Chương 93: Giọt nước mắt của Seungri

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungri vui vẻ bước về phòng của mình và Jiyong, vừa bước vào phòng cậu gọi to:

- Jiyong, ra ăn trưa này! Em mua bánh kẹp cho anh rồi!

- Jiyong!!!

Seungri cúi đầu cởi giầy gọi 2 câu không thấy anh trả lời, cậu mới ngẩng mặt lên nhìn qua căn phòng 1 chút và nhận ra có gì đó lạ lạ, đập vào mắt cậu là 1 hàng giấy nhớ màu vàng xếp dọc thành 1 lối đi dẫn đến ban công. Cậu nheo nheo mắt, Jiyong chơi trò gì vậy, cậu nhặt mẩu giấy đầu tiên lên : “ Seungri của anh… kiên nhẫn đọc lần lượt những mẩu giấy này nhé!” khiến cậu phụt cười khe khẽ, gì mà sến vậy chứ! Cậu thả túi đồ ngay trước kia rồi bước vào, mẩu giấy tiếp theo có gắn bức ảnh có mặt cả 2 lần đầu tiên, bên cạnh có cả anh Young Bae và Dae Sung, chụp lúc chưa debut, đó là khi cậu mới vào làm thực tập sinh được 3 ngày, mọi người đều không thích sự có mặt của cậu lắm: “ Lần đầu chúng ta chụp cùng nhau, khi ấy anh ghét cậu bé Seung Hyun lắm, người đâu vừa nói nhiều vừa tự tin quá đáng, lại còn lười biếng tập luyện nữa… Nhìn mặt anh xem, ghét em thật sự đó nhé!”

Bức ảnh thứ 2 là bức ảnh chụp riêng của 2 người, đơn giản là cậu đang đứng tạo dáng anh vô tình dính vào cùng, khi ấy ánh mắt vẫn khá cau có nhìn cậu. Seungri vuốt nhẹ tấm ảnh cười khe khẽ rồi cầm mẩu giấy nhớ bên cạnh lên: “Chắc em không nhớ bức ảnh này, đó là 1 tuần trước khi chúng ta debut, khi ấy mới xác định em là thành viên cuối cùng của Big Bang, dù anh không muốn nhưng cũng đã chấp nhận em trở thành 1 phần của Big Bang rồi đó”

Bức ảnh thứ 3 là cảnh 2 người đứng cạnh nhau khá vui vẻ, cậu dựa khẽ vào vai anh cười, bên kia anh Bae, Top và Dae Sung cũng vui vẻ giơ tay hớn hở : “Sau khi chúng ta debut, dù không thành công như mong đợi nhưng chúng ta đã thân thiết với nhau hơn. Em còn nhớ không, khi ấy chúng ta được cấp 1 căn kí túc lớn hơn 1 chút, có 3 phòng ngủ, anh và em bắt đầu chung phòng với nhau đó, không phải ngẫu nhiên vậy đâu, là do anh cố tình đó, không hiểu sao anh cảm thấy ở cùng em sẽ vui vẻ thoải mái hơn!"

Bức ảnh thứ 4 là hình ảnh 1 buổi tối Big Bang tụ tập đi ăn thịt nướng, anh và cậu ngồi 1 bên, 3 người kia ngồi bên đối diện, tay anh đặt lên vai cậu cười hạnh phúc : “Thật ngại quá, ngay từ lúc này anh đã bắt đầu để ý em rồi biết không hả. Anh không rõ cảm xúc khác lạ của mình là gì nhưng thực sự anh rất để ý em, rất muốn gần gũi em có biết không. Thế nhưng lúc này em chỉ gần gũi Young Bae, em biết người ta đau lòng đến mức nào không hả?”. Seungri bật cười, cậu nhớ lại những tháng ngày ấy, cậu thân với anh Bae nhất và Jiyong lúc nào cũng khó chịu vì điều đó, cậu còn nghĩ rằng do cậu cướp mất bạn thân của anh, không ngờ….

Bức ảnh thứ 5 là ảnh trong bài hát Lies năm ấy, bài hát đánh dấu thành công của Big Bang. “ Đây là Lies thần thánh của chúng ta nè, khi ấy anh đã lờ mờ nhận ra tình cảm khác lạ của mình dành cho em và cực kì sợ hãi, em có nhớ khoảng thời gian này anh hay tránh mặt em không. Vì anh quá sợ thứ tình cảm mãnh liệt anh dành cho em khi ấy, anh không điều khiển được bản thân mình khi ấy nữa…”

Bức ảnh thứ 6 đến Haru Haru kèm mẩu giấy: “ Haru Haru này, chắc em không quên được chứ, bài hát đưa chúng ta lên những thành công mới. Nhưng anh có 1 bí mật này muốn nói với em, em biết anh nghĩ đến ai khi sáng tác bài này không? Đúng rồi, là em đó! Ngày ấy em vẫn hạnh phúc với cô gái nào đó, anh ghen tị phát điên lên được! Bởi thế những giai điệu: 'Đừng dừng lại mà hãy cứ bước đi, vì anh yêu em không hề hối tiếc, hãy chỉ giữ lại những kỉ niệm đẹp… anh trở nên ngu ngốc ngày qua ngày… tuôn ra.' Khi ấy anh đã xác định không trốn chạy chính trái tim của mình nữa nhưng em biết không, anh không nỡ phá vỡ hạnh phúc của em, thà rằng chúng ta là anh em, có những kỉ niệm với nhau và anh là người anh em yêu quý nhất. Khi ấy anh rất khổ sở dằn vặt em biết không hả đồ vô tâm”

Bức ảnh thứ 7 là strong baby của cậu, là bài hát anh sáng tác tặng cho cậu: “ đây là bài hát anh tặng em đầu tiên đúng không? Thực sự nó không được hay như kì vọng nhưng thực sự áp lực phải sáng tác tặng em khiến anh bối rối lắm, anh không thể nghĩ ra gì cả, trong đầu anh chỉ ngập tràn hình ảnh của em thôi!”

Bức ảnh thứ 8 là Heart Breaker, bài solo của anh “ Em nhớ bài hát này không? Khi ấy anh đã dính 1 scandal thật kinh khủng với anh ở thời điểm đó, em còn nhớ không? Khi ấy em đã nhắn tin cho anh: 'Em sẽ bảo vệ anh, em sẽ mang anh trở lại thế giới này!' Em biết không nếu không có em khi ấy anh không chắc mình sẽ làm những việc kinh khủng gì đâu, anh sẽ gục ngã thậm chí tự tử thật mất!” Seungri nheo nheo mắt nhớ lại tháng ngày kinh khủng đó, họ còn quá trẻ, scandal như rút hết những hăm hở ước mơ tuổi trẻ của họ nhưng họ vẫn chọn cùng bên nhau trải qua…

Bức ảnh thứ 9 là bức ảnh bọn họ chụp sau khi scandal của Dae Sung và Jiyong nổ ra, Big Bang gần như tê liệt hoàn toàn sau scandal đó, họ gục ngã nhưng bằng 1 cách thần kì nào đó, họ đã nắm tay nhau cùng vượt qua, trong ảnh khi đó, 5 người đều ở kí túc, gương mặt họ có chút nhợt nhạt nhưng ánh mắt đã có chút sinh khí và quyết tâm “ Em còn nhớ không? Đây có lẽ những tháng ngày đen tối nhất trong cuộc đời anh cho đến bây giờ. Khi ấy anh rất sợ hãi, cũng tự trách mình rất nhiều. Nhưng anh vẫn còn nhớ câu nói ngày ấy của em, em nhớ không: em nói rằng anh nói yêu em nhưng vì sao không cho em ở bên anh, chia sẻ cùng nhau. Khi đó anh thực sự rất cảm động, thực sự đó. Ngay từ lúc ấy anh đã quyết tâm sẽ phải có được em bằng mọi giá, người sẽ ở bên anh khi anh sụp đổ, người sẽ vì anh mà đau lòng vì anh mà rơi lệ. Những giọt nước mắt của em khi ấy, cả đời này anh sẽ không quên!” 

Bức ảnh thứ 10 là ảnh 2 người dựa vào rất tình cảm, có lẽ là ảnh chụp trộm ở kí túc bởi Seungri nhớ chưa hề chụp bức này. “ Ảnh này anh Top đã gửi cho anh, anh ấy đã chụp trộm và gửi cho anh, anh thích nó lắm đó. Nhìn này, khi ấy chúng ta mới xác định quan hệ đúng không, em xem chúng ta hạnh phúc biết bao.”

Bức ảnh thứ 11 là ảnh 1 mình Jiyong đang nằm trên giường với gương mặt mệt mỏi vô cùng : “ Đây là thời gian chúng ta cãi nhau to nhất này, em nhớ kế hoạch điên rồ của em không baby? Anh ghét nó lắm em biết không? Anh cũng ghét chính mình vì đã không tin tưởng em, anh ghét tất cả. Lúc ấy anh cứ nghĩ sẽ mất em mãi mãi rồi, anh đau đớn biết bao em biết không? Từ sau trở đi hứa với anh đừng bao giờ làm như vậy với anh nhé! Nếu không anh sẽ ghét em cả đời này mất” 

Bức ảnh thứ 12 là ảnh 2 người đi nghỉ Jeju cùng chị Dami “Lần đầu tiên anh giới thiệu người yêu với gia đình, lúc ấy anh hoang mang lắm, lo sợ lắm. Nhưng mong muốn được bên em dài lâu với sự chấp thuận của gia đình lấn át hết tất cả. Anh chỉ mong được thoải mái công khai trước gia đình anh, rằng em là của anh, anh sẽ bên em và bảo vệ em suốt cuộc đời này…”

Bức ảnh thứ 13 là bức ảnh chụp khi cậu về gia đình anh “ Người của anh hôm ấy dũng cảm về nhà anh này, cảm ơn em đã cùng anh chịu đựng bố anh, cùng anh vượt qua quãng thời gian khó khăn đó…”

Rồi bức ảnh thứ 14, 15, 16….. từng bức ảnh là quãng thời gian cả 2 cùng trải qua với nhau kèm thêm vài dòng tâm sự của Jiyong, Seungri nhòe lệ từ lúc nào. Cậu thực sự cảm động, nhớ lại những kỉ niệm đó, trái tim cậu mềm nhũn, 2 người đã bên nhau lâu như vậy, đã trải qua nhiều khó khăn chính cậu còn không nhớ hết, có những lúc cậu muốn bỏ cuộc, thế nhưng rốt cuộc lại vẫn gắng gượng tiếp tục, vì cái gì ư? Vì tình yêu, vì cậu hiểu rằng cả cuộc đời này sẽ không có ai yêu cậu nhiều đến như vậy, cũng sẽ chẳng có ai cậu sẵn sàng hi sinh như vậy… dần dần cậu bước đến bức ảnh cuối cùng, là bức ảnh có lẽ là tối hôm qua anh chụp khi cậu đang ngủ, cậu đang nằm ngủ say bên cạnh anh, anh cầm máy nở 1 nụ cười ngọt ngào : “ Giờ baby của anh đang ngủ, anh vẫn không thể ngủ vì niềm hạnh phúc ngập tràn trong trái tim. Mỗi ngày niềm hạnh phúc của anh chính là được ôm em đi ngủ, sáng dậy được thấy em nằm bên cạnh. Nỗi sợ của anh là mỗi sáng quơ tay sang bên cạnh chỉ là khoảng trống lạnh lẽo, anh rất sợ cảm giác ấy, anh chỉ muốn được ở bên em mỗi ngày, cùng nhau già đi, cùng nhau tận hưởng cuộc sống này dù thành công hay thất bại, dù 1 ngày chúng ta già đi không còn trẻ trung nữa, dù 1 ngày nào đó chúng ta sẽ cãi nhau vì mấy chuyện ngốc nghếch, dù cả thế giới này có ghét bỏ chúng ta thì anh vẫn muốn bên em… Để đến cuối đời khi nhìn lại, anh hi vọng em sẽ không hối hận vì đã có 1 Kwon Ji Yong như vậy xuất hiện trong cuộc đời em, cũng giống như phép màu đã mang Lee Seung Hyun đến cho anh vậy…” 

Tiếp theo anh để 1 tờ giấy kèm 1 đoạn rất dài “ Ngay bây giờ anh đang đứng ở rất gần em, đọc xong lời nhắn này em ngẩng đầu lên anh đã đứng ở ngay cuối con đường này đợi em, cũng giống như sau này vậy, Seungri của anh à, chỉ cần em ngẩng đầu lên, đưa tay em về phía anh, tin tưởng anh, tất cả những việc còn lại anh sẽ lo. Chỉ cần em không thay đổi anh có chết cũng sẽ bên em, vì vậy… Seungri hãy bên anh cả cuộc đời này nhé!

Seungri có chút bối rối, cậu không kìm được nước mắt ngẩng đầu lên, ánh nắng dịu nhẹ chiếu vào ban công căn phòng khiến cậu nheo nheo mắt, Jiyong đang tựa vào lan can dáng vẻ thoải mái như cũ mỉm cười nhìn chằm chằm về phía cậu. Anh mặc 1 chiếc áo phông màu xanh, dịu dàng như nền trời ngày hôm nay vậy, Thấy cậu ngẩng đầu lên bỗng nhiên anh cười rộ lên rồi dang tay ra, Seungri không nghĩ nhiều lao vào vòng tay đang dang rộng của anh, cậu bật khóc thút thít:

- Chết tiệt anh làm trò vớ vẩn gì thế hả?

- Haha, em cảm động rồi, nhìn em bây giờ xem, cảm động muốn chết rồi đúng không? Anh có bán em đi em cũng đồng ý mất!

- ….. Ừm, có lẽ thế!

- Sao hôm nay hiền vậy? Cảm động chết rồi đúng không? Anh biết mà! 

Jiyong buông cậu ra nhìn chằm chằm vào cậu, anh mỉm cười từ từ móc trong túi quần 1 chiếc hộp nhỏ màu đỏ khiến Seungri khá bối rối:

- Này anh….
Anh đột ngột quỳ xuống:
- Anh xin lỗi anh không thể chiều em nữa, anh muốn dùng nó để trói buộc em, anh muốn được bên em mỗi ngày… Seungri à…
- Anh… em….
- Anh không bắt buộc em phải đồng ý ngay bây giờ, coi như nếu em nhận, nó sẽ 1 lời hẹn ước của chúng ta. 2 năm sau, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, 2 năm sau chúng ta cũng sẽ quay lại đây, lúc ấy em nhất định phải đồng ý với anh…

Seungri cảm thấy thoải mái hơn 1 chút:

- Được em hứa! Jiyong à, em hứa với anh, còn em còn anh, còn chúng ta tồn tại, 2 năm nữa hãy quay lại đây kết hôn anh nhé!

Cậu vừa nói vừa định đón lấy chiếc nhẫn Jiyong đang cầm thì anh gạt nhẹ tay cậu ra nói nhỏ:

- Seungri à, em nên suy nghĩ kĩ hơn, một khi em đã hứa với anh, có chết anh cũng khắc ghi lại, nếu em phản bội lại lời hứa ấy, anh sẽ giết chết em đấy!
Seungri bật cười khe khẽ:
- Anh sẽ giết em sao? Anh nỡ sao?
- Anh… haizz, được rồi, em thắng, anh không dọa nổi em rồi!
- Haha, anh đáng yêu quá!
Seungri cười ha hả rồi ôm chặt lấy anh để anh đứng lên:
- Đeo vào cho em đi! Cái này có đắt hơn cái trước anh tặng em không đó?
- Yên tâm đắt hơn, cái này bằng 2 cái xe em mới mua đó! 
- Thật ư? Anh điên rồi! Sao có thể chứ?
- Im ngay và đeo vào!
- Anh!!!!
- Im đi, đừng làm mất hứng đi!
- Chúng ta có thể…

- Không trả lại được đâu đừng có mơ tưởng! Im đi và đeo vào ngay lập tức!

- À… được rồi! Chưa thấy ai cầu hôn mà đe dọa như anh đâu đấy! May cho anh là em dễ tính, thử mấy em bánh bèo xem, anh đã thất bại ngay rồi!

- Haha, em nghĩ bánh bèo người ta quan tâm trị giá nhẫn như em à? Càng đắt người ta càng thích hiểu không? 

- Ồ vậy sao? Vậy là em nên bòn rút ít tiền của đại gia nhỉ? 

Jiyong phụt cười vò vò đầu cậu cắn nhẹ vào môi cậu nói khẽ:

- Im đi, nói ít thôi phá hết cảm xúc của anh rồi!
- Xì…
Tiếng trêu chọc khe khẽ của 2 người vang lên nho nhỏ, 1 buổi chiều thật ngọt ngào…….

***
Có ai cảm động và muốn xem những bức hình đó giống tui hem 😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro