Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trang nhất Tinh Võng: Ngài Nghị trưởng, người được toàn bộ liên bang ca ngợi là "Định Hải Thần Châm" đã bí mật kết hôn nửa tháng trước!

Theo điều tra, bạn đời là nam, năm nay mười chín tuổi, sinh viên tốt nghiệp hạng nhất khoá này của Học viện Y dược đứng đầu, xuất thân bình dân, gia cảnh sạch sẽ, từ hành động hai người có thể nhìn ra được hai người vô cùng ân ái.

Truyền thông rất chu đáo chèn thêm một tấm hình lập thể phụ ở phía dưới: Một người đàn ông thân hình cao lớn cẩn thận bảo vệ bạn đời mới cưới của mình ở trong lòng, ánh mắt ôn nhu mà người ngoài chưa từng thấy.

Người được che chở khẽ ngẩng đầu, trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ bằng lòng bàn tay mang theo một nụ cười mỉm như có như không. Cặp mắt to nhìn thấu trắng đen kia thực sự rất có hồn, trong suốt sáng ngời, gần giống như viên ngọc lưu ly xinh đẹp nhất, không chứa một tia tạp chất. Cậu chăm chú nhìn người đàn ông bên cạnh, vẻ ỷ lại nơi đáy mắt không chút ẩn giấu, thật giống như một mặt gương thuần khiết, có thể chiếu tới nội tâm đối phương, khắc xuống hình ảnh của nhau vào đáy lòng.

Chiều cao hai người xê xích nhau gần một cái đầu, đó là độ chênh lệch chiều cao hoàn mỹ khiến cho hình ảnh hai người lúc đối diện nhau cực kỳ hài hòa, dường như ngoại trừ lẫn nhau, không thể xuất hiện thêm bất kỳ người nào.

Đột nhiên tuôn ra tin tức gây sốc như thế, dường như toàn bộ nam nữ chưa kết hôn ở Liên bang đều điên cuồng. Bình luận hỗn loạn ở phía dưới sắp sửa đánh sập toàn bộ Tinh Võng:

Cư nhiên là kẻ bình dân? Cư nhiên không phải tiểu công tử bên nhà Tổng thống? Tôi không tin!

Ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp cũng không thấy cái ưu điểm nào khác đó.

Thì ra ngài Nghị trưởng yêu thích tiểu mỹ nhân như chim nhỏ nép vào người!

Trước tiên nhất định là tình yêu ở dưới mặt đất, nhìn ánh mắt này coi, dính chết người rồi!

Ngài Nghị trưởng độc thân ba mươi năm, rốt cuộc cũng tìm được người có thể sinh con cho mình, thật đáng mừng. (Pháo hoa pháo hoa pháo hoa)

...

Trong khu bình luận khen chê không đồng đều, làm vai chính trong bức ảnh, Tả Vân Hi thật rất muốn giải thích lại một câu: Kỳ thực bọn tôi hoàn toàn không thân thiết đến thế đâu.

Cậu vừa mới đến thế giới này hai năm trước, nguyên thân vốn là cô nhi bị vứt bỏ, lúc sáu tuổi được cha nuôi nhận nuôi, không nghĩ tới ba năm trước cha nuôi bệnh nặng. Trước khi sắp chết, nguyên thân và đệ đệ còn chưa thành niên, cha nuôi bất đắc dĩ nhờ đến anh em ruột thịt của mình là Tả Thiệu Nhàn, đồng thời giao phó đối phương chăm sóc con trai nuôi và con trai mình.

Đối với cháu ruột, Tả Thiệu Nhàn đưa đi học, thái độ thờ ơ. Nhưng đối với người ngoài không có liên hệ máu mủ như nguyên thân, sau khi Tả Thiệu Nhàn biết cậu thức tỉnh "Dẫn đường" từ lâu, đã muốn gả cậu đi, để đổi lấy lợi ích to lớn nhất.

Ở thế giới này, người thức tỉnh dị năng sẽ phân ra "Lính gác" và " Dẫn đường". Lính gác có năm giác quan nhạy cảm, năng lực chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, đồng thời cũng cần Dẫn đường ổn định, nếu không lúc nào cũng có nguy cơ cuồng bạo mà chết.

Bởi vì Dẫn đường quá mức ít ỏi, vận mệnh của bọn họ cũng thăng trầm không kém. Nếu tốt số, một khi phát hiện sẽ lập tức bị cưỡng chế đưa tới Học viện Dẫn đường, sau khi tốt nghiệp thì phân cho một Lính gác có tính phù hợp cao, từ đây sẽ bị trói chặt một đời. Còn mệnh không tốt, sau khi bị người phát hiện sẽ bị cưỡng ép ký hiệu, cả quyền tự do lựa chọn cũng không có.

Một Dẫn đường mới vừa thành niên, có khả năng đổi lấy được lợi ích lớn cỡ nào cũng có thể tưởng tượng ra được.

Khi Tả Vân Hi biết người chú họ hàng kia đã sớm ngầm liên lạc với "Người bán" thay mình, chỉ chờ sau khi cậu tốt nghiệp liền gả cậu đi với giá cao, cậu liền dứt khoát đăng một cái thông báo tìm người kết hôn trên Cơ quan Hôn nhân Liên bang. Từ tình trạng điều kiện thích hợp, hệ thống tự động tra cứu, tìm được người có tỉ lệ tinh thần phù hợp cao nhất.

So với bị bán, không bằng xem ông trời an bài ai cho cậu.

Không nghĩ tới, vị Lính gác chưa kết hôn có lực lượng tinh thần xứng đôi với cậu nhất, cư nhiên là Nghị trưởng Liên bang cao quý ngất trời.

Lần đầu tiên nhìn thấy Cố Diễm, Tả Vân Hi liền muốn lùi bước, không chỉ là vì thân phận của đối phương, còn có tính tình của đối phương.

Người này giống như một cỗ máy hoàn mỹ, mỗi một nơi trên người, đều được sắp xếp gọn gàng chuẩn xác, cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí không tìm được một chút nhăn nheo. Từ chi tiết liền nhìn ra, Cố Diễm có bệnh sạch sẽ và chứng cưỡng chế ép buộc. Trên lý thuyết mà nói, ở chung với người như thế cũng không tốt lắm. Từ trong lời nói cũng phát hiện ra, đối phương có xu hướng kiểm soát tình dục rất mãnh liệt. Tả Vân Hi biết rằng, làm nửa kia với người như vậy, nhất định sẽ rất mệt.

Ngay tại thời điểm Tả Vân Hi đang cân nhắc làm sao để từ chối, Cố Diễm thẳng thắn trắng trợn nói cho cậu biết, anh ta kết làm bạn đời với cậu không chỉ vì độ hòa hợp lực lượng tinh thần giữa bọn họ, còn có thân phận Tả Vân Hi. Bởi vì Tả Vân Hi không phải xuất thân từ gia tộc lớn, sẽ không dính dáng lợi ích của gia tộc.

Cố Diễm nói thẳng, nếu đã kết làm bạn đời, anh ta sẽ phụ trách với cậu, sẽ cho cậu đầy đủ thời gian và tự do, chỉ cần phối hợp với anh ta vào lúc cần thiết và cùng góp mặt trong một số trường hợp, đàm luận trách nhiệm hôn nhân trước, mới bàn tới tình cảm.

Đối phương hoàn toàn sử dụng ngữ khí giải quyết việc công. Tả Vân Hi là một công dân bình thường không có gì cả cũng không có gì tốt để lợi dụng. Lúc này cậu mới bị Cố Diễm thuyết phục, cảm thấy gả ai cũng phải gả, còn không bằng gả cho người tốt nhất. Vì vậy bàn xong lập tức đi đăng ký, Cố Diễm trực tiếp đón cậu về Khu số Một, cứ như vậy hợp thành một gia đình.

Kiểu nào Tả Vân Hi cũng không nghĩ tới, một người nghiêm túc bình tĩnh như vậy, ngay sau khi về đến nhà, thế mà lại giống như một tên cuồng vợ, mỗi ngày đều điên cuồng show ân ái!

Hiện tại toàn bộ Liên bang đều biết ngài Nghị trưởng kết hôn rồi, chính là cưới một bình dân không có thế lực. Tình yêu của bọn họ là thuần khiết, không có bất kỳ lợi ích gút mắc, hơn nữa độ phù hợp giữa lực lượng tinh thần cao đến trăm phần trăm, trời đất tạo nên, trời đất cảm động!

Tất cả nam nam nữ nữ thầm mến ngài Nghị trưởng đều gào khóc thảm thiết, nắm tay nhau cũng có thể bao phủ đến ba hành tinh cấp một. Toàn bộ đều không thể hiểu vì cái gì số Tả Vân Hi tốt như vậy, ngoại trừ mặt đẹp, tên đó còn có cái gì?

Đối với cái này Tả Vân Hi cũng cảm thấy khó mà tin nổi: Trời mới biết tại sao a! Chính cậu cũng không thể tin được mình gả đi nhanh như vậy đó!

Tả Vân Hi đi xuống lầu, Cố Diễm vừa vặn phải ra ngoài. Một cái áo che gió màu đen dài đến đầu gối, không chỉ tôn lên tỉ lệ dáng người hoàn mỹ vai rộng eo nhỏ, còn tăng thêm mấy phần thận trọng và lạnh lẽo cứng rắn, khiến cho kẻ nào nhìn sơ qua anh ta liền thấy được thật không dễ tiếp cận.

Nghe thấy tiếng bước chân, trên gương mặt vốn lạnh lùng của Cố Diễm hơi lộ ra một chút ấm áp:"Sắc mặt không tốt lắm? Ở không quen sao?"

Cố Diễm xuất thân từ thế gia quân nhân, năm năm trước từ quân đội chuyển sang chính trị. Sau mấy lần đại chiến, đế quốc cũ bị diệt, vài quân khu thành lập chính phủ liên bang, Cố Diễm tiếp nhận vị trí Nghị trưởng Quốc hội của Chính phủ Liên bang. Vẻn vẹn trong thời gian năm năm, đã dẫn dắt Liên bang phát triển có được khả năng áp chế phạm vi quyền lực của mấy đế quốc lớn, ý kiến cá nhân càng có thể chi phối toàn bộ liên minh, cả Tổng thống cũng kiêng kỵ ba phần, là một nhà chính trị gia tài năng.

Trên người anh ta còn mang theo vẻ cương nghị đặc biệt của riêng quân nhân. Lúc nói chuyện ngữ khí trầm thấp mà lạnh lẽo, mỗi một từ như một nốt nhạc trầm đục đầy sát ý, đánh vào trong lòng đối phương, làm cho người ta cảm thấy áp lực không kể.

Vậy mà lúc này, đối mặt với người bạn đời mới cưới đang đi tới chỗ mình, anh ta giống như chỉ sợ hù đến cậu, cố ý giảm chậm ngữ điệu của mình lại, nghiêm ngặt chấp hành hứa hẹn của bản thân: Tôi cưới em, sẽ tốt với em. Đây là trách nhiệm của tôi.

Tả Vân Hi cong cong khóe miệng, trên mặt cười hiện ra một đôi lún đồng tiền nhợt nhạt. Cậu đi nhanh mấy bước, lo lắng bị người hầu cách đó không xa nghe được, không thể không tiến đến bên tai Cố Diễm, hạ thấp giọng hỏi: "Anh cứ làm như vậy không cảm thấy hơi quá sao? Nếu sau này khi đang ở ngoài mà không thể hiện đủ thì sao đây?" Diễn trò cũng không thể làm quá mức đâu, lỡ như ngày nào đó lúc đi ngoài đường quên không ân ái, người khác sẽ cho là bọn họ ly hôn.

Cố Diễm thuận thế ôm eo Tả Vân Hi, giữ chặt người ở trong lồng ngực của mình. Người bên ngoài nhìn thấy chính là vợ chồng son không muốn chia lìa dù chỉ là khoảng khắc, dính lại với nhau thân mật nói lời tâm tình. Nhưng mà Tả Vân Hi thấy rõ, bên trong tròng mắt đen nhánh đối phương chợt lóe mấy phần nghi hoặc, thanh âm trầm thấp bình tĩnh nói: "Chuyện này cũng không xung đột với ước định lúc trước, em là bạn đời của tôi."

Tả Vân Hi còn muốn bóp lấy cổ của đối phương, dùng sức lay động đầu của đối phương, anh nói không đúng trọng điểm! Hiện tại trọng điểm là việc anh hóa thân thành tên cuồng vợ, đã tạo thành nhiều quấy nhiễu cho tôi đó!

Tả Vân Hi nâng trán, bất đắc dĩ hỏi: "Qua mấy ngày nữa tôi sẽ làm lễ tốt nghiệp, anh gây nhiều chuyện như thế làm sao tôi còn dám tới trường học."

Cố Diễm thật giống như đột nhiên "hiểu rõ" lo lắng của Tả Vân Hi, làm một bạn đời, anh săn sóc an ủi: "Không sao, đến lúc đó tôi đi cùng em."

"Tôi không phải có ý đó!" Tả Vân Hi dở khóc dở cười : "Ngài Nghị trưởng cao quý như anh đi tới trường với tôi làm gì? Show ân ái sao?"

Cố Diễm nghiêm mặt nói: "Nếu như em mong chờ như vậy, tôi có thể phối hợp với em."

Tả Vân Hi nghiêm túc nhìn vào đôi mắt đối phương, mãi đến khi thật sự vững tin đối phương không có ý đùa giỡn, nhất thời vui vẻ. Người đàn ông này không gì không làm được, bất cứ chuyện gì anh ta cũng có thể hoàn thành một cách hoàn hảo vô khuyết, nhưng mà, trên phương diện tình cảm của bọn họ, liền hơi hơi có chút chậm hiểu, nói chung mạch suy nghĩ của bọn họ không thể phối hợp với nhau.

Lúc này Cố Diễm đột nhiên nâng cằm Tả Vân Hi lên, nhìn nhìn đôi môi xinh đẹp nghiêm túc hỏi: "Ngày hôm nay em muốn đi ra ngoài sao?"

"Không." Tả Vân Hi lắc đầu một cái, nhanh chóng từ chối. Một Dẫn đường không bị ký hiệu, chạy loạn khắp nơi sẽ rất nguy hiểm. Nước bọt và máu đều có tác dụng ký hiệu tạm thời, nửa tháng trước bọn họ vẫn còn là người xa lạ, cậu vẫn chưa quen với kiểu tiếp xúc thân mật này.

"Tốt lắm." Cố Diễm hôn trán Tả Vân Hi một cái, dặn dò: "Buổi tối tôi sẽ trở về rất muộn, em không cần chờ tôi, đi ngủ sớm một chút."

"Ừm, vậy anh đi đường cẩn thận." Tả Vân Hi đứng ở cửa vãy vãy tay, mỉm cười lắc lắc đầu. Quả nhiên, khi Thượng Đế mở một cánh cửa cho cậu, sẽ đóng lại một cánh cửa sổ của mình. Nói tới phương diện khác, Cố Diễm vẫn có chút đáng yêu.

————

Bên trong phi hành khí, Cố Diễm tiếp nhận tư liệu phó quan đưa tới, sau khi xem xong liền nhíu nhíu mày lại.

Phó quan nhìn nhìn sắc mặt anh, nghiêm mặt nói: "Lực lượng tinh thần của phu nhân ít nhất là cấp S. Trước mắt, trong tốp Dẫn đường thành niên tuổi trẻ người có lực lượng tinh thần cao như vậy, chỉ có một người như cậu ấy. Thuộc hạ điều tra biết được, tại thời điểm cậu ta mười bảy tuổi, cũng chính là hai năm trước, từng có hai lần thức tỉnh, mà không biết tại sao, cậu ta không có đi tới bộ ngành liên quan đổi mới tư liệu."

Nếu bị người ngoài biết đến có Dẫn đường sở hữu lực lượng tinh thần cao như vậy, Tả Vân Hi tuyệt không có cơ hội tự mình thử vận may lên mạng lưới tìm bạn đời.

Phó quan thấy sắc mặt Cố Diễm vẫn như thường, tiếp tục nói: "Phu nhân hẳn là không biết thân phận của mình. Lúc cậu bị bỏ vào Khu số Năm, cũng đã bị trọng thương, mất đi ký ức."

Bàn tay lớn đeo găng tay màu trắng nhẹ nhàng lướt qua tư liệu, ngón tay nhỏ dài đặt lên chỗ viết tên của Tả Vân Hi gõ gõ. Đáy mắt Cố Diễm chợt lóe một chút ý cười mịt mờ : "Em ấy không đi đổi mới tư liệu, hẳn là muốn che giấu thân phận Dẫn đường của mình."

"Vậy lỡ như Tả gia biết phu nhân còn sống..."

Trong phi hành khí lóe lên ánh sáng trắng, không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, tài liệu trong tay Cố Diễm dĩ nhiên biến mất không còn tăm hơi. Ngữ khí của anh vẫn nhàn nhạt như trước, làm cho người nghe không ra vui buồn : "Nếu em ấy đã theo ta, sau này chính là mang họ của ta, ai cũng không thể động đến em ấy." Nói xong lời này, Cố Diễm nhắm hai mắt lại, thư thái tựa lưng vào ghế ngồi chợp mắt.

Đồng tử phó quan lóe lóe, nghiêm mặt nói: "Thuộc hạ biết phải làm sao."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro