Chương 115: Sự lạnh nhạt của Jiyong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi cậu tắm xong bước vào phòng ngủ, anh đang nằm trên giường cầm điện thoại chăm chú nhắn tin cho ai đó. Nhìn thấy cậu, anh tự động nằm dịch ra nhường chỗ mình vừa ủ ấm cho người yêu rồi vén hé chăn ra. Seungri trèo lên giường chui vào ổ chăn quen thuộc, nằm xuống bên cạnh anh. 2 người luôn như vậy, họ hành động vô thức giống như lập trình sẵn của họ ăn ý với nhau đến mức đôi khi đến cả Big Bang cũng ngạc nhiên. Dù là yêu nhau, nhưng giữa họ có 1 cảm giác đồng điệu đến khó hiểu giống như sinh ra để dành cho đối phương. Seungri chui lên giường, mùi cơ thể sạch sẽ thơm mát của cậu khiến tâm hồn Jiyong nhộn nhạo, anh vòng tay kéo cậu lại gần mình để cảm nhận sự hiện diện của cậu rõ ràng hơn. Seungri ngoan ngoãn nằm sát cạnh anh rồi ngoi đầu lên nhìn vào màn hình điện thoại của anh:

- Anh đang làm gì đó?
- À… chat với nhóm bạn của anh đó mà…
- Nhóm nào của anh vậy?
- À… mấy người này em không biết đâu, anh với họ cũng thích nghệ thuật nên thi thoảng cùng đi chơi nói chuyện với nhau, khá hợp tính.
- Ừm… có con gái không?
- 2, 3 người gì đó…

- À…

Jiyong quay sang nhìn ánh mắt lơ đễnh của cậu cười:

- Sao? Ghen?
- Không có, thuận miệng hỏi vậy thôi!
- À…
- Mà hình như có khó chịu đôi chút, đó có phải ghen không vậy?
Seungri ngước đôi mắt trong veo lên nhìn anh, thật hiếm khi cậu mang theo bộ dạng ngây ngốc như vậy. Anh nhếch mép cúi xuống:
- Không phải ghen mà là ăn dấm chua đó…
- Dạo này còn học thành ngữ Trung Quốc nữa hả?

- Đâu có, vừa xem phim ấy mà…

- Jiyong thật là rảnh rỗi đó nha!

- Vậy mới phải rủ bạn bè đi chơi này!

- À… mai đó hả? Em cũng muốn đi, cho em đi cùng với!

Jiyong không chú ý lắm:

- Em đi làm gì chứ! Em không hứng thú với chủ đề của bọn họ đâu…
- Thì đi cho biết, anh giới thiệu em với bạn bè của anh đi, họ cũng chưa biết em nữa! Hôm trước nghe nói anh gì đó còn muốn tìm bạn gái cho anh đó hả?
- Đâu có đâu!
- Em biết thừa! Anh mau mang em giới thiệu cho bọn họ đi!
- À…
- Sao vậy chứ? Anh không muốn sao?

- ….

Jiyong chỉ cười cười xoa đầu cậu rồi im lặng khiến Seungri hẫng 1 nhịp. Vốn cậu chỉ thuận miệng đùa vui chuyện giới thiệu với bạn bè vậy thôi nhưng khi nhìn thấy biểu hiện của anh cậu lại cảm thấy có chút tổn thương. Nghĩ lại thì từ khi 2 người yêu nhau đến bây giờ, ngoài Big Bang và gia đình anh chưa hề mang cậu ra ngoài giới thiệu với bạn bè thân thiết, bởi vậy bạn bè dường như cũng chỉ nghe loáng thoáng về tình cảm của 2 người trong khi cậu đã có ý định mời bạn đi ăn cơm rồi giới thiệu anh luôn. Seungri cảm thấy việc yêu đương của 2 người dù khác biệt nhưng không có gì đáng xấu hổ để phải giấu diếm những người thân thiết cả nhưng dường như anh không nghĩ vậy… Seungri không vui lắm:

- Vì sao chứ? Giới thiệu với mấy người bạn thôi mà!
- Chỉ là anh không muốn bạn bè biết mối quan hệ của chúng ta…
- Gì cơ?
- Thực sự là có chút… ừm… vì họ cũng không quá thân thiết với anh nên anh không muốn mang theo em…
- Cứ mang theo như kiểu 1 người anh em của anh thì sao chứ?

- À… thì…

- Thôi được rồi! Em hiểu rồi!

Seungri có vẻ đã hơi bực mình, cậu sẵng giọng ngắt lời anh. Jiyong thấy vậy vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi quay sang hỏi:

- Sao? Em giận?
- Không có… chỉ là lí do quá gượng ép thôi…
- Thực sự thì không quá thân thiết mà….
- Ồ… vậy sao… Hay anh cảm thấy xấu hổ nếu giới thiệu người yêu là em với bọn họ?
- Em nói gì vậy… đừng suy diễn!
- Hi vọng không phải! Nếu không… em sẽ bị tổn thương nhiều lắm đấy…

- Vớ vẩn!

Jiyong cau mày đập nhẹ vào môi cậu 1 cái. Thực sự khi cậu đề cập đến việc này anh vô cùng khó xử, nếu chưa nhận lời mẹ cậu, anh chắc chắn sẽ mang cậu theo tự hào nói với mọi người về người của riêng anh. Nhưng anh đã hứa với mẹ Seungri sẽ tạm thời xa nhau trong vài tháng tới đây, anh không thể chiếm giữ cậu lâu thêm nữa… Jiyong càng lúc càng nhận ra sự khó xử của kế hoạch này, rõ ràng không được phép nói ra nhưng anh cảm giác nó khiến mối quan hệ giữa 2 người xấu đi. Rồi trong mấy tháng tiếp đây, anh lấy lí do gì để 2 người tạm thời không liên lạc với nhau nữa đây? Nếu là người khác, anh sẽ láu cá 1 chút bằng cách không gặp mặt nhưng vẫn liên lạc nhưng người này là mẹ cậu, anh không thể thất hứa… Seungri của anh à, chỉ cần 7 tháng nữa thôi, mọi chướng ngại của chúng ta sẽ được giải quyết, anh và em sẽ bên nhau mãi mãi, anh sẽ đường đường chính chính mang em đi khắp nơi ngẩng cao mặt giới thiệu về người của riêng anh… em có đợi anh được không ?

Jiyong đang trong tâm trạng như vậy nhưng Seungri lại hơi cáu kỉnh. Cậu không nghĩ ra lý do gì khác khiến anh không muốn mang theo cậu đi tụ họp bạn bè nhưng cậu cố nén cảm giác khó chịu đó xuống bởi không muốn to tiếng với anh. Từ khi nào Seungri đã học được cách nhường nhịn anh như vậy, cậu yêu anh bằng trái tim trường thành chứ không còn là 1 cậu bé nữa…

Ngày hôm sau cả 2 ngủ đến trưa mới dậy. Seungri muốn ra ngoài ăn nên cậu đòi tới nhà hàng của 1 người đàn anh khá thân với cả 2, anh ta là người đồng tính nên có mắt nhìn khá nhạy cảm. Mặc dù chưa bao giờ để lộ ra điều gì nhưng dường như anh ta đã nhận ra mối quan hệ đặc biệt của 2 người từ lâu. Bởi vậy Jiyong cũng không cố kị gì thêm mà thoải mái đưa cậu đến nhà hàng đó. Nhà hàng có 1 tầng cao nhất là nơi hẹn hò bí mật của khá nhiều ngôi sao nổi tiếng, bởi vậy khi 2 người đi từ thang máy lên đã bắt gặp khá nhiều gương mặt quen thuộc. Đều trong tình huống như nhau bởi vậy bọn họ khá thân thiện lịch sự chào hỏi qua loa. Khi họ đi qua 1 căn phòng vẫn đang mở có 1 bóng người phi ra chặn họ lại:

- Ô GD cậu cũng đến đây sao?

Jiyong nhìn kĩ 1 chút, đó là cô người mẫu Hàn anh quen không lâu trước đây, cả 2 khá hợp tính nên đã kết bạn. Anh cười cười:

- Ừm, cậu cũng đến ăn à?
- Mình đang chờ bạn mà! Tối nay có hẹn tụ tập đúng không?
- Ừm… hẹn tối gặp cậu nhé!

- Okie okie, cậu đi cùng bạn à?

Lúc đó cô gái mới nhìn đến Seungri  đứng đằng sau Jiyong, cậu đang cúi đầu không rõ biểu cảm của cậu. Jiyong đợi cậu lên tiếng chào hỏi bạn của anh nhưng cậu vẫn đứng sững như vậy im lặng. Jiyong suy nghĩ 1 chút rồi lên tiếng:

- Ừm… đây là Seungri, cậu ấy bằng tuổi cậu đó! Cậu ấy… cậu ấy… à… là…à… thành viên cùng nhóm Big Bang của mình, là em út!

- À… chào cậu nhé!

Seungri hơi sững người khi nghe anh giới thiệu cậu như vậy. Thành-viên-cùng-nhóm nghe thật mỉa mai. Cậu cũng không cần anh hét với cả thế giới rằng 2 người đang yêu nhau nhưng ít ra nếu anh nói rằng 2 người là anh em thân thiết thì thật tốt… Đằng này… Seungri thực sự rất khó chịu với anh vì thái độ nửa vời từ hôm qua nhưng cậu đã cố gắng bỏ qua… Đến hôm nay, Jiyong làm cậu thực sự thất vọng… giống như anh không hề muốn mọi người biết đến mối quan hệ của 2 người vậy. Rõ ràng khi có 2 người anh ngọt ngào biết bao, nhưng khi bước ra khỏi thế giới nhỏ bé đó, anh lại chối bỏ cậu như cái cách những người đàn ông xấu hổ về người yêu của mình vẫn làm…Cậu nhếch mép lơ đễnh:

- Chào cô, gọi tôi là Seungri được rồi…
- À chào cậu! Rất vui được gặp cậu! Cậu đẹp trai thật đấy!

- Cảm ơn ! Tôi vào trước, 2 người cứ nói chuyện nhé!

Seungri nhạt nhẽo cảm ơn cô gái 1 câu rồi cậu nhanh chóng lách người đi về phía trước không quay đầu lại. Jiyong hơi hơi cau mày, cậu cư xử với bạn anh thật mất lịch sự. Bình thường cậu đều thân thiện kết bạn với mọi người vậy mà hôm nay lại cứ thế đi thẳng mà không thèm nói gì. Cô gái cười cười:

- Là cậu ấy sao?

Jiyong đang hơi hơi giận nên quay sang:

- Hả?
- Là người cậu vẫn kể với bọn mình đó hả? Người khiến cậu không thể rời xa dù phải trả giá đắt đến mức nào đó sao?
- Ừm.. xin lỗi cậu, hôm nay em ấy có lẽ hơi mệt..
- Không phải mệt đâu, cậu ta đang khó chịu đó!
- Hả?
- Cậu không nhận ra sao? Cậu ta đang khó chịu đó, hay cậu ta ghen với tôi vậy? Haha…
- Không đâu, em ấy không phải kiểu ghen tuông vô cớ…
- À… vậy sao? Khi yêu thì khó nói lắm. Mà này, cậu ta đẹp trai thật đó! Rất có phẩm vị có điều hơi thấp 1 chút, nhưng tỷ lệ cơ thể thì tuyệt đối không đùa được!
- Im ngay! Ai cho cậu nhòm ngó em ấy?
- Đâu có, mình chỉ đơn thuần thưởng thức cái đẹp thôi! Với khung xương như vậy mà tăng thêm 10cm nữa chắc chắn sẽ là siêu mẫu nối tiếng đó!

- Im ngay! Cậu muốn chết không?

- Haha Jiyong ơi là Jiyong, lần đầu tôi thấy cậu cáu giận như vậy đó! Thôi về phòng ăn đi, tôi cũng phải hẹn hò chứ! Bye nhé! Tối gặp!

- Ừm. Bye!

Jiyong tạm biệt người bạn rồi nhanh chóng trở về phòng Seungri. Cậu đang ngồi lơ đãng nghịch điện thoại. Bộ dạng lơ đãng của cậu chỉ xuất hiện khi cậu đang suy nghĩ rất nhiều, Jiyong bên cậu bao năm sao không biết. Anh bước vào cười cười:

- Em gọi đồ ăn chưa?
- À… rồi…
- Sao vậy? Giận anh sao? Chắc không ghen với cô ấy chứ?
- À.. ghen sao? Không đâu!
- Thật?
- Ừm, không ghen!
- Vậy sao lại khó chịu vậy?

- Mệt!

Jiyong cau mày không đoán nổi suy nghĩ ngày càng thất thường của cậu. Anh không biết vì sao cậu lại rỏ thái độ hờ hững như vậy, hỏi như thế nào cậu cũng dùng thái độ dửng dưng mà trả lời khiến anh như muốn phát điên lên được. Lúc vừa rồi gặp bạn anh, Jiyong vô tình nói ra câu thành viên cùng nhóm đó là bởi thực sự cô gái đó chưa quá thân thiết với anh, Jiyong không muốn quá nhiều người can thiệp vào mối quan hệ của 2 người. Anh nhẹ giọng:

- Hay vì anh vừa giới thiệu em như vậy?
- Không đâu!

- Vậy thì vì sao chứ? Em phải nói ra anh mới biết chứ cứ như thế này anh mệt mỏi lắm!

- Mệt mỏi? Anh mệt mỏi vì em sao?

- Anh không có ý đó mà… Thực sự đó, Seungri à…. Đừng có bắt bẻ anh như vậy! Anh xin lỗi, là anh lúc ấy hơi bất ngờ nên mới nói vậy, thực ra quan hệ của chúng ta em cũng hiểu, không thể để quá nhiều người biết! Anh xin lỗi mà…

- Khỏi cần xin lỗi, anh có lỗi gì đâu!
- Em…
- Anh giới thiệu đâu có sai. Thì đúng là thành viên cùng nhóm còn gì!
- Em hiểu lầm rồi, cô ấy không phải bạn thân của anh đâu. Mấy người bạn thân của anh đều biết em hết rồi còn gì!
Seungri sẵng giọng:
- Bạn thân của anh là ai? Young Bae? Dae Sung? Top? Hay chủ tịch Yang?
- Không phải mà…
- Dừng lại !!!! ăn đi!
- Em…

- Ăn đi! Em không muốn cãi nhau nữa!

Seungri đương nhiên tâm trạng tồi tệ vô cùng, từ khi nghe được câu thành vên cùng nhóm của anh, cậu như rơi xuống hồ băng, cả người lạnh toát không chút cảm giác. Jiyong của cậu… cậu không rõ anh đã thay đổi hay xưa nay anh vẫn như vậy mà cậu bị tình yêu cuồng nhiệt đó làm mờ mắt không nhận ra… Lời giải thích của anh lại càng khiến cậu đau lòng hơn… Cậu không muốn nói gì thêm chỉ cắm đầu ăn khiến Jiyong muốn giải thích thêm cũng không thể… anh thở dài, từ hôm cậu về đến giờ, vốn anh muốn ở bên cậu lâu 1 chút nhưng tình hình 2 người càng ngày căng thẳng mà Jiyong không rõ lý do từ đâu khiến họ trở nên như vậy……..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro