Chương 33: Đài kéo cờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Hiểu lầm rồi thầy ơi.” Phuwin vội vàng nói: “Em với cậu ấy là quan hệ bạn bè bình thường thuần khiết, bọn em chỉ cùng đi chơi game thôi.”

Thầy hiệu trưởng đã xác định hai người bọn họ yêu sớm, lúc này chỉ cảm thấy Phuwin giấu đầu hở đuôi, lời giải thích làm sao có thể nghe lọt. Ông cười một tiếng: “Vậy em kia nói bạn trai em, là nói Sun à?”

Da đen không kịp chuẩn bị tinh thần bị điểm danh, nghe vậy sợ đến mức lùi ra sau một bước.

“Không, em làm sao dám cướp người của ba em, không phải…Em không dám cùng với Phuwin…Không không không!” Da đen điên cuồng lắc đầu, chính mình cũng bị cái giả thuyết này doạ ngất xỉu.

Thầy chủ nhiệm nhìn bộ dạng không tiền đồ của hắn, biết ngay tiếng gọi kia chỉ có thể là nói đến Pond. Phuwin giờ này vẫn còn tự biện hộ cho mình: “Bọn họ giỡn, gọi đùa thôi.”

Chỉ nhìn vẻ mặt của cậu, có vẻ vô cùng chân thành.

Diễn y như thật vậy.

Ông lắc đầu trong lòng, thầm nghĩ đứa trẻ này tuổi còn nhỏ, vậy mà gặp việc gì cũng muốn trốn tránh: “Tôi nhìn thấy hai em lằng nhà lằng nhằng, đây gọi là đùa giỡn sao?”

Phuwin liếc nhìn Pond.

Trong phút chốc, hắn thấy rõ ràng cậu nháy mắt với hắn một cái, vẻ mặt cũng thay đổi.

Biểu tình lộ ra chút mềm mại, mang theo vẻ lấy lòng.

Pond chưa kịp phản ứng, đã thấy cậu quay mặt sang nhìn thẳng thầy hiệu trưởng: “Đó là bởi vì cậu ấy lần đầu tiên bị tóm, quá sốt sắng, cậu ấy căng thẳng não sẽ không phản ứng kịp.”

Thầy hiệu trưởng: “…”

Pond nghiến răng, hận không thể lôi Phuwin ra tẩn một trận. Hắn trầm mặc vài giây, vẫn thuận theo cậu nói: “Là em…tay em không điều khiển được.”

Vẻ mặt ông lộ ra ý tứ sâu xa, nói với hắn: “Em xem, không phải chuyện lớn gì, em ấy đã vội vã rũ sạch quan hệ của em, tình yêu ở độ tuổi này của các em đều rất yếu đuối.”

Pond: “…”

Phuwin: “…”

Phuwin còn muốn nói gì đó, ông không muốn nghe cậu tiếp tục cãi chày cãi cối, phất tay: “Mỗi người viết 3000 chữ kiểm điểm, suy nghĩ cho tốt. Ngày mai tôi gọi chủ nhiệm của hai em, để cô ấy xử lý việc yêu sớm này.”

Nói xong, ông để 2 người đứng tại chỗ, tự mình đi vào nhà vệ sinh nam tóm người.

Thầy hiệu trưởng quét sạch mấy quán cafe net gần trường trong một lần duy nhất, tổng cộng có hơn 30 học sinh bị bắt, toàn bộ bị kéo vào sân trường Chula chạy.

Giờ này đã gần 11 giờ. Vì để tiết kiệm thời gian, tất cả mọi người đều cùng chạy. Nghĩ đến phải chạy 10 vòng, Phuiwn cũng lười nghiêm túc, cậu với Pond chậm rãi chạy cùng đám người đang hoảng loạn.

Đột nhiên một bóng người từ bên cạnh sát vào cậu.

“Phuwin!”

Phuwin quay đầu lại.

Một nam sinh có hơi quen mặt nói với cậu: “Chạy đua lại với tôi một lần nữa!”

“…”Phuwin nhìn vị nam sinh tràn đầy nhiệt huyết này, dừng một chút: “Cậu là ai?”

Nam sinh không kịp chuẩn bị đột nhiên nghe thấy câu cậu là ai, vẻ mặt hơi nhăn nhó, cạn lời: “Tôi là Perth! Chính là cái người cùng thi chạy 3000 mét với cậu đó! Cậu thắng tôi!”

Phuwin a một tiếng.

Nhớ lại.

Lúc chạy 3000 mét có một học sinh năng khiếu ban Thể Dục, lúc đó hai người bọn họ cùng tranh hạng 1, thiếu chút nữa cậu thua cái người này.

Da đen lúc này cũng chạy tới bên cạnh bọn họ, giải thích: “Lần trước Perth thua mày buồn bực một thời gian dài, cậu ta nói tự tôn của cậu ta đều bị mày đạp dưới chân rồi.”

Phuwin nhìn Perth một chút, sâu xa nói: “Đây là phạt chạy, cũng không phải thi đấu, cậu cảm thấy tôi sẽ chạy đua với cậu sao?”

“Tôi không biết, tôi chạy qua cậu là tôi thắng!” Perth vừa nói vừa tăng tốc: “Tối nay tôi muốn rửa sạch mọi nhục nhã.”

Phuwin thầm nghĩ rửa sạch nhục nhã, có ấu trĩ quá không?

Nhìn thấy hắn càng lúc càng chạy xa, không biết tại sao, Phuwin khó giải thích được có hơi khó chịu.

Càng lúc càng khó chịu.

Cậu đột nhiên tăng nhanh tốc độ: “Đứng lại! Đừng nghĩ cậu có thể thắng ông đây!”

Thấy cậu thật sự chạy càng lúc càng nhanh, Pond ngẩn người, cũng chạy theo.

Da đen ê ê ê, thấy người nói chuyện với mình đều chạy đi hết, ở phía sau vừa đuổi theo vừa gọi: “Ba! Ba chờ con một chút!”

Bốn người bọn họ rất nhanh đã kéo dài khoảng cách với mấy người khác, mấy người kia thấy bọn họ vốn đang chậm rãi thong thả, đột nhiên chạy như ma đuổi, cảm thấy chẳng hiểu gì sất.

“Làm gì vậy? Chạy nhanh như vậy lấy phần thường hả?”

“Da đen mày chạy cái gì?”

Da đen vừa chạy vừa quay đầu lại: “Tao đuổi theo ba tao đây! Ba tao…ba tao đang đuổi theo đối tượng của cậu ấy.”

“Ba mày là ai? Mày từ khi nào có thêm một người ba nữa vậy?”

Giọng da đen từ trong gió truyền đến: “Ba tao là Pond…Naravit... Lertratkosum…!”

Mấy nam sinh kia không nghe rõ hắn đang nói cái gì, tự não bổ: “Ê! Hình như chạy qua cậu ta là được làm ba cậu ta!”

Shiaaa, thiệt không vậy? Tao muốn làm ba cậu ta từ lâu rồi!”

“Thật đó, mày nhìn Phuwin với Perth không phải đang chạy sao? Pond cũng chạy! Pond nguyện ý chạy nhất định là có chuyện tốt rồi!”

Câu này quá có sức thuyết phục. Có người ở bên cạnh bỏ thêm một câu: “Hình như chạy về đầu tiên còn có thể được chọn đối tượng?”

“Mơ cái gì____không phải, bọn mày sao đều chạy hết vậy? Tao không chạy bây giờ nhìn tao rất kỳ quái đó.”

Người phía sau không hiểu sao mấy người phía trước lại chạy, từng người từng người chạy xa, theo bản năng đuổi theo, cuối cùng toàn bộ học sinh trên sân đều tăng nhanh tốc độ.

“Vầy là được rồi, rất có sức sống, rất thanh xuân!” Thầy hiệu trưởng thấy bọn họ không còn chán chường như lúc nãy, vô cùng vui mừng: “Tất cả chạy nhanh một chút, các em nhanh một chút, tôi cũng không cần tăng ca!”

Mặc dù Phuwin có tâm thi đấu với Perth, nhưng càng về sau, thể lực của cậu càng không theo kịp.

Lúc chạy 3000 mét, cậu còn có thể dựa vào lực bộc phát kiên cường chống đỡ đến cuối tăng tốc. Mà loại vận động thể lực đơn thuần này, đối với Phuwin vẫn có hơi miễn cưỡng. Cậu không giống học sinh năng khiếu như Perth bọn họ, lúc thường đều sẽ cố ý luyện tập mấy vòng.

Lúc còn lại vòng cuối cùng, Phuwin thật sự không còn đủ sức, cậu bắt đầu từ từ thả chậm tốc độ, đi vòng quanh sân luyện tập.

Pond vốn chạy ở đằng trước, thấy cậu chậm lại, cũng chậm lại.

Da đen chạy qua bọn họ: “Ba, ba không chạy nữa hả?”

Pond đáp một tiếng: “Còn một vòng, không chạy.”

Cuối cùng chạy về điểm xuất phát, Phuwin nhìn thấy Perth đã đứng ở đó.

Hắn là người đầu tiên chạy xong 10 vòng, trời cuối thu se lạnh, trên mặt mọi người đều là mồ hôi, hiển nhiên cũng mệt đến ngất ngứ.

Nhìn thấy cậu, Perth chỉ chỉ chính mình: “Lần này tôi thắng.”

“Được, cậu thắng.” Phuwin nhìn bộ dạng kiệt sức của hắn, cười cười: “Cậu giỏi.”

Lục tục, những người khác cũng chạy về.

Nghe thấy đoạn đối thoại của bọn họ, không biết ai nói câu: “Chạy nửa ngày, thì ra là mấy cậu thi đấu hả?”

Mấy nam sinh bên cạnh cũng vừa lau mồ hôi vừa nói: “Tôi còn tưởng chạy trước có thể làm ba của da đen, thất vọng ghê.”

Da đen nghe được, quay sang mắng một tiếng: “Tao có thể tuỳ tiện gọi ba hả? Ai muốn làm ba tao? Đến đến đến, đến đây cho ông xem coi có đẹp trai hơn ba Naravit không?”

Mấy nam sinh vừa đẩy vừa cười, đột nhiên có người hít một hơi, nghi ngờ hỏi: “Thơm quá?”

Da đen cũng ngửi thấy mùi hương này, vận động cường độ cao như vậy, tin tức tố của mỗi người đều sẽ tiết ra một chút. Mà thứ mùi hương này quá đặc biệt, khác hoàn toàn với mùi mồ hôi của mấy nam sinh xung quanh, như là hương vị sương mù sạch sẽ.

Hắn có chút không tin nổi nhìn Phuwin, người này mới vừa giơ tay vẩy vẩy tóc mái hơi ẩm ướt của mình, lộ ra một đoạn cổ tay gầy gò trắng nõn. Theo động tác của cậu, tin tức tố Omega tựa hương hoa hoà quyện vào không khí.

Ở đây ngoại trừ Alpha thì chính là Beta, tin tức tố trong veo như thế, chỉ có thể là từ người cậu.

Perth đứng bên cạnh Phuwin cũng ngửi thấy mùi này, mặt khó giải thích được có hơi đỏ: “Cái kia, cậu có phải là…” Nên dùng một chút thuốc ngăn mùi tin tức tố?

Phuwin nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn.

Perth nghiêng đầu qua chỗ khác: “Cậu đừng nhìn tôi!”

Phuwin: “???”

Mấy nam sinh vốn đang cãi nhau cũng từ từ yên tĩnh lại. Mọi người lần đầu tiên thấy rõ, dù Phuwin có là lão đại Chula đi chăng nữa, cậu cũng chỉ là một Omega.

Mùi hương dễ chịu, là một Omega rất xinh đẹp.

Phuwin cũng ý thức được không đúng, vừa định nói chuyện, đột nhiên, cậu được một cái áo đồng phục học sinh khoác lên người.

Chủ nhân của cái áo đồng phục này lôi cổ áo lên, để cả nửa người cậu đều bọc trong cái áo đồng phục kia.

Lúc bọn họ chạy đều cởi hết áo khoác, mọi người tiện tay móc áo khoác lên lưới sắt bên cạnh vạch xuất phát, không biết từ lúc nào, Pond cầm cái áo đồng phục của mình tới.

Tin tức tố thuộc về Alpha bao quanh cậu, vị trong veo trong không khí cũng bị áp chế xuống.

Trong tình huống không có thuốc ngăn mùi tin tức tố, có thể dùng tin tức tố Alpha để áp chế tin tức tố Omega, từ đó có thể ngăn mùi tin tức tố hiệu quả.

Pond che đồng phục học sinh lên người cậu xong, duỗi tay ôm ngang vai cậu: “Đi thôi.”

Biết hắn đang giúp mình ngăn mùi tin tức tố, Phuwin gật gật đầu.

Da đen phản ứng đầu tiên: “Ba Naravit! Phuwin! Thứ hai gặp ở trụ cờ!”

Phuwin phất phất tay với hắn.

Chờ bọn họ đi xa, mấy nam sinh mới vừa rồi còn yên tĩnh tranh nhau mà nói:

“Cái kia, mùi hương của lão đại cũng thật dễ ngửi.”

“Dễ ngửi mày cũng dám theo đuổi hả?”

“Không dám không dám.” Nam sinh đó sợ hết hồn: “Tao không muốn bị cậu ấy ném lên tường.”

“Cho nên giáo thảo giỏi thật nha, người thế này cũng dám ôm.”

“Ba tao đương nhiên là giỏi rồi.”

Thầy hiệu trưởng nói được làm được, hiệu suất cũng cực kì cao.

Sáng sớm ngày thứ hai, cô Panya gọi Phuwin với Pond lên văn phòng.

Giờ này đang là tiết tự học buổi sáng, bên trong phòng làm việc chỉ có cô với một giáo viên khác. Thường ngày tiết tự học sáng là thời gian để Phuwin ngủ bù, lúc này cậu đang trước bàn làm việc của Panya, cả người có hơi mơ màng.

“Hai em…” Cô Panya do dự một chút, chọn một câu nói tương đối ôn hoà: “Tối hôm qua chạy đi chơi net?”

Phuwin gật đầu, Pond cũng gật đầu.

“Sắp thi tháng rồi, cũng nên tiết chế lại một chút.” Cô nói, cũng không muốn nhắc đến vấn đề này quá nhiều. Một người là chơi internet đã thành thói quen, cô không quản được, một người khác là ngẫu nhiên buông lỏng một chút, cô không cần quản. Panya hắng giọng, đi thẳng vào vấn đề chính: “Nghe thầy hiệu trưởng nói, hai em có khuynh hướng yêu sớm?”

Phuwin thấy cô đi thẳng vào vấn đề chính, người không còn mơ màng nữa, tinh thần phấn chấn bắt đầu rửa sạch oan khuất: “Oan uổng quá cô ơi, thầy hiệu trưởng không biết tính em, cô còn không biết hả? Em sẽ thích Pond? Em có thể thích cậu ta cái gì? Cô xem em với cậu ấy đứng chung một chỗ___”

Cậu nói nói, dựa vào hắn bên cạnh, kéo gần khoảng cách giữa hai người.

“Cô xem này.” Cậu chỉ chỉ chính mình: “Hai người bọn em đứng cùng nhau, có phải là khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều viết ba chữ 'không tương xứng' không?”

Cô Panya: “….”

Phuwin giải thích tuy rằng linh ta tinh tinh, mà mấy câu này đều biểu hiện rất thành khẩn. Dạy cậu hơn một năm, cô cũng biết cậu không phải là người dám làm không dám nhận. Hơn nữa cô cũng cảm thấy đầu óc thầy hiệu trưởng cũng có chút trục trặc, có lẽ trong này có chút hiểu lầm gì đó.

Ánh mắt Panya chuyển sang người bên cạnh: “Pond thì sao? Có gì muốn nói không?”

Lúc ánh mắt của cô xẹt qua, hắn hình như có hơi thất thần.

Lông mày nam sinh hơi nhíu, tâm tình có vẻ như không quá tốt, nghe thấy cô gọi tên của mình, Pond liếc nhìn Phuwin trước.

Sau đó nhàn nhạt nói: “Thầy hiệu trưởng hiểu lầm, cậu ấy không thích em.”

Thấy hai học sinh đều biểu hiện rất tự nhiên, hơn nữa ấn tượng cũ đối với hai người bọn họ, cô Panya gật gật đầu.

“Đi về trước đi. Sau này ít chơi game lại. Sức người có hạn, đều đã lớp 11, bản thân phải hiểu được trọng tâm sinh hoạt của mình.”

Lễ chào cờ thứ hai.

Theo yêu cầu của thầy hiệu trưởng, Phuwin, Pond, với da đen là ba học sinh đại diện, lần lượt lên đài đọc kiểm điểm.

Da đen lên đầu tiên, sau đó là Phuwin, cuối cùng là Pond.

Trong lúc cậu đang bước lên đài đọc kiểm điểm, da đen thấy ánh mắt Pond vẫn luôn nhìn đài kéo cờ, hắng giọng một cái, nhỏ giọng nói: “Ba, con hỏi người chuyện này.”

Pond nhìn đài kéo cờ, có hơi mất tập trung: “Cậu nói đi.”

“Cậu với Phuwin…”  Hắn do dự một chút: “Mấy lời đồn đại này, đến cùng là thật hay giả?”

Pond không có trực tiếp trả lời da đen, mà ngước mắt nhìn qua: “Hỏi cái này làm gì?”

Giọng hắn không cao không thấp, cảm xúc trong mắt cũng rất nhạt. Nhìn ánh mắt của hắn, da đen có hơi sốt sắng: “Có người nhờ tôi hỏi một chút, không có ý gì khác.”

Pond lặp lại lời cậu ta một lần, nở nụ cười: “Không có ý gì khác?”

Nụ cười kia vừa nhẹ lại vừa mỏng, da đen dù là loại người dãi nắng dầm mưa, thường xuyên nhìn thấy hình ảnh đao kiếm máu me trong xã hội thanh niên, cũng phản xạ có điều kiện lùi về sau một bước.

Da đen thầm nói tôi đây chỉ hỏi thăm một tí, ngài sao lại đáng sợ như thế. Bộ dáng Pond như vậy, da đen cũng biết không lay động được hắn, chỉ có thể thành thật nói: “Có, có chút hảo cảm với cậu ấy. Ngài yên tâm, bạn tôi là người rõ ràng, chỉ cần giữa các cậu là quan hệ đó, bạn tôi chắc chắn không tới quấy rầy hai người cậu….Ba ba! Ngài đừng nở nụ cười đó với tôi a ba Naravit! Tôi sợ lắm đó!”

Phuwin lúc này đã đọc xong kiểm điểm, cậu đi xuống từ trên đài kéo cờ, đưa mic cho Pond.

Hắn nhìn da đen cứ muốn nói lại thôi, hơi nhíu mày.

Sau đó không nói gì, đi lên đài.

Lúc hắn bước lên, ở dưới có người không biết nhìn thấy hắn, còn tưởng là học sinh đại biểu lên đọc tổng kết cả tuần.

Chờ lúc hắn vừa mở miệng, toàn trường đều bị hấp dẫn.

“Em không nên trốn học chơi game, cũng không nên cùng với bạn Phuwin Tangsakyuen lớp 11 yêu sớm.” Phuwin đột nhiên không kịp chuẩn bị nghe thấy tên của mình, ngẩng đầu lên một chút.

Hắn vẫn còn đang đọc, giọng nói bình thản bình tĩnh, thái độ nhận sai vô cùng đoan chính: “Cũng như thầy hiệu trưởng nói, tình yêu ở độ tuổi này của bọn em rất yếu đuối, hơi gặp phải một chút ngăn trở, cậu ấy đã rũ sạch mọi quan hệ với em ngay lập tức, em không trách cậu ấy, có trách thì chỉ trách chút tình cảm này không thấy được ánh sáng. Thân là học sinh lớp 11, em không đặt tâm tư học tập lên làm đầu, bị những chuyện như thế này ảnh hưởng, em cảm thấy vô cùng hối hận…”

Rõ ràng từng câu đều thuật lại từ trong miệng thầy hiệu trưởng.

Rõ ràng là kiểm điểm đứng đắn như thế.

Nhưng lúc đọc lên khó giải thích được lại là một loại thổ lộ công khai.

Gemini cười ra tiếng trước tiên: “Ha ha ha ha ha! Cậu ta buồn cười quá đi mất, ai lại đang lúc đọc kiểm điểm nói ra cái này? Không ngại mất mặt hả?”

Satang cũng cười sắp chết: “Không được, không thể trách Pond, cậu ta lần đầu tiên viết kiểm điểm, không có kinh nghiệm.”

Không giống với những người biết chuyện là bọn họ, những người không biết vừa nghe nội dung bản kiểm điểm này, thêm vào scandal lúc trước của hai người, chỉ cảm thấy Pond đang biến bản điểm kiểm thành bản tuyên bố chủ quyền.

Phuwin nghe thấy mấy nam sinh bên Ban 9 nói thầm.

“Trời đất ơi, đây là đọc kiểm điểm hay là show ân ái?”

Phuwin quét mắt qua mấy nam sinh bên cạnh, mấy nam sinh chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, nhìn thấy cậu, lập tức im miệng.

Pond còn đang đứng trên đài đọc kiểm điểm, lúc nghe thấy hắn đọc đến chỗ không nên cùng cậu ấy lằng nhà lằng nhằng, cũng không nên cùng cậu ấy gọi loạn xưng hô, Phuwin cũng không nhịn cười được.

Vừa cười vừa mắng một tiếng thô tục.

Ai lại viết kiểm điểm thành thật như vầy? Liệt kê toàn bộ từng sai lầm một, có ngốc không thế?

Đợi lúc Pond đọc xong kiểm điểm, đi về lớp, Satang nhìn thấy hắn đi xuống dưới, vội vàng vỗ vai hắn.

“Anh Pond, kiểm điểm của cậu, để tôi chiêm ngưỡng kiểm điểm của cậu một chút.”

Gemini cũng ở bên cạnh cười, chờ Pond đưa kiểm điểm cho Satang, Gemini cũng chạy đến gần xem.

Chữ viết cả bản kiểm điểm này đều rất khoẻ, rất đẹp, cực kì dễ đọc.

Satang nhanh chóng quét mắt nhìn hai lần, cũng không nhìn thấy đoạn nào liên quan đến yêu sớm. Chờ lúc hắn nhìn lần thứ ba, mới dám khẳng định đoạn kia là Pond vừa thêm vào.

Satang có hơi hoang mang.

Cố ý thêm đoạn này làm gì?

Cho vui?

Ngược lại Gemini nhìn bản kiểm điểm này, quay ra nhìn hắn, lộ ra vẻ mặt vi diệu.

-----------------------------------------------------------

Tết chán quá trời nên là ngồi up chap
Bla bla

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro