Chương 82: Jiyong đến nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm ấy bố mẹ Seungri cũng rất vui vẻ khi nhận được món quà từ Jiyong, Seungri không dám nói anh mua tặng bèn trả lời linh tinh là công ty gửi về. Cả nhà họ Lee vui vẻ ăn tối với nhau, bố mẹ Seungri hỏi chút công việc của anh còn lại hầu như họ rất tin tưởng con trai của mình. Thực tế trước kia ngay từ khi còn nhỏ Seungri đã bộc lộ năng khiếu kinh doanh và nghệ thuật. Bố mẹ cậu khi ấy rất mong cậu theo con đường kinh doanh nhưng cậu lại lựa chọn ca hát là mục tiêu cho mình, cũng bởi quá thương yêu và tin tưởng nên 2 người cũng đồng ý cho cậu đi theo ước mơ khi ấy. Đã nhiều năm trôi qua, giờ cậu đã rất thành công so với bạn bè cùng trang lứa, có trong tay nhiều thứ mà mọi người phải khao khát. Bởi vậy, người lớn trong nhà luôn tin tưởng tuyệt đối mọi quyết định của cậu và không bao giờ xen quá sâu vào cuộc sống riêng của con trai. Seungri kể vài công việc gần đây cũng mấy câu chuyện vụn vặt thú vị ở bên Nhật, cả nhà cười ầm lên. Hanna khoe với bố mẹ hôm nay cô được nói chuyện với Jiyong, mẹ Seungri quay sang:

- Phải rồi, thằng bé ấy lâu lắm mẹ cũng không gặp, dạo này mấy đứa sao rồi?

- Nhóm con vẫn ổn cả mẹ ạ, cũng không gặp nhau nhiều lắm, giờ ai cũng có kế hoạch solo cả, ít tập trung nhau!

- Ừm, Jiyong khỏe không? Mấy đứa lớn rồi không thân thiết với mấy bà mẹ chúng tôi như trước nữa, hôm trước mẹ Jiyong còn gọi cho mẹ nữa!

- Dạ? Bác ấy bảo gì ạ?

Seungri luống cuống hỏi lại, mẹ cậu cười:
- Làm gì ngạc nhiên vậy, cô ấy chỉ gọi hỏi thăm thôi. Cũng lâu không gặp, trước mẹ với cô ấy hay gặp nhau ở khu kí túc của mấy đứa lắm, giờ cũng ít cơ hội…
- À… vâng…
- Càng thành công bạn bè thực sự càng ít đi, con phải biết trân trọng Big Bang biết chưa? Họ là những người ở bên con lúc khó khăn nhất, cùng nhau khởi nghiệp, bạn bè con sau này mấy người thật lòng chứ, mẹ thấy mấy đứa trẻ đó đều tốt cả, chỉ là tính cách có chút khác biệt, con là em út trong nhóm, không được hỗn đâu…
- Mẹ con biết mà, con làm em út 7 năm rồi, con biết chứ!
- Tôi nhắc anh thừa chắc!
- Vâng vâng, mẹ là nhất ạ. Hì hì…
- Lẻo mép là không ai bằng, anh liệu hồn đấy!

- Hì hì…

Cả nhà vui vẻ ăn cơm với nhau. Seungri thì vẫn đang lơ mơ như cũ, cậu vừa nhận được tin nhắn của Jiyong, anh một mực đòi đến thăm nhà cậu. Dù Seungri không thực sự thoải mái nhưng thấy anh kiên quyết cậu cũng đành chấp nhận. Cậu ướm hỏi bố mẹ:

- À… có lẽ mai mấy anh trong Big Bang đến nhà mình đó bố mẹ?

- Ồ vậy tốt rồi, những ai thế con?

- À… có anh GD với anh Tae Yang nhưng anh Tae Yang nghe nói mai bận không chắc qua được mẹ ạ!

- Ừ, tốt quá! Lâu lắm không gặp mấy đứa trẻ đó rồi, để mai mẹ làm mấy món ngon ngon cho chúng. 

- À… vâng.

Tối hôm đó Seungri tâm trạng bồn chồn không yên cả buổi, dù cậu biết bố mẹ chưa biết gì nhưng để anh về đây cậu vẫn rất sợ hãi. Cậu không dũng cảm như anh, có thể đối mặt với mọi người trong gia đình nhanh như vậy, cậu vẫn nhớ như in ánh mắt thất vọng của bố Jiyong khi nhìn thấy mình, cậu vẫn nhớ không khí căng thẳng bao trùm 1 gia đình như thế nào, cậu nhớ hết… và cậu sợ… Seungri không biết nên làm gì, cậu gọi cho anh:

- Anh…

- Ừ, đang làm gì đấy em?

- Em vừa ăn xong đang ngồi chơi. Mai mấy giờ anh qua?

- Chắc chiều, qua chơi 1 lát rồi đón em luôn nhé!
- Ừm..
- Sao vậy? Giọng có vẻ không thích lắm à?
- Em hơi sợ…
- Sợ gì chứ? Không lộ gì đâu!
- Nhưng… giờ em mới hiểu cảm giác của anh… em không sợ bất cứ thứ gì nhưng đó là bố mẹ em, em sợ làm họ thất vọng….
- Seungri à… đó chỉ là việc sớm muộn, ko thể giấu mãi được.
- Em biết chứ…

- Anh chỉ đến xem thái độ bố mẹ em 1 chút thôi, sẽ không để lộ gì đâu! Yên tâm đi, anh sẽ để em tự quyết định thời điểm nói với bố mẹ em, anh sẽ không thúc giục cũng không oán trách đâu.

- Cảm ơn anh Jiyong…

- Đừng cảm ơn với xin lỗi anh nữa, ngốc ạ, anh yêu em cơ mà, nghe mấy lời ấy anh buồn đó…

- Vâng, hì hì, mai gặp anh nhé.

Jiyong cúp điện thoại, anh hiểu những gì Seungri của anh đang lo lắng, trước kia chẳng phải anh cũng như vậy đó sao. Nhưng ít ra bố mẹ anh dù có chút khó khăn nhưng cũng chấp nhận việc ấy khá sớm, còn Seungri… anh không chắc, bởi vậy anh mới muốn đến thăm họ 1 chút. Jiyong lưỡng lự cầm điện thoại gọi 3 tên đồng bọn còn lại, khi gặp khó khăn như bây giờ, chỉ có Big Bang luôn giúp đỡ 2 người cùng nhau vượt qua. Jiyong nhận được mấy lời càu nhàu nhưng cũng nhanh chóng đồng ý của Top và Young Bae, Dae Sung vẫn còn vài lịch trình bên Nhật. Cứ như vậy, 3 người cùng nhau đến nhà Seungri bằng xe của Jiyong. Seungri đã đợi các anh 1 lúc lâu, cậu vẫn giữ vẻ bồn chồn không yên, Top thấy vậy trêu chọc:

- Này, cậu mắc tiểu đó hả, trưng cái bộ mặt đấy ra làm gi?

- Anh… 

- Làm sao? Có chúng tôi ở đây làm sao mà phải sợ? Huống chi có phải thú nhận gì đâu, đến chơi thôi, đúng là có tật giật mình mà, cậu cứ thế bố mẹ cậu mới thấy lạ đó…

- …

Seungri biết anh Top nói không sai nhưng tâm trạng cậu vẫn không thể thoải mái hơn được, Jiyong bước xuống xe sau cùng cũng khá căng thẳng nhưng anh vẫn cố tỏ ra bình thường. Anh chạm nhẹ vào tay cậu nói khẽ:

- Không sao đâu, đừng sợ mà!

Nhìn vào ánh mắt dịu dàng của anh khiến Seungri không hiểu sao cảm thấy vững tâm hơn, cậu cười nhợt nhạt với anh. Jiyong không nhịn được vò vò tóc cậu 1 chút khiến Top gào lên:

- 2 người thôi đi, Dae Sung của tôi không có ở đây đừng làm mấy trò ấy!!!
- Anh thôi đi, diễn hơi sâu đấy nhé!
- Young Bae à, cậu đâu cần ghen tị như vậy, nghe nói cậu đang tán tỉnh cô diễn viên nào cơ mà, ái chà….
- Em đâu có chứ!
- Còn cãi, tôi đọc trộm tin nhắn của cậu hôm qua rồi!
- Anh…
- Hô hô, sao vậy? Tên cô ấy là gì nhỉ?
Young Bae bịt miệng Top lại gắt nhỏ:
- Im ngay không em giết anh!

- Okie thôi!

Seungri và Jiyong cười ầm lên nhìn Bae ngại ngùng khi nói đến tình yêu, cậu trai còn quá ngây thơ trong những mối quan hệ kiểu này, chỉ mong cậu sẽ gặp được 1 người con gái tốt cho riêng mình, Young Bae cũng chịu phận ghẻ lạnh trong nhóm lâu lắm rồi…

- Thôi mấy anh vào nhà đi, đứng ngoài này lâu quá gây chú ý đấy, fan thi thoảng vẫn xuất hiện ở đây đó!

- Vậy sao không nói sớm, trời ơi tôi mặc đồ ngủ đi này!

- Chứ bình thường anh mấy khi mặc tử tế đâu, anh nghĩ fan nhà mình không biết chắc? Anh không lên mạng à?

- À… vậy kệ đi..

4 người cùng nhau vào trong nhà, ngôi nhà của bố mẹ Seungri được trang hoàng khá đơn giản nhưng cũng rất cá tính, hầu như không 1 góc chết nào. Jiyong nhìn qua 1 chút và thở dài , gu thẩm mĩ mạnh mẽ như thế này chắc chắn không phải những người dễ thay đổi và thuyết phục. Có lẽ anh phải bắt đầu từ cô em gái đáng yêu của cậu thôi, Jiyong hỏi nhỏ:

- Hanna đâu?
- À nó đi chơi đâu đó, lát về thôi, nó không bỏ lỡ cơ hội gặp BB đâu! Nó thích Big Bang lắm mà!
Top quay sang xen vào:
- Cậu cũng là BB mà? Dù nói hơi nhiều 1 chút, hơi chơi bời 1 chút, hơi không để ý mọi việc 1 chút nhưng cũng vẫn là BB đó thôi?
- Em là anh mà, con bé nhìn chán mắt rồi! 
- Cũng đúng, chị tôi thường xuyên chê tôi xấu và lùn, thực ra tôi đã cao nhất Big Bang rồi đó chứ, haha!!!
- Anh thôi ngay động chạm đi, cao hay lắm hay sao?
- Ừ cũng hay chứ, ít ra không lùn…

- Haha..

Mọi người đùa giỡn ầm ĩ với nhau 1 hồi thì thấy bố mẹ Seungri về. 3 chàng trai chào hỏi người lớn rất cẩn thận, bố mẹ cậu cũng tỏ ra rất nhiệt tình và quý mến bọn họ. Về phần Hanna, cô bé đương nhiên cực kì phấn khích khi nhìn thấy Big Bang đang ngồi đùa nghịch trong nhà mình. Mặc dù là em gái của Seungri nhưng cậu chưa bao giờ mang cô bé đến giới thiệu với các thành viên còn lại. Bởi vậy Hanna vừa vui vừa có chút ngại ngùng ngồi nép vào 1 góc nhìn lén bọn họ, Jiyong thấy vậy cười hiền quay sang:

- Hanna à, ra đây ngồi gần mấy anh xem nào, em giống Seungri thật đấy. Đương nhiên xinh hơn nhiều. 
- Dạ, cảm ơn anh hôm trước tặng album cho em nhé, hì hì. 
- Ừ, không có gì. Mĩ phẩm ấy em có dùng được không? Anh không chắc có hợp với da em không, Seungri cũng không rõ nữa!
- Anh ấy chả để ý đến em đâu, hì hì. 
- Để lần sau anh bảo cậu ta mang về cho em 1 ít nữa nhé!

- Dạ thôi không cần đâu ạ, anh tặng em nhiều lắm rồi anh GD, không cần đâu ạ!

- Gọi anh là Jiyong được rồi, mọi người đều gọi vậy. Anh để mĩ phẩm đó ở nhà cũng chẳng dùng mà, hầu hết là đồ được tặng. À mà em đã dùng đến thỏi son màu hồng in hình giọt nước chưa?

- Em đang dùng nè anh, em thấy nó lạ quá, mà đẹp nữa! Màu ấy lạ ghê!

- Ừ, đấy là mẫu thử nghiệm đó, em đang dùng trước mấy cô gái khác đó!

- Thật ạ? Thảo nào bạn em hỏi để mua em đưa vỏ nó cũng không mua được, tuyệt thật đấy! Hihi…

- Ừm, hì hì. Nếu thích anh gửi về thêm cho, mẫu thử nên nó hơi nhỏ phải không?

- Vâng, em cảm ơn anh trước!
- Anh đã nói không cần khách sáo mà, cứ coi anh như anh trai em ấy! 

- Dạ…

2 người bên này say sưa nói chuyện, Jiyong chẳng mấy chốc đã chinh phục hoàn toàn cô bé Hanna đáng yêu ấy. Ở bên kia, bố mẹ Seungri đang trò chuyện với Top vài câu chuyện không liên quan, Seungri ngồi im chăm chú nghịch điện thoại để che bớt đi cảm xúc quái dị đang có trong lòng. Buổi chiều ở nhà Seungri đã trôi qua như thế…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro