Chương 093: Tin tức về Trái Đất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lớp hướng dẫn chiến đấu kết thúc, lớp F ai nấy cũng như cà tím héo vậy, tất cả đều ủ rũ, ngay cả sức lực đi hỏi chuyện Du Cẩn Lật cũng không có, đương nhiên, trong những người này thì còn có một người còn tràn đầy tinh lực.

“Tiểu Lật, cậu và Giang thiếu tướng quen biết nhau à?” Lưu Tinh Dã hỏi với vẻ mặt kích động.

Cậu làm sao cũng không nghĩ tới bạn học mới kiêm bạn cùng phòng của mình lại còn có bối cảnh lớn như vậy, khó trách cậu có thể nhập học giữa chừng như vậy.

“Ừm.” Du Cẩn Lật gật đầu, cậu cảm thấy câu hỏi này không có vấn đề gì cả, cậu với đùi bự đúng là quen biết nhau thật mà.

“Làm sao mà cậu quen biết Giang thiếu tướng vậy?” Lưu Tinh Dã vừa nghe thấy Du Cẩn Lật thật sự quen biết với Giang Mặc Thịnh thì càng thêm nhiều chuyện.

Liễu Nguyên Tô đi bên cạnh quả thật là bó tay, ai nói chỉ có con gái mới có thể nhiều chuyện chứ, đó là bởi vì họ chưa có nhìn thấy Lưu Tinh Dã thôi.

Du Cẩn Lật suy nghĩ một chút, ngoan ngoãn nói: “Là mẹ dẫn tớ đi.”

Thật ra thì cậu nói như vậy cũng không sai, cậu biết Giang Mặc Thịnh chính là nhờ vào kml dẫn cậu đi thăm anh, sau đó cứ như vậy mà quen biết.

Chẳng qua những lời này lọt vào tai của Lưu Tinh Dã và những người khác thì lại không phải là ý tứ đó, cậu cho rằng là gia tộc của Du Cẩn Lật cùng Giang gia quen biết nhau, cho nên hai người họ mới biết nhau, nhất thời càng thêm hâm mộ cùng ghen tị với Du Cẩn Lật.

Du Cẩn Lật tương đối mẫn cảm với cảm xúc của người khác, nên quay đầu nhìn về phía các học viên khác, lại cảm thấy những ánh mắt ghen tị kia liền biến mất. Du Cẩn Lật gãi gãi đầu, cậu cho rằng là mình vừa mới cảm nhận sai rồi.

Sau khi về lớp học, các học viên không còn chút  sức lực nào, tất cả đều nằm sấp trên bàn của mình để nghỉ ngơi.

Chuông vào học vang lên, giáo viên giảng dạy đi vào, đột nhiên nhìn thấy tất cả học viên trong lớp học đều ngồi ở vị trí của mình liền sửng sốt một chút, hiển nhiên là không ngờ bọn họ lại ngoan ngoãn như vậy.

Thật ra cũng không phải học viên lớp F học ngoan, mà là do vừa mới học xong lớp chiến đấu, cho dù có muốn đứng lên cũng không đứng nổi, đương nhiên là cô này không biết điều đó.

“Cô rất vui vì hôm nay mọi người đều ngoan ngoãn ở trong lớp đó.” Từ Linh vui mừng nói. Kể từ khi cô tiếp quản lớp F đến nay, chưa bao giờ có một ngày nào mà không thiếu bất kỳ ai như bây giờ cả, ngược lại thì tình huống trong lớp không có một ai đã từng xảy ra rồi.

Đám học viên ngay cả sức lực để phản bác cũng không có, thôi thì cứ để cho cô giáo hiểu lầm đi.

Từ Linh rất vui cho nên lúc giảng bài cũng nhiệt tình và có động lực hơn, cô lấy sách giáo khoa mình đã chuẩn bị trước ra, sau đó cười với đám học viên.

“Môn học này của chúng ta gọi là môn lý thuyết chế tác thẻ, cô nghĩ là có nhiều bạn cũng sẽ không nhớ rõ về môn này, bất quá không sao, chỉ cần từ giờ trở đi mọi người nghiêm túc lắng nghe là có thể nhanh chóng bắt kịp tiến độ thôi. Vậy thì trước tiên chúng ta hãy nói một chút về nguồn gốc của thẻ năng lượng nhé, có bạn nào biết không?” Từ Linh mong chờ nhìn về phía học viên ở dưới, thế nhưng ai cũng thành thành thật thật mà nằm sấp xuống, cũng không có ai chủ động giơ tay trả lời, chỉ có Du Cẩn Lật là nghiêm túc nghe giảng thôi.

Rất nhiều giáo viên đã lựa chọn từ bỏ lớp F, thế nhưng Từ Linh lại cảm thấy tuy rằng tinh thần lực của lớp F thấp, bọn họ cũng nghịch ngợm một chút, nhưng những phương diện khác cũng không kém các học viên lớp khác chỗ nào, chỉ là có quá ít người quan tâm, nghiêm túc hướng dẫn cho bọn họ mà thôi.

Nếu có người nghiêm túc hướng dẫn, thành tích của bọn họ tất nhiên là sẽ không kém ai cả. Vì vậy mà Từ Linh vẫn không từ bỏ lớp F, chẳng qua cô cũng không biết nên dùng cách nào để làm cho đám học viên này nghiêm túc lên, điều này làm cô cảm thấy rất thất bại.

Bây giờ thấy có người nghiêm túc nghe giảng, tâm trạng của Từ Linh liền rất kích động, cảm thấy rằng đây chính là một khởi đầu mới.

“Vậy thì cô mời bạn học Du Cẩn Lật trả lời câu hỏi này nhé.” Từ Linh cổ vũ nhìn về phía Du Cẩn Lật.

Về lịch sử của thẻ năng lượng thì bất cứ học viên nào muốn trở thành chế tạp sư đều biết, sở dĩ cô hỏi vấn đề đơn giản này là bởi vì muốn tương tác với lớp học một chút, như vậy thì bầu không khí trong lớp mới sôi nổi hơn, mọi người cũng sẽ tích cực học tập hơn.

Du Cẩn Lật thấy mình bị điểm danh liền có chút kích động, nhưng sau khi đứng lên lại phát hiện là cậu căn bản… không biết cái gì hết.

Du Cẩn Lật: …..

Từ Linh đang đợi Du Cẩn Lật trả lời: …..

Học viên lớp F đang chú ý đến Du Cẩn Lật: …..

Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên lặng đi, cái bầu không khí vi diệu này liền chậm rãi bao trùm lên lớp F.

“Cậu không phải là không biết đó chứ?” Lưu Tinh Dã nhỏ giọng hỏi Du Cẩn Lật.

Từ sau khi Du Cẩn Lật trở thành bạn cùng phòng của mình, Lưu Tinh Dã liền chủ động chuyển đến ngồi cạnh Du Cẩn Lật, trở thành bạn cùng bàn mới.

Du Cẩn Lật mờ mịt nhìn Lưu Tinh Dã, thành thật lắc đầu, cậu quả thật là không biết, A Thịnh và cm đại sư cũng không có nói mấy cái này cho cậu biết a.

Lưu Tinh Dã: …..

Đây là kiến thức phổ thông mà đứa con nít hai, ba tuổi cũng biết, thế nào mà cái tên trước mặt này lại có vẻ mặt mờ mịt đó, còn làm cho cậu cảm giác như chuyện đó là hiển nhiên vậy, đúng là gặp quỷ mà.

“Khụ khụ, bạn học Du mới vào, chưa từng học qua lớp này nên không biết cũng có thể tha thứ được, em ngồi xuống đi.” Từ Linh ho nhẹ một tiếng, tìm một cái cớ cho Du Cẩn Lật, chỉ là khi nói ra cũng phải làm cô nóng cả mặt.

“Thưa cô, em biết.” Một âm thanh thanh thúy vang lên, khiến cho Từ Linh vốn muốn bỏ qua vấn đề này liền nghẹn họng.

Đây là lần đầu tiên từ khi cô dạy lớp F cho nay mà có người chủ động trả lời, Từ Linh kích động không chịu được, vội vàng cho học viên vừa lên tiếng trả lời.

“Khi chúng ta từ hành tinh mẹ là Trái Đất tiến vào thời đại tinh tế thì cơ thể của con người đã xảy ra những thay đổi rất lớn, có người có dị năng, có người có tinh thần lực. Nhưng khi đó, Trùng tộc bắt đầu tàn phá khắp nơi, mà con người lại vẫn chưa biết cách sử dụng những năng lực này cho nên liền tổn thất nặng nề. Trong một lần ngẫu nhiên, con người đã phát hiện được một loại vật chất có thể chứa đựng năng lượng, mà người có tinh thần lực lại có thể tiến hành vẽ trong loại vật chất này, dị năng giả thì có thể sử dụng những hình vẽ đó mà chiến đấu, chống lại Trùng tộc. Từ đó mà thẻ năng lượng cũng dần dần xuất hiện khắp mọi nơi.” Chu Tử Húc chậm rãi nói về nguồn gốc của thẻ năng lượng, âm thanh nhẹ nhàng, trật tự rõ ràng, làm cho người nghe dễ hiểu hơn.

“Bạn học Chu nói rất tốt.” Từ Linh liền không keo kiệt mà khen ngợi.

Cằm của Chu Tử Húc khẽ hếch lên, giống như là một con gà trống vừa mới chiến thắng, kiêu ngạo mà liếc qua Du Cẩn Lật, đắc ý ngồi xuống.

Loại vấn đề đơn giản như thế này hắn vốn lười trả lời, thế nhưng Du Cẩn Lật lại không trả lời được, tạo cho hắn một cơ hội để khoe khoang một phen. Loại người mà ngay cả kiến thức cơ bản cũng không biết được, không biết là làm thế nào mà có thể lọt được vào mắt của Giang thiếu tướng, hắn thật sự là không hiểu được.

Du Cẩn Lật cẩn thận lắng nghe câu trả lời, cuối cùng cũng hiểu được nguồn gốc của thẻ năng lượng, nhất thời liền có hứng thú với lịch sử của tinh tế, nhất là cái cụm từ “hành tinh mẹ Trái Đất” kia, khiến cho cậu phải trợn tròn hai mắt.

Đây là lần đầu tiên cậu nghe được hai chữ ‘Trái Đất’ ở thế giới này, điều này làm cho cậu rất kích động, chẳng lẽ thế giới này cũng có Trái Đất sao? Chẳng lẽ thật ra cậu không phải là tới từ một thế giới khác, chỉ là…. một hành tinh khác thôi?

Đến đây cũng được mấy tháng rồi, Du Cẩn Lật cũng có một chút hiểu biết cơ bản đối với tinh tế, biết thế giới này có rất nhiều hành tinh khác nhau, tuy cậu chưa từng đi tới những hành tinh đó thế nhưng vẫn biết đến sự tồn tại của chúng, điểm này hoàn toàn khác với ở Trái Đất.

Kiếp trước, cậu chỉ biết rằng ở Trái Đất có rất nhiều quốc gia khác nhau, thế nhưng chưa từng nghe qua việc có nhiều hành tinh khác. Cho nên lúc mới tới cái hành tinh hoàn toàn khác với Trái Đất này, cậu mới nghĩ rằng mình đang ở một thế giới khác.

Nhưng hiện tại thì cậu nghe được cái gì đây, cậu vậy mà từ miệng của người ở thế giới này nghe thấy được hai chữ ‘Trái Đất’. Nếu như bây giờ không phải là giờ học thì cậu đã nhanh chóng lao ra khỏi lớp, đi tìm A Thịnh để tìm hiểu thêm về ‘Trái Đất’ ở thế giới này.

Nếu… Nếu như ‘Trái Đất’ trong miệng người dân ở đây chính là Trái Đất mà cậu đã ở trước đây, vậy thì có phải là cậu vẫn còn khả năng gặp lại sư phụ và sư huynh đúng không?

Nghĩ đến đây, Du Cẩn Lật càng thêm kích động, ngay cả khi giáo viên nói tiếp về những kiến thức kia cũng không nghe vào được.

Vất vả lắm mới tới giờ tan học, Lưu Tinh Dã vừa định gọi hai người bạn cùng phòng của mình cùng đi ăn cơm, kết quả liền nhìn thấy Du Cẩn Lật dùng một tốc độ không tưởng tượng được lao ra khỏi lớp học, bộ dạng giống như là bị cái gì đó khủng khiếp lắm đang đuổi theo vậy.

“Tiểu Lật chạy nhanh như vậy làm gì?” Lưu Tinh Dã có chút không kịp phản ứng hỏi Liễu Nguyên Tô.

“Chắc là có việc gấp đi.” Liễu Nguyên Tô vừa thu dọn đồ đạc vừa trả lời.

“Có việc gấp thì có thể nói với tụi mình để giúp đỡ mà, không cần phải gấp như vậy chứ?” Lưu Tinh Dã bất đắc dĩ nói, vòng tay lên cổ Liễu Nguyên Tô, nhìn hắn rồi nói tiếp: “Xem ra cũng chỉ có hai đứa tụi mình đi căn tin ăn cơm thôi.”

Liễu Nguyên Tô mặt không chút thay đổi liền đẩy cánh tay nặng nề kia xuống, nói: “Buổi trưa tớ có việc, không rảnh ăn cơm với cậu được.” Nói xong cũng không ngoảnh đầu lại liền rời khỏi lớp học, để lại Lưu Tinh Dã cô đơn, bộ dạng giống như là oán phụ bị vứt bỏ vậy.

“Sao một người rồi hai người đều như vậy a, các cậu cũng quá nhẫn tâm rồi đó.” Lưu Tinh Dã ủy khuất ôm lấy mình, nếu không có người ăn cơm cùng, cậu liền ăn một mình, ăn nhiều vào, ăn sạch phần của họ luôn!

Vì thế, buổi trưa hôm nay Lưu Tinh Dã ăn rất no, ngay cả đường về ký túc xá cũng đi vô cùng khó khăn, đương nhiên những cái này đều nói sau đi.

Lúc Du Cẩn Lật nghe được hai chữ ‘Trái Đất’ vẫn không thể bình tĩnh lại được, sau khi cậu lao ra khỏi lớp học thì mới nhận ra rằng không biết phải đi đâu mà tìm Giang Mặc Thịnh.

Đứng mờ mịt tại chỗ một lúc, âm thanh nhắc nhở của quang não của Du Cẩn Lật liền kêu lên, ý bảo cậu là có người đang gọi.

Du Cẩn Lật mở quang não lên, nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia liền lộ ra một nụ cười tươi thật lớn, vội vàng hỏi: “A Thịnh, bây giờ anh đang ở đâu, tôi muốn đi tìm anh.”

Giang Mặc Thịnh nhìn thấy Du Cẩn Lật thì biểu tình liền nhu hòa, cười nói: “Bây giờ anh đang ở dưới tòa nhà giảng dạy của em.”

Du Cẩn Lật thậm còn không thèm nói một câu nào liền vội vàng chạy xuống lầu, cậu thật sự rất muốn biết ‘Trái Đất’ ở đây có phải là Trái Đất nơi mà cậu từng sống hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro