Hồi Ức (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7 Năm trước lúc Mộc Họa Lam mới được 6 tuổi , Thần Bắc chỉ là một nước chư hầu
__________
- Mmm !!!!!! Aaaaaaa!!!
Tiếng kêu la đau đớn từ trong phòng đẻ, khiến Mộc Suất đứng ở ngoài lo lắng không thôi , từ lúc Thu Mẫn bị đưa đến nơi này dể sanh , hắn đã có cảm giác lạnh người rồi , không hiểu sao sau khi ăn tối xong phu nhân hắn lại đột nhiên chuyển dạ khiến hắn một phen hoảng loạn.
- Ngươi là Mộc Suất đúng không
Bà đỡ tay quẹt mồ hôi lắc đầu bước ra khỏi phòng đẻ
- Là... là tôi
- Thai ngược , không cứu được rồi , một là thai mất hai là người mất , ta báo ngươi chuẩn bị tinh thần
Mộc Suất điếng người , xanh mặt hỏi lại
- Liệu có nhầm lẫn gì không , lúc sáng mới còn bình thường mà !!!
- Chuyện này ...
Aaaaaaaa
Tiếng la thất thanh cắt đứt lời bà đỡ, theo sau là tiếng dỗ đau của hai ba bà mụ
- Phu Nhân gắng lên
- Đúng rồi thấy chân phải rồi
Mộc Suất nghe thấy tim mình lộn ngược hắn đưa tay nắm lấy vai bà đỡ cầu xin
- Cho TA VÀO , Ta phải vào !!
Bà đỡ biết tình cảm hai người sâu nặng đành thở dài gật đầu
- Ngươi vào nói vài lời cuối đi , Lão Bà nhà ngươi sắp không qua khỏi rồi
- !! AAAAA!
Thu Mẫn gồng cả người trên giường đẻ , tay níu tấm vải trắng, miệng ngậm khăn, mồ hôi ròng rã . Dường như nhát thấy bóng phu quân mình nàng liền phản ứng .
- Ta đây rồi , không sao đâu
Trước cảnh tượng ấy , Mộc Suất đau như có vạn tiễn xuyên tim , hắn vừa bước vào trong liền nhào tớ bên cạnh vợ vỗ về.
Thu Mẫn lắc đầu ra hiệu , bà đỡ liền lấy khăn trong miệng nàng ra
- Mộc Suất , ...A...Nếu...nếu ...thai không tốt... xin chàng ...giữ lại nhi tử ...đừng giữ ta...Aaa
Mộc Suất cầm tay Thu Mẫn đưa lên môi
- Nàng nhất định sẽ bình an , đừng nói như vậy
Thu Mẫn gượng cười , lệ hoa tự lúc nào đã giàn dụa
- Mộc Suất ...Cảm ơn chàng ... Thật sự cảm ơn chàng...
- Mau lấy chậu ...ta thấy thai nhi rồi ...Mau lên !!!!
Nàng vừa nói xong , mấy bà đỡ liền hét lên kéo Mộc Suất ra ngoài
________________________________
- Oe oe oe
Tám canh giờ kể từ lúc Thu Mẫn chuyển dạ trôi qua , cuối cùng Mộc Suất cũng nghe được dấu hiệu sống của con mình ... Nhưng , niềm vui chưa tới trọn vẹn , tình cảm đã tan đàn vì nàng mãi mãi rời xa hắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro