hai ta đã chạm môi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Puisque j’ai mis ma lèvre à ta coupe encor pleine

Puisque j’ai mis ma lèvre à ta coupe encor pleine

Puisque j’ai mis ma lèvre à ta coupe encor pleine ;
Puisque j’ai dans tes mains posé mon front pâli ;
Puisque j’ai respiré parfois la douce haleine
De ton âme, parfum dans l’ombre enseveli ;

Puisqu’il me fut donné de t’entendre me dire
Les mots où se répand le coeur mystérieux ;
Puisque j’ai vu pleurer, puisque j’ai vu sourire
Ta bouche sur ma bouche et tes yeux sur mes yeux ;

Puisque j’ai vu briller sur ma tête ravie
Un rayon de ton astre, hélas ! voilé toujours ;
Puisque j’ai vu tomber dans l’onde de ma vie
Une feuille de rose arrachée à tes jours ;

Je puis maintenant dire aux rapides années :
- Passez ! passez toujours ! je n’ai plus à vieillir !
Allez-vous-en avec vos fleurs toutes fanées ;
J’ai dans l’âme une fleur que nul ne peut cueillir !

Votre aile en le heurtant ne fera rien répandre
Du vase où je m’abreuve et que j’ai bien rempli.
Mon âme a plus de feu que vous n’avez de cendre !
Mon coeur a plus d’amour que vous n’avez d’oubli !

_Victor Hugo

Bản dịch thơ:

Hai ta đã chạm môi

Bởi từ khi đôi môi ta chạm chén tình vàng
Bởi từ khi tay nàng ghé qua vầng trán
Bởi vì ta thở cùng dư vị đẫm ngọt
Thoáng áng hương nơi tâm tư ai mang.

Bởi từ khi ta được nghe tiếng nàng nói.
Những lời thầm thì chan chứa ái tình
Thu vào ánh mắt giọt lệ và nụ cười
Mắt chạm môi, những ái ân đôi mình

Rực rỡ hào quang trên đỉnh đầu ta
Vì sao sáng giữa chân trời xa trước mắt
Khi ta rơi vào dòng đời muôn ngả
Gặp nàng, phơ phất xuống một nhành hoa

Giờ ta muốn nói với tháng năm qua vội
- Cứ trôi đi, ta chẳng thể già cỗi
Cuốn tất thảy những tàn tro hoa úa
Hồn ta là hoa, đoá hoa ngươi chẳng hái nổi!

Mảnh cánh thời gian chạm cũng chẳng vãi
Nước bình ta uống đâu nào bớt vơi.
Tàn tro ngươi mang sánh sao với hồn lửa
Ngươi chỉ lãng quên còn tình ta chẳng rời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro