Chương 154: Kích tình trên bãi biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo 20+

Seungri quay sang lườm anh:

- Anh nghĩ em sẽ mắc bẫy mà nói đương nhiên chắc?
- Ừm... đúng là có mưu đồ đó!
- Em không cần mắc bẫy cũng có thể nói, em yêu anh là đương nhiên! Đồ ngốc ạ! Em yêu anh...
- Seungri...
- Ừm... sao vậy?
- Anh thật muốn “làm” em...
Seungri nhướn mày:
- Anh...
- Hay chúng ta...
- Im ngay! Anh mà làm gì ở đây em sẽ giết anh!
- Thôi mà... thử 1 chút xem, anh sẽ cẩn thận!
- Nhưng...

Jiyong thấy cậu đang do dự không suy nghĩ thêm nữa cúi xuống cuốn lấy môi cậu đặt xuống 1 nụ hôn nồng nàn. Seungri kháng nghị:

- Em... em... anh... anh... đây là ngoài trời mà!

Jiyong thấp giọng cười:
- Mấy khi có cơ hội thân mật bên ngoài như thế này, em lo cái gì chứ, bên kia họ cũng vậy thôi...
- Ừm... không phải...
- Thế sao?
- Chúng ta khác!
- Khác cái gì chứ?
- Chúng ta là idol cơ mà!
- Ở đây ai biết đâu!

- Không được, kì lạ lắm... em không muốn!

- Em chuyên tâm vào cho anh nếu không anh cắn nát lưỡi em tin không?

- Ừm... nhẹ thôi đừng thế... đồ dã man...

Jiyong quả thực dùng răng siết chặt 2 hàm khiến lưỡi cậu hơi tê dại, thật may anh chỉ dùng sức vừa đủ nên dù đau nhưng lại không có tổn thương gì.

Hình như người đàn ông nào cũng giấu trong mình dục vọng mãnh liệt như vậy, chỉ muốn để lại thật nhiều dấu ấn trên cơ thể đối phương để không kẻ nào có thể chạm vào.

Jiyong đã chuyển từ môi xuống đến cổ cậu, không hôn nhẹ nhàng mà gặm cắn có phần thô lỗ khiến cổ cậu đỏ ửng lên lưu lại hàng loạt dấu hôn thoạt nhìn thực sự khiến người ta muốn phạm tội. Seungri cũng chẳng phải cậu nhóc ngây thơ trong sáng, cơ thể cậu đã được Jiyong huấn luyện từng ấy năm trở nên đặc biệt mẫn cảm với màn khiêu khích của anh, cậu cong người hùa theo để anh tiếp xúc gần hơn với da thịt cậu.

Trời đang khá lạnh, 2 người đều mặc nhiều quần áo, Jiyong chỉ có thế thò tay vào bên trong áo vuốt ve.

Anh hừ 1 tiếng bất mãn hận không thể lột sạch cậu ra ở đây, để cơ thể mê người ấy lẫn thêm cát mịn, nghĩ thôi anh đã muốn sôi sục.

Mặc dù vậy anh vẫn đủ lí trí để giữ lại lớp quần áo vướng víu đó, bàn tay bên trong vải sỗ sàng xoa nắn điểm nhạy cảm trên cơ thể cậu:

- Em...
- Sao thế?
- Ngực em có thể đừng phát triển nữa được không? Anh thật muốn phát điên lên mất...
- Cũng đâu bằng phụ nữ mà sợ chứ!
- Phụ nữ loại khác, kiểu như em thật mới khiến người ta điên cuồng...
Seungri cau mày chặn tay anh ngồi bật dậy:
- Sao anh biết kiểu như em người ta điên cuồng? Anh gặp bao nhiêu người kiểu như em rồi hả?
- Anh...
- Nói mau!!!
- Seungri à... anh đâu có diễm phúc gặp ai khác chứ, thỏa mãn mình em đủ rồi...

- Xì...

Seungri đơn giản như vậy không truy vấn thêm nữa. Kì thực cậu thừa biết đó chỉ là lời khen tặng kích thích thế nhưng muốn trêu chọc anh 1 chút.

Jiyong đương nhiên nhận ra điều đó nhưng vẫn tình nguyện giải thích. Tay anh giờ đã đi xuống cạp quần, chạm đến vật kia sớm đã đứng thẳng:

- Seungri... anh yêu chết cái vẻ mẫn cảm của em mất!

Nói rồi anh dùng tay giúp cậu vuốt nhẹ nhàng vài cái ở ngoài quần khiến Seungri khó chịu bất mãn vô cùng, anh hiểu ý đưa tay vào trong  2 lớp quần nhanh chóng an ủi vật đang gào thét kia.

Cho tới lúc cậu đã thở dốc dường như sắp đạt đến đỉnh nhưng anh lại dừng tay lại bịt chặt đầu nhỏ xinh của vật kia làm cậu bức bối đến muốn điên chỉ có thể nghẹn họng:

- Anh... khốn kiếp!
- Sao? Khó chịu sao?
- Biết còn hỏi!
- Muốn anh giúp không...

- Nhanh!!!

Jiyong ngồi dậy đặt cậu lên đùi mình, hôn lên tai cậu, 1 tay vẫn giữ chặt vật kia không để cậu được thoải mái, 1 tay hơi tụt 2 lớp quần của cậu ra thì thầm:
- Muốn anh giúp thì cũng phải giúp anh chứ, cho cái đó của anh vào trong em đi...

- Nhưng...

Tư thế ngồi như vậy Seungri chưa thử qua, ở đây lại là ngoài trời biết đâu sẽ có người đi qua khiến cậu không muốn nghe theo.

Jiyong nheo mắt nhìn cậu rồi lại dùng ngón trỏ bịt đầu vật kia còn mấy ngón tay khác vuốt lên xuống nhịp nhàng, cậu khó chịu vặn vẹo mông khiến cái đó của anh đang đứng ngay trước nơi chật hẹp cuả cậu.

Anh bất ngờ thả ngón tay ra, tinh dịch màu trắng bắn ra, cậu cố gắng nhịn lại câu than thở sung sướng nhưng đồng thời phía sau anh cũng nhấn vào trong khe huyệt  khiến cậu cắn chặt răng vẫn không thể không thoát ra tiếng rên rỉ khe khẽ:

- A... a... ưm...

Đầu óc cậu mờ mịt chỉ còn nỗi sung sướng ngập tràn, thật may tay anh đã chuyển sang ôm eo để giữ vững cậu, giọng nói của anh khàn khàn thì thầm bên tai:

- Seungri à...
- Seungri...
- Động 1 chút đi... anh khó chịu quá...
- Chiều anh 1 chút đi...
- Nào... Seungri... nâng người lên 1 chút đi... đúng rồi... như vậy đó... ưm....
- Em tuyệt lắm... nâng thêm chút nữa đi...

- Seungri à...

Lời nói của anh như ma lực vào giây phút đó, cậu thực sự nâng mông lên hạ xuống nhấp nhô theo nhịp, mặc dù còn ngượng ngùng cậu không dám nâng lên quá cao nhưng thực sự Jiyong đã quá thỏa mãn.

Cậu hiếm khi chịu hùa theo anh trong mấy trò kích tình như vậy. Jiyong đương nhiên không dám yêu cầu gì thêm đưa tay hơi nâng mông cậu rồi tự mình chuyển động nhanh chóng đạt đến cao trào.

Anh thở dốc gục xuống lưng cậu vòng tay ôm lấy cậu đặt lên lưng áo cậu những nụ hôn vụ vặt. Chất dịch trắng lưu lại trong cơ thể Seungri khiến cậu tỉnh táo 1 chút lại thấy có chút bất mãn:

- Hừ... khó chịu...
Jiyong vuốt khẽ tóc cậu, trời mùa đông nhưng cậu lại đang toát mồ hôi khiến mái tóc dính bết vào nhau:
- Sao vậy?
- Khó chịu quá...
- ...

- Cái thứ đó của anh... rút ra mau đi...

Jiyong cười cười còn muốn trêu chọc cậu thêm nhưng xét thấy hoàn cảnh không thể quá phóng túng bèn nhanh chóng thu súng đạn trở về, kéo quần lên cho cậu chỉ trong chưa đến 1 phút đồng hồ.

Thoạt nhìn bên ngoài chỉ giống như 2 người đang ngồi lên đùi nhau nói chuyện, không ai biết vừa rồi 2 chàng trai Châu Á mới có 1 cuộc kích tình đến như vậy...

Seungri đến lúc tỉnh táo lại hoàn toàn bắt đầu ngượng ngùng với sự phóng túng của chính mình.

Thực tình bên anh bao năm nay, đối với chuyện đó không có quá nhiều tình nguyện, hoặc cũng có thể là do cậu cố tình muốn ngụy biện vào lý do đó...

Dù sao trong tình huống 2 người vừa cùng nhau, phía sau cậu còn ướt đẫm thứ kia của anh, không khí có chút lúng túng.

Đương nhiên đó chỉ từ phía cậu, tên mặt dày kia vui sướng còn chưa tan nào nghĩ đến chuyện gì khác, anh kéo tay cậu ủ trong tay mình:

- Lạnh không?
- Hừ, lạnh không? Lúc vừa rồi sao không hỏi có lạnh không, mông em sắp đông cứng rồi!
- Haha... sao có thể chứ, mông em vừa rồi... nóng lắm... lại mềm mại nữa... sao có thể đông cứng được chứ!
- Lưu manh!!!!
- Haha, cũng chỉ lưu manh với em, em ngại gì chứ, có phải lần đầu đâu..
- Nhưng ở ngoài...
- À...
- Lần sau đừng...
- Lần này em quen hơn, không sao đâu!
- Anh...
Jiyong cầm lấy tay cậu định quay sang đánh anh, đương nhiên lực tay chỉ coi như 1 cái đánh yêu:

- Sau này cũng không nhiều cơ hội như vậy nữa, em yên tâm đi anh biết chừng mực mà...

- Ừm...

Seungri ngồi xuống nền cát, nghĩ đến khi phải trở về nước quay trở về mối quan hệ giấu diếm như cũ cậu không tự chủ dễ dãi với anh hơn.

Mấy khi bên nhau được như bây giờ, không cần phải suy nghĩ quá nhiều đến thế. Cậu chủ động cầm tay anh, đan chặt 10 ngón tay của 2 người lại với nhau cùng nhau trở về khách sạn:

- Thôi về thôi, muộn quá rồi. Nhanh về ngủ ngày mai em còn muốn đi ăn bánh maracon với đến Promenade Plantee nữa, anh đã đến đó chưa?
- Chưa nữa...
- Vậy trước kia anh đến Pháp làm gì chứ?
- Đi tham gia mấy tuần lễ thời trang, còn lại ngủ trong phòng!
- Xì, chẳng có chút hay ho gì!

Seungri chợt nhớ đến khách sạn khó khăn lắm mới book được phòng bèn hí hửng:

- Anh hay ở khách sạn nào?

- Tùy tiện, thuê cái nào ở cái đó thôi!
- Xì... đã ở khách sạn em thuê lần nào chưa? Sangrila ý, đẹp đúng không?
- À... chỗ đó khó thuê lắm, nên quản lý lười không chịu săn.
- Anh thấy em giỏi không, em săn được đó! Ở đó đẹp đúng không?
- Ừm... đẹp. Anh rất thích
Seungri vui vẻ hớn hở, anh bình thường chỉ nói: cũng được nghĩa là anh đã khá thích rồi, hiếm khi nói rất thích chứng tỏ cậu bỏ ra số tiền lớn như vậy không uổng công. Jiyong cười cười:

- Em biết anh thích nhất điều gì ở đó không?

- Sao? Điều gì? Kiến trúc đúng không? Kiến trúc ở đó lạ mắt mà!

- Không...
- Vậy cái gì?

- Phòng tắm lát đá cẩm thạch đẹp như vậy, bồn tắm lại to như vậy... chi bằng... ngày mai chúng ta thử trong đó 1 chút, em thấy sao?

Seungri trợn ngược mắt lên nhìn anh bực bội, cậu dụng tâm thuê phòng như vậy anh lại chỉ nhìn ra mấy chỗ để... thật quá đáng mà!

- Anh chỉ biết chuyện đó thôi hả?

- Nào có, tại em đẹp quá, em nghĩ xem, màu da của em dưới ánh đèn, bên dưới lại là đá cẩm thạch, kích thích biết bao...

Seungri chán ghét chặn miệng anh lại không muốn nghe anh miêu tả mấy thứ lả lơi đó nữa, nhưng cậu chặn môi anh bằng môi mình khiến bầu không khí càng trở lên nóng bỏng. Hôn sâu 1 chút mới buông nhau ra, anh cười cười, ánh mắt lấp lánh:
- Em ngày càng đáng yêu!
- Anh ngày càng đáng ghét!
- Em ngày càng ngốc nghếch!
- Anh ngày càng biến thái!
- Ồ... vậy chúng ta là 1 cặp trời sinh rồi, giờ không phải rất thịnh hành tiểu thuyết dạng như vậy sao?
- Anh rảnh đến mức nào mà lên mạng đọc truyện hả?
- À đâu có, tối hôm trước vào xem thử tên chúng ta trên IG, vô tình thấy fanfic của fan chúng ta...
- Ồ... hay không?
- Khá thú vị, 1 vài tư thế sáng tạo, anh sẽ cố học tập!
- ....
- Viết như thật vậy đó!
- Anh đọc truyện 18+ đấy à?
- Anh 28 rồi đọc 18+ có sao chứ!
- Biến thái!
- Hahahaha...

Tiếng cười lanh lảnh hòa vào dòng người trên đường thưa thớt, hạnh phúc lan tỏa trong không gian bé nhỏ của 2 chàng trai ấy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro