Chương 101: Chúng ta cùng nhau học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua khoảng mười phút thì một tấm thẻ năng lượng cấp F hoàn chỉnh liền xuất hiện trước mặt mọi người.

Cả đám liền có bộ dạng ngốc nghếch mà hóa đá, một chút phản ứng cũng không có.

Du Cẩn Lật cầm thẻ năng lượng lên mà quơ quơ, nói: "Các cậu xem, tôi cũng có thể chế tác thẻ mà, bởi vậy nên tôi mới chấp nhận thách thức của cậu ta, còn lâu tôi mới để cho cậu ta khi dễ mình."

"Tiểu Lật, cậu thật sự chế tác được thẻ sao?" Lưu Tinh Dã là người đầu tiên phản ứng lại, nhào tới lấy tấm thẻ kia mà cẩn thận quan sát, phát hiện ra đây thật sự là một tấm thẻ năng lượng cấp F.

Các bạn học khác cũng lục tục tỉnh táo lại, nhao nhao muốn cướp tấm thẻ năng lượng kia, sau khi xác nhận đó là thẻ thật thì không thể tin nổi mà nhìn về phía Du Cẩn Lật.

Chu Tử Húc không cam lòng mà kiểm tra hết lần này tới lần khác, một mực muốn phủ nhận điều đó.

Đây là do chính Du Cẩn Lật chế tác ra, dù cho hắn có muốn nói rằng là do đối phương đã chuẩn bị trước, thế nhưng cậu ta lại chế tác thẻ trước mặt bao nhiêu người, cho dù có muốn vu khống thì cũng không có lý do.

Làm sao nó có thể làm được chứ? Điều này làm sao có thể được? Nó chỉ là một tên có tinh thần lực cấp D thì làm sao thể chế tác thẻ được chứ?

"Tinh thần lực của cậu không phải là cấp D sao? Làm sao cậu có thể chế tác thẻ được?" Chu Tử Húc thật sự không muốn tin vào điều này.

Chu Tử Húc vừa nói xong, mọi người liền nhớ đến việc tinh thần lực của Du Cẩn Lật chỉ có cấp D! Nói cách khác, một người có tinh thần lực chỉ là cấp D lại có thể chế tác ra thẻ cấp F, hơn nữa cậu ra chỉ vừa mới nhập học được có vài ngày, đây thật sự là....

"Tinh thần lực của tôi là cấp D, nhưng đây là thẻ năng lượng cấp F mà." Du Cẩn Lật khó hiểu nhìn về phía Chu Tử Húc.

Đại sư đã từng nói qua, cấp bậc của thẻ năng lượng mình chế tác không thể vượt qua được cấp bậc của tinh thần lực, nhưng hiện tại tinh thần lực của cậu là D, mà F thì lại thấp hơn D một bậc, cho nên việc cậu có thể chế tác ra được thẻ cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Tuy rằng Du Cẩn Lật nói không có đầy đủ, nhưng mọi người vẫn nghe ra được ý nghĩa tiềm ẩn trong lời nói của cậu, nhất thời ai nấy cũng đều trầm mặc. Một người với tinh thần lực chỉ có cấp D đã có thể chế tác thẻ, trở thành một chế tạp sư chân chính. Vậy những người tinh thần lực cấp C như bọn họ thì sao?

Bọn họ đang làm cái gì?

Bọn họ đang nghĩ cái gì?

Bọn họ lúc thường đều đang làm cái gì?

Không phải là bọn họ ghét nhất cái đám lớp A mắt cao hơn đầu, hay ra vẻ đạo mạo đó sao?

Kết quả lúc cái đám đó bắt nạt bọn họ, cũng chỉ có một người với tinh thần lực cấp D đứng ra giải vây cho họ.

Cái mác phế vật đó là do người khác gán cho bọn họ, thế nhưng bọn họ lại không làm gì, chả khác gì biểu thị rằng bọn họ đã chấp nhận cái mác đó. Là do chính bọn họ không có tự tin nên mới để cho người khác xem mình là phế vật, người khác có thể xem thường mình, thế nhưng nếu ngay cả chính mình cũng xem thường bản thân, vậy thì thật sự là phế vật rồi.

Lúc này, trong trái tim của cả lớp F đều vang lên cùng một âm thanh, bọn họ không phải là phế vật!

Nhờ có Du Cẩn Lật, vậy mà lại trực tiếp kích thích lòng kiêu ngạo trong nội tâm của đám học sinh này, một thứ mà họ vẫn luôn chôn sâu trong đáy lòng, không dám đối mặt.

Ngay cả Du Cẩn Lật với tinh thần lực cấp D cũng có thể cố gắng trở thành một chế tạp sư chân chính, vậy thì hiện tại bọn họ còn có lý do gì để mà cảm thấy chính mình là phế vật, không thể nào thành công?

Lớp F trong nháy mắt liền có cảm giác thay đổi hẳn, tuy rằng ngoài mặt vẫn như cũ, thế nhưng trong nội tâm của bọn họ lại hừng hực ý chí chiến đấu.

"Tiểu Lật, cậu mau nói cho tôi biết làm sao cậu có thể chế tác ra tấm thẻ này vậy? Ban nãy tôi thấy cậu làm rất là dễ dàng nha." Cao Tử Kỳ nịnh nọt tươi cười hỏi.

Nhờ có lời nhắc nhở của Cao Tử Kỳ mà lúc này mọi người mới lại chú ý vào vấn đề này.

"Cứ như vậy mà làm thôi a." Du Cẩn Lật cũng không biết nên nói với mọi người như thế nào, bởi vì lúc chế tác cậu chỉ nghĩ rằng mình muốn vẽ ra hình vẽ đó, sau đó cứ như vậy mà làm, cũng chả có kỹ xảo gì cả.

"A, tự cho rằng mình tình cờ có thể chế tác ra một tấm thẻ cấp F là rất lợi hại rồi sao, vậy mà còn giấu kín, uổng công mọi người vừa rồi còn giúp cậu, đúng là ích kỷ mà." Chu Tử Húc châm chọc nói.

Lúc Chu Tử Húc nói xong, Du Cẩn Lật liền lấy ra một tấm thẻ trống, nói với mọi người: "Thật ra tôi cũng không hiểu rõ kỹ xảo gì, chỉ là phóng tinh thần lực ra, rồi vẽ ra hình vẽ thôi."

Du Cẩn Lật nói xong, liền lại một lần nữa mặt bọn họ mà chế tác ra một tấm thẻ mới, lần này tâm tình của bọn họ lúc xem cũng không giống như trước nữa.

Cả đám đều mở to hai con mắt mà cẩn thận quan sát động tác của Du Cẩn Lật, cố gắng học tập, còn về phần Chu Tử Húc đang bị mất mặt kia thì không ai để ý tới cả.

Nền tảng của lớp F bọn họ kém hơn các lớp khác rất nhiều, bình thường lên lớp thì hay trốn tiết, cũng chưa từng thực hành qua một lần nào cả, có thể có được một cơ hội được xem quá trình chế tạp sư chế tác thẻ là vô cùng quý giá.

Nhất là khi chế tạp sư này còn là bạn học của bọn họ, sau này đều có thể học gần nhau, muốn hỏi bất cứ lúc nào cũng được, quả thật là có ưu thế hơn các lớp khác nhiều.

Điều này làm cho học sinh lớp F vừa nảy sinh ý chí chiến đấu, hạ quyết tâm muốn phản kích lại cảm thấy vô cùng may mắn.

Du Cẩn Lật vẫn như trước chỉ dùng có mười phút để chế tác xong một tấm thẻ năng lượng, là một tấm thẻ cỏ du du cấp F.

Cỏ du du là một loài thực vật rất ôn hòa, có tác dụng xoa dịu thần kinh, là một trong những thẻ năng lượng cấp F cơ bản nhất, cũng là loại mà người mới bắt đầu thường xuyên và dễ dàng chế tác nhất.

Nhưng cho dù có là như vậy đi nữa, thì học sinh lớp F vẫn cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Du Cẩn Lật chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, không chỉ liên tiếp chế tác ra hai tấm thẻ năng lượng, còn là hai loại dị thực khác nhau. Quan trọng là cả hai đều thành công chỉ trong một lần duy nhất, thực lực như vậy cũng đủ phải khiến cho người ta thán phục rồi.

Mỗi người ở đây đều có xuất thân quý tộc, cho dù thiên phú ở phương diện chế tác thẻ không cao, nhưng mà từ nhỏ cũng đã mưa dầm thấm đất, có một vài điều so với người bình thường thì cũng đã thấy nhiều hơn, biết cũng nhiều hơn.

Sinh viên năm nhất mới nhập học giống như bọn họ lại có thể chế tác ra một tấm thẻ năng lượng cấp F trong học kỳ đầu tiên cũng đã rất ưu tú rồi, mà người có thể chế tác ra thẻ với hai loại dị thực khác nhau thì tuyệt đối được xem như là thiên tài, có thể cả hai lần đều thành công 100% thì dường như là chưa từng xuất hiện bao giờ.

Lớp F cũng không biết nên nhận định thực lực của Du Cẩn Lật như thế nào, có lẽ đối phương chỉ là trùng hợp mà thành công, nhưng cũng không thể phủ định rằng cậu thật sự rất lợi hại.

Lần này, nói không chừng là lớp F của họn họ có một bảo bối rồi.

"Đây là lần đầu tiên tao khẩn trương hy vọng đến kỳ thi nhanh một chút, thật là không thể chờ được nhìn thấy biểu cảm của tên Dương Tấn kia mà." Cao Tử Kỳ vui sướng khi người gặp họa.

Khóe miệng của Lưu Tinh Dã hơi nhếch lên, nụ cười có chút tà khí: "Lần này, tao ngược lại muốn xem xem lớp A làm thế nào mà có thể tiếp tục vênh váo tự đắc như trước kia."

Trước kia, ánh mắt lớp A nhìn lớp F đều tràn ngập sự xem thường cùng khinh bỉ đến tận trời xanh. Cho nên kỳ thi giữa kỳ này, bọn họ nhất định phải áp chế nhuệ khí của đám kia, xem sau này bọn nó còn dám tự đắc nữa không. Nghĩ đến cảnh tượng đó, học sinh lớp F càng thêm kích động, thế nhưng cũng may là không phải ai cũng ấm đầu, luôn có một hai người cũng coi như là bình tĩnh hơn.

"Lớp của chúng ta cũng chỉ có Tiểu Lật là có thể chế tác thẻ, cho dù tạm thời có thể vượt mặt lớp A thì sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp thôi. Đến lúc đó chỉ sợ là sẽ càng bị châm chọc nghiêm trọng hơn, tình cảnh so với bây giờ cũng chỉ có ác liệt thêm thôi. Cái thể diện mà Tiểu Lật vất vả giúp chúng ta vãn hồi sẽ lại bị chúng ta ném đi sạch sành sanh(*) cho xem." Đỗ Kính Hiên nói thật.

(*) Gốc là 一干二净 (Nhất can nhị tịnh) có nghĩa là: rất sạch sẽ hoặc không để thừa lại chút nào. Khi dùng thành ngữ này có thể mang sắc thái phê bình, không hài lòng.

Lời nói của hắn giống như một gáo nước lạnh vậy, tạt vào mặt cả đám làm cho bốc cả khói, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại.

"Chung ta cũng nhất định phải cố gắng học tập vậy thì mới đuổi kịp được. Không thể để một mình Tiểu Lật làm được, chỉ khi toàn bộ thực lực của chúng ta đều tăng lên thì mới có thể thật sự chặn miệng của đám lớp A kiêu ngạo kia được." Đỗ Kính Hiên tiếp tục nói.

Thực tế thì đạo lý này mọi người đều hiểu, thế nhưng để thực hiện được thì cũng không phải dễ dàng như vậy.

"Nhưng mà..." Cao Tử Kỳ rối rắm nói: "Chúng ta cái gì cũng không hiểu, cũng chả học hành gì, đã bị tụt lại phía sau quá nhiều rồi, làm sao mà đuổi kịp a?"

Lúc trước bọn họ đều cảm thấy mình bị đã bị nhà trường bỏ rơi, cho nên không có ai chịu học hành cả, cũng không chịu nghiêm túc nghe giảng, cứ tùy ý mà làm bất cứ chuyện gì mình thích, sống rất vô vị, chưa bao giờ họ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình sẽ tỉnh táo lại mà cố gắng.

Vì vậy, bị kịch liền xảy ra. Kiến thức cơ bản của bọn họ đều rất yếu, lý thuyết cũng không hiểu, thực hành thì khỏi phải nói. Nếu thực sự có ý định học hành chăm chỉ thì chắc chắn là sẽ phải bắt đầu lại từ những điều cơ bản nhất.

Từ giờ đến kỳ thì giữa kỳ thì chỉ còn một tuần nữa, cho dù bọn họ có cố gắng học mà quên cả ngủ đi nữa thì điểm thi nói không chừng là cũng nát bét thôi.

"Chúng ta cùng nhau học a." Du Cẩn Lật cười nói. Lúc còn ở Trái Đất, cậu biết rằng tất cả học sinh sau giờ học ở trường thì đều phải làm bài tập ở nhà hoặc là cùng nhau học tập, cậu đã rất ghen tị với bọn họ, cậu luôn tưởng tượng rằng chờ đến khi cậu được đi học thì sẽ có bạn cùng lớp, sẽ được cùng nhau học tập với họ.

Bởi vậy lúc tới đây, không cần nói cũng biết Du Cẩn Lật vui vẻ tới mức nào, chỉ tiếc là bạn học nơi này hình như cũng không giống như trong tưởng tượng của cậu. Lúc lên lớp, ngoại trừ cậu ra thì cũng chỉ có một mình Liễu Nguyên Tô học tập khá nghiêm túc, những người khác thì có thể yên lặng mà ở trong lớp đã là một việc rất khó rồi.

Lúc tan học thì ngoài hai người bạn cùng phòng mình, những người khác thì đến ngay cả bóng dáng cậu cũng không nhìn thấy, chứ đừng nói gì tới việc cùng nhau làm bài tập về nhà.

Lưu Tinh Dã tuy rằng rất thích Du Cẩn Lật, nhưng cứ nhìn thấy sách giáo khoa là đau cả đầu nên cũng không chịu học với cậu. Liễu Nguyên Tô thì ngược lại, hắn ngẫu nhiên cũng sẽ học cùng cậu, nhưng hắn còn có việc riêng của mình nữa.

Cho nên, đối với cuộc sống học đường như thế này, Du Cẩn Lật tuy rằng không đến mức là cảm thấy thất vọng, nhưng vẫn có một chút mất mát.

Thế nhưng bây giờ nghe thấy được mọi người định nghiêm túc học hành, hai mắt của Du Cẩn Lật liền sáng lên. Cậu cảm thấy có lẽ mình sẽ được sống cuộc sống học đường mà mình luôn tưởng tượng ra, nên càng thêm tích cực vận động mọi người cùng nhau học tập, hướng về phía trước.

Những người khác tuy rằng không biết được tính toán trong lòng Du Cẩn Lật, nhưng người có thực lực nhất, học tập tốt nhất trong lớp họ chính là cậu không sai.

Hiện tại đến ngay cả học bá đều nói vậy rồi, nên trong lòng mọi người đều dâng lên một ý chí hào hùng, cho dù là người có thích học hay không, ít nhất là vào lúc này họ đều có chung một suy nghĩ.

Bọn họ phải cố gắng!

Bọn họ phải trở nên mạnh mẽ hơn!

Bọn họ nhất định sẽ không làm phế vật!

Bọn họ nhất định phải làm cho cái đám người tự nhận mình là thiên tài đó thấy rằng lớp F cũng không thua kém bọn họ!

"Bạn học Du, nếu sau này chúng tôi có cái gì không hiểu thì có thể đến hỏi cậu không?" Một nam sinh có hơi ngại ngùng đứng ở giữa mọi người nhỏ giọng hỏi, mặt có hơi đỏ ửng lên, ánh mắt không dám nhìn Du Cẩn Lật.

"Đương nhiên là có thể, bất quá tôi cũng không có hiểu biết nhiều, thế nhưng chúng ta có thể cùng học a." Du Cẩn Lật cười nói. Cậu cũng chỉ mới tiếp xúc với nghề chế tạp sư này không lâu, cho nên vẫn còn rất nhiều thứ không hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro