Chương 62: Sự trợ giúp của Big Bang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng Seungri đành lựa chọn ngồi cạnh bố Jiyong để anh lái xe ở ghế trước. Trên đường đi cả 3 đều im lặng, không ai nói với ai câu nào. Seungri căng thẳng vò vò gấu áo, bố Jiyong mặt vẫn lạnh lùng như thường lệ, Jiyong không nhìn được thêm nữa, anh cố gắng gợi chuyện với bố để giảm bớt bầu không khí căng thẳng trên xe:

- Con nghe mẹ nói bố sắp mua cổ phiếu công ty giải trí X ạ? Sao tự nhiên bố lại có hứng với cổ phiếu thế?

- À, muốn thử cho biết thôi. Tôi không rành về món đó lắm nên đang suy nghĩ xem đầu tư vào công ty giải trí hay công ty xây dựng tốt hơn, nghiêng về giải trí hơn 1 chút, công ty ấy tuy nhỏ nhưng thấy dạo gần đây phát triển khá được… Cũng định mua thêm miếng đất ở khu Y kia nữa, khu ấy mọi người đang đổ xô vào mua, tôi chen chân mãi cũng đang có 1 suất!

Seungri lắng nghe câu chuyện của 2 bố con, cậu buột miệng:

- Đừng đầu tư vào công ty giải trí bác ạ, cả khu Y nữa!

Tức thì bố Jiyong quay ngoắt sang nhìn cậu chằm chằm, Seungri nhận ra mình hơi hấp tấp bèn vội cúi đầu xuống nói nhỏ:

- Dạ… cháu cháu…

- Vì sao?

- Dạ? Sao cơ ạ?

- Nghe không hiểu à? Tôi hỏi vì sao?
- Dạ?
- Lý do không nên đầu tư vào lĩnh vực giải trí?

- Dạ… tại... tại… ừm công ty giải trí bây giờ đều làm ăn khá ổn nhưng lại không có tính ổn định cao, nhất là công ty nhỏ như công ty X, công ty ấy có 2 nghệ sĩ chủ chốt, 1 nhóm đi show khá ổn nhưng nội bộ đang có vấn đề , 1 người là hiện tượng mới nổi nhưng chưa có chỗ đứng vững trong giới bởi fan đa phần là nam, mà nam giới thì thích chủ yếu vì sexy, chỉ cần có người khác thay thế là khó giữ được vị thế hiện tại, các nhóm mới chưa được debut. Thế nên trong thời gian tới nếu cháu không nhầm thì công ty này sẽ trượt dài 1 thời gian sau đó có hồi phục được hay không thì còn phụ thuộc vào thế hệ sau… Các công ty lớn có vẻ ổn định hơn nhưng cổ phiếu tăng khá chậm, giảm lại khá nhanh nếu có scandal, kể cả SM hay YG đều như vậy. Bởi vậy nếu đầu tư lần đầu không nên đầu tư vào lĩnh vực giải trí đâu ạ…

Bố Jiyong chăm chú lắng nghe phân tích của cậu, chặt chẽ và hợp lý vô cùng, xem ra cậu ta đúng là 1 nhân tài trong kinh doanh. Ông không nhịn được hỏi tiếp:

- Vậy còn lô đất ở khu Y? Vì sao không nên mua? 

- Khu ấy giờ đang bị sốt ảo đó bác, mọi tin đồn đều nói sẽ có vài trường đại học và khu nghỉ dưỡng mới được xây ở gần đó nhưng chưa có tin chính xác nào từ bên trên cả. Cháu nghĩ khả năng không cao bởi xây trường Đại học công ở mình khá khó khăn, ít ra từ lúc xin giấy phép, họp bàn rồi lại họp cũng phải mất 7 đến 10 năm là ít, giờ chưa có thông tin gì nghĩa là dự án đó chỉ là dự án tham khảo, nghĩa là trong 10 năm tới khu đó chưa có gì biến động. Ngược lại nếu là khu Z, giá bây giờ tuy rất cao nhưng lại khá có tương lai tại khung cảnh khá đẹp và trong lành, giờ càng ngày người ta càng hướng đến môi trường nhiều hơn, và việc xây các khu nghỉ dưỡng hoặc ăn chơi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Với cả nếu khu Y có dự án như lời đồn thật thì người có tiền sẽ không muốn ở quá gần trường Đại học hay các khu công nghiệp đâu ạ, vì nó rất ồn ào và ô nhiễm, ngược lại ở gần đó thì có khả năng hơn… À… thực ra đó chỉ là suy nghĩ của cháu… À… thực ra…

Seungri thao thao 1 hồi mới nhận ra mình đang nói chuyện với ai, cậu có chút bối rối, đúng là múa rìu qua mắt thợ mà, chắc bố anh sẽ không nghĩ cậu cố tình thể hiện hay qua mặt ông đó chứ? Seungri than thầm… đúng là không bỏ được tật nói nhiều… cậu quay sang lén nhìn. Ông mang 1 vẻ mặt ngẫm nghĩ khá lâu không nói gì, cậu lắp bắp:
- Thực ra đó là là suy nghĩ của cháu thôi ạ, dạo gần đây cháu cũng không tìm hiểu nhiều lắm… tại… tại đang bận solo… à…thực… ra
- Tôi biết rồi, tôi sẽ về xem xét lại. Cảm ơn cậu!
- Dạ? 
Seungri nghe câu cảm ơn của bố anh mà dựng hết cả lông tay lông chân lên, cậu vội vàng:
- Dạ, không không có gì đâu ạ! Cháu…
- Cậu làm kinh doanh có vẻ khá đó, sao còn làm ca sĩ làm gì?
- Cháu… à thực ra… cháu mê nhảy từ nhỏ nên vào YG, sau đó cũng thích hát nữa…kinh doanh cháu cũng thích nhưng không phải ước mơ, cháu muốn dùng sở trường của mình để theo đuổi ước mơ 1 cách trọn vẹn nhất ạ.
- Ờ…

Bố anh không nói gì thêm nữa. Seungri ngượng ngập cúi đầu, nói nhiều quá rồi, chết tiệt thật! Mất điểm nữa rồi, giờ ông còn không buồn tiếp chuyện cậu, huhu, phải làm sao đây? 

Jiyong ngồi ghế trên lái xe nhếch mép cười, công nhận cậu tua 1 bài dài dằng dặc thật! nhưng xem ra thái độ của bố anh không tệ như lúc ban đầu, ông ít ra cũng khách sáo lịch sự tối thiểu với cậu. Vậy là đã có chút tiến triển hơn, thực sự Jiyong hi vọng ông có thể chấp nhận 2 người trong những ngày ngắn ngủi anh còn ở nhà, dù gì đó cũng là bố của anh, anh không muốn làm trái ý ông hay phải lựa chọn, anh không thể lựa chọn… người đã cho anh sinh mạng này và người quý giá hơn cả mạng sống của anh… anh không thể lựa chọn… Jiyong mang theo tâm trạng phức tạp lái xe về nhà, bố anh không có thái độ gì, về phòng đi ngủ. Seungri cũng có chút mệt, cậu trò chuyện với mẹ anh vài câu rồi cũng xin phép đi nghỉ ngơi 1 chút, Jiyong muốn vào phòng cậu làm nốt việc buổi sáng bị gián đoạn nhưng có bố mẹ ở nhà anh đành bỏ ngay mấy ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Ở nhà đôi khi cũng bất tiện ghê gớm, anh bực dọc quay trở về phòng mình. Jiyong đang ngồi nghịch điện thoại chán nản thì có chuông điện thoại reo, là Young Bae gọi:

- Hello, dạo này thế nào rồi?

- Còn sao nữa! Sắp chết rồi!

- Sao thế? Đang ở đâu? Về kí túc đi tụ tập vài hôm!
- Không được, mình đang ở nhà, bố mình đang tức giận mấy hôm nay, giờ mình mà đi chắc bố từ mặt mất!
- Hả? Cậu nói chuyện với bố rồi sao?
- Ừm, mình thú nhận với cả nhà rồi, mẹ và chị Dami thì đều chấp nhận rồi nhưng bố mình đã nổi điên mấy hôm nay…
- Haizz, đã bảo từ từ rồi mà! thế Seungri đâu, hôm nọ thấy check in Thái Lan ầm ĩ mà mấy hôm nay lặn mất tăm vậy à?
- Em ấy đang ở nhà mình này. 

- Hả? Ở nhà cậu á? Vậy bố cậu thế nào?

- Mấy hôm đầu còn không ăn cùng cơ, bóng gió xa gần chì chiết mệt lắm, giờ đỡ 1 chút nhưng vẫn kinh khủng lắm. Đã bảo về kí túc đi mà nhất quyết đòi ở lại bằng được! Giờ chẳng biết làm sao đây…

- 2 người thật là… lao vào tổ kiến vậy? Từ từ thì không cơ. 

- Làm sao được, sớm muộn thôi…

2 người nói chuyện 1 lúc rồi gác máy. Young Bae bên này thở dài 1 hơi, Top và Dae Sung đang ngồi chơi ở gần đó , Top hỏi vọng vào:

- Sao có việc gì vậy?

- À… Jiyong và Seungri đang bị đày ải ở nhà Jiyong đó anh.

- Sao? 

- À... thì thú nhận tình cảm với bố mẹ, bố Jiyong đang làm ầm lên đó!

- Haha thật á? Vui vậy sao?

- Em không đùa đâu, thật đấy, Jiyong có vẻ rất mệt mỏi. Seungri cũng ở đấy luôn, bị bố Jiyong mắng hoài vẫn ở đó.

- Chà chà mấy khi thấy Seungri chịu thiệt thòi vậy, hay qua góp vui chút đi!
- Anh, không đùa đâu!
- Tôi đùa gì, chúng ta đều rảnh mà, qua nhà cậu ta đi.

- Ơ nhưng… qua làm gì?

- 2 cậu bị ngốc à? Có chúng ta người ngoài bố Jiyong sẽ không dám manh động chứ sao nữa. Qua xem giúp được gì thì giúp… Mà không giúp được thì phá tung lên, rồi bắt cóc 2 đứa nó về đây!

Young Bae ngộ ra, cậu hí hửng:

- Anh nói phải lắm, chúng ta đi luôn đi!
- Từ từ đã, bàn kế hoạch tác chiến đã!
- Là sao anh?
- Bàn xem có kế hoạch nào làm bố cậu ta thay đổi không ấy mà. Thử nghĩ xem…

Ba người im lặng suy nghĩ 1 lúc lâu không nghĩ ra cách nào, đột nhiên Dae Sung A 1 tiếng rất to rồi hí hửng:

- Em có ý này… đại khái bố anh Jiyong không đồng ý vì 2 người đó quá khác biệt đúng không? Kiểu tình yêu ấy bác ấy chưa gặp nên bị khớp đúng không? Vậy chúng ta khiến bác ấy thấy là tình yêu kiểu ấy giờ nhiều lắm, ở đâu cũng gặp đi! Quan trọng là phải tôn Seungri nên như kiểu 1 vị thánh đó, để bác ấy thấy con trai bác ấy may mắn khi gặp được Seungri chứ không phải người khác.

Top quay sang vỗ tay:

- Được lắm, đã hiểu. Haha, hay đấy, Dae em quá giỏi luôn! Như cũ hả? 

- Đương nhiên! Anh với em lại thiệt thòi 1 chút vậy!

- Anh không thấy thiệt lắm đâu. Há há há!

Young Bae vẫn mịt mờ:

- Nghĩa là sao?
2 con người kia nhìn Young Bae coi thường:
- Nói thế mà cậu còn không hiểu à? Nghĩa là tôi và Dae Sung sẽ đóng 1 cặp lả lướt trước mặt bố cậu ta cho bố cậu ta thấy giờ tình yêu nam nam là bình thường, hiểu chưa?
- À… cao kiến! Quá hay! Haaha!
- Ừ, cậu nhanh trí 1 chút thì tốt hơn đấy!
- Em…
- Thôi khỏi đi, đi chuẩn bị lên đường làm nhiệm vụ đi! Nào Dae Sung em yêu của anh, đến đây với anh nào…
Nói rồi Top vẫy Dae Sung, cậu chàng nhanh nhẹn chui vào vòng tay anh cả:
- Em đây anh yêu… giờ mình đi chuẩn bị đồ chung nhé!
- Đi hưởng tuần trăng mật thôi!
- Vâng anh yêu!
2 người lả lướt ôm ấp nhau, Top thậm chỉ còn vỗ mông Dae rồi cười sằng sặc, Young Bae nhìn theo mà dựng hết tóc gáy, cậu có cảm giác rờn rợn, kì thực đôi kia cậu còn chấp nhận được dù gì 2 người đó cũng biết ý trước mặt cậu còn 2 cái con người kia… biết là diễn nhưng giọng nói rợn người cao vút cố tình dệt ra của Dae Sung cộng với điệu cười dã man của Top khiến Young Bae hú hồn… cứ thế 3 người chuẩn bị sẵn hành lí lên đường..
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro