C66-70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trên mạng, mọi người luôn dễ dàng nói ra những lời mà trong cuộc sống bọn họ tuyệt đối không nói ra.

Người trong hiện thực không bao giờ nói tục, tới trên mạng, có thể dùng bàn phím gõ ra vô số lời thô tục đập vào mắt người khác.

Cố Ngôn Tử từng gặp qua bạo lực internet, lúc trước hắn bị hãm hại, người mắng hắn không ít.

Hiện tại, hắn thật ra lại lãnh giáo thêm một hồi.

Thế nhưng lần này kỳ thật tốt hơn…. Bởi vì vẫn có người giúp hắn nói chuyện, hơn nữa, tâm linh hiện tại của hắn, đã càng mạnh mẽ hơn.

“biên kịch này thật có bản lãnh, đạp Bành Tĩnh Hoằng đảo mắt liền tìm được Trịnh Gia Hòa.”

“Ghê tởm muốn chết, sớm biết Giang Sơn là người như vậy viết, tôi đã không xem.”

“Lúc trước tuy rằng tôi vẫn theo dõi tiểu thuyết của hắn, sau này sẽ không bao giờ xem nữa!”

“Ha hả, cậu có thể có mặt mũi một chút hay không, một người nam nhân thế nhưng bị người khác bao dưỡng.”

…..

Những người chửi rủa Cố Ngôn Tử không ít, nhưng người nói chuyện giúp hắn cũng không  ít.

“Các người chạy tới mắng chửi người có phải đầu óc có vấn đề hay không?”

“Tính hướng của người ta thì có quan hệ gì tới các người chứ.”

“Không trộm không cắp, thích nam nhân thì có gì sai sao?”

“Các người nói cái gì mà bao dưỡng, chỉ là người ta tài giỏi được nhiều người thích mà thôi.”

….

Thậm chỉ cũng có người vì vậy mà trở thành fan của Cố Ngôn Tử.

“Tiểu ca ca thật đẹp trai! Tôi thích hắn và Trịnh Gia Hòa là một cặp ! »

« tổng tài bá đạo bao dưỡng tiểu biên kịch ! hì hì ! »

« Thật đáng yêu ! muốn nhìn ân ái. »

…..

Cố Ngôn Tử nhìn vài bình luận rồi không nhìn nữa, trực tiếp vào phòng bếp làm bữa sáng.

Chuyện tình ầm ĩ từ tối hôm qua, nhưng hắn ngủ rất ngon.

Dù sao…. Tối hôm nay chính là lễ trao giải thưởng Hồng Diệp, hắn nhất định phải có tinh thần thật tốt.

Hôm nay Trịnh Gia Hòa nghỉ ngơi, không vội đi làm, Cố Ngôn Tử làm bữa sáng cũng rất phong phú.

Hắn dùng lò nướng đem con gà và khoai tây hôm nay vừa đưa tới nướng chung, sau đó lại làm sữa đậu nành, và dưa chuột trộn.

Gà nướng và khoai tây nướng còn có dưa chuột trộn hương vị cũng không tệ, về phần sữa đậu nành, nơi Cố Ngôn Tử lớn lên, vẫn uống sữa đậu nành mặn, hiện tại hắn vẫn thích uống như vậy, còn thêm một ít hành thái, Trịnh Gia Hòa cũng không thích sữa đậu nành mặn, cũng không thích ngọt, liền trực tiếp uống cái khác.

Đây là lần đầu tiên Cố Ngôn Tử dùng lò nướng nướng khoai tây, sau đó phát hiện hương vị của khoai tây nướng, so với hắn tưởng tượng còn ngon hơn rất nhiều, hắn thậm chí cảm thấy người trong nước coi khoai tây như đồ ăn vặt không coi khoai tây là món chính, chính là bởi vì không dùng lò nướng nướng khoai tây.

Hai người đang ăn, di động của Cố Ngôn Tử đột nhiên vang lên.

Người gọi điện tới thế nhưng là Chu đạo !

Cố Ngôn Tử hơi giật mình, hắn vội vàng nhận điện thoại, nhưng đầu bên kia điện thoại không có thanh âm gì.

Quả nhiên không hổ là Chu đạo.

« Chu đạo, ngài có việc gì sao ? » Cố Ngôn Tử chủ động hỏi.

Hắn đợi trong chốc lát, Chu đạo ở đầu bên kia điện thoại rốt cục nói chuyện : « Cậu…. không cần để ý những thứ ở trên mạng. »

Cố Ngôn Tử sửng sốt : « Tôi biết, tôi cũng không để ý. »

« Cố lên. » Chu đạo lại nói.

Trong lòng Cố Ngôn Tử ấm áp, sau đó liền phát hiện Chu đạo đã cúp điện thoại.

Chu đạo…. là đặc biết gọi điện an ủi hắn sao ?

Cố Ngôn Tử nghĩ nghĩ, lên mạng tra xét chuyện trước kia của Chu đạo.

Sau khi bộ phim kia của Chu đạo công chiếu, từng có rất nhiều người ở trên mạng công kích hắn, còn đưa ra rất nhiều chuyện của hắn, hiện tại phần lớn đã bị xóa bớt, nhưng còn có thể nhìn ra không ít.

Lần này Chu đạo gọi điện cho hắn, chắc là cảm thấy bọn họ là đồng bệnh tương liên.

Chu đạo… là người rất tốt.

Sau khi Cố Ngôn Tử nhận điện thoại của Chu đạo, lại có rất nhiều người gọi đến an ủi hắn.

Hắn đề trả lời hết.

Mà lúc này người ở trên mạng thảo luận chuyện của hắn ngày càng nhiều.

Mà này còn có quan hệ với Tôn Minh Nghĩa.

Tôn Minh Nghĩa ở trên mạng xem như cũng là người nổi tiếng, nhưng lúc trước hắn không kéo được Cố Ngôn Tử, bị rớt rất nhiều fan, mình cũng không thích lên mạng nữa, nhưng hôm nay, hắn lại lên rồi.

Lên rồi còn chưa tính, hắn còn nhắn vào một QQ nói Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa có thể là yêu nhau, lúc gửi còn nhắn : « Cái gì mà thật sự yêu nhau, không phải là giao dịch tiền bạc sao, một biên kịch trước kia quấn quít lấy bạn của tôi, sau đó lại tìm được người tốt hơn, liền đá bạn của tôi. »

Dựa vào QQ của Tôn Minh Nghĩa, không khó nhìn ra quan hệ của Tôn Minh Nghĩa và giải trí Tinh Duyệt rất sâu, hắn cùng Bành Tĩnh Hoằng là bạn bè, cũng không có gì kỳ quái.

Mà hiện tại hắn dùng chính là QQ này…

Cho nên chuyện Cố Ngôn Tử đổi kim chủ là thật sao ?

« Nếu thật sự là yêu thật, việc này là như thế nào. »

« Cái gì mà yêu, Trịnh Gia Hòa là ai ? ai muốn lấy là lấy được sao ? »

« Những scandal lần trước của hắn, đều là hắn tự mình làm ra đi, làm còn rất tốt, giúp mình nổi tiếng lên ! »
…..

Trịnh Gia Hòa cũng đăng ký QQ, đã liên hệ cho người ta xác nhận QQ cho hắn, lúc nàng đang ở trên mạng xem bình luận, càng xem càng giận.

May mắn lúc này, hắn phát hiện QQ của mình đã được thông qua.

Bài đăng đầu tiên của Trịnh Gia Hòa trên QQ của mình : « Năm tay nhau, đi tới già. @ Cố đại thiếu gia. »

QQ này của Trịnh Gia Hòa là mới tạo, một fan cũng không có, bởi vậy không ai chú ý.

Nhưng Cố Ngôn Tử rất nhanh liền nhắn lại : « Nắm tay nhau, đến chết cũng không rời. »

« Kháo, đây là chuyện gì ? »

« Trịnh Gia Hòa này, là Trịnh Gia Hòa tôi biết sao ? »

« Chứng thực là đổng sự kiêm CEO của tập đoàn Minh Lợi ! thật đúng là Trịnh Gia Hòa ! »

« Đây là chính chủ đã lên tiếng sao ? »

« Những người nói không phải yêu mau tới xem xem ! xem người ta nói như thế nào ! »

…..

QQ của Tôn Minh Nghĩa vừa mới đăng lên, đã bị làm mất mặt.

Hắn trừng mắt nhìn QQ của Trịnh Gia Hòa, một lòng hy vọng ai có thể nói với hắn đây không phải là Trịnh Gia Hòa, chỉ là một người giả mạo.

Nhưng mà, hy vọng của hắn rất nhanh liền tan biến.

QQ của những người có quan hệ với tập đoàn Minh Lợi, đều chia sẻ QQ của Trịnh Gia Hòa.

Tập đoàn Minh Lợi chủ yếu là làm về vật liệu thép, cho nên nhóm nhân viên để ý những chuyện này  không lớn, bởi vậy fan của tài khoản QQ của hắn không nhiều lắm, nhưng một ít công ty con của tập đoàn Minh Lợi, cũng có làm buôn bán khác.

Trong những công ty này, có một ít người chuyên làm bên tuyên truyền, bởi vậy fan QQ của bọn họ rất nhiều.

Những người này liền giúp đỡ chia sẻ….

Mọi người liền lập tức xác định thân phận của Trịnh Gia Hòa, người biết việc này càng ngày càng nhiều.

Ngay lập tức, mọi người càng kích động.

« Thật khí phách ! »

« Thật ấm áp ! »

« Qùy lạy Trịnh ba ba ! rất có năng lực ! »

« Vận may của Cố Ngôn Tử thật tốt, thế nhưng có thể khiến cho Trịnh Gia Hòa nói như vậy…. »

….

Lần này Cố Ngôn Tử dễ dàng bị người bôi đen như vậy, cũng vì bị cho là được bao dưỡng, nhưng Trịnh Gia Hòa tỏ thái độ như vậy, việc bao dưỡng này, cũng không tồn tại nữa.

Lúc này, Trịnh Gia Hòa còn đăng QQ thứ hai, hắn nhắn vào một cái QQ nói hắn thu mua giám khảo của giải thưởng Hồng Diệp : « Tôi là một người luyện thép, lại không hiểu biết về giới giải trí, cũng mới biết đến giải thưởng Hồng Diệp không lâu… thì ra giám khảo của giải thưởng Hồng Diệp có thể mua được ? »

Trịnh Gia Hòa sau khi đăng cái QQ này xong, giám khảo Hồng Diệp đều lập tức liên hệ với luật sư, nói phải truy cứu người vu cáo. Đồng thời bọn họ còn tỏ vẻ : « Chúng tôi hứa hẹn, giải thưởng của chúng tôi tuyệt đối là công bằng. »

« Tin tưởng các người. » Trịnh Gia Hòa lại gửi một tin đến QQ chính chủ của giải thưởng Hồng Diệp.

« Ha Ha, Trịnh tổng nói hắn chỉ là người luyện thép ! »

« Lợi hại, cho nên ông chủ công ty chúng ta, chính là mở một cửa hàng trên mạng sao ? »

« Chúng ta nhanh chóng tặng lì xì cho ông chủ 233333. »

….

« giải thưởng Hồng Diệp vẫn thực công bằng ! »

« giải thưởng Hồng Diệp là rất công bằng, hiện tại tôi lại lo lắng, bọn họ bởi vì thái độ công bằng, rõ ràng là giải thưởng của Cố Ngôn Tử, cuối cùng không trao cho Cố Ngôn Tử ! »

« Tôi cũng lo lắng, sau khi Cố Ngôn Tử được đề cử, đột nhiên có  nhiều chuyện xấu xuất hiện như vậy, là có người không muốn hắn đoạt giải chăng ? »

…..

Nhóm người trên mạng này lo lắng, cũng không phải không có lý, trên thực tế, giải thưởng Hồng Diệp bên kia có tính toán không trao giải thưởng cho Cố Ngôn Tử.

Bộ phim truyền hình này không tồi, nhưng người tinh mắt đều nhìn ra được, nó chủ yếu nổi tiếng là ở kịch bản và nữ diễn viên chính, bởi vậy, lúc trước giải thưởng Hồng Diệp đã bàn bạc, tính toán trao giải biên kịch xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cho bộ phim này, sau đó những giải thưởng khác, đều không có.

Nhưng hiện tại….

Trên mạng ầm ĩ như vậy, nên bọn họ chần chờ.

Vì biểu hiện giải thưởng Hồng Diệp công bằng, tốt nhất vẫn là không nên đem giải thưởng trao cho Cố Ngôn Tử….

« Các người vừa  mới nói mình tuyệt đối công bằng, liền làm chuyện như vậy, đây tính là công bằng sao ? » một giám khảo khá lớn tuổi nói : « Các người đừng quên, Cố Ngôn Tử này, là vị tiên sinh kia cũng đã khen ngợi qua ! »

Nhóm giám khảo này nghe vậy, đều sửng sốt.

Cố Ngôn Tử còn trẻ tuổi, ban đầu những giám khảo này tuy rằng xem trọng kịch bản của hắn, nhưng đối với việc hắn nhận thưởng, cũng hơi chần chờ, lúc trước có thể định ra, là vì bên tổng cục có một lão gia tử đã về hưu rất cương trực, rất có uy vọng thực thích Cố Ngôn Tử, nơi nơi đề cử tiểu thuyết của Cố Ngôn Tử cho mọi người xem.

Vị lão nhân này rất ít khen người, cho dù là có bối cảnh, hắn chướng mắt cũng sẽ không nói một tiếng tốt, hiện tại hắn đều nói tốt, bọn họ liền yên tâm thoải mái trao giải thưởng cho Cố Ngôn Tử.

Kết quả hiện tại xảy ra chuyện như vậy….

« giải thưởng này kỳ thật trao cho Cố Ngôn Tử cũng có thể, quả thật lần này không có biên kịch nào có thể ngang hàng với Cố Ngôn Tử. »

« Về phần vấn đề tính hướng…. Chúng ta cũng không thể kỳ thị. »

……

Bọn họ rốt cuộc bàn bạc xong, đưa ra quyết định.

Mà tối hôm này, nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp đúng giờ bắt đầu.

Trước kia, nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp mọi người chỉ có thể xem ở trên TV, nhưng hiện tại đã không giống như vậy, hiện tại có đủ loại trực tiếp, mọi người mặc kệ là dùng cái gì để xem, còn có thể chọn cách trực tiếp khác nhau, xem những thứ mà mình muốn xem.

Mà trong một kênh trực tiếp rất nổi tiếng, lúc này có vô số người đang gửi bình luận.

Đa số mọi người gửi, đều là minh tinh nào thực đẹp, minh tinh nào thật khá, nhưng có một ít người cũng không giống với người thường.

« Chờ Cố Ngôn Tử lên sân khấu ! »

« Chờ đoàn phim Giang Sơn lên sân khấu ! »

« Trước kia tôi chưa bao giờ xem loại nghi thức trao giải này, nhưng hôm nay ăn dưa bở một ngày, cảm xúc mênh mang, thế nhưng bày đặt công việc không làm ở chỗ này xem nghi thức trao giải… »

« Hôm nay mới ăn dưa bở thì tính là cái gì ! đêm qua tôi đã bắt đầu ăn rồi, đến bây giờ còn chưa ngủ đâu, đau lòng cho mình. »

« Thật muốn biết Cố Ngôn Tử có mị lực như thế nào, thế nhưng có thể tóm được Trịnh Gia Hòa ! »

….

Ngay lập tức, Cố Ngôn Tử lại trở thành người được chờ mong nhất.

Mà lúc này, Cố Ngôn Tử rốt cục lên sân khấu.

Chương 67

Cố Ngôn Tử là cùng đoàn phim cùng nhau đi thảm đỏ, có thể nói rất nổi bật, nhưng người chú ý hắn rất nhiều, cho dù hắn muốn khiêm tốn, cũng không khiêm tốn được.

Hắn vừa đi vào, phóng viên đã không ngừng chụp ảnh, ánh đèn flash chớp nháy liên tục.

Mà sở dĩ như vậy, chủ yếu vẫn là vì Trịnh Gia Hòa.

Ban đầu Cố Ngôn Tử chỉ là một biên kịch, cho dù có thể nổi tiếng nhưng cũng không thể nổi tiếng như vậy, nhưng hiện tại có Trịnh Gia Hòa.

Trịnh Gia Hòa vẫn là người bận rộn, lúc trước Trịnh Gia Hòa cũng chỉ tham gia một số ít hội nghị của chính phủ, mới có ảnh chụp lộ ra, nhưng hắn rất có tiền, còn rất đẹp trai….

Trên mạng người nghị luận về hắn cũng không ít.

Hiện tại một kim cương vương lại ở bên một biên kịch…. Mọi người sao có thể không chú ý tới biên kịch này.

“Cố Ngôn Tử thật đẹp trai!”

“Lúc trước tôi còn tưởng rằng hắn chưa gặp qua tình huống này, chỉ sợ sẽ luống cuống, không nghĩ tới người ta lại bình tĩnh như vậy!”

“Cố biên kịch của tôi thật lợi hại!”

“Đột nhiên cảm thấy Trịnh Gia Hòa thích hắn thật bình thường… rất đẹp trai!”

….

Những người xem trực tiếp đều gửi đánh giá của mình.

Những thứ này Cố Ngôn Tử cũng không biết, nhưng Trịnh Gia Hòa vẫn chú ý, khóe miệng cong lên.

Trịnh Gia Hòa ở ngay tại hiện trường nghi thức lễ trao giải Hồng Diệp.

Hắn để cho trợ lý lên chào hỏi, có giấy mời của giải thưởng Hồng Diệp, có thể đến hiện trường nghi thức trao giải Hồng Diệp.

Đương nhiên, thân phận hắn như vậy, cũng không cần phải đi thảm đỏ, trước tiên hắn liền đi vào hội trường, hiện tại đã ngồi ở thính phòng.

Mà người ngồi bên cạnh Trịnh Gia Hòa, chính là người từng là bạn học của Trịnh Gia Hòa, chủ tịch của giải trí Huy Hoàng Dương Phong Ức.

Dương Phong Ức tới trễ hơn Trịnh Gia Hòa một chút, hắn đến gần cười với người đang chơi di động chào hỏi: “Gia Hòa, chúc mừng.”

“Cảm ơn.” Trịnh Gia Hòa cười nói.

Bên cạnh hai người có một nam nhân năm mươi tuổi ngồi, là một ông chủ của công ty giải trí khác, nghe được đối thoại của Dương Phong Ức và Trịnh Gia Hòa, hắn khó hiểu nhìn lại.

Trịnh Gia Hòa đột nhiên xuất quỹ, ở trên mạng có không ít người công kích không nói, sau này trong nhà khẳng định sẽ ầm ĩ không yên… Dương Phong Ức sao còn chúc mừng?

Lại nói tiếp… hắn nhớ rõ Trịnh Kiến Quân sau khi đem công ty giao cho Trịnh Gia Hòa, còn chưa tới vài năm? Hiện tại Trịnh Gia Hòa thích nam nhân, có thể trực tiếp đem công ty thu hồi hay không?

Kỳ thật, có rất nhiều người nghĩ giống như ông chủ công ty giải trí này.

Cho dù bởi vì cảm thấy nữ nhi không đáng giá trong lòng muốn sinh con trai, không phải bởi vì con trai có thể nỗi dõi tông đường cho hắn sao? Nếu con trai không dùng được… vậy con trai đối với bọn họ mà nói, cũng giống như nữ nhi mà thôi.

Cũng bởi vì như vậy, cha Bành mới có thể vì Bành Tĩnh Hoằng ba lần bốn lượt từ chối cùng nữ nhân sinh con, rõ ràng quyết định tự mình sinh.

Ở trong mắt những người này, tập đoàn Minh Lợi lớn như vậy, khẳng định phải có người thừa kế, hiện tại Trịnh Gia Hòa thích nam nhân….  Trịnh Kiến Quân có thể đồng ý sao?

Người giấu ở chỗ tối, chính là cũng nghĩ như vậy, trong lúc nhất thời còn vui vẻ như hoa nở.

Nhưng nghĩ tới sự coi trọng của Trịnh Kiến Quân đối với Trịnh Gia Hòa, lại không cam lòng.

Trên mạng, cũng có rất nhiều người nghĩ như vậy.

“nhiều người cảm thấy Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa rất xứng đôi, sao có thể nghĩ như vậy được, hai người này, thân phận liền hoàn toàn không xứng?”

“Tôi cảm thấy môn đăng hộ đối vẫn là cần thiết.”

“Cho dù Trịnh Gia Hòa thật tình thích Cố Ngôn Tử, tôi không tin cha mẹ Trịnh Gia Hòa sẽ thích Cố Ngôn Tử.”

“Một nữ minh tinh nào đó sau khi gả vào nhà giàu đều qua không tốt, Cố Ngôn Tử là một người nam nhân chẳng lẽ còn có thể đứng vững gót chân ở nhà giàu sao?”

…..

Đồng thời còn có người đào ra không ít tin tức liên quan tới Trịnh Gia Hòa.

“Cha của Trịnh Gia Hòa thật lợi hại, từ hai bàn tay trắng mà có thể dựng nên sản nghiệp lớn như vậy!”

“Lợi hại +10086, vị Trịnh đổng này, năm đó cũng rất là xuất sắc!”

“Ba tôi ở tập đoàn Minh Lợi… hắn nói tính tình Trịnh đổng không tốt lắm, hiện tại Trịnh Gia Hòa cũng như vậy, cũng không biết hắn sẽ làm cái gì….”

“Chắc là sẽ nổi giận một trận!”

….

Này còn chưa tính, đột nhiên có người ở trên mạng đăng ảnh chụp ở sân bay, nói mình ở một sân bay nước ngoài ngẫu nhiên gặp vợ chồng Trịnh Kiến Quân, vẻ mặt hai vợ chồng lo lắng, mua vé máy bay về nước.

Người này nói xong, còn đăng lên hình ảnh vẻ mặt lo lắng của cha Trịnh và mẹ Trịnh.

Tuy rằng cha Trịnh khiêm tốn, nhưng thân phận hắn như vậy, trên mạng không có khả năng không có ảnh chụp.

Có nhân sĩ chuyên nghiệp còn đi qua, xác nhận thân phận của hắn, nói hắn chính là Trịnh Kiến Quân.

“Lúc trước Trịnh đổng là ở nước ngoài nghỉ ngơi sao? Hiện tại biết con trai mình gây ra chuyện lớn như vậy, là vội vàng trở về sao?”

“Nói cái gì mà yêu, để xem xem đến cuối cùng là yêu nhiều bao nhiêu?”

“Cố Ngôn Tử sắp bị lạnh nhạt à….”

“Đừng nói là Cố Ngôn Tử, đến ngay cả Trịnh Gia Hòa sợ là cũng sẽ bị xui xẻo… tập đoàn Minh Lợi là công ty cổ phần, nghe nói phần lớn còn nằm trên tay Trịnh đổng!”

…..

Trên mạng có rất nhiều người chờ xem kịch vui.

Cũng có vô số truyền thông kích động, muốn đi sân bay nhìn chằm chằm, sau đó làm phỏng vấn cho cha Trịnh mẹ Trịnh.

Mà lúc này, vẻ mặt của cha Trịnh mẹ Trịnh là ảo não.

Mẹ Trịnh lại không ngừng nhắc tới: “Ai! Mỗi ngày em đều xem tiểu thuyết của Ngôn Tử, thế mà không biết được hắn được để cử ở giải thưởng Hồng Diệp.”

“Chúng ta còn chưa chúc mừng hắn, cũng không biết Ngôn Tử có không vui hay không?”

“Hiện tại trở về, nghi thức trao giải Hồng Diệp chắn chắn là đã xong….”

….

Mẹ Trịnh nhắc thật lâu, cha Trịnh cũng nghe thật lâu.

Cuối cùng hắn lấy ra một cái kính lão đưa cho mẹ Trịnh: “Chuyện này cũng phải trách Gia Hòa, chuyện lớn như vậy, cũng không nói với chúng ta một tiếng!”

“Đúng vậy!” mẹ Trịnh lập tức nói.

“Lần này ngồi máy bay phải ngồi cả đêm… nào, chúng ta xem một bộ phim trước, sau đó ngủ một giấc.” Cha Trịnh nói xong, liến đưa kính lão cho mẹ Trịnh đeo, lại đưa máy tính bảng cho mẹ Trịnh xem TV.

Mẹ Trịnh còn nghiêm túc xem TV, cha Trịnh thấy thế, cũng đeo kính lão, sau đó tìm quyển sách xem.

Tuổi bọn họ đều lớn, xem cái gì cũng không thể nhìn lâu, một khi nhìn lâu mắt sẽ hoa, bởi vậy nhìn trong chốc lát, liền hạ thấp ghế xuống bắt đầu ngủ, hoàn toàn không biết có rất nhiều người đang muốn chờ bọn họ để phỏng vấn.

Tại hiện trường trao giải thưởng Hồng Diệp.

Sau khi Cố Ngôn Tử vào hội trường, cùng người của đoàn phim ngồi cùng nhau.

Lúc trước quay , tuy rằng Cố Ngôn Tử đi rất nhiều lần, nhưng người theo đoàn là Triệu Điền Dã, bởi vậy hắn và người trong đoàn phim không quen thân.

Nhưng cho dù vậy, cũng không tẻ nhạt, tất cả mọi người đều nhiệt tình nói chuyện với hắn. Ở trong giới này, cho dù có người chướng mắt hắn, trên mặt cũng sẽ không hiện ra ngoài.

“Cố biên kịch, không phải là cậu chọc vào người nào chứ, sao lúc nào cũng bị bôi đen vậy.” nam diễn viên chính của bộ phim Phong Tư Vũ nói.

Phong Tử Vũ làm tiểu sinh lưu lượng, diễn xuất bình thường, lần này cũng không được đề cử, nhưng hắn vẫn vui tươi hớn hở.

Đừng nhìn nữ diễn viên chính Đặng Gia Nghê được đề cử còn có hy vọng đoạt giải, sau khi chiếu phim, người được lợi nhiều nhất, kỳ thật là Phong Tư Vũ.

Dù sao xem TV phần lớn là nữ sinh, mà nữ sinh, các nàng luôn có hảo cảm với người đẹp trai.

Cố Ngôn Tử nhìn về phía Phong Tư Vũ, cười nói: “Đúng vậy, không cần thận chọc vào một con chó điên… thế nhưng đã không còn liên quan.”

Lúc trước Cố Ngôn Tử không muốn cho người bên giải trí Tinh Duyệt biết được thân phận của mình, là sợ giải trí Tinh Duyệt bôi đen hắn muốn dựa vào hắn làm việc xấu.

Mà khi đó còn chưa ở bên Trịnh Gia Hòa, sau khi thân phận của mình bị đưa ra ánh sáng và chuyện hắn từng yêu đương với Bành Tĩnh Hoằng bị lộ ra, mọi người đều biết hắn bị một tên khốn lừa vài năm, tên khốn đó còn thuận tiện nói chuyện đính hôn với bạn gái, còn thật mất mặt.

Nhưng hiện tại… đám người Khương Tú đã bị kéo xuống, hiện tại tất cả mọi người đều biết hắn chia tay với Bành Tĩnh Hoằng. quan trọng hơn là, hiện tại hắn đã có Trịnh Gia Hòa một người bạn trai vĩ đại như vậy.

Hiện giờ những người trong giới biết chuyện này, cũng chỉ có thể hâm mộ hắn.

Phong Tư Vũ thấy Cố Ngôn Tử bình tĩnh như vậy, lập tức nghĩ tới Trịnh Gia Hòa, liền nói ngay: “Qủa thật, hiện tại cái gì cậu cũng không cần lo lắng.”

Có một đại phật hộ giá như vậy, Cố Ngôn Tử có cái gì phải sợ?

“Cố biên kịch, thân phận của Trịnh Gia Hòa cũng không phải bình thường, sau này cậu nên cẩn thận một chút.” Nữ diễn viên chính Đặng Gia Nghê lên tiếng: “Người ở trong gia đình như vậy…. có đôi khi ở chung không tốt lắm.”

“Chị Đặng, cảm ơn đã nhắc nhở.” Cố Ngôn Tử cười nói: “ kỳ thật tôi đã gặp người nhà Trịnh  Gia Hòa, bọn họ cũng không tồi.”

Cố Ngôn Tử biết, trước kia Đặng Gia Nghê có bạn trai  phú nhị đại, hai người đều nói đến chuyện cưới xin, kết quả cha mẹ bạn trai không đồng ý, cuối cùng cứng rắn chia rẽ bọn họ… Đặng Gia Nghê nhắc nhở, cũng là thực lòng.

Cố Ngôn Tử cười cười, Đặng Gia Nghê và Phong Tư Vũ lại kinh ngạc nhìn hắn.

Cố Ngôn Tử thế nhưng đã gặp qua cha mẹ Trịnh Gia Hòa? Xem ra Trịnh Gia Hòa so với bọn họ nghĩ càng thêm coi trọng Cố Ngôn Tử!

May mắn bọn họ lúc trước cũng không có châm chọc, mà là lựa chọn giao hảo….

Nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp chính thức bắt đầu.

Đàm người Cố Ngôn Tử cũng không nói chuyện phiếm nữa.

Cả quả trình trao giảo đều là trực tiếp, bọn họ nếu cứ nói chuyện không ngừng, vậy thì thật lúng túng.

Nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp, vì muốn cho người khác để ý, nên sẽ đem một ít giải thưởng quan trọng công bố sau cùng, nhưng thật ra giải thưởng biên kịch xuất sắc nhất, rất nhanh đã bắt đầu trao giải.

“biên kịch xuất sắc nhất của giải thưởng Hồng Diệp lần này, là….” Người chủ trì úp mở.

Trên trang web, lập tức liền xuất hiện rất nhiều tin nhắn: “Nhất định không phải là Cố Ngôn Tử!”

“giải thưởng Hồng Diệp vì muốn rửa sạch những tin tức không có, khẳng định sẽ không trao giải cho Cố Ngôn Tử.”

“Trước khi nghi thức trao giải cái người bôi đen Cố Ngôn Tử thật quá đáng.”

“Cái gì kêu là bôi đen, người ta chỉ là thả ra chút sự thật mà thôi.”

“Cố Ngôn Tử cố lên!”

…..

“Lần này biên kịch xuất sắc nhất của chúng ta rất trẻ tuổi! nhìn thấy hắn, tôi liền cảm thấy mình đã già rồi. quốc gia của chúng ta, quả nhiên là thuộc về người trẻ tuổi!” Người chủ trì nói: “Chúc mừng Cố Ngôn Tử!”

Mọi người đều bị kinh ngạc.

Bọn họ không nghĩ tới, khi người trên mạng đều đang nghi ngờ giải thưởng Hồng Diệp, rất nhiều người cảm thấy giải thưởng Hồng Diệp đã bị Trịnh Gia Hòa mua, mới có thể trao giải cho Cố Ngôn Tử, bọn họ thế nhưng vẫn trao giải cho Cố Ngôn Tử.

Có người đối với chuyện này rất bất mãn, nhưng càng nhiều người vui vẻ hơn.

Chương 68

“những bộ phim truyền hình được để cử là biên kịch xuất sắc nhất cùng với <Giang Sơn> tôi đều xem qua, những bộ phim này tuy rằng không kém, nhưng cũng không khiến cho người ta kinh diễm, thế nên tôi vẫn thấy <Giang Sơn> xuất sắc nhất, nội dung bộ phim rất nổi bật, lại rất lôi cuốn người xem.”

“Bỏ đi những chuyện khác không nói, tôi cũng hiểu được biên kịch của <Giang Sơn> lấy được giải thưởng cũng là đúng.”

“giải thưởng Hồng Diệp vẫn là rất đáng tin.”

….

Trên mạng có rất nhiều lời bàn, đều là nghiêng về Cố Ngôn Tử, cũng có người nói: “Lúc trước khi quan hệ của Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử chưa bị đưa ra ngoài ánh sáng, tất cả mọi người đều cảm thấy Cố Ngôn Tử lấy thưởng thực bình thường, như thế nào khi có người nói đến chuyện bạn trai trước của người ta, chuyện đoạt giải liền không bình thường nữa?”

Lời này còn rất có đạo lý.

Huống chi, bộ phim truyền hình <Giang Sơn> này có rất nhiều fan.

“Năm nay có nhiều phim như vậy, Giang Sơn là bộ phim tôi thích nhất, nếu nói kịch bản của bộ phim này không tốt, vậy các người nói cho tôi xem chỗ nào không tốt!”

“Trịnh Gia Hòa chỉ là người làm ăn, nếu hắn mua được giám khảo của giải  thưởng Hồng Diệp, sợ là giải thưởng Hồng Diệp đã sớm bị các công ty khác năm giữ, sau đó cùng XX thưởng giống nhau, ầm ĩ ra chuyện cười!”

“Người chủ chì của giải thưởng Hồng Diệp là ai, nhìn liền biết.”

…..

Không chỉ có fan giúp Cố Ngôn Tử tẩy trắng, lúc này thậm chí còn có đại lão trong giới giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện.

Trước kia Giang đạo đăng QQ, đăng cơ bản đều là có liên quan đến công việc, nhưng hôm nay rất hiếm thấy lại phát một cái QQ vì Cố Ngôn Tử: “Đang xem lễ trao giải Hồng Diệp, cảm giác giải thưởng Hồng Diệp vẫn thực công bằng. người cố gắng ông trời sẽ cho người thu hoạch lớn. Trình làng một chút hình ảnh lúc trước tiểu Cố làm việc ở đoàn phim của tôi.”

Phía dưới QQ của hắn, có vài tấm hình có liên quan tới Cố Ngôn Tử, đều là hình ảnh ba năm trước Cố Ngôn Tử tham gia vào đoàn phim của hắn giúp hắn hoàn thiện lại kịch bản.

Khi đó Cố Ngôn Tử cũng chưa cùng Bành Tĩnh Hoằng ở bên nhau, một lòng tập trung vào sự nghiệp của mình, vì có thể để nhân viên dưới tay mình có tiền mà bận tối mày tối mặt….

Hắn so với hiện tại thì đen hơn một ít, cũng gầy hơn một ít, tóc cũng dài hơn bây giờ, trên người mặc một cái áo sơ mi màu trắng rất bình thường, rõ ràng không có chỗ nào khác thường, Cố Ngôn Tử lại rất hấp dẫn ánh mắt người khác.

Tươi cười của hắn rất sáng lạn.

“Đã bị tiểu soái ca bắt giữ!”

“Khi chất của tiểu ca ca lúc đó không tốt như bây giờ, nhưng rất trẻ tuổi rất có sức sống, thực đáng yêu!”

“Ảnh gốc quả  thật là chân lý kiểm nghiệm giá trị nhan sắc, Cố thiếu thật đẹp trai!”

….

Ngoại trừ các nhan phấn, đương nhiên là có những fan khác hỏi là có chuyện gì—- Cố Ngôn Tử còn từng làm việc với đoán phim của Giang đạo? bọn họ không biết!

Giang đạo rất khó mà lại trả lời: “Lúc tiểu Cố mới vừa làm biên kịch, ở đoàn phim của tôi học tập, hắn rất cố gắng.”

Đương nhiên, cho dù Giang đạo đã tỏ thái độ như vậy, nhưng vẫn như cũ có người đến làm khó: “Cố gắng cái gì? Cố gắng tìm kim chủ thì có?”

Lúc này Giang đạo cũng giận: “Kim chủ? Lúc trước có người sống chết theo đuổi người ta, Tiểu Cố nghèo nhưng ý trí không nhỏ, tất cả của hiện tại, đều là chính hắn cố gắng có được.”

Giang đạo đối với Cố Ngôn Tử, rất là thường thức.

Vài năm trước Cố Ngôn Tử giúp hắn sửa kịch bản, lần này lại đem kịch bản của hắn viết thật hoàn mĩ, người như vậy, hắn sao lại không thích?

Huống chi, chuyện của Cố Ngôn Tử và Bành Tĩnh Hoằng, hắn đều xem ở trong mắt, kỳ thật đúng là không phải vấn để ở Cố Ngôn Tử, Cố Ngôn Tử còn bởi vì như vậy mà bị người khác nhắm vào vài lần, cũng thực không hay ho.

Cách này của Giang đạo, khiến cho những người ở trên mạng đều sợ ngây người, mọi người càng tha thiết chú ý tới chuyện này.

Lúc quần chúng mạng đang tìm kiếm thông tin của Cố Ngôn Tử, Cố Ngôn Tử đã sớm lên đài lĩnh thưởng.

Biên kịch xuất sắc nhất cũng không phải là giải thưởng quan trọng gì, người chủ trì cũng sẽ không nói nhiều với hắn.

Nhưng trong lòng hắn, vẫn là có kích động nói không nên lời.

Đứng ở trên đài lĩnh thưởng, hắn vô cùng rõ ràng cảm nhận được, mình cùng đời trước đã hoàn toàn không giống nhau.

Cố Ngôn Tử nói ra cảm nghĩ của  mình khi lên nhận thưởng.

Hắn thật ra muốn hét to với mọi người, nhưng nếu làm như vậy, người bên dưới khẳng định sẽ không muốn quen biết hắn…

Huống chi, cha mẹ hắn chắc là cũng nhìn thấy, nếu làm như vậy hắn cũng xấu hổ…

Chính là sau khi xuống đài, hắn cũng không đi tìm Trịnh Gia Hòa, mà là ngồi xuống vị trí ban đầu của mình.

Đương nhiên, hắn rốt cuộc vẫn nhịn không được, lấy ra di động gửi cho Trịnh Gia Hòa một cái biểu tượng khiêu vũ để thể hiện sự hưng phấn của mình.

Nữ chính xuất sắc nhất của giải Hồng Diệp, quả nhiên là Đặng Gia Nghê được.

Nhưng ngoại trừ những cái này, bộ phim <Giang Sơn> này cũng không tóm được những giải thưởng khác.

Thế nhưng cho dù như vậy, điện ảnh và truyền hình Gia Thành cũng rất hưng phấn, bọn họ đặt ghế lô ở một khách sạn, tính toán mở một buổi tiệc khánh công yến, chúc mừng suốt đêm.

Bọn họ đương nhiên cũng mời Cố Ngôn Tử, nhưng Cố Ngôn Tử từ chối: “Tôi còn có việc, sẽ không tham gia.”

“Tiểu Cố, cậu còn có chuyện gì?” Đạo diễn hỏi: “Hôm nay tất cả mọi người đều đi, cậu vẫn là cùng đi đi!”

“Tôi….”Cố Ngôn Tử còn chưa nói xong, liền có người đi tới, hỏi một câu: “Các anh muốn đi làm gì?”

“Trịnh tổng?” Đạo diễn giật mình nhìn Trịnh Gia Hòa.

Hội trường trao giải rất nhiều người, ánh sáng lại không rõ, hơn nữa Trịnh Gia Hòa còn chọn vị trí ở góc sáng sủa… lễ trao giải đã kết thúc, cũng không ai biết Trịnh Gia Hòa ở đây.

“Xin chào.” Trịnh Gia Hòa cười chào hỏi đạo diễn, lại hỏi: “Các anh còn có hoạt động sao?”

“Đúng vậy ha ha, có khánh công yến, thế nhưng tiểu Cố nói có việc, không đi cũng không sao….” Đạo diễn nhìn Trịnh Gia Hòa, lập tức liền biết Cố Ngôn Tử có chuyện gì.

“Em muốn đi không?” Trịnh Gia Hòa nhìn về phía Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn Tử…. vẫn muốn đi.

Lúc trước hắn từ chối, chính là muốn ở bên Trịnh Gia Hòa.

“Không biết khánh công yến có thể mang người nhà theo không? Tôi cũng đi.” Trịnh Gia Hòa cười nói.

Đạo diễn đương nhiên không hề do dự đồng ý.

Phong Tư Vũ cùng Đặng Gia Nghệ ở bên cạnh thấy một màn như vậy, đều rất kính nể Cố Ngôn Tử— hắn thế nhưng thật sự nắm chặt Trịnh Gia Hòa! Trịnh Gia Hòa thậm chí đồng ý vì hắn, tham gia khánh công yến!

Khánh công yến của đoàn phim <Giang Sơn> được tổ chức ở một khách sạn năm sao, đoàn phim đã đặt đồ ăn vô cùng phong phú để chúc mừng, còn đặt phòng cho mỗi người, để cho người ta ăn xong còn có thể lập tức đi nghỉ ngơi.

Thế nhưng có Trịnh Gia Hòa ở, không khí của khánh công yến này, vẫn không náo nhiệt nổi.

“Chúng tôi còn có việc, rời đi trước.” Cố Ngôn Tử thấy thế, cười nói.

Lúc trước hắn muốn tham gia, chủ yếu là cảm giác hưng phấn đoạt giải còn chưa qua, nhưng khi tới hiện tại, cảm xúc qua đi, hắn cảm thấy khánh công yến này cũng không có ý tứ gì.

Cùng với tham gia khánh công yến, còn không bằng cùng Trịnh Gia Hòa ở bên nhau trò chuyện, làm chút gì đó.

Nếu không có thể ngủ sớm một chút cũng tốt, hắn ngày mai có thể ngủ nướng, nhưng ngày mai Trịnh Gia Hòa còn phải làm việc.

Cố Ngôn Tử muốn đi, đạo diễn đương nhiên cũng không ngăn cản.

Mà khi rời khỏi khánh công yến, Cố Ngôn Tử cùng Trịnh Gia Hòa trực tiếp lên phòng cao nhất.

Đoàn phim đặt phòng cho Cố Ngôn Tử, là một cái phòng bình thường, nhưng Trịnh Gia Hòa ở bên cạnh còn có một phòng xép, bọn họ đi, đương nhiên chính là phòng xép có tính tư mật rất cao.

Tiến vào phòng, hai người cũng không biết ai hôn ai trước, ai ôm ai trước, dây dưa cùng nhau ngã xuống giường.

Ban đầu ngày mai Trịnh Gia Hòa còn có việc, nhưng lăn lộn một hồi như vậy nhìn xem thời gian… hắn trực tiếp gửi tin nhắn cho trợ lý, để cho trợ lý chuyển những công việc buổi sáng ngày mai chuyển tới buổi chiều ngày mai.

Trịnh Gia Hòa cùng Cố Ngôn Tử nghỉ ngơi, nhưng ở trên mạng còn có rất nhiều người còn đang sôi nổi.

Sau khi Giang đạo vì Cố Ngôn Tử nói chuyện, vị ảnh đế Tịch Trạch An cũng giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện.

Hắn chia sẻ QQ của Giang đạo, lại nói: “Tiểu Cố thực sự rất cố gắng, đổ mồ hôi thu được thu hoạch lớn.”

Bộ dạng Tịch Trạch An rất tuấn tú, lại là ảnh đế, hắn vừa lên tiếng, người bênh vực Cố Ngôn Tử ngày càng nhiều, có rất nhiều minh tinh quen biết Cố Ngôn Tử khích lệ hắn—- lúc trước cho dù bọn họ có ấn tượng không tồi với Cố Ngôn Tử, nhưng cũng không giám giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện, nhưng hiện tại Tịch Trạch An đã đứng ra…. Bọn họ nói cũng không sao cả.

Lập tức người trên mạng liền đau lòng cho Cố Ngôn Tử: “Cố thiếu nhà chúng ta thật là vất vả.”

“Vừa nhìn là biết rất khó khắn, cuối cùng cũng thu được trái ngọt.”

“Đau lòng cho Cố thiếu!”

…..

Cố thiếu là nick name mà các fan đặt cho Cố Ngôn Tử, đương nhiên, bọn họ tuy rằng gọi Cố Ngôn Tử như vậy, nhưng bọn họ đều cảm thấy Cố Ngôn Tử hẳn là nghèo khó.

Sau khi Giang đạo giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện, những chuyện Cố Ngôn Tử từng trải qua được đào ra, tất cả mọi người đều biết được trước kia hắn nhận không ít việc không được ký tên, còn có từ những nhân viên làm việc trong đoàn phim, biết được hắn từng cố gắng bao nhiêu.

Người như vậy phấn đấu cố gắng ở trong giới giải trí, cũng không có khả năng là một thiếu gia.

Đương nhiên, lúc này vẫn có người như trước bôi đen Cố Ngôn Tử.

Một cái QQ V sau khi Giang đạo nói Bành Tĩnh Hoằng theo đuổi Cố Ngôn Tử, mà Cố Ngôn Tử nghèo nhưng ý chí không nhỏ để bình luận: “Ha ha, ngồi chờ mất mặt.”

“Mất mặt sao? Vị này bạn đã xem bài post trong diễn đàn XX chưa? Có nhân viên trong đoàn phim đăng hình Bành Tĩnh Hoằng theo đuổi Cố Ngôn Tử…”

“Lúc này bạn còn ngồi chờ mất mặt sao?”

“Ha ha!”

…..

Cũng có người ở trên QQ phân tích: “Dựa theo phân tích của tôi, lúc trước quả thật là Bành Tĩnh Hoằng theo đuổi Cố Ngôn Tử trước, hắn hẳn là cũng thực thích Cố Ngôn Tử, cái này có thể dựa vào đoạn ghi âm của Khương Tú bị giấu đi mà nhìn ra, vì Cố Ngôn Tử, Bành Tĩnh Hoằng thậm chí tính tóan cùng Khương Tú kết hôn giả. Thế nhưng không nghĩ tới, Khương Tú là một người giả dối khó đối phó, chỉ sợ là đã làm không ít chuyện xấu, Cố Ngôn Tử cũng chia tay với Bành Tĩnh Hoằng, lúc này liền gặp Trịnh Gia Hòa…. Lời nói của Giang đạo vẫn có thể tin, hắn nếu tin tưởng thái độ làm người của Cố Ngôn Tử, vậy thái độ làm người của Cố Ngôn Tử khẳng định không tồi, Giang đạo cũng không cần phải bao che. Thế nhưng tình huống hiện tại của Cố Ngôn Tử cũng không lạc quan, dù sao cha mẹ Trịnh Gia Hòa cũng sắp trở lại….”

Trên thực tế, cha Trịnh mẹ Trịnh không phải sẽ trở về, mà là đã trở về.

Tuy rằng bọn họ ngồi là khoang hạng nhất, nhưng cả đêm ở trên máy bay, như trước vẫn chịu khổ, mẹ Trịnh nói: “Ở bên kia quả thật thoải mái, nhưng quay lại thật là chịu tội.

“Ừ, sau này chúng ta vẫn là ở trong nước tìm nơi non xanh nước biếc vẫn là tốt hơn.” Cha Trịnh nói.

Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài.

Cha Trịnh mẹ Trịnh là mang theo bảo tiêu, nhưng mang cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ có hai người, về phần hai trợ lý đi theo, lại giúp bọn họ đi lấy hành lý.

Hiện tại bọn họ là cùng bảo tiêu cùng nhau ra ngoài.

Kết quả vừa mới đi ra, đã bị người ngăn cản: “ngài khỏe, tôi là phóng viên của giải trí XX, tôi muốn hỏi ngài, ngài đối với chuyện tình cảm của con ngài cảm thấy như thế nào?”

Mà sau khi phóng viên thứ nhất mở miệng, những phóng viên khác cũng mở miệng theo, vấn đề bọn họ hỏi na ná giống nhau.

Cha Trịnh nhíu mày, tính toàn biết rõ tình huống trước: “Chuyện tình cảm? chuyện tình cảm gì?”

Chương 69

Cha Trịnh nghe thấy hai chữ “tình yêu”, phản ứng đầu tiên chính là chuyện tình cảm của con mình và Cố Ngôn Tử bị đưa ra ngoài ánh sáng.

Nhưng có thể là cố ý…. Trước kia cũng từng có người truyền ra thông tin nói con của hắn cùng người nào đó yêu đương, nhưng trên thực tế, nhà bọn họ cũng chưa nghe nói chuyện gì xảy ra.

Cho nên hỏi rõ ràng thì vẫn tốt hơn.

Cha Trịnh nghĩ như vậy, nhưng một câu của hắn «  Yêu đương ? yêu đương cái gì ? » nói ra, truyền thông liền hiểu sai.

« Trịnh đổng ngài nói như vậy, là không thừa nhận chuyện tình cảm của con ngài và Cố Ngôn Tử sao ? »

« Ngài có ngăn cản chuyện yêu đương của con ngài và Cố Ngôn Tử không ? »

« Ngài đối với Cố Ngôn Tử thấy thế nào ? »

« Ngài vội vàng trở về, là muốn ngăn cản con ngài sao ? »

…..

Câu hỏi lại một câu tiếp một câu.

Thế nhưng bọn họ nói như vậy, cha Trịnh cuối cùng cũng hiểu được tình huống.

Chuyện tình cảm của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa, xem ra đã bị tung ra  ngoài….

« Các người từ từ đã. » cha Trịnh giơ tay lên.

Trên người cha Trịnh, có một cỗ khí thế làm cho người ta sẽ nghe theo lời hắn nói, sau khi hắn làm động tác như vậy, phóng viên liền ngậm miệng lại, im lặng chờ hắn nói chuyện.

« Con của tôi và Cố Ngôn Tử là hai bên yêu nhau, đã ở bên nhau thật lâu, nhà chúng tôi thật thích tiểu Cố. » cha Trịnh nói : « Về phần vì sao tôi lại vội vàng về nước, là bởi vì tôi biết được tiểu Cố được đề cử giải Hồng Diệp, muốn vội vàng trở về chúc mừng. »

Phóng viên phỏng vấn cha Trịnh đều mơ màng, lại nhìn mẹ Trịnh ở bên cạnh vẫn cười cười câu nệ, nhìn hơi nghiêm túc.

Mẹ Trịnh vẫn được cha Trịnh bảo vệ rất tốt, cũng chưa bao giờ trải qua cảnh tượng như vậy, tuy rằng trên mặt cái gì cũng không biểu hiện ra ngoài, kỳ thật trong lòng cũng hơi bất an.

Thế nhưng hơi thích ứng một chút, bà liền bình tĩnh lại.

Chú ý tới rất nhiều người nhìn bà, bà mỉm cười : « nghi thức trao giải Hồng Diệp đã kết thúc rồi sao ? Ngôn Tử có đoạt giải không ? »

Các phóng viên : « … »

« Bộ phim truyền hình <Giang Sơn> , được kịch bản xuất sắc nhất. » Rốt cục có phóng viên nói.

« thật sự tốt quá, tôi biết tiểu Cố rất tuyệt. » mẹ Trịnh cười rộ lên, nhìn rất dịu dàng, cùng với quý bà sẽ ngăn cách uyên ương trong nhà giàu ở trong tưởng tượng của các phóng viên hoàn toàn không giống nhau.

Mà lúc này, người đến đón rất nhanh đem cha Trịnh mẹ Trịnh an toàn lên xe.

Cùng lúc đó, các loại tiêu đề <chủ tịch tập đoàn Minh Lợi tỏ vẻ :  tôi thật thích tiểu Cố>, <Cha mẹ Trịnh Gia Hòa suốt đêm ngồi máy bay về nước, là muốn chúc mừng Cố Ngôn Tử nhận giải thưởng>, <Khi mẹ của Trịnh Gia Hòa nhận phỏng vấn, quan tâm Cố Ngôn Tử có đoạt giải hay không>, liền xuất hiện ở trên các loại truyền thông.

Thậm chí video cũng được tung ra.

Nhóm người trên mạng cũng trợn mắt há hốc mồm.

Đến ngay cả Cố Ngôn Tử, sau khi lên mạng liền phát hiện tất cả, cũng hơi chút kinh ngạc, cũng hơi cảm động.

Hắn gọi điện cảm ơn cha Trịnh mẹ Trịnh, còn có Giang đạo Tịch Trạch An, sau đó lại gửi QQ.

Cố đại thiếu gia : « Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ không ngừng cố gắng, cố gắng đạt được thành tích tốt nhất ! »

Bên dưới QQ của hắn, lập tức có người bình luận.

« Cố thiếu của tôi thật lợi hại ! »

« Ủng hộ cậu ! »

« Những người đã nói cha mẹ Trịnh Gia Hòa nhất định sẽ không cho Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử ở bên nhau, bị bẽ mặt rồi, ha ha ! »

…..

Cố Ngôn Tử sau khi nhìn bình luận, liền biết được tình huống tối hôm qua, sau đó liền thấy được Giang đạo nói hắn « nghèo nhưng ý chí không nhỏ», lập tức hơi bất đắc dĩ.

Hắn chỉ có thể lại gọi điện cho Giang đạo giải thích một lần nữa.

Giang đạo còn hơi mờ mịt : « Cậu nói áy náy cái gì ? »

« Giang đạo là như vậy, nhà của tôi kỳ thật cũng không nghèo, lúc trước tôi tiến vào giới giải trí, cũng không thiếu tiền. » Cố Ngôn Tử nói.

« Thì ra là như vậy, không có việc gì. » Giang đạo nói : « Đúng rồi, tôi còn đang quay phim, cúp trước nhé ! »

Giang đạo nói xong, liền cúp điện thoại.

Ngay sau đó, di động của Cố Ngôn Tử lại vang lên.

Lần này gọi điện cho hắn là đạo diễn của đoàn phim <Giang Sơn>

Thì ra, đoàn phim tối hôm qua ở khách sạn làm tiệc khánh công yến bị đưa lên mạng, hiện tại không chỉ có người mò tới chỗ ở của nhân viên trong đoàn, mà ngay cả ở bên ngoài khách sạn cũng vây không ít người.

Trong những người này, có fan của Phong Vũ Tư và Đặng Gia Nghệ, cũng có các phóng viên.

« Cố biên kịch, ngại quá, hiện tại tôi đi ra ngoài sợ là không dễ dàng… nếu các cậu muốn đi ra ngoài, tốt nhất nên ngụy trang bản thân cho tốt. » Đạo diễn nói, lúc trước đạo diễn này gọi Cố Ngôn Tử là tiểu Cố, hiện tại lại kêu Cố Ngôn Tử là Cố biên kịch, khách khí rất nhiều.

« Cảm ơn. » Cố Ngôn Tử nói lời cảm ơn, nhưng với cách của đạo diễn, thì không đồng ý.

Hắn đã từ tầng cao nhất của khách sạn đi xuống xem qua, người bên ngoài tuy nhiều, nếu ngụy trang đi ra ngoài, cũng thực dễ dàng bị người phát hiện, còn không bằng….

Cố Ngôn Tử gọi điện thoại cho Thang Đằng, kêu Thang Đằng mang vài người tới nơi này đón hắn và Trịnh Gia Hòa.

Thang Đằng làm việc hiệu suất rất cao, rất nhanh liền dẫn người đến đây, mà sau khi nhận được tin tức của Thang Đằng, Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa mới từ trên lầu đi xuống, bọn họ có bảo tiêu bảo vệ, thoải mái đi ra ngoài.

Những fan này còn tốt, nhìn thấy thế trận này chỉ dám ở xa xa nhìn, dù sao bọn họ đại đa số cũng không phải là fan của Cố Ngôn  Tử và Trịnh Gia Hòa, nhưng có ít phóng viên, lúc này cũng không quan tâm đi lên phía trước, còn hét lên : « Cố Ngôn Tử, hiện tại có rất nhiều người đều nói, kịch bản của cậu có thể đoạt được giải thưởng biên kịch xuất sắc nhất của giải Hồng Diệp, là bởi vì Trịnh Gia Hòa bỏ tiền mua, xin hỏi cậu có ý kiến gì về những vấn đề này không ? »

Cha Trịnh mẹ Trịnh cũng đã thừa nhận Cố Ngôn Tử, Trịnh Gia Hòa ngay tại bên người hắn, cảm tình của hai người nhìn cũng rất tốt, hỏi những cái này cũng đã không còn ý  nghĩa gì, phóng viên liền hỏi tới chuyện này.

« Nếu giải thưởng có thể mua được, không cần Trịnh Gia Hòa giúp tôi mua, tôi có thể tự mình mua. » Cố Ngôn Tử nói.

Chuyện này bị làm ầm ĩ hai ngày nay, cha mẹ hắn khẳng định là sẽ không ngồi yên, thân phận của hắn, khẳng định cũng sẽ bị tung ra ngoài.

Cố Ngôn Tử nói một câu như vậy, liền lên xe.

Mà lời hắn nói, rất nhanh được đưa lên mạng.

« Khẩu khí của hắn thật lớn, chỉ là nói mà thôi, ha ha… »

« Tôi biết hắn buôn bán lời không ít tiền, nhưng mà nói mạnh miệng  như vậy cũng không tốt lắm ? »

« Cố thiếu thực khí phách !’

« Này mọi người tỉnh giùm đi ! Cố thiếu chính là người có tiền ! lúc trước không phải có ngươi tung ra, có vài bộ phim là hắn đầu tư sao ? »

…..

Người trên mạng nghị luận càng ngày càng nhộn nhịp, mà lúc này, đúng như Cố Ngôn Tử đoán, cha mẹ hắn cũng đã biết.

Không chỉ có cha mẹ hắn biết, đến ngay cả ông nội bà nội hắn cũng biết.

Cố gia lúc này, đã muốn loạn cả lên.

Ông nội Cố bà nội Cố đã sớm biết Trịnh Gia Hòa thích nam nhân, cũng biết Cố Ngôn Tử thích nam nhân, thậm chí cũng đã tiếp nhận rồi.

Nhưng bọn họ cũng không biết chuyện Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa ở bên nhau, cũng không thể tiếp nhận.

Ông nội Cố lúc  này liền nổi giận, chỉ vào mũi cha Cố mắng không ngừng : « Anh đã sớm biết chuyện của Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử rồi phải không ? anh làm cha như thế nào vậy ? thế nhưng không ngăn cản ! »

« Anh thật vô liêm sỉ, có phải Trịnh Gia Hòa mang anh theo kiếm tiền, anh liền không quản con anh nữa ? » bà nội Cố cũng  nói.

Trịnh Gia Hòa là chú của Cố Ngôn Tử, hai người sao có thể ở cùng nhau !

Ngay từ đầu cha Cố cũng không nói chuyện, nhưng nghe bà nội Cố nói, cũng nhịn không được giải thích : « Mẹ, nào có chuyện như vậy ! con nhìn giống người thiếu tiền sao ? »

« Vậy anh sao không ngăn cản Ngôn Tử hả ? đó là chú của hắn ! so với hắn lớn hơn rất nhiều ! »

« Con thật ra đã ngăn, nhưng ngăn không được ! » cha Cố cũng thực buồn bực : « Kỳ thật, Trịnh Gia Hòa cũng chỉ lớn hơn Ngôn Tử tám tuổi, cũng không tính là già. »

« Lớn hơn tám tuổi sao ? » bà nội Cố lập tức sửng sốt.

Ông nội Cố cũng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới nói : « Trịnh Gia Hòa… quả thật cũng không già. »

Bọn họ đem Trịnh Gia Hòa so với con trai của mình, vẫn cảm thấy tuổi của Trịnh Gia Hòa rất lớn, nhưng lúc này, lại đột nhiên ý thức được tuổi của Trịnh Gia Hòa, kỳ thật cũng không lớn.

Nhưng cho dù như vậy, việc của Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử cũng không tốt.

Cũng may ông nội Cố bà nội Cố vừa mới biết chuyện này liền tức giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại : « Các người nói, hai người này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ? »

Cha Cố cũng không giấu diếm, trực tiếp đem những chuyện mình biết nói ra hết.

Lúc trước ông nội Cố bà nội Cố tức giận, chủ yếu là bởi vì bọn họ nhìn thấy ở trên mạng có nhiều lời nói xấu Cố Ngôn Tử.

Cháu trai của bọn họ, thế nhưng bị  người khác nói thành bị bao dưỡng, thực sự là buồn cười !

Những chuyện này là do Trịnh Gia Hòa bọn họ cũng không vui.

Nhưng hiện tại tỉnh táo lại, lại cảm thấy hai người cùng một chỗ cũng không sao cả, chỉ là….

« Sao mọi người trên mạng lại không biết thân phận của Ngôn Tử ? có phải là do hai người các người hay không ? » bà nội Cố lại nói : « Cho dù hai người không thích Ngôn Tử đi làm biên kịch, cũng không thể để nó chịu ủy khuất như vậy ! »

« Mẹ, việc này con cũng vừa mới biết…. » cha Cố cũng hơi bất đắc dĩ.

Hắn quả thật không muốn để lộ thân phận của Cố Ngôn Tử, thậm chí hy vọng Cố Ngôn Tử ở bên ngoài lăn lộn xong, ngoan ngoãn trở về làm người thừa kế, nhưng nhìn thấy con mình bị người khác nói xấu, cũng thực tức giận.

« Anh nếu đã biết, vậy nhanh đi giải quyết mau lên ! » bà nội Cố nói.

Cha Cố : « …. » hắn cũng muốn nhanh chóng đi giải quyết, nhưng không phải là bị cha mẹ mình gọi tới nơi này mắng sao ?

Thật là nếu biết chuyện của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa bị lộ ra ngoài sớm như vậy, hắn đã sớm đem chuyện này nói với cha mẹ mình !

Đương nhiên, như bây giờ, chủ yếu vẫn là do người bị Trịnh Gia Hòa trộm mất !

Mẹ của Trịnh Gia Hòa, trước kia có chuyện gì cũng nói với mẹ hắn, lần này chuyện lớn như vậy, thế nhưng lại giấu kín như bưng không lộ một tiếng gió !

Sau khi cha Cố bị cha mẹ mình « giáo dục » một phen, lập tức liền gọi điện cho thư kí của mình, kêu hắn đi chứng thực QQ của Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn Tử là con trai độc nhất của hắn và vợ, bọn họ đều rất coi trọng hắn, lúc Cố Ngôn Tử trưởng thành, bọn họ cũng đã cho hắn một phần cổ phẩn của Cố thị.

Đương nhiên, những cổ phần này cho Cố Ngôn Tử, nhưng vẫn là do bọn họ quản lý, đến ngay cả chia hoa hồng cũng là….

Nhưng dù vậy, Cố Ngôn Tử vẫn là một cổ đông của Cố thị.

Chương 70

Mấy ngày nay, những tin tức liên quan đến Cố Ngôn Tử rất nhiều, mà mấy tin tức này, rất nhiều đều liên quan đến Bành Tĩnh Hoằng.

Thanh danh của Bành Tĩnh Hoằng ở trên mạng, còn kém hơn so với Cố Ngôn Tử.

Mẹ Bành bởi vì như vậy rất tức giận, cũng không hiểu: “Những người trên mạng điên rồi sao? Tĩnh Hoằng lại không làm chuyện gì sai, sao bọn họ lại quản nhiều như vậy?”

“Đứa con của bà thích nam nhân, còn không phải làm sai chuyện sao?” cha Bành cười lạnh một tiếng.

“Tĩnh Hoằng cũng là con của ông!” mẹ Bành lập tức nói, không vui  nhìn cha Bành: “Hơn nữa trên đời này người thích nam nhân nhiều như vậy, chẳng lẽ đều làm sai sao?” tuy rằng mẹ Bành không muốn con mình thích  nam nhân, nhưng không nghĩ có gì sai— con trai của bà sao lại làm sai chứ?

“Sai là sai cần gì có nguyên nhân! Còn nữa hắn nếu sớm một chút chia tay với Cố Ngôn Tử, ngoan ngoãn cưới vợ sinh con, sao còn có nhiều chuyện xấu như vậy!” cha Bành nói.

Gần đây áp lực của cha Bành rất lớn, cũng bởi vậy nhìn con trai mình càng ngày càng không vừa mắt.

Hiện tại giải trí Tinh Duyệt bị người ta lên án, hắn đã hai ngày không ngủ ngon, con của hắn lại chỉ biết đau lòng nhớ Cố Ngôn Tử!

Cha Bành nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Bành Tĩnh Hoằng từ trên lầu đi xuống.

Bành Tĩnh Hoằng ở trong giới giải trí, bản thân cũng là nhân vật hay được nhắc tới, lần này chuyện của hắn và Cố Ngôn Tử bị lộ ra ngoài, lập tức có phóng viên đi phòng trọ của hắn tìm hắn.

Những phóng viên này làm cho hắn không thể sống cuộc sống bình thường, hắn liến thẳng thắn về nhà ở—- tiểu khu của Bành gia ở phương diện trị an rất tốt, phóng viên không vào được.

Mà hai ngày này, hắn đa số thời gian đều ở trên lầu, không đói bụng sẽ không xuống lầu.

Hiện tại hắn đi xuống lầu, cũng trực tiếp đi vào phòng bếp.

Cha Bành thấy một màn như vậy, lập tức liền tức giận: “Bành Tĩnh Hoằng, anh đứng lại cho tôi!”

“Có việc?” Bành Tĩnh Hoằng hỏi.

“Anh xuống lầu nhìn thấy chúng tôi, cũng không lên tiếng chào hỏi được sao?” cha Bành nghiêm mặt nói.

Bành Tĩnh Hoằng đứng lại, trên mặt lộ ra không kiên nhẫn.

Gần đây, Bành Tĩnh Hoằng và cha mình, thật đúng là nhìn mặt đã thấy ghét nhau.

Cha Bành luôn luôn nhìn Bành Tĩnh Hoằng không vừa mắt, động một cái liền răn dạy Bành Tĩnh Hoằng, Bành Tĩnh Hoằng cũng giống vậy, đối với cha mình tràn đầy ý kiến.

Những loại thủ đoạn mà cha mình làm, hắn nhìn không vừa mắt.

Thế nhưng, cùng cha hắn ở cùng một chỗ, hắn luôn là người chịu thua trước…. Bành Tĩnh Hoằng không cam lòng nói:  “Ba, mẹ.”

“Anh là một người đàn ông, mỗi ngày tránh ở trên lầu không xuống dưới là như thế nào? Hiện tại công ty nhiều chuyện như vậy, anh không biết giúp đỡ tôi một chút sao.” Cha Bành vẫn không hài lòng.

“Là cha kêu còn đừng đi công ty gây vướng bận.” Bành Tĩnh Hoằng nói.

Cha Bành bị nghẹn, hơi hổn hển nói: “Anh còn dám tranh luận, nếu không phải anh, hiện tại công ty sẽ xảy ra chuyện sao? Lúc trước bị Cố Ngôn Tử cạo cho một tầng còn chưa xong, hiện tại lại bị Hạ Duy Thu lừa gạt, anh rột cuộc có ích lợi gì?”

“Là các người không nên kêu tôi lấy Khương Tú, mới biến thành như vậy.” Bành Tĩnh Hoằng nói.

Sau khi bị Hạ Duy Thu bán đứng, Bành Tĩnh Hoằng càng nhớ Cố Ngôn Tử.

Hắn đối với Hạ Duy Thu thật sự rất tốt, tự nhận không có nơi nào có lỗi với Hạ Duy Thu, nhưng Hạ Duy Thu phản bội hắn, nhưng thật ra là Cố Ngôn Tử, cho dù hai người chia tay, Cố Ngôn Tử kỳ thật cũng không làm gì hắn.

Nhưng hắn trước kia sợ là làm cho Cố Ngôn Tử tổn thương thật sâu.

Nghĩ tới cha mình hai ngày này lén mua thủy quân, ở trên mạng bôi đen Cố Ngôn Tử, Bành Tĩnh Hoằng chỉ muốn cười lạnh.

Giờ khắc này, cũng không biết từ nơi nào toát ra một cỗ dũng khí, hắn thậm chí phản kháng cha của mình.

Hắn bước vào phòng bếp, tùy tiện cầm một thứ gì đó, liền lại đi lên lầu, tiếp tục xem tin tức.

Hắn vẫn nghĩ, Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử ở bên nhau chỉ là vui đùa, dù sao hai người bọn họ cũng có sự chênh lệch, nhưng hắn đã nghĩ sai rồi.

Trịnh Gia Hòa…. Thế nhưng ở trên mạng công khai quan hệ của mình và Cố Ngôn Tử.

Không chỉ có thế, cha mẹ Trịnh Gia Hòa, đối với Cố Ngôn Tử thực tốt.

Bành Tĩnh Hoằng nhìn thấy những thứ này, hơi hoảng hốt.

Trách không được Cố Ngôn Tử muốn chia tay với hắn lại ở bên Trịnh Gia Hòa… hắn cùng Trịnh Gia Hòa, thật sự không thể so.

Không, những chuyện này cũng không nhất định là sự thật, trên mạng không phải có người phân tích, Trịnh Gia Hòa làm như vậy, chỉ là muốn tuyên truyền cho bản thân sao? Còn nói cha mẹ Trịnh Gia Hòa nhất định sẽ không chấp nhận Cố Ngôn Tử.

Còn có người nói, cho dù Trịnh Gia Hòa tiếp nhận Cố Ngôn Tử, Cố Ngôn Tử ở Trịnh gia, cũng không thể nào tốt được… không ít minh tinh sau khi vào nhà giàu, qua cũng không được tốt như vậy?

Bành Tĩnh Hoằng đột nhiên hơi chờ mong, hy vọng Cố Ngôn Tử qua không tốt, sau đó lại trở về bên người hắn.

Bành Tĩnh Hoằng lại nhớ thương Cố Ngôn Tử, cha Bành lại mắng Cố Ngôn Tử: “Cố Ngôn Tử thật là nam hồ ly tinh, thế nhưng có thể khiến Trịnh Gia Hòa mê mẩn như vậy!”

“Lúc trước tôi vừa nhìn thấy hắn, liền biết hắn không phải là người tốt lành gì!” mẹ Bành nói.

Cha Bành đối với vợ mình, vẫn là không để ý, nhưng đối với lời này của vợ mình, thật ra thực đồng ý: “loại người một lòng muốn leo lên trên như hắn, sớm muộn có ngày sẽ lộ nguyên hình! Sớm hay muộn sẽ bị Trịnh Gia Hòa đuổi ra cửa!”

“Có thể sao?” mẹ Bành nói: “cha mẹ Trịnh Gia Hòa…”

“Cho dù Cố Ngôn Tử là nữ nhân, thân phận của hắn như vậy, cha mẹ của Trịnh Gia Hòa cũng chướng mắt, càng đừng nói hắn là nam nhân.” Cha Bành nói: “hiện giờ Trịnh Kiến Quân khen Cố Ngôn Tử, chẳng qua là muốn con trai yên lòng, đằng sau cũng không biết sẽ làm gì đâu?”

“Cũng đúng…” mẹ Bành xem rất nhiều phim cung đấu, cha Bành phân tích như vậy, lập tức đã nghĩ ra rất nhiều tình huống. bà cân nhắc, cha Trịnh mẹ Trịnh làm như vậy, nhất định là làm cho Cố Ngôn Tử và con trai mình thả lỏng cảnh giác, chờ sau này, nhất định sẽ âm thầm tra tấn Cố Ngôn Tử.

Nghĩ như vậy không chỉ có cha Bành mẹ Bành.

Tôn Minh Nghĩa cũng nghĩ như vậy.

Hắn thật sự không thể chấp nhận chuyện Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa ở bên nhau, lúc này ở trên QQ nói: “Người nào đó đừng vui mừng quá sớm, môn đăng hộ đối không phải chỉ là nói miệng.”

Fan của Tôn Minh Nghĩa, bôi đen Cố Ngôn Tử không ít, sau khi QQ của hắn đăng lên, rất nhiều người đến khen.

Đồng thời giải trí Tinh Duyệt tìm thủy quân, cũng bắt đầu ở trong tối chà đạp Cố Ngôn Tử, đem Cố Ngôn Tử bôi đen thành người vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, thậm chí còn ám chỉ, Giang đạo và Tịch Trạch An giúp hắn nói chuyện, đều là bởi vì bọn họ có quan hệ với nhau.

Cố Ngôn Tử: “….” Những cái này mà cũng có thể bịa, Giang đạo và Giang phu nhân cảm tình rất tốt! về phần Tịch Trạch An, người ta là thẳng nam, đã có bạn gái.

Cố Ngôn Tử đang suy xét mình có nên tìm thủy quân giúp mình tẩy trắng, hoặc là lại tìm cậu giúp mình chỉnh đốn thủy quân một chút, đột nhiên thu được tin tức từ QQ chính chủ của mình, nói thông tin của hắn đã được sửa chữa.

Cố Ngôn Tử sửng sốt, nhìn thoáng qua thông tin của mình, sau đó liền phát hiện mình chính thức biến thành “cổ đông của Cố thị, là người nắm giữ ngân sách quỹ Cố Nhạc.”

Cố Ngôn Tử: “…”

QQ lúc trước Cố Ngôn Tử đăng, phía dưới đã đại loạn.

Có người gào khóc kêu trở thành fan của hắn, nhưng cũng có người ồn ào bôi đen hắn.

“Cảm thấy Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa thật xứng đôi!”

“A a a a Cố thiếu thật là đẹp trai!”

…..

“Đây là muốn xoay người sao? »

« Từ làm trợ thủ cho người khác, tới bây giờ đi vào nhà giàu, thật sự là lợi hại. »

« Cố Ngôn Tử hai mươi buổi đã bắt đầu lăn lộn trong đoàn phim, hắn ngay cả học đại học cũng chưa học qua đi? »

….

Hai bên còn đang xâu xé lẫn nhau.

Kết quả, đang xâu xe, đột nhiên có người chú ý có chỗ không đúng : « Từ từ, thông tin QQ chính thức của Cố đại thiếu gia thay đổi ? »

« Cố Ngôn Tử cũng thật quá khôi hài, thế nhưng chứng thực cho mình là cổ đông của Cố thị… đây là công ty cậu ta mới vừa đăng ký sao ? »

« Còn có quỹ Cố Nhạc, cũng là vừa mới đăng kí sao ? trước kia chưa từng nghe qua ! »

….

« người nói Cố Ngôn Tử đăng ký tên công ty, các người có thể tra bách độ một chút ! »

« Run rẩy… tôi thấy cái gì ? là nhân viên Cố thị, lúc trước thế nhưng đau lòng cho đại cổ đông. »

« Tôi tra bách độ là Cố thị, đã muốn nằm mơ rồi. »

« Tôi tra trên bách độ quỹ Cố Nhạc, cũng muốn nằm mơ. »

…..

Quỹ Cố Nhạc kỳ thật cũng không phải là quỹ lớn gì, nhưng lại có danh tiếng….

Quỹ này là cha Cố mẹ Cố sau khi Cố Ngôn Tử sinh ra đã thành lập, để đưa cho Cố Ngôn Tử, hằng năm bọn họ sẽ chuyển tiền vào trong, bảo đảm tương lai Cố thị xảy ra vấn đề, Cố Ngôn Tử có thể dựa vào quỹ này, qua những ngày tốt.

Nguyên nhân chỉ là vì mục đích của quỹ này như vậy, bởi vậy bình thường rất khiêm tốn, nhưng quỹ này hằng năm sẽ  giúp một ít người nghèo khó và những trẻ em chữa bệnh, bởi vậy trên mạng cũng có thể tra ra được, còn có một ít tin tức liên tiếp được đề cập.

Quỹ này dĩ nhiên là của Cố Ngôn Tử sao ?

Cố Ngôn Tử thế nhưng là cổ đông của Cố thị, dĩ nhiên là tương xứng với tập đoàn Minh Lợi ?

Tập đoàn Cố thị và tập đoàn Minh Lợi giống nhau, đều rất lớn.

Đã có thể tính là khiêm tốn, nhưng cũng có thể tìm được ở trên bản tài phú !

« Chứng thực này có phải là sai rồi hay không ? »

« Cái này không bình thương… không phải nói Cố Ngôn Tử là người nghèo nhưng chí không nhỏ sao ? Các người xác định là hắn nghèo sao ? »

« Chủ tịch Cố thị họ Cố, cho nên… Cố Ngôn Tử rốt cuộc là ai ? »

« Cho nên lúc trước hắn nói, nếu giải thưởng Hồng Diệp có thể mua, chính hắn có thể mua, đây là nói thật sao ? »

Nhóm người trên mạng cũng hơi mơ màng.

Cố Ngôn Tử kỳ thật cũng rất kinh ngạc.

Hắn gọi điện thoại cho cha mình : « Chứng thực trên QQ của con…. »

« Là cha làm ! xú tiểu tử, con đi đăng QQ, nói Trịnh Gia Hòa đã tới nhà của chúng ta. » Cha Cố nói, nghĩ tới Trịnh Gia Hòa mà sáng sớm mình bị mắng, hắn thực tức giận.

Cố Ngôn Tử : « … » hai người bọn họ là nam nhân, nói cưới vợ cái gì !

Cố Ngôn Tử không đồng ý, cha Cố càng tức giận, rõ ràng tự mình lên QQ đăng.

Lúc trước Trịnh Gia Hòa không có QQ, nhưng cha Cố có, lúc trước nghe nói trên QQ tuyên truyền rất tốt, mẹ Cố liền đăng kí một cái cho hắn.

Cha Cố không chỉ có QQ, fan còn rất nhiều…. mà Cố thị. Là một bảng hiệu lớn trong giới điện thoại di động, hễ ai dùng di động, sẽ tự động chú ý tới QQ của cha Cố.

Tuy rằng có nhiều người sau khi phát hiện sẽ xóa đi, nhưng cha Cố vẫn như cũ có mấy chục fan.

Thế nhưng, bởi vì hắn không thường chơi cái này, cảm thấy tin tức ở bên trong rất nhiều không xem hết được, cho nên QQ của hắn hầu như là vô dụng, vẫn là thư kí của hắn quản lý, còn dùng để đăng những nội dung liên quan đến công việc.

Nhưng hôm nay….

Cha Cố cầm lại cái QQ kia, sau đó đăng ở bên dưới QQ « Nắm tay nhau đến già » của Trịnh Gia Hòa : Tôi cũng không đồng ý ! »

« đây là chủ tịch Cố thị sao ? »

« Cố Ngôn Tử thật sự cùng Cố thị có quan hệ sao ? »

« giọng nói này rất giống cha vợ, tính tuổi thì…. »

« Cố Ngôn Tử lợi hại…. »

« Trách không được lại kêu là Cố đại thiếu gia… »

« Trách không được cha mẹ Trịnh Gia Hòa lại vui vẻ đồng ý… »

« Những người nói môn đăng hộ đội…. nào đến xem ! đây đã đủ môn đăng hộ đối rồi ! »

« Qùy lạy đại lão ! »

« Xin chào cha chồng ! »

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro