Chương 108: Khoảnh khắc gặp nhau ( tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyong khép lại cánh cửa bỏ lại tiếng cười ồn ào của mọi người ở lại phía bên ngoài. Vừa bước vào phòng Jiyong đã ôm chầm lấy cậu:

- Seungri… Seungri của anh..

- Anh…

Cậu siết chặt cánh tay anh đang ôm cậu từ đằng sau thấp giọng gọi 1 tiếng anh đầy ngọt ngào. Jiyong thò tay sờ soạng người cậu:

- Sao gầy đến như vậy chứ?
- Đâu có đâu?
- Xem này, lộ hết cả xương sườn ra rồi! Mỡ của anh đâu rồi hả? Ai cho phép em gầy như vậy chứ?
- Gầy 1 chút cho quyến rũ, em tập gym đó!
- Ồ… tập lúc nào? Sao anh không biết?
- Em chẳng nói em tập thể dục còn gì? Anh không để ý thì có! 

- Có sao? Ồ thật may chỗ này không bị gầy đi…

Jiyong vừa vuốt ve cặp mông nở nang của cậu vừa buông lời trêu chọc. Nếu nói tình yêu thuộc về phạm trù tâm hồn thì ngoài thứ tình yêu trong sáng đó anh vẫn luôn có ham muốn chuyện kia đến mức đôi khi anh đánh mất lí trí của mình. Từng tấc trên thân thể cậu anh đều muốn được chạm vào, được âu yếm vuốt ve tất cả mọi thứ thuộc về cậu. Seungri để mặc bàn tay hư hỏng của anh chu du theo ý muốn của chủ nhân nó:

- Anh này, mai bọn mình làm fanservice khác đi! Trò cũ hoài chán rồi!
- Không thích!
- Anh!!!

- Không thích!

Jiyong khó chịu gắt gỏng. Anh thực sự rất ghét mấy cái trò đó trên sân khấu, thực ra trước kia khi 2 người chưa yêu nhau anh còn muốn lợi dụng mấy trò đó để được gần gũi hơn với cậu nhưng bây giờ, cả 2 đã bên nhau lâu như vậy, có những việc anh chỉ muốn làm trong phòng ngủ chứ không phải mang ra cho hàng trăm hàng nghìn ánh mắt nhìn vào. Seungri thì nghĩ đơn giản hơn, fanservice với anh vừa làm vừa lòng fan lại vừa là anh của cậu, chẳng phải rất tốt hay sao! Cậu liếc mắt:

- Nếu không em sẽ làm với anh Top…
- Em dám?
- Sao không dám chứ?
- Em!!!!!!!!!!! 
- Anh, nghĩ thoáng chút đi, chúng ta cùng làm chẳng phải rất tốt sao, rất thực rất tình. Haha, fan sao chịu nổi chứ!
- …
- Anh!!!
- Làm trò vớ vẩn!
- Sao chứ?
- Không phải em sao? 

- Em làm sao?

- Lên sân khấu mấy câu giả tạo hay ho như vậy, ngoài đời thì có bao giờ chịu mở miệng chứ!

Seungri phụt cười, ồ… lí do đây rồi. Thì ra không phải cái con người gắt gỏng kia không thích fanservice mà là hờn cậu thôi… Cậu cười cười:
- Ai nói giả tạo chứ?
- Còn nói không? Mấy câu em nói trong concert của anh!!!
- Câu nào? Em yêu GD… GD là người hùng của em… GD là người đàn ông của em… câu nào là giả chứ? 
- Em…
- Sao nào? Em đâu biết nói dối chứ!

- Đồ đáng ghét!

Jiyong nghe được lời cậu có chút kích động, đàn ông mà, người của mình sùng bái mình là 1 chuyện đáng tự hào biết bao. Hư vinh trong anh được Seungri khéo léo lấp đầy, mặc kệ cậu thật lòng hay muốn nịnh nọt anh, Jiyong cũng đã quên sạch hờn giận chồm lên người cậu cắn xé đôi môi đang chu chu ra của ai kia. Cậu mơn trớn nửa đáp lại nửa không khiến anh bực mình:

- Đừng khiêu khích sự nhẫn nại của anh!

- Vậy Jiyong nói xem ngày mai chúng ta làm trò khác được không?

Jiyong cười nhếch mép cúi xuống liếm xương quai xanh của cậu - nơi vì cậu gầy đi 1 chút mà càng lộ ra gợi cảm mê người:

- Fansevice như thế này thì có được không?

- Cũng được, vậy em sẽ làm như thế này… nhưng em sợ… anh không kiềm chế được… sẽ lên ngay trên sân khấu mất…

Seungri cũng không kém, cậu cầm tay anh đưa vào bên trong áo mình nhẹ lướt qua những nơi cậu thừa biết anh mê mẩn chúng đến mức nào. 2 người bây giờ đã quen thuộc cơ thể nhau đến mức như vậy… Ánh mắt Jiyong tối sầm lại:

- Được rồi, trò quái quỷ gì cũng được! Anh sẽ hùa theo em được chưa, giờ thì chuyên tâm đi!

- Nhưng…

- Im ngay! Nói ít thôi!

Jiyong ngậm chặt môi cậu lại không để cho cậu lải nhải thêm nữa, 2 người đâu được gặp nhau nhiều, sao cậu không biết trân trọng giây phút này như vậy chứ. Anh cuồng nhiệt cắn xé trên thân thể của cậu khiến Seungri run rẩy. Cậu cảm nhận được sự điên cuồng của anh bây giờ, không chỉ là làm tình mà còn cả nỗi nhớ nhung vô hạn của người ấy. Cậu ôm chặt lấy anh, chính cậu hôm nay cũng muốn buông thả 1 lần, cậu muốn có anh đêm nay…

Nụ hôn nóng bỏng của Jiyong rơi liên tiếp từ mặt xuống đến cổ khiến Seungri cảm thấy không ổn, cậu cố vớt lại chút lí trí còn sót lại rên lên:

- Anh… anh… đừng… đừng để lại vết… mai chúng ta có concert đó! Chị make make up… sẽ giết em mất thôi!

Jiyong bất mãn hừ khẽ 1 tiếng nhưng cũng giảm bớt lực, anh chỉ nhẹ chạm môi khắp khuôn mặt cậu khiến Seungri đỏ bừng cả người như con tôm luộc. Sự mơn trớn như có như không của anh khiến cậu muốn phát điên lên được. Bất thình lình anh rời môi xuống cổ cậu, Seungri gắt nho nhỏ khi cảm nhận được sự ướt át từ chiếc lưỡi của anh đang thay đôi môi hành hạ cơ thể cậu:

- Anh… anh… thôi… ngay…

- Sao… có phải kích thích lắm không? 

Jiyong 1 tay lướt nhẹ trên gương mặt ửng đỏ của cậu 1 tay vờn nhẹ xuống nơi nào đó đã bắt đầu cứng rắn. Anh như có như không khơi dậy ham muốn của cậu khiến Seungri rên lên 1 tiếng đầy nhục cảm. Anh hứng thú nhận ra hôm nay thực sự cậu nhiệt tình và nhạy cảm hơn thường lệ. Seungri bị anh nhìn chằm chằm thì xấu hổ vô cùng, cậu rúc vào ngực anh càu nhàu:

- Nhìn gì nhìn lắm thế…

- Vì em đẹp quá! Thực sự rất đẹp Seungri à…

Seungri không buồn trả lời, cậu khẽ cong người lên với tay tắt điện, ánh sáng khiến nỗi xấu hổ của cậu như tăng thêm gấp bội. Huống chi ánh nhìn càn rỡ của cái con người kia thực sự quá trắng trợn cậu chịu không nổi. Thế nhưng động tác của cậu lại khiến thân thể trần trụi của 2 người chạm vào nhau, nơi hạ thân nóng bỏng vô tình gặp gỡ làm tan rã hoàn toàn lý trí của anh. Jiyong run rẩy đè chặt cậu xuống để nơi đó của họ tiếp xúc với nhau … “ a… Seungri à, cậu bé của em đang đùa nghịch cậu bé của anh sao? Em hư quá… ya… Seungri…” Anh thở hổn hển với kiểu trêu chọc kích thích điên người đó, Jiyong không thể chờ đợi thêm nữa thấp giọng nài nỉ:

- Xin lỗi Seungri, hôm nay để em thiệt thòi rồi, giúp anh thoải mái trước nhé…

Seungri không nói gì chỉ giơ 2 chân quặp chặt lấy hông của anh. Nhận được tín hiệu của người yêu anh ngay lập tức nâng cao eo lên nhấn vào hạ thân của cậu. Cửa mình hẹp đến mức cực hạn khiến Jiyong rên lên 1 tiếng đầy khoải cảm, anh phải dừng lại 1 chút nếu không sẽ ra ngay lúc này mất. Seungri cũng hơi đau nhưng hơn hết là cảm giác được anh lấp đầy cơ thể khiến cậu thỏa mãn không thôi, thấy anh dừng lại cậu lại nghĩ do anh sợ mình không chịu được bèn nhích người lên 1 chút để anh tiến vào sâu trong cậu hơn, anh vội vàng vật cậu ra run rẩy gắt:

- Yêu tinh chết tiệt! Sao lúc nào cũng chặt như lần đầu tiên vậy? 
- Anh…

- Muốn bức chết tôi sao? Không có cửa đâu!

Jiyong nói xong nắm lấy 2 chân của cậu kéo mạnh về mình khiến cả 2 tiếp xúc chặt chẽ với nhau. Anh vừa luật động vừa phủ lên môi cậu 1 nụ hôn nồng nàn như kéo dài bất tận. Jiyong nheo mắt nhìn đôi mắt đã phủ sương của ai kia bèn gia tăng sức ở đôi tay đang cầm ở nơi nóng bỏng kia khiến cậu bị bất ngờ hét lên 1 tiếng. Nhịp điệu nhanh dần cho đến khi Seungri cảm nhận được trận ấm nóng trong cơ thể mình đồng thời cậu cũng phóng ra cơn cuồng dại của mình. 2 cơ thể nhớp nháp mồ hôi vì những giây phút nỏng bỏng vừa rồi mềm nhũn nằm xuống để cơ thể và tâm trí bình tĩnh trở lại. Chừng vài phút sau Seungri đứng dậy:

- Em đi tắm trước nhé!

Jiyong không nói gì vươn tay vuốt ve cơ thể trần trụi của cậu, cậu gạt nhẹ tay anh ra:

- Thôi nào, để em đi tắm đã!
- Anh muốn bên em…

- Vậy tắm chung đi. Không tắm em không ngủ nổi…

Jiyong đương nhiên nhanh chóng đồng ý và bật dậy lấy quần áo như thể giây phút sau cậu sẽ thay đổi suy nghĩ, dại gì chứ! Seungri của anh hiếm khi dễ tính như hôm nay! Jiyong theo cậu vào nhà tắm nhìn cậu bật chút nước ra thử độ ấm rồi mở vòi hoa sen để gội đầu. Anh đứng ngay cửa tay vẫn cầm quần áo nhìn ngây người hình dáng quyến rũ kia đang được bao bọc bởi dòng nước, hơi nước khiến xung quanh hơi mờ nhưng ánh điện lại sáng trắng làm thân hình cậu nổi bật lên. Seungri gội đầu xong với lấy khăn vò qua tóc cười cười lên tiếng mắt vẫn không nhìn ra phía anh:

- Anh muốn tắm chung hay nhìn em tắm vậy thôi?

- Tắm chung!

Jiyong dứt khoát lên tiếng, dại gì chứ tắm chung anh có thể, có thể chạm vào cậu dưới dòng nước kia, có thể vuốt ve cơ thể quyến rũ đó... nghĩ đến đã đủ kích thích điên người. Seungri cười khẽ:

- Vậy lại đây kì lưng cho em cái coi! Đứng đấy làm gì vậy?

- Ừm…

Jiyong tiến đến cầm khăn chà vào tấm lưng trần trơn bóng mượt mà của cậu, chẳng mấy chốc bàn tay hư hỏng đã thay thể tấm khăn sờ soạng khắp thân thể của cậu. Thân thể cậu dưới dòng nước ấm áp trở nên mẫn cảm lạ thường, anh trượt tay xuống đến mông cậu, ngón tay không kìm được tìm đến nơi ấm áp kia. Nơi kia bởi dư âm của cuộc hoan ái vừa rồi vẫn còn đỏ hồng lên lại ra vào dễ dàng hơn, Jiyong lại muốn nữa, anh thấp giọng :

- Seungri… thêm 1 lần nữa được không? Anh… muốn em…

Seungri cười khẽ không nói gì, cậu cúi người xuống tay chống lên bồn rửa mặt khiến nơi đó hiện rõ ra trước mặt anh như mời gọi anh đến chiếm giữ. Jiyong không kiêng kị thêm nữa tiến vào. Tư thế chưa từng thử khiến anh kích thích đến điên người quên hết mệt mỏi chỉ còn biết hưởng thụ cơ thể nóng ấm ngọt ngào của người anh yêu. Lần thứ 2 này Jiyong còn dai dẳng hơn lần vừa nãy khiến Seungri có chút không thể chịu đựng được, cậu thấp giọng cầu xin:

- Anh… nhanh lên 1 chút… em… em không chịu được nữa…

Jiyong nghe vậy chiều theo ý cậu tăng tốc trút hết nóng bỏng vào trong cậu rồi ghì chặt lấy cậu. Seungri quá mệt mỏi cả người nhũn ra, cậu dội nước qua loa rồi quay qua:

- Anh tắm nốt đi, em vào trước đây!

- Ừm… khăn này!

Jiyong nhìn bộ dạng của cậu không đùa cợt hay trêu chọc gì thêm mà để cậu trở về giường. Hình như anh đòi hỏi quá mức rồi, nhìn xem cậu mệt đến mức ấy… Nghĩ như vậy nhưng Jiyong vẫn rất hí hửng không hề có chút hối hận. Mấy khi anh được thỏa mãn đến mức này chứ, bình thường 2 người chỉ làm 1 lần, dù anh muốn thêm cũng không nỡ, bởi vậy anh luôn bị ham muốn với cậu hành hạ… xem ra 2 lần cũng không tệ lắm… Buổi sáng có thể thêm 1 lần nữa là tốt nhất! Jiyong vừa tắm vừa hí hứng nghĩ, Seungri sau khi trở về giường thì nằm vật xuống ngủ ngay lập tức, cậu thực sự mệt đến muốn chết đi được! Cậu muốn chiều ý anh nhưng kiểu này cậu không sống nổi mất… Seungri thở hắt ra, đúng là chuyện này nên biết kiềm chế, cứ làm theo ý định sẽ chết sớm mất! Seungri không biết những suy nghĩ đen tối của ai kia… Nếu cậu mà biết suy nghĩ của anh bây giờ chắc cậu sẽ giết anh ngay lập tức!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro