Tương Tây đẹp say đắm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Đếm ngược thời gian tử vong 00:03]

Trong không trung đen nhánh, một hàng chữ cực đoan bắt mắt chiếm cứ lấy toàn bộ ý thức trống rỗng của Vệ Tuân. 

[Đếm ngược thời gian tử vong 00:02] 

Con số không ngừng giảm bớt như bụi gai vô hình quấn quanh trái tim Vệ Tuân, càng lúc càng chặt thêm.

Sự sợ hãi cùng khinh khủng ầm ầm đổ xuống khiến con người áp lực đến không thở nổi, không có cách trốn thoát đi. 

Nhưng khi cảm nhận được cái chết thống khổ gần kề bên, khóe miệng Vệ Tuân lại vui sướng nở một nụ cười bệnh hoạn. 

[Đếm ngược thời gian tử vong 00:01]

Vệ Tuân thích đau đớn, đau đớn sẽ làm cậu cảm thấy mình vẫn là một người bình thường. 

Nhưng đáng tiếc, dù có là thời điểm bệnh sắp chết, cậu cũng không cảm nhận một cảm giác thống khổ nào. 

[Đếm ngược thời gian tử vong về không!] 

Hau chữ về không chợt phóng đại thấm màu đỏ tươi nhào tới hướng Vệ Tuân. Thống khổ kịch liệt càng quét đến, theo bản năng mà cậu điên cuồng giãy giụa, gào rống nhưng lại không có chỗ trốn. 

Xương cốt đứt đoạn, làn da tróc ra, thần kinh run rẩy, xương trắng gai góc bén nhọn cắt qua khoang bụng, Vệ Tuân nhìn đến trái tim từ trong lòng ngực đã bị tàn phá của mình rơi xuống, một cục thịt hồng bằng nắm tay ở trong vũng máu vẫn nhảy lên. 

Thình thịch, thình thịch. 

Vệ Tuân theo bản năng muốn đem trái ti nhặt lên nhưng cúi đầu lại nhìn thấy bóng dáng bản thân được phản chiếu từ trong vũng máu. 

Đó là một cái đầu khổng lồ màu đỏ tươi, trên đầu có sừng hình xoắn óc cong lại giống như một quái vật khủng bố.  Theo động tái khom lưng của cậu, quái vật làm tương tự như thế, không thể không chế sức mạnh của móng vuốt lớn mà trong nháy mắt đã nghiền nát trái tim đang nhảy kia. 

Quái vật giết chết Vệ Tuân ---- Không. 

Vệ Tuân mở miệng ra, trong yết hầu quái vật phát ra tiếng thét rít gào chói tai. 

Quái vật này... Chính là Vệ Tuân mình... 

"Hô!!" 

Vệ Tuân bỗng nhiên bừng tỉnh, phát hiện mình đang ngồi ghế trước trong một chiếc xe buýt du lịch. Nửa cũ nửa mới, ghế dựa còn được xem là sạch sẽ, cửa sổ xe có một chút vết bẩn màu nâu cùng màu vàng trộn lẫn. Bên ngoài có mưa rơi, mưa bụi tinh mịn như pha lê đọng lại vết nước uốn lượn, bầu trời ầm ầm làm như đang chuẩn bị mưa to. 

Vừa rồi quả nhiên chỉ là nằm mơ.

Nhưng mà... đây là chỗ nào? 

Vệ Tuân nhớ rõ ràng bản thân một giây trước còn đang ngồi trên sân thượng ở nhà, hưởng thụ nhân sinh lần cuối. 

Cậu sắp chết, không có khả năng rời đi khỏi phòng ở, càng đừng nói chi xuất hiện trên xe buýt du lịch gì. 

Trung miệng còn sót lại chút mùi máu, Vệ Tuân cắn cắn đầu lưỡi, trừ bỏ mùi tanh trong miệng trầm trọng hơn thì không xảm nhận được bất kỳ sự đau đớn nào. 

Vệ Tuân từ nhỏ liền không cảm nhận được sự đau đớn, loại đột biến gien mang đen một căn bệnh hiếm thấy mà trình độ chữa bệnh trước mắt không thể chữa trị, hơn nữa khi càng lớn lên, vấn đề của Vệ Tuân ngày càng nhiều.

Cậu sẽ không lo âu, sẽ không khiếp đảm, cơ hồ không cảm nhận được bất kỳ cảm xúc trái chiều nào. Cha mẹ vì bệnh của cậu mà rầu thúi ruột. 

"Tiểu Tuân, cảm thấy đau mới là người bình thường" 

Khi còn nhỏ, nhìn cha mẹ vì bệnh tình của cậu mà lo lắng sốt ruột, Tiểu Vệ Tuân thông mình nói 'con không thấy đau cũng khá tốt mà' để an ủi bọn họ, mẹ lại thống khổ ôm lấy cậu lập tức khóc nấc lên. 

Cảm thấy đau đớn, mới là người bình thường. 

Cậu không bình thường. 

Không biết từ khi nào, cậu từ bình thường theo đuổi cho đến trở thành mãnh liệt khát vọng sự đau đớn, Vệ Tuân theo đuổi đau đớn, theo đuổi tất cả những cảm giác mạnh kích thích, thậm chí mặc kệ bệnh tình của mình. Đặc biệt là sau khi cha mẹ cùng anh trai đều mất tích, cậu cự tuyệt trị liệu, tình huống thân thể ngày càng kém. 

Tuy rằng Vệ Tuân không giống người bình thường, nếu không đi bệnh viện kiểm tra, chỉ nhìn vẻ bề ngoài cùng cách ăn nói thì tuyệt đối không ai có thể phát hiện cậu là người sẽ chết sớm.  Nhưng tuy bề ngoài vẫn xinh đẹp như cũ thì cơ quan bên trông không ngừng suy kiệt đến cuối cùng Vệ Tuân chỉ có thể ngốc ở trong nhà chờ chết.

Theo đuổi kích thích khiến Vệ Tuân chịu đựng được tra tấn khó khăn nhất. Khi mà lúc cậu chuẩn bị làm chuyện lớn trước khi chết, một tháng trước, Vệ Tuân bắt đầu lặp đi lặp lại một cơn ác mộng.

Ác mộng này rất kích thích, trong mộng có thể đau đớn là quá tuyệt vời, ác mộng liên tục một tháng khiến Vệ Tuân cuồng nhiệt hơn với sinh hoạt bình thường, cơn mơ này đừng ngừng lại. 

Hiện tại như cậu mong muốn, ác mộng thế nhưng tiến vào hiện thực. 

[ 1 giờ tử vong đếm ngược] 

Trong tầm nhìn như có một hàng chữ to hiện ra trong cơn ác mộng. Ngay sau đó, con số bắt đầu nhảy lên, từ 1 biến thành 00:59:59, hai hàng chữ to đỏ thẩm. 

[Khi thời gian đếm ngược về không, ác mộng sẽ trở thành hiện thực]

[Cách chết được dự liệu của ngài là ---- chết đột ngột] 

Trái tim Vệ Tuân càng nhảy càng nhanh như mô tơ mất đi không chế. Mà cậu bị cố định trên ghế không cách nào nhúc nhích! Huyế áp tăng nhanh làm Vệ Tuân hô hấp khó khăn, cả người chết lặng hoàn toàn thoát lực. Trước mắt trừ bỏ con số đếm ngước thì toàn một mảnh đỏ tươi. 

Không, thật vất vả đi vào nơi kích thích như vậy, cậu không muốn chết. 

Dù là thế thì cậu cũng không thể nhích, cả người nghẹn khuất chờ chết. 

Ý niệm muốn sống mãnh liệt chiếm cứ toàn bộ ý thức Vệ Tuân. Ngay sau đó, các loại chết đột ngột hít thở không thông hình như bắt đầu yếu dần đi. 

Vệ Tuân lại có thể hô hấp, cậu từng ngụm từng ngụm hô hấp không khí lạnh băng. Cùng lúc đó, âm thanh trẻ con máy móc trong đầu cậu vang lên. 

[Khách hàng tôn kính, chúc mừng ngài thông qua khảo nghiệm cầu sinh, thành công gia nhập đoàn du lịch Kinh Dị Toàn Cầu. Tôi là người hướng dẫn cho người mới, Tủng Tủng.] 

[Đang tải thông tin của ngài... Đang tải... Tin tức tải thành công, mong kiểm tra và xác nhận] 

[Tin tức lữ khách] 

[Tên họ: Vệ Tuân

[Cấp bậc: Sơ Cấp]

[Đếm ngược tử vong: 00:59:23]

[Dự liệu cách chết: Chết đột ngột]

[Danh hiệu thành tựu: 

Người không đau (Danh hiệu màu xanh luc: Ngài sẽ không cảm thấy bất luận thống khổ nào cũng chẳng sợ cơn đau nào] 

[Danh hiệu đã đeo]

[Vật phẩm đặc biệt: Mảnh nhỏ con bướm Maria (1/4)]

[Loại hình khách hàng: Du khách đặc thù loại X]

Kế tiếp là một hàng chữ to máu hồng : 

[Mục tiêu của ngài là: Sống sót!]

Thu hoạch càng nhiêu tin tức, đối với thân thể của mình, Vệ Tuân càng không chế được nhiều hơn. Trừ bỏ không cách nào rời khỏi ghế dựa, Vệ Tuân có thể chuyển động đầu, có thể nâng tay lên, quả thực giống với sự khỏe mạnh trước kia, thật sự không thể tưởng tượng được. Vệ Tuân theo bản năng tiếp tục xem tin tức của thứ này. 

[Đây là đoàn du lịch thần bí phi phàm tận sức thăm dò các nơi truyền thuyết quái đản trên thế giới cùng phong tục tập quán của các dân tộc mà ngài không thể tưởng tượng được. Là một khách hàng tôn quý, ngài phải hưởng thụ chuyến du lịch này, vượt qua các hạng mục du lịch hoàn thành những nhiệm vụ nhỏ đột nhiên xuất hiện sẽ tràn ngập kinh hỉ] 

[Mỗi lần trãi qua một chuyến du lịch, hoàn thành nhiệm vụ tùy ý có trong chuyến đi, ngài sẽ có được tích phân, tích phân có thể đạt thành tâm nguyện bất kỳ nào.]

"Từ từ." 

Xác nhận đối phương có thể cùng giao lưu, Vệ Tuân hít một hơi, lễ phép hỏi: "Chào ngươi Túng Túng."

[Tôi là trợ thủ chỉ dẫn người mới là ngài, Tủng Tủng]

Vệ Tuân rất hiểu lòng người: "Được Tủng Tủng, ngươi nói là tích phân này có thể thảo mãn bất kỳ nguyện vọng nào?"

[Đúng vậy! Đoàn du lịch  Khinh Khủng Toàn Cầu, lựa chọn tốt nhất của khách hàng. Chỉ cần có đủ tích phân, ngài thậm có thể khỏe mạnh quay về, sống lâu trăm tuổi ----] 

"Ngươi đúng là một thứ tốt."

Vệ Tuân nhịn không được mà ca ngợi, ngữ khí thân thiết: "Sống lâu trăm tuổi hay không không quan trọng, ngươi nói tích phân kia có thể làm tôi đau không?" 

Trước nay chưa từng nghe thấy yêu cầu kỳ quái như vậy, ngay cả Tủng Tủng cũng ngừng chớp mắt một cái. Theo sau đó nó đưa ra mấy cái phương án, Vệ Tuân vừa quét mắt nhìn, có quý giá như [Chữa trị ưu hóa gien vĩnh cửu], cũng có tiện nghi như [Một lần được trãi nghiệm cảm giác đau bụng kinh] mà chỉ cần tiêu phí 10 tích phân. 

Vệ Tuân càng xem đôi mắt càng sáng, chẳng qua----

[Đếm ngược thời gian tử vong 00:56:32]

Cậu không có tích phân, không có thời gian những hạng mục tốt đẹp đó, cậu đều không thể hưởng thụ. 

[Tips của Tủng Tủng: Ngài trước mắt còn thừa thời gian tồn tại quá thấp, kiến nghị ngài bắt đầu lữ trình du lịch, hoàn thành nhiệm vụ lữ khách người mới sẽ được tích phân kéo dài đếm ngược thời gian tử vong] 

Ở trong lòng Vệ Tuân giơ một ngón cái vì Tủng Tủng, đi xem nó liệt ra vật phẩm. 

[Tên: Kéo dài đếm ngược tử vong]

[Thời gian: 24h]

[Giá cả: 10 tích phân]

[Ghi chú: Lưu ý, 10 tích phân chỉ có thể đổi trong 1 ngày, đây chỉ có người mới mới có thể hưởng thụ phúc lợi này!]

Cái này thoạt nhìn cũng không quý cùng giá cả với thể nghiệm đau bụng kinh. Bất quá lại càng làm cho Vệ Tuân nghi hoặc, cái đoàn du lịch Kinh Khủng này đến tột cùng là tồn tại cái gì.

Thế nhưng sinh mệnh đều có thể tự do thao tác sao? 

"Các ngươi vì cái gì lại chọn tôi?" 

Vệ Tuân thử hỏi: "Bởi vì tôi sắp chết?"

[Trên thế giới, mỗi giâu đều có vô số người kề cận cái chết, đoàn du lịch lựa chọn ngài, đơn giản vì ngài đặc thù.] 

"Tôi đặc thù chỗ nào? Tôi như thế nào không biết?"

Vệ Tuân hứng thú bừng bừng truy hỏi: "Chẳng lẽ bởi vì tôi đặc biệt đẹp trai?"

Tủng Tủng không có nói câu trả lời,  tiếng máy móc ghi âm theo cách nói chuyện công việc.

[Hoàn thành lần lữ trình đầu tiên, ngài sẽ biết đáp án] 

"Một lần du lịch à? Cũng tốt" 

Xác thật chỉ có bản thân tự trãi qua mới biết được kết quả chân thật nhất. 

Vệ Tuân: "Vậy bắt đầu đi"

[Tin tức hành trình]

[Nghĩa trang Tiểu Long + sạn đạo Hung Cốt + khe Tang Hồn + cùng đoàn du lịch đến Tương Tây xinh đẹp, ở  5 đêm 6 ngày trong thôn Thiết Bích.]

[Cấp bậc: Cấp Nguy hiểm]

[Đoàn du lịch: tiểu đoàn xe 8 người]

[Hướng dẫn viên: Bính 9]

[Hành trình: Từ thứ ba ngày 8/15 xuất phát - trở về chủ nhật ngày 8/20]

[Bản tóm tắt hành trình: 

Tương truyền, ở Tương Tây, quận Ngõa Độ, xã Ô Loa sâu trong núi có thôn Thiết Bích, thôn dân nhiều thế hệ lấy đuổi thi (tang thi?) mà sống. Thuật pháp đuổi thi, truyền nam không truyền nữ nhưng trăm năm nước, thôn trưởng thôn Thiết Bích lại bí mật đem thuật pháo này truyền cho con gái duy nhất là Bình Bình...

Vì cái gì... làm người Thiết Bích thôn ly kỳ chết thảm, không một người nào sống? 

Vì cái gì... làm lệ quỷ mặc váy cưới ngày đem khóc lóc gả đi, oán khí ngập trời? 

Trăm năm đó, đội điều tra cả nhóm đều mất tích, là bị xác hại hay còn có ẩn tình khác? 

Làm dân du mục ở Tương Tây xinh đẹp 6 ngày 5 đêm, giống như Bình Bình mà cùng nhau đuổi thi cả đời? Hãy đi vào sâu trong núi Tương Tây để tìm hiểu những bí mật mà người khác không biết.]

Ngoài cửa sổ trời mưa càng lúc càng lớn, đêm tối thăm thẳm, bỗng nhiên cửa sổ xe bên cạnh Vệ Tuân có người gõ xuống. Đi xuyên qua trong màn mưa không có bóng dáng của ai, chỉ có một bàn tay nhỏ nhỏ đầy máu như bàn tay trẻ con. 

Mưa bụi đập vào vết máu máu theo vết nước chảy dài xuống dưới giuống như huyết lệ tràn ngập oán khí. 

[Lữ trình bắt đầu, hôm nay là ngày đầu tiên, mong ngài kiên nhẫn ngồi chờ những lữ khách cùng hướng dẫn viên du lịch đến] 

[Chúc ngài có chuyến đi vui sướng] 

-----

Phanh!

Một vật nặng đột ngột rơi xuống đất, âm thanh vag vọng trong xe buýt an tĩnh. Một chiếc túi du lịch nặng trịch rớt trên mặt đất mang theo mùi tanh hơi nước và bùn, lữ khách thứ hai lên xe. 

Đây là một nam nhân có dáng người lom khom gầy yếu trên quần áo còn có dấu vết dính nước bùn. 

Vệ Tuân nhìn hắn một cái, ánh mắt hai người giao nhau, nam nhân trung niên tức khắc theo bản năng lập tức cúi đầu. Nhặt túi du lịch lên, hoang mang rối loạn mà đến ghế sau xe buýt ngồi xuống, cả người tràn ngập hơi thở tự bế. 

Hắn là lữ khách, không phải là phạm nhận đang lẩn trốn đi? 

Vệ Tuân vốn đang muốn cùng vị lữ khách này giao lưu một chút bởi vì cậu nhận được nhiệm vụ người mới phi thường không thích hợp!

[Nhiệm vụ hướng dẫn viên du lịch cho người mới]

[Tên nhiệm vụ: Làm một lữ khách có cảm xúc hỏng mất]

[Cấp bậc nhiệm vụ: Cực độ khó khăn]

[Miêu tả nhiệm vụ: Run rẩy đi! Hỏng mất đi! Làm lữ khách vì cậu mà run rẩy, thần phục trước người hướng dẫn viên du lịch này!]

[Khen thưởng: 10 điểm tích phân, kích hoạt thân phận đặc thù, đạt được vật phẩm che giấu] 

Hắn rõ ràng là lữ khách, vì cái gì nhận được nhiệm vụ người mới của hướng dẫn viên du lịch? Rồi còn cấp bậc cực độ khó khăn?

Không nói đến cái khác, xem nhiệm vụ miêu tả [làm một khách hàng hỏng mất], quả thật tràn đầy ác ý, này thật sự là nhiệm vụ cho người mới hả? 

Ngay cả Tủng Tủng cũng không có phản ứng, không lẽ là bug? 

Này rốt cuộc là chuyện như thế nào!

Tí tách, tí tách. 

[Đếm ngược thời gian tử vong 00:48:30]

Người bình thường khi nghe thấy âm thanh thời gian tử vong đếm ngược tí tách chỉ sợ sẽ tâm hoảng ý loạn nhưng Vệ Tuân không phải người bình thường, cậu không có cảm xúc lo âu khẩn trương, cho tới hiện tại cậu vẫn bình thường như cũ. 

----- Thậm chí còn cảm thấy nhiệm vụ này thật kích thích. 

Ở đoàn du lịch Khinh Khủng Toàn Cầu này làm hướng dẫn viên du lịch, vừa so sánh với lữ khách liền cảm thấy kích thích thú vị hơn nhiều. 

Nhưng đối sự thật không biết về đoàn du lịch khó lường thần bí này, Vệ Tuân vẫn thực quý trọng sinh mệnh không dễ có này của mình. Cậu muốn biết khách mới khác được nhận nhiệm vụ gì rồi quyết định làm sao. 

Nam nhân trung niên vừa mới lên xe không giống người mới, tuy rằng đã hoảng loạn sắp hỏng mất nhưng trên người lại trang bị đầy đủ cùng với Vệ Tuân không có trang bị gì nhìn qua một cái là biết hai người không giống nhau.

Vệ Tuân vẫn tiếp tục chờ đợi nhưng làm cho cậu không nghĩ tới chính là các lữ khách tiếp theo lên xe đều không có một người mới nào.

Bọn họ sát khí tràn ra bốn phía, có trầm mặt ít lời nhưng bất luận là nam hay nữ đều có một điều giống nhau, chính là họ đều mang theo túi du lịch chuyên nghiệp. Hơn nữa khi tất cả đều không có đột nhiên xuất hiện trên xe buýt giống với Vệ Tuân. 

Không xong.

Khi người cuối cùng bước lên xe, Vệ Tuân mới ý thức được chuyện này. 

Trong lần lữ hành này, có khả năng chỉ có cậu là người mới.

Hơn nữa, thời gian đếm ngược tử vong chỉ còn không đến một nửa. 

[Đếm người thời gian tử vong 00:24:35]

Thời gian còn lại không nhiều lắm, Vệ Tuân vẫn luôn thử liên hệ với Tủng Tủng nhưng trước sau như một đều không có bất luận lời đáp lại nào, cậu trước tiên cần thiết phải tính toán kỹ lưỡng. 

Nếu Tủng Tủng vẫn không xuất hiện thì làm sao bây giờ?

Nếu đến cuối cùng, cậu vẫn chỉ có một nhiệm vụ này thì làm sao bây giờ?

Loại vấn đề này càng không thể đi hỏi trước mặt người du ngoạn khác. Từ miêu tả của nhiệm vụ, hướng dẫn viên lẫn du khách rõ ràng là kẻ thù. 

Ngoài cửa sổ mưa càng lúc càng lớn, tiếng vang bang bang như mưa đá lại giống như tiếng vang trước đó có dấu tay máu đập vào cửa sổ xe, ánh đèn lúc tối lúc sáng. Khi người du khách cuối cùng lên xe, xe buýt hơi đong đưa tựa như sắp khởi hành.

Âm thanh thâm trầm khủng bố không biết từ đâu truyền đến, quanh quẩn ở trong xe truyền vào tai của mỗi du khách.

"Trong chuyến du lịch này, mỗi người đều cất giấu một bí mật của chính mình."

"Có người đã giết người, có người phạm vào sai lầm không thể vãn hồi, có người hại chết người thân quan trọng nhất, có người... Trong lòng nảy sinh tội ác đen tối." 

"Rùng mình đi! Cầu nguyện đi, sau đó----" 

"Trong chuyến đi này hãy đưa ra lựa chọn của chính mình"

Phanh!

Trên nóc xe bỗng nhiên vang một tiếng làm chiếc xe chấn động như là có thứ gì rơi xuống nóc xe rồi. Tia chớp mang theo ánh sáng trắng như tuyết phá tan màn đêm, chỉ thấy trên cửa sổ xe tất cả toàn là dấu tay máu rậm rạp. 

Vài tiếng kinh hô vang lên, mặc dù là những du khách già đời nhưng dưới tình huống như vậy vẫn khó nén khỏi sợ hãi. 

Nhưng Vệ Tuân vẫn bình tĩnh như cũ. 

Tí tách, tí tách.

[Thời gian tử vong đếm ngược 00:22:45]

Đèn xe u ám, sợ hãi kinh hoàng dẫn dần lên men trong xe buýt, Vệ Tuân đã làm ra lựa chọn của chính mình.

[Tích! Ngài đã thành công thu nhận nhiệm vụ người mới của hướng dẫn viên du lịch]

[Trong vòng 10 phút yêu cầu làm một người du khách có cảm xúc hỏng mất, nếu không coi như nhiệm vụ thất bại]

Đây là nhiệm vụ duy nhất cậu có thể nhận cũng là khả năng duy nhất có thể kéo dài sinh mệnh. 

Vệ Tuân cậu không muốn chết. chỉ cần có cơ hội được sống chẳng sợ khó khăn xa vời, cậu cũng có thể ra sức thử một phen.

Tho hoạch một đường sống sót.

Tác giả có lời muốn nói: Hy vọng mọi người thích kẻ điên nhỏ Tuân Tuân này!! (Tác giả có giới thiệu 2 văn án của truyện khác nên không dịch thêm) 

  

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro