Chương 72: Những tháng ngày êm ả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người ăn uống vui vẻ xong xuôi ngồi tán gẫu với nhau 1 lát, Top hỏi Seungri:
- Kế hoạch năm mới của em thế nào?
- Chưa nghĩ đến, mà chắc cũng như mọi năm thôi không có gì quan trọng lắm, sao anh hỏi em vậy?
- Anh trai ko quan tâm đến em được à?
- …
Seungri trợn mắt nhìn Top, bình thường cậu anh cả toàn trêu đùa cậu hôm nay lại hỏi nghiêm túc vậy:

- Anh định làm gì?

- Không, hỏi hộ Jiyong vậy thôi! Phải không Jiyong?

Seungri quay sang nhìn Jiyong và chợt nhận ra ngày mai cậu phải sang Nhật tiếp tục hoạt động 1 thời gian, anh lại bận rộn ra bài hát mới, xem ra 2 người lại phải xa nhau 1 thời gian rồi. Jiyong cảm nhận được ánh mắt của Seungri, anh quay sang cười cười vỗ nhẹ vào đầu cậu 1 cái. Cái con người vô tâm kia chắc lại chẳng nhớ mai phải sang Nhật đây mà, cậu chu môi:

- Việc nhà em anh xen vào chi?

- Ấy dà việc nhà em cơ đấy, muốn nói 2 chữ nhà em cần phải cưới đi đã!

- Anh luyên thuyên gì đấy!
- À tôi nói vui vậy thôi. Cần gì nhạy cảm như gái mới lớn vậy chứ hả?
- Thật là… Anh mới là gái mới lớn!!! 
- Haha, vậy sao? Tôi cũng muốn vậy lắm nhưng đâu nhạy cảm được bằng cậu chứ!
- Anh... không thèm nói với anh nữa! Anh JI Yonggggggggggggggggggggggggggggggggg!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

- Anh chịu thôi, anh ấy lớn tuổi hơn anh nữa mà!

Jiyong nhún vai bán đứng người yêu ngay lập tức, mọi người cười ầm lên, Seungri cáu:

- Anh nhớ đấy!!!

Mọi người nói chuyện đùa cợt 1 lúc rồi ai về phòng người đấy. Dĩ nhiên Jiyong thản nhiên chui vào phòng Seungri, anh muốn tận dụng nốt buổi tối còn lại của bọn họ. Vào đến phòng, khi vừa kéo cửa đóng lại, Jiyong với tay kéo cậu siết vào lòng mình, cằm gác lên hõm vai của cậu không nói gì, Seungri cười nhẹ, cậu biết lại phải dỗ dành anh 1 chút cho những ngày tháng xa nhau sắp tới. Chính cậu vốn là 1 người lí trí vô cùng thế nhưng nghĩ đến phải xa nhau sau những ngày được gần gũi đã khiến cậu có chút mất mát, huống chi là cái con người luôn luôn thích sở hữu kia. 

- Sao vậy?
- Biết rồi còn hỏi, vừa mới được thoải mái bên nhau 1 ngày mai em đã sang Nhật rồi, hoạt động bên ấy lắm thế?
- Chứ hoạt động bên Hàn được mấy, bên này người ta không thích em đâu!
- Có anh thích em là được!
- Haha… thôi đi, hôm nào rảnh em sẽ bay về Hàn mà.
- Anh hỏi lịch của em rồi, kín từ giờ đến tháng sau luôn!
- Vậy ư? Vậy anh sang thăm em đi!
- Anh tự nhiên sang Nhật lại thành bao tin đồn không hay ho lắm, bực mình lắm.
- Tại anh ấy chứ, đi đâu cho lắm tin đồn thế?
- Phải bảo vệ em chứ? Danh tiếng của anh vốn chả tốt đẹp gì, xấu thêm 1 chút không chết được! 
Seungri đẩy nhẹ anh ra nhìn thẳng vào mắt anh:
- Anh tốt đẹp trong mắt em là được, hơn nữa danh tiếng của em cũng xấu ngang ngửa anh thôi, không ai hơn ai đâu! 
- Haha, chúng ta mà lộ ra sẽ thành cặp đôi bị ghét nhất Hàn quốc ấy nhỉ?
- Anh không biết mọi người gọi chúng ta là cặp đôi hư hỏng của Big Bang à?
- ồ vậy sao?
- Ừm…

- Hay quá, có từ cặp đôi kìa…

Jiyong phát biểu ra 1 câu khiến Seungri bật cười. Cậu đánh nhẹ anh:

- Điên này, người ta chửi chúng ta đó.
- Ừ, quan tâm làm gì.
- Em cũng đâu quan tâm, mấy người đó rảnh quá mới thế, antifan thì cũng là 1 loại fan, đầy antifan mua đĩa về để đốt hoặc vứt đi cho bõ tức đó!
- Ồ vậy là họ tăng doanh thu cho chúng ta luôn hả?
- Thì đó, antifan đôi khi cũng nhọc công lắm!
- Haha, cặp đôi với vô số antifan! 

- Haha… này làm gì đó?

Vừa nói chuyện Jiyong vừa không quên chuyện chính bắt đầu thò tay sờ soạng người kia. Cậu vẫn còn chưa hết dư âm của đêm cuồng nhiệt hôm qua nên có chút run rẩy cau mày:

- Từ từ đã… em…

Jiyong thấy cậu có chút run rẩy cười khẽ:

- Anh đã làm gì đâu mà kêu từ từ? Sao nhạy cảm vậy?

- Em không muốn hôm nay…
- Sao vậy?
- Hôm qua 2 lần rồi còn gì? Đau lắm!
- …
- Thật mà?
- Lại muốn lừa anh sao?

- Không, thật mà! Đau lắm!

Jiyong nhìn lại thái độ ủy khuất của ai kia, có vẻ đêm qua anh hơi quá độ 1 chút thật, dù gì 2 người chưa thân mật nhiều, cơ thể cậu chưa chấp nhận được cũng là điều dễ hiểu, anh thuận tay ôm lấy cậu, cả 2 ngã ra giường:

- Anh xin lỗi, anh hơi quá à? Đau lắm không?

- Không tệ lắm nhưng… lần nào xong anh cũng xin lỗi thì sao ngay lúc ấy không nhẹ nhàng chút chứ?

Jiyong bật cười khe khẽ:

- Lúc ấy rồi còn ai suy nghĩ bằng đầu được nữa!
- Thật là…
- Được rồi, vậy hôm nay nhẹ nhàng chút nhé!
- …

- 1 lần thôi, mai em sang Nhật rồi, cả tháng ấy chứ!

Seungri nghe anh năn nỉ xuôi lòng, cậu nhắm mắt lại chờ đợi. Jiyong nhận được tín hiệu của người tình anh lao vào hôn cậu nồng nàn, bàn tay không an phận lại tiếp tục khám phá. Cơ thể của 2 người đã dần quen hơi nhau, tự động nổi lên phản ứng rõ rệt. Đêm nay, Jiyong nhẹ nhàng hết mức có thể, tất cả những hành động của anh đều dịu dàng yêu thương khác hẳn với thói quen thường ngày, đến cả cái hôn cũng trở nên ngọt ngào chứ không nồng nhiệt như giây phút ban đầu. Đó là bởi anh thực sự trân quý cậu, anh muốn lưu lại trong cậu 1 đêm yêu thương dịu dàng nhất, không muốn cậu bị tổn thương quá nhiều dù rằng điều ấy làm anh cực kì khó chịu. Seungri đã được tận hưởng 1 đêm ngọt ngào như thế….

Sau cơn kích tình qua đi, cả 2 nằm vật ra giường, Seungri gối đâu lên bụng anh lặng im không nói gì, Jiyong chạm nhẹ vào tai cậu vân vê theo thói quen. Không gian yên tĩnh mà yên bình ấy khiến lòng Jiyong bình yên kì lạ, anh dịu dàng:

- Đến bao giờ em xong mấy hoạt động bên ấy?
- Chắc tầm giữa tháng 12 là hoàn thành đó anh, hình như vậy.

- Ừm… em có muốn đón năm mới với anh không hay phải về nhà với bố mẹ?

Seungri cũng có dự định năm nay muốn trải qua những ngày đầu năm mới cùng Jiyong, không ngờ anh đã tự hỏi, cậu nhỏm dậy cười nhẹ nhìn anh:

- Anh có muốn không?

- Hỏi thừa, anh đương nhiên muốn bên em… nhưng còn gia đình em nữa, nếu khó quá thì về nhà cũng được, dù gì mình cũng sẽ có nhiều thời gian bên nhau mà!

- Em có thể về nhà trước đó 1 tuần cũng được, sau ấy sẽ qua với anh!
- Như vậy được không?
- Được mà, nhưng lịch của anh thì sao? Lúc ấy vẫn là thời gian quảng bá bài hát mới mà đúng không?
- Ừ, có lịch ở Inkigayo đến ngày 30 cơ.
- Vậy em qua nhà anh nhé?
- Để xem thế nào đã, hay đi du lịch? Em muốn đi không?
- Mới đi xong mà?
- Đi nước ngoài đi, trong nước chán lắm!
- Nước ngoài à, cũng được nhưng xem thế nào đã, em sợ fan bắt được lắm, rồi lại rắc rối, hôm rồi chú Yang mới gọi điện càu nhàu em 1 trận xong!
- Ơ sao không thấy gọi anh nhỉ?
- Anh là con cưng, em là con nuôi sao giống nhau được!
- Haha, em không phải con nuôi, mà là con dâu đó!
- Xì… linh tinh!

- Đùa chút thôi, có anh ở đây, ai bắt nạt được em chứ?

Jiyong đùa Seungri 1 chút rồi ôm cậu vào lòng, 2 người vẫn đang trong trạng thái không quần áo, Jiyong lại muốn nhiều hơn thế, từ lúc biết đến chuyện thân mật này anh chưa bao giờ cảm thấy đủ, hơn nữa vài ngày trước, đôi khi 2 người ở gần nhau nhưng anh chỉ có thể nhìn cậu, không thể chạm vào càng không nghĩ đến việc chung giường như thế này, nhưng hôm nay anh cố gắng kiềm chế bởi nhìn người trong lòng mình lúc ấy đã mệt lắm rồi, có lẽ cuộc chiến với bố anh đã khiến cậu kiệt sức thật sự, chịu đựng 1 người xa lạ mỉa mai ghét bỏ lâu như vậy không phải tính cách của cậu, anh hiểu cậu đã ủy khuất đến mức nào bởi ở ngoài xã hội kia, cậu là 1 thần tượng được nhiều người yêu quý, bạn bè nhiều ai cũng tán dương cậu… Thế nhưng về đến nhà anh cậu lại thành tội đồ…. Jiyong yêu thương vuốt nhẹ má cậu, Seungri lẩm bẩm vài câu rồi chìm vào giấc ngủ, Jiyong ngồi ngắm gương mặt bình yên của cậu, dường như trước mặt anh cậu không dựng lên 1 chút phòng bị nào. Điều đó khiến anh cảm thấy thật sự hạnh phúc, mùa đông năm nay thật lạnh nhưng sao trái tim anh bừng lên tia sáng ngọt ngào đến như vậy…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro