LẠC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

câu chuyên anh và em
liệu giờ em còn nhớ
ngày mình lạc mất nhau
anh cùng em đứng đó
nhìn nhau nhưng sao xa

anh nghe tiếng em thở
anh thấy tiếng bước đi
nhưng sao em không đến
để anh lại chơi vơi

ừ thì mình lạc nhau
nhưng mà em còn nhớ
anh thì nhớ rất rõ
nhưng không tìm được em

anh nhớ em, nhớ hết
nhớ cả những đôi môi
nhớ lời mình vẫn nói
nhớ bàn tay xanh xao

nhớ mái tóc xơ xác
nhớ thân em gầy guộc
nhớ câu mình không hợp
ngày mà em ra đi

nhớ nhung là tiếng thét
thất thanh trong giấc mơ
yêu đương là đau đớn
mà sao cứ day vào

ngày mình lạc mất nhau
em im lặng quay đi
anh vói theo không kịp
em mất vào màn đêm

ngày mình lạc mất nhau
em bao giờ tự hỏi
hồn anh đi đâu mất
phải theo gót chân em?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro