Chương 43: Dami nghi ngờ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyong và Seungri ôm nhau thiếp đi được 1 lát thì Dami gọi điện thoại giục 2 người dẫn đi ăn. Jiyong mang 2 người đến 1 nhà hàng khá kín đáo anh tìm được trước đó. Không khí giữa họ khá tốt, Dami vui vẻ trò chuyện với Seungri về 1 vài chủ đề vớ vẩn nào đó. Đến nơi, 3 người hí húi ngồi xem thực đơn để gọi món. Jiyong nhìn quyển thực đơn nhức đầu ném lên bàn:
- Seungri em gọi đi, anh sao cũng được.
Jiyong chỉ nói theo thói quen đi ăn uống xưa nay của 2 người mà quên mất có cả chị anh đang ngồi đấy, Seungri cau mày:
- Cái anh này, phải nhường phụ nữ trước chứ. Chị Dami, chị thích ăn gì thế ạ?
- Chị thích món gì gọi đi.
Jiyong lên tiếng. Dami cười cười:
- Mấy đứa gọi đi, chị đang ăn kiêng chỉ ăn rau thôi. Gọi cho chị mấy đĩa rau luộc và canh khoai tây được rồi.
- Kì lạ sao phụ nữ cứ phải ăn kiêng vậy, ăn kiêng cũng có gầy được đi mấy đâu.
Jiyong lầm bầm vài câu. Chị của anh chẳng béo nhưng suốt ngày ca điệp khúc ăn kiêng với giảm cân khiến anh khó chịu. Seungri quay sang đỡ lời:
- Ôi chị giống em ghê, em cũng phải giảm chút cân thôi em bị béo quá rồi, fan của em mà nhìn thấy bộ dạng giờ sẽ chạy hết mất. Ở đây có quýt ngọt lắm đó chị, gọi 1 ít ăn đi ạ, cái ấy không béo đâu. Cả tảo biển nữa, có món canh tảo biển ăn ngon lắm.
Dami cười cười:
- Vẫn là Seungri đáng yêu hiểu phụ nữ nhất, cái cậu kia ra vẻ dân chơi lắm thực ra đâu có biết tâm hồn nhạy cảm của phụ nữ đâu.
- Haha … Đúng thế đấy ạ, thi thoảng anh ấy vô ý đến phát sợ luôn đó chị, thế mà luôn tỏ ra lịch thiệp lắm.
- Công nhận, cậu ta có được cái gì đâu!
Seungri bò ra cười, Jiyong ít khi bị ai thẳng thừng chê như vậy, bởi vậy Seungri rất thích thú nhìn gương mặt bất mãn của anh. Jiyong đương nhiên không dám nói lại chị gái, anh quay sang càu nhàu Seungri:
- Em cười gì chứ. Thôi ngay trò giảm béo đi. Đấy là trò của phụ nữ, em giảm cái gì chứ. Nghĩ đến sức khỏe mình trước đi.
- Biết rồi.
- Biết mà có làm không vậy? Anh mà bắt được em giảm cân anh sẽ cho em 1 trận.
- Biết rồi, nói nhiều ghê.
- Mà em thì béo ở chỗ nào chứ? Thật là vớ vẩn! Giảm béo xong lại lăn ra ốm thì anh bảo. Nếu muốn thì tập thể dục thể thao ấy.
- Hầy, anh có tập bao giờ đâu mà bắt em tập chứ.
- Anh có đòi giảm cân đâu? Là em đòi thì em phải tập chứ?
- Rồi rồi...
Dami ngồi im nghe 2 người đấu khẩu, đầu tiên chị thấy vui vẻ bởi quan hệ giữa 2 người xem ra khá thân thiết nhưng càng nghe chị càng cảm thấy có điều gì đó hơi lạ lạ, giọng điệu của Jiyong giống như đang lo lắng cho bạn gái nhiều hơn là anh em. Dami tự cười mình vì cái suy nghĩ vớ vẩn đó và tiếp tục trò chuyện với 2 người kia.
Thức ăn được phục vụ mang lên, đồ ăn còn tươi và ngon, món rau cũng giòn và mát khiến cả 3 ăn khá vui vẻ. Dami rót rượu vào ly rồi đưa cho Seungri, Jiyong đón ly rượu từ tay của chị và ra hiệu cho phục vụ:
- Làm ơn cho mình xin thêm 1 lon cola với, loại đen ít đường nhé.
Rồi quay sang Dami:
- Cậu ta không thích uống rượu đâu, vẫn là uống cola hợp với cậu ta hơn. Em uống với chị.
Seungri thấy vậy làu bàu:
- Em uống được mà, uống 1 ít thôi không sao đâu.
- Không. Có uống được đâu mà đòi uống, lại gây họa bây giờ.
- Gây họa bao giờ?
- Muốn tôi nhắc lại không?
- Không thì thôi.
Dami vẫn im lặng nhấp môi uống 1 chút, càng lúc chị càng cảm thấy bầu không khí kì lạ giữa 2 con người đang ngồi đối diện mình. Mặc dù họ luôn cãi nhau nhưng cái cách quan tâm của Jiyong thật không bình thường… lại thêm 1 vài ý nghĩ thoáng qua khiến Dami giật mình. Chị thầm nhủ mình suy nghĩ quá vớ vẩn và cố lấy lại tinh thần quay ra trò chuyện với 2 người.
- Jiyong này, có người yêu rồi thì mang đến giới thiệu cho chị đi, cái cô mẫu Nhật đó là sao vậy? Nghe nói vẫn hẹn hò à.
Jiyong đang gắp miếng cá bỗng ngừng tay lại, Seungri cũng hiện rõ nét mặt bối rối nhưng cậu nhanh chóng giả bộ không quan tâm tiếp tục ăn. Dù gì đó cũng là cuộc nói chuyện riêng của 2 chị em họ, cậu quyết định không xen vào. Jiyong liếc nhanh Seungri 1 cái rồi ngẩng lên nhìn Dami:
- Em có người yêu rồi, không phải người đó đâu. Nếu người đó đồng ý, hôm nào sẽ mang đến cho chị gặp mặt.
- Ừm tốt rồi, dù gì cậu cũng không còn quá trẻ để phiêu lưu nữa, bớt đi bar sàn các kiểu đi, yêu ai yêu cho cẩn thận vào đừng có trêu đùa con gái nhà người ta.
Jiyong cười cười:
- Em là thật lòng, chị yên tâm đi. Tính em vậy mà, 1 khi đã yêu ai thì không bao giờ có chỗ chứa ai khác. Phải không Seungri?
- Khụ khụ khụ…
Seungri đang chăm chú nghe cuộc nói chuyện thì bị anh gọi, cậu đang uống 1 hớp cola sặc lên tận mũi khiến cậu ho dữ dội.
- Em sao biết được anh.
Seungri cố nói câu chống chế, Jiyong không nói gì thản nhiên vỗ vỗ lưng cậu dịu dàng:
- Uống chậm thôi, nước có ga mà làm như nước lọc vậy.
Dami nheo nheo mắt nhìn 2 người, chị quay sang Seungri:
- Còn Seungri có người yêu chưa? Em cũng trưởng thành rồi mà? Đã để mắt đến ai chưa?
Seungri xua xua tay ngượng ngùng:
- Em… à em… chưa có ai.
- Ôi tuổi trẻ là phải yêu đương không phí hoài thanh xuân lắm. Nhìn xem, giừ như chị, muốn bùng cháy cũng không được. Còn trẻ lo mà yêu đi chứ, các cậu bận đến thế sao?
- Dạ…
Jiyong nhếch mép cười:
- Phải không? Chưa có ai ư? Seungri chưa có ai thật sao?
- Sao em lại hỏi thế, cậu ấy là thành viên nhóm em em phải biết chứ. Cái người này thật là…
- À em đùa chút thôi.
- Đùa kiểu gì thế.
Dami cười mắng vốn Jiyong vài câu, cậu em chị vẫn có thói quen bắt nạt Seungri mọi lúc như vậy. Xem như chị nghĩ nhiều, có bạn gái rồi là tốt, chỉ cần là 1 cô gái có đạo đức tốt là được, chị không yêu cầu dạng ngoan hiền hay thục nữ ở em dâu mình bởi chị biết Jiyong vốn là 1 kẻ ưa nổi loạn đôi lúc hơi điên rồ. Làm sao được, đó là cá tính của mấy người làm nghệ thuật, chị không có ý kiến gì. Chị cười cười:
- Bắt nạt cậu ấy ít thôi, đừng có cậy trưởng nhóm mà bắt nạt, Seungri à, nếu Jiyong bắt nạt em cứ gọi cho chị, chị sẽ mắng cậu ta cho em được không?
- Vâng hihi, em sẽ gọi ạ.
Seungri vui vẻ trả lời. Jiyong liếc mắt nhìn cậu:
- Vậy là chị không biết maknae của Big Bang tài giỏi cỡ nào rồi, cậu ta ngồi lên đầu em trai chị lâu rồi.
- Đâu có đâu.
- Này em tỏ ra ngơ ngác vậy làm gì chứ hả?
- Em tỏ ra bao giờ, anh muốn chết không?
- Haha chị thấy chưa, cậu ta vừa dọa em trai chị đó. Cái thời cậu ta sợ em mà chị biết đã là 5 năm trước rồi!
- Ý anh là sao? Em giờ vẫn bị anh Bae với anh Top trêu suốt ngày còn gì, làm gì có ai khổ như em chứ, em út các nhóm khác được yêu thương chiều chuộng bao nhiêu thì em bị bắt nạt bấy nhiêu không à...
- Chứ anh làm nhóm trưởng cái nhóm này thì có quyền hạn gì ý hả? Anh nói gì em có bao giờ nghe không?
- Tóm lại là chúng ta bị 3 con người kia bắt nạt quá nhiều.
- Đúng vậy...
Dami cũng bật cười trước những màn đối đáp của 2 người. Bữa ăn trôi qua thân mật và vui vẻ, 3 người vừa cười nói sôi nổi vừa đi về khách sạn. Jiyong muốn nói chuyện riêng với Dami, anh đã quyết định sẽ thú nhận tất cả với chị, Jiyong quay sang theo thói quen định xoa đầu Seungri, chợt nhớ ra Dami mới giật mình buông thõng tay xuống:
- Em về phòng trước đi, anh qua phòng chị Dami nói chuyện với chị ấy 1 lát, lâu lắm 2 chị em không gặp nhau rồi.
- Em biết rồi, anh cứ từ từ nói chuyện, mà có mang chìa khóa phòng không để em khóa cửa luôn?
- Cứ khóa đi ngủ cho an toàn, bao giờ về anh gọi.
- Okie.
Seungri thoải mái đáp lại và quay sang Dami:
- Chị ngủ ngon nhé, em chào chị.
- Seungri cũng ngủ ngon nhé, sáng mai gặp em.
- Tạm biệt chị.
- Tạm biệt em.
Seungri vui vẻ quay trở về phòng chuẩn bị đi tắm mà không biết ở phòng bên này, Jiyong đã có 1 quyết định lớn để phát triển mối quan hệ giữa 2 người trở thành chính thức, anh không còn muốn giấu diếm mọi người nữa....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro