Phần hai : Trưởng thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Hye Ahn chậm bước trong phi trường, bên tai đeo headphone, ngón tay gõ vào vali đều đặn theo nhịp điệu.

- Bác Lee vẫn chưa tới sao? - Park Hye Ahn trầm ngâm, thư thả ngồi xuống ghế, phía sau hai hàng vệ sĩ tận chức tận trách nghiêm cẩn bảo hộ chủ nhân

- Tiểu thư!!!!!! - Lee quản gia xúc động hô, từ xa nhìn thấy

- Bác Lee , - Park Hye Ahn cười cười

- Tiểu thư về nước thật tốt quá! - Quản gia Lee cảm khái,tiếp nhận hành lý của Park Hye Ahn - Bốn vị thiếu gia thường xuyên đến tìm tiểu thư người.

- Goo Jun Pyo bọn họ? - Park Hye Ahn sững sờ, thoáng gợn lên khóe môi - Thật sự nhớ họ nha




Shin Hwa trung học bộ hôm nay áp suất rất thấp. Nguyên nhân là sự xuất hiện của Wonder Girl.

Goo Jun Pyo tức giận trảo tóc, không nhìn hai hại bạn đang vui sướng khi người gặp họa. Yoon Ji Hoo tâm thần không yên cả buổi, tựa hồ sắp có chuyện xảy ra.

- Yassshi,phiền chết rồi. Wonder Girl là cái gì đông đông ? Lại dám cùng bản thiếu gia gọi nhịp ? - Goo Jun Pyo nắm phi tiêu phi không ngừng.

- Phốc ! - Song Won Bin nhớ lại cảnh tượng Goo Jun Pyo bị Geum Jan Di đổ kem ngã xuống cảnh tượng thì thấy khôi hài không thôi,lăn cùng một đoàn với So Yi Jung cười

- Thật vui sao ?

Tứ chỉ bị giọng nói kia đình chỉ hết thảy hành động, dùng không thể tin được ánh mắt nhìn về phía cửa, chỉ thấy một thân ảnh thiếu nữ đơn bạc đứng, vẫn thuần một sắc váy trắng làm người ta sáng ngời mắt.

Park Hye Ahn không thú vị quyết miệng nhỏ, chân đạp giày cao gót 15 phân thoải mái tiến lại gần tứ chỉ

- Làm sao? Không chào đón bổn tiểu thư trở về sao ? Vậy ta đi a~ - Vừa nói Park Hye Ahn vừa định thu hồi bước chân lui ra sau

- Hye Ahn / nữ nhân - Bốn vị thiếu gia hoảng hốt, vội vã đứng bật dậy, ôm chặt Park Hye Ahn không buông tay

- Nữ nhân ,tại sao bây giờ mới trở lại? - Goo Jun Pyo giọng có chút ủy khuất nói nhỏ

- Jun Pyo a~ - Park Hye Ahn cười cười thuận mao - Vừa xuống máy bay ta lập tức tìm mấy người mà, hành lý còn đây đâu

- Ân, - Goo Jun Pyo nhìn lại thấy Lee quản gia cùng hàng vệ sĩ phía sau gật đầu - phải vậy chứ!

- Hye Ahn! - Song Won Bin, So Yi Jung không cam bị bỏ qua hô lên - Hye Ahn bất công, chỉ quan tâm Jun Pyo mà không lý chúng ta

- Không có a~ - Park Hye Ahn đau đầu, làm sao có cảm giác của bảo mẫu đây ? Lại chợt nhận thấy tầm mắt đầy u oán của Yoon Ji Hoo bất đắc dĩ phù ngạch,cảm thán - Mấy người bao lớn còn ngoạn ngây thơ a~

- Hye Ahn ?! - Yoon Ji Hoo nắm chặt tay Park Hye Ahn, có chút không thể tin được đặt lên má mình lầu bầu - Hye Ahn rốt cuộc trở lại, thật không thể không có Hye Ahn nha.


- ....... - Park Hye Ahn bối rối trước lời ngầm bày tỏ của Yoon Ji Hoo, tay chân luống cuống không biết làm sao. Một lúc sau thở dài véo má Yoon Ji Hoo, cưng chiều mà nói - Ji Hoo của chúng ta ngoan nhất nha, đáng yêu quá đi !

Yoon Ji Hoo cười khổ, không nói năng gì lôi kéo Park Hye Ahn vào phòng. F3 thấy nhưng không thể trách, đành theo phía sau.


Bốn chàng trai vậy mà vây quanh một thiếu nữ nhẹ giọng hỏi thăm tin tức cuộc sống, tán gẫu bất kể trời đất, tiếng nói tiếng cười vang khắp phòng. Khung cảnh ấm áp lạ. Goo đại thiếu thỏa mãn híp mắt ghé đầu vào chân Park Hye Ahn. Yoon Ji Hoo mặt không đổi sắc nhìn thiếu nữ chăm chú. F2 trao đổi ánh mắt rồi cùng thở dài một hơi,tự nhủ : " Điều này chứng tỏ mọi người đều không thay đổi thôi. "







Shin Hwa học viện hôm nay vậy mà yên tĩnh không một tiếng động nhỏ, tất cả đều bị một thiếu nữ thu hút. Các nam sinh hút khí lạnh, nữ sinh ngẩn ngơ nhìn người phía trước, cảm giác thế giới không phải không hoàn mỹ mà là tận bây giờ họ mới phát hiện nó hoàn mỹ.


Park Hye Ahn thản nhiên dạo sân trường, hai bên là F4 kỵ sĩ. Bước từng bước chậm rãi như một vị nữ vương đi thăm dò lãnh địa của mình, Park Hye Ahn không rảnh để ý đến một ánh mắt cực kỳ nóng bỏng vẫn không rời khỏi bản thân.


Oh Min Ji có chút tham lam nhìn bóng người con gái xinh đẹp, gương mặt hưng phấn được đỏ bừng, vô cùng đáng yêu. Geum Jan Di tò mò nhìn bạn tốt


- Min Ji, cô gái đó là ai a~ ? Lại đi cùng F4 như thế? - Geum Jan Di trong giọng nói không che giấu được thất lạc, vị tiền bối kia như vậy bảo vệ người khác, lòng đổ toan khó chịu.


- Là Park Hye Ahn tiền bối. - Oh Min Ji vui vẻ nói - Park tiền bối tuy bằng tuổi chúng ta nhưng trước vẫn học cùng F4,mãi cho đến khi ra quốc. Tiền bối thật xinh đẹp phải không?


- Ân. - Geum Jan Di cúi đầu nói nhỏ, không ai nhìn được trong mắt nữ sinh này trải qua những gì nhưng vừa ngẩng đầu lên là khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, Geum Jan Di đáp cánh tay Oh Min Ji - Min Ji à, chúng ta về lớp học thôi, giáo sư sắp tới rồi.







F4 phòng nghỉ


Park Hye Ahn hứng thú thiếu thiếu nhìn thiếu niên. Yoon Ji Hoo mặt đỏ hồng kiên trì không né ánh mắt xem xét của thiếu nữ, đôi mắt ôn nhu sắp xuất thủy.


- Ji Hoo ?! Ji Hoo bảo vệ cô gái này sao ? - Park Hye Ahn lâm vào suy nghĩ của mình - Rốt cuộc Ji Hoo của chúng ta đã trưởng thành, đã có thể gánh vác một phương bảo vệ người thương rồi.


Yoon Ji Hoo bất đắc dĩ tột cùng, nhiều như vậy năm Hye Ahn vẫn không hiểu cảm tình của họ. Cái gọi là IQ EQ trong truyền thuyết góc bù là đây sao ?????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro