Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Sơ bên này mới vừa xuống tinh hạm đánh giá trung tâm tinh hệ K20 lấy màu xanh xám làm chủ đạo trước mắt, tinh cầu này không giống phong cảnh xinh đẹp, giàu có phát triển giống như chủ tinh, mà lại rất giống cảnh tượng trong mấy bộ phim tận thế, vừa hoang vu lại cằn cỗi.

“Thẩm Sơ! Chỗ này!” Thẩm Sơ còn chưa đem xung quanh nhìn hết một lượt, giọng nói của Bố Lôi Khắc đã từ phía sau vang lên, Thẩm Sơ cười vẫy tay với hắn, hướng về phía Bố Lôi Khắc bên kia đi qua.

“Sao lại giống như lần đầu tiên thấy tinh hệ K20 vậy? Nhà của em lúc trước không phải ở K20 sao?” Bố Lôi Khắc đỡ lấy túi đồ trên lưng Thẩm Sơ.

Thẩm Sơ giật mình, cậu không biết, cậu đâu có ký ức của nguyên chủ…nhưng cũng may quan hệ xã hội của nguyên chủ cũng không phức tạp lắm, nếu không cậu đúng là đối phó không được.

“A, đúng, tôi… tôi tức cảnh sinh tình không được hả?” Thẩm Sơ đúng lý hợp tình lớn tiếng nói.

Bố Lôi Khắc nghi ngờ mà nhìn cậu một cái, cũng không nói thêm gì nữa.

Nhưng mà căn cứ theo hiểu biết của Bố Lôi Khắc, tuy rằng Thẩm Sơ nói cũng có lý, nhưng mà phản ứng vừa rồi của cậu nói cho Bố Lôi Khắc, cậu quả thực là lần đầu tiên nhìn thấy K20. Bố Lôi Khắc nhớ lại tư liệu mà phó quan âm thầm tra được của Thẩm Sơ, tuy rằng không có khả năng tra được toàn bộ chi tiết, nhưng cũng được tám chín phần mười.

Một năm trước.

Khi đó Tạp Ôn vừa mới phân hoá lần thứ hai, thông tin cá nhân được đổi mới như thường lệ, Anders vốn là muốn tra cứu độ xứng đôi pheromone của thư tử nhà mình cùng các vị trùng đực hoàng tử để quyết định hôn sự của Tạp Ôn, kết quả không tra được thì thôi lại tra ra Thẩm Sơ với độ xứng đôi một trăm phần trăm.

Anders nhìn thấy kết quả này cũng kinh ngạc, mức độ tương hợp pheromone của trùng đực và trùng cái gần như không có khả năng đạt tới một trăm phần trăm, 85% trở lên đã là mức độ xứng đôi rất hiếm rồi. Lại nhìn trùng đực này, đến từ tinh hệ K20 xa xôi cằn cỗi, còn là do thư nô* sinh ra, gia tộc tuy rằng ở địa phương cũng được tính là giàu có, nhưng so với gia tộc Yorkshire thì lại khác nhau một trời một vực, bản thân cũng không biết cố gắng, cấp bậc cũng chỉ là cấp B, nhìn như thế nào cũng không xứng với thư tử nhà mình.

Vốn dĩ Anders cho rằng trực tiếp bỏ lơ Thẩm Sơ là được, nhưng mà sau khi Tạp Ôn phân hoá, năng lực cùng cấp bậc tăng mạnh, kéo theo đó là biển tinh thần càng thêm bạo loạn và cơn động dục cuồng bạo, Tạp Ôn chưa kết hôn, thậm chí bởi vì tuổi còn nhỏ mà cũng chưa đính hôn, tuy rằng có thể cho trùng đực khác tiến hành khai thông tinh thần lực, nhưng mà hiệu quả lại không được tốt.

Khi đó trang viên Yorkshire nuôi dưỡng khoảng chừng ba bốn mươi trùng đực mua từ chợ đen hoặc là chiến lợi phẩm, độ xứng đôi cao nhất với Tạp Ôn có thể đạt tới 83%, nhưng cho dù những trùng đực đó cùng nhau hợp lực khai thông biển tinh thần của Tạp Ôn cũng không thể thoả mãn cấp bậc quá cao lại còn tiếp tục tăng lên của trùng cái, dưới loại tình huống này Tạp Ôn đã bạo tẩu vài lần, thậm chí mỗi ngày đều tấn công trùng đực gây ra vô số thương tích thậm chí tử vong nhiều đến mức đếm không xuể, số lượng trùng đực trong trùng tộc vốn dĩ đã ít ỏi, cho dù gia tộc  Yorkshire quyền lực ngập trời cũng chịu không nổi sự tiêu hao như vậy.

Anders nhìn thi thể trùng đực huyết nhục mơ hồ thậm chí tay chân đứt đoạn được nâng ra mỗi ngày từ trong phòng của Tạp Ôn lắc lắc đầu, từ trước đến nay Tạp Ôn không bao giờ đợi để giao hợp với nhóm trùng đực mà sẽ tiến lên công kích họ, cũng không có trùng đực nào có thể ở dưới tay hắn sống đến khi giao phối, tình trạng của hắn càng ngày càng kém, tính tình cũng càng ngày càng nóng giận bất thường, Anders không để ý tới những thi thể đáng thương đó, đi vào phòng Tạp Ôn, nhìn đến thư tử nhà mình chỉ quấn áo ngủ, thân thể đã trùng hoá*, hàm răng sắc nhọn cắn mạnh vào tuyến thể của trùng đực đang bị chân phụ giữ lấy, trùng đực đáng thương không kịp giãy giụa đã mở to hai mắt nhìn, tuyến thể bị cắn nát rồi ăn sạch, cơ thể dần dần không còn nhúc nhích.

(*Hoá thành trùng)

Tạp Ôn ăn tuyến thể chứa hàm lượng pheromone cực cao của trùng đực, hơi bình tĩnh trở lại, không thèm để ý mà đem thi thể đáng thương phần cổ gần như bị cắn đứt ném xuống đất, xoa xoa khóe miệng dính máu.

Anders thở dài, “Nếu không thì hãy ngừng việc tăng cấp bậc đi, cấp bậc của con đã đủ cao, để bác sĩ Lâm đến tiêm thuốc ức chế tăng trưởng cấp bậc cho con đi, nếu không cuối cùng con sẽ hoàn toàn mất đi lý trí…”

“Chẳng lẽ thật sự không có cách nào sao? Rõ ràng con có thể mạnh hơn, rất nhiều trùng cái cầu còn không được kỳ tăng trưởng cấp bậc, con vì sao lại phải từ bỏ? Thư phụ, người mau giúp con, con còn muốn mạnh hơn nữa!” Sắc mặt Tạp Ôn mang theo màu đỏ hồng không bình thường bởi vì động dục và tham vọng, chờ mong mà nhìn Anders.

Sắc mặt Anders trầm xuống, sao mà gã không muốn làm thư tử của mình càng mạnh hơn được chứ? Chẳng qua tình huống hiện tại của Tạp Ôn… Xem ra chỉ còn một biện pháp, “Ta tìm được một con trùng đực có độ xứng đôi pheromone 100% với con, thư phụ cùng hùng phụ sẽ nghĩ cách đem nó về, nếu vẫn không thể giảm bớt cơn bạo loạn trong biển tinh thần và cơn động dục của con, con phải đáp ứng thư phụ dừng lại việc này, ta không thể nhìn con tự hủy diệt bản thân…”

Tạp Ôn nhanh chóng gật đầu, hiện tại năng lượng toàn thân của hắn đang chạy loạn, nếu không phải mỗi ngày đều có những trùng đực phế vật kia cho hắn tiêu hao, hắn đã sớm mất khống chế, bây giờ còn có trùng đực có độ xứng đôi đạt tới một trăm phần trăm, đúng là ông trời cũng đang giúp hắn!

Anders và Đại công tước gần như không phí bất kỳ sức lực nào, chỉ phái người truyền tin gia tộc Yorkshire muốn Thẩm Sơ, đổi lại có thể trợ giúp Thẩm gia từ K20 dời đến chủ tinh hơn nữa còn cho hùng phụ của Thẩm Sơ một tước vị nhỏ, Thẩm Diệc Hoà liền mặt mày hớn hở mà đáp ứng, hy sinh một hùng tử cấp bậc bình thường do thư nô sinh, đổi lấy gia tộc phát triển, quả thực là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống! Vốn dĩ Thẩm Diệc Hoà cũng không yêu thích thư phụ Ellen của Thẩm Sơ, dẫn đến cũng không thích Thẩm Sơ tính tình nhu thuận, nghe lời.

Thẩm Diệc Hoà và thư quân nịnh nọt hỏi sứ giả của gia tộc Yorkshire, vì sao lại muốn Thẩm Sơ, thư quân của Thẩm gia còn thử thăm dò nói hắn cũng có một hùng tử, tư chất còn tốt hơn nhiều so với Thẩm Sơ.

Hai sứ giả của gia tộc Yorkshire trắng mắt liếc một cái, “Bọn ta chỉ truyền đạt mệnh lệnh của gia chủ, bên trên chỉ định muốn một mình Thẩm Sơ.”

Thẩm Diệc Hoà liền lập tức  cúi đầu khom lưng mà đáp lời, “Vâng vâng vâng, ngài nói đúng!” Sau đó giả vờ giận dữ trừng thư quân nhà mình, “Đi đi! Ngươi biết cái gì? Mất mặt xấu hổ!”

Sứ giả không để ý tới hai vợ chồng bọn họ kẻ xướng người hoạ, quay đầu hướng phòng khách đi đến, vừa đi vừa cùng trùng bên cạnh nhỏ giọng cười nói, “Làm như đây là chuyện tốt, còn vội vội vàng vàng, cười chết ta rồi…” “Ngu xuẩn ếch ngồi đáy giếng, cũng có thể hiểu được, ha ha ha…”

Ngày đó Thẩm Sơ đã bị sứ giả của gia tộc Yorkshire mang đi, Thư phụ Ellen của cậu nhìn thấy có người muốn đem đứa con duy nhất của hắn mang đi, vội vàng đến mức sắp khóc, hắn túm lấy Thẩm Sơ không muốn để những trùng xa lạ đem cậu đi, xuất phát từ trực giác của một thư phụ, hắn cảm thấy gia tộc lớn ở chủ tinh chỉ tên muốn Thẩm Sơ tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Ellen quỳ xuống cầu xin Thẩm Diệc Hoà, bị đá văng ra, lại bò qua cầu xin thư quân cũng bị né tránh, cuối cùng không còn cách nào, lại hướng về sứ giả của Yorkshire bò đến, dập đầu từng cái một cầu xin bọn họ đừng mang Thẩm Sơ đi, cánh trùng của hắn đã bị xé xuống cả đời làm nô lệ đã sớm không còn tôn nghiêm, nếu việc này có thể đổi lấy an toàn của bé con, cái gì hắn cũng có thể làm.

Đáng tiếc đầu Ellen đều bị đập vỡ, cũng không thay đổi được gì, Thẩm Sơ khóc lóc kéo thư phụ, Ellen phục hồi tinh thần lại, ấn Thẩm Sơ, “Mau! Dập đầu xin hùng phụ của con, mau dập đi!”

“Hùng chủ, nô cầu ngài, cầu ngài đừng để bọn họ mang A Sơ đi, muốn nô làm gì cũng được, cầu ngài…”

Sứ giả của gia tộc Yorkshire có chút không kiên nhẫn, kéo ngã Thẩm Sơ đang ngồi trên đất, giống như đánh giá vật phẩm mà kéo qua kéo lại mà nhìn nhìn, vừa lòng gật gật đầu, cũng không để ý tới Ellen khóc đến thê thảm, mở miệng nói với Thẩm Diệc Hoà “Thẩm tiên sinh, không vấn đề gì khác chúng ta liền đem nó mang đi, ngày mai sẽ có tinh hạm trên danh nghĩa của gia tộc Yorkshire tới đón các người đến chủ tinh.”

Thẩm Sơ khóc lóc không đi, “Thư phụ! Con không muốn rời khỏi thư phụ!” Thẩm Diệc Hoà thấy thế hung hăng hất tay Thẩm Sơ ra, “Khóc cái gì mà khóc! Cho mày đi hưởng phúc chứ không phải đi chết, giống như thư phụ của mày đều là bộ dạng xui xẻo, mau cút, Thẩm gia bọn tao không hề có trùng nào giống như mày, sau này mày chính là trùng của gia tộc Yorkshire!”

Thẩm Sơ đau khổ đến đâu vẫn bị mang lên tinh hạm lộng lẫy và khổng lồ doạ trùng đến mức toàn bộ sân bay của K20 đều không chứa nổi mà chỉ có thể lơ lửng trên không trung, bên ngoài tinh hạm có một bảng hiệu rất dễ thấy, mấy cành cây mang theo lá trái phải đối xứng nhau, ở giữa là một hoa văn trùng hình tròn, trông vừa quý phái lại hoang dã. Hiện tại Thẩm Sơ còn chưa biết đây là gia huy của gia tộc Yorkshire, đồ án này về sau sẽ được khắc một cách nhục nhã lên bộ phận tư mật nhất, yếu ớt nhất của cậu.




Ờm, qua chương sau là tới đoạn ngược nhen, ngược rất dữ luôn, đọc phần trên là biết thụ này nó ác cỡ nào rồi, công thì không chết cơ mà sẽ bị tra tấn rất kinh khủng, ông nội này tam quan không bình thường đâu, kiểu coi công giống như cái sẹc toy luôn ấy, máu me tè le nha mí bà. Với lại truyện này toàn cảnh ngược công9 này thui nghen, tuyến tình cảm của cp8 ít được nhắc đến lắm. Cảnh báo rồi á, ai đọc được thì đi tiếp không thì dừng lại hen. À công là công thụ là thụ, thụ có 🦋, KHÔNG phản công nha với lại song khiết hết luôn đoá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro