Chương 32: Anh tắm cho em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc hai người vào phòng, mọi người đều nhao nhao lên đòi phạt vì đến trễ. Cả hai đều không kể lại chuyện vừa rồi cho mọi người nghe, dù sao Bạch Lộc cũng không sao, người hại người khác là Triệu Tú Nhi thì lại đi cấp cứu mất rồi. Cũng không có gì hay để kể cả.

Tống Dụ đãi khách vô cùng hào phóng. Món nào đắt, món nào ngon đều gọi ra hết. Cả bàn đầy thức ăn, rượu mạnh rượu nhẹ, rượu đắt tiền gì cũng được bưng lên.

Bữa ăn diễn ra được một nửa thì có một người trông rất giống xã hội đen bước đến bên cạnh Tống Dụ, nói thầm gì đó. Sau đó chìa điện thoại ra cho Tống Dụ xem. Tống Dụ xem xong thì trừng lớn mắt nhìn sang Bạch Lộc cùng La Vân Hi, sau đó lại nhìn vào video, rồi khoác khoác tay cho người ra ngoài.

"Ây cha, đúng là dáng vẻ của chị đại. Sau này, chị đại nhớ chiếu cố thằng em này một chút nhé." Dương Túc Anh đã hơi say, giơ ly rượu trong tay hướng về phía Tống Dụ mà ngả ngớn trêu chọc.

Tống Dụ cười ha ha, vui vẻ cụng ly với cậu ta: "Dương thiếu, cậu nói quá rồi. Là Tống Dụ tôi cần cậu chiếu cố mới đúng nha. Quán bar ở gần đường Đỉnh Thiên vừa khai trương, Dương thiếu nhớ phải đến ủng hộ đó. Cái này là quán bar đầu tiên do tôi quản lý đấy nhé."

Dương Túc Anh: "Đến chứ đến chứ! Bà chủ Tống có ưu đãi gì không thế?"

Tống Dụ: "Chỉ cần Dương thiếu đến, ưu đãi gì cũng sẽ có."

Dương Túc Anh: "Được được, bà chủ Tống vô cùng hào phóng nha. Nhất định tôi sẽ đến."

Bữa ăn diễn ra vô cùng vui vẻ. Sau khi mọi người đều ra về. Tống Dụ lại cho gọi người đàn ông lúc nãy vào phòng. Cô xem lại đoạn video vừa rồi một lần nữa. Đúng là con nhỏ này không chịu yên phận một giây mà, mọi chuyện đã thành ra như thế này rồi mà vẫn muốn hại người.

"Bây giờ cô ta thế nào rồi?"

"Vừa cấp cứu ở bệnh viện xong, không có việc gì cả, chỉ là khâu bốn mũi ở trán, nghe bảo ba mẹ cô ta đòi kiện người làm cô ta bị té."

"Ha ha ha ha, chuyện cười gì thế này. Bằng chứng rõ rành rành hình ảnh cô ta cố ý đẩy người ta xuống nhưng không thành, Bạch Lộc trong clip này chỉ là theo phản xạ nắm lấy tay Triệu Tú Nhi thôi. Ba mẹ cô ta chắc chưa xem qua video này rồi. Gửi video này sang cho ba mẹ Triệu Tú Nhi đi, gửi luôn cho ba mẹ Bạch Lộc. Chuyện này, ngày mai lập tức đăng lên những trang web thích bình luận về luật pháp cho tôi."

"Vâng, Tống tiểu thư."

"À còn nữa, ngăn chặn hết tất cả luật sư muốn ra mặt cho gia đình đó. Việc này tới nay vẫn làm được chứ?"

"Nghe đến tên ông chủ, không có vị luật sư nào dám ra mặt cho gia đình của Triệu Tú Nhi cả. Trong giới luật sư cũng bắt đầu lan truyền tin đồn này, dám chắc là sẽ không có luật sư trong nước nào dám đứng ra giúp gia đình họ Triệu. Có điều bây giờ bên phía họ đang tìm kiếm luật sư nước ngoài, hiện tại vẫn đang cho người dùng hết sức để ngăn cản. Nhưng không hoàn toàn đảm bảo."

"Hừ, vậy thả ra vài tên trong nước đi, mấy tên luật sư quèn thôi. Bảo họ giả vờ giúp, nếu thực sự có lên toà hay gì đó thì lật kèo là được."

"Tống tiểu thư yên tâm, nếu bọn họ thực sự thuê được luật sư. Chúng ta vẫn còn một đường nữa. Là thẩm phán."

Tống Dụ nghe xong thì cười phá lên.

"Đúng là tôi còn trẻ người non dạ, lão Hoắc, anh còn phải giúp đỡ tôi nhiều lắm đó."

"Đây là phận sự của tôi ạ."

Tống Dụ vui vẻ hết sức, dạo gần đây cô phải quay về giúp ba cô. Bận rộn vô cùng, việc đăng bài lên confession đã không còn vui nữa. Cũng may, con nhỏ Triệu Tú Nhi này rất không biết an phận, chưa gì đã kiếm thêm trò mới cho Tống Dụ xem rồi. Còn drama hơn cả mấy bộ phim truyền hình bây giờ nữa.

La Vân Hi lái xe đưa Bạch Lộc về lại chung cư. Sau đó dìu cô lên nhà. Thật ra cũng không cần dìu, là La Vân Hi sau vụ việc Bạch Lộc bị đẩy xuống cầu thang vẫn chưa hoàn hồn lại được. Bạch Lộc mặc dù sợ, nhưng vì được Cảnh Hàn lo lắng quá mức mà cũng đã không còn sợ hãi nữa rồi.

La Vân Hi dìu thẳng Bạch Lộc về phòng ngủ.

"Lộc Lộc, có muốn tắm qua không?"

Bạch Lộc nằm trên giường nhìn La Vân Hi.

"Muốn...anh tắm giúp em sao?"

La Vân Hi: "..."

Bạch Lộc cũng không biết là mình có say hay không nữa. Nếu không say thì cô có thể thốt ra câu vừa rồi sao? Kệ đi...

Bạch Lộc ngồi dậy, ôm cổ La Vân Hi, lúng phúng hỏi cậu.

"Hi ca...anh tắm cho em sao?"

La Vân Hi nuốt nước bọt.

"Em có biết mình đang nói gì không?"

"Biết."

"Em xác định?"

"Em xác định."

Thế là La Vân Hi lập tức bế Bạch Lộc lên, đi vào phòng tắm.

Phòng tắm của Bạch Lộc nhỏ, không có bồn tắm. Là dạng phòng tắm đứng. La Vân Hi bế Bạch Lộc vào phòng tắm xong, đóng cửa lại. Cửa vừa đóng, cậu lập tức ép người lên tường hôn xuống. Mùi rượu của hai người hoà quyện vào nhau. Bạch Lộc cảm thấy, cô thực sự say rồi. La Vân Hi thì cảm thấy, cậu không phải là say rượu, cậu say Bạch Lộc.

Hai người quấn quýt trong phòng tắm, cuối cùng đụng tới đụng lui một hồi, không biết là người nào đụng trúng vòi vặn nước, vòi sen lập tức phun nước ào ào ra.

Tóc tai cả hai đều ướt đẫm, quần áo cũng bị nước tưới ướt dính sát vào cơ thể. La Vân Hi cởi áo khoác ra, rồi cởi luôn chiếc áo thun trơn của mình. Sau đó cậu đưa tay lột váy của Bạch Lộc ra, rồi tới áo ngực, chỉ chừa lại cái quần lót...Từng món từng món lần lượt rơi xuống sàn. Cả quá trình đó, nụ hôn của hai người chưa từng dừng lại lần nào. Bị nước xối xuống đầu, rượu trong người cũng đã bay mất một nửa, nhưng bây giờ hai người họ lại rơi vào một cơn mê man khác.

La Vân Hi đưa tay vuốt ve chiếc eo mà mình yêu thích, vuốt đủ rồi mới dời lên xoa nắn cặp ngực đầy đặn của Bạch Lộc. Bạch Lộc bắt đầu thở dốc, cô dừng lại nụ hôn, tựa đầu vào ngực La Vân Hi hít lấy hít để không khí. Bạch Lộc cảm thấy cô sắp xỉu vì thiếu oxy mất rồi.

La Vân Hi nhìn cô ỉu xìu dựa vào ngực mình, trái tim như được tưới mật ngọt vậy.

"Yếu như vậy sao?"

Vừa nói La Vân Hi vừa dùng chân mình tách hai chân Bạch Lộc ra, chèn chân của mình vào giữa. Rồi cậu cong gối, dùng đầu gối ma sát nhè nhẹ lên đáy quần lót của Bạch Lộc.

"Ưm..."

Bạch Lộc lập tức rên rỉ. Hôm nay La Vân Hi mặc quần jeans, vải jeans cứng cáp, mặc dù vẫn còn quần lót nhưng vải quần rất mỏng, chỗ nhạy cảm bị La Vân Hi trêu đùa như vậy, Bạch Lộc có chút chịu không nổi. Cô giơ tay đánh một cái thụp lên ngực La Vân Hi, rốt cuộc không biết La Vân Hi có đau không, chứ tay cô thì đau, Bạch Lộc mở mắt ra nhìn. Ngực của La Vân Hi toàn là cơ, rắn chắc vô cùng.

"Đáng ghét...làm gì vậy chứ?"

La Vân Hi từ nãy tới giờ vẫn không ngừng hành động của mình. Biết làm sao được, La Vân Hi thấy rõ cậu càng làm vậy, Bạch Lộc càng mềm nhũn hơn, hoàn toàn bám sát vào người cậu. Cảm giác được ỷ lại này, La Vân Hi vô cùng hưởng thụ.

"Ghét? Ghét ai? Ghét anh sao?"

Bạch Lộc thở dài, La Vân Hi lại bắt đầu đùa giỡn rồi. Bạch Lộc cắn cắn môi, ngẩng mặt lên nhìn La Vân Hi.

"Hi ca, tha cho em đi. Khó chịu lắm."

Ầm!

La Vân Hi nhìn chằm chằm dáng vẻ nũng nịu của Bạch Lộc, đôi mắt ướt át, giọng nói vừa dịu dàng vừa tỏ ra tủi thân chui vào tai La Vân Hi, rồi chui thẳng vào tim cậu.

La Vân Hi thấy cổ họng mình bắt đầu đắng chát.

"Tiểu yêu tinh! Quyến rũ ai vậy chứ?"

La Vân Hi cúi xuống ngậm lấy bờ môi của Bạch Lộc, thực sự tha cho cô, hạ đầu gối xuống. Nhưng thay vào đó bằng tay của mình. La Vân Hi luồn tay vào quần lót của Bạch Lộc, bắt đầu vỗ về cô bé bên dưới của Bạch Lộc.

"A...ha..."

Phòng tắm rất kín, không khí đã ít, La Vân Hi lại hôn cô, rồi còn trêu chọc bên dưới cô như vậy, thực sự Bạch Lộc không thở nổi. Không biết lấy can đảm ở đâu ra, Bạch Lộc đưa tay chụp lấy đũng quần của La Vân Hi, cũng bắt chước La Vân Hi, vuốt ve lấy vật cứng ngắc đang đội lên chiếc quần jeans kia. La Vân Hi bị cô làm cho bất ngờ, ngửa đầu thở hắt ra một hơi.

"Ha...giỏi thật đấy."

La Vân Hi thấy cô như vậy, cậu cười cười đưa tay tháo nhanh cúc quần rồi lôi thằng em của mình ra, sau đó cầm tay Bạch Lộc bắt cô cầm trực tiếp thằng em của mình.

"Lộc Lộc hôm nay thật giỏi, cầm nó. Tuốt giúp anh đi."

Bạch Lộc còn tưởng là lần này đổi thành cô trêu chọc La Vân Hi rồi, đâu có ngờ là cậu sẽ làm như thế này chứ.

Bạch Lộc nóng bừng cả mặt, cầm cái thứ xấu xí kia trong tay, hơi run run. Cự vật của La Vân Hi rất to, vừa thô vừa dài. Hiện tại nó đang trong trạng thái c.ương cứng, rất nóng. Bạch Lộc cảm thấy mình sắp bỏng tay tới nơi rồi. Nhưng cô vẫn đánh liều, làm theo lời La Vân Hi nói, vuốt lên xuống giúp cậu.

Bàn tay của con gái rất mềm mại, cầm lấy cự vật của La Vân Hi rồi vuốt ve, La Vân Hi thoải mái thở ra, hơi thở dần dần nặng nề.

Cậu cũng đưa tay xuống vuốt ve khu vực đang dần ướt át bên dưới của Bạch Lộc, lúc nhanh lúc chậm, tìm kiếm điểm nhạy cảm bên dưới, dùng ngón tay hết đè ép lại xoa nắn lên nó, khiến Bạch Lộc cứ thấp giọng rên rỉ mãi.

Bàn tay Bạch Lộc nắm lấy cự vật của La Vân Hi bắt đầu không còn theo quy luật nào cả, lâu lâu còn hơi run nhẹ nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro