Chương 099: Có người thách thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp F chưa bao giờ được vui vẻ như hôm nay, lâu nay họ bị các lớp khác chế giễu và khinh bỉ, cuối cùng cũng thở phào được một lần.

“Sao hai người lại trông vui vẻ như vậy? Có chuyện gì tốt sao?” Một số bạn cùng lớp không tham dự lớp học mở, nhìn thấy mọi người quay trở về với khuôn mặt vui vẻ liền vội vàng hỏi.

“Còn phải hỏi, các cậu không biết vẻ mặt đặc sắc của các thầy cô và cái đám lớp khác đâu, giống như là ảo thuật vậy, lúc đỏ lúc đen, làm tôi cười chết. Hơn nữa, tôi nói cho các cậu biết, hôm nay các cậu không tham dự lớp học mở đúng là thiệt thòi lớn đó.” Những người vừa mới quay về liền kể hết chuyện đã xảy ra cho những người khác, nhất là cuộc đối thoại của Du Cẩn Lật và Hoàng Kỳ đại sư, cùng với sự ghen tị của các lớp khác đối với bọn họ.

“Thật hay giả vậy?” Sau khi nghe hết mọi chuyện, bọn họ liền hối hận vì đã không tham dự lớp học mở, để bỏ lỡ một cảnh tượng hay như vậy.

Lúc trước đi học lớp học mở cứ y như là tự rước lấy nhục nhã vậy, không chỉ nghe không hiểu gì, mà còn bị các lớp khác trào phúng. Kết quả lần này không đi thì lại không thể tận mắt chứng kiến cái cảnh những người đã từng sỉ nhục bọn họ bị vả mặt, đúng là thiệt thòi lớn mà!

Mà ấn tượng của mọi người đối với Du Cẩn Lật cũng trở nên tốt hơn, chỉ trừ Chu Tử Húc ngay từ đầu đã nhìn Du Cẩn Lật không vừa mắt.

“Ai, cái gì mà vả mặt các lớp khác, cái gì mà đặt ra câu hỏi cao thâm rồi được đại sư khẳng định, tôi thấy cái vấn đề của cậu ta đã sớm được người khác nghĩ ra rồi, chỉ chờ tới lúc có lớp học mở rồi giả vờ giả vịt(*) thôi. Hèn gì cứ nhất định đòi tham dự lớp học mở, thì ra là đã tính toán trước rồi.” Chu Tử Húc âm dương quái khí nói.

(*) Gốc là 装B
“Này Chu Tử Húc, không có chứng cứ thì đừng có nói lung tung, cậu cho rằng nói bằng miệng thì không cần phải chịu trách nhiệm đúng không?” Lưu Tinh Dã lộ ra vẻ không vui nói.

Thực lực của Lưu Tinh Dã ở lớp F rất rõ ràng, ngoại trừ tinh thần lực thì thể chất của cậu cũng tương đối mạnh, dưới tình huống bình thường thì cũng không có ai dám trêu chọc tới cậu.

Nhưng Chu Tử Húc thật sự không quen cái vẻ mặt “đắc ý” của Du Cẩn Lật, đối phương rõ ràng là mới đến có mấy ngày mà dựa vào cái gì lại có quan hệ tốt với mọi người trong lớp, ai cũng hướng về cậu ta, cậu ta rõ ràng là một tên khác loài của lớp F a.

Nghĩ như vậy, Chu Tử Húc càng thêm ghen tị cùng không vừa mắt Du Cẩn Lật, ngay cả lá gan dám đánh nhau với Lưu Tinh Dã cũng có, “Chẳng lẽ bị tôi nói trúng nên chột dạ sao? Một tên phế vật tinh thực lực chỉ có cấp D làm sao có thể nghĩ đến cái vấn đề đó, rõ ràng là ăn cắp của người khác mà các cậu còn bị cậu ta lừa gạt.”

Lúc trước khi Du Cẩn Lật làm kiểm tra nhập học cũng không có yêu cầu giáo viên che giấu cấp bậc tinh thần lực giúp cậu, mà gia đình của Chu Tử Húc lại có chút thế lực, muốn tra ra cấp bậc tinh thần lực của một học viên thì vẫn có thể.

Cho nên khi Chu Tử Húc biết tinh thần lực của Du Cẩn Lật chỉ có cấp D thì càng thêm khinh thường cậu.

Một tên phế vật tinh thần lực chỉ có cấp D mà cũng dám vào lớp F, đúng là làm cho bọn họ mất mặt mà. Lúc này Chu Tử Húc dường như đã xem nhẹ cái địa vị lúng túng của lớp F tại viện chế tạp sư cùng với việc lớp bọn họ cũng bị người khác xem là phế vật.

Những người khác sau khi nghe thấy Chu Tử Húc tiết lộ cấp bậc tinh thần lực của Du Cẩn Lật liền mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn về phía cậu.

Tinh thần lực của lớp F bọn họ tuy rằng kém hơn so với các lớp khác, nhưng thấp nhất thì cũng là cấp C, chưa từng có người là cấp D bao giờ, có thể nói tinh thần lực của Du Cẩn Lật là thấp nhất toàn trường. Chu Tử Húc hài lòng khi nhìn thấy phản ứng của những người xung quanh, hắn chính là muốn cái loại phản ứng này.

Khinh thường cậu ta, ghét bỏ cậu ta, đuổi cậu ta ra khỏi lớp F. Đây là kết quả mà Chu Tử Húc muốn, nhưng ai ngờ…

“Tiểu Lật, tinh thần lực của cậu thật sự chỉ là cấp D sao?” Cao Tử Kỳ không thể tin được mà hỏi.

“Ừm, lúc kiểm tra thì đúng là vậy.” Du Cẩn Lật trực tiếp thừa nhận, không hề có ý muốn che giấu.

Du Cẩn Lật thẳng thắn thừa nhận như vậy lại làm cho hảo cảm của mọi người đối với cậu tăng thêm một phần, ngay cả người có chút tâm tư khi biết điều đó cũng thu hồi lại.

Cấp D thì thế nào, mà cấp C thì thế nào, cả hai cũng chẳng cao hơn người khác chỗ nào, mọi người trước khi trở thành chế tạp sư không phải đều như nhau sao.

Huống chi, Du Cẩn Lật với tinh thần lực cấp D mà lại có thể đặt ra một vấn đề sâu sắc như vậy, chứng tỏ là cậu thật sự đang nghiêm túc học tập kiến thức chế tác thẻ, chứ không có lăn lộn ở trường rồi ngồi chờ cái bằng tốt nghiệp như bọn họ.

Có lẽ, thật sự mà nói, Du Cẩn Lật lợi hại hơn bọn họ nhiều. Nhất thời, học viên lớp F liền tự kiểm điểm mình.

Chu Tử Húc thấy tình huống bài xích Du Cẩn Lật trong dự tính của mình không có xảy ra liền không có chút cam lòng, cắn răng nói: “Lớp này chỉ tuyển người có tinh thần lực cấp C, cậu căn bản là không phù hợp với yêu cầu của lớp chúng tôi, cậu không xứng ở lại lớp này!”

Lưu Tinh Dã nhíu mày, nếu như cậu không ý thức được Chu Tử Húc đang đơn thuần nhắm vào Du Cẩn Lật thì cậu thật sự là một con heo.

“Chuyện này là do hiệu trưởng và giáo viên quyết định, tôi không biết rằng cậu lại có quyền nghi ngờ và ra quyết định đó, bằng không thì cậu nói lại những lời này trước mặt hiệu trưởng đi, nếu thầy ấy đuổi Tiểu Lật đi thì tôi sẽ không nói gì hết.” Lưu Tinh Dã châm chọc mà nhìn Chu Tử Húc.

“Tử Húc, cậu đừng có nói nữa, bạn học Du đã là một thành viên của lớp chúng ta rồi, cậu náo loạn như vậy thì sau này mọi người ở chung như thế nào? Kẻ thù của chúng ta bây giờ là các lớp khác, chứ không phải là lớp mình.” Bạn cùng phòng của Chu Tử Húc là Tập Tử Lạc khuyên giải.

Chu Tử Húc không thể tin được mà nhìn về phía Tập Tử Lạc, ngữ khí cũng trở nên rất kém: “Tử Lạc, cậu là bạn cùng phòng của tôi, cậu không giúp tôi thì thôi, ngược lại còn đi giúp đỡ một người ngoài à?”

“Người ngoài gì, Tiểu Lật cũng là một thành viên của lớp F đó có biết không?” Cao Tử Kỳ bất mãn nói.

Hắn đã sớm không vừa mắt cái tên Chu Tử Húc luôn làm bộ làm tịch này, nếu không phải nể tình đối phương là bạn cùng lớp, hắn thật sự đã đánh tên đó rồi.

“Cậu…” Chu Tử Húc tức giận không nói nên lời.

Đúng lúc này, Từ Linh liền mang theo sách giáo khoa đi vào, các học viên thấy thế liền quay về chỗ ngồi của mình.

Có lẽ lớp F không ý thức được, thế nhưng Từ Linh lại chú ý tới rằng bọn họ cũng không còn bài xích lớp học như trước nữa, hơn nữa cũng biết tự giác, tuy rằng không phải ai cũng nghiêm túc nghe giảng, thế nhưng cũng không còn ồn ào như trước  nữa, điều này làm cho Từ Linh rất vui mừng.

“Tiết học trước chúng ta đã học về những kiến thức cơ bản của chế tạp sư, tiết học này chúng ta sẽ tìm hiểu một chút về những dị thực và dị thú cấp F phổ biến nhất.” Từ Linh đặt sách lên bàn, sau đó bật máy chiếu lên, bắt đầu giảng giải cho mọi người.

Chỉ có hiểu rõ những loại dị thực và dị thú này thì mới có thể chế tác được thẻ năng lượng. Du Cẩn Lật rất hứng thú với những thứ này, tuy rằng những loại dị thực này cậu đều biết hết thông qua <Bách khoa toàn thư Dị thực cấp 1>, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cậu nghe giảng lại thêm một lần nữa, đặc biệt là cậu vô cùng tò mò về những dị thú kia.

Lúc trước ở chỗ của Carmon đại sư cậu chỉ học được cách chế tác thẻ dị thực, còn chưa bắt đầu tiếp xúc với thẻ dị thú.

“Chỉ có khi hiểu rõ những dị thực và dị thú này và nhớ kỹ cách vẽ của chúng thì mới có thể chế tác thẻ năng lượng được.” Từ Linh kiên nhẫn nói.

“Thưa cô, thẻ năng lượng dị thực đều là loại phòng ngự sao?” Du Cẩn Lật giơ tay hỏi. Trước đây khi cậu giơ tay lên đặt câu hỏi thì ai cũng bỏ qua, thế nhưng Từ Linh thì lại vui mừng khi thấy có học viên đặt câu hỏi.

“Cho đến nay, trên cơ bản thì thẻ năng lượng dị thực đều được dùng để phòng ngự và hỗ trợ cho thẻ năng lượng dị thú, bởi vì lực công kích của dị thực tương đối yếu, dùng để chiến đấu thì sẽ không chiếm được ưu thế, nhưng nếu kết hợp nó với thẻ năng lượng dị thú thì hiệu quả sẽ tốt hơn.” Từ Linh kiên nhẫn giải đáp cho Du Cẩn Lật, sau đó cười nói với những người khác, cỗ vũ: “Còn có bạn học nào có thắc mắc thì đều có thể hỏi.”

Bất quá ngoại trừ Du Cẩn Lật ra thì cũng không có ai đặt câu hỏi cả, không phải bởi vì họ không có nghi vấn, mà là bởi vì bọn họ đã quen với việc bị thầy cô xem nhẹ, cho dù có hỏi thì cũng sẽ không nhận được câu trả lời, dần dà cũng không muốn hỏi nữa.

Từ Linh tuy rằng có chút thất vọng, nhưng cô cũng biết tình huống của lớp F, cô có lòng nhưng lại không có khả năng thay đổi được tình trạng này.

Thật ra học viên lớp F đúng là kém nhất trong trường Quân sự Đệ nhất, điều đó không sai, thế nhưng ở những trường khác thì đó đã được coi là trung bình, tuyệt đối không phải là những người sẽ bị bỏ rơi.

Thế nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau đã tạo thành tình trạng như bây giờ, cô hy vọng rằng sẽ có người có thể thay đổi được tất cả.

Sau cùng thì, trong mắt của Từ Linh, tiềm năng của lớp F là rất lớn, cô không muốn những học viên đáng yêu của mình bị chôn vùi tài năng.

Sau khi Từ Linh rời khỏi lớp học thì mọi người lại bắt đầu vui vẻ, mỗi người một việc, bị gò bó cả một tiết học đã sớm làm cho những học viên quen chơi đùa chịu không nổi rồi, nên thừa dịp tan học mà hảo hảo thả lỏng một chút.

“Tiểu Lật, cậu muốn trở thành chế tạp sư sao?” Lưu Tinh Dã ra vẻ tùy ý mà hỏi, trên mặt là biểu tình không để ý, thế nhưng ánh mắt lại lộ rõ ra sự khát vọng.

“Đúng vậy, tớ đặc biệt có hứng thú với thẻ năng lượng, cũng muốn chế tác ra nhiều thẻ, sau này tớ nhất định sẽ chế tác ra những thẻ năng lượng biệt thật lợi hại cho A Thịnh sử dụng.” Du Cẩn Lật tươi cười xán lạn nói.

Lưu Tinh Dã phát hiện khi Du Cẩn Lật nói về thẻ năng lượng thì trên mặt cậu chỉ toàn là sự kiên định cùng tin tưởng, một chút không tự tin cũng không có, giống như là cậu vẫn kiên định rằng mình thật sự sẽ trở thành một chế tạp sự ưu tú vậy.

Nhưng mà người với tinh thần lực cấp D cho dù có trở thành chế tạp sư thì cùng lắm cũng chỉ là chế tạp sư cấp D, Lưu Tinh Dã nhìn biểu tình tự tin của Du Cẩn Lật như thế cũng không biết phải nói như thế nào.

“A, một tên phế vật mà cũng vọng tưởng trở thành chế tạp sư, đúng là nằm mơ ban ngày!” Lúc này, có một tiếng mỉa mai phát ra từ cửa lớp học.

Tầm mắt của học viên lớp F lập tức chuyển đến mấy vị khách không mời mà đến này, sau khi thấy là ai đến thì sắc mặc ai cũng không được tốt cả.

“Dương Tấn, mày không ở lớp A của mày đi mà đến đây làm gì?” Lưu Tinh Dã cau mày nói.

“Tao đến xem đám phế vật tụi bây còn không biết xấu hổ mà dám xuất hiện trước mặt Hoàng Kỳ đại sư, một đám tinh thần lực thấp bé mà cũng dám làm chậm trễ thời gian của đại sư, một chút tự lượng sức mình cũng không có.” Dương Tấn ác ý nói, tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm trên người Du Cẩn Lật, giống như là muốn nhìn thấu đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro