Chương 117: Kế hoạch của mẹ Seungri

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những điều Seungri dùng cả gần 10 năm bên anh cũng không hiểu được lí do… Cậu không chắc về chính mình lại càng mơ hồ về thứ tình cảm lúc nóng lúc lạnh của anh. Có những khi Seungri cảm nhận được tình yêu đến mức cuồng si của ai kia khiến cậu choáng ngợp cứ như vậy rơi vào vòng tay anh nhưng cũng có lúc như vài ngày trở lại đây cậu lại cảm nhận được sự hờ hững của anh… Đã gần 10 năm rồi cậu vẫn không nắm chắc được người đó, nếu như 10 năm nữa, 20 năm nữa vẫn như vậy… cuộc sống của cậu chẳng phải rất đáng thương hay sao? Trên thế gian này mệt mỏi nhất chẳng phải là việc dành quá nhiều tình cảm của 1 ai đó để lại sục sôi trong lòng không biết người ta có cần mình như vậy không… Seungri nhếch mép cười nhạt nhẽo, hóa ra cậu lại thất bại đến như vậy…. cứ như vậy cậu lái xe lòng vòng trên đường phố mà không biết phải đi đâu. Rời xa vòng tay anh cậu thấy mình bé nhỏ đến lạ, bạn bè cậu rất nhiều nhưng để tìm 1 người đêm khuya đến nghe cậu lải nhải những câu chuyện không đầu không cuối giúp cậu thì thật khó khăn. Big Bang càng không thể, cậu đã làm phiền họ quá nhiều… Nghĩ ngợi 1 chút cậu quyết định trở về nhà.. Có lẽ ngay bây giờ chỉ có gia đình mới khiến tâm trạng cậu ổn định hơn. Nghĩ như vậy cậu vòng xe trở về căn nhà không quá quen thuộc đó, đã nhiều năm cậu ít khi về ngủ ở nhà, chỉ đảo qua chơi 1 chút rồi trở về kí túc của Big Bang hay căn hộ của ai kia. Đột nhiên Seungri cảm thấy có lỗi với bố mẹ và em gái, cậu chìm đắm trong tình yêu mà tạm thời lãng quên đi tất cả… thậm chí có chút lơ là cả sự nghiệp mà bố mẹ vô cùng kì vọng… Đi khoảng 40p cậu đã đứng trước nhà họ Lee định gọi cửa nhưng trời đã khuya, có lẽ mọi người đã đi ngủ cả, Seungri nghĩ vậy, cậu không muốn đánh thức họ nên đành ngồi bệt xuống nền đất cạnh cửa. Thực ra bây giờ vào nhà bố mẹ cậu đương nhiên sẽ hỏi lí do trở về nhà, Seungri không muốn nói dối quanh trong tâm trạng phức tạp như vậy, cậu muốn ổn định lại cảm xúc của mình… cứ như vậy cả đêm hôm ấy cậu trai 24 tuổi mang theo trái tim cô đơn hoang lạnh ngồi lì ngoài cửa nhà, chỉ cách 1 lớp cửa nhưng bên trong kia là không khí ấm áp dịu dàng của gia đình còn ngoài này chỉ có mình cậu. Seungri cảm thán… đột nhiên cậu nhớ về những tháng ngày trước kia, có những lần vì thất bại khi đi thử giọng ở SM, khi đó cậu còn quá trẻ, mang 1 trái tim ngập tràn nhiệt huyết đến Seoul này cậu không chấp nhận được thất bại, không dám về nhà. Khi đó cậu cũng không còn tiền trở về nữa, bởi vậy Seungri đã nằm ngủ ở 1 bến xe nào đó… giống như bây giờ, cái lạnh thấm qua da thịt, không có ai ở bên. Nhưng cậu trai 15 tuổi năm đó đâu nghĩ nhiều như vậy, giấc mơ của cậu, nhiệt huyết của cậu xua tan đi mọi thứ… và hình như khi đó cậu… chưa gặp người con trai đó…người con trai đã bên cậu suốt những năm tháng về sau này, cùng cậu trưởng thành, mang đến cho cậu những điều ngọt ngào nhất cũng đem lại những nỗi lo sợ ngập tràn... chết tiệt thật, cố gắng loại anh ra khỏi tâm trí nhưng đâu đâu cũng là hình bóng anh, ánh mắt đó nụ cười đó cậu không quên nổi...

Seungri cứ như vậy ngồi gục ở ngoài cả đêm rồi thiếp đi mất đến tận sáng hôm sau. Ngày hôm sau, mẹ cậu định tới quán cafe sớm nên mở cửa ra ngoài, bà bất ngờ thấy cậu con trai đang ngồi ngay cửa:
- Seung Hyun.... Seung Hyun...
Cậu dụi dụi mắt ngẩng đầu lên:
- Mẹ...
Bà ngồi thụp xuống cạnh con trai vội vàng nhìn xem cậu có bị sao không:
- Sao con lại ngồi ngoài này vậy? Về từ bao giờ thế?
- Con về muộn quá không muốn gọi bố mẹ thôi...
- Ngốc này, vào nhà thôi. Tại sao về nhà mình mà còn ngại chứ!
- Con biết rồi...
- Mà sao hôm nay con lại về nhà thế, dạo này không bận nữa à?
- À vâng...
- Có chuyện gì sao?
- À... à.. hờ hờ...
Seungri ngẩng lên nở nụ cười ngốc nghếch đã lâu bà không thấy, gương mặt cậu tiều tụy giống như vừa phải trải qua cú sốc lớn... Bà biết cậu đang cố tìm kiếm 1 lí do nào đó hợp lí để nói dối nên mới cười ngốc nghếch như vậy. Sao bà không hiểu con trai mình chứ, nghĩ như vậy nên bà cũng không cố gặng hỏi thêm nhưng người phụ nữ tinh nhanh ấy có thể lờ mờ nhận ra điều đặt cược với cậu trai kia đã được thực hiện. Nhìn bóng dáng cô đơn của cậu bước vào nhà bà chỉ biết thở dài, bà biết đây là khoảng thời gian khó khăn với cậu biết bao nhưng lí trí bà không cho phép trái tim được mềm yếu... rồi mọi chuyện sẽ qua thôi, bà phải bảo vệ gia đình này, bảo vệ cậu con trai chưa suy nghĩ chín chắn của mình bằng mọi giá...
- Con về phòng nghỉ ngơi 1 chút đi, mẹ nấu cho con cái gì ăn tạm!
- Con không muốn ăn đâu, con đi ngủ luôn đây. Mẹ cứ qua quán đi...
- Ăn gì đã chứ!
- Thực sự con không muốn ăn mà... mẹ cứ đi đi, khi nào đói con tự nấu được mà!
- Ừm, vậy nghỉ ngơi đi, tối mẹ về...
- Mẹ đi cẩn thận...
Nói vài câu không đầu không cuối với mẹ rồi Seungri trở về phòng. Cậu nằm gục ra giường rồi thiếp đi ngủ mất, thực sự giờ đây cậu quá mệt mỏi với mọi suy nghĩ, cái lạnh thấm từ da thịt đến cả tâm hồn khiến Seungri khó chịu đựng thêm nữa...
Về phần mẹ cậu, bà nhìn cậu đi vào phòng, đóng cửa lại cẩn thận cho con trai rồi mới rời nhà đến quán. Hôm nay cũng như mọi ngày, có nhiều fan của Big Bang đến quán nói chuyện với bà, chụp ảnh cùng vài món lưu niệm của các thành viên...Nhưng mẹ cậu chỉ ở quán 1 chút rồi vội vàng xách túi đến 1 quán cafe kín đáo khác ngồi đợi 1 người.
- Chào chị...
Giọng nói 1 người đàn ông vang lên, bà quay sang nhìn, là 1 người đàn ông trung tuổi với ánh nhìn sắc sảo, quần áo có chút tùy ý nhưng lại độc đáo mang dáng vẻ nghệ sĩ. Trông anh ta vẫn không khác lắm khi biểu diễn trên sân khấu nhiều năm về trước, chính bà từng là fan hâm mộ của nhóm nhạc đó...vậy mà cũng đã 20 năm trôi qua.... Mẹ Seungri cảm thán 1 chút rồi nhanh chóng đưa tay ra niềm nở:
- Chào chủ tịch Yang...
- Chào chị, lâu lắm không gặp chị...
- Cũng gần 10 năm rồi không gặp nhau. Tôi nhớ lần cuối cùng chúng ta gặp là để Seung Hyun kí hợp đồng..
- Phải rồi, Seungri cậu ta vào YG cũng gần 10 năm rồi. Thời gian đúng thật không đợi 1 ai cả...
- À...hôm nay anh gọi tôi ra đây có phải vẫn là kế hoạch đó...
- Phải! Tôi cũng không muốn vòng vo nhiều. Kế hoạch của chúng ta đến đâu rồi?
- Tạm thời bước đầu khá suôn sẻ, tôi đã nói chuyện với GD và cậu ta chấp nhận. Seung Hyun hôm qua cũng đã về nhà, tâm trạng thằng bé khá bất ổn, có lẽ 2 đứa có tranh chấp với nhau...
- Vậy thì rất tốt! Liệu có phải bọn chúng diễn qua mặt chúng ta không vậy? Kế hoạch này cần chúng không liên lạc với nhau mới dễ dàng thực hiện được!
- Tôi nghĩ là GD sẽ giữ lời, hơn nữa Seung Hyun làm sao qua mặt được tôi! Anh yên tâm, về cơ bản là mọi việc đang tiến triển thuận lợi! Anh định tiếp theo sẽ làm thế nào?
- Tôi có kế hoạch rồi, về cơ bản tôi rất hiểu bọn chúng. Đều là loại nghệ sĩ có cái tôi lớn và kiêu ngạo như nhau, hơn nữa lại đang cãi nhau. Mọi việc đơn giản hơn rất nhiều. Nhưng hi vọng chị tạm thời gác lại công việc đi theo Seungri mỗi khi Big Bang có hoạt động cùng nhau. Dù gì lửa gần rơm dễ bén, chị cần kiểm soát khi chúng ở gần nhau. Còn những lịch trình hoạt động riêng tôi sẽ xử lí được!
- Vậy những bước tiếp theo chúng ta sẽ làm như thế nào?
- Trước hết cần khiến mâu thuẫn của chúng càng trở lên sâu hơn đã, tôi sẽ tạo thêm cho chúng vài hiểu lầm nho nhỏ nữa...
- Vậy có ổn không? Lỡ như...
- Không có lỡ như đâu.... Tôi đã nói rồi, dạng nghệ sĩ như Ji Yong tôi hiểu rõ như lòng bàn tay! Dạng người như Seungri tôi cũng không lạ. Bọn họ sẽ không ngồi lại giải quyết hiểu lầm gì đó với nhau đâu!
- Tôi hiểu rồi. Cứ như vậy đi....
- Được! Vậy tôi sẽ tiến hành...
- Nhưng tôi có 1 điều kiện!
- Điều kiện?
- Phải.... Tôi thực lòng suy nghĩ rất nhiều, là 1 người mẹ, giống như anh đã làm cha anh cũng hiểu, không ai muốn làm con mình đau đớn cả...vì vậy hi vọng chúng ta dùng đến cách tàn nhẫn này để tách chúng ra thì anh có thể đồng ý với tôi 1 việc...
- Xin chị cứ nói...
- Tôi muốn anh không được để lộ ra việc tôi nhúng tay vào việc này bằng bất cứ giá nào. Tôi không muốn tổn thương đến tình cảm mẹ con của chúng tôi. Còn nữa, không được ảnh hưởng đến hoạt động solo của Seungri cũng như hoạt động nhóm của BB, tôi sẽ đi theo chúng. Hãy để chúng làm điều gì chúng muốn!
- Vậy được! Tôi đồng ý...
- Vậy có gì tôi sẽ báo cho anh sau. Hãy báo cho tôi khi anh tiến hành bước tiếp theo!
- Tôi hiểu rồi!
- Vậy tôi xin phép!

- Chào chị...

Yang Hyun Suk nhìn theo bóng người phụ nữ thâm sâu khó dò đó, ông có chút cảm khái trong lòng. Người phụ nữ quả thực rất lí trí và thông minh giống Seungri, nhưng lạnh lùng và tàn nhẫn hơn cậu. Bởi vậy khi kế hoạch này được đặt ra, bà không ngần ngại nhận lời, ban đầu ông chỉ muốn tách tạm thời bọn chúng ra nhưng chính mẹ cậu thậm chí đã muốn chia lìa bọn chúng mãi mãi. Yang Hyun Suk thở dài, thực lòng ông không hề muốn làm điều đó, nhớ đến ánh mắt ngọt ngào của Jiyong, nhớ đến vẻ mặt kiên định của Seungri, ông hiểu bọn chúng dành cho nhau nhiều tình cảm đến mức nào.... Nhưng ông không phải bồ tát, ông là 1 doanh nhân, nếu chuyện tình cảm của họ bung bét ra, Big Bang sẽ tan tành, ở thời điểm này khi 2NE1 cũng đang tạm thời ngừng hoạt động, nhóm nhạc nam mới chưa thể tạo được hiệu ứng như ông mong đợi, 1 nhóm khác chưa đủ điều kiện để debut... YG sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí có nguy cơ không thể vực dậy nếu Big Bang tan rã. Ông không thể để điều đó xảy ra, kể cả có phải hi sinh vài người ông cũng không ngại. Huống chi chỉ là tình cảm của 2 người đó.... Jiyong à, Seungri à... có trách hãy trách số phận, trách ông trời đã để 2 cậu sinh ra là đàn ông, sinh ra ở đất nước vô cùng cổ hủ này, trách chính các cậu muốn làm nghệ sĩ, trách chính các fan của các cậu - người có thể hô hào ship các cậu với nhau nhưng mấy ai chấp nhận nếu các cậu công khai chứ? Tôi chỉ có thế hi sinh các cậu, đừng trách tôi... Cuộc đời là vậy, tôi có thể về tình nghĩa nhiều năm mà đồng ý để 2 cậu hẹn hò nhưng không thể để mối quan hệ đó ảnh hưởng đến lợi ích của cả công ty, của chính tôi được... Sắp xếp ổn định những cảm xúc trong đầu, Yang lại bắt đầu tính toán kế hoạch của mình. Sắp tới Big Bang chỉ có 1 vài concert ở Nhật, 1 vài hoạt động cùng YG Family... không có nhiều cơ hội cho chúng tiếp xúc với nhau. Ông có ý định để Big Bang comeback vào mùa đông năm nay nhưng với đà này có lẽ sẽ phải lùi lại vài tháng. Ông rút điện thoại ra ấn nút gọi cho Jiyong, phải đến lần gọi thứ 3 anh mới bắt máy:

- Alo...
Đầu dây bên kia là 1 giọng nói mệt mỏi pha lẫn bất lực vang lên, có lẽ đúng như mẹ Seungri nói, 2 người này thực sự xảy ra chuyện. Yang Hyun Suk nhếch mép cười 1 chút rồi trả lời:
- Bắt máy chậm vậy?
- Con xin lỗi, con không ngủ đêm qua, vừa chợp mắt được 1 chút...
- Vậy hả? Tôi nghĩ có lẽ kế hoạch comeback của Big Bang phải lùi lại để công ty chuẩn bị kĩ càng hơn. Các cậu comeback là 1 việc lớn, công ty sẽ dốc toàn lực giúp đỡ các cậu, bởi vậy tạm thời hoãn lại để chuẩn bị những sản phẩm hoàn hảo nhất đi!
- À... vâng... vậy cũng được....
- Nhưng cậu cũng không được nghỉ quá lâu! Hãy ra solo 1 album mới đi!
- Không được đâu ạ! Thời gian này thực sự con không có nhiều cảm hứng để sáng tác được cả 1 album, những bài chất lượng để lại cho Big Bang hết cả rồi. Hơn nữa solo 1 album tốn rất nhiều thời gian, con không muốn làm vội vàng như vậy....

Yang Hyun Suk cau cau mày 1 chút, từ khi nào cậu ta học được cách chống lại ông như vậy chứ? Nghĩ như vậy nhưng giọng nói ông vẫn thoải mái:

- Vậy à... vậy 1 MV mới thì sao nhỉ? Cũng cần hâm nóng tên tuổi của Big Bang chứ. Cậu lấy 1 bài định dùng cho Big Bang ra trước đi! Tôi đang nghĩ đến 1 nhóm nhỏ, cậu thấy sao? Cậu muốn kết hợp với ai?

- À... điều này...
- Tôi nghĩ cậu nên làm việc với Young Bae, 2 người các cậu làm bạn lâu rồi, cũng khá là ăn ý. Ra 1 Mv Hiphop xem sao, đổi khẩu vị 1 chút có lẽ sẽ tạo thành hit mới...
- Vậy cũng được ạ, con sẽ bàn bạc thêm với cậu ấy và báo lại sau...
- Được, 2 cậu liên lạc với nhau đi rồi gọi cho tôi! Mà này... cậu có nghĩ nên có thêm kế hoạch phát triển thị trường bên Trung Quốc 1 cách hoàn chỉnh không?
- Dạ? Là sao ạ?
- Bên đó khá chuộng JiTaeSeung 3 cậu, có muốn làm 1 concert hay single gì không?

- ....... dạ.... để.... sau... đi... dạo... này Seungri... Seungri... em ấy hơi bận...

Nhắc đến Seungri tâm trạng Jiyong ngây lập tức chìm xuống không còn hào hứng như lúc bàn về công việc nữa. Yang Hyun Suk cười khẩy, quả nhiên cãi nhau không phải ở mức bình thường nhưng ông vẫn giả vờ hỏi thăm:

- Ồ vậy sao?
- À... vâng...
- Cậu ta bận gì vậy?

- Dạ... em ấy kinh doanh với cũng có nhiều hoạt động bên Nhật, với chú nói 2 chúng con tạm thời tách nhau ra nên kế hoạch đó là không nên...

- Ừm, cũng đúng, vậy tôi sẽ sắp xếp cho cậu ta 1 bộ phim truyền hình. Cậu ta cũng nên hoạt động ở Hàn nhiều hơn, ở Nhật cướp đi thời gian của Dae Sung là quá đủ rồi, cả cậu ta nữa thì fan Hàn thật thiệt thòi...

- À... vâng, được vậy thì tốt quá ạ...
- Vậy cậu nghỉ ngơi đi. Kế hoạch tạm thời là vậy, có thay đổi gì tôi sẽ cho người báo lại.

- Dạ....

Yang Hyun Suk cúp điện thoại với tâm trạng khá tốt, Từng bước... từng bước kế hoạch của ông và mẹ Seungri đang được thực hiện suôn sẻ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro