Chương 70: Hạnh phúc ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người ăn sáng xong được bố mẹ Jiyong dẫn đi chơi 1 vài chỗ rồi ăn cơm ở 1 nhà hàng gần đó. Đến chiều cả nhóm chào tạm biệt bố mẹ rồi lái xe trở về kí túc. 3 người đi trước 1 chút, Jiyong và Seungri sắp xếp lại quần áo rồi đi xe riêng lên sau. Jiyong đã để xe này bám bụi cả vài tháng trời ở nhà, anh quyết định mang lên kí túc thi thoảng đi hẹn hò với ai kia khỏi đỡ gây chú ý so với cái anh mới mua. Mẹ Jiyong sắp cho 2 người 1 đống đồ ăn cộng thêm dặn dò mãi mới để 2 người vào lấy đồ ra xe. Bố anh không ra tiễn mà ở trong phòng đọc sách, 2 người suy nghĩ 1 chút rồi cùng đi vào chào ông. Dù gì giờ ông cũng đồng ý quan hệ của họ vậy nên 2 người muốn chào hỏi tử tế trước khi đi. 

- Vào đi!

Bố Jiyong nghe thấy tiếng gõ cửa đoán được là ai nên giọng có phần nghiêm túc hơn 1 chút. Ông muốn nói chuyện nghiêm túc với chúng về mọi thứ, không thể thả muốn làm gì thì làm được. 

- Bố ạ, giờ con với Seungri về kí túc đây, bọn con vào chào bố.
- 2 đứa ngồi xuống đây bố nói chuyện!

- Dạ…

2 người thấp thỏm ngồi xuống. Ông im lặng 1 lúc khiến không khí khá căng thẳng, Jiyong và Seungri cũng không biết nên làm gì chỉ đưa mắt nhìn nhau:

- Việc của 2 đứa, dù gì cũng đã rồi, tôi cũng không phản đối làm gì nữa… nhưng việc yêu đương không phải là trò đùa hiểu không? Thứ nhất, không được để yêu đương ảnh hưởng đến công việc, thứ hai, không được cãi nhau rồi làm mấy trò dại dột như mấy cái scandal lần trước của 2 cậu, thứ 3… ừm… hạn chế mấy trò thân mật ở nơi công cộng đi, về nhà muốn làm gì thì làm! Làm được không? 

- Dạ được bố, con cảm ơn bố nhiều lắm! 
- Tôi chưa đồng ý hoàn toàn đâu, tôi sẽ xem biểu hiện của 2 đứa thế nào, yêu đương tôi không cấm nhưng không được để ý ảnh hưởng đến mọi người nhớ chưa?
- Dạ con biết rồi mà. 
- Được rồi, đi sớm đi không trời tối , lên đến nơi thì gọi về!

- Dạ..

Jiyong cười hiền lành quay ra ôm bố 1 cái thật lâu, anh nói khẽ:

- Con thật lòng cảm ơn bố, con biết bố đã nhân nhượng con rất nhiều… con không biết nói gì nữa, con xin lỗi…

Trái tim người cha chùng xuống, ông vỗ nhẹ vào lưng cậu:

- Được rồi, mọi việc ổn rồi! Không sao cả!

- Dạ..

Ông quay sang nhìn bên kia Seungri đang đứng ở đó nhìn 2 người bằng 1 ánh mắt xúc động và nghẹn ngào. Ông buông Jiyong ra, đi đến chỗ cậu, vỗ vai cậu:

- Đi đường cẩn thận, sau này rảnh đến chơi nhiều vào, nơi này từ nay trở đi sẽ luôn chào đón cậu!
Seungri cười ngọt ngào cúi đầu cảm ơn:
- Cháu cảm ơn bác, cháu sẽ thường xuyên đến ạ! 
- Được rồi lằng nhằng quá, 2 đứa đi đi.
- Dạ, con chào bác!

- Con đi đây bố.

2 người lên đường trở về kí túc với tâm trạng vui vẻ vô cùng, Jiyong có chút mệt mỏi nên để Seungri lái xe. Cậu không hay lái xe nhưng kĩ thuật vẫn khá tốt, Jiyong luôn thấy lạ 1 điều ở Big Bang chỉ có mình anh khá có hứng với xe cộ còn lại Seungri hay Young Bae thậm chí cả anh Top, Dae Sung đều không quá thích thú với xe cộ, đồ công nghệ như điện thoại, máy tính cũng vậy, anh luôn muốn dùng loại mới nhất nhưng mấy nguời kia lại tiện gì dùng đấy, chẳng quan trọng. Seungri của anh là kiểu điển hình của việc không quan tâm công nghệ, anh còn chẳng biết cậu lấy bằng lái xe từ bao giờ nếu không có vụ cãi nhau đợt trước, thấy cậu mua xe mới. Anh quay sang nhìn cậu, bởi đang vui nên mắt cậu ánh lên tia sáng, cậu chỉ mặc 1 cái áo phông đơn giản vậy mà ánh nắng chiều dịu nhẹ hắt lên gương mặt cậu khiến anh cảm thấy đẹp lạ lùng. 2 người bên nhau chẳng phải chỉ 1,2 ngày thế nhưng tim anh vẫn đập hẫng 1 nhịp khi thấy ánh mắt bừng sáng của cậu, nụ cười phá lên vui vẻ hay thậm chí đơn giản là những cái nắm tay nhẹ nhàng. Anh lắc đầu cười chính mình, có lẽ anh sắp mắc bệnh cuồng người yêu đến nơi rồi, cứ đà này sẽ chẳng kiểm soát được nữa mất!

- Anh nghĩ gì đó?
- Đâu nghĩ gì đâu, thấy vui quá giờ vẫn chưa bình thường được.
- Em cũng vậy, hihi..
- Này, mà em biết đi xe từ bao giờ đấy?
- Lâu lắm rồi, hồi 16 tuổi đã lén đi vài lần.
- Chà vậy anh không biết nha, giữ kĩ quá đó! Mà cái xe em mua vứt đâu rồi?
- Để nhà bố mẹ rồi, thấy không cần lắm để đây chật chỗ, bận chết đi được có thời gian đi đến đâu!
- Đi xe anh được rồi, mua lắm thế về để chật chỗ! Nhà 2 người 3,4 cái xe chi!
- Vậy anh mua 1 cái được rồi mua nhiều thế làm gì?
- Thích thì mua thôi, thừa tiền đâu biết tiêu gì?
- Mang đây em tiêu cho, ở đây mà không biết tiêu gì. Em đang xoay vòng vốn mua thêm lô đất này.
- Anh đưa thẻ cho em rồi đó chứ, là em không dùng thôi! Lấy ở đó đi, coi như anh đầu tư nữa!

- Không thích, em không thích tiền bạc với tình yêu dính dáng đến nhau, không lúc cãi nhau gì đó mệt lắm!

Jiyong bật cười quay sang vò nhẹ tóc cậu:

- Em sợ lúc cãi nhau anh đòi lại chắc!

- Chả thế, em tự kiếm tiền được. Nhưng sao làm mãi vẫn không giàu được như anh nhỉ? Chán ghê! Tặng em cái gì đó đi!

- Em có cả anh bao gồm thân thể tài sản vật chất cùng mấy trăm bài hát rồi còn gì nữa. Em muốn gì?

- 1 cái gì đó, 1 bài hát viết về em chẳng hạn…
- Ngốc này, chứ em nghĩ nàng thơ trong những bài hát của anh là ai?
Seungri quay sang bắt gặp ánh mắt lấp lánh ý cười của anh. Nếu không phải đang lái xe cậu thực sự muốn ôm anh 1 lát, thế nhưng con người kia lại tiếp tục:
- Tuy rằng ngực em không được như phụ nữ nhưng mông thì cũng ổn… ừm,,kĩ năng cũng được!

- Chết tiệt, anh chán sống rồi!

- Haha…a anh đùa chút thôi mà! Thôi mà.

Seungri đột ngột dừng xe lại quay sang cắn mạnh vào tay anh mấy cái, con người đó lúc nào cũng cợt nhả như vậy, thật đáng ghét mà. Bọn họ vừa đi về vừa ngắm cảnh xung quanh, khi về đến kí túc đã là buổi tối, Top đang ngồi xem ti vi, Young Bae đang hí hoáy nhắn tin với ai đó còn Dae Sung nấu cơm. Top nhìn thấy 2 người về hí hửng thấy rõ, Jiyong cau nhẹ mày, xem ra cậu anh cả lại có trò đùa gì mới rồi… quả nhiên anh đoán không sai, Top nhìn thấy Seungri đã bắt đầu :

- Ôi Seungri ngoan ngoãn hiền lành chăm chỉ của chúng ta đã về, em xuống bếp phụ Dae Sung nấu cơm đi!

- ….

Seungri biết ngay Top lại bắt đầu trêu chọc bộ dạng của cậu khi ở nhà Jiyong, đương nhiên lúc đó cậu phải tỏ ra ngoan ngoãn 1 chút thế nhưng giờ lại bị mang ra làm đề tài cười cợt của cậu anh cả. Cậu không nói gì bước về phòng mình cất đồ, Top vẫn nói với theo:

- À sáng mai nhớ dậy sớm làm cơm sáng nhé, thanh niên ngoan hiền gì đó ơi!!!!!

Jiyong cười cười:

- Anh đừng trêu Seungri nữa… mấy hôm nay em ấy mệt lắm rồi, để nghỉ lấy sức rồi hãy trêu tiếp!
- Hơ hơ cậu đừng có cậy 2 người 1 đôi mà bảo vệ cậu ta thái quá nhé, cậu tôi cũng cho lên thớt bây giờ đấy!
- Haha… dù gì em cũng nợ anh 1 món nợ rất lớn, lần này nếu không có anh em không biết phải giải quyết thế nào…
- Không có gì, bố cậu cũng xuôi nhiều rồi, chúng tôi chỉ tác động thêm vào thôi. Hừm… 2 cậu nhất định phải hạnh phúc biết không? Tôi đã đánh đổi danh dự đàn ông của chúng tôi để diễn trò cho 2 cậu rồi đó! Sau này mà nếu có việc gì tôi sẽ giết cả 2, tin không?
- Em biết rồi, cảm ơn mọi người nhiều lắm, em thực sự cảm động.
- Bớt mấy lời sến súa đó đi, 2 cậu hạnh phúc là được hiểu không? Vất vả nhiều rồi, giờ tận hưởng đi, cần gì nhớ rằng chúng tôi luôn sẵn sàng giúp 2 cậu…
- Anh..
- ấy đừng có khóc nhá, tôi sợ mấy trò cảm động kiểu ấy lắm. Thôi ngay, về phòng đi!
- Em biết rồi.
- Mà này…
- Sao anh?
- Tôi tìm hiểu rồi, bố mẹ Seungri còn khó hơn bố cậu mấy lần, nếu được, tiền trảm hậu tấu trước đi. Quất trước đi rồi về thú tội sau!
- Quất á???? Nhưng dù có thế cũng không để lại hậu quả được…
- Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy?
- Ơ thì…
- Không phải thế, ý tôi là biến quan hệ 2 người trở thành chính thức rồi, lúc đó các cụ chẳng làm thế nào được nữa. 
- Chính thức á?
- Cưới đi?
- Cưới???

- Ờ, không muốn?

- Muốn! Muốn chứ nhưng…

- Sao? Sang Mĩ kết hôn đi, bao Giờ Hàn công nhận hôn nhân của 2 cậu thì làm 1 lần ở Hàn, giờ giữ chặt cậu ta lại đã., cậu ta ham chơi vậy, tóm thật chặt vào!
- Nhưng…
- Nhưng nhị gì, nhanh nhanh lên nếu không có thêm vụ gì nữa là mệt!
- Ừm, em sẽ suy nghĩ…
- Nghĩ gì nữa?
- Em ấy còn trẻ, em chưa muốn trói buộc em ấy quá sớm như vậy, hơn nữa chắc gì em ấy đã đồng ý chứ?

- Đồng ý hay không để lừa là được chứ gì!

Hôm ấy, Jiyong đã có 1 kế hoạch dành cho Seungri yêu dấu của anh…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro