Chương 80: Trở về nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau đôi tình nhân cùng nhau dậy khá sớm. Jiyong cần đến làm việc với Teddy còn Seungri cũng phải về nhà. Bọn họ thức dậy, cùng nhau đánh răng rửa mặt buổi sáng, cùng nhau ăn sáng đơn giản bằng vài lát bánh mì nướng rồi lại lười biếng dựa vào nhau đọc vài quyển sách. Jiyong thích mấy tờ tạp chí thời trang còn Seungri bên kia chăm chú nghiên cứu giá cổ phiếu, giá đất... Anh quay sang thấy có chút buồn cười:

- Seungri này, anh thấy mình giống như 1 đứa trẻ đang chơi bời còn em đang làm việc vậy.
- Sở thích thôi mà anh, chơi hay làm gì kiếm được tiền là được, bắt em đọc mấy thứ nghệ thuật đó mới thực là tra tấn em đó!
- Haha, anh mà tính toán cổ phiếu như vậy chắc anh sẽ điên mất!
- Nhà chỉ cần 1 người tính là được...

- À... cũng đúng!

Jiyong cười cười trước câu nói vô tình của cậu, nhà ư? 2 người sẽ là 1 nhà ư? Anh không nói gì thêm nữa đổi chủ đề:

- Lát anh đưa em về nhà nhé?
- Không cần đâu anh, em đi qua kí túc lấy xe đi về, đằng nào đi đâu cũng tiện, ngồi taxi phiền lắm!
- Vậy anh đưa em qua đó!

- Ừm...

2 người thay quần áo rồi cùng nhau xuống tầng hầm lấy xe. Jiyong chọn chiếc xe ít gây chú ý hơn 1 chút trong mấy cái của anh ngồi lên, Seungri mở cửa ngồi sang bên cạnh cảm thán:

- Đúng là phí tiền, anh vung ra mua lắm xe vậy 1 năm a đi mấy lần chứ?
- Đã bảo không có chỗ tiêu rồi...
- Thật là... em ghét nhất kiểu quản lí tiền bạc hời hợt vậy đấy!
- Anh kêu em về quản lí giúp anh, em không muốn đó chứ?
- .... em không mắc bẫy anh đâu!

- À... 

Câu chuyện của bọn họ lại đi vào lối mòn quen thuộc, mọi thứ Jiyong có thể nhượng bộ cậu nhưng riêng việc cậu chần chừ này khiến anh rất bực bội, Jiyong cáu kỉnh:

- Anh cho em thêm thời gian, nhưng không lâu nữa đâu, đừng để anh nổi điên không em không xong với anh đâu, hiểu không?
- Được rồi mà! 
- Nhớ đấy! Anh không đợi lâu đâu!

- Được rồi, em biết rồi! Đồ khó ưa!

Jiyong quay sang lườm cậu, nhìn thấy cậu đang chu chu môi ra cáu kỉnh, anh thật chỉ muốn đè cậu ra ngay ở đây hôn vào cái mỏ đáng ghét đó. Thế nhưng đây là Hàn Quốc, đã đi ra ngoài đường anh chỉ có thể kiềm chế, thậm chí cầm tay cậu anh cũng không dám. Khi xe đến gần khu kí túc, Jiyong để Seungri xuống đi bộ 1 đoạn, khu kí túc của họ không kín đáo như nhà riêng của anh, khá nhiều fan cứng biết khu này. Bởi vậy, Seungri bắt anh dừng trước 1 chút, anh có chút lo lắng:

- Không có ai đi cùng không sao chứ? 
- Sao được?

- Lỡ gặp fan cuồng sao?

- Không sao đâu anh, fan nhà mình chảnh lắm, em lôi thôi thế này fan còn cười cho ấy!

- ừ được rồi, về đến nhà nhắn tin cho anh!

- Vâng, Bye anh.

Seungri nhảy xuống xe vội vàng đi bộ vào khu kí túc của Big Bang. Thật may cũng không có ai lai vãng gần đó, cậu lên nhà lấy thêm ít đồ rồi lấy chìa khóa xuống đi xe về thăm nhà. Seungri ít thích xe cộ nhưng vì nhu cầu và trong tâm trạng tốt, cậu cũng mua 2 cái. Chiếc xe này cậu không hay đi đến bởi vậy có chút không quen, thành thực mà nói cậu hay đi xe của Jiyong nhiều hơn, xe của mình cậu lại thường xuyên vứt ở bãi để xe công ty hay kí túc. Seungri bật 1 vài bản nhạc sôi động nghe cho đỡ chán, chẳng mấy chốc ngôi nhà quen thuộc đã hiện ra. Ngôi nhà này có 1 phần công sức của Seungri khiến cậu tự hào vô cùng. Bố mẹ luôn yêu thương bảo bọc từ nhỏ đến lớn, chỉ đến khi rời khỏi vòng tay họ để lên Seoul gây dựng sự nghiệp, Seungri mới biết cuộc sống trước kia của mình êm ấm hạnh phúc đến nhường nào. Năm ấy, ở nhà cậu là con cả nhưng được chiều hơn cả em gái, không phải động tay vào việc gì. Bởi vậy khi vào YG làm thực tập sinh, thời gian đầu cậu đã bị khớp rất nhiều, mọi người không ưa cậu, nhất là anh trưởng nhóm đáng ghét hồi đó.. Seungri phụt cười nhớ lại vẻ mặt cau có của ai đó những ngày ấy, anh ghét cậu đến mức mọi người ghép cả 2 chung phòng để giúp cả 2 gần gũi nhau hơn nhưng thất bại. Thú thực, khi ấy cậu vừa không ưa gì anh, ai có thể ưa được người ghét mình chứ vừa sợ anh, anh vừa khó tính vừa hay nóng giận, hay mắng cậu nữa. So sánh với 1 con người luôn dịu dàng sờ má hay có thói quen gục đầu vào người cậu thật là khác biệt! Cậu đột nhiên muốn trêu chọc anh vài câu nhưng quay sang nhìn điện thoại mới phát hiện ra cả 2 chưa xa nhau được bao nhiêu đành thôi, để tối nói chuyện vậy. Cậu xuống xe đi vào gọi cửa, mẹ Seungri hé cửa thấy con trai yêu quý bèn hồ hởi chạy ra:

- Con trai mẹ về rồi đấy à?
- Dạ mẹ, mẹ khỏe không mẹ?
- Ừm mẹ tốt cả! Con đi đường mệt không, vào nhà nghỉ ngơi đã.
- Vâng!
Mẹ Seungri theo thói quen định xách đồ hộ cậu khiến Seungri buồn cười:
- Mẹ, con lớn rồi, mấy việc này mẹ cứ làm hộ con mãi thôi!
- Lớn ở đâu không biết về nhà vẫn là con trai bé bỏng của mẹ thôi!
- Mẹ thật là...
- Haha, thôi vào nhà đi!
2 mẹ con cùng nhau vào nhà, Seungri nhìn quanh không thấy ai khác bèn hỏi:
- Bố với em đâu rồi mẹ?
- Bố con ở ngoài quán cafe rồi, còn Hanna chắc đi chơi với bạn bè rồi.
- Con bé này, thấy chơi bời suốt thôi! Nó học lúc nào vậy mẹ, thấy 24/24 chơi chơi chơi hết!
- Kệ nó chơi, tuổi trẻ mà, sau này già như mẹ muốn chơi cũng khó ấy chứ!
- Mẹ chiều nó quá rồi đấy!
- Mẹ có 2 đứa thôi, con thì đi suốt ngày có bao giờ thèm về nhà? Không có nó mẹ sẽ buồn đến đâu nữa chứ!
- Mẹ... con...
- Tôi biết anh bận rồi, nói đùa thế thôi! Đàn ông phải ra ngoài phát triển sự nghiệp chứ, sự nghiệp ổn định vững vàng mới nói chuyện được! Dạo này công việc thế nào rồi?
- Ổn cả mẹ ạ, con định đầu tư mở rộng thêm chi nhánh học viện nhưng chưa biết nên mở ở đâu, con cũng muốn mua thêm 1 lô đất ở khu x nữa, sau này mở nhà hàng hay khách sạn gì đó thêm xem sao...
- Đừng ôm đồm quá, cứ làm tốt mấy mảng kia đi đã, nhà hàng không dễ làm đâu,.
- Con biết thế nên định mua đất thôi, còn xây gì hay để đó thì chưa xác định lâu dài, để đấy cũng được, vài năm nữa khu ấy có lẽ sẽ sốt.
- Khu X hả? Ừm, giờ cũng khá tiềm năng rồi, nhanh chân 1 chút.
- Con biết rồi...
2 mẹ con đang nói chuyện với nhau thì em gái của cậu, Hanna về. Hanna có ngoại hình và tính cách khá giống Seungri thế nhưng cũng vì vậy mà cả 2 đối chọi nhau như nước và lửa. 
- Anh về nhà đó à?
- Ừm, đi đâu về thế?
- Em đi chơi với mấy đứa bạn ấy mà!
- Suốt ngày thấy chơi bời, lo học đi!
- Em vẫn học mà anh!
- Nghe nói thành tích không tốt lắm đâu đấy! Kiềm chế lại đi!
- Anh chơi bời còn hơn em mấy lần ấy chứ, ở đó mà mắng người ta nữa!
Hanna bực mình hét lến, Seungri quá quen với tính cách em gái nên chỉ thản nhiên:
- Ừm đúng vậy, nhưng tôi không làm ảnh hưởng đến công việc, tôi biết chừng mực được chưa? 
- Xì... đáng ghét!
- Ghét tôi vẫn là anh nhé, ngoan ngoãn kiềm chế lại cho tôi, không thì đừng hòng xin đồ gì với vé concert nữa!
- Thèm vào xem, Big Bang nhà mấy anh có gì hay ho chứ, giờ đầy nhóm trẻ nổi vừa đẹp trai vừa cute nữa!
- Ồ vậy tốt, sau này bạn bè cô xin vé đừng có tìm tôi nữa, đi mà đi xem mấy nhóm trẻ đẹp trai đi xem người ta có cười em gái Seungri lại không có vé concert BB không?
- Anh...
- Làm sao? 
- Mẹ!!! Con trai bảo bối của mẹ bắt nạt con!!!! Mẹ..........................
Mẹ Seungri đi ra thấy 2 anh em đang chí chóe như thường lệ chỉ cười:
- 2 cái đứa này thật là ... nhường nhịn nhau tí đi!
- Con biết rồi mẹ!
Seungri nói với vào rồi quay sang:
- Sao đây? Định thế nào?
- Em sẽ chăm học hơn nhưng mà anh phải mua cho em túi xách mới cơ, với cả cho em đi Busan nữa, với cả CD kèm chữ kí của anh GD nữa, bản cũ kia không có chữ kí, ai cũng có giống em hết em không thích đâu!
- Tăng lên 15 bậc!
- Sao cơ?
- Tăng lên 15 bậc anh sẽ đáp ứng hết!
- Anh điên à? 15 bậc, anh nghĩ em là thiên tài à? 10 bậc thôi!
- Okie, 10 bậc! Nhưng...
- Nhưng gì nữa???
- Nếu mẹ mách em phạm sai lầm gì thì đừng hòng có bất cứ thứ gì hiểu không?
- Okie, đơn giản, em yêu anh ghê, hihi!
- Gửi sang đây!
- Gửi gì cơ anh?
- Hình túi xách chứ cái gì nữa! Tự nhiên bảo muốn túi không có hình ai biết thích cái nào chứ!
- Hihi, đợi em về tìm lại đã. Em lưu trong laptop rồi!
- Thật là... vào lấy gửi sang điện thoại tôi ngay!
- Tuân lệnh, hihi,
Hanna hí hửng chạy về phòng tìm ảnh, Seungri cười lắc đầu bó tay với cô em tai quái......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro