Chương 55: Tự an ủi +56: Giao dịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 55: Tự an ủi

Một màn hình theo dõi, hình ảnh hiển thị chính là Lăng Vũ đang quỳ rạp trên mặt đất lau sàn.

Phía trước màn hình có một người đang ngồi theo dõi. Trên mặt hắn lộ ra ý cười không dễ phát hiện. Hắn rất có hứng thú nhìn người trên màn hình.

Đúng lúc này người đàn ông từ văn phòng đi vào phòng nghỉ.

Một bàn tay bưng ly chân dài chứa rượu vang đỏ, một tay khác còn lại thực sắc tình chậm rãi miêu tả đường cong thân thể Lăng Vũ đang quỳ bò lau nhà.

Bắt đầu từ gương mặt tuyệt mỹ chậm rãi di chuyển tới cái cổ mảnh khảnh, sau đó là cánh tay đang chà sàn nhà, rồi đến hai chân quỳ trên mặt sàn.

Sau đó lại dọc theo mái tóc đen đi ra phía sau lưng, cuối cùng tới cái mông căng tròn hơi vểnh lên. Hai cánh mông thật gợi cảm.

Hình ảnh kia làm bụng dưới của hắn căng thẳng, yết hầu ngăn không được lăn lộn lên xuống. Hô hấp bắt đầu có chút hỗn loạn dù rất nhỏ.

Há mồm to uống một ngụm rượu vang đỏ trong ly, sau đó lại híp hai mắt nhìn hình ảnh tản ra dụ hoặc trước mắt kia. Hắn hít một hơi như ngửi thấy mùi tuyệt mỹ của người kia.

Khóe môi tà tà cong lên, trong mắt tràn ngập dục vọng.

Sau đó hắn đem ly rượu trong tay đặt sang một bên. Tay nâng lên động đậy như là phát ra ám hiệu. Chỉ trong chốc lát sau một cánh cửa mở ra, đi vào là một thiếu niên thanh tú xinh đẹp.

Thiếu niên tiến vào phòng nghỉ, cũng không liếc mắt nhìn màn hình một cái nào, vẫn luôn cúi thấp đầu. Hắn cũng không dám nhìn người trước mắt toàn thân tản ra khí chất như đế vương. Hai chân hơi run rẩy cho thấy lúc này nội tâm thiếu niên đang sợ hãi.

Giống như hiện tại hắn đối mặt không phải một người, mà là một ác quỷ Tu La đến từ địa ngục. Bởi vì bất cứ lúc nào ác quỷ bất mãn sẽ xé rách ngực hắn.

Tầm mắt của người kia cũng không dời khỏi thân hình nhân vật trên màn hình, ngược lại ánh mắt càng ngày càng nóng cháy.<HunhHn786>

(Tác giả đã tỉnh lược...)

Hô hấp hỗn loạn cũng dần dần vững vàng, sau đó mở hai mắt nhìn về phía thiếu niên còn quỳ rạp trên mặt đất khụt khịt.

Ngữ khí lạnh như băng phát ra mệnh lệnh làm thiếu niên run rẩy không thôi.

"Đi ra ngoài!"

Không có nói lời dư thừa, chỉ có mệnh lệnh ngắn gọn lạnh như băng. Làm thiếu niên nằm trên mặt đất lập tức thu dọn mớ hỗn độn, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ.

Thiếu niên vừa đi, hắn liền thả lỏng toàn thân, dựa vào ghế.

Mà người trên màn hình vẫn còn ở tiếp tục động tác chà lau trong tay.

Khép hờ hai mắt, không tiếp tục nhìn màn hình.

Lúc này, ở cửa lại truyền đến một trận tiếng bước chân, tiếp theo cửa phòng nghỉ lại bị mở ra. Cùng lúc một giọng nói trong trẻo cất lên.

"Anh ơi, em tới rồi!"

Rồi sau đó một người trẻ tuổi có gương mặt tương tự người đang ngồi trên ghế, cười hì hì chạy đến bên cạnh.

Hắn bị mùi hương tràn ngập trong không khí làm dừng bước chân. Thiếu niên nghi hoặc nhìn người ngồi trên ghế, rồi sau đó lại nhìn về phía sau.

Trên màn hình thật lớn là một nhân vật làm thiếu niên tức khắc lộ ra vẻ hiểu rõ.
Sau đó hắn trêu đùa nhìn người ngồi ghế trên, nói.

"Anh à, sẽ không phải chỉ nhìn hình ảnh người kia thôi liền bạo phát dục vọng chứ! Đúng là làm khó cho anh. Thật không hiểu được anh, tình nguyện tại đây tự mình an ủi, cũng không trực tiếp bắt người ném lên giường lăn lộn."

Thiếu niên mang theo ý vị khinh bỉ nhìn người kia.

Mà người kia cũng không bởi vì thái độ của thiếu niên mà tức giận, chỉ là cong cong khóe môi. Lộ ra tươi cười âm hiểm, hai tròng mắt cũng lập lòe ánh mắt hung ác nham hiểm.

Nhìn thấy đối phương không để ý tới lời nói của chính mình, thiếu niên cũng không còn hứng thú tiếp tục trêu chọc.
Chẹp chẹp miệng, sau đó hắn ngồi trên đùi đối phương, ôm cổ làm nũng.

"Anh à, hôm nay Tiểu Dật thực vất vả đó nha. Cái hội thảo kia nhàm chán muốn chết, thật đúng là buồn tẻ nhạt nhẽo. Những người đó không biết ăn cái gì lớn lên, cả hội thảo bình thường cũng làm cho lung tung rối loạn. Em cũng không hứng thú nghe báo cáo! Anh à, về sau em có thể không đi mấy cái này hay không? Rất nhàm chán nga!"

Nghe những lời nói đó, hắn chỉ là sủng nịch nhìn thiếu niên trong lòng ngực. Cũng không nói chuyện, mà dùng bàn tay không ngừng trấn an người trong lòng ngực.

Nhìn người không để ý tới chính mình, thiếu niên có chút buồn bực. Nhưng khi nhìn thấy người trên màn hình, gương mặt thiếu niên lập tức dần hiện ra giảo hoạt. Sau đó hắn lộ ra một tươi cười không có hảo ý nhìn về phía người kia.

Chương 56: Giao dịch

Người anh cũng chú ý tới người em trong lòng ngực cười không có hảo ý.

Hắn biết rõ tính nết đứa em nghịch ngợm của mình. Sao hắn không biết đứa em trong lòng ngực đang có mưu ma chước quỷ. Cho nên hắn liền chờ người trong lòng ngực tự nói ra, nhìn xem nó rốt cuộc còn có tin tức gì để thuyết phục hắn đồng ý đề nghị không cần đi đến công ty làm việc.

Cho tới hôm nay ở cửa phòng họp gặp được người đàn ông kia, hắn mới có được ý tưởng giao dịch với anh trai. Nếu đem chuyện này nói cho anh trai biết, về sau khẳng định anh trai sẽ tự mình đi tuần tra những công ty con. Hắn cũng không cần lại đi đến mấy chỗ nhàm chán đó làm gì.

Ngày tháng tiêu dao sung sướng lập tức đến rồi!

Chỉ nghĩ sẽ được an nhàn, hắn liền nhịn không được bật cười.

Nhìn đứa em trong lòng ngực ngây ngô cười, người anh trai chỉ là sủng nịch vỗ đầu, vuốt tóc đứa em trong lòng ngực mình.

Hạ quyết tâm xong, người em trai lập tức từ trong lòng ngực anh trai nhảy dựng lên. Sau đó ngồi xuống bên cạnh anh mình trên sô pha. Hắn cầm ly rượu vang đỏ chỉ còn một nửa đặt trên bàn.

"Anh à, em dùng một tin tức đối với anh rất quan trọng để đổi lấy sự đồng ý đề nghị của em không cần đi làm thì thế nào? Thật sự rất quan trọng nga! Anh suy xét, suy xét đi!!!"

An nhàn nhấp một ngụm rượu vang đỏ, sau đó dùng ánh mắt chờ mong nhìn anh trai trước mắt, chờ mong đối phương có thể gật đầu đồng ý.

Nghe được em trai đáng yêu đang cùng mình làm giao dịch, cái này làm cho hắn có hứng thú. Hắn thật sự không biết tin tức em trai nói ra có đủ trọng lượng, đáng giá cùng hắn làm giao dịch hay không.

"Em nói đi, nếu tin tức kia thật sự có giá trị, anh có thể đồng ý cho em nghỉ hai tháng không cần đi công ty làm việc!"

Hắn giảo hoạt nói ra điều kiện trao đổi.

Không muốn đi làm! Được thôi! Vậy cho em hai tháng thời gian nghỉ ngơi. Hai tháng qua đi, cứ theo lẽ thường đi đến các công ty con giám sát!

Khi giao dịch thành, vậy trong hai tháng hắn phải mệt nhọc một chút.

Nghe được anh trai đưa ra điều kiện trao đổi, đứa em thiếu chút nữa kêu lên.

Cái này là vô nhân tính. Từ khi mình đủ 17 tuổi, anh trai liền bắt đầu đem trọng trách quản lý công ty, từng việc từng việc một hướng trên người mình đổ xuống. Nói tốt đẹp rằng là trước tiên rèn luyện năng lực của mình. Chờ đến khi anh ấy rời khỏi, mình có thể tiếp nhận được sự nghiệp mà một tay anh ấy dốc sức làm nên.

Hắn biết anh trai vì cái sản nghiệp này phí không ít tâm huyết. Mà mục đích cuối cùng chính là để đứa em duy nhất có sinh hoạt thật tốt. Như vậy sẽ không bao giờ giống khi còn nhỏ nghèo rớt mồng tơi, sinh hoạt kham khổ.

Hắn thật sự đối với việc quản lý công ty không có hứng thú. Nhưng nghĩ đến anh trai mình dụng tâm lương khổ, hắn lại đau lòng, sau đó cúi đầu nói:

"Thôi được! Hai tháng thì hai tháng đi!"

Nhìn đứa em trước mắt bộ dạng ủy khuất, trong lòng hắn thở dài một hơi. Đứa em đáng yêu của hắn vẫn chưa có lớn mà. Xem ra cái trọng trách này vẫn phải đè ở trên người hắn thôi.

"Nói đi! Tin tức gì?"

Người anh trai lại lên tiếng.

Nghe được anh trai hỏi chuyện, người em trai cũng không có hồ hởi nhiệt tình muốn kể chuyện như trước. Chỉ là rầu rĩ cúi đầu, hắn nâng lên cánh tay mảnh khảnh chỉ chỉ vào nhân vật trên màn hình, nói.

"Người kia, người mà chúng ta phải đau đầu nghiên cứu phát minh ra một công tác, đang làm một tạp vụ!"

Nói xong, sau đó liền lười biếng dựa vào sô pha, hắn nhìn chằm chằm Lăng Vũ trên màn hình đang nỗ lực phấn đấu chà lau.

Nếu không phải anh trai nói Lăng Vũ hiện tại sắp ba mươi tuổi, hắn khẳng định sẽ cho rằng người trên màn hình chính là một người trẻ tuổi xinh đẹp cùng độ tuổi với hắn.

Chẳng lẽ đây là cái gọi Thiên Sinh Lệ Chất?

Trong lòng hắn vừa nghi hoặc vừa chửi thầm.

Bất quá dung mạo kia thật đúng là tuyệt mỹ, thực hấp dẫn người khác. Đôi môi đỏ hồng rất căng mọng, thật sự khiến người ta muốn đi cắn một ngụm. Thân mình mảnh khảnh, đôi chân thon dài. Tổng hợp dáng người tuy rằng không cao lắm nhưng lại là tỉ lệ hoàn mỹ.

Hiện tại Lăng Vũ đang đứng ở cầu thang lên lầu, lau tay vịn. Hơi cúi thấp thân mình, nên có thể xuyên qua cổ áo sơ màu trắng nhìn thấy xương quai xanh tinh xảo như ẩn như hiện, còn có hai điểm nhỏ trước ngực.

Hình ảnh tuyệt mỹ như vậy làm trong cơ thể người nhìn tự nhiên sinh ra một cảm giác nóng bức. Kéo kéo cà vạt màu lục đậm, để giảm bớt phần khô nóng phát sinh trong lòng.

Sau đó dời đi tầm mắt, người em nhìn về phía người anh trai trước mắt đang nhíu chặt mày.

Nhìn dáng vẻ này thì anh trai còn chưa có được tin tức người này đến công ty nhà mình làm việc rồi.

Nghĩ như vậy, tức khắc trong lòng hắn cười như nở hoa. Tuy rằng hai tháng là quá ít, nhưng có còn hơn không có. Nói như vậy, hắn liền có thể đến trường tìm một ít bằng hữu chơi một chút.

Mà cảm giác khô nóng trong cơ thể lúc trước toát ra nháy mắt bị vui sướng thay thế. Sau đó hắn tưởng tượng ra cuộc sống tốt đẹp trong hai tháng sắp tới.<HunhHn786>

Người anh nghe em trai nói xong trong lòng xác thật kinh ngạc một chút.

Rốt cuộc thủ hạ của hắn còn chưa có đem tin tức này nói cho hắn biết.

Hắn biết Lăng Vũ trong một tháng nay đều đi tìm việc, còn từ chối lời đề nghị của Tổng tài tập đoàn Âu Dương, muốn tự mình tìm việc làm. Chỉ là hắn không nghĩ tới, thế nhưng Lăng Vũ tìm đến công ty hắn, còn trúng tuyển.

Nhìn dáng vẻ người làm việc đến tận tụy như vậy lại bị đám vô dụng kia khiến cho nhanh chóng về nhà. Cả chuyện quan trọng như vậy cũng chưa báo lên cho hắn, còn giữ bọn họ làm gì!

Bất quá nếu Lăng Vũ đã đi vào địa bàn của hắn, có phải chứng minh con cừu đang từng bước rơi vào vòng vây hay không?

Nghĩ vậy, hai tròng mắt hắn bắn ra tia hưng phấn.

Con mồi tự mình tìm đến, vậy không nên trách hắn không khách khí.

Xem ra trò hay phải bắt đầu trình diễn rồi. Mười năm trước Lăng Vũ có thể may mắn chạy thoát khỏi tay hắn. Mười năm sau thì không được may mắn như vậy đâu.

Nhìn thấy ánh mắt anh trai lóe sáng vì hưng phấn, An Dật biết, anh mình muốn bắt đầu triển khai tiến công đối với người trên màn hình.

Tưởng tượng đến khả năng này, cái phần bạo ngược tàn sát bừa bãi trong lòng hắn không có sai biệt với anh trai cũng bắt đầu tăng trưởng.

Hắn thích nhìn những người đó bị hai anh em bọn họ tra tấn, lộ ra vẻ mặt vặn vẹo biến dạng vì thống khổ. Như vậy mới có thể thỏa mãn ham muốn chinh phục mãnh liệt ở sâu trong nội tâm bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro