Chương 81: Món quà của Jiyong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungri sau khi nhìn cô em gái hí hứng trở về phòng thì rút điện thoại ra gọi cho ai đó:
- Anh đang làm gì vậy?
- Anh vừa đến phòng thu âm, em về đến nhà chưa?
- Em vừa về xong.
- Ừm... đi đường mệt không?
- Không anh, gần mà đâu xa xôi gì đâu! À mà anh còn bản album solo nào không?
- Còn, anh có giữ lại mấy cái, sao vậy?
- Hana nó xin ấy mà, anh không dùng gì thì gửi cho em đi, kí vào nữa nhé!
- Ừm, anh có làm gì đâu, anh gửi luôn về cho em nhé!
- Ừ, mai anh quản lí qua nhà em đưa ít đồ, anh gửi anh ấy luôn đi.
- Anh biết rồi!
- Em cúp máy nhé, tối nói chuyện với anh!

- Ừm...

Jiyong bên này vừa cúp điện thoại đã quay sang hỏi với mọi người:

- Ai còn giữ Album solo của mình không? Young Bae? Anh Teddy?
- Sao vậy? 
- Em có việc cần dùng mà!
- Vậy qua công ty lấy đi, chắc còn đấy!
- Ừm, nhà em còn nhưng vứt lăn lóc nên không mới nữa, em gửi cho người quan trọng, cần thật đẹp thật mới cơ! Vậy em qua công ty chút nhé!
- Ừm, mà gửi cho ai mà cần cẩn thận vậy?
- Người cần nịnh nọt trong tương lai đó anh!
- Cậu mà cũng cần nịnh ai à? Này, này đi nhanh thế quên điện thoại này...

- Hê hê...

Jiyong không nói gì chạy vội đi để lại mấy người còn lại với nỗi khó hiểu vô cùng. Jiyong mau chóng tìm được 5 album của mình còn nguyên hộp, anh cẩn thận nắn nót kí và viết thêm vài câu chúc cùng mấy kí tự đáng yêu, nghĩ ngợi 1 lát anh mua thêm 1 ít quà biếu bố mẹ cậu - vài món mĩ phẩm tặng Hanna, anh tiện tay mua cả mấy món ăn vặt cậu thích ăn rồi gửi hết đồ cho quản lí. Anh quản lí của Seungri vốn là người rõ ràng việc của 2 người nên không có phản ứng gì lớn mà ngoan ngoãn làm chim bồ câu đưa quà cho đôi tình nhân nhưng trong thâm tâm anh thấy thật buồn cười, làm như cách trở nhau xa xôi lắm ấy, tự đưa không được hay sao phải qua anh? Liếc nhìn bọc đồ toàn mấy thứ đồ ăn vớ vẩn anh lại càng thở dài... mấy đồ này mua ở đâu chẳng được, nhất định phải bắt anh mang theo như vậy sao? 

Seungri nhận được đồ cùng túi quà của Jiyong từ tay anh quản lí, cậu cười cười cảm ơn anh rồi gọi cho Jiyong:

- Anh gửi quái gì nhiều thế? Em bảo anh gửi đĩa thôi mà?
- Tiện tay mua thêm, cứ bảo công ty biếu hoặc bảo em mua là được mà! 
- Nhưng..
- À mà có cả đồ ăn vặt cho em đó, lấy ra nhé, mĩ phẩm thì của Hana, sâm là của bố mẹ nhé!
- Sao của em là đồ ăn vặt vậy? Thiên vị!!!
- Chứ em muốn gì? Chữ kí của GD siêu sao nhé?
- Haha, không thèm!
- Được rồi, về anh sẽ đền mà. Mấy hôm ở nhà vui không em?
- Cũng ổn anh, mà mẹ em cằn nhằn suốt thôi à, nói nhiều ơi là nhiều! 
- Haha, bà mẹ nào cũng vậy thôi mà, mẹ anh cũng vậy đó.
- Ừm, mấy khi về đâu, à mà vụ đi Mỹ thế nào rồi anh?
- Thì cứ đi thôi, bao giờ em đi, anh sẽ qua sau 1, 2 ngày cho đỡ lộ.
- Vậy 3 ngày nữa em đi nhé?
- Ừ, hôm ấy anh cũng còn bận, anh sẽ qua sau. Anh đặt phòng bên ấy rồi, lát anh gửi địa chỉ qua cho…
- Vâng em biết rồi, hì hì…
- Vậy… thôi nhé!
- Ừm…
Cậu đang ở nhà nên anh không dám gọi nhiều nhưng thực sự anh không nỡ cúp điện thoại, cả 2 đều chờ đối phương cúp điện thoại trước, chừng 30s sau Seungri bật cười:
- Anh cúp đi!
- Em cúp trước đi!
- Ừ, lát em nhắn tin cho anh nhé
- .
Seungri tắt điện thoại với 1 nụ cười ngọt ngào trên môi thì bất ngờ Hanna, em gái cậu từ đâu phi tới nhảy chồm lên người:

- Hầy anh!

- Làm cái gì vậy? Điên à?

- Haha, anh vừa gọi cho bồ phải không? Em bắt được anh rồi nhé. Nhìn mặt kìa, viết rõ 2 chữ tình thú nhé!

- Luyên thuyên! 
- Anh không lừa được em đâu, chị dâu xinh không? Là ca sĩ hay diễn viên?
- Đã bảo không phải rồi, mà này, Album của cô đây, anh GD vừa gửi về cho đấy, cả ít mĩ phẩm nữa, mang về phòng đi!
- Haha, cảm ơn anh GD ! Anh GD tốt ghê, lại còn ngầu nữa! Haha! Ôi nhìn anh ấy kí này, lại còn kèm lời chúc nữa, đáng yêu ghê!
- Này… anh trai cô xin về cho cô đấy!
- Ầy anh với anh ấy cùng nhóm mà, mở miệng xin khó lắm đâu chứ! Mà thích ghê, ngày ngày được nhìn thấy anh GD nhỉ? 
- Em thích anh ấy thế à?
- Đương nhiên, Big Bang em thích anh ấy nhất đấy, đẹp trai, cá tính, thời trang lại có chút nổi loạn nữa, hình mẫu lí tưởng của em!
Seungri không biết nói gì hơn, nếu con bé mà biết hình mẫu lí tưởng của nó đang hẹn hò với anh trai chắc Hanna sẽ sock mà ngất đi mất. Hanna thấy anh im lặng như vậy lại tưởng anh giận, cô chọc chọc vào tay Seungri:
- Này anh không giận chứ, đương nhiên em cũng thích cả anh nữa nhưng mà anh là anh trai em, sao em có thể hâm mộ anh như mọi người, em còn từng thấy anh đi vệ sinh nữa… không thể được đâu!!!!
Seungri phụt cười:
- Tôi mà thèm giận thứ vớ vẩn đó sao, thích anh GD như thế hôm nào cho hẹn ăn cơm gặp anh ấy nhé? 
- Thật không? Em cứ tưởng anh không thân lắm với anh ấy cơ!
Seungri nghe vậy muốn nổi khùng! Không thân ư? Ai có mấy tin đồn bậy bạ như vậy?
- Chúng tôi cùng nhóm đó cô! Sao không thân được!
- Nghe nói anh ấy khó tính lắm, mà tính anh lại hay ba hoa thế người ta không ưa là bình thường, ưa mới là bất thường đó!
- Haha, không có đâu, anh ấy dễ lắm, đừng nghe đồn vớ vẩn!
- Thật à? 
- Ừm… dễ lắm, trong nhóm anh thân nhất với anh ấy đấy, hôm nào… à có thể rủ về nhà chơi!
- Vậy gọi cho anh ấy đi, em muốn cảm ơn anh ấy vì mấy cái đĩa!!!
- …..
- Anh!!!!!!
- Không cần cảm ơn!
- Mau đi!!! Anh!!!!!
- ………

- Đi mà anh!!!!!!

Seungri bất lực với trò nhõng nhẽo của em gái, cậu đành cầm máy lên gọi cho Jiyong, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt điện thoại, vẫn là giọng cười quen thuộc ấy:

- Sao vậy? Nhanh như vậy đã nhớ…
Seungri sợ anh nói ra vài câu bỡn cợt bèn át giọng ngay:

- Anh GD à em Seungri đây!

Jiyong ngạc nhiên:

- Hả?
- À em đây, Seungri đây…
- Hả?
- Là em gái em, Hanna muốn cảm ơn anh gửi album cho nó ấy mà, e đưa máy cho con bé nhé!
- À… Ừm…
Hana hí hửng giật điện thoại chuyển tông giọng ngọt ngào:
- Chào anh GD ạ, em là Lee Hanna em gái của anh Seungri ạ, rất vui được nói chuyện với anh ạ!
- Ừ Hanna đấy à, rất vui được nói chuyện với em! Seungri kể về em nhiều lắm đó!
- Thật không anh, anh ấy lại nói xấu em nữa rồi!
- Không đâu cậu ấy hay khen có cô em gái rất đáng yêu mà!
- Hihi, em gọi điện là để cảm ơn anh đã gửi album cho em ạ! Lại còn cả mĩ phẩm nữa, em cảm ơn anh!
- Không có gì mà. Là anh sơ suất lẽ ra phải bảo Seungri tặng em trước mới phải. Em không cần khách sáo với anh đâu, em gái Seungri cũng giống em gái anh thôi mà, đừng khách sáo, e cứ nói chuyện bình thường thôi!

- Vâng, hihi. Hôm nào rảnh anh tới nhà em chơi đi ạ, em thích anh lắm!

- Haha, cảm ơn em nhé, chắc chắn rồi, có dịp anh sẽ tới chơi, lúc ấy Hanna phải đón anh nhiệt tình vào đấy! 

- Vâng! Hihi.
- Em lấy số anh từ chỗ Seungri nhé, cần gì cứ gọi anh không phải ngại đâu! Cứ coi anh như anh trai em ấy, đừng ngại!
- Dạ, hihi, em cảm ơn ạ.
- Nào, anh đã nói đừng dùng kính ngữ cơ mà. Hì, cứ nói bình thường với anh thôi!
- Dạ…

2 người nói chuyện khá hợp, gần 30p sau Hanna mới đưa máy lại cho Seungri, cô hớn hở:

- Ôi anh GD dễ thương ghê ấy! Sao mọi người đồn anh ấy khó tính với chảnh được nhỉ, anh ấy quá thân thiện và hòa đồng ấy chứ, anh ấy còn bảo em lưu số điện thoại nữa! Hahaha….

- ………

Seungri bĩu bĩu môi nhìn cô em gái đang hí hửng của mình, con người Jiyong mà chịu thân thiện với người không quen biết mới lạ đó, nếu không phải em gái cậu xem anh có chịu nịnh nọt lâu vậy không? Em gái cậu thật là quá ngây thơ đi, làm gì có ca sĩ nào rảnh rỗi đến mức buôn chuyện với cô cả nửa tiếng lại nhiệt tình vậy chứ… Cậu len lén nhắn tin cho anh: “ bỏ bùa gì em gái em rồi đó?”, Tít tít, tin nhắn báo lại: “ Lấy lòng em vợ trước 1 chút thôi, vừa suýt lộ đấy, lần sau gọi trước mặt người nhà phải nhắn tin trước”….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro