Chương 39: Kì nghỉ 2 người của Jiyong và Seungri

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian quảng bá gần nhau của 2 người khiến cả 2 đều vui vẻ và hạnh phúc. Mặc dù điều đó khiến Seungri có đôi chút thiệt thòi bởi khả năng của cậu so với Jiyong vẫn còn nhiều điều chưa bằng nhưng cậu tuyệt nhiên không có chút chạnh lòng gì cả. Cậu càng thêm tự hào về người ấy của mình. Jiyong cũng vậy, anh thường khá khiêm tốn về khả năng của mình nhưng lại cực kì khoe khoang về Seungri của anh. Anh đi khắp nơi khoe khoang Seungri của anh đã sản xuất album nhanh đến thế nào, tốt ra sao và giọng cậu ngọt ngào như thế nào. Thực ra anh hiểu kĩ năng của cậu chưa thực hoàn hảo nhưng sự cố gắng của cậu, thành quả của cậu khiến anh rất khâm phục và tự hào. Người của anh không chỉ kinh doanh giỏi, tạo quan hệ tốt mà còn sáng tác được, hát hay nữa.
- Này Jiyong, khi quảng bá cậu nên nói cả về album của mình đi chứ, cậu đi Pr thuê cho Seungri đấy à?
Young Bae càu nhàu khi ngồi xem 1 bài phỏng vấn mới của Jiyong. Jiyong ngồi bên cạnh chỉ cười cười lấy lệ, Top chen ngang:
- Giờ người ta chìm trong tình yêu lắm rồi. Đâu có nghĩ được gì nữa ngoài Seungri Seungri đâu, teo não rồi.
- Haha
- Sao dạo này cậu có cái điệu cười ngu thế? Cười cho ra dáng trưởng nhóm tí đi!!
Top ồn ào trêu chọc Jiyong. Từ lúc 2 người kia công khai quay lại với nhau, niềm vui mỗi ngày của cậu anh cả là gạ gẫm Young Bae, Dae Sung bắt nạt 2 người kia. Jiyong mặc dù dễ tính nhưng cứ khi anh trêu Seungri quá đà thì chắc chắn sẽ bị Jiyong trả thù, bởi vậy anh chuyển mục tiêu sang ngay cậu trưởng nhóm. Jiyong bị trêu bao nhiêu cũng không phản kháng không trả thù không bắt bẻ gì cả nhưng Top vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
- Sắp quảng bá xong chưa?
Young Bae quay sang hỏi Jiyong. Jiyong lơ đễnh đáp lại:
- Còn vài hôm nữa thôi. Sắp được xả hơi cả tháng rồi.
- Vậy nhóm mình kiếm chỗ nào đi chơi chút đi, lâu lắm không tụ tập rồi.
- Để dịp khác đi, mình có kế hoạch rồi.
- Hả? Cậu làm gì?
- Mình định đưa Seungri đi Jeju vài hôm rồi quay về thăm bố mẹ chút. Đợt này bận quá cả mấy tháng không về.
Young Bae và Top đều bất ngờ.
- Cậu… mang cậu ta về nhà luôn hả?
- Ừm…. sớm muộn gì cũng mang về thôi. Con dâu xấu cỡ nào cũng phải gặp mặt bố mẹ chồng chứ.
- Nhưng…
- Nhưng gì mà nhưng? Mình đã không thể công khai với thế giới này rồi, giờ đến bố mẹ cũng giấu thì lấy gì để đảm bảo tương lai cho em ấy chứ?
Young Bae lo lắng
- Người lớn tuổi về vấn đề này còn khó khăn lắm, cậu nên cẩn thận suy xét kĩ 1 chút, vội vàng quá làm tổn thương các cụ có khi còn làm tổn thương Seungri nữa ấy
- Mình biết mà, mình cũng đang xem xét đây. Nhưng mình không muốn giấu diếm thêm nữa.
Top chen vào:
- Cứ mang về cho cậu ta ăn chửi vài câu cho chừa cái thói vênh mặt lên đi, dạo này có vẻ hớn quá rồi!
Jiyong cười cười:
- Đừng đùa vậy anh, em đang nhức đầu lắm đây.
- Ừm thì đùa 1 chút thôi. 2 cậu cố lên!
- Haha, mấy khi được nghe câu động viên của anh Top, đương nhiên chúng em phải cố gắng rồi. Young Bae, đợi mình giải quyết xong việc này thì tụ tập nhé.
- Ừm…
Young Bae chẳng biết khuyên can gì hơn, Jiyong đã quyết tâm như vậy, khó ai thay đối được suy nghĩ của cậu ta. Bae chỉ hi vọng những điều tốt nhất sẽ đến với 2 người họ.
Seungri vừa kết thúc đợt quảng bá hôm trước hôm sau đã bị Jiyong xách hành lý kéo đến Jeju ngay lập tức. Cậu vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu gì thì đã đặt chân lên Jeju- thiên đường lãng mạn dành cho những cặp đôi đang yêu. Seungri suýt xoa:
- Ôi đẹp quá anh, chưa bao giờ đến đây nghỉ dưỡng cả ấy nhỉ. Toàn đi vì công việc thôi chả được chơi gì.
Jiyong dịu dàng nhìn Seungri đang hớn hở như 1 đứa trẻ con. Người yêu của anh ra ngoài mạnh mẽ thế nào anh không biết, tháo vát giỏi giang thế nào nhưng khi ở cạnh anh cậu luôn lộ ra 1 khía cạnh hồn nhiên như bây giờ. Điều đó khiến anh càng muốn chiếm hữu cậu nhiều hơn, muốn chăm lo cho cậu mỗi ngày:
- Qua bên kia xem đi anh, đẹp ghê không kìa!!!
- Ừm, mình về khách sạn cất đồ rồi nghỉ ngơi đã. Buổi chiều anh dẫn em đi chơi, mình ở đây vài hôm cơ không sợ không có thời gian đâu.
Seungri ngoan ngoãn nghe theo. 2 người lịch kịch xách hành lý trở về khách sạn Jiyong đã đặt trước. Seungri chợt nhận ra, đây là lần đầu tiên họ đi du lịch riêng với nhau mà không có quản lý hay 3 người kia đi cùng, cậu bối rối 1 hồi. Thực tế quan hệ giữa 2 người sau vụ cãi nhau lần này càng trở nên gắn bó thân mật hơn nhưng Seungri vẫn rất ngại ngùng mỗi khi anh bày trò tán tỉnh hay trêu chọc cậu những vấn đề nhạy cảm. Không phải là cậu quá ngây thơ, cái gì cậu cũng biết hết nhưng thực sự nó quá lạ lẫm đối với cậu.
- Này… chúng ta… đặt 2 phòng chứ?
Jiyong nhướn nhướn mày:
- Sao phải đặt 2 phòng? Ở nhà chúng ta còn ngủ chung suốt sao đến đây lại cần 2 phòng? Em có làm màu quá không đâý??
- Không phải… à… em…
Jiyong liếc nhìn gương mặt đang bối rối của Seungri, sao anh không hiểu suy nghĩ của cậu chứ. Cái con gấu đó vẫn cứ ngại ngùng mỗi khi anh có ý định lại gần kể cả đơn giản chỉ là ôm hay hôn 1 chút.
- Em tỏ ra ngây thơ cái gì chứ? Còn gì em không biết sao?
Seungri lườm lườm quay sang không nói gì. Tự nhiên cậu cũng tự ý thức được mình nói 1 câu vớ vẩn, làm gì có chuyện anh tha cho cậu vậy chứ.
- Anh đùa đấy, giận à?
- Không, đúng là em đâu có ngây thơ. Là ai bôi đen em vậy chứ?
- Ai vậy?
- Không biết nha, có người là dân chơi dạy hư em từ bé nhá. Hồi 17 tuổi em nào biết gì chứ?
- Haha … Không biết ai là người có nụ hôn đầu sớm nhất đâu cưng. Em hư hỏng đừng có đổ hết cho anh chứ.
- Ừm… không biết ai là dân chơi của nhóm mỗi tuần lại thấy tán tỉnh vài cô đâu.
Jiyong cười cười quay sang nhìn Seungri đang cáu kỉnh cãi lại cậu.
- Sao? Ghen à?
- Ai thèm ghen với mấy đứa đấy. Thẩm mĩ của anh cũng tốt lắm, giờ em mới nói nha, sao toàn cưa cẩm mấy em nhìn…
- Sao biết được, hồi ý thích kiểu như thế. Nhưng… từ khi xác nhận tình cảm với ai đó…anh hoàn lương rồi. Cái thời mà em nói cách đây cả thế kỉ ấy chứ.
Jiyong quay sang nói nhỏ vào tai Seungri. Cậu đẩy anh ra:
- Chỉ giỏi ngụy biện.
- Haha…
2 người trêu đùa nhau chẳng mấy chốc đã đến khách sạn. Khách sạn này anh được bạn giới thiệu, khá kín đáo và đảm bảo riêng tư cho nghệ sĩ. Nhưng Jiyong vẫn cẩn thận đặt 2 phòng coi như 1 cuộc đi chơi bình thường tránh những điều tiếng không hay. Seungri thấy như vậy hí hửng hẳn, cậu vui ra mặt khiến Jiyong càu nhàu:
- Này… em đừng tưởng bở, anh chỉ đặt thế để khỏi bị người ngoài soi mói thôi chứ anh không có ý định mang em đến đây rồi ngủ 1 mình đâu.
Seungri hết nói nổi, trắng trợn, hết sức trắng trợn. Cái con người này hết sức thản nhiên nói ra mấy chuyện nhạy cảm như vậy mà không đổi sắc mặt chút nào. Đúng là cao thủ.
- Sao? Có gì ngại đâu, em sao thế nhỉ? Đừng có làm như anh đang dụ dỗ trẻ vị thành viên vậy chứ? Em nghĩ em vẫn 17 tuổi đấy chắc.
- Thì sao chứ? Em nghĩ em mới 15 có được không? Anh quản được à?
Jiyong bật cười trước màn tranh cãi dở hơi của 2 người. Anh muốn trêu cậu vài câu để bầu không khí thoải mái nhưng nó lại càng lúng túng hơn.
- Được rồi, anh biết rồi. Về phòng cất đồ đi đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro