Chương 56: Thân thế bị phơi bày (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng hỏi về chuyện lúc trước, chị ta thật sự cũng không rõ lắm, thực ra là chưa từng tìm hiểu qua, bởi vì chỉ cần vừa hỏi tại sao mẹ nàng lại trở thành như vậy, Jessica luôn luôn làm mặt lạnh không nói lời nào, cứ như vậy nhiều lần chị ta cũng không hỏi lại nữa.

Nhưng vừa mới nghe được người phụ nữ này nói ba của Jessica trước đây tham ô nhận hối lộ gì đó, nghĩ lúc trước Jessica cũng chưa từng nhắc tới gia cảnh của bản thân.

Bầu không khí thoáng cái trở nên ngượng ngùng, vài người nhìn Jessica sau lại đưa mắt nhìn cô gái tên là Tiểu Nhã kia.

Thậy trên mặt mọi người lộ ra tức giận, người phụ nữ kêu là Tiểu Nhã kia nở nụ cười, giơ tay khẽ vuốt lọn tóc trên trán mình, mở miệng nói: "Chẳng lẽ mọi người không biết, ngôi sao lớn Jessica của chúng ta trước đây là con gái của thư ký Đảng ủy của thành phố A vì tham ô trong lúc tiếp nhận điều tra đã sợ tội nhảy lầu tự sát, giờ cô ta còn đổi cả tên của mình cơ mà."

Nghe vậy có người không khỏi hít một ngụm khí lạnh, đồng loạt nhìn lại Jessica. Sáu năm trước chuyện này ầm ĩ rất lớn, bởi vì trước đây thư ký Đảng ủy thành phố nhận hối lộ một khoản tiền rất lớn, cho nên không chỉ ở thành phố A mà thậm chí cả nước hầu như ai cũng bàn về chuyện này. Có người nói buôn bán làm ăn lớn đến đâu cũng không bằng làm quan lớn, muốn nói chuyện mở rộng làm ăn phải bỏ ra mấy chục vạn hay mấy trăm triệu dự thầu nhưng ít nhất một nửa số tiền đó vào trong tay quan chức. Cho nên lúc đó thư ký đang tiếp nhận điều tra kia nhảy lầu càng tạo thành cơn chấn động toàn quốc, báo chí và TV liên tục đưa tin vài ngày liền.

Nhưng ai cũng không ngờ, ngôi sao chiếm giữ nửa bầu trời Jessica hôm nay lại là con gái thư ký Đảng ủy thành phố nhảy lầu năm đó.

Stella cũng kinh ngạc, trước đây từ tính cách và cử chỉ của Jessica, chị ta chỉ nghĩ có lẽ Jessica xuất thân từ con nhà danh môn quý tộc nhưng không ngờ lại trong một bối cảnh như vậy, trong nhất thời hoàn toàn không biết nên nói cái gì.

Thấy Jessica từ đầu đến cuối không nói lời nào, cô gái kia còn nói thêm: "Trịnh Tú Nghiên à không phải gọi là Jessica chứ , cô giữ bí mật nghề nghiệp thật kín, nhưng việc đó thật sự có phần không đẹp mắt lắm, mấy ngày hôm trước nhóm bạn của chúng ta trước kip tụ họp còn nhắc về cô, nói cô bây giờ trở thành ngôi sao lớn không thèm nhận cả mấy người bạn như chúng tôi nữa, sao vậy, muốn cắt đứt hoàn toàn với quá khứ sao, hay là cô vốn sợ..." song còn không đợi cô ta nói xong, phía sau truyền tới một giọng phụ nữ nghiêm khắc ngắt lời cô ta.

"Đủ rồi, rốt cuộc cô đã nói xong chưa!" Vẻ mặt Vu Văn Văn tức giận đi ngay tới kéo Jesssica qua, ánh mắt sắc nhọn quét về phía cô gái kia, nói: "Đừng cho rằng trên mặt dát vàng thì muốn nhận xằng ai làm bạn cũng được, ai biết là người phụ nữ điên như cô từ đâu xuất hiện, la lối om sòm miệng còn nói xằng nói bậy!"

"Cô..." Người phụ nữ kia trừng mắt với Vu Văn Văn, có phần bị lời nói của cô làm cho tức giận, giọng điệu chói tai nói: "Cô là ai, cô có biết tôi là ai không, ba tôi là..."

"Ba cô không phải là Lý Cương sao?!" Vu Văn Văn tiếp lời, giọng nói tràn đầy sự khinh thường.

"Phụt..." không biết là ai, nhất thời không nhịn được bật cười luôn, chọc cho người phụ nữ kia thở phì phò tức giận trừng mắt về phía bọn họ.

Nhận thấy người trong lòng mình cứng ngắc và run rẩy, Vu Văn Văn không rảnh góp mấy câu nói nhảm với bọn họ, kéo Jessica nói: "Chúng ta đi."

"Cô đứng lại!" Thấy bọn họ định đi, người phụ nữ kia bị Vu Văn Văn nói có phần không phục, trút giận lên người của Jessica, gọi bọn họ lại nói: "Sao vậy, bị người ta vạch trần là con gái của tội phạm tham ô liền muốn chạy à."

Nghe vậy Vu Văn Văn quay đầu lại, ánh mắt sắc bén bắn xuyên qua không khỏi làm người ta chấn động, có phần khiếp sợ.

Stella thấy bầu không khí căng thẳng và gượng gạo, vội vàng trấn tĩnh lại tinh thần vừa cười vừa nói: "À, đạo diễn Lục tới rồi, tôi mang Jessica qua đó chào hỏi, mọi người trò chuyện đi, mọi người trò chuyện đi." Nói rồi kéo Jessica xoay người muốn rời đi.

Người phụ nữ phía sau kia cố ý quay sang người đàn ông bên cạnh lạnh lùng nói: "Văn Hạo, sau này công ty của các anh muốn mời ngôi sao tốt nhất nào cũng phải tìm hiểu kỹ lai lịch, tránh để cho con gái của tội phạm hay kẻ sát nhân nào đó tới đây."

Người đàn ông kia khẽ cười nịnh hót nói: "Vậy sau này phải nhờ em giúp anh kiểm tra mới được."

Người phụ nữ kia cười đắc ý, mắt bình tĩnh nhìn bóng lưng của Jessica.

Stella nhận ra người đàn ông kia là con trai của tổng giám đốc Phương, người đứng ra tổ chức buổi tiệc từ thiện hôm nay, trước đây hai người từng tiếp xúc thông qua công việc, cũng không muốn làm lớn chuyện lên vội vàng lôi kéo Jessica muốn mau chóng rời khỏi đây.

Nhưng Stella muốn im hơi lặng tiếng cũng phải hỏi qua Vu Văn Văn bên cạnh một chút xem có đồng ý để cho người phụ nữ của mình chịu uất ức hay không! Chỉ thấy Vu Văn Văn xoay đầu lại, đi nhanh về phía người phụ nữ kia, nhìn chằm chằm vào mắt của cô ta giống như có thể ăn sống cô ta, nói: "Cô cho cô là ai, ỷ vào điều kiện nhà mình mà ở đây nói bậy sao, tôi thấy cô thuộc loại trong nhà có tiền hoặc có quyền, nhưng bất kể là ai cũng phải dựa vào bản lĩnh của mình. Chẳng qua chỉ là một loại ký sinh trùng sống nhờ mà thôi, bây giờ cô ăn mặc xinh đẹp đứng ở chỗ này, ngày nào đó nếu như cô mất đi những thứ đó không chắc cô còn có thể đứng ở đây được nữa không! Lột những thứ này ra, đừng nói là cô có thể đứng ở đây, tôi nghĩ ngay cả khả năng sinh tồn cô cũng không có."

"Cô..." cô ta căm hận nhìn cô chằm chằm, muốn phản bác lại nhưng Vu Văn Văn cũng không cho cô ta cơ hội, liếc nhìn người đàn ông ở bên cạnh cô ta, tiếp tục dùng lời nói có phần cay nghiệt nói: "Cô cho rằng dáng dấp của mình rất đẹp sao? Người đàn ông bên cạnh cô thật sự thích cô sao? Đừng nói đùa, sao không cầm gương soi lại mình xem, chẳng qua cậu ta thấy cô có giá trị lợi dụng, hoặc là quyền lực hoặc là tiền tài, bằng không với bộ dạng xấu xí của cô làm sao có người đàn ông nào để mắt tới, ôm còn ghê tởm nữa là phải hôn?" Vu Văn Văn nói một hơi không ngừng nghỉ.

Mấy nhà sản xuất, đạo diễn, giám chế điện ảnh ở xung quanh nghe thấy cũng không khỏi hít một ngụm khí lạnh, những lời này cũng thật cay nghiệt.

"Cô cô cô..." Người phụ nữ kia chỉ tay vào Vu Văn Văn, tức giận đến nỗi cả người run rẩy lên, một câu cũng không nói được.

Người đàn ông đi cùng cô ta cũng sửng sốt một lúc lâu sau mới phản ứng được, phục hồi lại tinh thần không kiềm chế nổi la lên với Vu Văn Văn: "Cô, cô là ai mà ở chỗ này giương oai!" Nói rồi giơ tay bước tới định nắm cổ áo của Vu Văn Văn.

Nhưng anh ta đâu phải là đối thủ của Vu Văn Văn, tay còn chưa giơ đến đã bị Vu Văn Văn trong nháy mắt vặn ngược tay anh ta ra phía sau lưng, nói: "Muốn đánh nhau à?"

"Á... Cô, cô cô buông tay, tay tôi sắp gãy rồi..." Người đàn ông kia bị Vu Văn Văn túm tay đau đớn gào khóc lên.

Stella thấy tình hình không ổn, bước lên phía trước muốn kéo ra nhưng lại bị ánh mắt của Vu Văn Văn quét tới, sợ không dám tiến lên chỉ đứng yên tại chỗ vừa cười vừa nói: "Cái này, cái này, Vu tiểu thư, coi như cô nể mặt Jessica đi, đừng làm lớn chuyện lên." Nói rồi vội vàng nháy mắt với Jessica.

Lúc này Jessica mới phục hồi lại tinh thần, thấy vẻ mặt Vu Văn Văn nắm tay người đàn ông kia nghiêm túc có phần dọa người, bước lên phía trước nắm lấy tay của cô, lắc đầu với cô, nói: "Đừng như vậy."

Vu Văn Văn thấy Jessica nói như vậy mới buông người đàn ông kia ra, nhìn anh ta nói: "Đừng không biết tự lượng sức mình, cậu còn không chịu được một nắm đấm của tôi."

Người đàn ông kia ôm tay lui về phía sau vài bước, rất sợ sẽ bị đánh, không dám nói thêm nửa chữ.

Người phụ nữ cũng có phần bị dọa, nhưng trong lòng lại hơi ấm ức, cô ta và Jessica quen biết từ nhỏ, ban đầu hai người là một cặp then chốt trong khu nhà, lúc đó ba của Jessica là thư ký Đảng ủy thành phố còn ba cô ta là thị trưởng thành phố A. Những người quen biết hai người bọn họ vẫn thường đem cô ta so sánh với Jessica, nói Jessica xinh đẹp lại thông minh hơn cô ta. Có thể nói cô ta từ nhỏ đã sống ở dưới bóng của Jessica, bây giờ Jessica chỉ là một đứa con gái của tên tội phạm tham ô, cô ta không có lý do phải chịu thấp hơn Jessica nữa.

Đang nghĩ ngợi, ngẩng đầu lên thì thấy phía sau Jessica có một đám người đi về phía bọn họ, trên mặt lộ ra nụ cười khinh thường liếc nhìn Jessica và Vu Văn Văn, bước lên nghênh đón kéo người đàn ông khoảng năm mươi tuổi vào giữa, vô cùng thân thiết nói: "Ba, ba tới rồi."

Người đàn ông kia cười vỗ vỗ tay của cô ta, xoay người giới thiệu với người đang đứng bên cạnh mình: "Con gái út của nhà tôi, khiến tổng giám đốc Vu chê cười rồi." Trên mặt mang theo vẻ cưng chiều, vừa nói vừa quay đầu nhìn con gái nói: "Tiểu Nhã đến đây, vị này chính là tổng giám đốc Vu, bên cạnh tổng giám đốc Vu là chồng của cô ấy - tổng giám đốc Ninh. Không phải con thích hát sao, gần đây tổng giám đốc Vu có hứng thú muốn đầu tư làm album, con phải cố gắng nịnh bợ thật khéo tổng giám đốc Vu mới được."

Tiểu Nhã có phần miễn cưỡng khẽ cười với người ta, bây giờ cô ta chẳng còn quan tâm tới chuyện hát hay không hát nữa, trong bụng cô ta lúc này nghẹn đầy ngụm khí, phải tìm người để cho cô ta xả giận mới được. Nghĩ vậy cô ta quay đầu nói với ba mình: "Ba ba, ba xem tối nay con gặp phải ai." Nói rồi nhìn lại Jessica đằng sau lưng.

"Gặp phải ai vậy?" Nói xong nhìn theo ánh mắt của cô ta, nhìn thấy Jessica  đứng ở đó liền có phần sững sờ, hơi bất ngờ.

Jessica nhận ra ông ta, ông ta chính là Lâm Viễn Sơn - thị trưởng thành phố A năm đó.

Nhưng không đợi Lâm Viễn Sơn kinh ngạc xong, tổng giám đốc Vu đứng bên cạnh ông ta đột nhiên kêu lên: "Cô út, sao em lại ở đây?!"

Lúc này Vu Văn Văn mới chăm chú nhìn kỹ lại, hơi bất ngờ: "Chị tư, anh rể?"

Hóa ra tổng giám đốc Vu và tổng giám đốc Ninh đi cùng Lâm Viễn Sơn đến không phải ai khác mà chính là chị tư Vu Văn Tĩnh của nhà họ Vu và chồng của chị ấy Ninh Hoài An.

Trong phút chốc mọi người nhìn thấy đều choáng váng ngay tại chỗ, tập đoàn Vu thị được coi là công ty lớn nhất nhì nước, không chỉ ở Giang Thành mà khắp các nơi trong cả nước đều có sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Mọi người đều biết hiện tại Vu Văn Phong không thể nào quản lý hết chuyện của công ty, tất cả mọi việc lớn bé trong công ty đều do bốn người con gái nhà họ Vu xử lý. Mà trong bốn người con gái này, con gái thứ tư của nhà họ Vu nổi tiếng là người quản lý hà khắc thủ đoạn, làm việc tàn nhẫn và quyết đoán không thua đàn ông. Có thể nói là tiêu biểu cho nữ cường, báo chí và tạp chí cũng tranh nhau phỏng vấn chị vài lần, cho nên phần lớn mọi người ở đây đều mong chị có thể xuất hiện.

Vốn mọi người còn đang suy đoán thân phận người phụ nữ bên cạnh Jessica, lúc trước chuyện Jessica thuê phòng cùng khác, thậm chí chuyện cầu hôn hay đính hôn mọi người đều đã nghe thấy, nhưng trên báo cũng không tra ra người kia là ai, chỉ đoán rằng đó có thể là một người làm lính, còn thân phận cụ thể thế nào vẫn không rõ. Nhưng vừa rồi nhìn thấy cô ta và Vu Văn Tĩnh trò chuyện với nhau, thì ra cô ta chính là con gái út của nhà họ Vu mà vẫn chưa bao giờ chính thức công khai ra ngoài!

Vu Văn Tĩnh đi tới chỗ cô, hỏi: "Em đến Thanh Đảo lúc nào vậy?" Nói rồi liếc nhìn Jessica đứng bên cạnh Vu Văn Văn.

"Sáng sớm hôm nay." Vu Văn Văn trả lời theo sự thật, đưa tay ôm Jessica.

Ninh Hoài An cũng đi tới chỗ bọn họ: "Văn Văn." Giơ tay vỗ vỗ vai Vu Văn Văn, quay đầu nhìn Jessica, nhẹ nhàng nho nhã cười, nói: "Đây chắc là Tú Nghiên, anh là anh rể của Vu Văn Văn."

Jessica gật đầu chào hai người, khẽ cất giọng nói: "Chị tư, anh rể."

"Lúc trước nghe ba mẹ nói hai em đã lấy giấy kết hôn, lúc nào quay về thì tổ chức tiệc chúc mừng đây?" Ninh Hoài An cười hỏi.

Jessica liếc nhìn Vu Văn Văn, không nói gì.

"Tạm thời chưa tính đến, Nghiên nhi bận rộn công việc, em ở bên kia nhiệm vụ huấn luyện cuối năm cũng nặng." Vu Văn Văn giải thích.

"Như vậy sao được!" Nghe vậy Vu Văn Tĩnh ở bên cạnh không đồng ý nói: "Em là con của nhà họ Vu, kết hôn là chuyện đại sự của nhà chúng ta, hôn lễ này nhất định phải tổ chức, hơn nữa còn phải làm vô cùng tưng bừng! Chị đoán cộng thêm các bên hợp tác ít cũng phải hơn trăm mâm."

Vu Văn Văn nhíu mày, có phần không vui nói: "Chị, đừng biến hôn lễ của em thành một phần kinh doanh của công ty chị."

"Có gì không được, em..." Vu Văn Tĩnh còn muốn nói tiếp nhưng lại bị Ninh Hoài An ở bên cạnh ngắt lời.

"Nếu Văn Văn không thích vậy cũng đừng ép, đến lúc đó người trong một nhà cùng nhau ăn một bữa cơm cũng tốt lắm rồi." Ninh Hoài An dàn xếp nói.

Vu Văn Tĩnh bĩu môi, không nói thêm về vấn đề này nữa, vì để tránh cho khỏi xấu hổ, chị thay đổi đề tài nhìn Lâm Viễn Sơn nói: "Văn Văn, chị giới thiệu cho các em biết, vị này chính là ông chủ Lâm, chúng ta đang bàn chuyện hợp tác."

Bên này Vu Văn Tĩnh vừa dứt lời xong đã thấy Lâm Viễn Sơn tươi cười đi về phía bọn họ, chìa tay với Vu Văn Văn nói: "Trước kia Tú Nghiên là tôi nhìn lớn lên, không ngờ chớp mắt một cái đã lập gia đình rồi." Nói xong lại nhìn sang Jessica, trên mặt mang theo vẻ hiền lành.

Vu Văn Văn nhìn bàn tay của ông ta chìa tới, lại nhìn vẻ mặt giả tạo buồn nôn của ông ta và Lâm Tiểu Nhã đang há hốc mồm ngạc nhiên ở bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, không thèm giơ tay ra bắt tay với ông ta, chỉ lạnh giọng nói với Vu Văn Tĩnh ở bên cạnh: "Chị tư, chẳng lẽ chị thật sự muốn hợp tác cùng bọn họ ư?"

Vu Văn Tĩnh sửng sốt, có phần không hiểu ý của Vu Văn Văn: "Sao vậy?"

Vu Văn Văn liếc nhìn Lâm Viễn Sơn, nói: "Một người ngay cả con gái của mình còn không dạy dỗ cho tốt được thì làm sao có thể cai quản được một xí nghiệp, cùng một công ty như vậy hợp tác thật quá mạo hiểm, em khuyên chị nên suy nghĩ thật kỹ lại."

Nghe vậy Vu Văn Tĩnh và Ninh Hoài An nhìn nhau trao đổi ánh mắt, sau đó quay đầu nhìn Lâm Tiểu Nhã đứng ở đó, lúc này mới để ý thấy bầu không khí có phần quỷ dị và bất thường.

Lâm Viễn Sơn nhíu mày quay đầu nhìn con gái của mình. Vu Văn Văn không nói thêm gì nữa chỉ nắm lấy tay của Jessica xoay đầu rời đi luôn, cũng không để ý tới nhóm người kia đang giương mắt kinh ngạc.

Vu Văn Văn dắt tay Jessica rời khỏi hội trường, cởi áo vest trên người mình khoác lên vai nàng. Jessica có vẻ rất yên lặng, mặc cho cô dắt đi cũng không mở miệng nói câu gì, trên mặt bình tĩnh không nhìn ra một chút tâm tình nào. Nhưng Vu Văn Văn biết lúc này trong lòng nàng nhất định là khó chịu, mỗi lần động đến chuyện của ba mẹ nàng, nàng luôn luôn có vẻ mặt này.

Có lẽ những phóng viên ở cửa kia cũng không đoán được sẽ có người ra sớm như vậy, cho nên cũng không có người túc chực chờ ở cửa, Jessica và Vu Văn Văn nắm tay nhau đi ra ngoài như vậy cũng không hề bị bất cứ ai ngăn lại.

----continue-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro