Phần đệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



New York, Mỹ.

Sau ánh hào quang rực rỡ là bóng tối u ám mốc meo, về điều này, Fourth hiểu rõ.

Toạ lạc giữa thành phố New York là những toà nhà cao chọc trời xây bởi tiền tài danh vọng, thứ gọi là bạn bè, tình thân.....sớm đã bị xa hoa, đồi truỵ, hư vọng che lấp. Trên những toà nhà cao ốc thấp thoáng trong mây, cửa kính được lau chùi sáng bóng, phản xạ từng chút một thứ ánh sáng lạnh lẽo không có tiình người.

Đêm đó, theo thói quen, Fourth từ một quán bar trên phố. Bây giờ chính là thời điểm những người sinh sống về đêm tìm thú vui. Dưới ánh đèn đường, có thể bắt gặp những đôi tình nhân khát khao ôm hôn nhau. Trên đường còn có mấy cô gái tóc vàng mắt xanh độc thân đang quăng ánh mắt mời gọi về phía anh.

Tự nhiên anh cảm thấy mấy hứng thú với tất cả.

Bất kể là quyền lực hay tiền tài, hay các loại dục vọng- đối với Fourth trước đây, đều là đồ vật lấy dễ như trở bàn tay.

Mấy tháng trước anh còn đứng trên đỉnh cao của giới hắc đạo Hồng Kông đánh bại liên tiếp các thế lực khác, ngạo mạn nhìn xuống dưới chân coi kẻ khác như giun dế. Anh khi đó, thân là lão đại hắc đạo Hồng Kông, đã từng sở hữu dàn người đẹp nổi tiếng, tận hưởng đặc quyền cao nhất của người chiến thắng.

Nhưng tất cả những thứ này đều bởi vì sự xuất hiện của một người mà hoá thành bọt biển, từ trên mây anh rơi xuống vực sâu không thấy đáy.

Fourth đã từng một nhân vật phong vân, mang mệnh vương giả trong vô số người. Mà bây giờ, bất kỳ kẻ nào cũng có thể không kiêng kị gì mà hạ nhục anh, dùng ánh mắt thương hại xen lẫn xem thường mà nhìn anh

Vì tránh né kẻ thù truy sát, Fourth lén trốn vào một con thuyền lậu, trở thành tầng lớp xã hội thấp nhất - một kẻ nhập cư bất hợp pháp tại Mỹ.

Anh không muốn nhớ lại cái hồi ức chen chúc trong khoang thuyền đầy mùi tanh tưởi của cá khiến người buồn nôn kia, cũng không muốn nhớ lại cái sự kiện xảy ra làm anh mất đi hết thảy. Fourth mặc một bộ âu phcuj rẻ tiền đi gặp lão đại của Đường Nhân Nhai, kết quả phải nhận lại lời từ chối mỉa mai, với thái độ khinh bỉ.

Kỳ thực, trước khi đến New York anh cũng đã có sự chuẩn bị tâm lý, dù sao lấy thân phận như chuột chạy qua đường của anh, có người đồng ý thu nhận giúp đỡ che chở đã rất tốt. Muốn tìm một đối thủ có thể đẩy đổ tập đoàn mà anh gây dựng trước kia, e rằng là một việc hão huyền.

Fourth ngẩng đầu lên, hít vào cái không khí vẩn đục ở đầu đường, bỗng nhiên phát hiện tất cả người, vật xung quanh, không có cái nào không làm cho anh chán ghét, không có cái nào không làm cho anh cảm thấy buồn nôn.

Xoay người, anh bước tới quán bar trong một ngõ hẻm chật hẹp, tối tắm.

Cái bụng đang réo lên không ngừng kháng nghị, Fourth cố gắng không để ý tới nó.

Anh trước đây không phải chưa từng chịu qua cực khổ, cũng không ngại phải bắt đầu từ con số không. Năm đó cha anh mang theo con trai chỉ có hai tuổi ở nước Mỹ mà phát tài, tiếp đó đến Hồng Kông, cuối cùng ngồi trên vị trí lão đại, đã bỏ ra tổng cộng hơn 20 năm.

Hiện nay anh đã không còn trẻ nữa, còn có bao nhiêu cái hai mươi năm mà có thể dùng đây?

Fourth cười từ giễu một cái.

Bây giờ anh không có thân phận hợp pháp, thấy cảnh sát cũng phải đi đường vòng, ngoại trừ tìm kiếm việc làm ở những nơi không hợp pháp, anh căn bản không nghĩ tới cách nào có thể giải quyết sinh hoạt khốn khó của bản thân.

Anh đi lung tung không có mục đích, tay vô thức tìm tòi trong túi áo khoác.

Ngón cái cùng ngón trỏ khép lại, không thấy điếu xì gà Cuba trước đây anh thích nhất mà kẹp giữa hai ngón tay, chỉ có không khí cùng với tâm trạng thất vọng.

Thùng rác bên cạnh bỗng nhiên lay động, Fourth bị hấp dẫn liền chuyển sự chú ý qua, anh nhìn thấy một miệng túi plastic lớn màu đen bò ra vài con chuột, chúng đang kiếm mồi.

Trước đây chỉ có Fourth coi người khác là chuột, bây giờ trào phúng chính là, anh ở trong mắt người khác, đến con chuột còn không bằng.

Fourth "hừ" một tiếng, không muốn chìm đắm trong quá khứ, anh không còn thời gian ảo tưởng nữa. Anh phải bắt đầu tính toán như nào mới có cơ hội hoàn thành mục đính của mình.

Trong ngõ hẹp tăm tối ít ngừoi lại thiếu ánh sáng, hai bên chất đầy rác rưởi, làm cho con đường vốn không rộng càng chật hẹp. Tầm nhìn mờ ảo, Fourth chậm rãi tiến về phía trước, thân hình cao lớn của anh kéo ra một cái bóng đen u ám phía sau.

Nhiều năm sau anh vẫn cảm thấy, mình bị ma xui quỷ khiến mới đi vào cái ngõ tối tăm kia. Đương nhiên, vây giờ anh chẳng có cơ hội mà lựa chọn lại nữa.

Cơn nghiện thuốc lá lại phát tác, tâm tình Fourth trở nên nóng nảy, khó chịu.

Lúc này, trong không khí bỗng bay tới mùi máu tanh nhàn nhạt. Loại mùi này, đối với kẻ nhiều năm lăn lộn trong giới giang hồ, ở trên lưỡi đao liếm máu ngừoi mà nói như anh, không thể quen thuộc hơn.

Fourth ngước mắt nhìn lên, tại một góc tối không xa sau cột điện, ẩn giấu đôi mắt mèo xanh sẫm thật hấp dẫn

Núp trong bóng tối là một nam nhân.

Fourth trong phút chốc không cách nào nhìn thấy rõ khuôn mặt người kia, nhưng trong đôi mắt đối phương như ẩn chứa một thứ ánh sáng lộng lẫy, lại cứng rắn tựa sắt thép như muốn hút lấy hồn anh.

Người kia tựa hồ nhận ra có người tới gần, nhưng không có bất kỳ hành động nào. Fourth dựa vào kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn, lập tức đoán ra ngừoi trước mắt nhất định bị thương, thậm chí còn đang trốn tránh người truy sát.

Quay đầu nhìn một chút hoàn cảnh xung quanh, thông thường phải trốn trong ngõ hẻm tối kia, ngoại trừ kẻ nhập cư bất hợp pháp như anh, thì chỉ có kẻ đã trêu chọc phải thế lực không nên đắc tội.

Anh tiến thêm hai bước, rốt cuộc thấy rõ mặt đối phương.

Đó là khuôn mặt xinh đẹp đến kinh người.

Fourth biết dùng từ "xinh đẹp" để hình dung một nam nhân thật không thoả đáng, nhưng anh thực sự không tìm được từ nào để có thể hình dung tốt hơn.

Đối phương là con lai, khoảng chừng 25, 26 tuổi. Mái tóc mềm mại màu vàng óng nhạt rối tung, trên người mặc bộ đồ trắng kiểu cách đơn giản.

Sống mũi cao, ngũ quan thâm thuý, môi mỏng màu hồng nhạt hơi tím lại.

Đương nhiên làm cho người không thể quên nhất, là đôi mắt có màu ngọc lục bảo.

Tròng mắt kia không hề động đậy nhìn anh, mà chủ nhân chúng nó hoàn toàn không bởi vì một vị khách không mời xuất hiện mà lộ ra sự kinh hoảng, đôi mắt tỉnh táo nhìn kỹ anh, như một đoá sen trắng thanh nhã giữa đầy rẫy dơ bẩn và ô uế trong ngõ hẻm tăm tối.

Fourth thầm nghĩ chắc là ngưu lang nhà ai gặp phải khách biến thái. Đổi thành trước đây, anh sẽ không một chút để ý mà giúp đỡ nam nhân xinh đẹp kia, nhưng giờ phút này anh cảm thấy bản thân anh còn khó bảo toàn, vì vậy anh làm như không thấy gì, thản nhiên rời đi.

Fourth đúng là làm như vậy.

Nhưng khi anh xoay người, nhìn thấy đầu hẻm có mấy người mặc tây trang màu đen hung hăng lao tới, thì bỗng nhiên cơ thể phản bội ý thức.

Cho tới khi phản ứng lại, anh đã nắm tay của nam nhân đanh bị thương, kéo hắn chạy trốn theo hướng ngược lại.

Dọc đường, vì ngăn cản nhóm người truy sát, anh không những đạp những thùng rác đang xếp bên ngõ lăn ra đường nhỏ.

Mấy tên phía sau đuổi theo mắng chửi mấy câu rồi móc súng ra nhắm bọn họ mà bắn.

Fourth trong hiểm cảnh né ra, viện đạn sượt qua bờ vai anh bắn trúng lên tường.

Tìm tới một góc khuất, anh đẩy nam nhân kia vào, tiện tay nhặt được trong đống tạp vật bên cạnh một cái côn sắt.

Xuất côn bất ngờ chặn đứng một người đuổi theo trong đó, anh dùng hung khí ném trúng đầu đối thủ. Ra tay vô cùng tàn nhẫn, chỉ nháy mắt làm đối phương chết không nhắm mắt.

Fourth đối với kẻ thù chưa bao giờ nương tay, bời vì nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với mình. Trước đây, nếu không vì một chút mềm yếu, một chút lòng thương dư thừa thì anh cũng không thê thảm đến mức này.

Nếu anh không tin ngừoi kia đến mức bỏ qua tất cả, toàn tâm toàn ý mà yêu thù cũng sẽ không rơi xuống tình trạng thật bại thảm hại như ngày hôm nay.

Nhớ tới chuyện cũ lòng khó chịu, Fourth ra tay càng thêm hung ác, giống như muốn tích luỹ hết thảy oán giận, xả lên hết những người trước mắt này.

Tìm được khẩu súng trên người một gã áo đen vừa ngã xuống, không lãng phí bất kì một viên đạn nào, anh giải quyết gọn gàng, sạch sẽ hết những kẻ còn lại.

Bên trong con hẻm u ám, phút chốc tràn ngập khói thuốc súng dày đặc và mùi máu tanh nồng, gay mũi.

Trút cơn giận dữ xong, Fourth chậm rãi buông tay ngừoi bị thương ra, nhìn đống thi thể trước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro