diem phuc c111-121

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 111

Chích Bạch Hỏa Diễm.

Lúc này, trong lòng Lưu Dương chỉ còn một suy nghĩ, sao sư phụ lại hỏi mình khôi phục được bao nhiêu chân khí thế này? Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Buổi chiều không sử dụng, cơm tối xong lại có cơ hội khôi phục được một chút, chẳng lẻ bài học tối nay có liên quan đến chân khí. Không thể nào, tâm trạng của Lưu Dương bắt đầu thê lương , hơn hắn không ngừng cầu thần khấn phật, nào là chúa Giesu, Thái Thượng Lão Quân, Ngọc Hoàng đại đế nhất định phải phù hộ, ngàn vạn lần không phải là tiêu hao công lực.

Sáng nay được huấn luyện về chân khí, tuy mỗi động tác tiêu hao rất ít, nhưng làm nhiều lần chân khí cũng hết sạch, hơn nữa khi luyện tập lại cực kỳ vất vả.

Nhưng lời nói của Lý Long Cảnh giống như một chiếc búa đánh nát lời cầu nguyện của Lưu Dương một cách vô tình:

- Một nửa à, hơi ít, nhưng thế là đủ xài rồi, hôm nay ta sẽ dạy ngươi bước đầu tiên của luyện đan, đó là khống hỏa, nội dung rất đơn giản, tiểu tử, đến bên cạnh chiếc đan đỉnh kia.

Khống hỏa, Lưu Dương tan nát cõi lòng , hơn nữa dựa theo ý từ của Lý Long Cảnh, chuyện này tuyệt đối phải sử dụng chân khí, xem ra lời cầu nguyện của bản thân đã thấy bại , vốn tưởng chỉ là luyện đan sơ cấp, không ngờ là khống hỏa.

Có trời mới biết khống hỏa xong hắn sẽ thành dạng gì, buổi sáng khống chế chân khí liên tục, mãi đến khi sạch sẽ chân khí mới xong, sự vất vả này không phải người bình thường nào cũng chịu được, nó giống y như một loại cực hình.

Bất quá lúc này Lưu Dương chỉ có một cách là phải chấp nhận, nhưng trong lòng hắn bi ai vô cùng, chỉ hy vọng chuyện này sẽ thoải mái hơn lúc sáng một ít. Hắn trốn không được, đành phải lê xác đến cạnh đan đỉnh một cách rất không tình nguyện, trong lòng lại nói thầm: xong đời , xong đời , đá lửa phải dùng chân khí để khống chế, nói đơn giản là thế, nhưng phải biến hóa lúc cao lúc thấp tăng giảm nhiệt độ, chắc chắn sẽ mệt hơn khi sáng.

- Được rồi, bớt phân tâm đi , giang hai chân, hai tay đặt vào 'lỗ tai'* của chiếc đỉnh.

Lý Long Cảnh tiếp tục phân phó.

*Lỗ tai: nơi truyền chân khí vào trong đỉnh

Lúc trước quan sát qua Lý Long Cảnh luyện đan, Lưu Dương biết được chân khí sẽ thông qua hai 'lỗ tai' này mà tiến vào đan đỉnh, vì thế hắn dựa theo lời của sư phụ mà làm.

Lý Long Cảnh lại phân phó :

- Từ hai 'lỗ tai', phân biệt dùng Càn Dương quyết và Càn âm quyết đưa vào, chú ý, dụng ba phần lực.

- Phân biệt dùng Càn Dương quyết và Càn âm quyết sao?

Lưu Dương có chút khó hiểu, lúc Lý Long Cảnh phụ thể, hình như chỉ sử dụng mỗi Càn Dương quyết?

- Cứ làm theo đi, lắm lời thế làm gì.

Lý Long Cảnh khiển trách.

- Sớm biết là không phải chuyện gì tốt.

Lưu Dương than thở , đúng là tránh không khỏi mà, ông trời thật bất công.

- Ngươi nói cái gì?

Lưu Dương nhỏ giọng nói thầm nhưng vẫn không thể giấu được Lý Long Cảnh, khi lão nghe thấy thế thì cả giận.

- Không có gì, con vận công đây sư phụ, lập tức vận công .

Lưu Dương cuống quít đem công lực đưa vào bên trong đan đỉnh, bảo trì ba phần công lực, Lưu Dương khi này đã không còn giống Lưu Dương lúc sáng , qua một buổi huấn luyện, đối với việc không chế chân khí hắn đã có vài phần hỏa hầu , tuy vẫn còn thiếu sót, nhưng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được , chứ không giống như lúc sáng khi vừa bắt đầu, năm phần chân khí thì phát ra 8 phần, khác biệt quá lớn, mà đây chính là khống hỏa, nếu không chính xác thì có thể sẽ gây ra nổ mạnh, lúc đó thì...được lên trời luyện đan với Thái Thượng Lão Quân . Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sau khi ba phần công lực tiến vào đan đỉnh, đan đỉnh vẫn không hề phản ứng, trong lòng Lưu Dương nói thầm: Có phải chiếc đỉnh này không được sử dụng một thời gian dài nên hư rồi không, sao lại không phản ứng gì thế chứ, hay là tại thiếu đá lửa.

Qua lần quan sát kia, Lưu Dương rất rỏ ràng với một số chi tiết trong việc khống hỏa, tỷ như khi đưa chân khí vào thì lửa sẽ bốc lên, nhưng không phải đợi thời gian dài thế này

Đang nói thầm thì trong phòng luyện đan, dưới đấy đan đỉnh đột nhiên xuất hiện dị biến: một ngọn lửa lớn tự nhiên bốc lên, trong phút chốc lan rộng cả trong đan đỉnh, phát ra ánh sáng trắng chói mắt, ngọn lửa màu trắng bốc cháy tuy cô đọng như rất hữu lực, cực kỳ nóng, làm Lưu Dương không kịp chuẩn bị liền sinh ra sợ hãi, không biết xảy ra chuyện gì nên hắn vội vàng buôn tay.

Hai tay của hắn buông lỏng ra, thế lửa lập tức chuyển biến, từ từ nhỏ đi, hơn nữa càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất, đan đỉnh khôi phục y như ban đầu, nhưng cảm giác nóng còn lại được tỏa ra từ ngọn lửa vẫn còn trong căn phòng, lúc đó Lưu Dương mới biết, đây không phải là ảo giác mà là một việc thật đã xảy ra.

Lưu Dương bỗng nhiên buông tay ra, làm ngọn lửa biến mất, nên trong lòng hắn rất sợ hãi, sợ Lý Long Cảnh cốc đầu hắn, bất quá lúc này hắn nhận ra, Lý Long Cảnh cũng không hề rách cứ gì vì hắn buông tay, mà đang thì thào tự nói trong ý thức hải:

- Quả nhiên là vậy, quả nhiên là vậy, âm dương tương hổ, lại sinh ra ngọn lửa màu rắng trong truyền thuyết, cực nóng mà hữu lực lượng, thứ này chắc chắn là ngọn lửa nóng nhất trên thế giới.

- Sư phụ, ngọn lửa sao lại màu trắng? tại sao khi con đưa chân khí vào một hồi lâu sau mới cháy, hơn nữa màu sắc cũng không giống với người, của ngươi là màu xanh nhạt còn của con là màu trắng, có phải là công lưc con không đủ?

Lưu Dương khó hiểu hỏi, hắn không hiểu lúc nãy đã xảy ra chuyện gì, nhưng khí thấy chân khí của mình đưa vào lại có nhiệt độ cao thế nên hắn cũng rất mừng.

- Đồ đệ, ngươi không làm gì sai, ngược lại, ngươi đã làm rất tốt, ngươi đã đáp ứng được kỳ vòng của ta vào việc luyện đan, màu của lửa càng cao thì uy lực càng lớn. Hơn nữa về mặt này ta càng phải cảm ơn ngươi, năm đó ý nghĩ của ta rất cực đoan , ta cứ khăng khăng cho rằng chỉ có Cực Dương mới có thể sinh ra ngọn lửa mạnh nhất, cho nên khi ta luyện đan thì sinh ra ngọn lửa màu xanh nhạt, mà không phải là lửa trắng trong truyền thuyết, ta cứ nghĩ rằng ngọn lửa màu xanh đã là cực mạnh, khi luyện chế đan dược luôn ngạo thị quần hùng, nhưng không ngờ, khi âm dương kết hợp, có thể sinh ra ngọn lửa trong truyền thuyết: ngọn lửa màu trắng, chính là ngọn lửa mạnh nhất. Tiểu tử, ta tin chắc thành tự trong tương lại của ngươi sẽ cao hơn ta rất nhiều.

Lý Long Cảnh kích động nói.

Cuối cùng lão đã có thể chứng kiến ngọn lửa màu trắng trong truyền thuyết, chuyện này đối với người nghiên cứu đan dược bao lâu nay như Lý Long Cảnh thì không thua gì khi đột phá một cảnh giới, làm lão thấy được một chân trời mới.

Nghe Lý Long Cảnh giải thích một tràng như vậy, Lưu Dương liền hiểu được, hèn chi ngọn lửa sư phụ sinh ra khi luyện trúc cơ đan là màu xanh, bản thân cứ tưởng mà xanh là tốt nhất, bây giờ mình sở hữu ngọn lửa màu trắng còn mạnh hơn sư phụ nữa, kaka cuối cùng mình cũng có cái 'ngon' hơn sư phụ, sư phụ là ai !? là một cao thủ ' hoàng cấp ' danh tiếng như cồn, là đệ nhất nhân trong thế giới võ lâm ngàn năm trước , có thể hơn người trên phương diện đan đạo, quả là vui.

Lý Long Cảnh nghe được suy nghĩ của Lưu Dương liền mĩa mai:

- Tiểu tử, cao hứng quá sớm rồi đó, ngươi chỉ mạnh hơn về bản chất của ngọn lửa và nhiệt độ mà thôi, ngọn lửa của ngươi vẫn còn đục ngầu, không tinh thuần, từ đó mà muốn luyện ra tuyệt phẩm đan dược thì phải còn một con đường rất dài để đi đấy.

- Con hiểu mà sư phụ, nhưng con chỉ vui vì xuất phát điểm lại cao hơn người khác một chút mà thôi.

Mấy ngày nay bị dạy bảo nhiều như vậy, Lưu Dương đương nhiên biết lúc nào nên tiến lúc nào nên lùi, vội vàng nói, bất quá tâm tinh cao hứng của hắn vẫn bị lời nói của Lý Long Cảnh làm chùn xuống, đúng vậy, muốn siêu hơn sư phụ ở bất cứ phương diện nào đều rất khó.

Chương 112

Luyện tập 'khống hỏa'(thượng).

- Được rồi đừng suy nghĩ nhiều thế , cứ luyện đi, chỉ có chăm chỉ khổ luyện, mới có thể trở thành một cao thủ chân chính. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lý Long Cảnh không quên dạy thêm vài câu, mà Lưu Dương tình nguyện đi đến cạnh đan đỉnh, đột nhiên hắn lại nhớ tới việc gì:

- Sư phụ, vì sao chân khí có thể biến thành lửa nhỉ, đá lửa được khai thác từ chỗ nào thế?

- Bây giờ chắc đã không còn nơi khai thác đá lửa , không biết là từ lúc nào, các tiền bối từ thời thượng cổ phát hiện một loại khoáng thạch, sau khi tinh luyện xong, nếu được đưa chân khí vào sẽ phát ra lửa, đây là nguồn gốc của nó, lúc mới đầu, đá lửa chỉ được chuyên dùng để luyện khí, nhưng sau này các loài thảo dược dần phong phú , đan đạo vì thế cũng được sinh ra , thế là chúng cũng được sử dụng vào việc luyện đan.

Lưu Dương kinh hãi:

- Thì ra là thế, xưa giờ con cứ tưởng dùng thanh hay củi để đốt là được.

Nghe Lý Long Cảnh giảng về một vài sự tích trong võ lâm thật là thích, hơn nữa cũng tranh thủ nghĩ ngơi một chút. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nghe được suy nghĩ kỳ lạ của Lưu Dương, Lý Long Cảnh bật cười khanh khách , nói:

- Dụng than củi để luyện cũng chỉ có mình ngươi mới nghĩ ra được, một lò bổ khí đan bình thường, nếu dùng củi hay than để luyện thì phải cần một đống chắc to gấp đôi căn phòng này cũng không đủ, thì làm sao để luyện, hơn nữa việc kiểm soát thế lửa của than là cực kỳ khó khăn, cơ bản là không thể thỏa mãn nhu cầu khi luyện đan.

Lời này của Lý Long Cảnh vừa nói ra làm trong lòng Lưu Dương động đậy, hắn tựa hồ hiểu ra một thứ gì đó, liền hỏi:

- Sư phụ! Nhưng viên đá lửa này khi chuyển hoán năng lượng có bị tiêu hao hay không?

- Đương nhiên , nhưng chỉ là chút ít mà thôi, nói thế nào cho ngươi dể hiểu nhỉ!? Ví dụ như: chỉ cần một mảnh đá lửa nhỏ bằng móng tay cái cũng đủ cho ngươi luyện vài ngàn lô bổ khí đan .

Lưu Dương nhớ tới trong góc phòng chỗ kia có cất vài rương đá lửa rất to, thầm nghĩ, sư phụ quả là giàu, bảo thạch quý đã nhiều, những viên đá lửa kỳ lạ này cũng không ít, không biết khi xưa lão làm cách này để thu hoạch nhỉ.

- Năm đó ta thu thập đá lửa cũng không quá dễ dàng, đá lửa là một vật dự trữ rất quan trọng, một môn phái có thể không cần thảo dược, nhưng nếu muốn thịnh vượng phát đạt, thì đá lửa là không thể thiếu, mà trước những mỏ quặng phát hiện được đã bị khai thác hết từ lâu , sư phụ phải dùng hơn 60 năm để thu thập những viên đá lửa này đấy, bất quá tiểu tử ngươi lại được hưởng phúc , ít nhất là vài chục năm nữa, ngươi không phải quan tâm đến chuyện đá lửa .

Lưu Dương không nói lời nào chỉ cười hắc hắc, nhìn thấy viên đá dưới đáy đan đỉnh, chỉ một mẩu rất nhỏ mà có thể luyện vài ngàn lô đan dược, thật là thần kỳ, bất quá vì sư hiếm hoi của nó không biết việc võ học thất truyền trong ngày nay có liên quan gì đến việc thiếu đá lửa không, không có đá lửa, thì không luyện được trúc cơ đan, không có trúc cơ đan thì không thể có được căn cơ vững chắc, không có căn cơ vững chắc thiếu nội lực thì võ thuật chỉ còn là những động tác đẹp mắt , Lưu Dương càng nghĩ càng thấy có lý, hắn vỗ tay một cái, đang muốn nói cho Lý Long Cảnh nghe.

Lúc này, Lý Long Cảnh đã sớm biết suy nghĩ của hắn, đối với việc võ học thất truyền, lão cũng rất hoài nghi, hơn nữa xác xuất xảy ra trong trường hợp này rất lớn, bất quá đây không phải là thời điểm để thảo luận về chuyện này, lão liền lên tiếng:

- Được rồi, đừng nghĩ lung tung nữa, mấy chuyện này không quan hệ gì với ngươi, nhiệm vụ của ngươi bây giờ là học được cách khống hỏa, trình độ khống chế chân khí hiện tại của ngươi là rất kém cỏi, cần đề cao không ngừng, à phải! việc luyện đan cũng như một phương pháp huấn luyện tâm tình, hơn nữa có thể đề cao trình độ khống chế chân khí của ngươi.

Lưu Dương đang muốn nói lại bị chận học, bất đắc dĩ thở dài một hơi, đúng là nói những chuyện này bây giờ chỉ vô dụng, quan tâm tốt đến việc tu luyện của mình là tốt rồi, đợi khi bản thân có được năng lực nhất định, chắc chắn phải truy xét việc này kĩ càng hơn. Nghĩ tới đó hắn đặt tay và 'lỗ tai'của đan đỉnh, truyền chân khí vào bắt đầu luyện tập việc khống hỏa.

Lý Long Cảnh nói không sai, khống hỏa tuyệt đối là một cách tu luyện tâm tình, liên tục biến hóa về cường độ chân khí, ghi nhớ lại màu sắc và nhiệt độ của ngọn lửa trong những trường hợp khác nhau, chuyện này cần làm liên tục trong khoảng thời gian dài, nhưng việc khống chế vẫn phải duy trì ổn định, thời gian dài như thế cũng là một cách luyện tập đối với việc tu luyện tính nhẫn nại.

Do chỉ mới vừa bắt đầu học không hỏa, Lý Long Cảnh cũng không dạy cho Lưu Dương quá nhiều loại hỏa diễm, mà chỉ dạy cho hắn một vài kiểu biến hóa cường độ, cho nên chân khí của Lưu Dương tiêu hao không quá nhiều, nhưng xài ít cũng là xài, theo thời gian dần trôi đi số lượng chân khí của Lưu Dương không ngừng giảm đi.

Luyện tập cần cù vất vả đã tạo nên thành tích nhất định, hiệu suất khống hảo của Lưu Dương bắt đầu tăng lên , từ đầu là 70%, sau đó dần dần tăng lên, 75%, 80%, 85%, đạt tới 90%, mỗi một lần tăng lên thì trong đó bao gồm tất cả sự cố gắng việc tập trung tinh thần của Lưu Dương, tuy khoảng cách đến chuẩn của việc luyện đan mà Lý Long Cảnh đưa ra còn một đoạn nhất định, nhưng đối với người bắt đầu mà đã làm được như thế, thì có thể nói hắn đã cực kỳ xuất sắc.

Tuy Lưu Dương tiến bộ rất nhanh, nhưng vẫn chưa thỏa mãn yêu cầu của Lý Long Cảnh lão vẫn tiếp tục ra lệnh:

- Chỉ có luyện tập không ngừng mới tạo ra hiệu suất tốt nhất, Tiểu Dương, ngàn vạn lần đừng xem nhẹ việc khống hỏa này, bản chất hỏa diễm của ngươi rất tốt, nhưng chuyện này chỉ là một phương diện, việc khống chế hỏa diễm cho tốt sẽ nâng ngươi lên một tầm cao mới trong đan đạo.

- Nếu như ngươi không nắm giữ hỏa hầu cho tốt, sẽ làm đan dược hỏng mất, phải biết rằng, cao cấp đan dược khi luyện thì phải biến hóa hỏa diễm mấy trăm lần, chỉ cần lỗi một lần là đi đời một lò đan, cho nên tuyệt đối không thể chủ quan, chỉ có luyện đến 100% mới không xuất hiện lỗi lầm, lúc đó mới có thể bắt đầu luyện đan.

Vốn Lưu Dương kiêu ngạo vì hiệu xuất của mình , nhưng lời nói của Lý Long Cảnh như một gáo nước lạnh dập tắt tâm trạng của hắn kéo hắn trở lại mặt đất, hăn vì hiệu suất thành công 100%, không thể không tiếp tục cố gắng tu luyện. Những hỏa diễm đơn giản tiêu hao chân khí cũng quá ít, cơ bản có thể xem như không đáng kể, đặc biệt là sau khi Lưu Dương quen tay, nếu như tính toán, thì mỗi lần khống chế hắn tiêu hao hết 0.5 giá trị chân khí, do đó Lưu Dương có thể khống chế đến mấy vạn lận, hơn nữa cộng thêm với việc tự khôi phục chân khí trong cơ thể, cho nên có thể xem như việc tiêu hao được cân bằng.

Chân khí tiêu hao giảm bớt , nhưng tâm tình lại bắt đầu tiêu hao lớn hơn , nếu muốn 100% thành công, nhất định phải đảm bảo không xảy ra sai lầm gì, cho dù là một bí quyết không hỏa đơn giản nhất, cũng có hơn 10 cách biến hóa hỏa diễm khác nhau , cho dù Lưu Dương có thêm dị năng thấu triệt cũng rất khó để có thể làm tốt hoàn toàn.

Trải qua một khoảng thời gian tu luyện, hắn đã có thể khống hỏa lên đến hiệu suất 99%, bấy nhiêu đối với người khác có thể nói là tạm được rồi , nhưng đối với Lý Long Cảnh mà nói, vẫn chưa đạt yêu cầu, lão yêu cầu là không được xuất hiện một sai lầm nào, phải là 100%, chứ không phải 99% như bây giờ. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lập đi lập lại các động tác một cách máy mọc, khống hỏa sớm trở thành bản năng, biến hóa ngọn lửa trong đan đỉnh như tô thêm vẽ đẹp vào đó.

Lý Long Cảnh kỳ vọng, hứng thú của Lưu Dương, cộng thêm sự mong chờ về thế giới võ học đầy thần bí, tất cả tổng hợp lại đã biến thành một lực lượng vô hình, giúp Lưu Dương duy trì, tiếp tục, tiếp tục, lại tiếp tục, mà đúng là từ trong trạng thái này, độ chuẩn trong việc khống hỏa của Lưu Dương đã vượt qua 99% rốt cuộc cũng tăng đến 100%. Nhưng Lưu Dương lại không hề chú ý đến việc này, hắn cứ khống chế ngọn lửa như một cái máy, lập đi lập lại các động tác một cách liên tục.

Lưu Dương không chú ý tới, nhưng Lý Long Cảnh lại rất rõ ràng , ngàn vạn lần không được xem thường giai đoạn này, đây là một giai đoạn quan trọng, mà trạng thái kia cũng là một trạng thái cực kỳ quan trọng.

Thiên phú của Lưu Dương lại chinh phục Lý Long Cảnh thêm lần nữa, lão còn nhớ rõ, năm đó lão tu luyện muốn đạt đến trạng thái bây giờ của Lưu Dương phải cần một thời gian khá dài, suốt 100 ngày, đúng vậy, chính là 100 ngày, hơn 3 tháng, mà Lưu Dương đạt đến hiệu suất 100% chỉ cần không đến 1 ngày, người với người quả thật cũng có nhiều dạng khác nhau, có nhiều sự chênh lệch rất lớn, Lưu Dương đúng là đồ đệ tốt nhất mà lão đã tìm được.

Lưu Dương vẫn không chế hỏa diễm một cách máy móc, khống chế lại không chế không ngừng, cho đến khi hắn nghe được giọng nói của sư phụ vang lên:

- Được rồi, bây giờ ngươi có thể dừng lại để nghĩ ngơi .

Chương 113

Luyện tập 'khống hỏa'(hạ).

Lưu Dương đang lặp đi lặp lại các động tác như một cái máy, sau khi nghe được Lý Long Cảnh nói, thì thực hiện thêm vài động tác theo quán tính mới dưng lại. Việc làm đi làm lại một động tác bây giờ mới xuất hiện hậu quả, cả người hắn đau nhức không đứng dậy nổi. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Đồ đệ, đừng có gấp, cứ từ từ, đứng dậy hoạt động gân cốt đi.

Lý Long Cảnh biết đây là một hiện tượng tất nhiên, vừa rồi khống hỏa, nhìn có vẻ nhẹ nhàng như động tác lại lập đi lập lại vạn lần, cộng thêm chân khí lưu động, cho nên cũng là một khảo nghiệm lớn đối với thân thể, sơ ý một chút là bị thương Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lão thầm nghĩ: không biết bản thân có bức ép tên đệ tử này quá không nhỉ??.

Giờ phút này cơ thể của Lưu Dương dưới sự tu bổ của Thanh hư đại pháp và Vô Tự Thiên Thư đã rất cường tráng , tuy còn hơi mệt nhưng tất cả các bộ phận vẫn không sao, đứng lên vặn vẹo vài cái, ngoài vài khớp xương còn đau nhứt, thì tất cả những bộ phận khác đều không sao .

- Tốt lắm, Tiểu Dương, bây giờ ngươi ngồi xuống, sư phụ sẽ kể cho ngươi một ít kiến thức về luyện đan.

Thông qua cảm giác, Lý Long Cảnh yên tâm khi biết thân thể của Lưu Dương đã không sao.

- Này...

trên mặt Lưu Dương hiện rõ vẻ bất an, không biết sư phụ muốn hắn tập luyện thêm cái gì nữa

- Yên tâm đi, lúc này chỉ nói về một ít kiến thức, không có chuyện khác đâu.

Lý Long Cảnh thấy bộ dạng lúc này của Lưu Dương, cười ha hả, còn Lưu Dương cũng đành ngồi xuống.

- Đồ đệ, ngươi có biết, thiên địa linh khí chia ra âm dương, Ngũ Hành, võ công bí tịch cũng được chia thành âm dương , ngũ hành để thích hợp với thiên địa linh khí, do đó để thích hợp với võ công, đan dược cũng chia thành như vậy, vì thế võ công, đan dược thiên địa linh khí luôn luôn hỗ trợ với nhau.

Lý Long Cảnh thấy Lưu Dương ngồi xuống, liền thao thao bất tuyệt giảng bài.

Thật ra, Lưu Dương luôn sùng bái Lý Long Cảnh, ngoại trừ võ công của lão, những kiến thức lão có được về các phương diện khác là vô cùng phong phú, Lưu Dương cảm giác ở cùng một chỗ với lão, mỗi một ngày đều có thể tiếp xúc với những điều cực kỳ mới mẻ, trong đó đa số là hắn chưa bao giờ được nghe qua.

Âm dương, Ngũ Hành, mấy kiến thức được lưu truyền cả ngàn năm tại trung quốc, không ngờ bọn chúng lại khơi nguồn cho võ học, mà không khí bên ngoài nhìn như vô sắc vô vị, lại ẩn chứa năng lượng vô cùng phong phú, nào là âm dương, ngũ hành. Chỉ có nhằm vào những dạng năng lượng này để sáng tạo ra các loại võ công phù hợp, mới có thể tận dụng được các loại năng lượng này, mà võ học cổ đại đem những dạng năng lượng này nhập thể, sau đó tích lũy dần dần.

...........

.............

- Luyện đan quan trọng là lợi dụng chân hỏa, đem dược vật có thuộc tính Âm Dương Ngũ Hành ngưng tụ đi ra, dụng những phương pháp phối chế riêng, sinh ra những tác dụng khác nhau, hoặc chữa thương, hay tăng công lực, có khi là cho ra những công hiệu khác.

- Nếu vậy thì, đan đạo và trận pháp không phải là có phần giống nhau sao?

Lưu Dương đột nhiên nghĩ tới trận pháp đã học trong chiều hôn nay, nói.

Lý Long Cảnh gật gật đầu, khen ngợi:

- Đúng vậy, trận pháp và đan đạo, chính là hai phương pháp lợi dụng thiên địa linh khí, khác nhau chính là trận pháp lợi dụng thiên địa linh khí, dẫn nó vào trận để sử dụng, còn đan đạo thì nhờ vào linh khí để sinh ra thiên tài địa bảo, căn cứ vào các phương pháp chiết xuất phối chế, sẽ phát huy được các công hiệu lớn trong chúng, đương nhiên hai con đường này cũng chỉ là trăm sông đổ về một biển, nhưng cho đến nay vẫn không có ai đủ thực lực để nghiên cứu về nó, ta tin rằng ngươi có thể vén bức màn bí mật này lên. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Con sẽ cố gắng hết sức.

- Tốt lắm, không nói chuyện thừa nữa, chúng ta trở về chuyện đan đạo, chúng ta sẽ nói về hỏa diễm...

Lý Long Cảnh hiểu rất rõ đan đạo, chậm rãi mà nói, Lưu Dương ngồi nghe giảng như đang tiến vào một thế giới thần bí, đan đạo, không phải là từ các tiền bối tu chân ở thời thượng cổ sao, bất quá trong thời đại của Lý Long Cảnh đã không còn người tu chân, không biết trong những chuyện này có liên hệ gì không?

Dù Lưu Dương hơi phân tâm, nhưng hắn vẫn khắc sau mỗi chữ Lý Long Cảnh nói vào trong não, Thanh Hư đại pháp đã sắp đạt tới tầng thứ 4 , chỉ phân tâm chút xíu nên không xảy ra chuyện gì.

- Đan đạo một bộ phận qua trọng của võ học, lúc trước ta cũng có nói qua cho ngươi, đan đạo và võ đạo luôn liên quan đến nhau, việc luyện đan cũng là một loại tu luyện tâm tình khi luyện võ.

Lưu Dương đột nhiên nghe được Lý Long Cảnh giảng chuyện tu luyện tâm tình, mà tâm tình của hắn chính thứ mà sư phụ lo ngại nhất, hắn đột nhiên hiểu ra thư gì đó: chẳng lẽ chuyện tu luyện tâm tình mà sư phụ nói chính là luyện đan, liền hỏi:

- Sư phụ, lúc trước người nói với con là tâm tình không đủ, sẽ tiến hành việc huấn luyện tâm tính cho con, chẳng lẻ là luyện đan?

- Không đủ đâu, cái này chỉ là một phương diện, luyện đan, hay nhóm lửa đều rất quan trọng, đan dược đơn giản khi luyện cũng phải tốn không ít thời gian, đặc biệt là với người chưa quen tay như ngươi, nếu muốn hoàn thành một lò đan dược, ít nhất là một canh giờ, hơn nữa trong một canh giờ này ngươi không được phân tâm chút nào , cần không ngừng khống chế, thây đổi độ lửa, có đôi khi trong nháy mắt phải biến hóa nhiều lần, đo đó không có tính kiên nhẫn sẽ không thể cho ra đan dược tốt nhất, phải biết rằng đan đạo yêu cầu là 100% độ chính xác, nếu đi nhầm 1 bước nhẹ thì đan dược bị hủy, lãng phí thiên tài địa bảo, nặng thì nguy hiểm cho cơ thể, ngươi nên chuẩn bị tâm lý đi.

- A, khó như vậy a.

Lưu Dương lần đầu tiên nghe nói, luyện đan cũng sẽ sinh ra nguy hiểm, bất quá đan đạo nghe ra hình như cũng rất thú vị. Những sở trường của Lý Long Cảnh: võ công, đan đạo, trận pháp, mỗi một thứ đều khiến Lưu Dương như đi vào một thế giới khác.

- Như thế nào, thấy khó à, muốn lùi bước phải không?

Lý Long Cảnh biết Lưu Dương không có ý này, nhưng vẫn hỏi.

- Không, sao lại lùi bước, con sẽ không bao giờ lùi bước.

Lời nói của Lưu Dương như chém đinh chặt sắt.

- Vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng đã nhìn lầm ngươi , nhiệm vụ hiện tại của ngươi bắt đầu từ điều cơ bản nhất, đó là khống chế hỏa hầu, ngươi hãy nghe cho kỹ , lấy 3 phần lực vừa rồi là cơ sở, coi như đó là ngọn lửa cơ sở, bắt đầu biểu thị nữa phần hỏa, 4 phần, 8 phần, 9 phần, bội phần(x2).

Lúc tối khi bắt đầu là khống chế 2 loại hỏa diễm, mà bây giờ lại vọt lên tới 5 loại, thật không biết còn có bao nhiêu loại nữa, Lưu Dương oán giận:

- A, nhiều thế sao, cuối cùng là còn bao nhiêu loại hỏa diễm nữa thế sư phụ?

- Không nhiều lắm, luyện đan cần 7x7 49 loại hỏa diễm, bất quá ngươi lại không đủ công lực, chỉ có thể thi triển vài loại hỏa diễm trụ cột, nhưng những hỏa diễm về sau đều phải dựa vào trụ cột này, cho nên ngươi phải cố gắng tập luyện cho tốt.

Kế tiếp, là các động tác buồn tẻ được lặp đi lặp lại, cứ như vậy suốt một buổi tối, Lưu Dương dưới mệnh lệnh của Lý Long Cảnh, không ngừng phát ra vài loại hỏa diễm, vài loại hảo diễm này tuy vẫn còn đơn giản, nhưng tiêu hao vẫn lớn hơn lúc trước rất nhiều, chân khí tự vận hành trong cơ thể Lưu Dương đã không thể cân bằng.

Hơn nữa Lý Long Cảnh vẫn đang thay đổi không ngừng, không ngừng ra lệnh, lời lão nói trong miệng nghe rất đơn giản, nhưng khi làm lại không dễ chút nào , phải khống chế chân khí chính xác một cách tuyệt đối, nếu không lão vẫn cho là không đạt.

Tuy mỗi lần tiêu hao không nhiều lắm, nhưng vẫn không chịu nổi sự tiêu hao liên tục như thế, khống chế tỉ mĩ liên tục, lại yêu cầu cực cao trong độ chính xác khi khống chế, hơn nữa lại còn duy trì liên tục, thứ đó phải cần tinh thần lực làm cơ sở, tinh thần lực khôi phục từ buổi chiều sau khi tu luyện trận pháp , đã giảm đi nhanh chóng, kế tiếp không đến ba giờ, Lưu Dương nằm thở hỗn hễn trên mặt đất, toàn thân bủn rủn, cả người không còn tia sức lực nào .

Chương 114

Đột phá Âm Khiêu mạch.

Lý Long Cảnh rất rõ mọi thứ trong cơ thể Lưu Dương, chân khí của hắn đã tiêu sạch sẽ, còn lại bây giờ chỉ là một chút tinh thần lực, nhưng cũng là cực kỳ ít, lão biết nếu bây giờ vẫn tiếp tục thì chắc chắn Lưu Dương không thể chống đở thêm chút nào, thở dài một hơi, nói: Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Được rồi tiểu tử, hôm nay đến đây là được rồi.

Lời nói của Lý Long Cảnh phát ra, Lưu Dương cảm thấy như nghe được lệnh đặc xá, một ngày huấn luyện với cường độ cao, khiến chân khí và tâm lực của hắn gần như kiệt quệ, nghe được lời đại xá này hắn mừng khôn cùng, nhưng cả người hắn lại bủn rủn, nằm dưới đất cả hồi lâu mới uể oải đứng lên.

- Đồ đệ, hôm nay trước khi đi ngủ, ngươi hãy dùng Càn Dương quyết và Càn Âm quyết vận công cho đủ 36 chu kỳ nhá, sáng ngày mai chúng ta vẫn phải tiếp tục đấy.

Lý Long Cảnh thấy bộ dạng của Lưu Dương tiếp tục phân phó.

Lưu Dương nhìn đồng hồ thấy đã hơn 12h đêm, vận công 36 chu kỳ xong cũng phải đến 3h sáng, vậy không được ngủ nữa rồi, nếu lỡ ngủ quên thì sẽ trễ nãi việc luyện công, nghe ý của Lý Long Cảnh, chỉ sợ gian đoạn tu luyện tiếp theo sẽ khổ hơn nhiều, nếu không có chân khí thì tuyệt đối không thể duy trì được.

Vừa muốn mở miệng, thì Lý Long Cảnh lại nói thêm:

- Đồ đệ, nếu sợ thời gian ngủ không đủ, thì ngươi có thể dùng phương pháp đi ngủ theo Thanh Hư đại pháp, như vậy có thể tiết kiệm nhiều thời gian, càng giúp ngươi tiến sâu vào giấc ngủ .

- Nhưng sư phụ người đã cấm tu luyện Thanh Hư đại pháp rồi kia mà?

- Đây là biện pháp tốt nhất, hơn nữa chỉ có đi ngủ mới lợi dụng Thanh Hư đại pháp một ít vì vậy thanh hư chân khí tăng sẽ không nhiều đâu, chắc chắn chưa thể đột phá, yên tâm đi.

Trong lòng Lưu Dương hết sức khó chịu, nếu lão nói sớm thì hôm qua hắn có thể tận dụng Thanh Hư đại pháp để đi ngủ rồi, sẽ không phải nằm trằn rọc cả nữa đêm mới ngủ, mà đến sáng tỉnh dậy lại không quá thoải mái. Hôm nay đúng là mệt muốn chết, đau nhức nguyên người.

Lưu Dương bước chậm về phía trước, chỉ có tấm lòng nhiệt tình với võ công mới có thể giúp hắn chống đỡ đi về nơi nghĩ ngơi.

Nhìn thấy Lưu Dương sau khi trải qua một ngày tu luyện vất vả, Lý Long Cảnh thở dài một hơi, ngồi bên trong ý thức hải nhẹ giọng nói:

- Đồ đệ, thực xin lỗi , sư phụ không còn cách nào khác, thời gian không đủ nữa rồi.

Đương nhiên , Lưu Dương lúc này đã mệt mõi đến cực điểm, hiển nhiên không thể nghe thấy Lý Long Cảnh nói gì.

Cứ như vậy, buổi sáng tập luyện phương pháp sử dụng chân khí, giữa trưa tu luyện trận pháp cơ bản, buổi tối thì trụ cột của luyện đan, một ngày buồn tẻ mệt nhọc trôi qua, không có võ công hoa mỹ mà Lưu Dương đã chờ mong, cũng không có hoa lệ trận pháp, càng không luyện ra đan dược gì, cái có được chỉ là những động tác cơ bản, hơn nữa Lý Long Cảnh rất rõ ràng mọi chuyện xảy ra trong cơ thể Lưu Dương, nên cho dù hắn muôn tranh thủ xả hơi cũng không dám làm.

Đến khu luyện công hắn ngồi xuống, tuy khoảng cách rất ngắn nhưng Lưu Dương cảm thấy như vừa vượt qua vài km, thở phì phò nghỉ ngơi xong, lúc này hắn mới dựa theo Vô Tự Thiên Thư ngồi khoanh chân, chuẩn bị tu luyện, khôi phục công lực.

Vừa rồi hắn dùng dị năng để nhìn qua chân nguyên trong cơ thể, Càn Âm khí chỉ còn ở hàng đơn vị, còn Càn Dương khí thì nhiều hơn hẳn còn tới những......18, có thể nói chân nguyên trong cơ thể đã tiêu hao sạch sẽ, cho dù là Thanh Hư chân khí cũng đã chạm đáy vì những việc như khống hỏa, cần phải có 'Thấu Triệt' để hỗ trợ, hơn nữa độ cảm ứng phải đặt ở mức cao, tinh thân lực hiện tại của Lưu Dương có thể xem như rất cao , nhưng việc tiêu hao thế này khiến hắn cũng chịu không nỗi.

Liên tục sử dụng chân khí, chẳng những tiêu hao chân khí, hơn nữa đó cũng là một đả kích rất nặng đối với kinh mạch, Lưu Dương miễn cưỡng ngồi xuống, vừa mới thôi động chân khí, một cảm giác đau thấu xương truyền đến, cái này không giống như kiễu đau đớn toàn thân vừa rồi, đây là một cơn đau truyền từ trong truyền ra, đau tới tủy, khiến Lưu Dương chút nữa là hôn mê.

- Kiên trì , tiếp tục sử dụng chân khí, đó cũng là một cách rèn luyện kinh mạch cho bản thân, tuy hiện tại ngươi cảm thấy đau đớn, nhưng nó có thể tu bổ cho kinh mạch của ngươi, việc này rất có lợi.

Ở khoảnh khắc mấu chốt Lý Long Cảnh lên tiếng nhắc nhở.

Lưu Dương vốn chuẩn bị bỏ cuộc, nghe được Lý Long Cảnh nhắc nhở, cố gắng tập trung tinh thần, chuyên chú vào việc khống chế chân khí trong kinh mạch, hắn cố phân tâm cho quên đi sự đau đớn, nhưng những cơn đau này làm sao có thể đối phó dễ dàng thế được, thỉnh thoảng lại kích thích Lưu Dương tấn công ý thức của hắn.

Lưu Dương cắn chặt răng, cố gắng đích kiên trì, nếu có người nhìn thấy Lưu Dương lúc này, sẽ thấy khuôn mặt hắn nhắm chặt hai mắt, cơ hồ vặn vẹo,uốn éo,méo mó , những giọt mồ hôi như hạt đậu nhỏ xuống, thống khổ dị thường.

Dưới sự thống khổ này, Lưu Dương phải mất khoảng thời gian gấp 3, lúc này mới từ từ tuần hoàn qua 12 chi kinh mạch, có lẽ là do được chân khí tu bổ sau một vòng tuần hoàn, Lưu Dương cảm thấy cảm giác đau đớn đã từ từ giảm bớt, cuối cùng thành thói quen , Lưu Dương không biết chuyện này tốt hay không tốt, hắn chỉ biết là tphải iếp tục vận công.

Một vòng, hai vòng, ba vòng, cảm giác đau đớn theo sự lưu chuyển chân khí từ từ biến mất, mà tốc độ vận công của Lưu Dương đã nhanh hơn hẳn. Lúc đó Lý Long Cảnh luôn lo lắng quan sát Lưu Dương, chứng kiến Lưu Dương đã từ từ chữa trị được kinh mạch, lão hiểu ý nở nụ cười. Trải qua lần chữa trị này, kinh mạch của Lưu Dương đã mạnh hơn trước ít nhất là 5%, đừng xem thường 5% này, tuy rằng không phải là đề cao công lực trực tiếp, nhưng nếu muốn lưu trữ nhiều chân khí, thì kinh mạch là một nơi quan trọng.

Lúc này Lưu Dương đã không còn cảm giác đau đớn, dựa theo tốc độ lúc thường vận chuyển chân khí, ngay khi dòng khí di chuyển đến huyệt Chiếu Hải thuộc Thiếu âm kinh, Lý Long Cảnh đột nhiên nói :

- Đồ đệ, thử đánh sâu vào kì kinh bát mạch, tranh thủ đả thông huyệt Chiếu Hải.

Chân khí của Lưu Dương lúc này mới đến gần huyệt Chiếu hải, hắn vội vàng thúc dục chân khí, thay đổi phương hướng, chuẩn bị thông qua mắt cá chân chạy về trung tâm, đánh sâu vào âm khiêu mạch, âm khiêu mạch là một kinh mạch đơn giản nhất trong kỳ kinh bát mạch, cũng dễ đột phát nhất. Đáng tiếc, lúc này Lưu Dương khống chế chân khí không đủ, không xuất toàn bộ lực lượng, lúc đột phá, một cước đá vào cửa không mở lại còn đau chân, chẳng những không thể đả thông được huyệt chiếu hải, ngược lại làm tổn thương đến kinh mạch vừa được tu bổ xong.

Lưu Dương một lần không được, đang muốn làm lại lần nữa, thì Lý Long Cảnh tiếp tục ra lệnh:

- Được rồi, lần này bỏ qua, ngươi vận hành thêm một chu kỳ nữa đi.

Lưu Dương không hiểu, nhưng Lý Long Cảnh biết, cơ hội lần này đã mất đi, phải chờ tới lần tiếp theo, nếu trùng kích vào một cách cường bạo sẽ tổn thương đến kinh mạch, lúc này kinh mạch của Lưu Dương vẫn còn hơi yếu, không thể quá mạo hiểm.

- Được.

Lưu Dương khống chế chân khí tiếp tục di chuyển, chạy tới chạy lui hoàn thành thêm một chu kỳ, mà cuối chu kỳ này, trời xui đất khiến sao hắn lại dừng ngay huyệt Chiếu hải, không đợi Lý Long Cảnh phân phó, hắn tập trung đủ chân khí, lúc này đây hắn đem tất cả tinh thần lực ra xài , dùng 'Thấu Triệt' để khống chế chân khí, toàn lực đột phá huyệt chiếu hải.

Tập trung chân khí một chỗ, dưới sự chỉ huy của dị năng, bắt đầu hướng về huyệt chiếu hải phóng tới, Lưu Dương tựa hồ nghe được một tiếng động như quả bóng bị thủng, xì một tiếng, sau đó cảm giác được một cơn mát lạnh, còn chân khí đến huyệt chiếu hải đột nhiên thay đổi hành trình, phóng thẳng lên phía trên.

- Cứ duy trì, không cần phân tâm, toàn lực đích khống chế.

Lý Long Cảnh thấy Lưu Dương hoàn thành tốt bước đầu khi đả thông âm khiêu mạch thì phi thường cao hứng, bật người ra lệnh.

Huyệt đạo đầu tiên của Âm khiêu mạch được đột phát, nhưng nó không đại diện cho việc âm khiêu mạch đã được đột phá, nó vẫn còn bế tắt, muốn đả thông hoàn toàn là rất khó. Lưu Dương cảm giác bản thân đang khống chế chân khí, giống như đi vào một con đừng nhỏ gập gềnh trắc trở, muốn tiến thêm một bước phải dùng toàn bộ sức lực.

Nhưng may là sau khi đột phá huyện Chiếu Hải, sự cản trở đã giảm đi rất nhiều, tiến một cách chậm chạp về phía trước, sau đó tới được thái dương kinh mạch, và quay trở về 12 chi kinh mạch kìa, Lưu Dương biết được bản thân đã thành công , còn âm khiêu mạch trở thành kinh mạch đầu tiên trong kỳ kinh bát mạch được mình đã thông.

- Tốt lắm, tiểu tử, làm hay lắm, tiếp theo là phải củng cố lại, âm khiêu mạch vừa được đả thông nhưng không quá thông thoáng, ngươi cần dụng những chu kỳ tiếp theo để củng cố nó, bất quá những chuyện tiếp theo sẽ rất đơn giản, ta tin tự ngươi cũng có thể làm tốt.

Lý Long Cảnh hưng phấn nói.

Ngày đầu tiên sau khi trúc cơ có thể đã thông được một trong kỳ kinh bát mạch, nếu dựa theo hiệu suất này, chỉ cần 8 ngày là có thể đả thông hoàn toàn, 8 ngày đạt tới cấp nhập phẩm, đó có thể xem như là một kỷ lục mới trong võ lâm.

Chương 115 Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Gian nan nhâm đốc nhị mạch(thượng).

Dưới lời tán thưởng liên tiếp của Lý Long Cảnh, Lưu Dương từ từ cũng cố âm khiêu mạch, chu kỳ vừa rồi chỉ là đả thông, cho nên kinh mạch lúc này chỉ rộng như lỗ kim, do đó mỗi chu kỳ tiếp theo, Lưu Dương phải dốc hết sưc mở rộng ra một cách từ từ. Tận lực đem chân khí mở rộng âm khiêu mạch cuối cùng đạt được thành quả nhất định.

Âm khiêu mạch từ một đường nhỏ từ từ được đả thông đã trở nên rộng hơn, cuối cùng có thể quan sát một cách rõ ràng. Nhưng lúc này 36 chu kỳ đã được hoàn thành, hắn cũng đã kết thúc buổi tu luyện hôm nay, đứng lên, nội thị kiểm tra âm khiêu mạch kỹ lưỡng, tuy nó còn hẹp hơn các chi mạch khác rất nhiều, như vì nó đã được đả thông nên chân khí có thể đi qua nhiều huyệt đạo hơn, tốc độ tăng lên một ít, khoảng hơn 2/10 ban đầu.(DG: tại sao chỗ này tác giả ko dùng 1/5 nhỉ )

Nhìn đồng hồ, thấy sau khi vận hành xong 36 chu kỳ tốn hơn 4 tiếng đồng hồ, cho nên bây giờ đã là 4h sáng , nếu không đi ngủ thì ngày mai chắc chắn sẽ khỏi dậy, Lưu Dương dựa theo phương pháp ngủ trong Thanh Hư đại pháp nằm xuống, rất nhanh hắn đã tiến vào giấc ngủ say.

.....

............

Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Lưu Dương vẫn trải qua như ngày đầu, buổi sáng là huấn luyện không chế chân khí, đương nhiên là từ những động tác cơ bản đến những động tác liên hoàn, hơn nữa Lưu Dương đã dần quen tay, nên tốc độ ngày càng khá, đến giữa trưa là huấn luyện trận pháp cơ bản , còn buổi tối tất nhiên là luyện khống hỏa.

Tuy mỗi ngày đều rất mệt, nhưng Lưu Dương có cảm giác từng ngày một trôi qua, tiến bộ của hắn càng lớn, từ việc sử dụng chiêu thức, đến trận pháp hay luyện đan, Lý Long Cảnh luôn dạy cho hắn một vài điều mới mẻ, mở ra một chân trời mới trước mắt của hắn.

Lưu Dương chỉ cảm thấy bản thân có tiến bộ nhất định, mà Lý Long Cảnh thầm than sự tiến bộ của Lưu Dương quả thật kinh khủng. Những thứ lão dạy cho hắn đều là cơ bản, phương pháp sử dụng chân khí không quá hoa mỹ, nhưng tất cả đều là các chiêu thức trụ cột, đủ loại chiêu thức, đều phải đưa chân khí vào. Một khi học xong những cách sử dụng chân khí này, thì khi tung ra chiêu thức sẽ giảm bớt chân khí mà hiệu quả tốt hơn, nếu không luyện cho thành thục, thì một số chỗ thâm thúy trong việc sử dụng sau này sẽ không thể lĩnh ngộ được.

Cửu cung bát quái trận rất rắc rối, nhưng là trận pháp hoàn thiện nhất trọng bộ trận của Quỷ Cốc Tử, những trận pháp khác đều được Lý Long Cảnh thu thập dữ liệu sau đó sữa chữa mà thành, nhưng cách sữa chữa lại giống trụ cột trong Cửu cung bát quái trận. Thậm chí Lý Long Cảnh còn hoài nghi, cửu cung bát quái trận có phải là trụ cột trong toàn bộ trận pháp của Quỷ Cốc Tử. Cho nên trong vài ngáy đó, Lý Long Cảnh không cho Lưu Dương học trận mới, ngược lại bắt hắn dốc toàn lực học thuộc lòng Cửu cung bát quái trận.

Luyện đan một công việc đòi hỏi sự chính xác 100%, mà khống hỏa lại là trụ cột trong đó, Lý Long Cảnh đã vài lần cự tuyệt yêu cầu muốn luyện đan của Lưu Dương, cố ý bắt hắn tiếp tục luyện tập việc không hỏa, dựa theo ngộ tính của Lưu Dương, thì không tới 3 ngày hắn đã thuần thục, nhưng Lý Long Cảnh cứ bắt hắn lặp đi lặp lại việc đó.

Luyện tập 3 ngày liên tiếp trong cường độ cao, năng lực của Lưu Dương đã được đề cao lên một level mới, bây giờ hắn có thể sử dụng chân khí trong cơ thể mình một cách hoàn mỹ, nó giống như một bộ phận trong cơ thể hắn, bảo sao làm vậy, hơn nữa Lưu Dương đã chân chính hiểu rõ được cảm giác của một cao thủ, đúng là chỉ có khi nào tự mình sở hữu mới có thể hiểu rõ.

Sáng sớm ngày thứ 4, Lưu Dương sau khi thức dậy, đột nhiên muốn kiểm tra chỉ lực của mình, vì thế hắn vận dụng phương pháp sử dụng chân khí mà Lý Long Cảnh đã dạy cho, vận chân khí, sau đó hướng tới tảng đá chọc một cái thì ngập nguyên lóng tay vào, tảng đá kia lập tức bị chấn nát bấy, những mảnh đá vụn từ đầu ngón tay hắn rơi ra, Lưu Dương thấy thế hưng phấn đến nổi nhảy dựng lên.

Đây chính là đá, môt tảng đá cứng rắn, hơn nữa vì trong sơn động này được linh khí tẩm bổ nên so với các tảng đá bên ngoài nó còn cứng hơn 3 phần, hắn chỉ xuất ra một ít khí lực đã chấn hòn đá vỡ nát ra, nếu như dùng toàn lực thì sẽ có kết quả gì!?

Cuối cùng bản thân đã trở thành một cao thủ, một điều mà trước kia có mơ cũng không dám nghĩ tới. Có kết quả này, đã tăng thêm sự kiên định của Lưu Dương trên con đường theo đuổi võ học, hắn muốn phải càng ngày càng lợi hại.

Qua vài ngày tiến bộ của Càn Dương quyết và Càn âm quyết cũng dần được hiện ra, sau 3 ngày, chân khí của càn âm quyết đạt tới 9500, đã gần tới bình cảnh 10000, nghe Lý Long Cảnh nói qua, cánh cửa 10000 này là một cửa ải cực kỳ quan trọng, đối với tinh thần lực hay chân khí đều thế, một khi đột phá, cả người sẽ khác xưa rất xa .

Qua 3 ngày, không hề xuất hiện tình huống giống như Lý Long Cảnh đoán trước là liên tục đả thông 3 nhánh kinh mạch.

Sau khi đả thông âm khiêu mạch, thì 2 ngày tiếp theo không có thêm bất kỳ kinh mạch nào được đả thông, bất quá sau khi củng cố xong âm khiêu mạch, đến ngày thứ 3 đến lượt dương khiêu mạch được đả thông, quan trọng hơn chính là sau khi dương khiêu mạch được đả thông xong nó lại không cần thời gian để củng cố giống như âm khiêu mạch, nhưng bên trong đã không khác những kinh mạch được đả thông trước đó là mấy.

Kết quả như vậy làm Lý Long Cảnh có chút kinh ngạc, chẳng lẻ chỉ cần cái đầu tiên đã thông và sau đó được củng cố, thì những cái khác sau khi đả thông sẽ không cần thời gian đễ củng cố hay sao?

Quả nhiên sự tình phát sinh giống suy nghĩ của Lý Long Cảnh, hai ngày sau, Lưu Dương đả thông liên tiếp 4 kinh mạch với thế như chẻ tre, phân biệt là âm duy mạch, dương duy mạch, trùng mạch và đái mạch. Như vậy, ngoại trừ là hai mạch nhâm đốc quan trong nhất, còn những mạch khác trong kỳ kinh bát mạch đã được đả thông toàn bộ, quá trình này chỉ mất có 5 ngày.

Bất quá sau khi đả thông được 6 nhánh kinh mạch, Lưu Dương lại lâm vào giai đoạn trì trệ, hai ngày này, không có bất cứ một kinh mạch nào được đả thông, Lưu Dương biết đây đã là thời kỳ bảo hòa.

Hơn nữa qua 4 ngày tu luyện này, bất kể là Càn Dương quyết hay Càn âm quyết đều đạt tới đỉnh phong của tầng thứ 3, có giá trị là 9999. Mà cửa ải này giống như một sợi dây vô hình buộc chặt hắn vào con số 9999, khiến hắn không tiến thêm được bước nào nữa. Hắn cũng biết, nếu không thể đột phá qua giai đoạn này, hẵn sẽ dừng chân vĩnh viễn ở đây, không có cách nào để tiến bộ thêm.

Hai ngày này, 72 chu kỳ, Lưu Dương cũng ráng thử đột phá nhâm đốc nhị mạch, đáng tiếc bất kể là nhâm mạch hay đốc mạch, đều giống như một tường thành vững trãi, không thể đột phá. Bất kể hắn dùng chân khí mạnh đến cỡ nào để trùng kích nhâm mạch, nhưng toàn bộ chân khí đều bị nhâm mạch bắn ngược trở về, dưới sự phản phệ của chân khí đã có đối lần kinh mạch của hắn bị thương. Đốc mạch cũng thế, bất kể độ mạnh yếu nào của chân khí tấn công vào, đều bị nó hóa giải, giống như chỗ đó chưa từng xảy ra việc gì .

Bảy mươi hai chu kỳ, bảy mươi hai lần thử nghiệm, tuy mỗi lần Lưu Dương đều bị nhục, nhưng hắn vẫn không mất đi lòng tin vững chắc trong hắn. Hắn chỉ nghĩ chắc là bản thân đã làm sai nên xuất hiện lỗi ở chỗ nào đó, do đó chỉ cần hết sức kiên nhẫn, chắc chắn sẽ đột phá thành công.

Lưu Dương gặp được tình huống này, cũng làm Lý Long Cảnh rất đau đầu, lão đã lục hết tất cả các ghi chép trong não, nhưng không có trường hợp nào giống thế này, luyện thành Chân âm và Chân dương, nhưng lại không thể đả thông được nhâm đốc nhị mạch, hơn nữa nhâm đốc nhị mạch này rất không tầm thường , nhưng không có trường hợp nào như thế được ghi chép trong các điển tịch, do đó Lý Long Cảnh cũng đau đầu rất nhiều. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thêm một ngày nữa trôi qua, Lưu Dương lại hao hết chân khí và tinh thần lực hắn liền qua về khu luyện công.

Bị vây ở nhâm đốc nhị mạch đã hơn 3 ngày, hơn nữa chân khí đạt tới đỉnh phong đã là 1 ngày , hai dãy số 9999, không có hề thay đổi chút nào, nhưng Lưu Dương vẫn tin tưởng ngồi vào chỗ cũ, bắt đầu 36 chu kỳ trong ngày, chân khí từ dương mạch bắt đầu, đến âm mạch là đủ một chu kỳ, nhưng lại thiếu nhâm mạch và đốc mạch. Do đó hắn lại điểu khiển chân khí đi từ từ hướng tới nhâm đốc nhị mạch , Lưu Dương đang muốn thử thêm lần nữa.

Đang quan sát cách làm của Lưu Dương, Lý Long Cảnh đột nhiên nghĩ tới một trường hợp khả thi, lập tức phân phó:

- Đồ đệ, từ từ đã, dựa theo lời ta mà làm.

Chương 116

Gian nan nhâm đốc nhị mạch(hạ).

Lưu Dương đang luyện công nên không thể trả lời Lý Long Cảnh, nhưng hắn vẫn dựa vào chỉ dẫn của Lý Long Cảnh mà tiến hành. Hướng dẫn của Lý Long Cảnh rất đơn giản đó là nghịch chuyển chân khí, Càn âm khí tiến vào Dương mạch, còn Càn dương khí tiến vào âm mạch.

Lần đầu tiên là việc này khiến Lưu Dương gặp rất nhiều thống khổ, nhưng vì đột phá nhâm đốc nhị mạch, hắn vẫn có thể chịu được, tốc độ lúc này chậm hơn khi thường gấp 10 lần, bất quá Lưu Dương vẫn cố gắng hoàn thành một loạt động tác.

Lúc Càn dương khí di chuyển tới trước nhâm mạch, còn Càn âm khí di chuyển tới đốc mạch, Lý Long Cảnh hạ lệnh:

- Bắt đầu đột phá.

Lượng chân khí Lưu Dương đã chuẩn bị xong, hắn vọt tới theo bản năng. Không xuất hiện cảm giác bị bật lại, Lưu Dương chỉ cảm thấy kinh mạch trong người đã liên thông với nhâm đốc nhị mạch , toàn thân cao thấp 20 chi kinh mạch như kết nối với nhau, bất kể là Càn dương khí hay Càn âm khí, đều lưu chuyển cuồn cuộn như nước trên sông, cảm giác quả thật là Yomost, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, do đó hắn đã hoàn thành 36 chu kỳ rất nhanh.

Qua vài ngày cuối cùng cũng đột phá, tâm trạng Lưu Dương bây giờ rất kích động, bất quá hắn vẫn hơi khó hiểu đối với hướng dẫn của Lý Long Cảnh nên bạo gan hỏi:

- Sư phụ, tại sao người lại bảo con đi nghịch chuyển chân khí?

- Ý tưởng này ta cũng nghĩ ra một cách tình cờ mà thôi, vốn nhâm mạch là âm mạch chi hải, còn đốc mạch là dương mạch chi hải, nếu như bình thường cứ dùng công lực tông thẳng vào là được, trước kia ta cũng làm như thế. Nhưng khi ngươi thực hiện là không hề thành công, mấy ngày qua chúng ta đã trùng kích tới đầu rơi máu chảy, hôm nay lúc ngươi chuẩn bị tiến công tiếp, ta đột nhiên nghĩ đến, ngươi là âm dương đồng thể trúc cơ, như vậy có thể lợi dụng sự tương hổ của âm dương để đả thông kinh mạch không, vì thế liền bảo ngươi thử một lần, không ngờ đúng thiệt .

Lưu Dương lạnh tóc gáy khi nghe lời Lý Long Cảnh nói, hắn cảm thấy mình như chuột bạch làm vật thí nghiệm cho sư phụ, may là thành công , nếu không thành công thì chắc là thê thảm lắm.

- Tiểu Dương, nếu không nắm chắc phần lớn ta sẽ không để ngươi đi mạo hiểm đâu, ngươi là đệ tử ta thích nhất, nhưng ở đây thực lực của ngươi tốt nhất là nên đột phá tới nhập phẩm cấp, nếu không... .

Lý Long Cảnh càng nói càng nhỏ, nên những câu phía sau Lưu Dương không còn nghe được chữ nào.

Lý Long Cảnh đối với hắn như thế nào, Lưu Dương rất rõ điều đó, lời nói vừa rồi chỉ là suy nghĩ nhất thời mà thôi.

Thôi mặc kệ, đả thông được nhâm đốc là tốt rồi, ngồi một chỗ, Lưu Dương chìm vào nội thị thấy kinh mạch của bản thân liền thành một khối, mà trong quá khứ kinh mạch lại bị cách huyệt đạo ngăn cách, hiện tại chúng đã tương trợ lẫn nhau.

Nếu trước đây, kinh mạch chỉ là những sợi dây riêng biệt, thì bây giờ nó đã trãi rộng khắp người, đó mới là chỗ kì diệu, cải tạo tố chất trong cơ thể .

Chân khí di chuyển trong kinh mạch một cách thoải mái , nhưng khi Lưu Dương nhìn lại giá trị của chân khí, hắn không khỏi hô lên:

- Tại sao chân khí trong cơ thể con vẫn chưa đột phá thế sư phụ?

Nguyên lai tuy hắn đã đả thông được nhâm đốc nhị mạch, nhưng Càn Dương khí hay Càn âm khí vẫn dừng lại ở con số 9999, không biến đổi chút nào, cứ tưởng đột phá được bình cảnh thì chân khí sẽ đột phá, ai ngờ không có.

Lý Long Cảnh nghe thấyLưu Dương nói thế, nở nụ cười:

- Ngươi cho rằng bình cảnh của nhập phẩm cấp dễ đột phá lắm sao? Phải biết rằng nó là nơi vây khốn nhiều nhân sĩ võ lâm nhất, rất nhiều người phải dừng chân ở đây, cả đời không có cách nào tiến xa hơn, nếu dễ dàng đột phá như vậy, thì chắc chắn nó không thể vây được nhiều người thế này .

- Bình cảnh vây khốn nhiều người nhất, đây không phải chỉ là bình cảnh đầu tiên thôi sao?

Lưu Dương nghi hoặc hỏi.

- Bình cảnh ban đầu cũng là bình cảnh vây khốn nhiều người nhất, giống như việc đi học của ngươi, ngươi nói là thi đại học khó hơn, hay thi trở thành nghiên cứu sinh khó hơn? Không cần nói xa thế, ngươi thấy người rớt khi thi tốt nghiệp trung học hay rớt thi đại học nhiều hơn? (DG: đây là điều khác nhau giữa hệ thống giáo dục của việt nam và các nước khác =)

Lý Long Cảnh qua quảng thời gian này, nên đã có hiểu biết nhất định với xã hội hiện tại , nên lão đã đưa ra ví dụ dễ hiểu nhất, do đó Lưu Dương biết ngay , hưng phấn nói:

- Đúng vậy, sư phụ nói rất đúng, mỗi cấp đòi trình độ khác nhau, nhưng chẳng lẻ con cũng bị vây ở chỗ nay hay sao?

- Đương nhiên là không , ngươi đã có Chân âm và Chân Dương, 20 nhánh kinh mạch cũng được đả thông toàn bộ, do đó sự khác nhau duy nhất chính là thời gian ngươi tiếp xúc với võ học quá ngắn, nên không có đủ lĩnh ngộ, do đó đây là khuyết điểm cả ngươi, tuy điều nay không dễ để bù đặp, nhưng tăng cường huấn luyện là được rồi, ngươi cứ tin tưởng vào bản thân một chút là được.

- Cái gì, còn phải tăng cường huấn luyện? Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lưu Dương kêu lên thất thanh, tuần qua hắn đã đuối lắm rồi, nếu còn tăng thêm chương trình huấn luyện, hắn không biết có kiên trì nổi nữa không.

- Yên tâm đi, không khác lần trước lắm đâu, chỉ thêm vào một vài chiêu thức chiến đấu thôi, không phải ngươi rất muốn học thêm vài chiêu võ nữa sao, do đó chương trình huấn luyện tiếp theo sẽ dựa trên điểm này, mà khi học xong tất cả các võ công này ngươi sẽ chính thức trở thành một cao thủ , nói không chừng ngươi có thể từ trong lĩnh ngộ của những chiêu võ này, đột phá vào cấp nhập phẩm!

- Sư phụ, chẳng lẻ bình cảnh này phải dựa vào chiêu thức để đột phá sao? Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lưu Dương nghi hoặc hỏi.

- Cũng không phải, cơ duyên mỗi người khác nhau, có khi đột phá lúc tu luyện, đôi khi là đang luyện võ, nhưng đa số là đột phá khi trãi qua đối chiến, cho nên võ lâm năm đó quyết đấu trở thành phong trào, tất cả mọi người muốn thông qua quyết đấu để đột phá.

- Như vậy thì sư phụ cứ xếp cho con một trận quyết đấu đi, con thật sự muốn biết thực lực của mình đã đạt đến trình độ nào. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lưu Dương nghe nói quyết đấu, hưng phấn không thôi, bên trong các tiểu thuyết, khi các cao thủ quyết đấu, không có chỗ nào là không phải đoạn cao trào nhất. Nghĩ thấy có ngày bản thân lại giống bọn họ, trong lòng hắn tràn ngập sự chờ mong.

- Xếp cái rắm, thời buổi này tìm đâu ra một tên có trình độ gần bằng ngươi? Những ngày qua người chúng ta gặp có võ công cao nhất chính là tên Trịnh Quốc Vận kia, nhưng thực lực của hắn bây giờ kém ngươi không dưới một bậc, nhưng chỉ sợ hắn cũng là một trong số các cao thủ thời nay, chắc là võ học đã xuống dốc thật rồi .

Lưu Dương le lưỡi, đúng là bây giờ đi đâu để tìm một người có trình độ ngang hàng với mình, hiện nay một vài tên chỉ biết nhảy múa cho đẹp mắt là vỗ ngực tự xưng cao thủ, còn cao thủ chân chính lại không có ai xuất hiện.

- Đúng rồi, năm ấy sư phụ người đột phá bằng cách nào? Có phải cũng là quyết đấu?

- Ta, đúng vậy, chính là quyết đấu.

Lý Long Cảnh trả lời.

Lão nhớ lại thời đó quyết đấu để bước vào nhập phẩm cấp, hai người quyết đấu đều được xưng là kỳ tài võ học, nhưng lão đã thắng, sau đó một đường thẳng tiến, sáng tạo vô số kỳ tích, nhưng cũng mất đi vài điều quý trọng trong cuộc đời.

Nhưng điều này không đã kích lão nặng nề bằng việc tỉnh dậy sau mấy ngàn năm, nhờ ngọc bội che chở, sau khi tỉnh dậy lại ở trong một xã hội khác, vào thời đại khoa học kỹ thuật, nhưng nghiệp võ lão cả đời theo đuổi lại suy thái không còn gì , đối với một võ si như lão thì đây quả là một đả kích nặng nề .

Tuy Lưu Dương không biết Lý Long Cảnh đang nghĩ gì, nhưng hắn biết tâm trạng của lão lúc này không tốt, nên không dám nhiều lời, sợ quấy rầy lão, trầm ngâm nửa ngày, Lý Long Cảnh mới nói:

- Được rồi, đêm đã khuya , ngày mai còn phải dậy sớm nên ngươi đi ngủ đi, nhiệm vụ ngày mai không ít đâu, ngươi phải cố gắng hết sức mới được.

"Sư phụ ngủ ngon"

Lưu Dương dựa theo tư thế trong Thanh Hư đại pháp, chuẩn bị ngủ, đang vận công hắn không biết mai sẽ được học chiêu gì, uy lực có lớn không, mãi đắm chìm trong suy nghĩ đó, uy lực của Thanh Hư đại pháp đã phát huy, khiến hắn tiến vào trong giấc ngủ say.

Chương 117

Khinh công và quyền pháp.

Lý Long Cảnh huấn luyện rất có hệ thống, 7 ngày trước, nhiệm vụ chủ yếu của Lưu Dương là làm quen phương pháp khống chế chân khí, trụ cột của trận pháp và đan đạo. Dưới sự cố gắng không ngừng của hắn, nên trụ cột bây giờ đã cự kỳ vững chắc, Lý Long Cảnh phi thường vừa lòng, cho nên bắt đầu tuần thứ hai này sẽ là một chu kỳ huấn luyện mới của Lưu Dương.

So với việc luyện tập vô vị nhạt nhẻo trong tuần trước, lần này tâm tình của hắn đã tốt hơn nhiều, vì những điều được học rất thực tế , buổi sáng chủ yếu tu luyện là khinh công và quyền pháp, là khinh công quyền pháp đích thực. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lúc mới tiếp xúc với võ công, Lưu Dương cứ nghĩ rằng nội lực là quan trọng nhất, mà qua tuần này khi hắn tiếp xúc với khinh công và quyền pháp đích thực, mới phát hiện lý giải của mình đối với võ công thật là quá nông cạn , đúng vậy chân nguyên(nội lực) là trụ cột của tất cả, đây là chính xác, nhưng quyền pháp tinh thâm và phương pháp sử dụng nội lực cũng quan trọng không kém, dưới tình huống hai người có nội lực bằng nhau thì chiêu thức và khinh công lại đóng vai trò quan trọng , thậm chí nếu nói thẳng ra thì chiêu thức và nội lực đều có vai trò như nhau. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sáng ngày đầu tiên của tuần mới, Lưu Dương học 'phiêu bình kinh công' là loại kinh công mà Lý Long Cảnh thuần thục nhất.

Lưu Dương vốn nghĩ khi mình học xong cách vận hành chân khí, thì học khinh công sẽ cực dễ, nhưng tiếp xúc với 'phiêu bình khinh công' xong hắn mới biết mình là loại ếch ngồi đáy giếng. Nếu đó là những động tác nhỏ thì cách vận khí khá giống nhau, nhưng khi kết hợp các động tác hay phối hợp với cơ thể của mình, thì cách vận khí lại rất khác.

Qua nghiên cứu mới biết, khinh công không đơn giản là vận công đến chân để chạy hoặc là phóng chân khí ra ngoài để cản trở lực hút trái đất , mà nó liên quan đến nhiều huyệt đạo từ trên xuống dưới trong cơ thể, đại đa số trường hợp là các huyệt đạo phải phối hợp với nhau, khi đạt tới trạng thái thân thể nhẹ nhàng, thì lúc vận hành khinh công có liên quan đến hơn 50% huyệt đạo và kinh mạch trong cơ thể.

Như vậy ngoại trừ huấn luyện chân khí trong kinh mạch, còn phải tập huấn luyện phối hợp các bộ phận trong cơ thể. Phải biết rằng, trước khi Lưu Dương tiếp xúc với võ công, đã có một nhà khoa học dự đoán bên trong cơ thể con người có ẩn chứa rất nhiều tiềm lực khổng lồ, chỉ cần 30% trong số đó được kích phát ra ngoài thì người đó sẽ biến thành superman. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mà khinh công Lưu Dương đang sử dụng như hiện tại, vừa kết hợp chân khí công phối hợp các bộ phận trên cơ thể đã phát huy ra tới 130% tiềm năng trong cơ thể con người, tuy bây nhiêu chưa phải là toàn bộ thực lực của hắn, nhưng chỉ cần thế đã khiến Lưu Dương kích động không thôi.

Uy lực tăng lên , nhưng nếu muốn nội lực và cơ thể phối hợp tốt, thì phải chịu không ít đau khổ, không phải cơ thể phối hợp không được, mà là chân khí trong huyệt đạo không thể phối hợp được, còn huyệt đạo đương nhiên là ở trên cơ thể

Mãi mê luyện tập Lưu Dương thấy chân khí đã tiêu hao gần hết, mà một buổi sáng bất tri bất giác cũng trôi qua.

Vài giờ qua, Lưu Dương đã nắm giữ được bước đầu của khinh công , phiêu bình khinh công có ba mươi sáu lộ, bây giờ hắn có thể sử dụng 12 lộ, 12 lô này phải sử dụng 5 nhánh kinh mạch và 30% về sự phối hợp trong cơ thể, bất quá tốc độ đã nhanh hơn gấp đôi so với khi trước, hơn nữa Lưu Dương đã luyện tập được đến trạng thái lơ lững trong không trung, tuy rằng thời gian rất ngắn, chỉ có 3 phút, nhưng thế cũng đủ làm hắn sướng tê lên rồi.

Khinh công tiêu hết chân khí, Lý Long Cảnh cho Lưu Dương nghỉ mệt , rồi bắt đầu tu luyện quyền pháp.

Bộ quyền pháp này không có gì nhiều, chỉ có tổng cộng 64 đường quyền, được Lý Long Cảnh lĩnh ngộ từ trong Kinh Dịch, mỗi một quyền đều phù hợp với đạo lý trong Kinh Dịch bát quái, chính phản kết hợp, kết hợp hà đồ thuật trong đó, từ điểm này có thể thấy đây là bộ quyền pháp phức tạp nhất trong thiên hạ.

Lưu Dương đã trãi qua một tuần nghiên cứu Cửu cung bát quái trận, trong đó cũng có vài hà đồ, nhưng không làm khó được hắn, thậm chí hắn còn xác nhận 2 cái này có liên quan.

Vì hết chân khí, Lưu Dương luyện quyền không dùng nội lực để phối hợp, nhưng luyện xong một lần, Lưu Dương cảm thấy nội lực khôi phục được một ít, tuy rất ít, nhưng đây là từ 0 khôi phục lên, điều này chứng minh, ngoài ngồi xuống tu luyện, còn có một cách khác để khôi phục chân khí.

- Đồ đệ, ngươi có thể hiểu được là tốt rồi, bộ quyền này có tên là quỷ phủ bát quái quyền, cùng 'phiêu bình khinh công' lúc nãy đều là võ công trụ cột của Quỷ Cốc môn ta.

Lý Long Cảnh nói.

Lý Long Cảnh giải thích như thế, Lưu Dương hiểu được, khó trách mình thấy bộ quyền này và cửu cung bát quái trận liên quan đến nhau, đúng là xuất phát từ Quỷ Cốc môn, trách không được bọn chúng có tương hỗ, mà phiêu bình khinh công kia không chừng cũng có liên quan đến chỗ nào đó, chắc phải đem ra nghiên cứu, nhưng bây giờ công lực hết rồi, đành chờ sau này vậy.

Nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến, không phải trước kia sư phụ đã nói, công pháp của Quỷ Cốc môn, ngoại trừ Vô Tự Thiên Thư, thì chỉ còn lại vài bộ trận pháp khiếm khuyết , vậy thì tại sao lại lòi ra 2 bộ võ công này, chẳng lẻ...

- Đồ đệ, cũng không hoàn toàn giống như ngươi nghĩ, tinh thâm nhất trong Quỷ Cốc nhất môn đúng là Vô tự thiên thư và trận pháp, nhưng những võ công cơ bản lại có rất nhiều, mà quỷ phủ bát quái quyền và phiêu bình khinh công bởi vì đều là chiêu thức, nên không cần đệ tử có tư chất cao lắm, tuy rằng trải qua loạn lạc, nhưng là vẫn được truyền thừa về sau, đương nhiên phần lớn đều không trọn vẹn, sư phụ phải bỏ ra nhiều công sức mới khôi phục được.

Lý Long Cảnh vội vàng giải thích.

Thấy Lưu Dương đan luyện tập quyền pháp, Lý Long Cảnh không khỏi nhớ tới nắm xưa khi đi thu thập những thứ này, năm đó lão phải đi tận cùng hang hốc ngõ hẻm, muốn võ công của Quỷ cốc môn trở lại như ngày xưa, thời tam quốc, Quỷ Cốc nhất môn có rất nhiều nhánh phái, trong đó có nơi rất lớn, tuy trãi qua loạn lạc phải chịu một số tổn thất, nhưng may là chưa thất truyền toàn bộ, trong một vài nơi hẻo lánh, võ công của Quỷ Cốc môn vẫn quật cường để truyền thừa về sau.

Đương nhiên , chỉ là một vài bí kíp bình thường, nhưng chỉ vì mấy cái này mà Lý Long Cảnh phải lao lực bỏ ra rất nhiều thời gian để khôi phục, trong đó có cả quỷ phủ bát quái quyền. Cho nên bây giờ lão vẫn còn nhớ rất rõ chuyện này, mỗi lần nhớ lại là mỗi lần kích động.

Nghe được lời kể của Lý Long Cảnh lúc này Lưu Dương mới hiểu được. Hắn cảm thán sức lực của sư phụ mình, đem cả võ công của Quỷ Cốc môn khôi phục lại một mãng lớn, thật không biết năm đó lão làm sao để duy trì.

Lưu Dương không biết nhưng hắn đã bắt đầu đi vào con đường của Lý Long Cảnh năm xưa, đi ngàn dặm đường, đọc vạn quyển sách, chẳng những có lợi đối với tri thức, mà nó cũng rất hữu dụng với võ học. Năm xưa Lý Long Cảnh trở thành ' hoàng cấp ' ngoại trừ võ công của lão, thì tri thức uyên bác cũng là một phương diện giúp lão thành công.

Quỷ phủ bát quái quyền vì không có chân khí để phối hợp, nên chỉ là những động tác võ thuật rất đẹp mắt, Lưu Dương đã hơi quen tay , hơn nữa tâm pháp của quỷ phủ bát quái quyền lại giúp hắn khôi phục được một ít chân khí, nhưng chút xíu đó không đủ dùng nên hắn không đá động gì tới .

Thời gian lúc này đã đến gần giữa trưa , Lý Long Cảnh thấy Lưu Dương đã luyện tập không tệ lắm , đặc biệt là quỷ phủ bát quái quyền, chỉ còn thiếu vài phần hỏa hầu , còn độ chuẩn khi ra chiêu thì không tệ, chỉ cần phối hợp thêm một ít nữa là ổn.

Phiêu bình khinh công cũng thế, nhưng luyện tập thứ này phải cần chân khí, cho nên phải đợi hắn khôi phục chân khí mới luyện tiếp được.

Chương 118

Tụ Khí Đan (thượng).

Trận pháp buổi chiều cũng có một vài thay dổi, cả tuần trước Lý Long Cảnh bắt Lưu Dương chỉ học Cửu cung bát quái trận, nên Lưu Dương đã sớm thuộc làu làu nó. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tuần này Lý Long Cảnh bắt đầu truyền thụ trận pháp mới, nhưng lúc này lão không bắt học từng bước nữa, mà là đem ra một lúc 2 trận, không bắt Lưu Dương phân tích chúng, chỉ ép hắn học thuộc.

Lưu Dương rất khó hiểu, vì sao lại thay đổi cách học, tuần trước cái gì cũng phải học và nghiên cứu một cách tỉ mỉ, hôm nay đột nhiên lại thay đổi , khiên Lưu Dương chưa thích ứng kịp , hơn nữa một khối lượng kiến thức khổng lồ khiến đầu óc của hắn khá mệt.

May là ko cần phân tích, chính học thuộc như két, Lý Long Cảnh còn ở bên cạnh giải thích , cũng không bày trận ra cho hắn nhìn, do đó tốc độ nhanh hơn nhiều, đối với việc sư phụ đột nhiên thay đổi phương pháp luyện tập, Lưu Dương rất kỳ quái, nhưng hắn đã khá quen với những hành động kỳ quái của lão, nên chỉ còn cách tiếp nhận, học thuộc lòng luôn luôn là thế mạnh của Lưu Dương cho nên cuối cùng hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ.

Bất quá hai trận pháp chứa đựng một khối lượng kiến thức khổng lồ, vẫn khiến Lưu Dương mất rất nhiều thời gian, một buổi chiều vì thế mà bất tri bất giác trôi qua, Lý Long Cảnh phân phó:

- Tiểu Dương, nghỉ ngơi chút đi, buổi tối bắt đầu luyện đan.

Lưu Dương trải qua một buổi chiều học thuộc lòng, đầu óc hắn đã hơi rối loạn, nên vâng dạ một cách máy móc, đột nhiên hắn nghĩ lại thấy có chút không đúng, hỏi:

- Sư phụ, là luyện đan? Không phải khống hỏa?

Lý Long Cảnh cười nói:

- Đương nhiên , qua nhiều ngày luyện tập khống hỏa ngươi đã rất thuần thục, không cần tiếp tục nữa. Sao thế? Không đủ tự tin à? nếu thế chúng ta tiếp tục luyện tập khống hỏa.

- Sao lại không tin tưởng, đương nhiên là có chứ .

Một tuần khống hỏa liên tục, khống cho đến ngu người, đã làm trong lòng Lưu Dương có chút sốt ruột , hắn một mực nghĩ đến khi nào bản thân mới có thể luyện đan, cho đến hôm nay nhận được câu trả lời thuyết phục, nên rất kinh hỉ .

- Tự tin là tốt, đúng rồi, sau khi ăn tối xong, ngươi phải tận lực khôi phục lại chân khí, luyện đan có yêu cầu nhất định đối với công lực.

- Yes sir, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.

Lưu Dương lập tức nghiêm chân chào theo nghi thức quân đội, cao hứng nói, nguyện vọng được đáp ứng, khiến các hành động của hắn trở nên nhanh hơn rất nhiều, ngay cả Hoàng tinh hắn đã chán ngáy giờ ăn vào cũng thấy ngon ngọt lạ kỳ.

7h tối, Lưu Dương đả tọa khôi phục được hơn nữa chân khi xong, liền nhanh chân chạy thẳng vào phòng luyện đan, im lặng đợi Lý Long Cảnh đi ra, Lý Long Cảnh cũng không bắt hắn chờ lâu, nói:

- Tốt lắm, Tiểu Dương, ngươi chuẩn bị cũng tạm được, trước khi luyện đan ta phải giới thiệu một chút, với công lực hiện tại của ngươi chỉ có thể khống chế vài loài hỏa diễm đã học hôm trước, những loại hỏa diễm còn lại vì công lực không đủ nên ngươi không thể phát ra được, nhưng vì để ngươi hiểu rõ hơn, giờ ta sẽ giới thiệu qua.

Lưu Dương thở dài đầy thất vọng, sau đó hắn toàn lực ghi nhớ lời giới thiệu của Lý Long Cảnh về hỏa diễm, toàn bộ có 7x7 49 loại hỏa diểm, mỗi một lần công lực được tăng lên thì có thể sở hữu loại mới, làm sao để từ chân khí phát ra hỏa diễm biến tấu lão đền giới thiệu cho Lưu Dương, Lưu Dương cũng nhập tâm nhớ kỹ.

Lý Long Cảnh rất vừa lòng với trí nhớ của Lưu Dương, lão gật đầu rồi nói:

- Tốt lắm, Tiểu Dương, ngươi đã nhớ xong, 15 loại hỏa diễm tiếp theo là ta dựa vào phỏng đoán, chưa thí nghiệm qua, hơn nữa chỉ có ngươi mới có thể kiểm chứng được chúng !

- on kiểm chứng? Sư phụ, công lực của con còn thấp thì lấy cách nào để kiểm chứng?

Lưu Dương kỳ quái hỏi.

- Yên tâm đi, mấy hỏa diễm này chỉ là một vài suy đoán của ta, nhưng quả thật chỉ có ngươi mới có thể kiểm chứng chúng, ngươi cứ nghe ta nói là được.

Lý Long Cảnh nói xong, liến lấy 15 loại hỏa diễm mà lão suy đoán giới thiệu cho Lưu Dương. Lúc này Lưu Dương mới hiểu được tại sao Lý Long Cảnh nói chỉ có hắn mới có thể kiểm chứng, bởi vì này trụ cột của 15 loại hỏa diễm này là lửa trắng. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lý Long Cảnh cũng chỉ căn cứ trên nhiệt độ của nó mà phỏng đoán, mà hỏa diễm màu trắng chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, chưa được ai sử dụng, cho dù là công lực có cao đến đâu cũng không thể thi triển, cho nên ở đây chỉ là một vài suy đoán mà thôi, nhưng bây giờ Lý Long Cảnh rốt cục hiểu được hỏa diễm màu trắng là sự kết hợp giữa âm dương nhị khí , nhưng bây giờ lão không có thân thể, nên chỉ có Lưu Dương mới nghiệm chứng được .

Hỏa diễm rất đơn giản, chỉ là kết hợp giữa âm dương nhị khí mà thôi, nhưng hiệu quả chỉ là phỏng đoán, hơn nữa công lực hiện tại của Lưu Dương không phát nổi một cái rắm của các loại hỏa diễm đó nữa, nên đành phải thôi , hắn đành phải đợi cộng lực lên đến trình độ được yêu cầu mới có thể thí nghiệm , nhưng từ đây có thể khẳng định, nhiệt độ của hỏa diễm càng cao, thì luyện chế ra đan dược càng tốt.

- Tốt lắm, Tiểu Dương, ngươi học rất khá , bây giờ bắt đầu nhiệm vụ hôm nay của ngươi, hôm nay ngươi cần luyện chế một loại đan dược nhập môn, tụ khí đan.

- Tụ khí đan? Có tác dụng gì?

Lưu Dương lần đầu tiên nghe cái tên này, bất quá từ tên thì hình như là dùng để khôi phục, nhưng không biết là khôi phục cái gì?

Lý Long Cảnh giải thích:

- Tụ khí đan, không thuộc thuộc âm dương, cũng không thuộc Ngũ Hành, nó là đan dược vô thuộc tính, là đan dược cơ bản nhất, tác dụng chủ yếu là để bổ sung chân khí tiêu hao.

Nghe được lời giới thiệu về tụ khí đan, trong lòng Lưu Dương có chút bất bình , không ngờ có đan dược tốt như thế là không đưa trước cho mình, làm mình khổ công khi hết công lực. Phải biết rằng cả tuần nay, mỗi ngày khi xài hết chân khí, sau đó lại khôi phục, quá trình lập đi lập lại giống như một sự tra tấn về thể xác, nếu lấy loại đan dược này ra xài từ sớm thì có phải là giảm bớt được thống khổ rồi không.

Nghe được Lưu Dương nói, Lý Long Cảnh hối hận vì đã rèn sắt không thành, liền tức giận quát mắng:

- Thật là không nên thân, tác dụng quan trọng nhất của tụ khí đan là được sử dụng khi gặp nguy hiểm, không có thời gian ngồi xuống để vận khí mới đem ra sử dụng, còn lúc bình thường khi chân khí tiêu hao hết, thì ngồi xuống vận công khôi phúc đối với ngươi mới có chỗ tốt, có thể giúp ngươi củng cố trụ cột, đồ đệ, ngoại vật có lúc trợ giúp bản thân, có đôi khi cũng là một tai hại.

Tuy Lưu Dương hiểu được nỗi khổ tâm của Lý Long Cảnh, bất quá trong lòng vẫn có chút bất bình, khúm núm không dám nói lời nào.

Lý Long Cảnh nhìn thấy bộ dạng của Lưu Dương thì lắc đầu, tên đồ đệ của mình quả thật còn quá trẻ, có đôi khi muốn tiến quá nhanh, thở dài, tiếp tục nói:

- Được rồi, không nói mấy cái này nữa, chúng ta bắt đầu học luyện tụ khí đan, muốn luyện đan, ngoại trừ khống chế hỏa diễm, còn có một kiến thức quan trọng nữa, là phải biết phân biệt dược liệu, dược liệu trong thiên hạ rất nhiều, vượt xa tưởng tượng của ngươi, cho dù là ta cũng không biết hết toàn bộ và tác dụng của chúng, nên phải học tập và tích lũy kinh nghiệm và kiến thức. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Đúng vậy, điều này con hiểu được.

Lưu Dương vội vàng gật đầu chấp nhận.

Lý Long Cảnh tiếp tục nói:

- Kiến thức về dược liệu như biển rộng, không phải trong ngày một ngày hai là nói hết được, nên trong vài ngày tiếp theo ta sẽ truyền thụ từ từ cho ngươi, trong đó có chỉ làm sao để nhận biết dược liệu, quan sát dược hiệu, xác định năm tuổi, nhiệm vụ hôm nay của ngươi chỉ là thông qua những dược liệu có sẵn, bắt đầu luyện tụ khí đan. Tụ khí đan là đan dược cơ bản, cái này không đòi quá nhiều dược liệu, quan trọng nhất là nhân sâm, chủ yếu sử dụng nhân sâm hơn 10 năm, nhưng 30 năm cũng không sao , còn những thứ phụ liệu khác là hoàng tinh, sơn căn, thanh hoa...

Chương 119

Tụ Khí Đan (trung).

Một loạt dược liệu để luyện tụ khí đan được Lý Long Cảnh nói ra.

Lưu Dương nhanh chóng nhớ kỹ, đây chính là đan dược đầu tiên mà hắn luyện, không biết hiệu quả của nó sẽ như thế nào. Nhưng qua lời nói của Lý Long Cảnh đây là đan dược đơn giản nhất, đơn giản nhất mà đã phải tốn 10 loại dược liệu hơn nữa còn quy định rất khắc khe về tính năng hay độ tuổi, đơn giản nhất còn như thế, vậy phức tạp nhất thì thế nào, có thể là phải có 1000 loại dược liệu, hơn nữa là chục loại hỏa diễm để luyện chế, tiêu phí cả vài trăm đến vài ngàn ngày để luyện không, nếu như vậy thì vấn đề công lực và sinh hoạt đúng là gặp khó khắn.

Khó trách một cực phẩm đan dược và dược thảo lại quan trọng với một môn phái như thế, chỉ cần là dược liệu, đã phải cần lượng tài lực khổng lồ, một vài môn phái lớn mới có thể dựa vào đó để phát triển hơn số còn lại, một vài môn phái trung bình khi có được dược thảo quan trọng sẽ nhờ vào một vài phương thuốc trong giang hồ, là có thể quật khởi.

Tuy những suy nghĩ này của Lưu Dương rất thiểm cận, nhưng nó không khác thực tế là mấy. Trong thời đại của Lý Long Cảnh, phương thuốc trong võ lâm, dược liệu quý hiếm, nhân tài, bí tịch võ công được xếp cùng một cấp, đương nhiên , những dược liệu quan trọng này không phải thiên tài địa bảo, chỉ là vài loại hiếm thấy mà thôi.

Đối với một môn phái, một vườn thuốc hay là một(dược sơn) ngọn núi trồng thuốc là rất quan trọng, có tính chiến lược với cả môn phái, một cây dược thảo quý chỉ có thể để một người sử dụng, còn nếu muốn thực lực của toàn môn phái được tăng lên, thì cần phải có rất nhiều dược liệu cơ bản. Năm đó khi các môn phải xảy ra tranh chấp, dược sơn và vườn thuốc là những tài nguyên quan trọng nhất, cũng là tâm điểm trong sự tranh đoạt.

Phẩm chất của cả chục dược liệu, được giới thiệu một cách rất nhanh, Lý Long Cảnh giới thiệu xong dược phẩm dùng cho tụ khí đan, liền nói đến cách phân tích tính năng, cuối cùng còn có làm cách nào để nhận biết độ tuổi.

Lúc này Lưu Dương mới hiểu được, trong một dược thảo đơn giản, lại phải có nhiều thứ để học như vậy.

Nghe Lý Long Cảnh nói ra một danh sách các công việc cần phải làm, lúc này Lưu Dương mới đi đến vườn thuốc. Các vườn thuốc trong động phủ hắn đều đã dạo qua một lần, bằng vào năng lực gặp là nhớ, hắn chỉ nghĩ lại một chút là biết các dược thảo cần thiết nằm ở đâu . Tất cả các dược thảo đều nằm bên trong động phủ nên tìm rất dễ, chỉ là muốn phân tích chúng ra khỏi mớ hỗn độn trong vòng 1000 năm qua thì quả thật không phải chuyện dễ dàng.

Dựa theo lời nói của Lý Long Cảnh, năm đó lão đã phân chia vườn thuốc rất rõ ràng, nhưng suốt ngàn năm qua không có người chăm sóc , ngoại trừ một số cây sống lâu năm, những loài khác đều rất hỗn lọan, giống ngắn ngày đi tranh giành với các cây dài ngày, tranh chỗ ở của chúng, hơn nữa lại đẻ ra vài loại tạp nham, hỗn loạn không chịu nổi. Trong vườn thuốc hỗn loạn này mốt tìm một cây thuốc đúng tiêu chuẩn, thì quả thật không hề dễ, tuy Lý Long Cảnh giới thiệu rất tỉ mĩ, nhưng dù sao đây vẫn là lần đầu tiên Lưu Dương tự làm.

Lưu Dương đứng ở vườn trồng nhân sâm, nhìn thấy cả vườn thuốc đầy nhân sâm hắn đứng chết lặng, nhân sâm là vị thuốc bình thường, công hiệu không tính là xuất sắc, nhưng qua ngàn năm nhân sâm ngàn năm thì cho dù bình thường cũng biến thành bảo vật, vườn nhân sâm này là một trong những vườn thuốc lớn nhất trong động phủ, hơn nữa chỉ trồng mỗi nhân sâm, trải qua ngàn năm phát triểncác củ sâm phát triển lên không tệ, năm đó đã có củ sâm 500 năm được trồng ở đây, trải qua ngàn năm cả sâm này đã phát triển rất lớn, thậm chí có Sâm vương 1500 năm, nên đã đạt tới cấp độ bảo vật. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lý Long Cảnh ngồi im trong ý thức hải, không nói gì, lão ngồi nhìn Lưu Dương tìm nhân sâm, đây là con đường phải tự đi, nếu cứ giúp đỡ hắn, thì bản thân của hắn sẽ không có cách nào tự lập, nhiệm vụ đầu tiên của luyện đan chính là nhận biết dược liệu, nếu không sẽ bị hủy cả lò đan dược, mà chuyện này nên bắt đầu làm từ hôm này.

Lưu Dương đứng trong vườn sâm hơi suy nghĩ qua, căn cứ theo lời nói của Lý Long Cảnh, phân tích nhân sâm chủ yếu là nhìn vào đốt của chúng, đốt của chúng thể hiện lên số tuổi, do đó đối với những củ sâm còn nhỏ thì rất dễ, bất quá trong này đại đa số đều là mấy trăm năm , không dễ để tìm ra củ có một đốt, nên phải dựa vào vải điểm khác để phân tích số năm của chúng.

So sánh một chút, Lưu Dương thấy Lý Long Cảnh nói rất đầy đủ, rất nhanh đám nhân sâm trước mặt được Lưu Dương chia ra làm những nhóm khác nhau, tuy chưa chính xác hoàn toàn, nhưng so với lúc vừa bước vào thì dễ tìm hơn rất nhiều, mất khoảng 15', hắn đem ánh mắt hướng về một khu riêng. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lựa chọn của Lưu Dương làm Lý Long Cảnh rất mừng, quả là Lưu Dương đã hiểu được những gì mình dạy, dựa theo phân tích thì khu nhân sâm này có độ tuổi từ 10->50, gốc lớn nhất khoảng 60 tuổi, như vậy trong phạm vi này có thể tìm được gốc sâm thích hợp, Lý Long Cảnh yên tâm , tên nhóc này trên phượng diện phân biệt dược liệu quả là cũng có chút thiên phú.

Nhân sâm trên 10 năm trong xã hội bây giờ đã là một dược liệu tốt , đặc biệt tại Hoàng Vân Sơn, địa phương có linh khí tốt, nên nhân sâm ở đây tốt hơn ở nơi khác rất nhiều, nhưng vào thời đại của Lý Long Cảnh thì đây chỉ là một dược liệu cơ bản mà thôi, nên trong tầm mắt của Lý Long Cảnh cho dù Lưu Dương chọn sai một chút, gây lãng phí cũng cả có chuyện gì quan trọng.

Rất nhanh, Lưu Dương đã chọn được 5 củ, hơn nữa nhìn số năm có vẻ là từ 20 năm -25 năm, hơn nữa dược lực rất dồi dào, chuyện này đối với một người vừa học thì đúng là không tệ. Đây là một bước quan trọng trong luyện đan, nếu niên kỉ của dược liệu không đúng, sẽ gây khó khăn khi khống chế, do đó chất lượng sản phẩm luyện ra sẽ không được tốt.

Chọn nhân sâm xong, những dược liệu khác đã dễ hơn.

Đối vơi một môn phái võ lâm, nếu xếp nhân sâm vào thượng đẳng dược liệu, thì những thứ kia chỉ là các loại thường, mặc dù là xã hội hiện đại, đại lượng dược vật đã tuyệt chủng, nhưng vẫn gặp rất nhiều, ít nhất từ trên đường đi vào Hoàng Vân Sơn, Lý Long Cảnh thấy cả đống, cho dù số trong này có hư hết, lão cũng không hề đau lòng.

Lưu Dương không hề biết tâm tư của Lý Long Cảnh, hắn vẫn cẩn thận dựa theo yêu cầu của Lý Long Cảnh tìm kiếm thảo dược đạt yêu cầu, mỗi một gốc được lựa rất cẩn thận, hắn không dám có chút chủ quan.

Tuy cả chục loại dược liệu được Lý Long Cảnh nói lúc trước, nhưng khi Lưu Dương đi lựa thứ thích hợp cũng mất hơn 2h mới tìm xong tất cả, sau đó hắn mới về phòng luyện đan.

Sau khi Lưu Dương đem dược liệu đặt trên bàn, Lý Long Cảnh khen ngợi:

- Tốt lắm, đồ đệ, ngươi đã hoàn thành bước đầu của việc luyện đan, tìm kiếm dược liệu thích hợp, ngươi rất tỉ mỉ, hoàn thành rất khá, đây chính là một khởi đầu tốt đẹp cho việc luyện đan, bây giờ lựa chọn đan đỉnh, bắt đầu tiến hành.

Lý Long Cảnh cho Lưu Dương lựa chọn đan đỉnh, lão không hề chỉ cái nào tốt, bên trong phòng luyện đan có cả chục cái lớn nhỏ. Lưu Dương chọn chiếc nhỏ nhất, chiếc đan đỉnh đó được hắn sử dụng trong việc luyện tấp khống hỏa, nên giờ hắn đã rất quen thuộc với nó .

Lý Long Cảnh gật đầu tán thưởng, ở phương diện này thằng nhóc quả là chững chạc, lão gật đầu nói:

- Tốt lắm, Tiểu Dương, ngươi rất cẩn thận, ta thật cao hứng, cứ dùng chiếc này đi, tiếp theo sẽ là phương thức khống hỏa, ngươi nhớ cho kĩ.

Chương 120

Tụ Khí Đan (hạ).

- Tụ khí đan là đan dược đơn giản nhất, mấu chốt của nó là dùng hỏa diễm để tinh chế các loại dược liệu, không có dược liệu về Âm Dương Ngũ Hành, chúng đều là trung tính, nên không cần lo về trình tự, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, những cấp bậc những đan dược về sau sẽ càng ngày càng cào, nhất định phải chú ý thứ tự trước sau, hay Ngũ Hành , nếu trộn điên đảo cả lên thì chưa chắc nó là thuốc , nói không chừng có thể sinh ra độc dược , phải nhớ cho kỹ đấy. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lưu Dương gật đầu, luyện đan là một thứ phực tạp như võ công và trận pháp, hắn đã có chuẩn bị tâm lý. Lý Long Cảnh bắt đầu nói tiếp

- Tốt lắm, cứ dựa theo ta trình tự ta nói mà là, trước tiên là dùng 4 phần hỏa, sau đó đổi qua lửa gốc, chín phần hỏa, bội hỏa, 8 phần hỏa, dựa theo trình tự như vậy để chiết xuất dược lực.

Đó đều làm những hỏa diễm đơn giản, hắn đều có thể sử dụng dễ dàng, nhưng vấn đề khó ở đây là sự phối hợp giữa các hỏa diễm, đây mới là điểm quan trọng nhất. Dưới chỉ dẫn của Lý Long Cảnh, hắn đem hai tay đặt vào lỗ tai của đan đỉnh, sử dụng thuần thục các loại hỏa diễm mà sư phụ nói, bắt đầu chiết xuất dược lực.

Dược liệu trúc cơ đan cần đều thuộc loại trung tính, cho nên không cần phân biệt thứ tứ, nên cứ đem tất cả dược thảo đặt vào trong đan đỉnh chiết xuất 1 lần luôn, làm vậy sẽ tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều.

Vì bỏ tất cả dược liệu trong đó, nên dược phẩm trong đan đỉnh không ít, mỗi một vòng hỏa diểm luân chuyển, chỉ có loại bỏ một chút tạp chất của chúng, may là sự kiên nhẫn lúc này của Lưu Dương rất tốt, trải qua một thời gian dài học khống chế hỏa hầu, học xong thứ đó, hắn cũng được thêm tính kiên nhẫn.

Một lần hai lần, ba lần ... Hỏa diễm biến hóa không ngừng, không có chút sai lầm, bên trong đan đỉnh chính là dược liệu, nếu có một sai lầm nào thì đống dược liệu này sẽ biên thành tro bụi. Cứ biến hóa như vậy mấy trăm lần, cuối cùng Lưu Dương cũng đem đống dược liệu chiết xuất ra một đống bột phấn to bằng nắm tay, bây nhiêu chính là tinh hoa của mấy chục cân dược liệu lúc này, dưới tác dụng của ngọn lửa màu trắng, nó tỏa ra ánh sáng khác thường. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Tốt lắm, làm khá lắm đệ tử.

Lý Long Cảnh thấy Lưu Dương hoàn thành quá trình chiết xuất, khen ngợi, hiệu quả chiết xuất rất khá, dưới con mắt của lão, tuy hắn chưa loại bỏ hoàn toàn các tạp chất, nhưng lấy công lực hiện tại của Lưu Dương, có thể đạt đến trình độ này là hay lắm rồi, đương nhiên trong này cũng có tác dụng từ Âm-Dương hỏa diễm mà Lưu Dương đang sở hữu, vì nhiệt độ của nó cao hơn những ngọn lửa bình thường khác, nên hiệu quả chiết xuất mới được như thế.

- Đồ đệ, ngươi có thể tranh thủ nghỉ ngơi, sau đó chúng ta tiếp tục cũng được.

Lưu Dương đã trải qua huấn luyện khống hỏa cả ngàn lân, nên tinh thần vẫn còn phấn chấn lắm, nghe Lý Long Cảnh nói thế, hắn vội vàng lên tiếng:

- Sư phụ, con không sao, chúng ta tiếp tục đi.

- Làm việc cũng phải biết kết hợp với nghĩ ngơi, nhưng ngươi không muốn nghĩ thì thôi, vậy chúng ta tiếp tục, dù sao đây cũng chỉ là đan dược cơ bản nhất.

Lý Long Cảnh nói xong, dừng lại, sau đó tiếp tục nói:

- Kế tiếp là dùng bội hỏa, toàn lực luyện chế dược liệu, đợi cho đống bột kia biến thành màu vàng, sau đó phân biệt dùng bốn phần, 8 phần, chín phần hỏa, sau đó làm ngược lại, lập đi lập lại 10 lần, cuối cùng dù lửa gốc, bội hỏa, bốn phần, 8 phần, lập đi lập lại 30 lần, tốc độ phải nhanh, không được dừng lại.

Tốc độ khi Lý Long Cảnh nói chuyện rất nhanh, thậm chí có theo một tiết tấu nào đó.

Cùng với sự phân phó của Lý Long Cảnh, Lưu Dương bắt đầu khống chế chân khí để tiến hành, bội hỏa thuộc loại hỏa diễm mãnh liệt nhất mà Lưu Dương có thể không chế được, hắn phải toàn lực vận hành, cuối tuần trước khi tiến hành luyện tập khống hảo, hắn đã thí nghiệm, nếu hắn toàn lực khống chế bội hỏa, thì chân khí của hắn có thể duy trì nhiều nhất là nữa giờ.

Hắn dùng bội hỏa luyện dược liệu, màu sắc của bột phấn bắt đầu biến hóa, nguyên bản là từ màu trắng sau đó biến từ từ sang cam, sau đó từ camđến hồng, cuối cùng đến màu vàng, Lưu Dương luôn một mực chú ý màu sắc này, khi bột biến thành màu vàng. Trong nháy mắt , Lưu Dương lập tức dựa theo chỉ dẫn của Lý Long Cảnh biến đổi hỏa diểm, từ bội hỏa ban đâu biến thành bốn phần, sau đó 8 phần, chín phần, hoàn thành một vòng.

Tiết tấu cao như thế, biến hóa liên tục, cho dù Lưu Dương đã sớm chuẩn bị tâm lý cũng có chút ăn không tiêu, trong lòng hắn giờ mới hiểu được , tại sao sư phụ của hắn không dạy cho hắn luyện đan ngay từ đầu, vì đó là chuyện không có khả năng thành công, cho dù là bây giờ đã trải qua nhiều ngày huấn luyện với cường độ cao, nhưng đối với cường độ khống chế và biến hóa như thế, hắn cũng có chút ăn không tiêu.

Bằng vào sự thuần thục và kiên trì, Lưu Dương tiếp tục công việc , tất cả các biến hóa hắn làm rất tốt, mà lúc này, đống bột bên trong đan đỉnh cũng bắt đầu thay đổi, từ thể rắng như lúc đầu từ từ chuyển sang hỗn hợp chất lỏng, còn màu sắc cũng được chuyển từ vàng sang trắng.

Nhìn thấy Lưu Dương đang làm tốt công việc, Lý Long Cảnh ngồi bên trong ý thức hải gật đầu rất vừa lòng rồi tiếp tục ra mệnh lệnh:

- Đồ đệ, quá trình luyện đan đã hoàn thành hơn nữa, bước đầu tinh luyện dược liệu thế là rất tốt, tiếp theo là giai đoạn quan trọng, quan hệ đến kết quả cuối cùng, lập tức tiến vào giai đoạn thu đan, dựa theo mệnh lệnh của ta mà làm...

Nói xong Lý Long Cảnh phát một loạt mệnh lệnh liên tiếp.

Cuối cùng đã đến lúc thu hoạch, tuy khâu gieo trồng và quản lý rất quan trọng, nhưng muốn thấy hiệu quả thì phải dựa vào bước thu hoạch cuối cùng, nếu không thu đan đúng như hướng dẫn, thì cho dù phía trước có làm tốt như thế nào cũng là lãng phí.

Thời khắc mấu chốt, Lưu Dương không dám chậm trễ, dựa theo chỉ thị của Lý Long Cảnh, dụng các dạng chân khí khác nhau để khống chế hỏa hầu, hoàn thành tất cả công đoạn mà sư phụ chỉ dẫn.

Mấy loại hỏa diễm biến đổi liên tục cả trăm lần, làm cho dung dịch phía dưới đan đỉnh phát sinh ra biến hóa, từ một hỗn hợp lớn, bắt đầu chia tách từ từ ra, chia thành những hột nhỏ nhỏ, hơn nữa dưới sự khống chế của hỏa diễm, đã từ từ ngưng kết thành dạng viên đan hình tròn.

Nhìn thấy dưới đáy đan đỉnh xuất hiện một đống lớn viên đan hình tròn, Lưu Dương cảm thấy có được một chút thành tựu, đây là luyện đan a, nghe thì rất dễ nhưng cứ làm đi thì biết. Nhưng suy nghĩ này lại khiến hắn phân tâm , khiến lúc không chế hỏa diễm cuối cùng hắn xuất hiện một sai lầm chết người, vốn nên dùng 8 phần hỏa, hắn lại khống chế thiếu một chút, khác biệt khoảng 2%, sai lầm này chỉ xuất hiện trong chớp mắt, nhưng Lưu Dương lập tức thấy mình đã phân tâm , hắn nhanh chóng ổn định lại, vì sai lầm này đã khiến cho hơn nữa số thuốc dưới đáy đỉnh biến thành tro tàn, hơn nữa nếu không phải Lưu Dương nhanh chóng ổn định lại, thì có thể giữ được số đan dược còn lại hay không cũng rất khó nói.

Cả quá trình luyện đan không xuất hiện sai lầm nào, nhưng công đoạn khống chế loại hỏa diễm cuối lại phát sinh vấn đề, điều này làm Lưu Dương rất uể oải, vì sai lầm này, số đan dược còn lại chỉ hơn trăm khỏa, hơn nữa có một phần ba không phải là màu trắng: màu đúng chuẩn, mà lại hiện lên màu vàng.

Tụ khí đan là đan dược trung tính, màu sắc cơ bản của nó là màu trắng, còn màu sắc hoàn mỹ nhất là trắng trong có phát ra ánh sáng xanh, nhưng nếu dược hiệu của dược thảo không đủ hoặc là trong quá trình luyện chế xuất hiện lỗi, thì sẽ xuất hiện màu vàng, đan dược màu vàng có thể được gọi miễn cưỡng là Tụ khí đan, bất quá công hiệu của nó so với bình thường thì giảm hẳn 70%.

Nhìn thấy bả thân xuất hiện sai lầm, khiến đan dược xuất lô không được hoàn hảo, Lưu Dương uể oải nói:

- Con xin lỗi sư phụ, tất cả tại con.

Chương 121

Đan dược cơ bản nhất.

Đối với sai lầm ở công đoạn cuối cùng, Lý Long Cảnh vẫn tha thứ, tuy sai lầm kia đã làm tiêu tán hơn ½ số đan dược trong lô, lại còn làm dược hiệu của chúng giảm bớt không ít, nhưng lão hiểu được, đây không phải là lúc nên chú trọng vào sai lầm. Bất kể thế nào, đây vẫn là lần luyện đan đầu tiên của Lưu Dương, là thời điểm cổ vũ cho tinh thần của hắn. Lão nhìn xuống hơn 100 viên đan dược đan nằm ở đáy đỉnh kia, thở dài một hơi nói:

- Tiểu tử, ngươi làm khá lắm , lần đầu tiên luyện đan, mà đạt được thành tích này là cực kỳ xuất chúng.

- Thật à sư phụ?

Lưu Dương không nghe được lời trách móc từ Lý Long Cảnh nên cảm thấy ngoài ý muốn, ngược lại có nghe lão có lời động viên bản thân, nên nhất thời vui mừng.

- Đương nhiên, nhớ lại ngày đó, lần đầu tiên ta luyện, ước chừng phải hủy hết 8 đỉnh dược mới hoàn thành một đỉnh, hơn nữa cả chất lượng và số lượng xa xa đều không bằng ngươi lúc này.

Trong ấn tượng của Lý Long Cảnh, mặc dù là về sau này lão luyện đan quen tay, với phân lượng dược vật vừa rồi cũng chỉ có thể cho ra khoảng 100 viên đan , không khác lần đâu tiên của Lưu Dương là mấy, hơn nữa lão không thể tự quyết định chất lượng, tỉ lệ cũng không cân đối, nên lão thấy thiên phú về luyện đan của đệ từ mình thật quá tốt, tốt đến nỗi không thể tốt hơn. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lưu Dương có thể cho ra một lò hai ba trăm viên đan, là có liên quan ít nhiều đến Càn âm quyết và Càn Dương quyết, âm dương chuyển hoán, sinh sôi không thôi, nhiệt độ của hỏa diễm cao, khi luyện cho hiệu quả tốt, đan dược sẽ nhiều hơn, phẩm chất tốt, là điều đương nhiên, mặc dù bước cuối xuất hiện lỗi, nhưng vẫn còn lại nhiều như vậy, cũng là vì lý do này.

Bước đầu luyện ra tụ khí đan, đã chứng minh Lưu Dương đủ tư cách để nhập môn vào đan đạo , kế tiếp, là tập cho thuần thục. Lưu Dương đi vào vườn thuốc một lần nữa, lấy ra số lượng dược vật gấp vài lần khi nãy, vì quen tay hay việc, lúc này hắn mất không quá nhiều thời gian, chỉ cần khoảng 10' là xong , vài lô đan tiếp theo, Lý Long Cảnh không chỉ nữa , mà để Lưu Dương căn cứ vào trí nhớ tự luyện.

Quá trình luyện đan lúc nãy diễn ra cực nhanh, Lưu Dương bắt đầu ngẫm lại các công đoạn đã trãi qua, hơi nhắm mắt để gợi lại trí nhớ, đem quá trình luyện đan vừa rồi tái hiện lại một cách rành mạch trong đầu, sau đó mới bắt tay làm một lò đan mới.

Có lẽ lần đầu tiên hắn gặp may, lần này không còn sự chỉ dẫn của Lý Long Cảnh, những mẻ đan tiếp theo không ngừng xảy ra chuyện, 3 đỉnh đan tiếp theo sai lầm xuất hiện rất nhiều, luyện xong ba lô đó chỉ thu được hơn 100 viên đan, đặc biệt là đỉnh thứ 3, Lưu Dương xuất hiện sai lầm chết người: khi luyện chế được phân nữa đoạn đường, thì quá trình khống hỏa 2 loại hỏa diễm tiếp theo hắn lại làm lỗi, khiến toàn bộ dược liệu trong lò đan biết thành tro tàn . Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nhìn thấy Lưu Dương xuất hiện sai lầm như vậy, tâm trạng Lý Long Cảnh mới lấy lại một chút tự tin, nếu lúc nào cũng hoàn mỹ như lần đầu, không xuất hiện sai xót, thì chắc lão nhìn hắn mà tự kỹ quá , bất quá lão không nói ra những lời này, vì thứ Lưu Dương bây giờ chính là sự cổ vũ.

- Tiểu Dương, đừng hoảng hốt, cứ tiến từ từ, cứ quay về giai đoạn xuất phát mà làm lại, lần này nhất định sẽ thành công.

Lý Long Cảnh cổ vũ.

Ba lò đan xuất hiện liên tục các vấn đề, Lưu Dương không dám tùy tiện làm tiếp , mà tạm dừng lại.

Luyện đan quả là không đơn giản, xem ra bản thân đã chủ quan , hắn sau khi xem xét lại các công đoạn một cách tỉ mỉ, lúc này Lưu Dương mới kiên định đặt tay vào hai lỗ tai trên đan đỉnh, bắt đầu luyện một mẻ đan mới.

Ba lò đan trước đó tuy gặp nhiều lỗi, những cũng vì thế mà hắn rút được kinh nghiệm cho riêng mình. Đến lò thứ 4, thì mọi chuyện đều thuận lợi, cả quá trình đến hoàn mỹ, tuy về mặt điều khiển hỏa diễm hắn vẫn xuất hiện một sai lầm nhỏ, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến đại cục. Lò đan thứ 4 cho ra hơn 300 khỏa đan dược, hơn nữa những đan dược hoàn hảo chiếm hơn 30%, còn lại là đủ tiêu chuẩn, nên một lần nữa hắn lại lập được một kỷ lục mới.

Có kinh nghiệm từ mẻ đan hoàn hảo này, làm ghi nhớ trong quá trình luyện chế của Lưu Dương càng sâu. Hắn bắt tay vào lò thứ 5, tuy chân khí sắp hết, nhưng Lưu Dương vẫn hoàn thành được công việc, một thành tích hoàn mỹ lại được xuất hiện , từ khống hỏa, hỏa diễm, đến chuyển hoán, không xuất hiện chút vấn đề nào, những đan dược được luyện thành đều cực kỳ hoàn hảo, toàn bộ đều pha lẫn màu xanh.

- Tốt lắm, riêng tụ khí đan, tiểu tử ngươi có thể xuất sư được rồi , làm rất tốt.

Khi vừa luyện chế xong lò đan thứ 5, Lý Long Cảnh không khỏi tán thưởng. Hiểu suất luyện đan của tiểu tử này thật cao, đồng dạng với số dược liệu này, hắn cho ra số lượng đan dược nhiều hơn luyện dược sư bình thường gấp đôi là ít, hơn nữa chất lượng cũng tốt, nếu như hắn thuộc về ngàn năm trước, bất kể võ công hắn hay dở thế nào, chỉ cần trình độ luyện đan này là đủ để khiến hắn trở thành tâm điểm của sự tranh đoạt.

Nên biết rằng, một khi có được sự phục vụ của hắn thì môn phái đó sẽ có số đan dược dự trữ gấp đối, đây là một tài sản không hề nhỏ.

Đan dược luyện xong được cất vào trong bình ngọc, 6 lò đan hoàn thành, thu được khoảng một ngàn viên, mỗi một viên chỉ khoảng bằng hạt vừng, cho nên chỉ cần một bình ngọc là đủ.

Lưu Dương vừa thu thập đan dược vừa thầm nghĩ, đan dược này đực nén lại thật là hay, nếu tính ra số thảo dược để làm bấy nhiêu là phải tốn vài trăm cân, không ngờ mấy trăm cân được nén lại đủ đựng trong một bình nhỏ.

Lưu Dương để bình ngọc lên giá đặt theo chỉ dẫn của Lý Long Cảnh, sau đó hắn hỏi hỏi:

- Sư phụ, tụ khí đàn này dùng như thế nào, nhiều thế này chắc còn lâu mới hết.

Gần 1000 viên đan dược, trong mắt Lưu Dương thì có số đó quả là không nhỏ, theo hắn tính nếu mỗi ngày ăn 1 viên thì phải ăn trong gần 3 năm.

Lời nói của Lưu Dương làm Lý Long Cảnh cười khằng khặc, hơn nữa càng cười càng to, một hồi lâu sau lão mới dừng lại để nói:

- Tiểu tử, không quá lâu đâu, mỗi một viên tụ khí đan này chỉ có thể phục hồi cho ngươi 100 điểm chân khí, do đó muốn khôi phục hoàn toàn thì ngươi cần phải dùng 100 khỏa một lần, nếu gặp được chuyện gấp, năng lượng tiêu hao nhiều, thì chẳng mấy chốc là hết. Truyện "Diễm Phúc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Một viên chỉ được 100 điểm chân khí thôi á? Sao lại ít thế được?

Lưu Dương nghe được hiệu quả của tụ khí đan, có chút thất vọng nói.

- Đối với ngươi bây giờ là 1 viên 100, nếu thực lực của ngươi tăng lên thì 100 cũng không đến.

Vốn đã thấy thiếu, Lý Long Cảnh nói xong, làm Lưu Dương càng thêm thất vọng, bản thân bây giờ chỉ ở giai đoạn đầu, mà chân khí đã gần đạt được 10k, nếu thăng cấp cao hơn thì phải làm sao bây giờ, chẳng lẻ ăn thứ này như đường sao?

- Không hề ít, đối với với một vài cao thủ bình thường thì bấy nhiêu là đủ dùng , làm gì có ai giống như ngươi, vừa trúc cơ xong là sở hữu một nguồn chân khí khổng lồ, hơn nữa, thứ này chỉ là đan dược sơ cấp, được hiệu quả thế này đã là không tệ rồi.

Lý Long Cảnh nói. Tụ khí đan quả thật chỉ là sơ cấp đan dược, chỉ cấp cho các đệ tử nhập môn phục dụng, những cái khác không nói, chỉ là thành phần của nó rất đơn giản, ngoại trừ nhân sâm 10 năm, những dược liệu khác đều là vật thường, cho dù là nhân sâm 10 năm đối với người thường chỉ hơi quý hiếm một xíu mà thôi, còn đối với những môn phái võ lâm được truyền thừa qua nhiều thế hệ, thì nó được trồng còn nhiều hơn củ cải.

Lý Long Cảnh nói ra khiến trong lòng Lưu Dương nghĩ đến gì đó, hỏi:

- Vậy ở đẳng cấp của sư phụ, thì chắc thứ này là vô ích, chắc là có đan dược cao cấp hơn phải không?

- Tất nhiên , một khi ngươi đạt đến Phách cấp, không cần ...không cần, chỉ cần tới Thiên Cấp, thì không xài tụ khí đan nữa, như ta lúc ấy, nếu công lực hết, sử dụng tụ khí đan, chưa chắc nhanh bằng ta tự khôi phục, mà mỗi lần ăn là phải vài ngàn khỏa, tuy nó đơn giản dễ luyện, nhưng dù thế nào nó cũng là đan dược, phải cần luyện chế, ngươi nghĩ là lúc ấy sư phụ rãnh rỗi, ngày ngày ngồi luyện tụ khí đan à?

Lưu Dương ngượng ngùng đích sờ sờ đầu, cười ngây ngô nói:

- Ra là vậy, thế đan dược cao cấp hơn là gì thế sư phụ, bây giờ con có thể luyện được chưa?

- Lại nữa, học bò chưa xong đã tính học chạy, tuy ngươi tiến bộ rất nhanh, nhưng cũng phải chú ý, không thể quá cầu tiến , để ta nói luôn , kỳ thật đối với võ lâm, mỗi một tầng đều ứng với mỗi loại đan dược khác nhau, khi đó sử dụng mới đạt được hiệu quả tốt nhất, đương nhiên , những đan dược này thì bây giờ ngươi không thể luyện chế, ngươi không đủ công lực, không thể phát ra các loại hỏa diễm này, đợi đến lúc công lực của ngươi tăng lên rồi nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro