Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Trở lại Mỹ, tuy rằng cuộc sống chung giữa hai người cũng không có nhiều thay đổi, song tình cảm giữa họ bởi vì một đêm kia ở Hồng Kông mà càng thêm sâu sắc.

Có lúc, chỉ là một ánh nhìn quan tâm, một cử chỉ săn sóc ôn nhu, cũng đủ để người ta tròn mắt nhìn Gemini thay đổi mà cảm thán sức mạnh vĩ đại của ái tình.

Có điều tính tình hắn thay đổi, vĩnh viễn chỉ dành cho một người - Fourth Nattawat.

Trong mọi tình huống, hắn vẫn ở cái vị trí cao cao tại thượng kia, vẫn là Boss mạnh mẽ, quyết đoán của gia tộc Dias Arnold.

Thời điểm tất cả mọi người ở nhà chính đang vui mừng, hào hứng trải qua tháng ngày êm đẹp, thì không dưng lại xuất hiện hai vị khách không mời mà đến, đem hồ nước tĩnh lặng thổi lên một hồi phong ba.

Khi Gemini nghe Mark thông báo thì đáy mắt rõ ràng nhen nhóm lửa giận.

Hắn không biết, hai người kia có cái lập trường gì mà dám đến chỗ hắn yêu cầu được gặp Fourth

Hắn đem tài liệu trong tay khép lại, lạnh mặt hỏi: "Fot biết chuyện này chưa?"

"Hiện tại thì chưa biết."

"Vậy liền đem bọn họ đuổi đi. Nếu như cố tình không đi, liền phái người làm thịt bọn họ." Ngữ khí Gemini lạnh lùng, hiển nhiên là rất tức giận.

Mark khom người nói: "Chủ nhân, chuyện này tốt nhất hãy cân nhắc lại, nếu như ngài không muốn mất đi Nattawat tiên sinh."

Hắn sửng sốt, ngược lại cũng có thể hiểu được thâm ý trong lời nói của tổng quản.

Fourth là kiểu người điển hình ăn mềm không ăn cứng, lần này hắn phí bao nhiêu công sức mới khóa chặt người ở bên cạnh mình, hắn tuyệt đối không cho phép bất cứ chuyện gì phát sinh vào lúc này.

"Ý ông là gì?"

"Nếu Nattawat tiên sinh đã đồng ý cùng chủ nhân trở về Mỹ, liền chứng minh anh ta đã đem sự tình trước đó buông xuống. Hiện nay, hai người kia dám tìm tới cửa, khẳng định là ôm quyết tâm lớn, không dễ đàm phán. Còn không bằng để tiên sinh gặp mặt bọn họ, nói tất cả mọi chuyện cho rõ ràng."

Mark nói rất có đạo lý, nhưng trong lòng hắn vẫn mơ hồ có cảm giác bất an.

Mark thấy hắn do dự, liền khuyên nhủ: "Lẽ nào chủ nhân thiếu tự tin đối với tình cảm giữa mình và tiên sinh như vậy?"

Gemini suy nghĩ một lát, mới rốt cục sai Mark mang anh tới thư phòng.

"Tìm ta có chuyện gì gấp như thế?"

Gemini đứng dậy, tay cuốn lấy eo kéo người đến gần, rầu rĩ nói: "Có hai người tìm tới đây, nói muốn gặp ngươi, nếu như ngươi không muốn gặp, ta lập tức cho người đuổi đi."

Fourth cưng chiều mà xoa xoa đầu hắn: "Đến cùng là ai tới, ngươi vẫn không có nói cho ta biết."

Gemini nhìn lên: "Là Tinnaphob cùng Guntapon."

Hắn cảm giác được vừa nghe đến tên hai người kia, thì Fourth đặc biệt kích động. Thân thể hắn đang ôm trong lòng rõ ràng cứng đờ.

Tận lực duy trì vẻ mặt bình tĩnh, anh mặc cho Gemini lẳng lặng ôm, nhưng trong nội tâm thì đang kịch liệt - giẫy giụa.

Tuy rằng Tinn là anh em cùng mẹ khác cha, nhưng trước đó không ít lần trăm phương ngàn kế muốn đẩy anh vào chỗ chết, sau đó lại cướp đi toàn bộ địa bàn của anh, vốn là một kẻ tàn nhẫn máu lạnh.

Nhưng có lẽ thứ làm cho anh đau lòng nhất, không phải là anh em trong nhà tàn sát nhau, mà có lẽ là Guntapon. Anh đã toàn tâm toàn ý với người kia, y thế nhưng lại phản bội anh, lựa chọn ở bên Tinnaphob.

Anh không biết hôm nay hai người kia xuất hiện nhằm mục đích gì, nhưng khẳng định bắt nguồn từ việc tên tóc đỏ nhận ra anh ở Hồng Kông.

Fourth nhắm mắt lại, suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc vẫn quyết định gặp hai người bọn họ.

Gemini cũng không ngăn cản, đứng dậy nói: "Ta cùng đi với ngươi."

Anh nhìn hắn, gật đầu.

Khi hai người một trước một sau xuất hiện ở phòng khách thì Tinnaphob chờ đợi đã lâu liền đứng dậy.
T
Gemini vẻ mặt lạnh nhạt, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm hai vị khách không mời này.

Người đã lâu không gặp - Gun nhìn thấy Fourth thì tâm tình rất kích động, môi y mấp máy không ngừng, nhưng không nói ra được tiếng nào.

Anh ngồi xuống ghế salông đối diện hai người, vẻ mặt không hề thoải mái.

Cuối cùng, vẫn là Gun phá vỡ cục diện trầm mặc trước: "Anh Fourth, thời gian này, anh có khỏe hay không..."

Nhìn y giờ chỉ có thể ngồi trên xe lăn, anh đột nhiên cảm thấy tạo hóa thật muốn trêu ngươi.

Không muốn làm khó dễ đối phương, anh nhàn nhạt trả lời một câu: "Nhờ phúc nên vẫn như thường."

Đại khái biết được mối quan hệ giữa anh và Gemini nhưng y không cho rằng người cao ngạo như anh lại là tự nguyện.

Sau khi phản bội đối phương, y biết mình nợ anh rất nhiều. Cho đến khi giữa y cùng Tinn cởi bỏ được khúc mắc, chuyện đầu tiên hắn muốn làm, chính là tìm anh, thỉnh cầu anh tha thứ.

"Fourth! Năm đó, là tôi có lỗi với anh..."

Fourth ngắt lời y: "Chuyện đã qua, liền để nó trôi qua đi."

Cảm giác được thái độ cự tuyệt của anh, Tinn nắm lấy tay y mở miệng: "Chúng ta lần này đến đây, là dự định đem địa bàn Hồng Kông trả lại cho anh..."

Sau khi anh gặp Gemini, tuy rằng tính tình thu liễm lại không ít, nhưng nghe gã nói vậy, anh cau mày buông một câu:

"Ngươi cảm thấy, ta là muốn lấy lại địa bàn kia sao?"

Gemini nãy giờ trầm mặc cũng cười lạnh một tiếng: "Nếu như Fot muốn, đừng nói là địa bàn Hồng Kông, mà là tất cả mọi thứ trên tay ngươi, ta đều có thể lấy lại dễ như ăn cháo."

Biết ý của mình bị hiểu lầm, gã vốn luôn trầm ổn cũng lộ ra biểu hiện sốt ruột: "Đại ca, ý của ta không phải như vậy..."

Bỗng nhiên nghe được cái xưng hô này, anh sửng sốt. Anh chưa từng nghĩ tới, người cùng mình tranh đấu đến một mất một còn sẽ sẽ gọi mình một tiếng "đại ca".

"Ta cùng Gun là chân tâm muốn cầu anh tha thứ. Hơn nữa, lúc đó nhờ có anh ra tay giúp đỡ, Em ấy mới có thể sống sót tới hiện tại..."

Trong mắt gã không hề có một tia giả tạo, ngữ khí vô cùng thành khẩn: "Bất luận ngày hôm nay anh có định tiếp nhận địa bàn Hồng Kông hay không, chúng ta là thật lòng đến cảm tạ anh, thật sự!"

Fourth chính mình cũng không biết, sau khi nghe đối phương nói, anh đã lộ ra vẻ mặt như thế nào. Nhưng nhìn thấy Tinn nắm thật chặt tay y thì anh đứng bật dậy, không quay đầu lại mà dứt khoát rời đi.

"Đại ca..."

"Fot!"

Gemini nhận ra tâm tình anh không đúng, lập tức đứng dậy đuổi theo.

Lôi kéo anh trước cửa thư phòng, hắn đem cái người vẻ ngoài quật cường nhưng nội tâm mềm mại kia ôm thật chặt vào lồng ngực của mình.

"Ngươi đừng như vậy. Ta lập tức cho người ta giết bọn hắn! Ta sẽ không để cho ngươi vì hai người đó mà khổ sở!"

Cảm giác được Gemini so với mình còn kích động hơn, anh trở tay ôm lấy tấm lưng vững chãi kia.

"Ta không sao..."

Ở bên môi hắn hôn nhẹ mấy cái, anh thật lòng nói: "Đáp ứng ta, để bọn họ rời đi, đừng làm thương tổn bọn họ."

"Thế nhưng ngươi rõ ràng chán ghét bọn hắn như thế..."

Anh lắc đầu một cái: "Ta không phải chán ghét họ."

Gemini nghe thế lập tức biến sắc, anh biết hắn hiểu sai liền nhanh chóng giải thích: "Đương nhiên, ta cũng không thích bọn họ."

"Chỉ là, ta không muốn việc này cứ dây dưa không rõ." Fourth ngữ khí có chút trầm xuống, phảng phất như bị ép tới không thở nổi.

Gemini ôm anh, lẳng lặng nhìn gò má có chút cô đơn kia, đáy lòng cũng trầm xuống.

Trong phòng khách, hai người vẫn ngồi chờ anh. Hồi lâu, quản gia Mark đi tới, trong lời nói rõ ràng biểu đạt ý muốn đuổi người.

"Nattawat tiên sinh đã nói, việc giữa các ngươi anh ta không muốn biết. Các ngươi ở cùng nhau cũng được, chia ra cũng được, đều là việc của hai người, không liên quan tới tiên sinh nữa."

Nghe xong, nội tâm Gun càng thấp thỏm, lo lắng không biết phải làm sao cho tốt, mặc kệ Tinn ở một bên an ủi kiểu gì cũng không có tác dụng.

"Các ngươi tốt nhất mau chóng rời đi nơi này, miễn cho chủ nhân tức giận. Nattawat tiên sinh muốn ở trước mặt chủ nhân bảo vệ các ngươi cũng không dễ dàng, coi như các ngươi không nghĩ cho mình, cũng phải vì tiên sinh suy tính một chút."

Gã đương nhiên biết, ở Mỹ, thế lực gia tộc Dias Arnold khổng lồ tới cỡ nào. Trước khi tới, hắn cũng điều tra một phen về Gemini, nhưng bởi hắn từ khi kế vị tới nay vẫn duy trì đúng mực, tư liệu liên quan tới hắn không nhiều. Thứ duy nhất biết được là hắn có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng cùng tính cách vô cùng quái dị.

Tuy rằng không yên lòng để Fourth trong tay hắn, nhưng cân nhắc đến an nguy của người yêu, gã không để ý phản đối của Gun, quyết định đem y rời khỏi gia tộc Dias Arnold.

Anh đứng trên ban công một căn phòng ở lầu hai, nhìn gã ôm con người gầy yếu tiến vào trong xe.

Chờ xe đi khuất, anh mới thu hồi ánh mắt. Xoay người, lại bị Gemini không biết từ lúc nào đứng ở phía sau dọa anh sợ hết hồn.

"Gemini, ngươi đứng ở đây từ lúc nào?"

Ánh mắt hắn tối đen, chăm chú nhìn anh.

"Ngươi, có phải là còn yêu thích họ Wongwitthaya kia?"

Bị vấn đề hắn hỏi làm nghẹn họng, anh bỗng nhiên vì hắn dùng thái độ hưng binh vấn tội* mà hỏi liền đùng đùng nổi giận.

(Hưng binh vấn tội: dấy binh để chất vấn tội trạng)

"Ta thích ai hay không thích ai, không nhọc ngươi phải quản."

Đột nhiên không kìm được phẫn nộ bạo phát, Gemini áp chặt anh lên tường, tay bóp lấy cằm anh.

"Ta rất rõ ràng việc xảy ra giữa ngươi cùng bọn hắn, ta không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên sẽ tiện như vậy! Đến lúc này, còn đối với tên kia nhớ mãi không quên! Chẳng trách năm đó ngươi bị hai người bọn chúng lật đổ!"

Không nghĩ Gemini lại nói lời tàn nhẫn như vậy, từng câu từng chữ như vô số đao nhọn thẳng tắp mà đâm tới, nhất thời trái tim anh bị đâm tới máu me đầm đìa.

"Đúng, ta chính là đáng phải chịu như vậy! Đáng đời ta ngày đó nhẹ dạ mới ra tay cứu ngươi trong ngõ hẻm kia, đáng đời bị ngươi đặt ở dưới thân mà thao!"

"Gemini, ngươi nếu như không muốn cũng biến thành một tiện nhân như ta, liền con mẹ nó ngươi đừng tiếp tục chạm vào ta!" Dùng sức đẩy nam nhân đang áp chế mình ra anh mặt lạnh lùng - không quay đầu nhìn hắn một chút, lập tức ra khỏi phòng.

Fourth chân trước vừa đi, phía sau liền truyền đến một trận đồ vật rơi vỡ loảng xoảng.

Không thèm để ý Gemini đang nổi trận lôi đình, anh trở lại phòng ngủ, chôn cả người vào trong chăn.

"Chết tiệt..."

Âm thanh chán nản, nỉ non từ khe hở trong chăn trầm thấp - truyền ra.

"Hiện tại ta yêu thích, rõ ràng không phải Guntaphon."  hai tay anh vô thức dày vò cái gối mềm dưới người.

"Đồ ngốc! Con mẹ hắn! Đúng là đồ ngốc..."

Không biết trải qua bao lâu, Gemini rốt cục cũng hằm hằm đi ra, căn phòng nguyên bản trang hoàng thanh nhã như bị súng máy lia qua, đổ nát tới không thể nát hơn.

Cả người như bị hàn băng ngàn năm bao lấy, sắc mặt của hắn tái đi khiến người ta sợ hãi, người hầu trong nhà dồn dập lảng tránh, chỉ sợ không cẩn thận bị đuôi bão quét trúng.

Trực tiếp đi vào thư phòng, hắn ngồi trên ghế chủ vị, ấn xuống điện thoại nội bộ: "Pond , gọi đầu lĩnh tổ Judas tới gặp ta."

Nghe hắn phân phó, Pond trong lòng cả kinh.

"Boss, là chuyện gì mà khiến cho ngài phải dùng đến tổ Judas?"

"Judas" là tổ nhóm sát thủ tinh nhuệ nhất trong gia tộc Dias Arnold, bình thường đối tượng ám sát đều là chính khách các quốc gia hoặc là thế lực đối địch đầu lĩnh Phuwin. Gần đây nước Mỹ gió êm sóng lặng, hắn thực sự không nghĩ ra lý do Boss phải dùng tới Judas.

"Pond, theo ta lâu như vậy, cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, còn muốn ta dạy cho ngươi?"

Nghe ra ngữ khí lạnh lùng của Gemini, Pond chỉ có thể nghe lệnh mà làm.

May là, đầu lĩnh của tổ Judas cùng hắn vẫn có giao tình, nhằm lúc đối phương vùa ra khỏi thư phòng, Pond lập tức vỗ vai hắn.

"Đã lâu không gặp, rảnh rỗi đi uống một chén không?"

Khuôn mặt vốn không hề có biểu cảm, Phuwin liếc xéo hắn một cái: "Ngươi lại muốn biết cái gì?"

Pond ngượng ngùng cười một tiếng: "Không có gì, quan tâm ngươi một hồi không được sao?"

Phuwin trong mắt loé ra một vệt tâm tình phức tạp: "Không cần quanh co lòng vòng, muốn hỏi cái gì thì nói thẳng đi."

Biết không giấu được đối phương,Pond đành thừa nhận: "Ta chỉ là có chút hứng thú đối với nhiệm vụ Boss giao cho ngươi."

"Ngươi biết, nhiệm vụ là gì, ta xưa nay sẽ không tiết lộ cho bất kỳ ai."

Pond bĩu môi: "Ta chỉ sợ Boss lại giao cho ngươi một kẻ khó đối phó, vạn nhất sau đó không thấy ngươi nữa thì phải làm sao bây giờ?"

Phuwin từ trước đến giờ ngũ quan lạnh nhạt bởi vì nghe được câu này mà mặt mày nhu hòa đi mấy phần.

"Không có gì, lần này không phải là nhân vật lớn, nhiệm vụ ngày mai không cần ta phải hành động."

Pond cũng biết điều - không truy hỏi nữa. Có thể tiết lộ nhiều như vậy, Phuwin đã tính toán mà cho hắn mặt mũi, chí ít từ trong lời nói của đối phương, hắn biết thời gian hành động là ngày mai - cũng chính là ngày mười bốn tháng này.

"Cảm tạ, người anh em."

Liếc cái tay vỗ vào vai mình, Phuwin không nói gì nữa, xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng hắn,Pond nhíu đôi lông mày anh tuấn.

"Động thủ vội vã như thế, xem ra sự tình nhất định không đơn giản..." Hắn bỗng nhiên có dự cảm xấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro