Phiên Ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phiên Ngoại 1 - Chọn đồ vật đoán tương lai

Bất tri bất giác tiểu Hiên Viên Húc Huân đã tròn một tuổi.

Tiểu gia khỏa lớn lên thực đáng yêu, càng lớn càng giống Hiên Viên Hàn, duy chỉ có tính tình hỏa bạo kia là giống Triệu Tân.

Là tôn tử duy nhất của hai nhà Hiên Viên, Triệu cho nên trình độ coi trọng của hai nhà với đứa nhỏ khỏi miễn bàn tới, cho nên tiệc mừng sinh nhật một tuổi cũng phải long trọng tương đương.

Không mời nhiều người đến dự, chỉ mời hai bên gia đình tới một nhà hàng lớn nhất thành phố để ăn mừng sinh nhật. Đương nhiên trong số khách được mời tới không thể thiếu Ngô Bân cùng Lí Thực được.

Hai đứa nhỏ nhà Ngô Bân cùng Lí Thực đều đã hơn 3 tuổi. Lão Đại kêu Lí Dương Nhiễu, mà lão Nhị kêu Ngô Dương Vũ, đây là ước định giữa hai người, mỗi nhà đều có một người thừa kế.

Tuy là song bào thai, nhưng tính cách lại không giống nhau, tính lão Đại rất giống Ngô Bân, sáng sủa, thích ngoại giao, mà lão Nhị Dương Vũ không biết có phải là do di truyền cách hệ hay không mà lại kế thừa tính cách của Lí Nhân Hiên, không tươi cười, cả ngày đều mang một bộ dáng tiểu đại nhân.

Theo tục lệ, vào ngày đứa nhỏ tròn một tuổi đều phải tiến hành chọn đồ vật đoán tương lai, cho nên tiểu Húc Huân cũng không ngoại lệ.

Chính là đồ vật nhà người ta chuẩn bị cho đứa nhỏ chọn thường là một chút thức ăn hoặc đồ chơi tạo hứng thú cho đứa nhỏ, mà đống đồ đang để trước mặt tiểu Húc Huân lại làm cho người khác cảm thấy không giống như là thứ nên để đứa nhỏ chọn đồ vật đoán tương lai.

Bởi vì Hiên Viên Tĩnh là hắc đạo đại ca cho nên vị đại bá này của đứa nhỏ đích đại bá cư nhiên rút súng lục tùy thân đem ra. Bố mẹ Hiên Viên Hàn cư nhiên lại đưa ra một mô hình trái tim, nguyên lai là do hai người đều là bác sĩ khoa tim mạch, tới lượt Hiên Viên Hàn liền xuất ra một con dao mổ, loại dao mà bác sĩ ngoại khoa hay sử dụng.

Triệu gia bên này cũng đơn giản hơn, bởi vì nhà có quán cơm cho nên phóng ra cũng đều là chiêu bài đồ ăn nhà mình (tức là thực đơn các món ăn í), mà Triệu Tân lại xuất ra một tiểu hùng bố ngẫu (gấu bông ó) vô cùng đáng yêu, hy vọng đứa con sẽ kế thừa sự nghiệp của mình, làm một ấu sư (giáo viên mẫu giáo/ tiểu học).

Sau khi mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt, liền đem tiểu Húc Huân đang mặc quần áo thỏ cục cưng đặt ở trên mặt đất. Thời điểm chọn đồ vật đoán tương lai chính thức bắt đầu rồi.

Trong mắt vật nhỏ lại hiển nhiên không cảm thấy hứng thú với bất kì thứ gì, bò một vòng cũng không cầm lấy vật gì, lại bò lại một vòng nữa, đột nhiên dừng lại phía trước Hiên Viên Tĩnh, nhìn Warner hình dạng cổ quái, tiểu Húc Huân vui vẻ lấy hai tay ôm vào ngực. Mừng rỡ cười khanh khách.

Thấy đứa con ôm súng lục cười vui vẻ, Triệu Tân bị đả kích không nhỏ, không ngờ chọn đi chọn lại bao nhiêu nghề không chọn lại chọn ngay cái nghề hắn không thể chấp nhận được, hắc đạo. Triệu Tân nghĩ đến tương lai đứa con sau này, chỉ có thể bất đắc dĩ ôm đầu rên.

Tiểu Húc Huân đang chuẩn bị ôm chiến lợi phẩm hướng ' mụ mụ' đi đến đột nhiên ngừng lại. Bởi hắn bị một thứ gì đó hấp dẫn hơn cả súng lục.

"Thứ gì đó" cũng không phải là đồ vật, mà là tiểu Dương Vũ.

Trong mắt tiểu Húc Huân, tiểu Dương Vũ có dáng cân đối, mặt tròn tròn, giống như búp bê mụ mụ cho nó. Chỉ là búp bê trước mặt có thể hô hấp, so với búp bê ở nhà vừa tốt lại vừa đẹp hơn rất nhiều.

Luyến tiếc nhìn súng lục trong tay, tiểu Húc Huân lập tức cải biến phương hướng, dùng tốc độ rất nhanh đi tới trước mặt Dương Vũ.

Tiểu Húc Huân mới tập đi nên bước đi vẫn chưa vững vàng lắm, khi tới nơi liền ôm chân Dương Vũ đứng lên, đem súng đặt qua một bên, vui vẻ kêu: "Oa . . . Oa . . ."

Tiểu Dương Vũ tuy là khốc, trên mặt vẫn là không có một chút biểu tình, tùy ý để tiểu đông qua trước mắt ôm lấy hắn, nhưng là không có do phiền chán mà bỏ ra.

Không biết là ai đột nhiên dùng sức, Dương Vũ bị đẩy ngã ra đất.

Mà tiểu Húc Huân đối kết quả như vậy lại càng thêm vui vẻ, toàn thân đều đặt trên người Dương Vũ, lớn tiếng kêu lên: "Của ta. . . Búp bê. . . "Cũng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nộn của Dương Vũ hôn ' xoạch' một cái. Vẻ mặt vô cùng hưng phấn.

Nhóm đại nhân đứng đây đều bị hành động của Húc Huân làm làm hoảng sợ ngây người, cũng từ ngày đó, Húc Huân liền nhận định Dương Vũ là lão bà của chính mình, ngày ngày đều cố gắng hướng mục tiêu đó mà đi tới.

Phiên Ngoại 2 - Kí sự bán thân

Từ lúc chọn đồ vật đoán tương lai bốn năm sau, lúc đó tiểu Húc Huân đã năm tuổi. Húc Huân lớn lên rất dễ nhìn. Từ bà cố nội, cho tới tiểu bằng hữu ở nhà trẻ không một ai không thích tiểu Húc Huân vui tươi như ánh mặt trời.

Do năm đó khi chọn đồ vật đoán tương lai quơ được là súng lục của đại bá, theo luật Húc Huân quơ được vật của ai, sẽ kế thừa người đó gia nghiệp. Từ lúc đó Hiên Viên Tĩnh đã bắt đầu tính toán bồi dưỡng tiểu Húc Huân.

Nhận được điện thoại đại ca gọi tới, Hiên Viên Hàn đau hết cả đầu, số hắn sao lại khổ như vậy a? Sinh con trai là muốn trói chặt tâm lão bà, ai ngờ đến khi có đứa nhỏ, tâm lão bà toàn bộ đều dành cho đứa con, vị trí của hắn trong tâm lão bà lại bị đẩy xuống hàng thứ hai. Nếu bây giờ về nhà nói chuyện này cho Tân Tân biết thì chắc chắn tối nay sẽ phải ra ngoài phòng khác ngủ, nghĩ đến đoạn thời gian bị cấm dục, Hiên Viên Hàn lại đau đầu.

Không để ý tới yêu cầu của đại ca, Hiên Viên Hàn định kéo dài thời gian cho đến khi không thể kéo thêm nữa rồi hãy tính sau.

Nửa tháng trôi qua một cách bình an, Hiên Viên Hàn chắc mẩm Hiên Viên Tĩnh đã từ bỏ ý định nhưng không ngờ vị lão Đại này vô cùng kiêu ngạo, cư nhiên chạy tới bệnh viện tìm người, Hiên Viên Hàn vừa từ phòng giải phẫu bước ra, vừa bước vào văn phòng liền thấy di động của mình đang ở trong tay vị lão đại ngồi đĩnh đạc ngồi vắt chéo chân trên ghế của mình hút thuốc.

"Ca, sao tự nhiên ngươi rãnh rỗi chạy tới bệnh viện của ta vậy a, đúng là rồng đến nhà tôm nha." Biết rõ mục đích Hiên Viên Tĩnh tới đây nhưng Hiên Viên Hàn vẫn pha trò cùng đối phương.

"Đúng vậy nha, ta gần đây rất bình an, tại ta nhớ ngươi quá nên chạy đến xem ngươi như thế nào a, Húc Huân có khỏe không?" Nhìn đệ đệ pha trò với mình, Hiên Viên Tĩnh cũng thuận miệng nói theo.

"A? Húc Huân vẫn khỏe, tiểu hài tử chỉ cần ăn ngon ngủ là được rồi a ." Nói xong một câu, Hiên Viên Hàn quyết định thả lỏng dây thần kinh một chút, cùng lão ca trường kỳ chiến đấu.

"Vậy ư, ăn ngon ngủ ngon a? Vậy thì ngày mai bắt đầu, Húc Huân phải đưa qua ta bắt đầu huấn luyện. Ngươi không ý kiến gì chứ nhỉ."

"Ca, ngươi thích nữ nhân đó là chuyện của ngươi nhưng ngươi có thể tìm người sinh một đứa, vì cái gì phải là Huân nha, ngươi cũng biết nó là độc đinh của cả hai nhà a, trong hắc đạo hỗn loạn nguy hiểm như vậy, nhỡ đâu Húc Huân xảy ra việc gì thì nửa đời sau của ta đây cùng Tân Tân phải làm sao a?" Nhỏ ra hai giọt nước mắt, Hiên Viên Hàn đem toàn bộ tâm can mình nói ra.

"Ít nói nhảm đi, Triệu Tân nhà ngươi cũng không phải không thể sinh thêm nữa a, chẳng lẽ các ngươi lại không thể sinh thêm mấy đứa nữa ư? Nói Húc Huân sẽ gặp nguy hiểm? Hồi xưa ta cũng rèn luyện như vậy a, bây giờ không phải vẫn rất tốt đó sao, ta không có tâm tình giải quyết cho ngươi đống phiền não đó đâu, nếu ngày mai ngươi không đem Húc Huân đưa qua bên ta, cũng đừng trách ta nói với Triệu Tân những lời không nên nói kia nha." Hiên Viên Tĩnh vốn không có tính nhẫn nại, nhìn vị đệ đệ kia lo lắng hắn cảm thấy thực phiền hà nên chỉ có thể ra đòn sát thủ! .

"Nói những lời không nên nói? Ngươi muốn nói đến việc gì a, ta không dính hoa niệp cây cỏ, cũng không có phong lưu tình sử lại càng không dưỡng tiểu lão bà bên ngoài, vậy ngươi còn có thể nói với Tân Tân tân cái gì nha." Nghe thấy đại ca uy hiếp, Hiên Viên Hàn không thèm để ý liền phản bác.

"Nga, vậy năm đó là ai gọi cho ta nói hy vọng tìm được Triệu Tân, tốt nhất là bị thương. Ta mặc dù có chút "già rồi", nhưng là trí nhớ vẫn còn tốt lắm, nếu ta đem chuyện này nói cho Triệu Tân không biết sẽ có hậu quả gì nha? Không biết hắn có ly hôn với ngươi, rồi sau đó tìm một nữ nhân, cùng Húc Huân về nhà mẹ đẻ cả đời sẽ không thèm nhìn mặt ngươi hay không?" Hắn dùng giọng lạnh tanh đánh gãy lời phản bác của Viên Hàn, thấy sắc mặt đệ đệ nháy mắt trở nên có chút tái nhợt.

"Ngươi. . . Ngươi, ca, ngươi sao lại đê tiện như vậy a, nói cho cùng ta cũng là đệ đệ của ngươi mà, ngươi nhẫn tâm với ta thế sao?" Không ngờ Hiên Viên Tĩnh sẽ lấy chuyện này uy hiếp bản thân, Hiên Viên Hàn cảm thấy bất lực.

"Đê tiện? Có sao? Ta chỉ là nói cho Triệu Tân biết sự thật thôi mà sao ngươi có thể nói ta đê tiện a? Cuối cùng ta hỏi ngươi rốt cuộc ngươi có muốn đem Húc Huân đưa qua chỗ ta hay không?" Khẽ cười với đệ đệ, Hiên Viên Tĩnh thực muốn làm cho Hiên Viên Hàn tức đến hộc máu, chính hắn sao lại có một ác ma đại ca như vậy a.

"Hảo, ta đáp ứng. Ngày mai sau khi Húc Huân tan học, ngươi có thể trực tiếp đem hắn qua bên kia , nhưng buổi tối hôm đó phải đưa hắn về nhà, bởi vì ngày hôm sau hắn còn phải đến trường." Không còn cách nào nữa Hiên Viên Hàn đành phải đáp ứng điều kiện của đại ca, tuy rằng làm như vậy là hy sinh đứa con, nhưng so với hy sinh hạnh phúc bản thân thì tốt hơn rất nhiều. Suy cho cùng đứa con cũng phải vì hạnh phúc của ba mẹ mà cống hiến mới là ngoan. (Axx ở đâu ra cái lý luận nài a)

"Vậy là tốt rồi, không quấy rầy ngươi làm việc nữa, ta đi trước đây." Chiếm được đáp án vừa lòng, Hiên Viên Tĩnh liền tiêu sái ly khai.

Nuốt nước miếng, Hiên Viên Hàn thở dài có lẽ nên tái sinh một đứa nhỏ kế thừa nghề y a, cũng tốt mà không biết Tân Tân có đồng ý hay không a?

Phiên Ngoại 3 - Tái Sinh Ký

Tuy rằng cực kỳ không muốn, nhưng Hiên Viên Hàn vẫn là đem Húc Huân giao cho Hiên Viên Tĩnh. Ngồi ở trong phòng làm việc, cả ngày nghĩ chuyện làm sao để Triệu Tân sinh thêm một đứa nhỏ.

Tử cung Triệu Tân tuy rằng chưa có bỏ đi, nhưng vẫn đều đặn uống thuốc tránh thai, đã qua thời gian bốn năm, kế hoạch của Hiên Viên Hàn vẫn chưa thành công, càng thất bại chính là thời gian ở bên nhau lâu thế mà ngay cả Triệu Tân đem thuốc tránh thai để ở nơi nào cũng không biết.

Vì muốn tìm người thừa kế của mình, Hiên Viên Hàn cảm thấy trước tiên tìm ra nơi để thuốc tránh thai của Triệu Tân, rồi mới hạ thủ.

Quan sát tử tế hơn mười ngày, Hiên Viên Hàn một chút dấu hiệu đều không có, ngẫu nhiên phát hiện, mỗi ngày Triệu Tân trước khi ngủ đều đi vào phòng bếp uống nước, chẳng lẽ dược bị giấu ở phòng bếp? Ôm thái độ hoài nghi như vậy, Hiên Viên Hàn cuối cùng ở trong một cái bát ở phòng bếp ngay góc sáng sủa phát hiện thuốc tránh thai được che dấu rất tốt kia, tươi cười như hồ ly liền hiện ra trên khuôn mặt lạnh như băng của, đem thuốc tránh thai đổ vào bồn rửa chén, để vào vi-ta-min mình chuẩn bị, như vậy lúc Triệu Tân mang thai sẽ không có tình huống dinh dưỡng không đầy đủ.

Ngày khôi phục bình thường, hai người vẫn giống bình thường đi làm, tan tầm, ăn cơm, ' vận động ', ngủ, Hiên Viên Hàn ở mặt giả bộ không có việc gì, nhưng mỗi ngày trong lòng đều đếm tới ngày mang thai.

"A ── Hiên Viên Hàn anh vương bát đản này, tôi lại mang thai!" Một quyền đánh vào trên mặt Hiên Viên Hàn, Triệu Tân tức giận đến rống to.

"Tại sao đánh anh? Chuyện này cũng không có thể trách anh đi!" Xoa mặt, Hiên Viên Hàn ở mặt ngoài ủy khuất, trong lòng còn lại vui như hoa nở, đứa nhỏ mình chờ đợi cuối cùng cũng mang bầu!

"Không trách anh, chẳng lẽ muốn trách tôi sao? Nếu không phải anh mỗi tối đều làm, tôi sẽ mang thai sao?" Một quyền chưa hết giận, Triệu Tân chuẩn bị đánh thêm một quyền.

"Nhưng lúc anh làm em cũng không phản đối a, còn không phải bởi vì em thích sao ? Hơn nữa em không đều là uống thuốc tránh thai sao? Này cũng không có thể trách anh được đi?" Tránh thoát một quyền của Triệu Tân, Hiên Viên Hàn ngoài miệng ủy khuất, trong lòng lại vì kế sách của mình mà dào dạt đắc ý.

"Đó cũng là lỗi của anh, nếu anh không làm, tôi tại sao lại mang thai, tóm lại tôi muốn giết anh!" Đánh nghiện , Triệu Tân một quyền lại một quyền hướng mặt Hiên Viên Hàn tiếp đón.

"Tân Tân, anh nhân lỗi với em là được rồi chứ gì ? Em hiện tại đang mang thai đừng làm ra sơ xuất nào nữa." Lo lắng động tác có biên độ quá lớn sẽ thương tổn tới đứa nhỏ, Hiên Viên Hàn chỉ có thể nhận sai trước, chờ tâm tình Triệu Tân bình phục lại rồi bàn lại a."A ──" một lần không chú ý, bên trái gương mặt bị đánh một quyền.

"Anh hỗn đản này, giống như là tôi bắt buộc anh xin lỗi không bằng, trừ anh ra chuyện này còn có ai có thể làm cho ra , gạt tôi lần đầu tiên thì có thể gạt tôi lần thứ hai, anh đi chết đi." Mang thai đứa nhỏ gì đều bị Triệu Tân để qua sau đầu, thừa dịp trứ Hiên Viên Hàn bị mình đánh tới không thể đánh lại, Triệu Tân lại đánh quyền thứ hai, tiếp theo là quyền thứ ba. . . Mỗi một quyền đều dùng hết toàn lực cũng không biết mình đến tột cùng đánh mấy quyền, cuối cùng đánh bất động , Triệu Tân nằm trên mặt đất từng ngụm từng ngụm thở dốc, oán khí trong ngực cũng biến mất không thấy , nếu lại mang thai, không thể phá hủy đứa nhỏ, chỉ có thể tiếp nhận thôi.

Nhưng chập nhận đứa nhỏ không có nghĩa là chấp nhận Hiên Viên Hàn, Triệu Tân đối Hiên Viên Hàn bắt đầu chính thức chiến tranh lạnh. Không có biện pháp hống hảo Triệu Tân, lại không có biện pháp không đi làm, ngày hôm sau Hiên Viên Hàn đành phải mang cái mặt đầy hoa đi làm, lập tức trở thành tin tức lớn nhất ở bệnh viện, từ nay về sau đại danh sợ vợ của vị đại thầy thuốccũng truyền khắp bệnh viện.

Lúc Triệu Tân biết được mình mang thai, là lúc đứa nhỏ đã hơn hai tháng. Lúc hoài Húc Huân hai tháng đã có bệnh trạng nôn nghén, nhưng đứa nhỏ lần này vẫn thực im lặng, làm Triệu Tân mỗi ngày đều là ăn no rồi ngủ, ngủ no rồi ăn, cuộc sống trôi qua hạnh phúc dị thường a, mà tất cả gia vụ đều biến thành chức trách của Hiên Viên Hàn, ai kêu hắn khiến Triệu Tân tức giận.

Triệu Tân mang thai tới tháng thứ ba bụng vẫn rất tốt, như cũ là mỗi ngày ăn, ngủ, không nhìn Hiên Viên Hàn.

Không nghĩ tới cuộc sống thoải mái chỉ duy trì hơn một tháng, tới tháng thứ tư nôn nghén mãi mới tới, gây sức ép khiến Triệu Tân không đến nửa tháng ước chừng gầy mười lăm cân. Hiên Viên Hàn cũng chỉ có thể nhìn làm đau lòng, vô luận có làm cách nào Triệu Tân cũng không để ý tới hắn, không có biện pháp Hiên Viên Hàn chỉ có thể để nhạc mẫu tới chiếu cố Triệu Tân đang mang thai.

Được người vi có kinh nghiệm phong phú như Nhạc mẫu chiếu cố, Triệu Tân đỡ hơn, nhưng không nghĩ tới chính là lúc Triệu Tân mang thai tháng thứ năm lại xuất hiện bệnh trạng mới, tiểu nhiều, tiểu cấp, mỗi ngày đều không ngừng đi buồng vệ sinh, khiến cho đến cuối cùng Triệu Tân ngay cả nước cũng không dám uống, sợ sẽ luôn chạy vào buồng vệ sinh, tình huống như vậy , hình phạt của Hiên Viên Hàn lại nhiều thêm một cái, Triệu Tân đối Hiên Viên Hàn là hận đến nghiến răng, chỉ hận bụng dù muốn đánh không thể đánh hắn một chút nữa.

Tình huống của tháng thứ sau vẫn giống như tình huống bình thường, nhưng thời gian một tháng này bụng của Triệu Tân lại lớn một vòng. Tuy rằng còn nôn nghén, nhưng đã có thể ăn một ít thứ, tâm tình cũng tốt một ít, đối Hiên Viên Hàn cũng nhìn thuận mắt một ít.

Tới lúc tháng thứ bảy, tất cả hết thảy đều khôi phục bình thường, tật xấu nôn nghén cùng tiểu gấp đều biến mất, nhìn bộ dáng đáng thương của Hiên Viên Hàn cũng nhất thời mềm lòng tha thứ cho nam nhân xảo nguyệt kia, cuộc sống cũng coi như khôi phục trạng thái hạnh phúc. Bụng cũng lớn đến trạng thái Triệu Tân chỉ có thể nằm trên giường nghỉ ngơi.

Hậu quả không đi bệnh viện kiểm ra sinh sản là đứa nhỏ sinh ra trước giờ, hơn nữa còn là song bào thai.

Đứa nhỏ rất lớn, không thể sinh sản tự nhiện, dành bất đắc dĩ chỉ có thể đẻ mổ, tuy rằng quá trình sinh sản không có chịu khổ, nhưng một cái hơn mười cm đích lỗ hổng như vậy tái Triệu Tân đích trên người lạc gia.

Ôm hai đứa con trai vừa mới sinh ra, Hiên Viên Hàn là mừng rỡ cười toe tóe. Hai người con trai, y bát của mình cuối cùng cũng có người kế thừa .

Triệu Tân nghỉ ngơi nửa tháng mới khôi phục thân thể , chuyện thứ nhất không phải ôm đứa con mà mình mới sinh ra, mà là rèn luyện thân thể mỗi ngày , đi đánh bóng chày đã lâu không luyện, tính toán hảo hảo đánh Hiên Viên Hàn một chút để trút giận. . .

Nghe nói trong vòng nửa tháng sau khi Hiên Viên thái thai sinh đứa nhỏ, bác sĩ Hiên Viên bởi vì việc tư mà xin phép nửa tháng, ngày đi làm trên cánh tay toàn băng gạc.

Hoàn



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro