Chương 21: Hãy bảo vệ Jiyong bằng mọi giá...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungri trải qua 1 đêm suy nghĩ miên man, cậu lên mạng xem tất cả những clip mọi người quay 2 người. Rất nhiều rất nhiều cử chỉ lộ liễu của 2 người cũng có vô số comment cười cợt, những người ủng hộ không nhiều, những comment kiểu nếu là thật tôi sẽ ghét họ mất, bọn họ cần biến mất khỏi Hàn ngay lập tức, đó là quái vật.... như đâm vào trái tim cậu. Cậu hiểu rằng nếu cứ như vậy sớm muộn gì mọi người cũng sẽ phát hiện ra mất. Jiyong lại là người bất chấp, cậu sợ anh sẽ bất chấp tất cả vì cậu, đúng, anh sẽ làm như vậy. Cậu không muốn điều đó, càng không muốn anh phải tổn thương bởi những lời nói của mọi người. Seungri quay sang nhìn Jiyong vẫn đang say ngủ bên cạnh mình, anh luôn là 1 người dịu dàng và chiều chuộng cậu hết mực, anh chưa từng đòi hỏi cậu điều gì, kể cả việc yêu anh. Seungri vuốt nhẹ mũi và môi anh, cậu thích nhất là nụ cười luôn luôn nở trên môi Jiyong. Khi cậu pha trò dù có buồn cười hay không con người ấy vẫn cười như điên dại. Seungri nghịch 1 lát rồi dậy, cậu chuẩn bị đến gặp chủ tịch Yang. Cậu không thấy sợ nữa, nếu phải trả giá 1 chút cho tình yêu này cậu thấy hoàn toàn xứng đáng:
- Xin hãy giúp chúng con với. Con không muốn dừng lại, nhưng mọi tin đồn đó, hãy dập tắt nó giúp chúng con.
Seungri thẳng thắn ngay lập tức với chủ tịch. Ông ngẩng lên nhìn cậu trai đang quyết tâm cao độ bảo vệ tình yêu của mình:
- Sự việc không đơn giản như cậu nghĩ đâu. Tin đồn đang lan rộng quá rồi, giờ bắt buộc phải có 1 scandal lớn hơn nổ ra thì mới lấp được.
- Lớn cỡ nào được ạ?
- Mấy dạng hẹn hò vớ vẩn không chắc dập được tin như thế này đâu. Cô bạn Hồng Kông tôi định đưa đi hẹn hò với cậu không dùng được. Cô ta không phải là 1 người biết điều.
Hẹn hò ư.... Jiyong cũng từng trải qua cảm giác bất lực như thế này sao? Cảm giác phải hẹn hò với 1 cô gái không quen biết, chường mặt ra để chụp hình.... Seungri mím môi, sao cũng được, không quan trọng. Chủ tịch lại tiếp lời:
- Tạm thời cậu sang Nhật 1 thời gian đóng phim và quay chương trình đi, bao giờ có lịch diễn của BB thì về. Bên này tôi sẽ tạm thời đẩy GTop lên và suy nghĩ hướng giải quyết.
- Vâng. Chú hãy... bảo vệ Jiyong bằng mọi giá. việc gì con cũng làm được....
Seungri không nói nhiều lắm, cậu chỉ chấp nhận mọi việc ông yêu cầu. Yang mệt mỏi cho cậu ra về, càng như vậy càng khiến ông vừa giận vừa thương 2 cậu. Ông nhận ra tình cảm Seungri đối với Jiyong cũng không hề ít hơn Jiyong nhưng nếu bất chấp tất cả để yêu thì Seungri lại thực tế hơn, cậu yêu không nồng nhiệt nhưng lại sâu sắc vô cùng. 2 người.... còn quãng đường quá dài cần đi.
Seungri gọi hẹn Jiyong đi ăn tối, cậu muốn có thời gian riêng hẹn hò với anh trước những biến cố mà cậu không lường trước được. Jiyong nhanh chóng trả lời:
- Em muốn ăn gì? Để anh kiếm chỗ nào kín đáo chút nhé, giờ cánh nhà báo nhạy lắm.
- Đâu cũng được anh.
- Hay về căn hộ trước anh mua nhé, chúng ta mua đồ ăn về nhé. Em về đó trước đi, anh đang đi show.
- Vậy còn chìa khóa? mật khẩu nữa?
- Mật khẩu hả ? 121288, Chìa chính là cái xanh hôm trước anh móc vào bộ khóa của em luôn đó..
Seungri lại muốn tan chảy. Anh luôn có cách chiều chuộng rất đặc biệt, đôi lúc lặng lẽ để đến lúc phát hiện ra trái tim Seungri mềm nhũn. Tin tưởng cậu như thế nào anh mới để cả chìa khóa nhà vào bộ chìa khóa của cậu chứ. Seungri không giỏi nấu nướng, cậu chỉ đi mua đồ ăn đơn giản về làm, nấu chút canh kim chi và cơm. Căn hộ của Jiyong rất đẹp, đầy đủ đồ đạc nhưng lại thật lạnh lẽo. Có lẽ do không có hơi người ở, Seungri đi xem qua vài phòng rồi mở tủ lạnh kiếm gì đó uống . Tủ lạnh đầy ngất cola- thức uống cậu thích nhất cùng vài món ăn quý hiếm, mấy chai rượu đắt đỏ mà nhìn giá khiến cậu choáng váng. Rốt cục con nguời kia kiếm được bao nhiêu tiền mà hoang phí vào mấy thứ này chứ? Mặc dù đôi khi anh vẫn đưa thẻ của anh cho cậu dùng nhưng về cơ bản, 2 người không bao giờ đả động đến tài chính của đối phương. Seungri cũng làm tốt công việc kinh doanh của mình, thế nhưng so với Jiyong... haizzz. Cậu chỉ còn biết thở dài.
* Cạch*, cánh cửa mở ra, Jiyong đã về. Anh cầm trên tay lỉnh kỉnh những túi đồ ăn bước vào nở nụ cười ngọt ngào:
- Seungri, anh về rồi.
Seungri cười đón anh, cậu chạy ra đỡ giúp Jiyong :
- Mua nhiều thế, anh nuôi heo đó hả?
- Đâu có, anh nuôi gấu trúc mà !
Jiyong tiện thể trêu cậu vài câu. Seungri 2 tay bận xách đồ không biết trút giận vào đâu bèn quay sang cắn mạnh vào vai Jiyong 1 cái, Jiyong cười cười:
- Đừng tùy tiện câu dẫn anh. Nên nhớ đây là địa bàn của anh đó.
Seungri ngại, cậu lầm bầm:
- Chỉ giỏi tán tỉnh.
Jiyong bật cười quay sang ôm ngang eo cậu:
- Nào anh đã tán tỉnh câu nào chứ, oan quá đi thôi...
2 người ngọt ngào đi vào nhà. Seungri đẩy tay người nào đó vẫn bám dính trên người cậu ra:
- Anh đi tắm đi, em dọn cơm ra ăn. đói quá rồi.
Jiyong càng sấn tới nắm chặt lấy eo cậu:
- Chi bằng tắm chung đi... có em anh mới tắm cơ
Seungri đã quen với mấy lời ong bướm kiểu này, cậu không quan tâm:
- Không tắm thì thôi...
- Không tắm thì bẩn đó, mà bẩn thì chỉ thiệt em thôi.
- Ồ... vậy à, em không ngại đâu.
Trêu đùa 1 chút Jiyong cũng đi tắm, phòng tắm với cánh cửa mờ vẫn nhìn rõ hình dáng anh đang làm gì trong đó, Seungri quay sang bối rối rủa thầm: chết tiệt tắm thôi cũng cần cái loại cửa kia à, chắc chắn là có ý định mang bồ về nhà mà. Jiyong nói vọng ra:
- Seungri à, lấy anh cái khăn khô đi.
Seungri gắt:
- Trong ý không có à?
- Không, lần trước chắc cô giúp việc mang đi phơi ngoài rồi, lấy giùm anh nào.
Seungri không thoải mái đi lấy khăn cho Jiyong, cái con người này, không giở trò gì thì cũng lạ. Cậu đập cửa phòng tắm:
- Này, khăn.
- Mở ra đưa vào đây cho anh, tay anh toàn xà phòng trơn lắm
Seungri sao không đoán được trò này của anh chứ, cậu treo khăn tắm ngay ngoài và trốn luôn:
- Không lấy thì thôi đi.
Jiyong thấy cậu ngại trốn đi mất thì cười ầm lên. Seungri nhà anh, luôn tỏ ra rất am hiểu nhưng lại luôn chạy trốn vào phút cuối. Thế này đến bao giờ anh mới lừa được con gấu đó đây? Anh không vội... không vội... mà thực ra cũng vội lắm :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro