Chương1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Edit: B0jing_Ckas*


Ji Seon-woo

Người đàn ông mạnh nhất thế giới, được mệnh danh là anh hùng thế kỷ.

Người trở về thế hệ thứ2.

10.000 người đầu tiên biến mất. Vì số lượng quá nhỏ so với tổng dân số thế giới nên sự biến mất của họ không nhận được nhiều sự chú ý. Tuy nhiên, khi hơn 100.000 người biến mất, vấn đề bắt đầu lộ rõ.

Và vào khoảng thời gian đó, một cánh cổng đã mở ra. Những con quái vật giống như trong thần thoại tràn ra từ cánh cổng kết nối thế giới này với thế giới khác. Ban đầu con người cố gắn đánh bại chúng bằng lực lượng quân sự. Tuy nhiên, súng đạn không có tác dụng chống lại chúng, những sinh vật có lá chắn sinh học. Các loại vũ khí mạnh hơn đã được sử dụng, nhưng vô ích. Ngay cả vũ khí hạt nhân, vốn được xem là phương án cuối cùng cũng vô tác dụng.

Vô số người đã chết một cách khủng khiếp. Những người có sức mạnh xuất hiện lúc đó là những người mất tích thế hệ thứ 2! Họ là những người đã thức tỉnh.

Ngay khi quay trở lại họ đã sử dụng năng lực thức tỉnh của mình để tiêu diệt quái vật. Và trong số đó, người nỗi bật nhất chính là Ji Seon-woo!

Với tấm lòng nhân hậu và kỹ năng xuất chúng, anh xứng đáng được mệnh danh là "Anh hùng". Nhưng trong anh lại ẩn chứa sự dày vò.

"Thắp sáng nó."

Người ta nói rằng anh đã mất đi anh trai duy nhất của mình trước khi mất tích. Ji Seon-woo, người sống không có cha mẹ, anh ấy là gia đình và là chỗ dựa duy nhất của anh. Nhưng giờ anh ấy không có ở đây.

Camera cho thấy Ji Seon-woo đang cầm một bông hoa cúc trước mộ. Khi vẻ mặt buồn bà hiện trên gương mặt xinh đẹp của anh, những người xung quanh bất giác thở dài.

Anh ấy quả là một người hấp dẫn.

"Cậu vẫn nhớ anh trai mình à?"

Khi PD (giám đốc sản xuất) hỏi thì anh trả lời với giọng buồn bã.

"Vâng, tôi nhớ anh ấy."

Đó là một giọng nói rung động lòng người.

"Anh trai của cậu là người như thế nào?"

"Anh ấy là một người chân thành và tốt bụng."

Nói vậy, Ji Seon-woo mỉn cười cay đắng.

"Anh ấy là một người tốt."

"Đúng vậy, nêu còn sống, chắc chắn anh ấy sẽ trở thành anh hùng giỏi hơn tôi."

Tất cả mọi người đều thở dài trước những lời nói đó

Và vào thời điểm đó, ở một nơi nào đó tại quỷ giới.

Một người đàn ông cảm thấy tai mình ngứa và kêu lên.(Ở Hàn Quốc, khi bạn bị ngứa tai, điều đó có nghĩa là có ai đó đang nói xấu sau lưng bạn.)

"Mẹ kiếp, ai đang chửi tôi thế."

Người anh trai duy nhất của Ji Seon-woo, Ji Hyeon-woo người được cho là đã chết trên Trái Đất. Anh giơ tay lên và đập vào đâug con quái vật đang cuối mình ngay bên cạnh.

Bụp!

Cùng với một tiếng động lớn, tiếng hét đau đớn của một con quái vật vang lên.

"Kwaang."

"Đó có phải là ngươi không?"

Con quái vật Balrog tuyệt vọng lắc đầu.

Thở dài.

Rồi lần này tay anh đưa ra phía sau đầu. Đột nhiên Ceberus, người đang đóng vai trò một cái ghế, hét lên lần thứ 2.

"Kkegaegaggang!"

"Đó có phải là ngươi không?"

"Gâu!"

Ceberus cũng tuyệt vọng lắc đầu.

"Nếu không phải thì..."

Đôi mắt của Ji Hyeon-woo nhìn vào khoảng không trống rỗng.

"Đó có phải là ngươi không?"

Lời vừa dứt, không khí nứt ra và một nàng tiên nhỏ xuất hiện.

"Ồ. Không phải tôi, tôi vô tội!"

"Tôi mệt quá. Ngoài ngươi ra, còn ai ở đây có thể chửi bới ta không?

"Tại sao tôi lại chửi bới khách hàng duy nhất của mình?"

"Chết tiệt."

"Xin hãy nói chuyện một cách lịch sự!"

"Tôi đã làm gì để bị chửi thề?"

"Trông ngươi không giống như một bà già đang chửi bới sao?"

Nàng tiên càu nhàu nói.

"Bà già là ai? Ai?"

Ji Hyeon-woo không chạm vào nàng tiên mặc dù cô ta đang càu nhàu trước mặt anh. Anh biết cô ta là loại tiên như thế nào. Nàng tiên đó đã kéo và giết nhiều người Trái Đất ở thế giới Quỷ. Ji Hyeon-woo tự hỏi đã có bao nhiêu người chết ở đây.

Chính cô ta đã nói rằng tất cả đều là vì lời ích của hành tinh này. Nhưng thật khó để chấp nhận khi tôi nghĩ về khuôn mặt của những người đã chết.

"Chúng tôi chỉ thất bại trong việc kiểm soát độ khó. Nhờ đó, chúng tôi đã thành công trong việc điều chỉnh độ khó phù hợp ở lần thứ hai và ba, và nhiều người đã sống sót trở về. Bây giờ họ sẽ cứu trái đất."

Vậty còn những người bị kéo vào mà không biết phải làm gì, chết và trở thành phân bón cho quỷ giới thì sao?

"Tôi không biết làm gì khác. Chỉ là xui xẻo thôi. Đây không phải là chuyện bình thường sao?"

"Ừ, điều đó thật xui xẻo."

Ji Hyeon-woo bắt lấy nàng tiên đang chuyển động trên không trung. Anh giữ cô ta sống sót vì đó là vấn đề liên quan đến mạng sống. Nhưng hôm nay, không hiểu sao tôi lại cảm thấy vô cùng tồi tệ. Ngay cả khi tôi ngã, tôi cảm thấy như mình không muốn buông tay cô ta.

"Hahaha, khách hàng?"

Nàng tiên được ôm chặt trong tay trông có vẻ bối rối.

"Này! Ngươi không thể làm điều này được!"

"Được rồi!"

Lực nắm của tôi ngày càng mạnh hơn. Nàng tiên vùng vãy muốn thoát ra nhưng có cảm giác cô sẽ bị nghiền nát trong tay tôi nếu cứ tiếp tục thế này.

"Tôi có tin tốt đây! Chà, đó thực sự là một tin tốt dành cho ngươi!"

Nàng tiên cố gắng ép giọng nói của mình ra. Tuy nhiên Hyeon-woo không thả lỏng tay của mình ra. Tôi không thể tin bất cứ điều gì mà cô ta nói.

"Có thể quay về! Quay về!"

Cô ta hét lên một cách khẩn trương và dùng nắm tay nhỏ bé đập vào tay Hyeon-woo. Sau đó tay tôi mất đi chút sức lực. Tất nhiên là không đến mức để cô ta có thể thoát ra.

"Ai quay về?"

"Ngươi có thể quay về!"

"Ở đâu?"

"Trái đất! Quay về rái đất!"

"Thật sao?"

"Tôi xin thề dưới tên chủ nhân của mình!"

Chỉ khi đó tay Hyeon-woo mới mất đi hoàn toàn sức lực. Cô ta ngã xuống nền đất, lăn lộn và gần như không thể đứng thẳng được. Anh ngạc nhiên trước câu trả lời của nàng tiên.

"Tôi thực sự có thể qua về không?"

Hyeon-woo lặng lẽ nhìn xuống nền đất. Anh nhớ lại những ngày dài đau khổ khi bị kéo đên thế giới quỷ. Trong suốt thời gian đó, có một điều mà anh luôn cố gắng không quên.

Gia đình.

Người em trai thân yêu của anh.

Ji Seon-woo.

Họ là gia đình duy nhất của nhau, cha mẹ mất khi họ còn quá nhỏ và sau đó là những người họ hàng luôn thèm khát tài sản của họ. Cậu là đứa em trai nhỏ nhắn, dễ thương của anh. Cậu em trai luôn mỉm cười và nói rằng anh trai mình là nhất. Tôi rất khó khăn để không quên đi em trai mình.

Ngay cả khi Ji Hyeon-woo bị đưa đến nơi chết tiệt này và chịu đau khổ nhưng tôi chưa bao giờ quên em ấy. Làm sao anh có thể quên được?

"Cậu có muốn quay về không?"

Hyeon-woo trừng mắt nhìn nàng tiên với đôi mắt đỏ hoe. Đã rất lâu trôi qua kể từ khi tôi đến quỷ giới. Quá lâu rồi, điều gì đã xảy ra với đứa em trai mỏng manh của tôi? Em ấy còn sống không? Không có gì có thể đr bảo nhưng tôi vẫn muốn quay trở lại.

"Anh nhớ em"

Tôi nhớ em ấy. Hyeon-woo trả lời với nỗi khát khao đó.

"Tôi sẽ trở về."

Lời vừa nói ra, nàng tiên đã phá lên cười.

"Ta biết cậu sẽ nói điều đó!"

Một chấm đen xuất hiện trước mặt tôi và nó dần dần lớn lên. Nó là một cánh cổng dẫn đến một nơi khác. Đây có thực sự là đường trở về trái dất không? Mặc dù Hyeon-woo có nghi ngờ nhưng anh không thể bỏ lỡ nó. Tôi nghĩ có lẽ tôi có thể nình thấy em trai mình. Nhưng tôi không thể.

"Crrrrr!"

Nhìn thấy cánh cổng, Balrog hoảng sợ và lùi lại.

"Kruk!"

Chủ nhân bảo Balrog ở bên cạnh Hyeon-woo bấy kể anh ấy đang làm gì và thông báo cho hắn mọi chuyện. Ả tiên nữ chết tiệt! Nội tâm Balrog hào thét, khẩn trương gọi chủ nhân của mình. Albert, người đứng đầu quỷ giới!

Chắc hẳn anh ấy là nhười thỉnh thoảng nắm lấy Hyeon-woo(1). Nhưng đã quá muộn rồi. Hyeon-woo đang bước vào cánh cổng. Không! Balrog tóm lấy Ceberus với vẻ mặt khẩn trương và ném nó về phía Hyeon-woo

"Kkegaeng?"(2).

Tại sao lại là tôi? Cerberus lúng túng trong không trung và vời về phía lưng Hyeon-woo. Ngay sau đó Hyeon-woo đưa tay ra nắm lấy cổ Cerberus, cánh cổng nuốt chửng cả hai rồi đóng lại.

"Hả? Cerberus được không kế hoạch."

Nàng tiên phồng má và trừng mắt nhìn về phía Balrog

Balrog tuyệt vọng cố gắn né tránh ánh mắt của nàng tiên bằng cách nhìn đi nơi khác. Hyeon-woo xem cô ta như một con ruồi, nhưng cô ta lại là một thẻm hoạ đối với người khác. Vì vậy Balrog làm vậy là điều đương nhiên.

Và rồi, chủ nhân của Balrog đã đến.

Người mạnh nhất Quỷ Giới. Albert. Anh ta cao 2m, có mái tóc đen dài và là một người đàn ông đẹp trai không ai có thể so sánh được. Đôi mắt tím rũ xuống và nhìn xung quanh.

"Hyeon-woo đâu rồi?"

"Anh ấy đã trở về nơi anh ấy đến."

"Đây là nơi duy nhất cậu ấy phải đến. Cậu ấy không nên đi đâu cả."

" Không! Cậu ta phải trở về Trái đất. Anh không biết à?"

Cô ta lấy từ đâu đó ra một cặp kính, đeo vào rồi bắt đầu lật xem những tài liệu không biết từ đâu xuất hiện.

"Chúng tôi thuê Quỷ Giới làm nơi huấn luyện cho người Trái đất, nhưng thời gian thuê đầu tiên đac kết thúc. Lúc đầu, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra và chờ thêm một thời gian nữa. Đó là lý do tại sao Hyeon-woo ở lại Quỷ Giới lâu hơn dự kiến."

"... Tôi biết."

" Vậy tại sao anh lại nói thế?"

"Tôi không muốn Hyeon-woo rời đi."

"Cậu ta đã quay về rồi."

"Tôi sẽ mang cậu ấy quay trở lại."

"Không! Ngươi đã quên lời thề của mình rồi sao?"

"Vẫn chưa kết thúc. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?"

Nhưng mọi chuyện không diễn ra như vậy! Nàng tiên thở dài. Quỷ vương của Quỷ Giới đúng thật là liều lĩnh. Tuy nhiên, có một điều không thể bỏ qua đó là sức chiến đấu của hắn vô cùng đáng gườm và xảo quyệt hơn vẻ bề ngoài. Vì vậy nàng phải thật bình tĩnh để không bị bắt lại như cách Hyeon-woo đã làm với cô trước đó. Cô nhìn Albert với vẻ quyết tâm. Bây giờ là lúc để thuyết phục!

"Ồ"

Sau khi đi qua cánh cổng đen dài, tôi cảm thấy buồn nôn. Đã bao lâu rồi tôi chưa cảm nhận được cảm giác này. Đây là cảm giác mà tôi chưa bao giờ cảm thấy ngay cả khi vật lộn với Albert. Hyeon-woo lau mồ hôi lạnh và ngẩng đầu lên.

"Tôi đang ở đâu?"

Nơi đây bốn phía được bao quanh bởi những bức tường kim loại nên tôi không thể biết đây là đâu. Đây có phải một nhà máy không? Hyeon-woo run rảy bước ra ngoài và chạm vào tường. Cửa ở đâu? Khi tôi đang tìm cửa ra, tôi cảm thấy ánh mắt đang nhìn tôi từ đâu đó.

**********
*Edit: B0jing_Ckas*

(1) Từ gốc: 그동안 수시로 현우랑 드잡이한 인물 되시겠 다. Tui ko hiểu lắm mọi người à.

Bản gốc thì 2 anh em có tên là Ji Hyunwoo và Ji sun woo.

Bản tiếng anh thì là Ji Hyeon-woo và Ji Seon-woo.

Và tui thích tên ở bản tiếng anh hơn  nên là tui lấy luôn cái tên đó<⁠(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)⁠>.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro