Chương 156: Tận dụng nhà tắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài hôm sau Jiyong bắt buộc phải về nước trước xử lý nốt đống việc dang dở, anh vẫn hậm hực vì không thể lừa cậu làm vài trò kích tình đặc biệt trong nhà tắm như anh mơ tưởng.

Con người kia nhìn có vẻ da mặt dày kì thực chuyện đó vẫn hay ngượng đến mức anh không thể hiểu nổi.

2 người với nhau sao còn phải ngại đến thế. Nhưng anh lại càng yêu dáng vẻ đỏ mặt quay đi của cậu khi anh bắt đầu cùng cậu lên giường đến khi lên cao trào, giống như đó là lần đầu tiên của bọn họ.

Jiyong đang sắp xếp đồ mang về, tâm trạng vẫn hơi ấm ức không vui, Seungri lại chẳng quan tâm đang nằm bò ra giường xem phim. Anh bực bội:

- Seungri!
- Ừm…
- Này em!!!!
- Sao vậy?
- Anh sắp về Hàn rồi, bay chuyến 11h…
- Ừm… Vẫn sớm mà, còn 4 tiếng nữa cơ.
- Lát anh sẽ về Hàn đó!
- Ừm, vậy ra sân bay đi, lát em đi đón taxi với anh.
- Không cần!
- Vậy thì thôi.
- Em!!!!!!!!
- Anh bảo không cần mà?
- Anh sắp về, ít ra em nên tỏ ra lưu luyến anh 1 chút chứ?
- … 7 ngày nữa em cũng về rồi mà!
- Những 7 ngày đó!!!!
- ….
- Seungri!!!!!!!
- Được rồi, lên đây đi.
Seungri đang xem phim cũng không quay đầu ra chỉ hơi nhích mông để thừa chỗ cho anh chui vào, Jiyong lập tức cười cười hí hửng:
- Anh… chỉ có 2 tiếng thôi còn xếp đồ và ra sân bay!
Nói vậy nhưng Jiyong đã chỉ mất 5 giây để nhảy lên nằm cạnh cậu:
- Đang xem gì đó?
- Phim!
- Phim gì?
- .. Quên tên rồi…
- Hay không?
- Cũng tạm, không hay lắm…
- Vậy… chúng ta làm việc thú vị hơn đi… em thuê phòng đắt như vậy, không tận dụng thật phí phạm mà!
Nói rồi anh nhanh chóng ném chiếc máy tính bảng của cậu sang 1 bên, tóm cậu đi vào phòng tắm mơ ước của mình, Seungri bị bất ngờ sửng sốt:
- Anh… đúng thật là…
- Tận dụng chút đi!
Nói rồi anh thả cậu ngồi lên bậc thềm bằng đá cẩm thạch trắng xanh tuyệt đẹp, hơi lạnh của đá truyền đến cơ thể khiến cậu nhíu mi:
- Lạnh…
Jiyong cười cười:
- Lạnh càng kích thích!
Nói rồi đẩy khẽ đủ để ngã cậu, khiến toàn bộ lưng trần chạm vào nền đá lạnh buốt, người anh áp lên cậu, nhiệt độ cơ thể người nóng bỏng phía bụng trên, lưng dưới lại lạnh tạo ra 1 cảm giác vừa kì quái vừa có phần kích thích kì lạ. Seungri co người lên làu bàu:
- Thả em xuống, vào giường đi…
- Tận dụng 1 chút, nhà tắm đẹp như vậy chỉ để tắm thôi thật lãng phí…

- Em không muốn!

- Thử 1 chút sẽ biết có muốn hay không thôi…

- Không!!!!
Jiyong bình thường chiều chuộng và nghe lời cậu nhưng trong giây phút này anh vứt hết cái phong độ đó khỏi đầu, ánh mắt chỉ còn dán chặt trên da thịt cậu lộ ra từ chiếc áo tắm lỏng lẻo khoác trên người. Anh cúi xuống vuốt ve cơ thể người yêu mê say đến mức khiến cậu dù đã quen với những cử chỉ âu yếm của anh vẫn có chút ngượng ngùng.
- Anh…
- Sao vậy?

- … Làm nhanh chút đi!

- Seungri của anh vội vàng gì chứ… chúng ta hưởng thụ 1 chút… tắm chung đi!

- Em mới tắm xong!
- Tắm tiếp thì chết à? Em đi pha nước đi, chúng ta tắm chung…
- …
- Nhanh nào… anh sắp về rồi đó!

Seungri nghĩ 1 chút, cũng chẳng thể ngại hơn lần quá khích ở bãi biển kia nên đứng dậy xả nước vào bồn tắm.

Jiyong cười cười nhìn theo, đồ ngốc kia đúng là ngoan ngoãn hơn nhiều rồi, anh đi vào phòng ngủ lấy nến thơm, rượu vang mang vào phòng tắm. Seungri thử nước ấm xong quay sang thấy anh đang chăm chú đốt nến thơm cau mày:

- Làm gì đó?
- Không thấy sao? Anh đốt nến thơm, cái này là mùi oải hương và mùi cỏ, em thích mùi nào hơn?
- Anh…
Seungri á khẩu vì khả năng bày vẽ của ai kia, đúng là mấy tay nghệ sĩ thực sự không hiểu nổi. Jiyong vẫn chăm chú:
- Em thích mùi gì?
- Mùi gì nhẹ thôi, mùi cỏ ý!

- Ừm…

Jiyong nhanh chóng đốt nến, mùi thơm nhẹ nhàng lan tỏa khắp không gian. Seungri trước kia rất thích nến thơm, nhất là những ngày còn mới ở cùng anh, Jiyong hay hút thuốc, để khử mùi cậu thường đốt nến.

Rồi thói quen lãng mạn đó cậu cũng lười duy trì, hơn nữa cũng trở nên quen thuộc với mùi thuốc lá anh hút nên đã rất lâu không nhớ nổi hương thơm dễ chịu này. Cậu nhếch mép:

- Mùi này quen quá!
- Ừm, giống loại em hay dùng trước kia!

- Sao anh biết?

- Vậy em nghĩ ai mua sẵn nến về cho em đốt ngày ấy hả? Em không nghĩ anh Top hay Young Bae sẽ rảnh rỗi vậy đó chứ?

- À… không nhớ nữa, thấy ở nhà cứ vậy lôi ra đốt thôi!
- Thật là…
Jiyong lại gần cậu đưa cho cậu 1 ly rượu vang anh vừa rót. Seungri cũng thả lỏng người đắm chìm trong mùi hương quen thuộc của quá khứ. Vị rượu hơi chát nhưng hương thơm thực sự khác biệt khiến Seungri thích thú:
- Uống được lắm, anh mới mua à?
- Ừm. Hôm qua rảnh rỗi đi mua 1 chai…
- Loại gì vậy? Mua mấy chai về đi!
Jiyong liếc cậu:
- Không cần mua nhiều đâu, anh mua chai lớn 12l mà!
- Ồ… rượu gì đó?

- À… Chateau Margaux 2009… qua Pháp mà không mua rượu xứ Bordeaux thì thật thiếu xót…

Seungri hít sâu 1 hơi, cậu không rành lắm nhưng giá cả đắt đỏ của loại này cậu đã từng nghe qua vài lần:

- Anh…
- Sao vậy?
- Hoang phí!!! Mua thì mang về Hàn trưng ra khoe cho oai đi! Sao lôi ra uống nữa?
- Mua cho em uống mà, em cũng thấy ngon mà..
- Anh…
Jiyong hớp 1 ngụm nhỏ quay sang chặn miệng cậu lại, đẩy thứ chất lỏng vừa chát vừa ngọt đó sang miệng cậu, lưỡi 2 người quyện lại với hương nho phảng phất say mê. Jiyong khe khẽ nói:
- Em biết vì sao không? Ông chủ lúc anh mua nói, nếu 2 người có 1 nụ hôn rượu vang vùng Bordeaux, cả đời sẽ mê say nhau, cả đời sẽ không thể dứt được nhau…
Seungri nhìn vào ánh mắt lấp lánh của người kia không nỡ càm ràm thêm nữa, đúng là cậu thấy hành động của anh thật lãng phí phô trương nhưng suy cho cùng cũng chỉ vì muốn cậu vui. Hơn nữa mua cũng mua rồi, uống rồi, thà cứ tận hưởng cùng nhau:
- Ừm… có vẻ sẽ như vậy thật…
- Đúng không?
- …

Seungri không trả lời anh kéo mạnh cổ anh vào tiếp tục nụ hôn còn dang dở. Vị rượu đã nhạt đi nhưng tình yêu vẫn còn đó, họ quay cuồng âu yếm nhau, cắn mút hương vị của nhau.

Jiyong trượt tay kéo áo khoác của cậu xuống, cũng cởi luôn đồ của mình ra dùng sức ném cậu vào mỗi cử động nhỏ cũng đều mang theo vẻ gợi tình mê man khiến trái tim Jiyong như bùng nổ. Anh bước vào trong bồn tắm, ánh mắt vẫn không rời khỏi làn da bóng mượt kia:

- Để anh kì cọ cho em…
- Không cần, em vừa tắm xong còn sạch lắm!

Jiyong đâu quan tâm cậu nói gì nữa bàn tay lại di chuyển khắp cơ thể ai kia. Nói kì cọ thật quá mượn cớ, chính xác hơn là ve vuốt từng tấc từng tấc trên làn da mềm mại mà đàn hồi bóng loáng trong làn nước ấm áp kia.

Tay anh chạm đến bờ mông căng tròn chắc khỏe của cậu, thuận tay đi theo lối nhỏ dọc chạy đến nơi đó, 1 ngón tay ấn vào trong. Ngay lập tức cậu vặn người tránh tay anh:

- Đừng…
Anh áp sát lại gần cậu, ngón tay vẫn không rời đi chỉ có cơ thể chặt chẽ tiếp tục cùng nhau nhỏ giọng đùa cợt:
- Đừng ư… sao lúc nào miệng em nói ra cũng trái với lương tâm vậy?
- Im ngay!
- Haha…
Tiếng cười trầm thấp của anh khiến cậu ngượng ngùng đập nước tung tóe văng khắp nơi. Anh mím môi:
- Muốn chết không?

- Muốn đấy xem anh làm gì em? A…

Sự thật chứng minh Seungri không thể đọ nổi sự hiểm ác so với ai kia, Seungri vừa khiêu khích anh đã đưa thêm 2 ngón tay vào nơi chật hẹp đó, miệng ngay lập tức cắn hạt đậu nhỏ nhô lên giữa khuôn ngực nở nang của cậu khiến cậu cắn răng gắt:

- Bỏ tay ra ngay!! Nhanh!!!! Bỏ tay ra!!!!
- Muốn anh bỏ tay? Vậy tự vào đi…
- Không muốn!
- Ngại ngùng gì chứ, hôm trước ngoài biển em cũng…
- Câm miệng, anh còn nhắc đến từ biển nữa em đá anh ra ngoài ngay lập tức!! Bỏ tay!!! Ahhh….
Jiyong cũng không muốn làm khó con người mặt mỏng kia thêm nữa rút ngón tay khiến cậu ngượng ngùng kia ra, Seungri chưa kịp thở phào ngay lập tức vật đã sớm căng cứng của anh thay thế đi vào trong cậu:

- Ah… chết tiệt nhà anh!!!!

Không biết do ngón tay trước đó hay bởi trong nước ấm áp, nơi đó của cậu dường như dễ dàng tiếp nhận anh hơn mọi lần. Xúc cảm mềm mại bao quanh khiến anh như muốn nổ tung, chỉ biết gặm cắn bả vai, cổ cậu vô số lần để lại đủ thứ dấu vết kích thích.

Sóng nước dập dềnh theo nhịp ra vào của anh khiến cậu không thể ngồi vững chỉ có thể bám tay vào thành bồn, quỳ xuống đưa mông ra để anh dễ dàng tiếp cận.

Tư thế thực xấu hổ nhưng ngay lúc đó cậu không nghĩ được quá nhiều, cảm xúc bị anh đẩy lên cao chỉ biết phát ra những tiếng rên rỉ vụn vặt.

Cái đó của anh ra vào mạnh mẽ chạm đến 1 điểm hư không trong cậu đột nhiên khiến toàn bộ thần kinh trong người cậu căng lên, 1 cảm giác kì lạ lan tỏa toàn thân khiến cậu không thể tự chủ rên lên:

- Aaaaa…. Aaa…..
Jiyong cúi xuống hôn lưng cậu, hôn tai cậu ghé sát tai thì thầm:
- Là chỗ đó sao?
Cậu không trả lời anh lại ác ý xoay nhẹ hông không để vật đó của anh chạm đến điểm nhạy cảm đó nữa. Cậu khó chịu cau có di chuyển mông:
- Nhanh… chỗ đó… nhanh…
- Là chỗ đó sao?
- Ừm….
Jiyong ngay lập tức chiều theo thúc mạnh vào nơi mẫn cảm đó của cậu còn hỏi:
- Thích không? Anh làm em thích không?
- Aaaa….aaa…ưm….

- Seungri… thích không?

Cậu đang mê man trong cơn kích tình cuồng nhiệt nào còn để ý đến mấy lời vô vị của anh nữa.

Jiyong nhìn gương mặt đỏ bừng đang cố chịu đựng, răng cắn chặt môi để tiếng rên thoát ra nhỏ nhất có thể liền hiểu cậu đang thoải mái đến mức độ nào: aaaa….

Phía trên cậu không cần anh chăm sóc bằng tay cũng có thế tự bắn ra thứ chất lỏng trắng đục đó.

Ngay khi cậu đến cao trào, hạ thân đằng sau co thắt mạnh mẽ siết chặt bộ phận của anh khiến anh cũng không thể chịu đựng thêm gầm lên: Seungri à… rồi bắn thẳng vào bên trong cậu.

Anh mệt mỏi ngã lên lưng cậu vẫn không rút bộ phận kia ra. Cậu nằm cả người chìm sâu trong nước lại bị anh đè lên vô cùng khó chịu:

- Đi ra đi, em khó chịu…
Jiyong biết ý lật người cậu lại để chất đó chảy ra ngoài, lại âu yếm vuốt ve mái tóc dính đầy nước của cậu. Nước đã hơi lạnh, 2 người nhanh chóng chùi rửa qua loa rồi chui lên giường nằm. Seungri than thở:
- Vẫn ở giường tốt nhất!
Jiyong nhếch môi cười:
- Ý em nói đến chuyện đó?

- Im đi, em đang nói nằm trên giường là thoải mái nhất!

- Ồ… lúc anh vào trong em không thoải mái hay sao?... Thành thật chút, kể anh nghe xem nào! Seungri, kể chút nghe, kĩ thuật của anh được không? Lực dùng đủ chưa? Muốn thêm tư thế mới không?

Seungri vùi mặt vào chăn im lặng tránh mấy câu hỏi trắng trợn của Jiyong. Đồ đàn ông chết tiệt, đã chiếm tiện nghi còn khoe mẽ!

Anh bật cười trước hành động đáng yêu đó không lôi cậu ra mà ôm cả người cậu đang trong chăn:

- Đùa em chút thôi mà… Mệt lắm không?
- Mệt muốn chết luôn!

- Vậy ngủ 1 chút đi…

- Lát em còn muốn tiễn anh lên máy bay…

- Không cần đâu, em nghỉ đi, anh đi taxi ra cũng được mà…
- Không được, em muốn tiễn anh ra sân bay…
- Sân bay nhiều người lắm, nên cẩn thận 1 chút thì hơn…
- Vậy em tiễn anh xuống sảnh khách sạn.
- Ừm… vẫn còn sớm, ngủ 1 chút anh gọi dậy.

- Ừm... nhớ gọi em…

Seungri yên tâm chìm vào giấc ngủ. Tất nhiên anh ôm cậu nằm thêm 1 chút rồi dậy chuẩn bị đồ đạc trở về Hàn không gọi cậu.

Anh không nỡ để cậu nhìn theo bóng anh rồi bơ vơ 1 mình ở nơi đất nước xa lạ như vậy… Jiyong tay kéo theo vali, dừng lại 1 chút hôn lên trán người yêu của mình khe khẽ:

- Tạm biệt em. Sớm trở về với anh, anh sẽ ở nhà của chúng ta đợi em trở về…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro