Chương 1: Trọng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TRÊN WP @TieuNguKhaai MỌI NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.
_____
《 Kỹ thuật diễn phái thực lực 》là một chương trình tạp kỷ nổi tiếng trên kênh Anh Đào, sau khi buổi ghi hình cả ngày kết thúc, thời gian cũng đã qua 3 giờ chiều.

Đương nhiên là lúc này cũng chưa muộn, có thể được kết thúc buổi ghi hình sớm như vậy, các nhân viên công tác lui tới trên mặt đều mang theo vẻ thoải mái, nhưng người quản lý Khấu Thành Nghiệp của giải trí Văn Tinh, sắc mặt lại không được tốt, hắn ta xuyên qua hành lang hậu trường, vội vã rảo bước tiến đến một chỗ ngoặt của một căn phòng nghỉ.

Trong phòng nghỉ chỉ có hai người, một người nằm liệt trên sofa chơi di động, một người ngồi trước gương trang điểm, ngơ ngác phát ngốc không biết đang nhìn nơi nào.

Thấy phòng nghỉ không có nhân viên công tác khác, sắc mặt Khấu Thành Nghiệp hoàn toàn trầm xuống.

"Minh Sùng, cậu sao vậy? Lúc cuối phân vai cậu bày cái mặt đó ra cho ai xem? Tống đạo nói chuyện với cậu, cậu phớt lờ ông ấy, sao hả, cảm thấy bản thân mình chịu ủy khuất à? Tôi biết cậu giành được vị trí đầu trong buổi biểu diễn, cậu có quyền lựa chọn nhân vật cậu muốn, nhưng cậu cũng phải lựa chọn vai diễn phù hợp với mình chứ!"

Khấu Thành Nghiệp thân cao chân dài, trong làng giải trí nhiều tuấn nam mỹ nữ, ngoại hình cũng không xấu, nhưng hiện tại sắc mặt hắn ta u ám, nhìn có chút đáng sợ.

Đinh Tuấn Triết ngồi trên ghế sô pha khẽ hừ một tiếng,"Cậu ta còn không phải là đang ủy khuất à, từ sân khấu trở về đến giờ, một câu cũng không nói..."

Khấu Thành Nghiệp trừng mắt nhìn Đinh Tuấn Triết một cái, dùng ánh mắt ra hiệu cậu ta bớt nói vài câu.

Đinh Tuấn Triết không phục bĩu môi, thấp giọng lẩm bẩm: "Anh xem cậu ta quan tâm anh à?"

Bị Đinh Tuấn Triết nhắc nhở, Khấu Thành Nghiệp mới ý thức được vừa rồi mình nói nhiều như vậy, Minh Sùng cũng không thèm nhìn hắn ta một cái.

Hành động làm lơ hắn ta của cậu càng làm Khấu Thành Nghiệp giận sôi máu hơn:"Minh Sùng, cánh của cậu đủ cứng rồi đúng không? Ngay cái tôi nói cậu cũng không nghe! Vậy tôi liền nói thật cho cậu nghe, vai chính của «Quyền mưu thiên hạ» nếu đã định cho Tuấn Kiệt rồi, vậy thì chính là ván đã đóng thuyền, không có cách nào thay đổi, nên cậu cũng đừng ở đây dở cái thói nhỏ mọn, diễn cho tốt cái nhân vật phù hợp với cậu, về sau cơ hội còn nhiều, hơn nữa cậu và Tuấn Triết đều là nghệ sĩ tôi dẫn dắt, không lẽ tôi còn sợ cậu không thành?"

Đinh Tuấn Triết cũng ở một bên nói đệm theo, "Đúng vậy, Sùng Sùng, Khấu ca có khi nào đối xử tệ bạc với nghệ sĩ của mình không? Còn không phải do ngoại hình của cậu quá có tính gây sốc và không phù hợp với hình tượng vai chính trong «Quyền mưu thiên hạ» sao? Nên Khấu ca mới bảo anh nhường vai cho tôi, cậu thoải mái chút đi, đừng có tính toán chi li với tôi như vậy."

Nhắc tới bề ngoài của Minh Sùng, giọng điệu của Đinh Tuấn Triết có chút chua ngoa.

Vai chính trong «Quyền mưu thiên hạ» là hoàng tử sắp thành niên, hình tượng nhân vật non nớt và ngây thơ, mà diện mạo của Minh Sùng lại quá mức kinh diễm và tinh xảo, chỉ cần nhìn thôi đã khiến người ta có loại cảm giác thị giác bị đánh sâu, rất có tính xâm lược, cho nên Khấu Thành Nghiệp chính là nắm bắt điểm này, để Minh Sùng đem vai diễn nhường cho Đinh Tuấn Triết.

Thấy Đinh Tuấn Triết lên tiếng bênh vực mình, sắc mặt Khấu Thành Nghiệp dịu đi rất nhiều.

"Minh Sùng, chuyện đã đến nước này, dù cậu có không hài lòng cũng vô dụng, biểu hiện cho tốt càng hơn, tin tôi đi, chỉ cần sau này có vai diễn thích hợp với cậu, tôi nhất định sẽ giao cho cậu, cho nên cậu yên tâm nghiêm túc chuẩn bị hai ngày tới diễn tập, dù sao trận cuối cùng sẽ được truyền hình phát trực tiếp, đừng lộn xộn."

Đánh một gậy lại cho một trái táo ngọt, Khấu Thành Nghiệp cảm thấy bản thân đã nói đến vậy với Minh Sùng cũng đủ rồi.

Nhưng Minh sùng chỉ liếc nhẹ hắn ta một cái, rồi chuyển ánh mắt về phía Đinh Tuấn Triết, "Đừng gọi tôi là Sùng Sùng."

Đinh Tuấn Triết: "Cái gì?"

Minh Sùng đứng lên, "Không có việc gì khác, vậy tôi đi trước."

Nói xong, cũng không đợi Khấu Thành Nghiệp và Đinh Tuấn Triết có phản ứng gì, Minh Sùng đã đẩy cửa ra rồi rời đi.

Loại thái độ đáp lại này của cậu, làm cho hai người trợn mắt há hốc mồm, chờ lúc hai người hồi phục lại tinh thần, muốn gọi Minh Sùng nhưng đã chẳng có ai ở đó.

Đinh Tuấn Triết đột nhiên từ trên ghế sô pha nhảy dựng lên, tức muốn hộc máu nói: "Khấu ca, anh nhìn cậu ta kìa!"

Sắc mặt Khấu Thành Nghiệp so với lúc tiến vào còn khó coi hơn, "Xem ra là tôi còn quá khoan dung với cậu ta, để cho cậu ta có gan chọc vào mặt mũi!"

"Vậy anh định làm gì Khấu ca?" Đinh Tuấn Triết vội hỏi.

"Đừng lo lắng."

Khấu Thành Nghiệp hừ lạnh một tiếng, chậm rãi rút ra một điếu thuốc, một tay khác búng một cái, từ đầu ngón trỏ hiện ra một đám lửa, ngọn lửa lắc lư nóng bỏng, Khấu Thành Nghiệp lại như không cảm thấy nóng, đốt thuốc xong, hắn búng tay một cái, ngọn lửa lập tức biến mất.

"Đánh giá tinh thần lực của Minh Sùng cũng chỉ là cấp E. Cậu ta không cha không mẹ, là một đứa cô nhi, tôi có thể đem cậu ta đưa ra ngoài, cũng có thể xử lý cậu ta, muốn làm càn với tôi, cậu ta vẫn còn nhỏ lắm." Khấu Thành Nghiệp hít sâu một hơi, "Nếu cậu ta đã không tự biết mình, tôi khẳng định có thể khiến cậu ta nếm trải đau khổ, để cậu ta biết rời khỏi tôi, cậu ta chẳng có gì cả! Nhưng mà tiết mục chung kết sắp tới, cũng không thể lộn xộn gây ra điều gì, Tuấn Triết, em cũng an phận chút đi đừng có kích thích cậu ta nữa."

Đinh Tuấn Triết nhẹ nhàng đi đến bên người Khấu Thành Nghiệp, ngón tay trên ngực Khấu Thành Nghiệp vẽ vài vòng, bất mãn hừ nói: "Em không an phận chỗ nào?"

Khấu Thành Nghiệp đè là cái tay của Đinh Tuấn Triết, bất đắc dĩ thở dài: "Tiểu tổ tông, em cũng không nhìn xem đang ở đâu."

........

Bước ra cổng đài truyền hình, nhìn những nhà cao tầng san sát nhau, xe cộ tấp nập, náo nhiệt cùng ồn ào đan xen, Minh Sùng cuối cùng cũng có cảm giác chân thật được sống lại.

«Kĩ thuật diễn phái thực lực», Khấu Thành Nghiệp, còn có Đinh Tuấn Triết...

Cậu thực sự đã trở lại thời điểm này.

Lúc này cậu vừa mới được Minh gia nhận về, trở thành con úc của Minh gia, nhưng thân phận cậu không được công bố ra ngoài, không ai biết cậu đã trở thành một thiếu gia hào môn.

Minh Sùng cúi đầu nhìn hai bàn tay đang duỗi ra của mình, khắp lòng bàn tay đều có vết móng tay, đến tận bây giờ hai tay vẫn còn có cảm giác đau đớn mơ hồ.

Trước khi sống lại, điều cậu hối hận nhất chính là trong cơn tức giận rút khỏi vòng chung kết «Kỹ thuật diễn phái thực lực», một lòng quay về Minh gia, muốn duy trì mối quan hệ với gia đình khó có được, nhưng mọi chuyện lại phản tác dụng. Ngoại trừ cha mẹ, cậu ở cùng ba người anh trai ruột không hòa thuận, ba vị anh trai căn bản không hoan nghênh cậu trở về.

Minh Sùng nhíu mày, vụ tai nạn xe trước khi sống lại quá mức thảm thiết, toàn bộ tinh thần lực của cậu bạo phát, sau khi sống lại vẫn cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, tinh thần hoảng hồn, chỉ cần nhớ lại từng chi tiết trước khi sống lại, loài cảm giác này liền cực kỳ mạnh mẽ, những ký ức đó như bị ngăn cách bởi một lớp vải mỏng, mơ mơ hồ hồ không nhìn rõ, nhưng ngay cả khi cậu không thể nhớ rõ cuộc sống hàng ngày với nhau, Minh Sùng vẫn nhớ sâu sắc sự chán ghét của ba anh trai đối với mình, dẫn tới việc cậu sống lại trong vụ tai nạn xe kia....

Tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, đánh gãy hồi ức của Minh Sùng, cậu cúi đầu nhìn, nhận ra người gọi cho mình là Minh Trạch.

Anh cả của cậu.

Minh Sùng hít một hơi thật sâu, sau đó mới đưa điện thoại lên nhận.

"Chiều nay mẹ xuất viện, cậu không quên đúng không? Chính là vì chờ cậu nên mới kéo dài đến hiện tại, mau đến bệnh viện đi."

Người bên kia điện thoại tạm dừng một chút, sau đó thanh âm lãnh đạm lại tiếp tục truyền đến: "Quay hình kết thúc chưa?"

"Kết thúc rồi, em liền đến bệnh viện ngay."

Cúp điện thoại, Minh Sùng duỗi tay ngăn một chiếc xe taxi.

Cậu không sợ bị người khác nhận ra, xuất đạo 2 năm, cũng chỉ diễn qua hai bộ web drama kém chất lượng, còn không phải là vai chính, lần này tới tham gia «Kỹ thuật diễn phái thực lực», là do cậu đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn trước, độ nổi tiếng cũng không thấp, nhưng còn chưa đến mức ra đường đã bị người khác vây xem, cũng không có nhiều người biết cậu.

Quan trọng hơn là cậu không có xe, công ty sẽ không tốn tiền chuẩn bị xe cho loại nghệ sĩ tuyến 18 như cậu.

Cho dù bây giờ cậu nổi tiếng, công ty sẵn lòng chiếu cố hơn cho cậu, nhưng phía trước cậu còn có Đinh Tuấn Triết, Khấu Thành Nghiệp sẽ không cho cậu ưu đãi gì hơn.

Nhớ tới mối quan hệ thật sự của hai người kia, Minh Sùng không nhịn được nhíu mày.

Nếu sau này không phải mối quan hệ của hai người đó bị bại lộ, cậu cũng không thực sự nghĩ tới vì sao Khấu Thành Nghiệp lại ưu ái Đinh Tuấn Triết hơn, hết lần này đến lần khác cho Đinh Tuấn Triết những tài nguyên tốt, chỉ cần là tài nguyên mà Đinh Tuấn Triết coi trọng, cuối cùng sẽ bị Khấu Thành Nghiệp giả dối lừa gạt đem hết tất cả nhường cho cậu ta.

Chính là bởi vì như vậy mà trước khi sống lại, cậu mới có thể bởi vì vấn đề phân vai diễn, hơn nữa còn vừa được nhận về Minh gia, có chút mong chờ đối với tình thân, cho nên lựa chọn rời khỏi chương trình... Đây chính là quyết định mà cậu hối hận nhất, kể từ lần đó cậu liền rời khỏi showbiz, cho đến lúc chết cũng không trở lại.

"Êi, cậu bạn nhỏ, cậu có nóng không?"

"Sao ạ?"

"Nếu cậu thấy nóng, tôi có thể tặng miễn phí cho cậu một cái quạt nhỏ." Tài xế một bên lái xe, một bên cười ha hả nói:"Tôi thấy mồ hôi trên trán cậu túa ra hết rồi kìa."

Minh Sùng sờ chán một cái, quả nhiên trên trán toàn mồ hôi, ban nãy suy nghĩ quá nhiều, cơn đau đầu vẫn chưa thuyên giảm.

Một luồng gió mát trong không biết từ đâu thổi vào trong xe, trong xe lại không mở điều hòa.

Được luồng gió mát này thổi qua, Minh Sùng cảm thấy sảng khoái hơn rất nhiều, không khí oi bức tản đi, dường như hô hấp cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

"Cảm ơn chú."

"Chà, không có gì."

Đi ngang qua quảng trường trung tâm, trên đường có chút kẹt xe, tài xế từ từ lái xe chậm lại mới tiếp tục nói chuyện: "Tôi là dị năng giả hệ Phong, chỉ có điều đánh giá tinh thần lực là cấp D, sức gió chỉ mạnh đến đó, bình thường chỉ có thể thổi mát dùng như máy điều hòa vậy, nhưng mà dùng vào mùa hè cũng tốt ấy chứ có thể tiết kiệm được không ít phí điều hòa."

Minh Sùng đáp lại vài câu, cậu nhớ tới Minh Trạch cũng là dị năng giả hệ Phong, nhưng đánh giá tinh thần lực là cấp S, thuộc về thức tỉnh dị năng, khi sử dụng dị năng có thể thổi bay người ta lên trời mà không tốn chút sức lực nào, ngoại trừ Minh Trạch những người khác ở Minh gia đều là từ cấp A trở lên, là một đám người đứng ở đỉnh cao.

Chị có cậu, đánh giá tinh thần lực cấp E, không hợp với đám người Minh gia.

Nếu như không phải kiểm tra quan hệ huyết thống chặt chẽ, không thể làm giả quan hệ huyết thống, cậu thật hoài nghi mình có phải người Minh gia hay không.

So với chính mình, cái người bị ôm nhầm kia, mới càng giống tứ thiếu của Minh gia.

Triển Hồng......

Lúc này hắn đã đổi họ Minh, nửa năm trước được Triển gia nhận ra, sau đó minh gia mới bắt đầu đi tìm đứa con út của mình.

Minh Sùng còn nhớ khi Triển Hồng đổi họ Minh, giới giải trí náo loạn gần một tuần, đoán già đoán non không ít, người khác đoán không ra nguyên nhân thực sự, cuối cùng đành phải bỏ qua.

.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro