Chương 162: Gặp lại người yêu cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 người nhanh chóng rời khỏi nơi đó rồi trở về khách sạn. 2 người ăn mặc rất tầm thường, không trang điểm nhìn cũng không hề giống thần tượng.

Bởi vậy họ về đến khách sạn cũng không ai phát hiện ra. Jiyong tâm tình vẫn không quá vui vẻ chui lên phòng nằm ngủ.

Seungri đương nhiên biết anh rầu rĩ nhưng cậu cũng mặc kệ anh gặm nhấm nỗi ghen tuông vô cớ đó, ai bảo tên đó dám cười cợt cậu bị gái đá chứ.

2 người cứ như vậy cho đến khi cậu bạn của Seungri lên gõ cửa phòng muốn mời 2 người ăn cơm.

Chuyện tình cảm đương nhiên càng ít người biết càng tốt, hơn nữa quan hệ giữa cậu và người bạn kia chỉ thân ở mức vừa phải, bởi vậy 2 người vẫn chỉ đơn giản giới thiệu là anh em cùng nhóm. Seungri không tiện từ chối bèn kéo cả anh đi cùng, Jiyong dù đang khó chịu nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo.

Mọi người đến 1 nhà hàng khá kín đáo có những món ăn đặc sản Gwangju. Cậu bạn cười cười lên tiếng:

- Toàn những món ngày xưa cậu thích. Giờ không biết còn ăn được không?
- Vẫn thích chứ, Seoul có nhiều nhưng vị không giống 100% được. Nghề của mình được ăn ngon không nhiều lắm, có lúc phải giảm cân, có lúc toàn ăn mì qua bữa thôi…
- Đúng là làm nghệ sĩ cũng không đơn giản nhỉ?
- Đâu có nghề nào đơn giản…
- Ừm… trước đây cùng nhau nhảy, cùng ca hát, chỉ có cậu theo được nghề, mọi người đều mỗi người 1 ngả cả…
- À… vậy sao? Mình cũng bận quá không có nhiều thời gian liên lạc với mọi người…
- Ừ, đôi lúc mọi người tụ họp vẫn nhắc đến cậu đó!
- Nhắc đến mình sao? Không phải nói xấu đó chứ? Hahaa…

- Nào có, mọi người ngưỡng mộ ấy chứ.

Ngày đó cậu đúng là khiến người ta ghen tị… không chỉ đẹp trai nổi bật trong số mọi người, gia đình khá giả lại còn có 1 cô bạn gái xinh đẹp nữa…

Sau này lại càng làm người ta ngưỡng mộ hơn, vào 1 nhóm nhạc lớn như vậy, đào hoa như vậy, nhiều tiền như vậy…

Seungri chỉ cười cười không nói. Mọi người đều chỉ nhìn thấy cậu khi trang phục chỉn chu, khi vui vẻ tập nhảy khi được cô gái đó chăm sóc, không ai hiểu gia đình cậu đã từng gặp khó khăn như thế nào, không ai hiểu để nhảy được như vậy cậu đã tập luyện điên cuồng ra sao, càng không ai ở bên cậu khi cô gái kia nói lời chia tay.

Cái bọn họ thấy chỉ là cái cậu muốn bọn họ thấy, sự cao ngạo cậu muốn họ thấy cậu sống rất tốt, cậu ghét cảm giác bị mọi người thương hại, cậu chỉ muốn được khâm phục, được yêu thích.

Chỉ có duy nhất anh được quyền thương cậu, được quyền thấy cậu rơi lệ, thấy cậu yếu mềm…

Seungri có những lúc cố chấp như vậy, những người không thực sự thân thiết sẽ chẳng thể nào biết được. Cậu không biết nên đáp lại như thế nào, ngẩng lên thấy Jiyong liếc sang mình bằng nét mặt không rõ cảm xúc, cậu đành cười cho qua:

- Cuộc sống bây giờ của mình xác thực khá tốt, tuy nhiên vẫn còn cần cố gắng nhiều nữa…

- Ừm, đàn ông phải có tham vọng chứ! Mà cậu có bạn gái chưa?
- À… chưa…
- Thật sao?
- Ừm… mấy tin lá cải trên báo đừng tin…
- Ồ… vẫn là chờ cô ấy?

- ….

Seungri suy nghĩ 1 chút, cậu đích thực đã có người yêu nhưng bạn gái… đúng là chưa có. Cậu liếc sang Jiyong đang im lặng ăn uống bên kia 1 chút, anh vẫn không có biểu cảm gì.

Thực tế bởi là bạn bè của cậu nên Jiyong cũng không tiện xen vào nhưng nhắc đến cái gai trong lòng khiến anh vô cùng khó chịu.

1 đoạn kí ức anh chưa xuất hiện, cậu từng sẻ chia mọi thứ với 1 người khác, 1 cô gái khác… Lúc cậu đi vệ sinh. Anh vô thức ngẩng lên giọng khô khốc:

- Trước kia Seungri là 1 người bạn trai thế nào?
Bạn cậu thấy GD trong truyền thuyết chịu bắt chuyện với mình cũng vui vẻ:
- Cậu ấy sao?
- Ừm… cậu ấy là người bạn trai thế nào?
- Aha, anh đừng nhìn cậu ấy là em út như vậy, kĩ năng tán tỉnh của cậu ta thuộc loại bậc nhất đó! Hồi tôi quen cậu ấy, mới có mười mấy tuổi đã quyến rũ đến quá nửa cô gái trong lớp rồi, nhất là các chị gái ấy!
- … À…
- Cuối cùng cậu ấy cũng rơi vào lưới tình với 1 cô gái… cô ấy là người mẫu, rất xinh đẹp và cá tính, đại khái bọn họ rất hợp đôi, giống như kim đồng ngọc nữ của GwangJu vậy …

- Ồ…

Jiyong cau cau mày, kim đồng ngọc nữ quả thực thật khó nghe. Anh cười nhạt để người kia tiếp tục câu chuyện, con người là vậy, rõ ràng khó chịu nhưng vẫn muốn tìm hiểu, rõ ràng biết mình sẽ đau lòng nhưng vẫn muốn đào sâu hơn:
- Vậy… bọn họ tình cảm rất tốt sao?
- Đúng là rất tốt, cô gái đó rất chăm sóc cậu ấy, cũng rất ngoan ngoãn. Tuy nhiên sau này hình như chia tay khi đến Seoul, việc đó chắc sau khi vào YG ấy nhỉ, anh không biết sao?
- À… biết sơ sơ…
- Ừm, cô ấy trở về Gwangju rồi, năm ngoái tôi gặp lại cô ấy, có hỏi chuyện năm đó, cô ấy nói vẫn còn tình cảm nhưng lối sống quá khác biệt, không thể đi chung đường…
- Cô ấy ở đây?
- Phải, mở 1 nhà hàng gần đây, lấy chồng rồi cũng li hôn rồi!
- …
- Anh có muốn đến xem qua không?
Jiyong nghẹn họng, cậu ta muốn anh đi xem người yêu cũ của người yêu? Có cái gì đáng xem chứ? Thế nhưng người kia vẫn hí hửng:
- Qua xem chút đi, cho cậu ta bất ngờ chơi, mà anh ở cùng cậu ta nói xem đúng là cậu ta chưa có bạn gái, có lẽ nào còn quyến luyến mối tình đầu?
- ….
- Anh cũng không biết sao?
- Tôi cũng không quản được nhiều vậy, bạn gái không rõ nữa, có thể là cố muốn giấu!
- Vậy đi đi! Xem náo nhiệt 1 chút!

Jiyong quả thực cũng không khống chế được sự tò mò của mình vô thức đồng ý với cậu bạn kia. Khi Seungri quay lại cậu bạn hưng phấn:

- Chúng ta đi thăm XYZ đi! Cô ấy trở về Gwangju rồi cậu biết chưa?

Seungri cau chặt mày, không hiểu sao cậu ta lại có suy nghĩ lạ lùng đó.

Cô gái, mối tình đầu của cậu, quả thực Seungri không còn quá nhiều kí ức, tất cả đều mơ hồ chỉ trừ câu nói: "em chỉ muốn sống 1 cuộc sống bình thường, hãy buông tha em” khi cậu bắt gặp cô đang hẹn hò cùng 1 người khác.

Từ giây phút đó, có lẽ tất cả những cảm xúc yêu thương dành cho cô đã tan biến hết, cậu cũng không giận cô, có gì đáng giận đâu, họ bên nhau, không hợp nữa cô có quyền tìm người khác.

Chỉ là mối tình đầu kết thúc 1 cách nhạt nhẽo như vậy, cậu cũng cam tâm. Ngày đó, cậu rất kiêu ngạo, bị người ta chơi 1 cú như vậy, thật khó để tươi cười gặp lại nhau.

Hơn nữa, hơn nữa, cậu liếc mắt nhìn người đàn ông đang cúi đầu bên kia, vừa rồi trêu 1 chút đã hậm hực ghen tuông như vậy, nhìn thấy người nữa chẳng phải cậu sẽ chết chắc hay sao! Cậu day day trán:

- Đừng đùa vớ vẩn nữa, về khách sạn đi mình mệt lắm!
- Sao vậy, coi như gặp lại bạn cũ thôi mà! Cậu chột dạ cái gì chứ, cũng không phải đi cùng bạn gái cậu mà!
Seungri gào thét trong lòng: đồ ngu!!! Bạn trai tôi đang ở đây!!!! Hiểu không??? Thế nhưng ngoài mặt không biết nói sao cho phải:
- Mình không muốn đi!
- Sao vậy? Đi đi, coi như thăm bạn bè 1 chút, mình rủ thêm mấy người bạn cũ đến rồi tụ tập!
- …
- Mấy khi cậu quay lại đây chứ!
- Mình…
- Đi chút đi, anh GD cũng muốn qua xem 1 chút mà!
Cậu quay sang anh thấy anh đang cười cười với bạn mình cảm thấy thật quái dị. Cậu nói nhỏ:
- Anh đừng hùa theo cậu ta nữa, chúng ta về phòng thôi!
- Sao vậy?
- Em…
- Sao vậy? Gặp mối tình đầu của em chút, em sợ sao?
Seungri hiểu cậu bạn kia đã nói những điều không nên với anh khi cậu ra ngoài rồi. Cậu nhìn kĩ gương mặt anh, trên mặt không hề biểu lộ cảm xúc gì nhưng đã bên nhau gần 10 năm, cậu thoáng nhận ra anh đang ẩn giấu trong đó vẻ khó chịu cực độ, cậu nhỏ giọng:
- Việc gì phải tự làm khổ mình chứ! Em cũng không muốn gặp!

- Anh muốn!

Seungri thấy anh quyết tâm như vậy vừa bực vừa buồn cười cũng không biết nên phản đối thế nào, bởi vậy 3 người cùng nhau lên xe đến thăm cô gái nọ.

Cậu bạn đã gọi thêm cho vài người thân quen trước kia cùng nhóm của bọn họ tới. Đến nơi mọi người đã ồn ào đứng lên đón 3 người, Jiyong cũng tỏ ra thoải mái chào hỏi tất cả khác hẳn dáng vẻ thường ngày ở YG.

Seungri biết anh làm vậy là để lại mặt mũi cho mình nên có chút cảm động, nhân lúc mọi người không để ý huých khẽ anh:

- Chán anh có thể về, mặc kệ bọn họ!
Jiyong liếc mắt:

- Em muốn anh về để gặp lại mối tình đầu tình chàng ý thiếp với người ta hả? Muốn cắm sừng anh sao? Đợi kiếp sau đi!!!

Seungri phụt cười đành mặc kệ anh nói chuyện cũ với bạn bè. Thực tình cậu không nhớ hết được những người xuất hiện ở đây, chỉ láng máng rằng trong kí ức từng rất thân thiết với bọn họ, cùng nhau ăn ngủ, cùng nhau tập luyện, cùng nhau mơ ước ước mơ thiếu niên ngày nào.

Thế nhưng cũng đã 10 năm qua đi, mỗi người 1 ngả, mỗi người đi theo con đường riêng phù hợp với mình, ước mơ năm đó nào còn mấy người nhớ, tình bạn cũng như vậy, gặp nhau vẫn vui vẻ cười đùa nhưng thật lòng bọn họ đều hiểu chẳng thể quay lại thời ngây ngô đó, chẳng thể cùng nhau như trước.

Mọi người bắt đầu ồn ào xôn xao hơn, Seungri quay sang, quả thật thời khắc này cũng đã đến, mối tình đầu của cậu bước vào. Tất cả đều ồ lên rồi quay sang nhìn cậu, Seungri dây dây trán liếc sang đương kim người yêu đang ngồi trong 1 góc cúi đầu nghịch điện thoại. Không biết ai đó hô lên:

- Seung Hyun à!!!!!!

Seungri không còn cách nào khác đứng dậy cười cười:

- Chào em, lâu lắm không gặp!

Cô gái cười dịu dàng nhìn cậu đáp lời. Cô ấy thay đổi rất nhiều sau 10 năm, 10 năm trước, cô vẫn là 1 cô bé trẻ con buộc tóc cao, chân đi giày thể thao, mặc 1 chiếc váy ngắn ngây ngốc chạy theo cậu, chia sẻ mọi thứ với cậu.

10 năm trước, cô ấy có lẽ cũng giống cậu khi đó, là mối tình đầu của nhau, chỉ biết đến nhau…

Giờ đây đứng trước mặt anh là 1 người phụ nữ chín chắn, trưởng thành mang theo những nỗi đau của thời gian.

Cô cũng chỉ mới 25 tuổi, có lẽ cuộc sống không quá tốt dù đã cố che dấu bằng lớp makeup dày.

Thế nhưng Seungri chưa 1 lần bỏ thời gian tìm hiểu cuộc sống của cô nên không quá rõ, chỉ nhớ hình như cô đã lấy chồng. Cậu chủ động kéo Jiyong ra giới thiệu:

- Đây là Jiyong… trưởng nhóm nhạc của anh. 1 người… rất quan trọng của anh!

Jiyong nhếch mép, mọi người không quá để ý nhưng anh thừa biết con người kia đang cố gắng giúp anh bớt khó chịu.

Quả thực ngay từ lúc bước vào anh đã biết mình sai lầm, anh ghét những nơi ồn ã tạp nham như vậy.

Những con người không quá thân thiết lôi lôi kéo kéo khiến anh bực vô cùng nhưng bởi giữ thể diện cho cậu nên đành nhịn xuống gương mặt vẫn tươi cười. Đến giờ cô gái kia xuất hiện khiến sự khó chịu của anh muốn trào ra, thật may mắn cậu nói 1 câu người quan trọng kia xoa dịu anh đi 1 chút.

Cô gái hơi bối rối, vì sao lần đầu đến Seung Hyun đã giới thiệu cho cô anh em tốt của mình, phải chăng… phải chăng… những kỉ niệm cũ ngọt ngào lại ùa về khiến trái tim cô rung động thất thần 1 lúc.

Jiyong thấy cô ngước nhìn Seungri lâu như vậy không lên tiếng, anh khéo léo đứng chắn tầm nhìn của cô rồi cười cười:

- Chào em…

- Chào anh ạ! Em là XYZ, là… à… là… bạn cũ của Seung Hyun ạ!

- Ồ… chào em… anh là GD, là bạn hiện tại của Seungri…

1 chữ cũ, 1 chữ hiện tại không rõ họ có để ý không nhưng rõ ràng phân cách địa vị của 2 người trong lòng cậu.

1 người chỉ là cũ, 1 người lại là hiện tại, chẳng phải quá rõ ràng hay sao? Thế nhưng, 1 ai đó gào lên như sợ chưa đủ kích thích khiến không khí bắt đầu ồn ã:

- Cô ấy nói là bạn cũ kìa! Không cần ngại đâu anh GD biết hết rồi mà! haha…
- Ôi chao bạn cũ cơ đó!!!
Jiyong liếc nhìn đám người đang xôn xao không thèm quan tâm nữa:

- Rất hân hạnh được gặp em…

- Nào dám, em sao không biết GD nổi danh chứ! Em rất thích nghe nhạc Big Bang đó! Mỗi lần đi đâu đều tự hào khoe từng… từng… à…quen biết Seung Hyun… à… Seungri của Bigbang!

Jiyong cười cười:
- Bạn Seungri cũng như bạn của anh thôi, em không cần khách sáo! Em thật xinh đẹp!
- Cảm ơn anh! Anh quá lời rồi!
- Nào có, em thật sự xinh đẹp mà! Nào, ngồi đi!

- Cảm ơn anh ạ!

Rõ ràng nhà hàng của nhà cô nhưng Jiyong lại tự nhiên như nhà mình mời cô ngồi, rót nước cho cô.

Seungri ngồi im bên cạnh không nói gì mặc mọi người liếc mắt qua xem kịch vui. Cậu cũng bắt đầu khó chịu thầm mắng quyết định bồng bột của mình.

Bọn họ không còn là đám bạn đơn thuần của 10 năm về trước nữa, trước mặt cậu là những người trưởng thành khôn khéo rảnh rỗi muốn tạo chủ đề để tám nhảm. Bọn họ cũng chẳng mong có 1 ai thật lòng suy nghĩ cho cậu, chỉ muốn xem 1 màn người cũ đụng mặt nhau. 

Cậu chẳng có hứng thú diễn cho bọn họ xem 1 màn ghen tuông vô lối hay thâm tình nhung nhớ, cậu không phải người như vậy.

Cũ nghĩa là đã qua, huống chi giờ đây còn có Jiyong, cậu không muốn đụng đến mảnh kí ức đó, ít ra còn giữ được 1 chút chút sự ảo tưởng tốt đẹp về mối tình đầu…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro