[Đam mỹ] Siêu đoản văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Nhiều tác giả

Thể loại: Đam mỹ, siêu đoản văn, điềm, nhẹ nhàng, ngược, biến thái….

Edit: Yingie

Nguồn: http://tutudao.wordpress.com/doan-thien/sieu-doan-van/

♡ 1

“Học trưởng, với bằng cấp của tôi ngày mai có thể  tới công ty của anh làm việc không?”

“Làm sao… Có thể cho tôi một lý do không?”

“Tôi nói anh tin sao?”

“Cứ nói thử xem”

“Vì anh. Bởi vì muốn tiếp tục dõi theo anh” Cậu hít một hơi thật sâu, nói ra lời nói bị chôn giấu nhiều năm qua.

“Thật có lỗi, tôi nghĩ cậu không cần đi làm” Nghe thấy đáp án như vậy, khi cậu vừa run rẩy chuẩn bị cúp điện thoại, thì trong điện thoại truyền ra: “Tôi nuôi cậu!”

♡ 2

“Hôn quân!” Hoàng đế mắt điếc tai ngơ ăn nho.

“Hôn quân! Hôn quân!” Hoàng đế xoa xoa đứng lên chuẩn bị xuất môn.

“Phanh!” Thái phó đại nhân một cước đá văng cánh cửa, vẻ mặt âm hàn: “Ta không phải đã bảo ngươi đem con vẹt này đi luộc rồi sao!”

Hoàng đế một phen ôm chầm lấy thái phó, cọ cọ cổ: “Luộc nó, ta làm sao có thể nghe thấy âm thanh của người nào đó khi động tình”

“Hôn quân!”

♡3

Hắn vẫn thầm mến nàng. Một cô gái thanh thuần tựa như một nhánh hoa rừng. Hắn nghĩ nàng đối với mình cũng có chút hảo cảm, nhớ rõ lần trước chơi bóng rổ bị thương, khi đội trưởng giúp mình xử lí vết thương, nàng dùng cặp mắt mênh mông nước nhìn mình chăm chú. Cô gái ấy thích đọc thơ của Thái Qua Nhĩ (Rabindranath Tagore), còn làm chút lời bình. Ngày đó trong phòng học không người, hắn rốt cục lấy hết dũng khí muốn đem thư tình nhét vào tập thơ, hắn mở quyển sách kia ra, chỉ thấy trên trang giấy có 6 chữ – Long dương bốn mươi tám thức.

♡4

Khi kết hôn, hắn là phù rể. Tiến vào lễ đường thời điểm cùng ta đứng chung một chỗ, nhìn cô dâu ta sắp cưới. Mặc bộ tây trang từng cùng nhau mua, hắn lặng lẽ nói với ta một câu làm ta đỏ hốc mắt: “Chúng ta cuối cùng cũng được cùng nhau vào lễ đường kết hôn”

♡5

4 tháng, hắn cùng y giành nhau sữa.

1 tuổi, hắn cùng y giành nhau đồ chơi.

5 tuổi, hắn cùng y giành nhau cặp sách.

15 tuổi, hắn cùng y giành nhau bạn gái.

18 tuổi, hắn cùng y giành nhau giấy báo.

22 tuổi, hắn cùng y giành nhau tư cách nằm vùng xã hội đen.

24 tuổi, y kết hôn, hắn nắm quyền đi đến trước mặt y.

Chú rể có lúm đồng tiền như hoa: “Từ nhỏ ngươi đã theo đã giành hết thứ này đến thứ khác, hôm nay đến giành cô dâu sao?”

Hắn cười yếu ớt, mở chiếc nhẫn trong tay: “Không, ta là đến giành ngươi.”

♡6

Nàng vào một đêm mưa gặp một kẻ thất tình là hắn, từ đó về sau liền vì đạo nghĩa không lùi bước mà yêu hắn. Nàng vì hắn nấu cơm, giặt quần áo, xử lý mọi việc lớn bé trong nhà, nhưng hắn thủy chung chỉ thản nhiên nhìn nàng. Rốt cuộc có một ngày, hắn nói với nàng: “Ngươi không cần đến nữa, ta yêu nam nhân.” Nàng vẻ mặt khiếp sợ, dồn sức bổ nhào hắn trên giường, nói: “Kháo! Ngươi sao không nói sớm, lão tử giả làm nữ nhân đến sắp phát bệnh thần kinh!”

♡7

Hắn nhặt được một cái bình thủy tinh, giống như trong truyền thuyết vậy, vừa mở ra trong nháy mắt đã xuất hiện một tinh linh. Tinh linh vì muốn cảm ơn, đáp ứng thực hiện giúp hắn hai nguyện vọng. Hắn nói: “Giúp ta giáo huấn thủ trưởng hỗn đản thường xuyên khi dễ ta một chút. Sau đó, giúp ta tìm được người yêu nhất của ta”. Hai giây sau, tinh linh biến mất, thủ trưởng của hắn mặt mũi bầm dập xuất hiện trước mặt hắn….

♡ 8

Bọn họ là huynh đệ tốt cùng nhau dốc sức lập nghiệp, ăn mì ăn liền, nằm đất nghỉ, chạy tài trợ, bồi uống rượu. Sự nghiệp thành công hắn kết hôn với một người con gái. Chú rể mới đêm tân hôn, bạn cùng gây dựng sự nghiệp bỗng nhiên nhảy lầu chấm dứt sinh mệnh. Một năm sau, vợ hắn hạ sinh, hắn ôm lấy đứa con mới sinh đang vui mừng lấy tay sờ mặt cha, mở miệng nói: “Ngươi cuối cùng cũng yêu ta”

♡ 9 (Cái này >”<)

Chỉ vì người nam nhân này từng cứu hắn, một kẻ tâm cao khí ngạo như hắn vì báo ân mà đối với y một lòng không thay đổi; dễ đang tha thứ tính tình nóng nảy hay cố tình gây sự của y, dùng thân thay y cản tai nạn; khi nam nhân đó vì tin lời gièm pha đuổi hắn đi, hắn cũng khóc mà không rơi lệ. Phần cảm tình này cũng không biết từ bao giờ đã biến thành yêu, có lẽ bắt đầu từ khi nam nhân thắp đèn thức đêm may cho hắn một bộ quần áo. Nhưng vẫn là yêu nhất nam nhân hướng hắn gọi to: Ngộ Không!

♡ 10

Hắn gặp được một nữ nhân giàu có, xinh đẹp, bị nàng mê hoặc đến thần hồn điên đảo. Hắn bỏ việc, phản bội vị hôn thê, cùng nữ nhân này bỏ trốn. Ở trên máy bay, nữ nhân hỏi hắn, “Ngươi có còn nhớ rõ cô gái răng hô bị ngươi làm nhục hồi trung học không?” Hắn ngẩn ra, nhìn nữ nhân trước mắt càng lúc càng quen mắt. “Là ngươi?” Hắn hỏi. Nữ nhân lắc đầu cười lạnh, đáp lại “Cô ấy sau khi tốt nghiệp trung học liền tự sát.” Hắn hoảng sợ, “Vậy ngươi là…?” Nữ nhân cười âm hiểm, “Ta là anh trai cô ấy.”

♡ 11

Một người đàn ông cầm giỏ hoa quả đứng ở cửa: “Chào dì, ta là bạn trai của con trai ngài.” “Cha nó ơi! Ngươi mau ra đây!”, nói xong ngã xuống đất không dậy nổi… Nghe thấy tiếng cha nó ơi, nhìn thấy hắn trong nháy mắt, ổn định lại… Một lúc lâu sau: “Nhiều năm như vậy, ngươi, ngay cả khẩu vị cũng không thay đổi.”, người đàn ông cười khổ: “Ta nói rồi, phải làm người nhà của ngươi.” Người mẹ vừa mới đứng lên lại ngã xuống…

♡ 12

Trước hôn lễ một tuần, cô gái cầm ảnh của hắn đến gặp thầy đoán mệnh, “Ta không biết cô yêu người ở trên ảnh kia bao nhiêu, nhưng bảy ngày sau người thân yêu nhất của hắn sẽ vì hắn mà chết. Ta khuyên cô nên rời xa hắn.” Thầy đoán mệnh nói. Không sao, dù là chết, ta cũng muốn trở thành tân nương của hắn, cô gái quyết định. Bảy ngày sau hôn lễ vẫn cử hành đúng hạn, khi tiệc cưới tiến hành được một nửa, chùm đèn của khách sạn rơi xuống — phù rể dùng sức đẩy chú rể đang đứng bên cạnh đi.

♡ 13

Bạn thân nhất của ta là bạn học cùng ta 4 năm đại học. Chúng ta ở bên nhau, cùng phòng ngủ ba năm rưỡi, ăn qua hơn 900 bữa cơm, đánh qua hơn trăm trận bóng rổ. Chúng ta đánh nhau 5 lần, say rượu 2 lần, loạn tính 2 lần. Ngày hôm qua hắn kết hôn, ta mời một ly rượu, để trả nợ 6 năm trước hắn thừa dịp ta giả vờ ngủ đã nói một lần ta yêu người.

♡ 14

Hắn cùng  học trò của chính mình yêu nhau, đấu tranh mọi cách cuối cùng vẫn bị tách ra, học trò nghe theo an bài của gia đình du học nước ngoài. Hắn đi dạy học ở khu biên giới, cuối cùng chết đuối ở sông nhỏ trước cửa thôn. Học trò học thành tài trở về, ở trường hắn từng dạy nhận chức lão sư, độc thân mười mấy năm, đến tận khi gặp được một thiếu niên lưng mang hành lí. Vài năm sau, học trò nắm tay thiếu niên đến tế bài thủ mộ, ôm bia mộ của hắn nói, “Ta yêu người, xin lỗi”. Thiếu niên ôm hắn, nhẹ giọng trả lời, “Ta biết”

♡  15

Hắn nói muốn nhận được thư tình trong cái thời đại toàn SMS này. Vì thế mỗi ngày y đều viết một lá thư tình bỏ vào thùng thư của hắn, bởi vì y biết, hắn từng thuận miệng nói hắn sẽ không nhìn đến thùng thư. Viết đến 364 lá, y quyết định cùng một người kết hôn, hắn nói chúc ngươi hạnh phúc, ta phải xuất ngoại không tham gia hôn lễ của ngươi đươc. Đêm trước khi kết hôn, y mở thùng thư phủ đầy bụi, phát hiện một đống hồi âm, mở đến lá 364, trên đó có một câu rất chói mắt: Chờ khi thùng thư này đầy thư tình trong 1 năm, chúng ta ra nước ngoài kết hôn nhé!

♡  16

Y với hắn cùng nhau lớn lên.

Hắn học đàn ghi-ta, y học được yên lặng lắng nghe hắn.

Hắn học đánh nhau, y học được cách băng bó.

Hắn học thức trắng đêm quậy ở quán bar, y học được xác định địa điểm tóm hắn về.

Hắn học theo đuổi hoa khôi khóa trên, y học được âm thầm thay hắn tặng hoa.

Hắn học tăng ca không về nhà, y học được làm món ăn khuya lại nói dối hắn tiện đường ra ngoài mua.

Hăn học nhảy waltz, y học được ở vũ hội nhìn hắn từ phía xa xa.

Hắn học giải quyết vấn đề độc thân, y cuối cùng cũng học được rời xa hắn…..

♡ 17

“Anh, đợi người?”

“Ân, chị dâu cậu đang mua kem”

Cậu sửng sốt rồi ha hả cười: “Đừng gạt người, mùa đông thế này ai ăn kem, anh còn độc thân!”

Đang nói, một cô gái giơ hai que kem ngọt ngọt đi tới. Biểu tình của cậu có chút cứng nhắc. Hắn bình tĩnh nhìn cậu chăm chú, nói: “Cậu cũng nhanh tìm  một cô gái tốt đi!”.

Cậu gật đầu, xoay người rời đi.

Cô gái kia đi tới hỏi: “Biểu ca (anh họ), người đó là ai vậy?”

“Người quan trọng nhất.”

♡ 18

“Ông xã, anh có xem tin tức không?”

“Không, sao thế?”

“NASA nói có người ngoài hành tinh”

“Còn chưa có triệu tập họp báo, là tin tức giả thôi”

“Em sợ, em sợ bọn họ bắt cóc em, rồi một lần lại một lần cưỡng gian em, khiến em sinh ra em bé ngoài hành tình”

“Em, một đại nam nhân có thế sinh sao?”

“Bọn họ tiên tiến như vậy, nhất định làm em sinh được.”

♡ 19

Bọn họ trúc mã quấn trúc mã từ một cái sân nhỏ cùng lớn lên. Sau đó cha mẹ hắn trở nên giàu có, đưa hắn đi Canada. Hắn ở nước ngoài kết giao bạn gái, nói cho y ở trong nước: “Trời ạ, trong lòng tôi đều là cô ấy.” Y trái tim băng giá đáp lại: “Vậy cậu so với kẻ lưu manh tôi đây hạnh phúc hơn a”. Tuy thế y vẫn chờ, chờ đến tận khi hắn về nước nói cho y biết: “Tôi muốn kết hôn, cùng tôi qua đó nhìn xem đi”. Y khó chịu nhưng vẫn ngầm đồng ý, đẩy cánh cửa sang trọng kia ra, hắn lại khẽ đẩy y sẵng giọng: “Mau gọi ba mẹ”.

♡  20

“Lúc trước là ngươi nói ta cho ngươi ăn người sẽ giúp ta tìm vợ?”

“Ân”

“Kia, đã 10 năm rồi lão tử vẫn còn độc thân mà?!”

“……”

“Thỏ thần của MB một chút cũng không linh, lão tử cứ như vậy lãng phí cà rốt suốt 10 năm”.

“……”

Cậu trai tai thỏ yên lặng ném mớ cà rốt đã gọt sạch, đeo tạp dề bắt đầu chặt chặt băm băm  nấu cơm.

Bản thần tiên từ phòng bếp ra phòng khách đến tận trên giường, đã theo ngươi 10 năm rồi ngươi còn muốn cái gì nữa.

♡  21

“Nhân sinh nếu chỉ như lúc ban đầu gặp… Ai, anh nói xem, lần đầu tiên nhìn thấy em anh có ấn tượng gì?”

“… Trên xe buýt… Chuông điện thoại của em là Thần Khúc Mua Bán…”

“>////< nhưng mà… Sau đó thì sao?”

“Đúng lúc em nghe điện thoại xe buýt dừng, em đừng không vững, thế là ngã chúi xuống,  trong ngực anh thấy như bị đâm…”

“Tim đập nhanh? Em đã cảm thấy anh khi đó liếc mắt với em mà”

“… Thực ra là không phải, một tay của em đặt ở trên tiểu đệ của anh, anh đau  nhức cả não, đổ mồ hôi.”

♡  22

“Ca, ngươi sẽ lấy vợ sao?” Đệ đệ kéo góc áo ca ca hỏi.

“Sẽ không.” “Vì sao?” Ca ca cười nói “Bởi vì có ngươi a, ta muốn chăm sóc ngươi cả đời, làm sao còn thời gian mà lấy vợ.”

“Tiểu Vũ, hôm nay ta kết hôn, ngươi lấy dây trói ta làm gì?” Chàng trai nhìn thân mình đang bị trói chằng chịt.

“Ca ca đã nói sẽ không lấy vợ, cho dù lấy, tân nương của ca ca cũng phải là ta.”

♡  23

“Xin chào, Trương công quán (dinh thự). Ta là Tô quản gia.”

“Nga, thật có lỗi, thưa tiểu thư, thiếu gia nói hôm nay hắn không có thời gian.”

“Ngày mai? Ngày mai cũng không có thời gian.”

“Ngày mốt? Cũng không có thời gian.”

“Khi nào thì rảnh? Thật xin lỗi, thưa tiểu thư, chỉ cần có ta ở đây, thiểu gia sẽ không có thời gian.”

“Vì sao ư? Bởi vì là ta đang nghe, cho nên chỉ cần tiểu thư hẹn, thiếu gia sẽ không có thời gian. Tiểu thư có hiểu không? Hảo, không tiễn ~”

♡  24

“Mẹ, con đi làm đây.”

“Ừ! Mà người kia là ai thế?”

Liếc nhanh một cái: “À, là tài xế công ty sắp xếp đến đón con.”

Sau khi lên xe: “Có người lái xe nào đẹp trai như anh sao?”

Chàng trai giật mình: “Anh… Anh nghe thấy?”

“Em cứ nói đi” Nam nhân ghé sát vào tai cậu nhẹ giọng: “Lần sau giới thiệu với mẹ vợ về anh phải nhớ nói thật.”

Chàng trai đỏ mặt nói quanh co: “Thực ra, anh làm lái xe riêng của em cũng tốt mà…”

♡  25

Vì báo thù giết vợ, y dịch dung để tiếp cận nam nhân kia..

Khi nam nhân gặp phục kích, y lấy thân mình thay nam nhân đỡ mưa bom bão đạn.

Khi nam nhân dạ dày khó chịu, y tự tay bôi thuốc, nhẹ nhàng vì nam nhân ấy xoa nhẹ.

Khi nam nhân sự nghiệp thất bại, y mỗi ngày cùng nam nhân tăng ca đến rạng sáng.

Rốt cuộc nam nhân hôn hắn, thấp giọng nỉ non: “Ta không thể không có ngươi.”

Y lại đẩy nam nhân ra, vừa cười vừa nhảy từ cửa sổ tầng 10 xuống…

Yêu đau đến không muốn sống, ngươi hiện tại đã cảm nhận được chưa?

♡  26

Một nam sinh đẹp trai ở dưới tầng kí túc xá ôm ghi-ta đàn, thỉnh thoảng lại nhìn lên tầng hai, trong mắt đầy dịu dàng.

Đột nhiên từ cửa sổ phòng đó xuất hiện một người: “Mẹ nó, anh có để bọn tôi yên không! Đây là kí túc xá nam, anh bị bệnh à?”

Cùng với tiếng rống giận còn kèm theo một chậu nước rửa chân, nam sinh mỉm cười lấy từ trong ngực ra một đóa hoa hồng vừa bị tưới ướt.

“Lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt em, anh đã biết mình bị bệnh, bệnh tương tư.”

♡  27

Sau tai nạn xe cộ, hắn bị mất trí nhớ…

Không nhớ rõ mình là ai, lại càng không nhớ chàng trai ấy là ai…

Chàng trai biết vậy cũng không tức giận, ít nhất hắn còn sống…

Chàng trai cẩn thận chăm sóc hắn, ngay cả bác sĩ cũng nói chàng trai đúng là một em trai tốt…

Tối đến hắn nhìn chàng trai thở dài: “Cái kiểu mất trí nhớ cẩu huyết như vậy mà em lại có thể bình tĩnh như vậy, anh giả vờ đến mức không còn thú vị.”

Chàng trai yên lặng ngẩng đầu liếc hắn một cái, hung hăng véo hắn một cái: “Giả vờ em gái anh ấy!”

♡  28

Có một đôi bạn tốt rất kì lạ, một người rất trầm mặc, một người lại hướng nội, hay thẹn thùng, hơn nữa cũng không hề hẹn hò ai suốt thời đại học.

Hỏi lí do đều nói đã có người trong lòng.

Gặp lại nhau sau khi tốt nghiệp vài năm, bên cạnh hắn là một cô gái hay đỏ mặt ngượng ngùng, bên cạnh cậu là một cô gái trầm tĩnh ít nói.

Nhìn nhau cười ảm đạm, vẫy tay tạm biệt, không hề quay đầu lại…

Thế giới này lẽ ra có rất nhiều người không thể được ở bên nhau, đành phải tìm một người giống thế đã là đủ lắm rồi.

♡ 29

Hắn là tác gia nổi tiếng, y là biên tập viên của hắn.

Y mỗi ngày bưng trà đưa nước, giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, chỉ bởi vì điều đấy có thể giúp hắn sáng tác nhanh hơn, không kéo bản thảo, nhưng hắn lại thường uống trà ngắm y ra sức hầu hạ hắn.

Rốt cục có một ngày y mệt mà ngã bệnh, lo lắng bản thảo sẽ không có, lại không ngờ hắn lại vẫn giao bản thảo đúng hạn.

Hắn nói: “Tôi mới không cần ai ngoài cậu đến thúc bản thảo.” Y vui vẻ, nghĩ thầm, vẫn là thành thật tiếp tục ốm thôi ~

♡ 30

Ngày xưa, cha mẹ hắn thả một đống đồ vật trước mặt hắn cho hắn chọn, hắn lại bò đến nắm ngón tay ta.

Mười tuổi, hắn nghịch ngợm mắc lỗi, ta nhận tội thay hắn.

Mười lăm tuổi giúp hắn viết thư tình cưa gái, ta trộm giữ lại, đem “cô ấy” đổi thành “cậu ấy”

Mười bảy tuổi hắn hẹn hò lần đầu tiên, ta canh chừng thay hắn.

Sau đó, ta cầm lá thư tình kia đi tìm hắn, hắn bị kích động, cầm lấy tay ta: “Tớ muốn kết hôn, cậu làm người đàn ông của tớ đi.”

♡ 31

Năm thứ nhất, chờ đợi…

Năm thứ hai, chờ đợi…

Năm thứ ba, chờ đợi…

Năm thứ tư, vẫn là chờ đợi…

Hắn ngồi bên giường, nhẹ nhàng nắm tay cậu…

Hắn trầm ngâm nhìn cậu lông mi rung rung, nhưng đó cũng không phải là dấu hiệu tỉnh dậy…

Hắn đứng dậy, hôn nhẹ lên trán cậu.

“Đừng có gấp, anh chờ em, chúng ta cùng nhau vượt qua.”

Hắn ra ngoài, trên mặt cậu có giọt nước mắt…

Cậu biết hắn đang đợi cậu, nhưng cậu chính là không  tỉnh lại được, thế thôi…

♡ 32

Cuộc đối thoại của 2 bé trai:

“Chúng ta đầu tiên yêu nhau, sau đó khi lớn lên, cậu gả cho tớ nhé!” Một bé trai nói.

Bé còn lại trả lời: “Có thể không?”

“Cậu họ gì?”

“Trương! Làm sao vậy?”

“Không sao! Tớ họ Hàn! Mẹ của tớ nói, cùng một họ thì không thể ở bên nhau, họ của chúng ta khác nhau là có thể.”

“Nga!”

Hai đứa nắm tay nhau cùng chạy – hóa ra chỉ có cùng họ là không thể yêu nhau a ~

♡ 33

Một tấm bia mộ đứng lẻ loi trong nghĩa trang, trên đó có một gương mặt trẻ tuổi, lẳng lặng mỉm cười khiến cho cả thân mặc cảnh  phục cũng trở nên nhu hòa…

Nếu không phải trong lúc làm nhiệm vụ  phải sống mái với xã hội đen không may bắn nhầm người ấy, khuôn mặt kia vẫn có thể làm người khác động lòng.

Nam nhân toàn thân mặc quần áo đen, chậm rãi cúi xuống hôn nhẹ bia mộ lạnh như băng kia: “Anh nói rồi, chỉ cần tổn thương đến em, anh sẽ giết chết hắn.”

— Giơ súng….

♡ 34

“Cậu hôn tôi một cái, tôi sẽ cho cậu kẹo.”

“A~”

Sơ trung: “Cậu hôn tôi một cái, tôi sẽ cho cậu chép bài.”

“Chu~”

Đại học: “Cậu hôn tôi một cái, tôi sẽ giúp cậu viết luận văn.”

“Đi chết đi! Lão tử là con trai”

“Con trai thì làm sao, không cần thẹn thùng, nếu không để tôi hôn cậu một cái vậy…”

“Ngô ~”

Sau khi tốt nghiệp: “Cậu hôn tôi một cái, cái nhẫn này chính là của cậu.”

“Cút! Lão tử mới không thèm!”

Một phút đồng hồ sau: “Muahhh~”

♡ 35

Sau bữa tối.

Mẹ: “Con rốt cuộc khi nào mới kết hôn?”

Chị gái: “Chờ con tìm được một người đàn ông thích hợp đã.”

Mẹ: “Con rốt cuộc thích kiểu gì?”

Chị gái: “Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, sổ gửi ngân hàng 8 con số, có xe, bên ngoài không trăng hoa, trong nhà con là lớn nhất, có thêm một chút cơ bắp càng tốt.”

Em trai kinh hãi: “Chị, chị không thể nhớ thương người đàn ông của em!!!!!!”

♡ 36

“Người anh em, tốt nghiệp rồi, tôi cạn li, cậu cứ tùy ý.”

“Kháo!”

“Cái cậu này mở miệng ra là nói như thế, con gái đều thích con trai dịu dàng điềm đạm”

“Kháo!”

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi, đi Hải Nam, không trở lại nữa…”

“Kháo!”

“Tặng cậu một bài hát, làm quà tốt nghiệp,” hắn vừa hát vừa đưa cho cậu một cái vé máy bay, “Tôi cho em dựa vào, cho em dựa vào, không cần lo lắng gì…”

(靠 /kào/: kháo, dựa vào. Em dùng từ “Kháo!” vì nó gần giống như từ “Thao!”. Còn Anh thì lại chuyển thành nghĩa kia)

♡ 37

“Anh muốn kết hôn.”

Chàng trai nằm bên cạnh thân rung nhẹ một chút, sau đó yên lặng đứng dậy nhặt quần áo trên mặt đất lên.

“Trước khi tôi kết hôn, em theo anh đi đến một nơi.”

“Đi cùng người phụ nữ kia đi.”

“Anh yêu chính là em.”

“Anh lấy chính là cô ấy.”

“Vậy… Em muốn gả cho anh sao?”

“… Hai thằng con trai kết cái gì hôn! Chúng ta chia tay đi”

“Em yêu anh sao?”

“Cút!”

“Thế nhưng anh lại yêu em.”

“……”

“Máy bay sáng mai.”

“… Anh.”

“Chúng ta đi Canada.”

♡ 38

Cậu nơm nớp lo sợ ở bên cạnh người con trai ấy, sợ hắn phát hiện ra tính hướng cùng tình cảm của cậu.

Chàng trai ngày đó đi hẹn hò, cậu ngồi không xa, nhìn hai người chuyện trò vui vẻ, nói chuyện thân mật đến nỗi sắp hôn cả vào tai nhau.

Cậu không thể chịu nổi nữa, xông tới trước mặt chàng trai  rống lên suy nghĩ đã chôn sâu nhiều năm cùng ủy khuất, rồi vội đi.

Chàng trai rất nhanh chóng thuận thế nắm  được tay cậu, khóe môi khẽ gợi lên rồi thấp giọng nói: “Đừng nháo, về nhà nói sau”

Rồi chàng trai quay đầu nói với cô gái kia: “Cảm ơn!’

♡ 39

Phần lớn mười hai chòm sao đều lục tục bắt đầu yêu đương, chỉ có chòm Song Tử (hay còn gọi là Song Nam) là còn chậm chạp chưa yêu đương gì…

Vì thế đệ đệ hỏi ca ca: “Khi nào thì chúng ta cũng có thể yêu ha?”

Ca ca nói: “Chờ đến khi chúng ta có thể tách ra, ngủ đi rồi nói sau!”

…. Đệ đệ: “Vậy quên đi, em cũng không muốn chia sẻ anh với người khác!”

♡ 40

Ngay cạnh giường bệnh của cậu là một ô cửa sổ.

Từ ngoài nhìn vào là gương, nhưng từ bên trong vẫn có thể nhìn thấy rõ bên ngoài.

9h30 mỗi sáng, đều có một chàng trai đi qua chỗ này, ngu ngốc đem cửa kính này biến thành cái gương, sửa sang lại dáng vẻ, trước khi đi còn làm vẻ mặt tự nhận đẹp trai.

Hắn bị liệt nằm tại giường bệnh này 1 năm, âm thầm cười nhạo tên ngốc này 365 ngày.

Ngày thứ 366, tên ngốc phả hơi vào mặt kính, vẽ một hình biểu tượng tình yêu, hơi nước tan đi, hướng nhìn cậu nở nụ cười.

♡ 41

“Ai, lúc trước anh tại sao lại để ý em?” Vừa vận động xong, cậu thở dốc hỏi người bên cạnh.

Tên khốn kia lại khí định thần nhàn cầm một điếu thuốc: “Đại khái là lúc em định nhét thư tình vào cặp anh lại bị anh tóm được! Cảm thấy người này tạc mao (dễ xù lông, dễ nổi nóng khi bị trêu chọc), trêu đùa rất hay, mà lá thư lại dùng giấy hồng hồng, mềm mềm… Liền chú ý.”

Cậu đập giường một cái, dù trên người đau nhức vẫn hét lớn một tiếng: “Hỗn đản! Lúc ấy lão tử chẳng qua giúp em gái đưa thư tình!”

♡ 42

“Ta đường đường một đại nam nhân, ngươi đói bụng vì ngươi nấu cơm, ngươi lạnh vì ngươi đan áo len, ngươi bị bệnh thức trắng đêm cùng ngươi, buổi tối còn sưởi ấm cho ngươi. Ta vì ngươi mà không kết hôn, không có nữ nhân cũng đến mười năm rồi. Hiện tại ngươi kết hôn, sẽ dọn sạch rồi đi? Sẽ quăng lão tử đi? Ngươi nghĩ quá đẹp rồi, không có cửa đâu! Nửa đời sau của ta ngươi phải phụ trách!”

“Cha, đừng nháo!”

♡ 43

Điện thoại thông trong nháy mắt, chủ biên tạp chí giải trí tức giận đến phát điên: “Cậu ở đâu? Sáng sớm nay tất cả các báo khác đều điên cuồng đưa tin thiên vương đêm hôm qua cùng một người thần bí chơi xe rung! Không phải cậu là phóng viên chuyên phụ trách anh ta sao?! Cậu rốt cuộc là chết ở chỗ nào rồi?!”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm đầy từ tính: “Thực xin lỗi, cậu ấy hôm nay không được thoải mái, muốn xin nghỉ… Đô…”

Chủ biên sửng sốt: “Giọng nói này sao lại quen tai thế?”

♡ 44

Đêm khuya, hắn nhận được một tin nhắn: “Người anh em, ngủ chưa?”

“Chưa, đang chơi trò chơi, đừng ồn ào nữa, ngủ đi!”

“Không ngủ được, vợ không thương tớ.”

“Vợ cậu nói, chỉ cần cậu ngày mai đem tất cả gia sản xuất giá, hắn sẽ cho cậu một danh phận. Bây giờ đừng có làm phiền tớ chơi game!”

Nửa giờ sau, có tiếng đập cửa mãnh liệt thậm chí đánh thức cả cha mẹ cậu, chàng trai đứng ở ngoài cửa, nói: “Ba mẹ, con đảm đương tới cửa nhà chồng!”

♡ 45

6 tuổi, thi chạy, hắn chỉ hơn có 1 giây, vỗ vỗ đầu cậu: “Cậu sao lại chậm như thế?”

16 tuổi, cuối kỳ, hắn dựa cửa chờ cậu – người thứ 2 ra khỏi trường thi, khiêu mi cười nói: “Vẫn chậm như thế…”

26 tuổi, Tết Nguyên Đán, hắn đem cặp nhẫn linh thiêng đeo vào ngón tay hai người, dịu dàng trêu tức: “Ngay cả cầu hôn, em cũng cũng chậm hơn anh.”

35 tuổi, một ngày nào đó, 1 giây trước khi chiếc xe taxi đang phóng như bay đến, hắn đẩy mạnh người bên cạnh ra, hơi thở mong manh: “Đứa ngốc, hoàn hảo, em tương đối chậm…”

♡ 46

Thượng triều, hoàng đế nói: “Trẫm muốn lập hậu.”

Y đứng dưới điện nghe thấy vậy liền kinh hãi, tiến lến phía trước nói: “Tuyệt đối không thể!”

Đủ loại quan lại ngoảnh mặt làm ngơ Thừa tướng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nói tâm thần rối loạn, nói năng lung tung.

Hoàng đế cười lạnh lùng, đêm đó, một ly rượu độc được đưa tới phủ Thừa tướng.

Đêm khuya, tẩm cung hoàng đế, y hung tợn xé long bào đè lên: “Ngươi nghĩ như vậy thật, ta gả cho ngươi!”

Hoàng đế cười khẽ không nói gì, hai chân quấn lấy thắt lưng y.

Hơn tháng sau, hoàng đế đại hôn, khắp chốn mừng vui.

♡ 47

“Đêm nay đến nhà anh ăn cơm nhé?” Hắn dùng thanh âm trầm thấp từng bước dụ dỗ.

“Không cần!” Không thể để hắn như ý! Cậu âm thầm  tự  nói với mình.

“Anh làm đầu sư tử kho.”

“Ách….. Không cần.”

“Còn có thịt bò nấm tươi em thích nhất.”

“Ách…..”

“Đúng rồi, rượu vang anh đặt cũng tới rồi.”

“Được rồi….”

— Ngày hôm sau —

“MB! Lão tử không bao giờ đến nhà ngươi ăn cơm nữa! Ăn một bữa ngon mà phải húp cháo vài ngày.”

♡ 48

Y quan sát rồi một tay ấn hắn khóa trên bàn: “Thích con trai thì làm sao? Sao mọi người ai cũng giống ai tránh ta như tránh bệnh truyền nhiễm?”

Không ngờ sau khi lộ ra, người huynh đệ trước mắt này vẫn  có thể nói chuyện cùng: “Người bên cạnh ta còn thấy chướng mắt! Ta rốt cuộc đã làm tổn thương ai?!”

Huynh đệ nghe xong câu ấy để sách trên tay xuống, một phen kéo ca-vạt của y, nhẹ nhàng ghé vào tai y nói: “Cậu làm tổn thương tôi.”

♡ 49

Có một người con gái vì viết BL mà lẻn vào trường nam sinh, mỗi ngày thu thập, tình báo, quan sát, ghi chép, đối tượng bị theo dõi là hai người con trai vốn rất yêu nhau, ở bên nhua đã lâu nhưng không ai chịu làm thụ, không may cả 2 trong lúc đó lại cùng đi thích nữ sinh kia, kết quả một người bị cự tuyệt sau đó ra đi, BF của hắn bị cự tuyệt chưa đủ, sau còn phát điên, nữ sinh kia vì nhiệm vụ mà hy sinh oanh liệt…

<Nam sinh tên Sơn Bá, BF tên Văn Tài, hủ nữ kia tên Anh Đài.>

♡ 50

Linh mục: “Nếu không ai phản đối, ta đây liền tuyên bố các ngươi chính thức trở thành vợ chồng…”

Trong nháy mắt ánh mắt giao nhau, phù rể tràn đầy không muốn nhưng muốn nói lại thôi.

Chờ mong trong mắt chú rể dần biến thành ảm đạm.

Linh mục: “Không ai phản đối sao?”

Phù rể vẫn nắm chặt 2 tay không ngừng run rẩy.

Cô dâu cuối cùng không nhịn được, đem nhẫn cưới ném vào phù rể: “Đầu heo nhà ngươi, biết rõ hắn chính là hơi thở của ngươi, làm cái gì mà không chịu phản đối, nếu không phản đối lão nương liền thật sự phải gả cho hắn…”

♡ 51

“Phải biết rằng ta từng là hái hoa đạo tặc.”

“Sao bỗng dưng lại nói với bổn vương chuyện này?”

“Ngươi có biết hái hoa đạo tặc… Hơn phân  nửa là ở trên.”

“Ngươi đang ám chỉ điều gì với bổn vương sao?”

“Không dám, chính là có điểm không quen.”

“Bổn vương cũng hiểu được luôn như vậy thực đơn điệu, không bằng lần này để ngươi ở trên đi.”

“Thật sao?”

“A hỗn đản! Ta nói không phải ý tứ này!”

“Nhưng bổn vương nói chính là ý tứ này.”

♡ 52

Trong lễ kết hôn, hắn nói với nàng: “Thực xin lỗi. Ta…”

Nàng nói “Ta biết ngươi thật ra là thích phù rể đúng không. Ta từng xem qua siêu đoản văn này.”

Hắn nhíu mày “Ngươi sao có thể nhớ thành như vậy?”

Nói xong xoay người kéo tay linh mục.

♡ 53

Mẹ: “Con nói con, muốn học lịch không bằng cấp, muốn diện mạo không diện mạo, muốn bạn gái không bạn gái, con còn có thể làm cái gì hả? Con nhìn xem người ta, đứa nhà dì X con, muốn cái gì, có cái đó, ai mà gả cho cho nó nhất định sẽ hạnh phúc. Ta mà có con gái, nhất định vội vàng cho hắn đưa đi, chỉ sợ người ta không cần!”

Con: “Mẹ, không sao, có con cũng giống nhau!”

Mẹ: “Cái gì?”

Con: “Mẹ đem con đưa đi đi, anh ấy đã cần rồi.”

Mẹ: “Nhà nó chuẩn bị sính lễ tốt chưa?”

Con: “…..”

♡ 54

Bác sĩ liếc mắt nhìn người đàn ông đối diện, “Không thoải mái chỗ nào?”

“Tim đập không đều.” Bác sĩ rất muốn lật bàn, lần này con mẹ nó đã là lần thứ 10!

Nhưng y vẫn nhịn được: “Bắt đầu bị như thế từ khi nào?”

“Khi thấy bác sĩ là em!”

“Tôi khiến anh bị như vậy, anh đừng tới chỗ tôi khám có phải là không có việc gì nữa sao?”

“Chính là khi không nhìn thấy em sẽ bị khó thở.”

“Sách!” Bác sĩ ném bút, “Tôi con mẹ nó thật là giống như bị anh lây bệnh.”

♡ 55

“Uy! Đừng chạy, hôm nay ở sân huấn luyện hôn tôi là cậu phải không?”

Nam nhân giữ chặt tay cậu đặt lên ngực mình, “Làm sao anh biết?” Cậu thở hổn hển, mặt cũng hơi hơi lộ ra màu đỏ.

Nam nhân nhẹ vỗ về tấm lưng gầy của cậu, thở dài: “Người một tháng hôn ta 8 lần, sao tôi có thể không nhận ra!”

“==|||”

♡ 56

Hắn đi đến trước mặt y, “Lão sư, chúc anh ngày tết vui vẻ.”

“Cảm ơn.” Y miễn cưỡng lộ ra một khuôn mặt tươi cười, trong lòng thầm phun tào 【Người này rốt cuộc muốn quấy rối mình đến khi nào a? Đại học năm nhất vừa mới khai giảng đã chạy đến chỗ mình thổ lộ, hiện tại hắn cũng đã năm ba rồi! Tuy rằng thật là có kiên nhẫn và nghị lực, nhưng…】

“Ai tôi nói, cậu rốt cuộc là thích tôi vì cái gì? Tôi thay đổi còn không được sao?”

“Tôi thích anh chính là vì anh là nam, anh thay đổi nha” Hắn đáp.

♡ 57

Y đi xét nghiệm ra kết quả bị ung thư sau liền cam chịu, thậm chí chẳng biết tại sao lại nổi cáu với người ấy.

Hôm nay người ấy đem một chiếc nhẫn đặt vào lòng bàn tay y, y chảy nước mắt ném trả “Cái này là cái gì, đang thương hại tôi sao?”

Nhìn ánh mắt đau khổ của y, người ấy yên lặng xoay người.

Một ngày y phát bệnh hôn mê, tỉnh lại phát hiện người ấy đang nắm chặt tay y, trên ngón tay đã đeo nhẫn “Vì sao?”

Người ấy dùng thanh âm vừa dịu dàng lại kiên định “Tuy em lựa chọn rời xa anh, nhưng anh không thể lựa chọn rời xa em, không phải sao?”

♡ 58

Năm đó, người ấy cười với y nói: “Theo anh đi”.

Một lần cùng nhau cũng được 6 năm.

Tiếc rằng đến cuối cùng vẫn bị phát hiện.

Năm ấy, y bị bắt lập gia đình, mà hắn bị đánh gãy hai chân, không được quay lại thành phố này nữa.

Y mang theo vợ đi xa khỏi thành phố, mấy tháng sau, vợ trở về một mình, mang theo hai hũ tro cốt.

♡ 59

Ban nhạc sau khi biểu diễn xong muốn làm party, chơi trò đại mạo hiểm hắn rút trúng: “Hát một câu bày tỏ tình yêu của mình”

Trong lúc một người ồn ào, hắn chỉ mấp máy môi lạnh lùng phun ra hai âm: Sol-Re….

Tất cả mọi người tỏ vẻ bất mãn vô cùng, nói cụt hứng.

Chỉ có một người giật mình, sắc mặt ửng đỏ cúi đầu.

Nữ sinh bên cạnh lấy khuỷu tay huých cậu “Vũ Thương, làm sao vậy?”

(Giải thích chút: Anh nói: So-Re, là 2 âm trong âm nhạc hiện đại (1-2-3-4-5 Do-Re-Mi-Fa-Sol), còn tên Em là Vũ Thương, là hai âm vũ và thương trong năm âm cổ (1-2-3-4-5 Cung-Thương-Giác-Huy-Vũ), đại khái thì nó chính là tương đương với 2 âm Anh vừa phun. ^^)

♡ 60

Tôi biết cô ấy thích màu đỏ, nên vì cô ấy chọn quà vào những dịp đặc biệt, tôi chỉ mua màu đỏ.

Tôi nhớ rõ cô ấy thích socola bánh ngọt, nên thường xuyên sau khi đi làm về sẽ đi cửa hàng bánh ngọt cô ấy thích nhất ở phía nam thành phố sau đó vội quay về nhà chúng ta ở phía bắc thành.

Ngày trước từng đồng ý cho cô ấy nuôi mèo, vì vậy sinh nhật cô ấy, tôi nhờ bạn chuẩn bị mỗi một con mèo Ba Tư màu xám.

Nhưng mà đến cuối cùng, chúng tôi vẫn ly hôn, lý do là cô ấy không thể chịu đựng được việc làm thế thân cho một người con trai đã chết nhiều năm trước.

♡ 61

Tiểu học, hắn nắm tay ta đi lên cầu thang, ta vùng ra: Ngươi là đệ đệ!

Sơ trung, hắn nắm tay ta đá banh, ta vùng ra: Ngươi liên lụy ta!

Trung học, hắn nắm tay ta cưỡi xe đạp, ta vùng ra: Ngươi có thấy phiền hay không?

Đại học, hắn nắm tay ta chạy, ta vùng ra: Ta theo không kịp!

Sau đó, hắn lại nắm tay cùng về nhà, ta vùng ra: Ta là ca!

Hắn cưng chiều nhìn ta cười: Ngươi chỉ lớn hơn 10 ngày, ca cái gì…

<Mười ngày cũng là ca>

♡ 62

Hắn tới gần: ‘Chúng ta cũng không phải lần đầu tiên xa nhau đúng không?”

Cậu nhìn hắn, “Không phải, say xe là lần đầu tiên, chân đau là lần thứ hai, anh trúng độc là lần thứ ba, anh chân bị thương là lần thứ tư… Đây cùng lắm cũng chỉ là thêm một lần.”

Hắn bí mật cười mang theo chút khổ tâm, rồi lại nhìn cậu cười: “Lần này em vẫn có thể làm tốt đi!”

Cậu giả vờ tức giận “Anh cho em là nữ nhân, cần anh lo lắng à?” Sau đó, cậu ôm chặt hắn, không nói thêm gì nữa…

♡ 63

“Mẹ, con nói với mẹ chuyện này….”

“Gì? Mày lại chuyển chỗ làm?”

“Không phải, từ lúc ba mất, một mình mẹ thật không dễ dàng, hai ngày trước con đã post một bài tìm bạn trên web giúp mẹ.”

“Mày, cái thằng con suốt ngày xen vào việc của người khác!”

‘Còn nữa… Mẹ, về sau con sẽ không kết hôn đâu, biết không?”

“Ờ! Tùy mày!”

“Con nói thật!”

“Thật sự tùy mày!”

“Mẹ, con là đồng tính luyến ái……”

“….. Tao cũng vậy!”

 ♡ 64

“Anh cùng với người nhà quan hệ vẫn tốt chứ?”

“Anh khi làm việc có gặp phiền toái gì không?”

“Anh có bạn tri kỷ không?”

“Anh cảm thấy sống thế này có mệt mỏi không?”

………

“Này các em gái, kỳ thật ngoại trừ việc tôi và vợ tôi đều là đàn ông ra, còn lại mọi chuyện khác của chúng tôi vẫn giống như những người bình thường.”

♡ 65

Thợ may đệ nhất kinh thành có một đôi bàn tay vô cùng khéo léo, mỗi cô nương khi xuất giá đều đến lấy việc có thể mặc hỉ phục do y may làm điều kiêu ngạo. Đáng tiếc nhất chính là bàn tay khéo léo ấy của kinh thành lại không hề có một đứa con. Người đời đều nói, nếu y có nhi nữ(con gái), vậy y nhất định sẽ làm ra được những hỉ phục hoàn mỹ nhất.

Hậu thính (phòng sau) của cửa hàng may: “Lúc trước nếu ngươi không đi theo ta, có lẽ ngươi cũng đã có nhi nữ rồi”.

“Ngươi, đồ quỷ này, đã một đống tuổi mà vẫn còn ăn nói kiểu này.”

“Lão à, ta sai rồi ~~~”

♡ 66

“Anh hai, nghe nói trong trường đại học có rất nhiều ví dụ về nam nam yêu nhau a”

“Đúng vậy, buổi tối mỗi ngày đều bị hai cái người nằm ở giường bên trên lay động ngủ cũng không yên.”

♡ 67

Y ngay từ khi bắt đầu đã không thể theo kịp bước chân của hắn.

Khi y còn đang học nói thì hắn đã ở ngoài đường xưng tiểu bá vương.

Khi y mới nhận được mặt chữ, hắn đã vào trung học.

Khi y thi lên đại học, hắn kết hôn.

Sau đó, hắn có con.

Chỉ thấy hắn đi đến bên cạnh y, nói nhỏ: “Như vậy, chúng ta đã có con.”

♡ 68

Buổi tối trước khi rời đi sau tốt nghiệp, tập thể mọi người trong ký túc xá đi ra ngoài uống rượu, có người say, có người tỉnh.

Ngay hôm sau, ký túc xá dĩ nhiên trống không, chỉ còn lại hai người bọn họ.

Cậu nằm nghiêng ở trên giường, quay mắt về phía tường, giống như còn đang ngủ.

Hắn đem hành lý đặt ở cửa, cẩn thận tiến sát đến giường của cậu, hai tay làm ra tư thế ôm, chẳng qua ôm lấy chính là hư không, nhẹ giọng nói, “Tạm biệt”, sau đó rời đi.

Nhưng lại không biết rằng, người trên giường đã sớm lệ rơi đầy mặt.

♡ 69

Buổi sáng.

Xe buýt phóng như bay qua, hắn cười khổ cầm lấy di động: “Thân ái, hôm nay anh lại ngủ quên lỡ xe buýt rồi.”

Buổi trưa.

Hắn từ cửa hàng hoa đưa ra, mở di động ra cười ngọt ngào: “Thân ái, hôm nay là sinh nhật em, xế chiều anh đến thăm em nhé?”

Buổi chiều.

Trước bia mộ, hắn dừng lại nhìn tấm hình đen trắng chụp một chàng trai thanh tú, vành mắt đỏ hồng mỉm cười: “Thân ái, anh thực sự rất nhớ em.”

Trên bầu trời, một con chim bay vụt qua, không dấu vết.

♡ 70

Khi hắn ra đi, nói với vợ: “Phải cười chờ anh trở về!”

Nhiều năm sau, khi đồng đội của hắn đưa hắn trở về.

Trong đám người đang khóc nức nở ở sân bay, có một người phụ nữ bỗng nhiên cười, những người đàn ông kia khóc.

“Đội trưởng nói, trong những người tới đón anh ấy, người cười chính là vợ của anh ấy.”

Người phụ nữ cuối cùng cũng rơi lệ.

“Em trai của tôi cả đời cũng không đợi được người yêu của nó, nhưng nó lại vì người ấy mà nở nụ cười cả đời! Hiện tại, bọn họ cuối cùng cũng được ở bên nhau!”

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro