Chương 90: Giao thừa bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyong nghe lời chị Dami có ý định chuẩn bị 1 sự kiện bất ngờ nho nhỏ dành cho Seungri vào đêm giao thừa nhưng cậu nằng nặc đòi đi club nên anh đành nén giận chuyển sang ngày đầu năm mới hôm sau. Đúng là cái con người ham chơi ấy luôn có cách làm anh nổi điên nhưng rồi lại năn nỉ vài câu khiến anh không thể giận dỗi được thêm nữa.

Chiều ngày cuối cùng của năm… mọi người cùng nhau đi chơi cả buổi rất vui vẻ rồi ai về phòng người ấy nghỉ ngơi, họ hẹn nhau giao thừa cùng nhau đi 1 club có tiếng ở gần đó. Jiyong và Seungri cũng mệt mỏi trở về phòng của mình, Seungri thả mình xuống giường không buồn nhúc nhích tiện thể mè nheo:

- Anh…
- Ơi? 
- Em khát!!!
- ......
- Anh!!!!

- .......

- Nước!!! Em muốn uống nước!!! Jiyong!!!!

Jiyong bất lực với mấy trò này của cậu, anh đành đứng dậy đi lấy nước mang đến tận giường cho cái con người lười biếng kia. 

- Em đấy, không có anh thì em làm thế nào hả?
- Sao cơ?

- Anh hỏi em không có anh em định mè nheo ai hả?

Seungri cười hì hì không nói gì dụi vào lòng anh, Jiyong yêu thương vuốt nhẹ tóc cậu cằn nhằn theo thói quen:

- Trước kia em đâu có lười đến mức này hả?
- Giờ em cũng có lười đâu, nhưng em muốn tận hưởng cảm giác anh chiều chuộng em nhiều 1 chút, chúng ta đâu bên nhau nhiều đâu…
Seungri nói nhỏ rồi chui sâu vào lòng anh hơn. Anh ôm chặt lấy cậu dịu dàng:
- Sau này sẽ có nhiều cơ hội hơn, anh sẽ chăm sóc cho em, sẽ chiều chuộng em, sẽ yêu thương em, được không?
- Ừm… là anh nói đấy nhé, sau này mà còn làm việc quên mất em em sẽ giận anh! 
- Haaha, sẽ không. Còn em đấy, chơi bời bạn bè nhiều vậy có thèm để ý đến anh đâu chứ!
- Xì…
- Không đúng sao?
- Sao 1 ngày đẹp trời như này anh lại lôi mấy việc ấy ra nói chứ!
- Vậy chứ bao giờ anh mới được lôi ra nói? Hay muốn anh mắng ngay ngày đầu tiên năm mới hả?
- Thôi mà… em còn nhỏ mà!
- Nhỏ ư?
- Chứ em ít tuổi hơn anh còn gì nữa! Tận 2 tuổi đó!
- Ha, giờ lại lôi ít tuổi ra nha, trước ai cứ kêu gào em trưởng thành rồi nhỉ?
- ...
- Lúc đi club với chơi bời không thấy kêu em còn nhỏ nhỉ?

- Hì hì…

Seungri không chịu nổi Jiyong giở thói càu nhàu thường lệ ra, cậu nhổm người lên chạm môi anh cho anh 1 nụ hôn thật sâu. Jiyong lườm cậu:

- Đồ láu cá!

- Anh ấy, nói nhiều thế!

Jiyong không nói gì nữa chuyên tâm đáp lại nụ hôn chủ động hiếm hoi của cậu. Anh siết chặt Seungri trong vòng tay, môi anh tìm kiếm môi cậu mút chặt, khám phá mọi ngóc ngách trong khoang miệng cậu. Hương vị của cậu như ma lực khiến Jiyong chìm đắm không thể kiềm chế cho đến khi cả 2 mất hết dưỡng khí anh mới tiếc nuối buông cậu ra. Anh nhìn gương mặt còn vẻ say mê, đôi môi ướt át hồng lên của cậu anh gắt khẽ:

- Chết tiệt, Seungri… em câu dẫn anh!

Nói rồi anh không để cậu phản kháng đè cậu xuống giường gấp gáp bóc từng lớp quần áo dày trên người cậu ra, chết tiệt thật, đã vào đến phòng sao phải mặc nhiều quần áo vậy chứ! Jiyong cáu kỉnh vội vã cởi hết đống quần áo vướng víu trên người cậu ra khiến Seungri bật cười khúc khích, cậu nhỏ giọng trêu anh:

- Đừng vội vậy, càng vội càng rối thôi! 
- Chết tiệt thật!

- Haha…

Seungri thấy anh có vẻ không nhẫn nại thêm được nữa, cậu không muốn làm khó người yêu, chủ động cởi quần áo trên người ra. Jiyong dừng lại 1 chút nhìn cậu đang từ từ cởi từng nút áo, thực sự là 1 cảnh tượng kích thích điên người, anh nhào lên người cậu cắn nhẹ vào tai Seungri:

- Khốn thật, sao em có thể ngày càng quyến rũ như vậy hả!

- Khả năng kiềm chế của Jiyong càng ngày càng tệ đó... thế này thì phải làm sao?

Seungri vừa buông lời trêu chọc vừa dùng tay lướt nhẹ như không trên cơ thể Jiyong, anh nắm cổ tay cậu không cho bàn tay hư hỏng của cậu đùa nghịch nữa, Jiyong nheo mắt nguy hiểm:

- Em chết chắc rồi. Giờ thì đừng hỏi tại sao nhé!
- Haha..

Cả 2 lại bắt đầu lao vào nhau say đắm như lần đầu tiên, họ quên cả không gian và thời gian bên ngoài, chỉ biết chìm đắm trong nhau. Điện thoại 2 người rung bần bật nhưng họ không còn tâm trạng chú ý đến......

Ở bên này, quản lí gọi cho cả Jiyong và Seungri đều không được, họ đã hẹn nhau giao thừa đi club chơi nhưng giờ đã gần 11h và không thấy bóng dáng 2 người ấy đâu. Mấy người đàn ông định lên phòng gọi cửa thì Dami cười cười ngăn lại:

- Kệ chúng đi, chắc muốn có thời gian riêng tư bên nhau, bao giờ muốn thì sẽ gọi lại chúng ta thôi!
- À... haha, đúng nha, chúng ta hơi vô duyên rồi. Đi thôi, kệ đôi ấy đi!

- Okie, okie đi thôi! 

Trong phòng Jiyong và Seungri vẫn chìm trong thế giới của 2 người họ cho đến khi tiếng pháo hoa ầm trời cùng những bài nhạc mừng năm mới được phát ầm ĩ len lỏi từ không gian ngoài ban công vào phòng họ mới nhận ra khoảng khắc giao thừa đã đến từ lúc nào. Jiyong trần trụi nằm bên cạnh Seungri, anh vuốt nhẹ mái tóc bết dính mồ hôi của cậu nhìn chằm chằm gương mặt quen thuộc trước mặt. Thời khắc này khiến trái tim anh rung động hơn cả lần đầu biết yêu, anh muốn chìm trong giây phút yên bình ấy mãi mãi, mãi mãi ở bên người đang nằm bên cạnh mình, mãi mãi không xa nhau...

- Anh!!!
- Ơi? 
- Nhanh dậy thay đồ đi anh, đi club đi, lỡ mất giao thừa rồi! Mọi người gọi nhiều mà mình không để ý gì!

- Ừm, được rồi!

Trong lúc anh còn đang đắm chìm thì cái con người vô tâm kia hí hửng mặc quần áo đẹp đẽ đòi đi đón năm mới với mọi người. Jiyong đương nhiên chiều theo ý cậu, anh đứng dậy chuẩn bị 1 chút rồi cầm điện thoại gọi cho Dami:

- Alo chị?
- Ừ! Chúc mừng năm mới em trai! Năm nay phải thật thành công và sống vui vẻ đó nhé! 

- Dạ, chúc mừng năm mới chị, chị đang ở đâu đó? 

- Ở club mọi người hẹn ấy, 2 đứa đến đi, vui lắm!

- Okie, bọn em đến bây giờ đây!

- Nhanh đi!

Jiyong cúp điện thoại rồi gọi với vào trong nhà tắm:

- Nhanh lên Seungri! Em có muốn đi không đó!
- Đây rồi mà, năm mới ra mà anh giục em hoài vậy! 
- Có em năm mới mà cứ lề mề ấy!
- Em không muốn cãi nhau vào lúc này đâu nhé, nếu không cả năm chúng ta sẽ cãi nhau mất!
- Vậy sao? Vậy chúng ta make love trong lúc năm mới, liệu cả năm có vậy không?
- Anh!!!!

- Haha, đùa chút thôi mà!

Seungri bực dọc cắn mạnh Jiyong 1 cái vào vai khiến anh kêu oai oái, anh kéo áo ra, vết răng cậu hằn rõ trên hõm vai khiến anh lườm:

- Này, xem tác phẩm của em xem, cắn nhẹ thôi chứ!
Seungri ấm ức cuộn áo lên:

- Vậy anh có muốn xem lại tác phẩm của anh không hả? 

Jiyong liếc nhìn trên người cậu chi chít vết cắn mút, dấu răng anh lưu lại sau những giây phút điên cuồng vừa rồi. Jiyong dịu dàng chạm nhẹ vào vết răng khá sâu ở ngực cậu:

- Đau không?
Seungri cười cười:
- Không, lúc ấy biết đau là gì chứ! Giờ chỉ hơi tê tê thôi...
- Anh xin lỗi, lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn!
- ...
- Sao vậy?
Seungri liếc xéo anh:
- Câu này anh nói nhiều lần lắm rồi! 
- À... bình thường thì nhớ nhưng rồi lúc đó lại quên béng mất!
- Xì... thôi nhanh nhanh đi đi mọi người chờ! Ở đó giờ chắc vui lắm!

- Ừm ừm...

Cứ như vậy Seungri và Jiyong trong ngày đầu năm mới vui vẻ bên nhau, cùng chơi đùa với những người bạn thân thiết và chị Dami. Seungri thực sự rất thích không khí ở đây, cậu có cảm giác thoải mái tự do giống như cá gặp nước vậy.

- Anh này... em thích ở đây lắm, sau này ước gì có thể ở đây luôn! Ở Hàn lúc nào cũng gò bó phát ghét ấy!
- Nếu em muốn thì chúng ta mua 1 căn nhà ở đây, thi thoảng qua chơi cũng được mà!
- Qua chơi ở khách sạn không được à, anh không biết tính toán giá cả, anh có biết 1 căn hộ ở đây giá bao nhiêu không?
- Không biết, chẳng lẽ anh không mua được sao?
- Mua được nhưng quá lãng phí hiểu không?
- Okie okie! Hiểu rồi ông chủ nhỏ ạ!
- Gọi kiểu gì thế!
- Sau này quản tiền cho anh đi, đừng để anh tiêu tiền linh tinh nữa...
- ....
- Sao? Vẫn chưa muốn?
- Được, em sẽ quản lí tiền của anh, đến lúc ấy đừng có mà kêu ca em chặt chẽ nhé! Em quan niệm tiền bạc khác anh lắm!
- Thật sao???
- Nhưng em sẽ quản chặt lắm đấy, em ghét nhất người tiêu tiền lung tung như anh!
- Anh biết rồi, anh sẽ giấu tiền riêng!
- Anh dám...
- Haha... Seungri à... anh rất hạnh phúc...

- Ừm... em cũng vậy...

Giữa club đông nguời đang điên cuồng nhảy nhót, Jiyong và Seungri phải ghé sát vào nhau nói chuyện, thế nhưng ánh mắt lấp lánh ngọt ngào của cả 2 khiến mọi người đều hiểu rằng họ đang thực sự hạnh phúc bên nhau....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro