Chương 50: Tan trong nhau ( tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả 2 người đã thoát hết quần áo trên người, không khí trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết. Jiyong thò tay xuống sờ vào vật nhỏ kia của cậu cười cười giọng nói sặc mùi nguy hiểm: - Cái này… có chút không an phận thì phải… Seungri của anh muốn lên trên ư? 

- Chết tiệt, bỏ ra ngay – 

Jiyong cười cười siết nhẹ 1 chút: 

- Không bỏ, có muốn anh giúp em không? Chi bằng… cùng nhau làm đi. 

Jiyong không nhấc tay ra khỏi vật nhỏ của cậu đã đành còn cầm tay cậu đặt vào vật nhỏ của anh. Cậu hơi rụt tay lại rồi cũng mạnh dạn sờ nắn 1 chút. Jiyong dụ dỗ: 

- Di chuyển tay 1 chút đi. 
- Như thế nào? 
- Như này này… mạnh 1 chút nữa… 

- Được chưa? 

- Ừm… Giỏi lắm, thật tuyệt… Để anh giúp em nữa chứ.. Lại gần thêm chút đi…. 2 người quấn chặt lấy nhau mà hôn, giúp nhau thỏa mãn. Jiyong sợ Seungri bị ngợp nên anh rất nhẹ nhàng và dẫn dắt từng chút, từng chút một mặc dù anh đang nhẫn nhịn đến mức muốn nổ tung cả rồi. Cảm nhận được bàn tay đang siết vai cậu ngày càng gia tăng thêm lực, cậu hiểu anh đang nhẫn nhịn đến cực hạn. Cậu không muốn làm khó anh thêm nữa hôn anh thật sâu rồi thì thầm: 

- Vào đi anh… em sẵn sàng rồi… 

Jiyong hôn lên tai cậu thủ thỉ: 

- Em chắc chứ? 

- Ừm, nhẹ 1 chút… 

Jiyong cảm thấy giọng nói rụt rè của cậu lúc đó vừa ngây thơ vừa mời gọi khiến anh chìm sâu vào trong đó. Jiyong trở mình nằm trên cậu, nhẹ nhàng tiến vào, anh ôm chặt lấy cậu dịu dàng: 

- Seungri… anh rất yêu em. 

Seungri cảm thấy nhói lên 1 chút nhưng không đau như cậu tưởng, thêm nữa người đàn ông của cậu đang siết chặt cậu trong vòng tay thì thầm lời yêu khiến trái tim cậu mềm nhũn. Cậu nhắm mắt cảm nhận sự hòa hợp của 2 người , Jiyong hôn lên trán, lên mũi cậu hỏi vội vã: 

- Ổn không? Đau lắm không? 
Nhìn ánh mắt lo lắng của anh cậu nhẹ nhàng: 
- Vẫn ổn không tệ lắm… 
- Thật không? Đau thì nói cho anh nhé? 

- Không sao… anh động đi. 

Jiyong không nói gì nữa, anh nhắm mắt lại bắt đầu chuyển động cơ thể và tận hưởng khoái cảm khi đang chuyển động trong cơ thể cậu. Jiyong như muốn tan ra bên trong cậu… Cái cảm giác hòa hợp cả về thể xác và tâm hồn chưa bao giờ nó thôi khiến anh ngây ngất trong men say hạnh phúc. Seungri cũng cảm nhận được sự hòa hợp diệu kì ấy, cậu vô thức khe khẽ gọi tên anh: 

- Jiyong à… 

- Anh đây… 
- Không có gì… 
- Anh yêu em Seungri à… 

- Em cũng vậy… 

Nghe được câu nói ngọt ngào của cậu, Jiyong cựa mình di chuyển mạnh mẽ hơn cho đến khi anh thăng hoa trong cậu rồi nằm gục trên người cậu. Giây phút kích thích dần dần qua đi, Jiyong hồi phục lại đôi chút ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào cậu. Seungri lại có chút bối rối với những thứ vừa xảy ra, cậu đẩy anh ra khỏi người trùm chăn kín người lại: 

- Nhìn gì mà nhìn, đi ngủ đi! 

Jiyong bật cười, không phải cái con người này lại dở thói ngại ngùng đó chứ, vừa rồi còn rất nhiệt tình mà thoắt cái lại trở về bản chất cũ, anh ôm lại đống chăn có cậu ở trong đó thủ thỉ: - Đi tắm đi, người bẩn hết rồi. 

- Anh tắm trước đi, người anh thì sạch quá đấy. 
- Tắm chung nhé? 
- Nằm mơ! 
- Haha 
Anh cười ầm lên đứng dậy lấy quần áo, Seungri ngoi đầu ra khỏi chăn nghe giọng cười chế giễu của anh thì cáu kỉnh ném mạnh gối: 

- Chết tiệt nhà anh cười cái gì? Fuck you! 

- Fuck me? - Jiyong ra vẻ ngạc nhiên chỉ vào mình rồi nhếch mép: - Come on!!! 

- Chết tiệt! 

Jiyong cười ầm lên nhìn cậu bằng dáng vẻ bad boy thường thấy, trêu chọc con người đang ngượng chín mặt kia khiến anh cảm thấy vui vẻ hơn nhiều, anh đi đến cắn nhẹ 1 cái vào cổ cậu: 

- Thôi nhìn anh bằng cái ánh mắt ấy đi, có vẻ là em lườm nhưng anh đang thấy em như đang mời gọi anh nhiều hơn đấy, anh không ngại… thêm 1 lần nữa đâu…
- Cút! Mặc quần áo vào rồi lượn đi đâu thì lượn, đừng có lượn trước mặt tôi nữa. 

- Haha… 

Jiyong cười cợt lưu thêm vài dấu răng trên ngực cậu rồi cầm quần áo vào nhà tắm. Seungri bực dọc nhìn xuống cơ thể đang chi chit dấu hôn của mình. Càng nhìn cậu càng bực mình xem với cảm giác ngượng ngùng nổi lên. Đầu cậu thoáng nghĩ về cảnh tượng vừa xảy ra cộng thêm sự phóng túng của chính mình khiến Seungri muốn chôn mặt vào chăn. Cậu đang dần tỉnh táo hơn khỏi cơn say rượu và say tình nồng nhiệt vừa rồi, thâm tâm cậu biết rõ đây chỉ là việc sớm muộn nhưng khi nó xảy ra cậu vẫn mang 1 tâm trạng lạ lùng không thể giải thích. Không hẳn là cảm giác vui hay buồn, tuyệt nhiên cậu không hề hối hận, mà đó là cảm giác mối quan hệ của 2 người đã thực sự bước vào 1 giai đoạn khác, gắn bó chặt chẽ không thể tách rời nhau cả về thể xác và tâm hồn. Seungri miên man suy nghĩ 1 lúc lâu không để ý con người kia đã tắm xong và đang khoác hờ 1 cái áo tắm bước ra, anh cười cười ngồi xuống giường: 

- Đi tắm đi, mặc dù bộ dạng hiện giờ của em rất sexy… nhưng sạch sẽ 1 chút ngủ sẽ ngon hơn. 

Cậu không buồn đá lại mấy lời đùa cợt trắng trợn của anh mà cầm quần áo đi vào nhà tắm. Jiyong nhếch mép cười dán chặt mắt vào cửa kính thủy tinh mờ ảo kia… Chà... còn trong suốt hơn cả cửa ở kí túc của bọn họ. Anh quơ tay lên bàn lấy 1 điếu thuốc châm lửa lên hút, cả ngày hôm nay ở cạnh cậu anh chưa hề hút 1 điếu thuốc nào nhưng trong 1 đêm tuyệt với đến nhường này, anh rất muốn bình ổn lại tâm trạng đang quá khích của mình. Jiyong điềm nhiên vừa rít điếu thuốc trên tay vừa ngắm cảnh mĩ nam tắm vô cùng gợi tình đang bày ra trước mặt. Anh nhìn xoáy vào cặp mông căng tròn của cậu cùng bờ vai rộng, vòng ngực nở nang kia khiến anh chỉ muốn đè cậu ra ngay lập tức. Đúng là đã không thử thì thôi, 1 khi đã thử sẽ rơi vào vòng xoáy không đầu ra ấy ngay lập tức. Cơ thể cậu còn gây nghiện hơn bất cứ thứ thuốc lá hay loại rượu đắt tiền nào… Jiyong nhớ lại cảm giác thăng hoa của vài chục phút trước, anh tự nhủ: “ Biết vậy đã tấn công sớm hơn, chỉ hận nuôi không trong nhà quá lâu đến tận bây giờ”. Jiyong cười cười nghĩ ngợi lung tung 1 lát thì cơn buồn ngủ kéo đến. Ngày hôm nay là 1 ngày thực sự mệt mỏi vô cùng của anh với đủ thứ chuyện… mắt của anh díu lại dần chìm vào giấc ngủ… Seungri ở trong nhà tắm khá lâu bởi cậu ngại ra đối mặt với cái con người luôn cợt nhả kia. Khi cậu xong xuôi trời cũng đã muộn. Cậu bước ra khỏi nhà tắm nhìn sang Jiyong đã ngủ từ bao giờ, bộ dạng anh thực sự mệt mỏi, có thể do anh mệt thật sự hoặc… hoặc có lẽ do chuyện hoạt động vừa nãy khiến anh tiêu hao khá nhiều sức lực… điếu thuốc vẫn còn cháy trên tay anh, Seungri khẽ khàng đi tới lấy nhẹ điếu thuốc ra dập tắt rồi đắp chăn cho anh cẩn thận rồi mắng khe khẽ: 

- Chết tiệt thật. Hút thuốc kiểu này có ngày cháy nhà mất. 

Cậu vòng sang tắt điện rồi nhẹ nhàng đặt mình xuống nằm cạnh anh. Jiyong trở mình ôm Seungri vào lòng rồi cả 2 chìm trong giấc ngủ. Trong giấc mơ Jiyong vẫn nở 1 nụ cười ngọt ngào như thường lệ, được ở bên người anh yêu dường như anh đã quên hết mọi muộn phiền mà mình sắp phải đối mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro