Chương 25: Kế hoạch liều lĩnh của Seungri - hậu quả không thể tưởng tượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 tuần sau đó, Seungri đi gặp người anh đã hứa sẽ giúp cậu. Anh ta hẹn cậu ở 1 quán bar khá kín đáo, vừa ngồi xuống cậu đã vội vàng hỏi
- Sao rồi anh? Kế hoạch của anh là sao? Có ổn không ạ?
- Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, nhưng… cậu nghĩ kĩ lại đi, không nên quyết định vội vàng
- Em đã nghĩ kĩ lâu rồi. Hành động thôi anh…
Seungri lắng nghe kế hoạch của anh ta, cậu toát mồ hột. Đúng là 1 bước đi liều lĩnh, nhưng cậu không còn nhiều lựa chọn nữa, nếu để mọi việc đi quá xa… cậu không dám tưởng tượng thêm nữa. Cậu theo anh ta đến 1 quán bar khác, anh ta chỉ:
- Nhìn thấy cô gái kia chưa? Cô ta là tay trong của tuần san báo đó đó, cậu ra tiếp cận cô ta đi.
- Nhưng lỡ cô gái đó không chịu….
- Haha cô ta biết cậu là Big Bang mà còn ko chịu sao? Miếng mồi béo vậy cô ta không bỏ qua đâu, hơn nữa nhìn cậu đẹp trai thế này… yên tâm đi, qua đó đi.
Seungri đúng là hay giao lưu kết bạn nhưng với loại gái gọi cao cấp kiểu này là lần đầu, cậu khá run. Hít sâu 1 hơi cậu tiến lại gần:
- Chào em, anh ngồi cùng đc không?
Cô gái không buồn quay sang:
- Không ai nói với anh cách làm quen này cũ lắm rồi sao?
- Tôi chưa thất bại bao giờ nên không rõ nữa…
Nghe được câu nói có phần quá tự tin của Seungri, cô gái cau có quay sang và sững sờ:
- Anh… anh là Big Bang Seungri à?
- Em biết tôi sao?
- Big bang có ai mà không biết chứ. Hân hạnh hân hạnh…
- Được 1 cô gái xinh đẹp như vậy biết, anh mới là người hân hạnh chứ..
Seungri giở dáng vẻ công tử phóng đãng ra nói chuyện. Công nhận cô gái này quá dễ tán tỉnh, mới nói chuyện vài câu cô ta đã sán vào cậu cọ cọ bộ ngực ngồn ngộn phát ngấy vào người. Seungri ngây người cố chịu đựng không biểu lộ cảm giác chán ghét dâng lên tận cổ, chẳng biết từ bao giờ cậu lại chán ghét mấy thứ con gái như này đến vậy. Cậu chợt nghĩ đến Jiyong của cậu, nụ cười vừa dịu dàng vừa nguy hiểm của anh, thân hình gầy gò của anh mà cậu luôn trêu chọc nữa, ngay lúc này cậu có chút lo sợ và muốn rút lui. Thế nhưng cậu không thể, cô gái đánh nhẹ vào đùi cậu:
- Anh đang nghĩ đến người yêu sao?
- Đâu có, anh đang nghĩ đến em mà
- Haha nhìn vẻ mặt vừa rồi của anh chắc chắn nghĩ về người yêu rồi.
- Không thật mà… anh chỉ đang nghĩ, tối nay vui vẻ như vậy… em có muốn theo anh về nhà uống thêm vài ly không?
- Haha anh cũng vội quá đấy!
- Không muốn sao?
Cô gái càng cọ sát vào người cậu:
- ừm được thôi, để xem anh cho em uống gì nào…
- Vậy đi thôi..
Seungri đứng dậy đi trước, cô gái đi theo sau. Cậu theo lời người anh của mình mang cô gái về 1 căn hộ của anh ta. Sau vài ngụm rượu cậu rót, cô ta chìm dần vào cơn say mộng mị. Cậu gọi anh của mình vào:
- Cô ta không sao đó chứ? Cái này có hại không anh?
- Không đâu, chỉ là chút thuốc ngủ liều cao thôi, giúp cô ta ngủ ngon 1 chút mà mai không nhớ được những việc sau đó thôi.
- ….
Seungri không nói gì, cậu thực sự lo lắng và luốn cuống:
- Cởi áo ra đi
- Dạ?
- Tôi bảo cậu cởi áo ra, lên giường nằm đi.
Seungri lập cập làm theo lời anh ta, anh ta lấy điện thoại của cô gái kia chụp lia lịa vài cái ảnh cậu ngủ nhắm mắt cởi trần.
- Được rồi mặc áo vào để tiền lại về thôi.
- Dạ?
- Xong rồi đó
- Vậy thôi ư? Không cần làm gì nữa sao?
- Không cần, giờ lòng tham của cô ta sẽ giúp cậu phần còn lại. Về nhà nghỉ ngơi đi, à giải thích trước cho người kia của cậu chưa? Đừng để đến lúc bùng nổ ra ..
- Em biết rồi, em cảm ơn anh nhiều lắm.
- Đừng khách sáo, chúng ta là bạn bè mà.
Seungri mệt mỏi lê thân về nhà. Cậu như bị rút hết sức lực, tất cả như 1 cơn ác mộng dài. Cậu mở điện thoại ra, có đến chục cuộc cuộc lỡ của Jiyong, Seungri chợt nhớ ra cả ngày hôm nay do bồn chồn cậu đã để luôn điện thoại ở trong xe. Cậu gọi lại cho anh:
- Jiyong à... em đây
- Em làm gì cả ngày mà không nghe điện thoại? Bận lắm sao?
Trái tim Seungri như mềm lại khi nghe giọng nói quen thuộc, lúc ấy cậu thực sự muốn bật khóc. Cậu mong có anh bên cạnh biết bao, cậu muốn chìm vào vòng tay của anh biết nhường nào:
- Không em không bận… em..
Jiyong nghe thấy giọng nghẹn ngào của cậu bỗng hốt hoảng;
- Sao vậy? Công việc vất vả lắm à? Hay ai bắt nạt em? Có gì không thuận lợi sao?
- Không mà… em hơi mệt
- ….
Jiyong không nói gì, sao anh không hiểu cậu chứ, người như cậu sẽ khóc vì những việc nhỏ nhặt hay sao.
- Anh thực sự muốn bên em lúc này Seungri à…
Lại đến Seungri im lặng. Cậu rất muốn thú nhận những việc đã làm hôm nay nhưng cậu sợ anh sẽ nổi nóng cũng sợ anh sẽ đau lòng khi cậu làm như vậy vì 2 người. Cậu không biết mở lời từ đâu. Câu nói của anh như bóp nghẹn trái tim của cậu. Cho đến lúc cả 2 cúp máy cậu vẫn chưa thể nói gì, anh cũng cảm nhận được điều bối rối từ cậu nhưng anh không nói gì. Jiyong dự định sẽ sắp xếp công việc sớm 1 chút vài hôm nữa sẽ dành bất ngờ cho cậu, ai bảo anh nhớ cậu đến mức này, ai bảo giọng nói của cậu mỗi đêm gọi anh lại nũng nịu ngọt ngào đến vậy chứ. Anh nằm trên giường vốn thuộc về 2 người giờ chỉ có 1 mình nhưng nghĩ đến việc sắp được gặp người thương khiến tâm trạng anh phấn chấn hơn 1 chút. Anh chìm vào giấc ngủ ngọt ngào, trong giấc mơ của anh sẽ lại xuất hiện Seungri của anh, chỉ của riêng 1 mình anh thôi….
Seungri cuộn tròn người hốt hoảng, cậu không biết việc hôm nay mình làm có đúng không nhưng... cậu đã không thể rút lại. 1 nỗi ám ảnh mơ hồ khiến cậu sợ hãi vô cùng. Cậu trằn trọc cả mấy đêm sau đó trước những dông bão mà mình sắp phải đối mặt, liệu 2 người có thể đủ can đảm bước cùng nhau???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro