Chương 94: Make love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người ngọt ngào ở bên nhau cả buổi chiều hôm ấy. Seungri vẫn bị dư âm của những câu sến súa anh viết làm cho cảm động nên hiền lành hơn hẳn ngày thường, cậu nằm gối đầu lên bụng anh, mặc kệ anh trêu đùa chỉ dụi dụi đầu không nói không rằng, anh cười khẽ nhìn gương mặt ngơ ngác đó, rõ ràng là cảm động muốn chết mà vẫn ra vẻ không có gì. Jiyong 1 tay ôm ngang bụng 1 tay vuốt ve lưng cậu:

- …Sao nói ít thế? 

- …À… anh hỏi gì cơ?

- Sao vậy? Tâm trí để ở đâu rồi? Cảm động quá à?

- Còn lâu em mới thèm thế ! Em hơi mệt thôi, sáng nay dậy sớm quá thôi!
- Haha, thật sao?

- Chứ còn!!!!

Jiyong cũng không bóc trần lời nói dối đáng yêu của cậu chỉ cười dịu dàng:

- Vậy ngủ 1 chút đi! Tối anh dẫn đi ăn!
- Ừm, anh gọi chị Dami đi!
- Ngốc này, gọi chị ấy làm gì? Anh muốn có không gian riêng với em, để chị ấy ăn đồ ăn khách sạn 1 hôm đi!
- Thật là… đi ra ngoài ăn nguy hiểm không anh?
- Không sao đâu, để quản lý anh đi cùng trông. Hơn nữa bên này ít gặp fan hơn! Big Bang của chúng ta chưa nổi tiếng đến vậy đâu baby!
- Vậy sao? Trưởng nhóm thân mến của Big Bang ơi, anh còn phải cố gắng nhiều đó!
- Ồ… em út của Big Bang ơi, mình anh cố gắng sao đủ chứ! Còn cần em cố gắng fanservice nhiều vào!
- Vậy sao?
- Thử 1 chút xem, nói vài câu nhõng nhẽo xem!
- Xì!!! Nằm mơ!
- Thử vài câu xem, anh chuẩn bị đống kia cho em mất bao nhiêu thời gian biết không? Đáp lại chút đi!
Seungri nói cứng như vậy nhưng trong lòng cậu có chút dao dộng, hôm nay anh làm nhiều điều như vậy vì cậu, cậu nghĩ ngợi trong vài giây rồi :
- À.. muốn nhõng nhẽo cỡ nào?
- Như lúc làm chuyện đó em kêu anh nhẹ thôi hay dừng lại ấy! Oppa, oppa a a a nhẹ 1 chút!!!
Seungri tức khắc gào lên:
- Anh!!! Muốn chết không?
- Haha, đùa 1 chút!

- Anh tới số rồi, dám cợt nhả với tôi!

Seungri bực dọc ngồi phắt người dậy, cậu nheo mắt nhìn Jiyong khó chịu, vậy mà Jiyong hôm nay tâm trạng tốt không thèm để ý vẫn nằm ôm bụng cười ngặt nghẽo khiến cơn giận của cậu bùng phát. Seungri bất ngờ lao lên đè chặt Jiyong xuống làm anh sửng sốt 1 vài giây:

- Sao vậy?

- Tên kia anh muốn chết không hả? Em chịu thiệt vì anh để anh cợt nhả thế hả? Có tin em cho anh xuống dưới luôn không hả?

Jiyong liếm môi cười cười:

- Đổi 1,2 lần cũng không sao? Có muốn thử luôn không?
- … Đồ cợt nhả, chỉ giỏi nghĩ bậy là giỏi!

- Vậy sao? Vậy thì vẫn để anh lên trên là hơn!

Jiyong nheo mắt cười cợt lật ngược người Seungri lại, anh đè lên cậu nhìn chằm chằm vào gương mặt vừa tức giận vừa bối rối kia:

- Nhìn gì nhìn lắm thế?
- Không có gì… chỉ là thấy gương mặt lúc tức giận của em đặc biệt quyến rũ…
- Bớt mấy lời vớ vẩn lại đi!
- Thôi nào, em cũng thích anh nói như vậy đúng không?

- Im ngay!!!

Jiyong không nói gì nữa mà nhẹ nhàng đặt 1 nụ hôn nên môi cậu, thực sự dáng vẻ tức giận của cậu quá đẹp khiến anh không thể kiềm chế. Nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước chỉ kéo dài mấy giây rồi trở nên say đắm hơn, Jiyong dùng lưỡi vẽ hình đôi môi cậu rồi luồn vào trong khoang miệng lùng sục khám phá nơi quen thuộc ấy. Seungri bị anh hôn có chút láng váng ngây ngất chỉ biết vòng tay ôm chặt lấy anh đáp lại hành động bộc phát đó cùng anh chơi đùa đuổi bắt. Jiyong dùng thân dưới ấn chặt chân của cậu xuống, chỗ đó của 2 người sát chặt vào nhau qua mấy lớp vải vẫn cảm nhận được sự nóng bỏng không thể che dấu. Bàn tay hư hỏng của Jiyong nóng vội xé toạc chiếc áo phông mỏng của cậu rồi lần mò đến khuôn ngực đang phập phồng vuốt ve những điểm nhạy cảm chỉ riêng anh mới biết. Sự kích thích khắp cơ thế khiến Seungri bất mãn rên lên vài câu:

- Anh… anh…

- Ừm… ngoan nào…

- Ừm… Jiyong… Ji yong…

Jiyong cảm thấy như phát điên vì lời rên rỉ gọi tên anh của cậu, anh vồ vập cuồng dã hôn mạnh lên môi cậu rồi di chuyển xuống gặm, cắn mút vào cổ, bả vai và ngực cậu. Khắp cơ thể Seungri anh không bỏ sót nơi nào, đôi môi anh giống như đang thưởng thức mĩ vị nhân gian, vừa cuồng nhiệt vừa trân trọng mà quyện vào làn da mát lạnh đang run rẩy đó… Seungri bị anh hôn đến choáng váng xây xẩm cả mặt mày chỉ có thể quặp chặt lấy anh mà dâng hiến. Jiyong chậm rãi bóc từng lớp quần của cậu, hôm nay anh đặc biệt không vội vàng mà chỉ từ từ nhìn từng bộ phận cơ thể ai kia trần trụi dần dần khi từng lớp vải rơi xuống đất. Jiyong vuốt ve từng tấc cơ thể cậu nỉ non:

- Seungri, em thực sự quá đẹp!
Seungri đâu còn tâm trạng đối đáp lại lại anh, cậu bị cái nhìn trắng trợn của anh bối rối gắt nhẹ:

- Ừm… bớt mấy lời thừa thãi đó đi!

Seungri với lấy chiếc chăn mỏng trùm kín cơ thể 2 người lại khiến không gian đang sáng rực bởi ánh nắng chiều trở lên tối mờ mờ, ánh mắt Jiyong nhìn cậu có chút khó hiểu:

- Sao vậy?
- Đừng bỏ ra, em… ngại…
Anh bật cười khe khẽ nghe người yêu thú nhận sự ngại ngùng của mình, có lẽ tại ánh nhìn quá càn rỡ của anh khiến cậu như vậy, anh chạm tay vào khuôn mặt nóng rực của cậu dịu dàng:

- Ừm, là anh thái quá, để anh ra đóng cửa!

Jiyong mở chăn phi ra đóng kín cửa lại, tắt hết đèn đi khiến không gian trong phòng tối sầm lại, anh vừa đi về phía giường vừa nhanh chóng tự cởi quần áo của mình rồi lao lên đè chặt lấy cậu 1 lần nữa. Không còn quần áo, nơi đang cương cứng của anh cọ xát vào chỗ đó của cậu khiến vật nhỏ của cậu cũng rục rịch ngóc dậy, cả 2 cảm nhận được sự kích tình của đối phương rên lên đầy nhục cảm. Jiyong để chỗ đó của họ chạm vào nhau, kích thích nhau khiến Seungri không thể kiềm chế, cậu bám chặt vào vai anh thở mạnh:

- Anh… đừng làm thế, em chết mất!

- Một chút nữa thôi, anh cũng muốn chết trong tay em mất!

Jiyong thở hổn hển nỉ non vào tai Seungri, cậu đành bám chặt lấy anh rồi cắn răng chịu đựng không bật ra những tiếng rên rỉ xấu hổ. Jiyong nhìn thấy cậu cắn môi mạnh đến mức in chặt dấu răng lên môi, anh dịu dàng dùng môi mình tách răng của cậu ra, Seungri bất mãn tránh nụ hôn đó mà chỉ vùi đầu vào ngực anh, vòng chân quặp lấy anh:

- Jiyong... cho em….

Jiyong cứng người lại, chết tiệt thật, anh bị dáng vẻ ngượng ngùng đòi hỏi này của cậu làm cho muốn phát điên lên mất. Anh vốn muốn có 1 khúc dạo đầu thật hoàn hảo cho ngày đáng nhớ này nhưng nghe cậu gọi như vậy, tâm trí đã vứt hết mấy kế hoạch vớ vẩn đó sang 1 bên, anh vội vã vòng tay xuống kéo mông cậu lên, bóp mạnh vào cặp mông căng mọng của cậu rồi sờ đến nơi đang cương cứng bức bối kia. Jiyong lúc nào cũng nuông chiều cậu như vậy, dù anh có ham muốn đến mức nào anh cũng luôn để cậu thoải mái trước. Anh dùng tay động giúp cậu giải tỏa hết bức bối rồi đè chặt cậu xuống thủ thỉ:

- Giờ đến lượt em chiều anh!

Jiyong nhanh chóng đưa vật đang cương cứng đến cực hạn kia thúc mạnh vào trong mà không hề có sự chuẩn bị giống ngày thường khiến Seungri rên lên đau đớn, còn anh vừa bước vào khu vực thần thánh ấy anh đã cảm nhận được sự khít khao ấm nóng mà cậu mang lại. Jiyong nhìn chằm chằm nét mặt vặn vẹo của cậu cắn mạnh vào môi cậu 1 cái vừa động vừa khan giọng:

- Ah... em tuyệt quá!

- Anh… em đau!!!

Jiyong không thèm nói gì cũng không chịu giảm bớt lực đạo. Seungri đập mạnh vào vai anh:

- Đau!!!

- Đau không? Nếu đau thì hãy ghi nhớ ngày hôm nay! Nhớ ngày hôm nay của chúng ta! 

Seungri cảm thấy đau đớn vô cùng nhưng Jiyong không chịu để yên mà cố tình mạnh mẽ ra vào trong cậu khiến cậu chỉ biết cắn mạnh vào vai anh chịu đựng cho đến khi vai anh rớm rớm máu mới buông ra:

- Nhẹ thôi em đau quá không chịu được!

- Anh muốn em ghi nhớ anh, ghi nhớ ngày hôm nay!

- Được rồi mà… anh… em đau… chết mất..

Seungri chuyển tông giọng nũng nịu vừa năn nỉ vừa cố sức đẩy anh ra nhưng sức lực của 1 người đàn ông đang khát tình đâu tầm thường, cậu càng đẩy anh càng dùng sức thúc mạnh vào trong cậu cho đến khi anh cảm thấy bên dưới cao trào muốn giải phóng, anh vội vã nhịp nhanh hơn và bắn hết vào bên trong cậu khiến Seungri la lớn: aahhhh!!!!!!! vừa đau đớn vừa kích thích. Cả 2 giữa chặt lấy nhau trong 1 vài giây cho đến khi cơn kích thích qua đi anh mới mệt mỏi gục lên người cậu. Jiyong yêu thương vuốt nhẹ mái tóc bết dính mồ hôi của Seungri rồi ôm lấy cậu nhưng cậu vùng vằng hất tay anh ra:

- Đồ dã man! Biến thái! 
- Haha!!! Anh chỉ mạnh hơn 1 chút đã trở thành dã man rồi sao?
- Anh!!!!
- Anh sẽ không xin lỗi đâu vì anh cố tình làm thế đó! Anh muốn em nhớ ngày hôm nay mãi mãi đến cuối đời!

- Đồ đáng ghét!

Seungri lườm anh 1 cái, làu nhàu vài câu giận hờn vô nghĩa rồi chui vào lòng anh nhắm mắt ngủ. Thực ra cậu cũng không ghét bỏ những cuộc làm tình mạnh bạo như vậy, đôi lúc đổi gió cũng chấp nhận được cho 1 ngày đặc biệt như hôm nay. Từ hôm nay, cuộc sống của họ đã gắn bó không thể rời xa nhau…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro