06.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trốn nhau nhiều ngày như vậy,Lý Tuấn Hào cuối cùng vẫn là bị chụp. Lúc này, hắn thật sự cạn lời luôn rồi.
Một trong những người báo cáo họ là Liên Hoài Vĩ, một nhà báo xuất sắc lang thang khắp nơi.
Lý Tuấn Hào cũng đã chụp một bức ảnh ôm nhau của Liên Hoài Vĩ và Tôn Diệc Hàng để trả thù.Mấy ngày nay anh ấy đều chụp được hết cặp này đến cặp khác, nhưng anh chưa muốn nộp,anh muốn để nó trở thành con át chủ bài.
Nhưng Liên Hoài Vĩ điên rồi anh nói rằng anh không quan tâm, anh chỉ muốn vạch trần tất cả những cặp đôi đang yêu nhau ở Dachang.
Phiếu sẽ bị giảm nếu vượt quá 10.000 điểm. Để cứu mình và bạn trai, Lý Tuấn Hào đã nộp hai bức ảnh và thoát khỏi vùng nguy hiểm thành công.Bởi vì bị Lý Tuấn Hào báo cáo, có người đã âm hơn 10.000 điểm, để tự cứu mình nên họ tiếp tục chụp, mọi người ăn dưa ăn đến quên cả trời đất.
Giờ phút này, ai cũng đều không quan tâm xem ai có thể thêm phiếu, chỉ muốn xem cảnh các cặp đôi tự giết lẫn nhau.
Mười hai giờ sau, danh sách điểm đã thay đổi rất nhiều.
Đứng gần cuối bảng xếp hạng là Liên Hoài Vĩ,người bị báo cáo nhiều nhất với số điểm -20.000.
Tôn Diệc Hàng là người đáng thương nhất,ở gần Liên Hoài Vĩ điên cuồng bị báo cáo, bản thân lại không báo cáo người khác nên điểm của cậu bị âm với con số khủng khiếp -34000.
Tôn Oánh Hạo không thể nhìn được nữa liền kéo Thường Hoa Sâm chạy đến chỗ Tôn Diệc Hàng, yêu cầu anh ta chụp ảnh họ nắm tay nhau và đi báo cáo.
Tôn Diệc Hàng nhanh chóng lắc đầu và nói rằng anh không phải là người bán đứng bạn mình.
"Bây giờ cậu là người cuối cùng. Đến lúc đó cậu sẽ bị trừ 34.000 phiếu bầu, và công sức của cậu sẽ đổ sông đổ bể mất. Nhanh chóng chụp một vài bức hình đi, nhớ gửi cho bọn tôi sau khi chụp." Tôn Oánh Hạo dựa đầu vào vai Thường Hoa Sâm, siết chặt các ngón tay của cậu ấy và cười rất ngọt ngào.
"..." Tôn Diệc Hàng chua xót.
Các cặp đôi khác cũng coi thường Tôn Diệc Hành bị trừ quá nhiều điểm, biết rằng Tôn Oánh Hạo và Thường Hoa Sâm đang tìm Tôn Diệc Hàng chụp ảnh để kéo điểm cho cậu, họ đến trước mặt Tôn Diệc Hàng để anh chụp họ.
"..." Làm thế nào mà đột nhiên lại trở thành nhiếp ảnh gia của một studio ảnh tình nhân?
Với sự nỗ lực, phối hợp của tất cả mọi người, điểm số của Tôn Diệc  Hàng cuối cùng đã được kéo xuống mức -9000.Mặc dù vẫn đứng thứ hai từ dưới lên, nhưng ít nhất sẽ không bị giảm số phiếu bầu.
Tôn Diệc Hàng lo lắng về điểm số của Liên Hoài Vĩ, vì vậy nhờ vả một vài cặp đôi chụp ảnh rồi gửi cho thầy Liên.
Với sự nỗ lực của Tôn Diệc Hàng, cuối cùng điểm số của Hoài Vĩ đã trở thành -9000 điểm.
Cặp đôi trẻ này đã xảy ra một cuộc cãi vã lớn, và Liên Hoài Vĩ tức giận đến mức muốn chia tay với Tôn Diệc Hàng, vì sự việc đã được hòa giải trở lại. Ngay cả Hoài Vĩ cũng đã bình thường trở lại, mặc dù trong điện thoại vẫn còn rất nhiều ảnh của các cặp đôi khác nhưng anh sẽ không báo cáo nữa vì muốn cảm ơn mọi người nỗ lực cứu anh.
Vẫn còn mười tiếng trước khi kết thúc trò chơi.
Lúc này Lương lão sư đề nghị mọi người không nên báo cáo nữa, chỉ cần danh sách không được cập nhật, chỉ có mười người đứng đầu bình chọn, không giảm bớt ai, mọi người đều vui vẻ.
Mọi người đều đồng tình, vì máy cũng không còn nhiều pin nữa nên không cần tiếp tục.
La Nhất Châu và Đường Cửu Châu từ đầu đến cuối đều không bị phát hiện,liền rất vui mừng, chỉ cần trò chơi kết thúc, bọn họ sẽ có thể ở một chỗ với nhau một cách công khai.
Trên thực tế, không thể nói rằng họ không bị phát hiện,nhưng cũng không có bằng chứng nào cho thấy họ đang hẹn hò cả.
Đường Cửu Châu tin chắc rằng họ sẽ  là người cười cuối cùng.
Không có thay đổi nào trong danh sách trong năm giờ qua. Các cặp đôi của mỗi đội không giấu giếm, trực tiếp nắm tay nhau xì xào trước công chúng.
Liên Hoài Vĩ và Tôn Diệc Hàng,hai người đang ở bên bờ vực nguy hiểm, đã gắn bó với nhau sau khi hòa giải, Liên Hoài Vĩ cũng tặng Tôn Diệc Hàng một món quà nhỏ và hôn trực tiếp vào mặt Tôn Diệc Hàng với niềm vui sướng.
Tôn Oánh Hạo bưng một đĩa hoa quả đến,Thường Hoa Sâm kéo hai chiếc ghế đến, ngồi trước bảng điểm, đút hoa quả cho nhau, toát lên hương vị ngọt ngào của tình yêu.
Từ Tân Trì đề nghị dùng máy chiếu mọi người cùng nhau xem phim, sau khi mọi người hỏi tổ đạo diễn hồi lâu, họ mới gật đầu cho mọi người cùng nhau xem phim để thư giãn.
Trong ký túc xá ngày càng có nhiều người vào.
Một số người ngồi trên ghế, và một số người ngồi trực tiếp trên mặt đất.
Ví dụ, Lưu Tuyển chỉ đơn giản là nằm trên đùi của Dư Cảnh Thiên,và Tony chạm vào mái tóc của Lưu Tuyển với một biểu hiện hài lòng.
Đoàn Tinh Tinh ôm Lưu Quan Hữu vào lòng, cằm tựa vào vai trái của Lưu Quan Hữu, thoải mái như một cái gối.
Liên Hoài Vĩ và Tôn Vĩ Hàng ngồi cạnh nhau,cùng nhau đắp một chiếc áo khoác. Không ai nhìn thấy họ nắm chặt tay nhau dưới lớp áo khoác.
Lý Tuấn Hào bị đồ ăn vặt vây quanh, có người sợ cậu ngồi dưới đất không thoải mái nên đã mang theo một cái đệm. Lý Tuấn Hào ngồi an toàn trong vòng tay của Hà Nhĩ Lực Quân, ấm áp vô cùng.
Khưu Đan Phong vốn ngồi bên cạnh anh trai mình, nhưng mới xem được một chút đã say giấc mất rồi, Trần Dự Canh không có đánh thức, mà đem đứa em này ôm vào lòng cận thận lấy áo khoác đắp cho cậu thận trọng như là đang bảo vệ một báu vật.
Hashimoto Yuta không hiểu được tiếng Trung, Khương Kinh Tá đã kiên nhẫn giải thích cho anh, sau đó đầu của cả hai càng lúc càng gần, cuối cùng vì trời quá tối cái gì cũng không nhìn thấy.
Mọi thứ thật tốt đẹp.
Mọi thứ tốt đẹp đến mức Cửu Châu hạ thấp cảnh giác, ngồi bên cạnh La Nhất Châu. Khung cảnh rất tối, mọi người đều chăm chú xem phim, sẽ không ai để ý đến họ đang làm gì trong góc.
La Nhất Châu nắm tay lấy Cửu Châu,  Cửu Châu cũng không hề cự tuyệt.
Đây là một bộ phim tình cảm, Đường Cửu Châu xem rất nghiêm túc, cũng không nhận ra La Nhất Châu chỉ ngồi  nhìn mình. Cho đến khi ánh mắt càng ngày càng nóng bỏng khiến anh quay đầu lại, "Tập trung xem phim đi, sao em cứ nhình anh vậy."
"Anh rất đẹp a."
Cũng may bây giờ đèn không bật lên, nếu không chắc anh sẽ xấu hổ chết mất, Cửu Châu nghĩ.
Trong cảnh cuối của bộ phim, nam chính và nữ chính đã hôn nhau dưới ánh trăng sau khi giải quyết hiểu lầm, mọi người hét lên một cách kỳ lạ,1 số người che mặt và không nhìn họ, một số nhìn xuống dưới và mỉm cười ngượng nghịu.
Đường Cửu Châu định duỗi người 1 cái, nhưng đột nhiên lại có người ôm lấy mặt anh, hôn sâu một cái.
Anh mở to mắt, đẩy người đàn ông ra, cố gắng hạ giọng, "La Nhất Châu, em điên rồi sao?!"
Vào lúc này, đôi mắt to tròn của La Nhất Châu lóe lên gian xảo, hắn thở phì phò bên tai Đường Cửu Châu.
"Chỉ là muốn có được anh đến điên
rồi."
Đường Cửu Châu xấu hổ đến nỗi đỏ cả mặt.
Sau khi bộ phim đầu tiên kết thúc, rất nhiều người quay về ký túc xá đi ngủ.  Cửu Châu và Nhất Châu vẫn ngồi ở một góc không ai để ý, và tiếp tục xem đoạn phim thứ hai. Chỉ có điều lần này, tay của La Nhất Châu đã ôm eo Đường Cửu Châu, Đường Cửu Châu đang dựa vào vai của La Nhất Châu.
Hai tiếng rưỡi sau, bộ phim thứ hai kết thúc. Tất cả mọi người có mặt đều đang chuẩn bị về kí túc xá ngủ.  Kết quả là có người vô tình liếc nhìn danh sách điểm, không khỏi kinh ngạc thốt một câu chửi thề.
Lúc này, chỉ còn 5 phút nữa là kết thúc trận đấu, và ngôi vị số một trong danh sách đã chuyển từ Lý Lý thành Hiếu Từ.
Mọi người nhìn người đứng chót, tưởng là nhìn lầm.
La Nhất Châu -15000
Đường Cửu Châu -15000
Lương Sâm -12000
Từ Tử Vị -12000
Đặng Hiếu Từ đã thành công trở thành người đứng đầu với số điểm cao là 27.000 điểm.
Tất cả mọi người đều cho rằng đã kết thúc, nhưng Đường Cửu Châu lại bình tĩnh lấy điện thoại ra gửi ảnh, điểm số lập tức nhảy lên nhảy xuống, so với xem một trận bóng đá còn có hứng thú hơn.
Cửu Châu cộng thêm 3.000 điểm, và  Đặng Hiếu Từ ngay lập tức bị - 3.000  điểm.
Hiếu Từ cuối cùng đã giành chiến thắng trong trận chiến điểm số gay cấn với 34.000 điểm. Cửu Châu bị -12.000 điểm.  Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không ngờ hai người này lại ẩn sâu như vậy.
Nhất Châu vỗ vỗ vai Đường Cửu Châu, dịu dàng dỗ dành.
Lượng thông tin chỉ trong vòng năm phút nhiều đến nỗi ai cũng phải quay đầu.
"Fuck,bọn họ vậy mà thực sự hẹn hò!!!"
"Thảo nào mấy hôm nay La Nhất Châu luôn nhìn chằm chằm vào tôi !!"
"Hiếu Từ đã giấu bao nhiêu bức ảnh a !!"
"Không ai trong số mọi người muốn biết chuyện gì đã xảy ra với Lương Sâm và Từ Tử Vị sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro