chương 29 : Bổ sung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29 : Bổ sung

Chính xác Khương Nguyệt Trì nhớ lời cha anh từng nói, rằng từ khi 13 tuổi, anh đã thường xuyên phải đối mặt với những lời tỏ tình dai dẳng không ngớt.

Trong số đó chắc chắn không thiếu những mỹ nữ với thân hình tuyệt mỹ.

Cô giơ ngón tay lên thề, nói rằng sau này nhất định sẽ không như vậy nữa, đó là lỗi của cô, cô không nên như vậy.

Cô thề rằng mình không có bất kỳ ảo tưởng nào về người võ sĩ quyền anh đó, cô thực sự chỉ nhìn một vài lần mà thôi.

Hơn nữa, việc nhìn chăm chú như vậy rất khó tránh khỏi, cô không ngờ rằng thi đấu quyền anh lại không mặc áo trên.

Khương Nguyệt Trì muốn tiến lại gần ôm anh, nhưng bị đẩy ra không chút lưu tình: "Lăn đi."

Cô chưa từ bỏ ý định và lại tiến đến ôm anh ta. Lần này vẫn bị đẩy ra, nhưng ít nhất anh không còn dùng giọng điệu hung ác bắt cô lùi lại.

Cô đứng đó, trong lòng thầm mắng anh là kẻ hẹp hòi. Người nước ngoài không thể rộng lượng một chút sao?

Thật là khó hiểu.

Nhưng điều đó không ngăn cản cô tiếp tục lần thứ ba tiến đến ôm anh ta.

May mắn thay, lần này Felix không đẩy cô ra nữa, nhưng anh cũng không có phản ứng gì.

Anh đứng đó bất động, không cho bất kỳ phản hồi hay phản ứng nào.

Khương Nguyệt Trì nhớ lại cách anh thường hôn cô và cố gắng áp dụng điều tương tự trên người anh.

Đôi môi mềm mại áp vào nhau, hơi bị ép đến nỗi có chút biến dạng. Khương Nguyệt Trì kiễng chân lên, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi chạm vào răng anh, nhưng anh vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, một tay chống lên bồn rửa tay, đứng đó lười biếng.

Chỉ đến khi Khương Nguyệt Trì nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy eo anh, vuốt ve nhẹ nhàng vài lần, anh mới hơi mở miệng ra, và đầu lưỡi của Khương Nguyệt Trì cuối cùng cũng tiến vào.

Cảm giác ấm áp và ẩm ướt trong miệng khiến cô vụng về học theo anh, cố gắng dùng đầu lưỡi liếm vào lưỡi anh, nhưng khi đầu lưỡi vừa chạm vào nhau, cô đã giật mình lùi lại.

Cảm giác thật kỳ diệu, không giống với bất kỳ trải nghiệm nào cô đã có với Felix trước đây.

Cô thử lại một lần nữa, tuy rằng rất cẩn thận, nhưng lần này đã thuần thục hơn nhiều.

Đầu lưỡi cô nhanh chóng quét qua lưỡi anh, cuối cùng cô mạnh dạn hút lấy lưỡi anh.

" Ưm..." Cô thực sự không thể thở nổi, chỉ có thể buông lỏng lưỡi anh ra, hơi rời khỏi một chút và thở dốc.

Ướt hôn lâu như vậy, lẫn nhau giống như là ở cho nhau trao đổi CO2 giống nhau.

Felix lạnh lùng nhìn cô, như thể đang chê bai sự yếu đuối của cô. Cô tức giận, nhón chân lên và tiếp tục hôn anh.

Lần này, cô ôm chặt lấy cổ anh, kéo anh sát lại với mình.

Felix cuối cùng cũng đáp lại, tay anh ấn chặt vào gáy cô.

Nụ hôn càng ngày càng sâu, anh hút mạnh đầu lưỡi của cô, lực đạo mạnh hơn bình thường.

Lưỡi cô đau đớn đến tận gốc: " Ưm... Em..."

Cô xin tha, nước mắt chực trào. Felix không để ý, tiếp tục liếm mút mạnh mẽ. Cô chỉ có thể há miệng thở dốc không ngừng.

Không biết đã qua bao lâu, cô nhận ra mình đã nằm trên giường.

Cô nghĩ, có lẽ giường này được dùng cho những khoảnh khắc như thế này, dành cho những cuộc ân ái bất chợt.

Khương Nguyệt Trì có chút lo lắng, nhưng khi thấy Felix không tỏ ra khó chịu, cô mới yên tâm hơn.

Cô nhẹ nhàng thở phào, dù sắc mặt anh vẫn lạnh lùng, nhưng cô biết anh đã nguôi giận.

Cô duỗi tay nhéo chiếc cà vạt của anh, màu champagne, mà cô đã tự tay thắt cho anh.

Khi thắt cà vạt, trong lòng cô tưởng tượng đó là dây xích, muốn trói chặt anh.

Chỉ cần nhẹ nhàng kéo phần đuôi cà vạt, dù anh có cao lớn tới đâu, cũng phải cúi đầu nghe lời cô.

Cô thích cảm giác này, như thể chỉ một chiếc cà vạt cũng có thể khống chế anh.

Nhưng rõ ràng chiếc cà vạt lại là một thứ gợi cảm đến khó tin.

Lúc ban đầu, nó được dùng để lau m/áu trên vũ khí của các chiến sĩ, sau đó dần dần trở thành một phụ kiện trang trí đi kèm với áo sơ mi.

Khoảng cách đến yết hầu gần như vậy. Felix không quá khắt khe về chuyện ăn mặc, cà vạt trong tủ quần áo của anh hầu hết đều là màu trơn, thường thì cái nào tiện tay lấy được thì anh sẽ đeo cái đó.

Khương Nguyệt Trì thích nhất là chiếc cà vạt màu champagne này, trông có vẻ thêm chút lạnh lùng. Felix vốn dĩ đã có vẻ ngoài lạnh lùng như băng sơn, đặc biệt là đôi mắt xanh lam kia. Đôi mắt ấy giống như mặt biển ngoài cửa sổ, sâu thẳm và khó lường.

Làm sao cô có thể không thích Felix mà lại đi thích người khác chứ. Cô không ngu ngốc, cũng không mù quáng. Cô rất điển hình là một người theo chủ nghĩa bề ngoài, thích cái đẹp và dáng người chuẩn. Không ai trên thế giới này thích hợp với cô hơn Felix.

Felix lấy cà vạt từ tay cô, tháo ra và ném sang một bên.

Khương Nguyệt Trì có chút tiếc nuối, vừa định mở miệng thì anh đã cúi xuống.

Và ngậm chặt lấy cô.

Sau đó, cô không nói nên lời.

"Felix, Ưm..." Cô nhẹ nhàng vuốt ve anh, cảm giác đôi má mình hơi bị đỏ vì sự liếm mút mạnh mẽ của anh.

Cô tò mò hỏi anh: "Trên cơ thể anh không có hình xăm, anh không thích sao?"

Felix dừng lại, ngẩng đầu lên với ánh mắt khinh miệt và cười: "Sao vậy, muốn nghe tôi nói là không thích rồi khuyên tôi đi xăm một cái?"

Anh buông cô ra, đứng thẳng người: " Vậy thật vừa khéo là tôi cũng không phải là không thích."

Khương Nguyệt Trì cảm thấy trong lòng hơi trống rỗng. Cô bỗng hối hận vì đã hỏi Felix câu này vào thời điểm như vậy.

Ít nhất... hãy đợi đến khi anh xong việc rồi hãy nói.

Tuy nhiên, cô không thể thay đổi ý định.

"Ý em không phải vậy." Cô dùng khăn giấy lau khô ngực mình, " Em chỉ tò mò thôi. Nếu anh không ghét, sao lại không xăm một hình?"

Anh khinh khỉnh hỏi lại: " Vậy em, có chán ghét thầy giáo của em không?"

Cô cảm thấy anh tuy có chút dài dòng, nhưng vẫn là người tốt.

Cô lắc đầu: "Không chán ghét."

"Vậy sao em lại không kết hôn với thầy giáo?"

"... Không phải không chán ghét thì nhất định phải kết hôn."

Anh phản bác lại: "Vậy tôi không chán ghét thì nhất định phải đi xăm sao?"

Ân... Có vẻ như cũng đúng.

"Nhưng em cảm thấy đàn ông có hình xăm rất quyến rũ, mặc dù không thể kiểm tra năng lực, nhưng anh là người nước ngoài cũng không cần kiểm tra. Nếu không thì anh xăm một cái đi, xăm..." Cô dừng lại một chút, đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng hay, đặt tay lên dấu hôn đậm trên ngực trái của anh, "Xăm tên em ở đây. Tôi đảm bảo sẽ không nhìn người khác nữa."

Anh đưa tay nhẹ nhàng chọc vào bụng mềm mại của cô: "Sao em không xăm một cái, xăm 'Felix tự sướng' ở đây, tôi đảm bảo sau này chỉ làm tình với mỗi em thôi."

Cô không nghe được: "Đây là một phong tục của Trung Quốc, xăm tên của đối phương thì đối phương chỉ thuộc về một người. Felix, anh xăm một cái đi, xăm tên em. Anh không muốn em có người khác, em cũng sẽ không có người khác nữa, trong mắt em chỉ có anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro