chương 52: Trúng tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đứng lại!"

Đuổi theo là hai gã thủ vệ bên người Quân Lang Tà, cấp bậc và võ công cao, bọn họ chắc là phát hiện tuần vệ bị đánh ngất nên mới đến.

"Đừng lo lắng, thỉnh nhanh ôm chặt ta."

Mặc Dương cũng không để ý hai người ở xa xa kia, hắn trước đó đã chuẩn bị tốt dây thừng dem thả xuống dưới.

"Đứng lại!"

"Bùm—"

Mặc Dương ném ra đạn khói, hai gã hộ vệ kia sợ có độc liền hoãn lại một nhịp để để vận công điều tức. Chỉ trong một nhịp như vậy, Mặc Dương đã ôm lấy Minh Tâm kéo dây thừng nhảy xuống.

Minh Tâm ôm lấy Mặc Dương, hắn nếu khôi phục khinh công khẳng định không cần làm phiền Mặc Dương, mà về phương diện khác bởi vì dưới vách núi đen là con sông, Minh Tâm sợ nước lòng có chút khẩn trương.
Sự tình vĩnh viễn không bao giờ được thuận lợi như vậy, Mặc Dương mới nhảy được một nửa, bọn họ sử dụng dây thừng bị nhìn thấy, dây thừng có hạn, tạo nên tốc độ cực nhanh, trên đỉnh núi ánh lửa ngập trời, vô số hộ vệ vây lại đây, bên trong đám người còn có Quân Lang Tà.

Minh Tâm không dám tưởng tượng nếu bọn họ thất bại, Quân Lang Tà sẽ xử trí hắn và Mặc Dương như thế nào.

"Chúng ta nhảy xuống dưới đi, công tử nhất định phải bắt được ta."

Mặc Dương quyết định nhảy, bọn họ đã phân bố tốt người dưới sông tiếp ứng, chủ yếu là sợ độ cao, mà hắn hiện lại đang mang một người, nhảy xuống vẫn sợ có rủi ro.

Quân Lang Tà lạnh lùng nhìn vị trí bóng đen nhảy xuống, hắn lạ lệnh đình chỉ kéo cung mà thủ hạ của hắn đã sớm chuẩn bị tốt, đang chờ mệnh lệnh của hắn.

Hạ lệnh? Như vậy Minh Tâm có khả năng cũng sẽ bị thương.

"Đuổi theo"

Quân Lang Tà hạ lệnh, thanh âm lãnh khốc.

Mặc Dương nhảy xuống vách núi đen, lại may mắn tìm được một số chỗ có thể mượn lực, vách núi đen này không tính là cao, cũng không tính là nguy hiểm, bọn họ hữu kinh vô hiểm nhảy đến bê bờ bãi sông, ngoài trừ Mặc Dương bị trầy da một số chỗ cũng không còn gì đáng lo ngại.

"Mặc đại nhân!"

Người tiếp ứng gặp lại Mặc Dương, sau đó bọn họ chia thành các tổ nhỏ chạy nhanh tìm thuyền nhỏ trước đó đã chuẩn bị, đoàn người hướng theo con đường nhỏ trên sông đi đến.

"Ở đâu?"

Người Quân Lang Tà đến cũng rất nhanh, bọn họ lập tức đuổi theo. Huyền Vũ đường ở ngay phụ cận, cũng thường xuyên luyện tập thủy chiến ở đây, lần này Quân Lang Tà đã hã lệnh, không tìm thấy người, trở về toàn bộ đều lĩnh phạt.

"Cung thủ chuẩn bị- bắn!"

Đột nhiên đội cung thủ nhận được mệnh lệnh.

Tức thì, những mũi tên như mưa bắt đầu lao xuống, phía nhân mã của Mặc Dương bên này có không ít người bị trúng tên. Mặc Dương dùng kiếm vì Minh Tâm chặn rớt nhiều mũi tên nhưng cũng không tránh khỏi tên bị lọt.

"A—"

"Lam công tử!"

Cánh tay Minh Tâm bị tên bắn trúng, miệng vết thương bắt đầu loang nhanh ra, máu chảy xuống từ cánh tay nhiễm đỏ ống tay áo. Trường hợp loạn như thế này, cho dù Minh Tâm có thể trốn cũng khó phòng bị được tâm người muốn đuổi giết, mà người nấp trong chỗ tối kia chỉ hận nơi bị mũi tên bắn trúng không phải là tim của Minh Tâm.

"Toàn bộ dừng lại!"

Thường Hiên trán nhỏ mồ hôi lạnh

"Mới vừa rồi là kẻ nào đã hạ lệnh, tìm cho ra kẻ đó, nếu không toàn bộ đều bị xử trí."

Thường Hiên muốn cứu vãn tính mạng của những người này, tên được bắn ra nhiều như vậy, bảo chủ muốn giết toàn bộ đội cung tiễn này cũng không phải là điều không thể. Hiện tại, Quân Lang Tà bên người hắn hai mắt đỏ lên, đã có ý muốn đại khai sát giới tại đây.

"Chủ..chủ nhân"

Đội chủ đội cung tiễn không tử chủ run run, Quân Lang Tà đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, một loại áp bách của tử vong làm cho hai chân hắn nhũn ra. Mà vị đội trưởng này cũng không còn cơ hội, chỉ thấy ánh đao hiện lên, động mạch liền bị cắt vỡ, hô hấp đình chỉ.

Quân Lang Tà coi như cũng còn chút lý trí, chỉ xử trí đội trưởng.

"Sa Cửu ở đâu, xong việc bảo hắn đến tìm ta."

"Vâng."

Sa cửu là đường chủ Bạch Hổ đường, hắn quản lý đội cung tiễn. Thường Hiên đáp lại, sau chạy nhanh đuổi kịp Quân Lang Tà, lêm thuyền.

Bóng đêm dừng trên con sông, không yên tĩnh, nơi này diễn ra một màn ngươi truy ta đuổi, Huyền Vũ đường khả năng chế tạo rất tốt, nên về mặt thuyền tự nhiên sẽ tốt hơn thuyền của Mặc Dương nhiều lần.

Mắt thấy sắp bị đuổi kịp, lại bị đội quan thuyền phía trước, còn có đội quân chuyên biệt hộ tống chặn lại.

-------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro