Chương 29: Xuân tiêu một khắc (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link edit gốc: https://truyen2u.pro/tac-gia/Linking998

_________________________________

Liễu Du Sinh rõ ràng là hành vi giữ lại khiến Chu Diệu Hoa ngây ngẩn cả người, tuỳ là anh luôn muốn chuyện này, nằm mơ mơ thấy Liễu Du Sinh giữ anh lại, anh lại đều cười đến tỉnh dậy, thế nhưng, lúc này trong lòng anh không quá kích động.

Chu Diệu Hoa vỗ vỗ tay Liễu Du Sinh, ôn nhu nói: "Em tự tắm đi!"

Liễu Du Sinh không thả ra, ôm chặt tay Chu Diệu Hoa hơn.

"Anh giúp em cứu em họ em ra, tuy rằng một lòng muốn em có thể nhớ tới anh, có thể tiếp nhận tình cảm của anh, em có thể yêu anh, thế nhưng, em biết mà, anh là muốn chân tình của em, không phải muốn mua thân thể em..." Chu Diệu Hoa giọng trầm thấp thật thà, tâm tư của Liễu Du Sinh bỏ bớt cục đá và mở rộng hơn, nhưng lại không giúp Liễu Du Sinh bớt buồn khi cậu đang yếu lòng nhất, rõ ràng cho Chu Diệu Hoa cơ hội tốt như vậy mà Chu Diệu Hoa lại không tiếp nhận.

Lòng Liễu Du Sinh lúc này như bảng pha màu (ý nói lộn xộn đủ màu), một là màu hồng vì chân tình của Chu Diệu Hoa khiến cậu mừng rỡ, hơn nữa vô cùng ấm áp, đơn thuần mà sâu đậm, một phần nhỏ khác là màu cam chua xót, mang theo ánh nắng ấm áp, dư vị bên trong còn có chút ngọt ngào, lại còn có màu xanh biếc của sự khó chịu vì tự mình rõ ràng chấp nhận mở rộng tâm tư một chút nhưng anh ta lại ra vẻ đạo mạo (ra vẻ nghiêm chỉnh) nói cái gì chỉ muốn tình cảm không muốn thân thể.

"Con mẹ anh, anh muốn mua tôi còn không bán đây, có lòng tốt giữ anh lại cùng tắm rửa mà thôi, anh trong đầu toàn nghỉ bậy bạ, tưởng bở mà suy đoán lung tung..." Liễu Du Sinh thả tay khỏi người Chu Diệu Hoa, ngôn từ mặc dù mạnh mẽ nhưng giọng lại mềm mại như nước xuân chảy qua đá trắng (ý nói chạy nhẹ nhàng từ tốn), thấy Chu Diệu Hoa xoay mặt lại nhìn cậu cười, trong lòng vô cùng bực bội, đẩy Chu Diệu Hoa một cái, hung hăn nói: "Cút đi!".

Chu Diệu Hoa không đi, ôm lấy Liễu Du Sinh, sau đó ép vào sát vách tường lót đá hoa cương trong phòng tắm, liền hôn lên môi Liễu Du Sinh, Liễu Du Sinh đột nhiên bị anh công kích, tay giẫy giụa đẩy Chu Diệu Hoa ra, chân cũng đá lung tung, Chu Diệu Hoa một chân đè chân Liễu Du Sinh lại, dùng cơ thể giữ cậu ở giữa anh vách tường trong lúc đó tay phải nâng gáy cậu lên, tay trái giữ tay phải lộn xộn của cậu lại, liền bắt đầu không kiêng dè mà gặm lấy môi cậu, Liễu Du Sinh mới đầu còn chống cự nhưng không mạnh hơn được Chu Diệu Hoa, cuối cùng phải đầu hàng.

Lúc đầu vội vãng hôn mút loạn xạ biến thành giằng co, hô hấp Liễu Du Sinh vì khó khăn mà hé miệng liền bị Chu Diệu Hoa bắt được, bắt đầu ôn nhu mà triền miên hôn sâu vào trong.

Liễu Du Sinh cảm thấy xương sống của mình mềm nhũn ra, đầu óc choáng váng, một luồng khí nóng dâng lên trong cơ thể, sau đó lan ra khắp tứ chi, cậu cam tâm tình nguyện thả lỏng cơ thể mềm nhũn ra, vốn không định từ chối Chu Diệu Hoa, tay trái vòng lên cổ Chu Diệu Hoa ôm lấy, tay phải bị tay trái của Chu Diệu Hoa nắm lấy cũng dần dần đan mười ngón tay vào nhau.

Hai người đều không kìm lòng nổi.

Chu Diệu Hoa trong lòng tràn ngập hạnh phúc, cảm xúc hạnh phúc cùng hứng thú như muốn xé tan lồng ngực của anh, khiến anh trong lòng như muốn đem cậu nuốt vào bụng.

Nôn nóng, vội vàng cùng khát vọng khiến anh cảm thấy cùng Du Sinh bất kể hôn môi thân mật thế nào đều vĩnh viễn không đủ, chỉ muốn cùng cậu cả hai hợp làm một, hợp làm một thể.

Nhớ tới thi nhân nước ngoài nói rằng người yêu là phần cơ thể ở kiếp trước, lúc này Chu Diệu Hoa cho rằng câu nói này lại đúng là không sai, Liễu Du Sinh chính là trái tim của anh kiếp trước, khiến anh không đem cậu lấp vào, mãi mãi đặt ở bên ngoài cơ thể thì luôn cảm thấy cuộc sống của anh cũng không còn toàn vẹn.

Liễu Du Sinh bị Chu Diệu Hoa bế lên, cậu chìm đắm trong sự say mê của Chu Diệu Hoa khiến cậu cũng giống như hút thuốc phiện có chút mơ hồ sung sướng đê mê, trong lòng tràn đầy khoái cảm, cho nên căn bản không chú ý Chu Diệu Hoa đang làm gì cậu.

Tình yêu cuồng nhiệt bên trong cơ thể, hai người cùng nhau thân mật giống như lạc vào thế giới ảo mộng tuyệt vời, những thứ khác đều bị bọn họ lãng quên mà trở nên mơ hồ.

Chu Diệu Hoa đem Liễu Du Sinh đặt ở trên bồn rửa tay liền bắt đầu cởi y phục của cậu, một bên cởi y phục, một bên hôn từ trên xuống: môi, tai, cổ của cậu, sau đó là xương vai...

Liễu Du Sinh tay chống trên bả vai của Chu Diệu Hoa, cảm thấy tim muốn nhảy khỏi lồng ngực, thân thể nóng rực càng thêm khó cưỡng lại, ngẩng đầu lên vươn cổ thon dài như thiên nga ngửa cổ kiu, giống như cảm xúc không kìm được say mê, hưng phấn.

Chu Diệu Hoa hoàn toàn bị Liễu Du Sinh trong bộ dạng này mê hoặc, quả thực là muốn giết anh.

Cơ thể Liễu Du Sinh bị cởi đến chỉ còn lại chiếc quần đùi, lúc này mới cảm thấy lạnh đến mức thoát khỏi dục vọng mà Chu Diệu Hoa mang đến, phục hồi lại tinh thần.

Cậu nhìn thấy mình trong gương trần trụi bộ dạng giống như gái điếm, không khỏi mặt căng ra đến đỏ ửng cả lên, đẩy Chu Diệu Hoa ra, từ trên bồn rửa tay nhảy xuống.

Chu Diệu Hoa không nghĩ tới Liễu Du Sinh mới nãy còn rất tốt, tự dưng lại tỏ ra khó chịu.

Anh tiến lại ôm lấy Liễu Du Sinh, Liễu Du Sinh lui về phía sau, khước từ Chu Diệu Hoa, "Diệu Hoa, tự tôi tắm, anh ra ngoài đi, anh ra ngoài đi..."

Chu Diệu Hoa kéo cậu lại, "Lúc nãy không phải mời anh tắm cùng sao?"

Liễu Du Sinh không nhìn anh, khom lưng muốn tìm quần áo của cậu bị anh cởi ra vứt dưới đất, Chu Diệu Hoa kéo tay cậu đem cậu vào lồng ngực của mình, "Chúng ta không phải muốn cả đời cùng nhau sao, đối với anh còn thẹn thùng cái gì?"

Liễu Du Sinh đỏ cả mặt, trong mắt có chút nước, hừ một tiếng không trả lời.

Chu Diệu Hoa buông cậu ra, xoay người lại đóng cửa phòng tắm lại.

Sau đó liền tự mình cởi quần áo, trong lòng anh tuy vô cùng kích động, nhưng động tác vô cùng bình tĩnh, cởi từng cái từng cái, bỏ vào sọt

Liễu Du Sinh đỏ mặt ban đầu còn định tìm quần áo mặc vào lại, nhưng nhìn thấy hơi nước bốc lên trong bồn tắm, lại bắt đầu bực mình biết anh đã vào bồn, liền đem quần áo gom lại bỏ vào sọt, bắt đầu múc nước tắm, coi như không có Chu Diệu Hoa, cậu thầm nghĩ Chu Diệu Hoa chẳng lẽ dám ép buộc cậu sao, đều là nam nhân, cũng chưa chắc mình thiệt thòi khi chung sống cùng Chu Diệu Hoa.

Chỉ là, khi mắt vô tình nhìn đến cơ thể Chu Diệu Hoa, trong lòng cậu một bên hâm mộ người đàn ông cường tráng này, một bên lại không khỏi đỏ mặt, không dám nhìn nữa.

Chu Diệu Hoa thấy Liễu Du Sinh cúi đầu tắm rửa, cũng bắt đầu tự mình tắm rửa, trong phòng tắm dần dần tràn ngập hơi nước, tất cả đều trở nên mờ ảo hơn.

Hơn nữa mắt của Liễu Du Sinh có chút cận, chỉ là không đến mức phải đeo kính, lúc này mặc dù Chu Diệu Hoa bên cạnh mà cũng nhìn rõ.

Trong phòng tắm chỉ còn tiếng nước, ngoài ra, hai người đều nghe rõ tiếng tim đập của chính mình.

Hơi nước khiến mọi thứ trở nên mờ ảo mang tới chủt ám muội, Liễu Du Sinh cảm thấy mặt càng ngày càng đỏ, thậm chí thân thể đều có chút nóng lên, cậu hơi nghiêng đầu nhìn Chu Diệu Hoa, không nghĩ tới Chu Diệu Hoa mới nãy còn xa, lúc này đã âm thầm tiến về phía cậu.

Tay Chu Diệu Hoa ôm cơ thể cậu từ phía sau, cậu cảm thấy Chu Diệu Hoa chạm vào da thịt, cơ thể toả ra chút hơi nóng, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Chu Diệu Hoa không có ý định xấu trong chuyện này, chỉ là nửa ôm cậu ngồi vào bồn tắm, hai người vừa ngồi xuống, nước đã tràn ra ngoài một ít.

Liễu Du Sinh trong lòng cũng cho rằng mình đã nghĩ xấu cho Chu Diệu Hoa, dù sao Chu Diệu Hoa cũng được coi là quân tử, đâu có chổ nào giống người xấu. (...lượt 1 câu không hiểu nổi)...trong lòng cảm thấy có chút tâm tình, nhưng cậu nén suy nghĩ lại quang minh chính đại tắm.

Cậu đang muốn nói chút gì đó để phá vỡ bầu không khí trầm mặc lúng túng hiện tại, không ngờ Chu Diệu Hoa lại tiến đến cạnh cậu, sau đó đưa tay ôm lấy bờ vai cậu, bắt đầu hôn lên môi cậu, chặn lại những lời định nói của cậu.

Chu Diệu Hoa không nói gì, ôm lấy cậu bắt đầu hôn và cắn nhẹ, những ngón tay cũng trượt dần xuống dưới trên da thịt của cậu, sau đó chạm lên nơi đang có chút cương cứng của cậu.

Liễu Du Sinh bị ngón tay linh hoạt thành thục và đầy kỹ thuật của Chu Diệu Hoa xoa xoa, trêu chọc, hô hấp liền nặng nề, có chút vùng vẫy, muốn nói Chu Diệu Hoa không nên như vậy, có điều Chu Diệu Hoa hôn môi động tác của anh càng thêm khiêu khích, khiến eo cậu trở nên mềm nhũn, không còn cách nào phản kháng, tay đang chống bên bồn tắm cũng ôm lên vai cổ của Chu Diệu Hoa.

Đây là lần đầu thân mật thể xác của Liễu Du Sinh, còn Chu Diệu Hoa đối với chuyện này tài nghệ cao siêu, Liễu Du Sinh vừa có ý định phản kháng liền bị dập tắt.

Cậu sau một lúc mơ hồ chính mình chủ động dạng chân ôm lấy cơ thể Chu Diệu Hoa, những ngón tay của Chu Diệu Hoa mang đến cho cậu cảm giác như đến thiên đường, những thứ khác tất cả phiền muộn lúc này đều biến mất.

"Ư.......A........" Liễu Du Sinh rên rĩ nhỏ nhẹ, âm thanh vang vọng trong phòng tắm đóng kín, mang theo mười phần khích thích, mị lực, tay cậu bám trên vai Chu Diệu Hoa, theo nhịp của những cái hôn mút trên ngực cậu.

Liễu Du Sinh cảm thấy lưỡng lự trên con đường hoa mỹ nhưng đen tối này, ngay lúc tay buông cậu ra cầm lấy nơi đó của cậu.

Liễu Du Sinh hừ một tiếng, trong mắt chút nước dịu dàng nhìn Chu Diệu Hoa, thân thể cũng không tự chủ, hướng tới người Chu Diệu Hoa mà dựa vào, âm thanh yếu ớt mà khóc thành tiếng, "Ư....Diệu Hoa, Diệu Hoa...."

Chu Diệu Hoa cắn nhẹ lên xương quai xanh (xương bắt từ cổ qua vai), rõ ràng cậu đau, nhưng Liễu Du Sinh cảm thân thể có luồng điện, sau đó bị Chu Diệu Hoa ôm chặt, Chu Diệu Hoa so với cậu lớn hơn, vạm vỡ hơn nhiều, chổ cương cứng chạm vào nhau, sau đó Chu Diệu Hoa dùng cơ thể ma sát cậu.

Liễu Du Sinh trong chớp mắt cảm thấy có chút không chấp nhận được, nhưng rất nhanh bị khoái cảm xoá tan cảm giác đó.

Cậu tựa trên người Chu Diệu Hoa nhẹ nhàng rên rĩ, âm thanh vô cùng quyến rũ khiến Chu Diệu Hoa vô cùng kích động.

Liễu Du Sinh rên một tiếng ngắn ngủi, trong tay Chu Diệu Hoa cậu đạt đến đỉnh điểm của khoái cảm, trong đầu có chút mờ mịt, thân thể mềm nhũn ra trong lồng ngực Chu Diệu Hoa, trong cơ thể hơi nóng mãnh liệt cùng sóng tình giảm xuống một ít, vật cương cứng cũng trở nên mềm nhũn.

Cậu lần đầu hiểu rõ tại sao có nhiều người yêu thích chuyện phòng the như vây, đây thật là một cảm giác vô cùng thoải mái khiến người ta mê mệt, quên đi mọi chuyện.

Có thể, những người hút thuốc phiện cũng giống vậy bồng bềnh trong Tiên cảnh.

Trong tay Chu Diệu Hoa là tinh hoa của Liễu Du Sinh, sau đó tan vào nước.

Chu Diệu Hoa bế Liễu Du Sinh lên, thậm chí còn sát bên người, ôm Liễu Du Sinh ra khỏi phòng tắm, đặt ở trong xuống giường trong phòng ngủ.

Lúc Liễu Du Sinh có phản ứng, toàn thân không mãnh vãi nằm trên giường, Chu Diệu Hoa đã đè lên người cậu. Liễu Du Sinh đang còn chút dư vị khoái cảm trong người, Chu Diệu Hoa hôn lên gò má của cậu rồi dần xuống môi rồi cổ, động tác khiến cậu vô cùng thoải mái, thích thú, ngón tay trên người cậu xoa xoa qua lại khiến cậu cảm thấy có chút tê dại nhưng không có cách nào đẩy Chu Diệu Hoa ra.

Chu Diệu Hoa tay dần dần sờ lên mông cậu, xoa xoa bóp bóp nhẹ nhàng, sau đó tay ở mông lướt qua nơi nhạy cảm (cúc hoa), nơi đó vì hai ngày trước va chạm cạnh giường còn chút đau, thế nhưng động tác của Chu Diệu Hoa khiến cậu vô cùng khoái cảm, mặc dù biết động tác này thể hiện dục vọng gì.

Hạ thân Chu Diệu Hoa nơi có vật cương cứng nóng bỏng ma sát không ngừng, Liễu Du Sinh hé miệng liền phát ra tiếng rên đầy kích thích, Chu Diệu Hoa lập tức ôm lấy cậu, âm thanh khàn thấp, ghé vào lỗ tai cậu, nói: "Khép chân chặt lại".

"Ừm...." Liễu Du Sinh nói không rõ tiếng, nhưng vẫn không tự chủ làm theo.

Chu Diệu Hoa bắt đầu mạnh mẽ dùng vật cương cứng tiến lùi ma sát giữa hai đùi da non của cậu, ma sát nóng bỏng đầy dục vọng khiến má của Chu Diệu Hoa ửng đỏ lên, miệng muốn phản đối nhưng hé miệng thì cũng chỉ phát ra những âm thanh mập mờ rên rĩ, cậu càng căng thẳng chân ra, kẹp chặt hơn, Chu Diệu Hoa hôn lên môi cậu, một tay ôm eo cậu.

Liễu Du Sinh cảm thấy đùi của cậu bị ma sát đến đau đớn, thế nhưng mang theo chút thích thú, dục vọng lại dần tăng lên.

Chu Diệu Hoa ở trên môi cậu cắn nhẹ, sau đó ôm cậu lăn qua bên cạnh, cứ như vậy cưỡi trên người anh.

Liễu Du Sinh bị hành động của anh làm cho tâm tình của cậu bị lay động, ngoại trừ người đang kề sát người của cậu, ngoài ra cậu cảm thấy tất cả những thứ khác đều không quan trọng.

Cuối cùng Chu Diệu Hoa cũng đạt đến cao trào, Liễu Du Sinh phía trước lại một lần nữa phóng thích ra.

Liễu Du Sinh nằm lên chiếc giường mềm mại thở dốc, Chu Diệu Hoa từ phía sau ôm lấy cậu, sau đó kéo chăn đắp cả hai người lại..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro