Chương 36: Young Bae tội nghiệp...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Young Bae dậy khá sớm chuẩn bị đi thu âm bài hát mới của Seungri. Cậu gọi cửa phòng Jiyong mãi mà không thấy ai mở cửa. Cậu lầm bầm " lại không biết đi đâu rồi, đổ đốn đến vậy đấy "rồi cáu kỉnh phi sang phòng gọi Seungri trước. Young Bae thấy cửa không khóa mà chỉ khép hờ cậu bèn mở cửa vào thẳng luôn và gọi
- Seungri dậy đi!!!!!
Bước vào phòng đập vào mắt cậu là đống quần áo lộn xộn vứt tung tóe khắp nơi, điện cũng không tắt. Young Bae quay sang giường định gọi Seungri dậy thì khựng lại, cả người Bae như hóa đá. Trên giường... trên giường Jiyong và Seungri đang quấn chặt lấy nhau ngủ say sưa. Tư thế của họ thật khiến người ta đỏ mặt, Bae không biết phản ứng thế nào. Cậu đứng sững sờ 1 lúc khá lâu thì thấy Jiyong tỉnh giấc. Jiyong nheo nheo mắt nhìn thấy Young Bae đang ngơ ngác trong phòng cất tiếng điềm nhiên hỏi:
- Young Bae à, sáng sớm ra làm gì trong này vậy?
- À... định gọi Seungri dậy.
- À...
Jiyong thản nhiên gỡ tay người vẫn say ngủ kia ra rồi bước xuống giường:
- Cậu cứ ra ngoài đi. Lát mình gọi cho.
- À ừm...
- Sao vậy? Còn việc gì nữa?
- Cậu và cậu ta.... ngủ cùng à?
Jiyong nhún vai:
- Cậu cũng thấy rồi mà, lần sau vào thì gõ cửa nhé. Lỡ bọn mình đang làm việc riêng tư gì đó chẳng hạn cậu sẽ ngại lắm đấy.
- Hả?
- Sao vậy, không đúng sao? Young Bae à, cậu kiếm bạn gái đi, mấy cái này cậu chẳng nhạy bén gì cả
- Nhưng...
- Nhưng sao? Được rồi cậu đỏ mặt vì cái gì chứ, lẽ ra mình mới là người cần ngại đây này.
- 2 cậu làm cái trò quái quỷ gì vậy.
- Làm được gì đã tốt, không thấy quần áo đầy đủ à? Lần sau mà gặp bọn mình vậy thì tự động khép cửa lại giùm nhé.
Jiyong đẩy Young Bae đang hóa đá 1 chỗ ra khỏi phòng rồi khóa cửa lại rồi lầu bầu: " lần sau phải nhớ khóa cửa mới được". Young Bae ngơ ngác đi ra ngoài ngồi phịch xuống ghế, Top dậy sớm bởi cần quay 1 quảng cáo nào đó, anh vừa rót nước vừa hỏi:
- Dậy sớm thế?
- À... sáng nay em đi thu âm.
- À... bài mới của Seungri ấy hả? Mà mặt sao thế kia, sáng sớm ra đã thơ thẩn như bị ai đá vậy? Sao đấy?
Top thấy mặt Young Bae bần thần bèn tiến lại hỏi han. Young Bae nói nhỏ:
- Không phải, hình như Jiyong và Seungri làm lành rồi đó anh.
- Ồ... cái cặp đôi rắc rối ấy hả? Vậy tốt chứ sao?
- Nhưng..
- Nhưng sao? Đừng nói là....
Young Bae quay ra:
- Anh cũng thấy sao?
Top giật thót mình:
- Không phải em thích Jiyong hay Seungri nên giờ thất tình nhá, Big Bang đã loạn lắm rồi đừng làm nó loạn hơn nữa.
- Không không anh điên à.
Young Bae nhẩy dựng lên. Cậu thật hết cách với ông anh ở hành tinh khác luôn có những suy nghĩ quái đản này.
- Vậy cậu trai không thích, gái không thích? Cậu mắc bệnh tự luyến à?
- Không... không...
- Vậy tóm lại là làm sao mà sáng ra đã thế?
- À...
Young Bae đỏ bừng mặt ghé sát vào tai Top nói nhỏ:
- Sáng nay em bắt gặp Jiyong trong phòng Seungri đó, bọn họ... bọn họ... ngủ cùng nhau...
Top hí hửng:
- Ừ tiếp đi.
- Sao cơ ạ? Hết rồi.
- Hết rồi?
- Nhưng... bọn họ ôm nhau chặt cứng luôn...
Top phụt ra cười:
- Em trai thân mến của anh ơi, bọn họ yêu nhau chúng ta đều biết, vậy ngủ chung có gì đáng ngạc nhiên vậy? Không ngủ chung mới có vấn đề đấy. Anh đây còn bắt gặp 2 cái người đấy hôn hít ve vãn nhau vài lần rồi cơ.
- Hả? Thật ư?
- Chứ sao? Lạ lắm à
Top và Young Bae đang nói chuyện thì Jiyong đã đi ra tìm chút đồ ăn buổi sáng. Anh đi qua chào 2 người, Top dùng chân đá nhẹ vào người Jiyong:
- Này.
Jiyong dừng lại quay sang:
- Sao vậy anh>
- Lần sau làm gì khóa cửa kĩ vào nhé. Đừng để Young Bae trong sáng của chúng ta hoảng sợ nữa.
Jiyong nhếch mép cười cười, đúng là việc tốt đồn xa:
- Dĩ nhiên, không cẩn thận 1 lần vậy thôi. Lần sau sẽ khóa cửa.
Top hí hửng mặt đầy nguy hiểm:
- Mà này cách âm phòng cậu có tốt không, nếu không... hahaha
Jiyong hết nói nổi:
- Đừng đùa nữa.
- Đùa gì, anh đây lo lắng cho mấy cậu thôi.
- Được rồi em biết rồi, cách âm phòng em tốt lắm không cần anh lo đâu.
Jiyong mặc kệ trò đùa vô bổ của Top đi ra tủ lạnh lấy vài lát bánh mì cho vào lò nướng. Anh nướng khá nhiều rồi cho ra đĩa quét 1 ít mứt dâu lên những lát bánh vàng óng ấy. Đây là món hiếm hoi anh có thể làm được.
- Ồ vừa may anh cũng đang đói, nhanh lên Jiyong.
Tiếng cười hihi haha của Top vọng đến. Jiyong vẫn còn cay cú vụ trêu chọc vừa nãy, anh cầm đĩa bánh lên đi thẳng về phòng:
- Nhưng em không có làm phần của anh đâu. Bye anh nhé.
Top thấy anh cầm đĩa bánh về phòng hiển nhiên là cho Seungri ăn thì càu nhau:
- Chết tiệt thật. Trưởng nhóm đấy, em trai đấy, xem kìa. Young Bae!!!!!
Young Bae nhức đầu với mấy lời càu nhàu của ông anh cả:
- Được rồi em đi làm cho anh. Anh ngồi im đây đi.
Jiyong bỏ lại 2 con người đang ồn ào ngoài phòng khách bước về phòng ngủ của Seungri. Cậu vẫn đang ngủ say sưa, ánh mặt trời chiếu sáng nhè nhẹ vào gương mặt cậu khiến Jiyong ngay lúc đó tim đập nhanh 1 nhịp, Jiyong cười thầm " đúng là bị bỏ bùa rồi, đâu có đẹp đẽ gì đâu mà sao cứ thấy đáng yêu đến vậy nhỉ". Anh đặt đĩa bánh xuống bàn đi đến ngồi bên giường gọi:
-Seungri... dậy đi.
Seungri dụi dụi mắt bần thần nhìn anh chằm chằm. Jiyong vuốt nhẹ tóc cậu:
- Sao đấy?
- À... không...
Thấy lạ gì à?
- Không, hơi chói mắt.
Jiyong cười cười không bóc trần lời nói dối của cậu, rõ ràng cậu đang quay lưng về cửa sổ thì chói mắt gì chứ, nhưng cậu muốn ngắm anh thì anh cho cậu ngắm thêm 1 chút.
- Ừm, dậy ăn sáng đi còn đi thu âm.
Seungri bước xuống giường vào phòng vệ sinh đánh răng. Lúc vừa rồi, mở mắt ra nhìn thấy anh đang ngồi ngay đó cậu cứ ngỡ mình đang nằm mơ. Tỉnh táo 1 lúc cậu mới nhớ ra 2 người đã làm lành tối hôm qua. Lúc 2 người cãi nhau. Nhiều đêm cậu ép mình nhắm mắt và luôn có 1 giấc mơ rằng chỉ cần cậu thức dậy anh sẽ ở bên cậu thế nhưng khi tỉnh giấc, trước mắt cậu chỉ là 1 khoảng không gian lạnh lẽo và trống trải. Seungri lắc đầu xua tan cảm xúc hỗn độn đó đi, chẳng phải bây giờ anh đang ở ngay trong phòng cậu đó sao. Người ấy đang ngồi ngoài kia chờ cậu, giống như những tháng ngày trước kia vậy. Seungri đi ra khỏi phòng tắm, Jiyong vẫy tay:
- Lại đây ăn bánh đi, nhanh còn nóng đấy.
Cậu bước lại gần anh, mắt vẫn chằm chằm nhìn anh không rời. Anh cười cười:
- Anh đẹp trai đến vậy sao? Còn chưa rửa mặt đâu đấy.
Seungri không nói gì, cậu sà xuống ôm chặt lấy anh:
- Ừm, tự nhiên thấy anh đặc biệt đẹp trai đó.
- Haha
Jiyong vui vẻ bởi câu nói chống chế của cậu. Anh sao không nhận ra cảm xúc của cậu khi đó chứ, đó là cảm giác tìm lại được thứ quý giá nhất của mình, vừa ngỡ ngàng vừa hạnh phúc vừa ngập tràn lo sợ. Anh vòng tay ôm lại và vỗ về lưng cậu.
- Ừm, đẹp trai cũng không làm em no bụng được đâu. Ăn nhanh đi còn đi làm nào, Young Bae chờ lâu lắm rồi đấy.
Seungri nghe thấy tên Young Bae rùng mình lập tức mất hết cảm xúc, cảnh tượng hôm qua anh Bae la mắng ầm ĩ vì cậu thu âm chưa tốt lắm khiến cậu ớn lạnh.
- Hay là hôm nay anh giúp em thu âm đi, anh Bae đanh đá ghê lắm.
Jiyong cười dịu dàng:
- Ừm được rồi, nhưng công việc anh cũng khó tính lắm đó.
- Nhưng anh khó kiểu khác, anh ý cứ la lối ầm ĩ mà em chả hiểu anh ý la cái gì để mà sửa lại cơ.
- Haha, dạo này cậu ta khó ở vậy sao? Đúng là trai già khó tính, mai mốt kiếm cho cậu ta 1 cô người yêu thôi chứ cứ như thế này chúng ta khó sống đấy.
- Ừm, anh ý khó với em lắm. Ngày xưa hiền lắm mà, giờ thấy em cứ như là thấy kẻ thù vậy á.
- Trước nay đều là anh giúp em chứ sao. Cậu ta không biết cách tạo cảm xúc cho em khi thu âm nên cáu kỉnh đó mà.
Seungri vui vẻ gặm bánh mì:
- Anh ăn chưa?
- Chưa, đợi em mà.
- Thế ăn đi, nhưng khúc này cháy đen thui vậy?
Jiyong cúi đầu hơi ngại, Seungri đùa
- Nướng cháy đen được đến mức này bằng lò nướng chuyên dụng chắc có mình anh đấy, Jiyong à...
Jiyong bật cười đánh nhẹ vào má cậu:
- Có mà ăn là tốt rồi, đừng đòi hỏi.
- Em đâu có đòi hỏi, em hỏi bí quyết nướng đen vậy thôi mà.
2 người vui vẻ đùa nghịch khiến bữa ăn sáng kéo dài cả tiếng đồng hồ. Young Bae ngồi ngoài chờ đợi từ sốt ruột trở nên khó chịu. Bae đứng dậy tiến đến phòng Seungri đập cửa ầm ầm:
- Nhanh lên hộ cái coi.
- Biết rồi.
Đáp lại cậu chỉ là tiếng trả lời gọn lỏn của Jiyong rồi thôi. Đợi thêm chừng vài phút nữa, 2 người đi ra phòng khách bảo Young Bae:
- Đi thôi bọn mình xong rồi này.
Young Bae hậm hực nhìn 2 con người rạng rỡ vào sáng sớm như thế này trong khi cậu phải chờ cả mấy tiếng. Cậu quay sang lườm Seungri 1 cái như muốn xông vào đánh nhau. Seungri rùng mình vội chạy lên nói nhỏ với Jiyong:
- Này sáng nay ai cho anh Bae ăn thuốc nổ vậy?
- Chắc ăn gì khó tiêu, kệ đi.
Jiyong cười cười đáp lại. Anh đương nhiên không nhắc đến vụ sáng nay cậu ta lao vào phòng bắt gặp 2 người. Nhìn cảnh tượng thân mật ấy càng làm Young Bae cáu kỉnh hơn:
- 2 người đi nhanh hơn được không?
Seungri vội vã rảo bước nhanh hơn. Jiyong nhún nhún vai đi theo, tâm trạng tệ hại của Bae chẳng ảnh hưởng gì đến niềm hạnh phúc ngọt ngào của 2 người vào 1 buổi sáng đẹp trời khi tình yêu trở lại thắp sáng cuộc sống của họ.

...
Chúc mọi người nghĩ lễ vui vẻ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro