sang. Top nhìn Jiyong bồn chồn muốn sang sớm nhưng lại ngại không dám lên tiếng. Cậu anh cả đang ngồi nghịch điện thoại cười cười:

- Hay chúng ta sang sớm 1 hôm đi tụ họp với 2 cậu kia nhỉ? Đi ăn 1 bữa lâu lắm rồi Big Bang không gặp nhau ăn uống rồi!

- Được không?

Jiyong chồm lên hí hứng hỏi. Top phì cười nhìn anh:

- Được chứ sao không? Sao rồi? Lại cãi nhau hay sao mà không gặp vậy?

- Không! Vì chú Yang cấm rồi!
- Hả?
- Hẹn hò bị bắt được, cấm gặp nhau rồi!
- Haha, cho chết! 

- Hahaha !!!

Young Bae nghe thấy cũng cười ầm ĩ lên khiến Jiyong cáu:

- 2 người giỏi lắm, cười cái quái gì hả? Chúng tôi khổ sở 2 người vui lắm sao?

- Phải đấy! Tôi vui lắm! 

- Thật là!!!!!!!!!!!!! Ya!!!!! Muốn chết không hả???
- Muốn sang Nhật sớm không mà to mồm vậy hả?

- À… anh kêu quản lý đi. Hì hì…

Top liếc Jiyong trở lại nhỏ nhẹ ngay sau câu dọa của anh. Cậu anh cả thở dài, đúng là yêu đương, 1 khắc thiếu nhau cũng khổ sở vô cùng… Huống chi bọn họ lại phải xa nhau lâu như vậy… Young Bae cũng hiểu nỗi lòng của bạn thân, cậu lôi điện thoại ra:

- Alo, anh ạ? Vâng vâng, em muốn sang Nhật sớm hơn được không? Anh Top muốn gặp bạn bè ở bên đó ấy mà! Đổi vé máy bay cho bọn em nhé! Vâng, càng sớm càng tốt! Cả 3 luôn đi anh! Vâng vâng… vâng… được chưa anh? Cảm ơn anh nhé!

Young Bae cười cười:

- Đã xong!
- Haizz, đúng là quản lý cũ vẫn tốt hơn! Quản lý mới của tớ đúng là quân của chủ tịch 100%, mở mồm ra là chỉ tịch bảo thế này thế khác, chẳng khác gì thời mới debut cả!
- Hì hì, thì ai kêu hẹn hò mà còn để lộ ra chứ, các cậu cũng chẳng biết suy nghĩ gì!
- Giờ mới hối hận đây! Bay chuyến mấy giờ?
- À chỉ đổi được chuyến 10h tối thôi! 
- Muộn vậy sao? 
- Ừm. Đi ngủ chút đi, mấy hôm nay cậu không ngủ rồi!
- Ủa sao mà phải vất vả vậy?
Top chen miệng vào. Young Bae tiếp lời:
- Bọn em đang chuẩn bị chu đáo để cho nhóm mình comeback đó. Cũng hơn 2 năm rồi mà, đến lúc quay lại thôi…
- Ồ, comeback là có anh nữa đúng không? Vậy sao tôi không được biết vậy? 
- Thì mới có kế hoạch mà! Phải chuẩn bị bài hát mới chứ!

- Cũng đúng! Hê hê…

Jiyong không có hứng thú đùa với 2 con người nhạt nhẽo kia, anh cười cười cho có lệ vài câu rồi về phòng. Jiyong chui lên giường, từ lâu căn phòng này đã trở thành nơi chứng kiến biết bao ngọt ngào giận hờn của 2 người. Đột nhiên Jiyong nhớ lại lần đầu tiên 2 người cãi nhau, khi ấy 2 người có tình cảm với nhau nhưng chưa xác định rõ ràng quan hệ, bởi vậy những hiểu lầm chồng chất không ai chịu nói với ai. Anh nhớ đến những giọt nước mắt đêm hôm đó cậu rơi vì anh, cậu rất ít rơi lệ nhưng vì lo lắng cho anh khi xảy ra scandal cậu đã khóc, vì ấm ức anh nghi ngờ cậu vô cớ, cậu cũng đã khóc… chuyện đã qua phảng phất như ở kiếp trước. Thời gian này anh quá hạnh phúc, hạnh phúc đến mức anh quên đi tất cả điều đó, giống như khi được ở bên người ấy, bỗng nhiên những biến cố xảy ra nào có gì nghiêm trọng, bởi sẽ có người bên anh chia sẻ, có người vì anh mà đau lòng, vì anh mà rơi lệ. Cuộc sống này thật mẹ nó đáng sống! Jiyong vừa nằm suy nghĩ vẩn vơ thì chuông điện thoại reo, anh hớn hở nhận ra tiếng chuông dành riêng cho ai đó:

- Ơi Seungri…
- Anh!
- Ừm, em đang làm gì đó?
- Vừa ngủ dậy nè! Anh dậy chưa?
- Anh dậy lâu rồi, đang ở kí túc của Big Bang với Bae và anh Top.
- À… mai anh bay chuyến mấy giờ thế? 
- Anh bay chuyến tối nay này! 10h sao đó!
- Thật không? Sang sớm vậy sao anh?
- Còn không phải vì người của anh ở bên đó hay sao? Nếu không anh cần gì vội vàng vậy chứ!
- Hì hì, anh sang nhanh đi, em nhớ anh muốn chết rồi! Mà không dám kêu sợ anh buồn à…
- Thật sao? Seungri của anh ở bên đó có ngoan không đó?
- Có chứ, em lúc nào chẳng ngoan. Em có quen với mấy người bạn mới, hôm nào rảnh sẽ giới thiệu cho anh nhé!
- Được không vậy?
- Được chứ, sợ anh lười đi thôi!
- Sao có thể, bạn vợ anh sao anh lười được! 
- Hì hì…
- Vậy… thôi em ngủ tiếp đi, chờ anh sang nhé!

- Vâng! 

Jiyong cúp điện thoại với 1 nụ cười ngọt ngào như vậy. Thời gian này mặc dù phải xa nhau nhưng tình cảm của 2 người lại càng thắm thiết hơn, sau cuộc cãi nhau hôm ấy, họ chia sẻ mọi thứ với nhau. Seungri vẫn kết giao bạn mới nhưng buổi tối khi nói chuyện điện thoại với nhau, cậu sẽ kể cho anh về họ khiến anh cảm thấy không có gì lo lắng. Jiyong cũng vậy, sau 1 ngày mệt mỏi anh càu nhàu với cậu về việc anh với Teddy không hợp nhau ra sao, paparazzi bám theo anh như thế nào… Anh thay đổi kiểu tóc mới sẽ chụp ảnh cho cậu xem, cậu mua vài bộ quần áo cũng mặc vào rồi hỏi ý kiến anh để rồi câu trả lời luôn là: không mặc gì là đẹp nhất! Bởi vậy gần đây tâm trạng Jiyong rất tốt, mấy sáng tác mới của anh đều ngọt ngào, hạnh phúc giống như tâm trạng của anh lúc này vậy…

Tối hôm ấy, sau cả 1 ngày lăn lộn 3 thành viên của Big Bang cũng đến Nhật. Họ trở về khu chung cư được thuê dài hạn dành riêng cho Big Bang. 2 cậu em út nghe tin họ đến sớm cũng đã hoàn thành lịch trình trở về nằm ở nhà đợi các anh. Seungrivà Dae Sung hí hửng nằm dài trên ghế sofa xem 1 chương trình giải trí của Nhật:

- Này Seungri…
- Sao anh?
- Lát mấy anh đến chúng ta đãi họ 1 bữa đi, lâu lắm Big Bang không tụ tập rồi!

- À… để mai được không anh?

Dae Sung ít khi có ý tưởng ăn uống như vậy nhưng thật lòng Seungri và Jiyong xa nhau quá lâu rồi, cậu chỉ muốn được ở bên anh. Dae Sung chợt ngộ ra điều gì, cậu anh cúi đầu cười khẽ:

- Ừm, vậy để tối mai đi! Đằng nào cũng vậy mà! Để mấy anh ở lại đây thêm 1 hôm, giờ cũng chả có ai bận bịu gì cả đâu! Nhất là anh Top đó, rảnh rỗi cả ngày nhắn tin cho anh đến phát phiền ấy! Sợ ghê!

- Haha, chẳng thấy nhắn tin cho em gì!

- Có mà dám, anh Jiyong tính như nào có ai không biết, anh ấy ai chẳng ghen lồng lộn lên. Giờ chú có vuốt ve con mèo chó gì đó anh ấy cũng nhảy dựng lên ấy!

- Làm gì đến mức ấy, anh ấy dễ tính thôi mà..
- Haha, chỉ dễ với cậu thôi! 

- Vậy sao? Mà nghe nói lần này anh cũng về Hàn luôn hả?

- Ừm, anh có vài lịch trình ở Hàn, tham gia show với anh Jiyong luôn nữa!

- Hả? Show ư?

- Ừm, show nói về yêu đương ấy mà. Mc chương trình đó là 1 chị diễn viên thân với Jiyong, MC nam thì lại là family outing ngày xưa nên anh tham gia luôn.

( hình như show Hwasin Ep6 phải hem?? )

- À… vậy sao?

- Ừm…

- Vậy phải khai thác Jiyong nhiều vào, dân chơi một thời mà! Kinh nghiệm hẳn nhiên không cần bàn cãi…

- Haha, ghen sao? 
- Đâu có, em mà thèm ghen mấy cái vớ vẩn vậy sao. Đùa chút thôi…
- Ừm, mà anh cũng phục cậu, sao có thể thuần phục con ngựa hoang như anh ấy để anh ấy ngoan ngoãn như bây giờ vậy? Thật là quá sức tưởng tượng!
- Em cũng không rõ lắm, cứ yêu nhau bình thường. Em chẳng cấm anh ấy cái gì bao giờ!
- Thật ư?
- Ừm, anh ấy đi chơi hay đi bar chẳng bao giờ em hỏi đến!
- Thật kì lạ… bao giờ anh mới gặp được 1 người như vậy đây… haizzz, anh cũng muốn ngoan ngoãn lại nữa. Lông bông mãi cũng nản…
- Tận hưởng được thì tận hưởng đi, anh đủ ngoan rồi. Ngoan nữa như anh Bae thì đi tu cho xong!

- Haha, cũng đúng… Ô mà họ đến rồi kìa! Anh Topppppppppppp!!!!!!!!!!!!!!! Anh Ji yongggggggggggggggggggggggggg!!!!!!!!!!!!! Anh Baeeeeeeeeeeeee!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!1

2 cậu đang nói chuyện thì nghe thấy tiếng mở cửa của 3 ông anh, Dae Sung hí hửng chạy ra mở cửa, Seungri cũng lững thững theo ra sau. Top phi vào ôm chầm lấy Dae Sung:

- Em trai của anh! Ngoan lắm! Này… cái cậu em út kia còn chưa thấy chào phải không?
- Hi anh!
Seungri mở miệng trêu đùa anh cả. Tức thì Top tiện tay cầm trên tay cái mũ ném vào người cậu:

- Muốn chết không!

Young Bae và Jiyong bước vào sau:

- Mấy người mới gặp nhau đã cãi nhau được! 

Jiyong vừa bước vào đã đảo mắt tìm kiếm và dính chặt mắt vào người anh vẫn mong nhớ bấy lâu nay. Seungri cũng đã nhìn thấy anh, cậu cười cười:

- Anh…

- Ừm…

Họ không nói nhiều với nhau nhưng ánh mắt ngọt ngào của cả 2 đã tố cáo tâm trạng ngập tràn hạnh phúc của họ. Top không nhìn nổi nữa:

- 2 người vào phòng tâm sự giùm chúng tôi đi! Gai hết cả người!

- Phải đấy phải đấy! Đừng có ngược đãi tâm hồn chúng tôi đi!

Seungri thản nhiên xách đồ của Jiyong rồi nói với anh mặc kệ mấy người kia đang ra sức trêu chọc:

- Anh về phòng em nghỉ chút đi! Phòng anh chưa có ai dọn nữa!
- Ừm được.
- Đi thôi anh!
2 người đi về phòng Seungri mặc cho ngoài kia Top vẫn gọi với:

- Ô phòng tôi cũng đã dọn đâu! Cho tôi nghỉ chút cùng vớiii!!!!

Jiyong khép lại cánh cửa bỏ lại tiếng cười ồn ào của mọi người ở lại phía bên ngoài. Vừa bước vào phòng Jiyong đã ôm chầm lấy cậu:

- Seungri… Seungri của anh..
- Anh…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro